Phiêu Miểu Chi Lữ

Chương 236

/297


Hiên Long vung tay lên mang theo Kiền Thiện Dong na di đi.

Xích Minh đột nhiên mở mắt ra, khinh thường nói: “ Làm cái gì? Thần thần bí bí không giống một nam nhân! Đại ca, có chuyện ta quên nói, Hoa đại muội tử...chính là Hoa Mị Nương, mang theo hai đồ đệ đi về, nàng nói nàng sẽ nghĩ biện pháp đến quê quán của ngươi.”

Lý Cường biết, trong lòng Hoa Mị Nương vẫn còn nhớ Phó Sơn. Hắn gật đầu nói: “ Hoa đại tỷ có nói gì không?” Cách gọi của hai người làm cho người ta không nghĩ ra, Xích Minh gọi Hoa Mị Nương là đại muội tử, mà Lý Cường lại gọi nàng là Hoa đại tỷ, Xích Minh lại gọi Lý Cường là đại ca, người ở đây cũng đều không rõ hai vị này đang nói cái gì.

Xích Minh nói: “ Hắc hắc, nàng có nói: tiểu tử ngươi phải còn sống mà về cố hương tìm nàng, nếu không nàng không tha cho ngươi.”

Trong lòng Lý Cường nóng lên, nói: “ Đi quê quán cũng tốt, nơi đó không có người tu chân.” Hắn cũng lo lắng cho Hoa Mị Nương, mặc dù nàng được Thánh Thành bảo hộ, nhưng nếu nàng có thể đến quê hương của mình, nơi đó không có người tu chân, dựa vào thực lực của Hoa Mị Nương, nàng sẽ không bị nguy hiểm.

Vẻ mặt Thiên Thực nhẹ nhàng đứng sang một bên, Trấn Thái Ý Nguyên vẫn là một tâm bệnh của hắn, Lệ Cấm Thiên Quân đáp ứng không truy cứu hắn, hắn rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm. Hắn rất muốn đi ngay, nhưng ngại vào mặt mũi của Kiền Thiện Dong, hắn ngại ngùng làm quá mức, nhưng thật ra hắn một chút cũng không muốn đi địa phương quỷ quái như Hâm Ba Giác.

Đại Nam Phong Ngự có vẻ tâm sự nặng nề, nàng có chút hâm mộ Thiên Thực có thể thoát khỏi phiền toái. Nàng không nói một lời đứng ở bên Kiếm Tiêu Điện, yên lặng nhìn phong cảnh bên ngoài.

Rất nhanh, Hiên Long và Kiền Thiện Dong trở lại Kiếm Tiêu Điện, vẻ mặt hai người cũng rất kỳ quái, Kiền Thiện Dong nghiêm mặt, nhìn kỹ sẽ phát hiện, khóe miệng hắn đang giần giật, cho dù có mặt nạ che lấp nhưng cũng có thể nhận thấy được. Hiên Long tựa hồ có chút bộ dáng bất đắc dĩ, hắn nghiêng đầu đi tới bên cạnh Lý Cường nói: “ Lão đệ, chúng ta đi, Hâm Ba Giác rất xa xôi đó.”

Lý Cường hào khí tận trời nói: “ Được, chúng ta đi xem Hâm Ba Giác rốt cuộc là thứ gì!” Thật ra trong lòng hắn một chút lòng tin cũng không có, nếu lần này tiên giới không có người đi trước, hắn còn không cảm thấy Hâm Ba Giác có lợi hại gì, chính là bởi vì tiên giới tới nhiều cao thủ như vậy, hắn ngược lại đối với Hâm Ba Giác nghi ngờ nặng nề.

Kiền Thiện Dong hỏi: “ Chúng ta tổng cộng có sáu người, thực lực tương đối không tệ, ta định dùng Tiệp Kính đi tới, chư vị có ý kiến gì?”

Tiệp Kính này chỉ có Hiên Long chính thức đi qua, những người khác đều không có kiến thức qua. Hiên Long nói: “ Con đường này quá hiểm, lúc chúng ta đi chỉ nhờ vào Lôi Tiên Chuy của Cô Tinh đại nhân, nếu không có hình thiên tiên khí này, thì con đường đó không thể đi qua...” Hắn suy nghĩ một chút, lại nói: “ Uy lực thần khí của Lý lão đệ không tệ, nhưng công lực và kinh nghiệm của hắn đều không đủ...”

Kiền Thiện Dong mỉm cười: “ Điều này không phải vấn đề, ta có một kiện thần khí mới, hẳn là có thể vượt qua chướng ngại trên đường đi, nếu đi vòng đến Hâm Ba Giác, chỉ có trời biết phải tốn bao nhiêu thời gian. Di, không đúng a, Hiên Long đại nhân làm sao lại quay trở về nhanh như vậy? Chẳng lẽ còn có con đường nào dễ đi hơn Tiệp Kính hay sao?”

Hiên Long cười khổ nói: “ Nào có Tiệp Kính gì? Ta là dựa vào quang huy Tinh Diệu mạnh mẽ xuyên qua đường cũ phản hồi, Tinh Diệu bởi vậy bị hủy, nhưng cũng ngăn trở tuyệt đại bộ phận truy binh, chỉ có Ba Ngự thánh sử lại đây, nếu không sẽ càng thảm hại hơn rồi.” Hắn cũng không giấu diếm sự thật mình đã đại bại.

Hiên Long đem tinh hệ tiêu thức của Hâm Ba Giác cấp cho mọi người, Lý Cường làm ký hiệu trong Định Tinh Bàn xong, cẩn thận xem xét đường đi, hắn kinh ngạc phát hiện, Hâm Ba Giác cực kỳ xa xôi, trong Định Tinh Bàn ghi lại phải qua mấy đại tinh hệ, vốn không có con đường Tiệp Kính nào gần hơn. Hắn nghi hoặc hỏi: “ Đây là Tiệp Kính?”

Hiên Long nói: “ Ngươi cẩn thận xem xét tinh hệ của Hâm Ba Giác, bốn phía có cái gì?”

Lý Cường vội vàng dùng thần thức xem xét, một hồi lâu, hắn kinh ngạc nói: “ Chung quanh trống rỗng, không có ký hiệu gì, cũng không có tinh cầu...”

Hiên Long nói: “ Đó là bởi vì không có cách nào khác ghi lại. Định Tinh Bàn của ta so với ngươi ghi nhiều một chút, là ta ghi dấu hiệu vào, ta giúp ngươi luyện chế.” Hắn vươn tay cầm lấy Định Tinh Bàn của Lý Cường, tay kia cầm lấy Định Tinh Bàn của mình, một đạo thanh quang hiện lên, hắn nói: “ Tốt lắm, ngươi tự mình nhìn lại nữa đi.”

Kiền Thiện dong nói: “ Lão đệ, đừng kỳ quái, nơi này cách Nghịch Hành Thông Đạo thật quá xa, có rất ít tiên nhân chạy tới.” Hắn đưa tay lấy Định Tinh Bàn của Hiên Long, đồng dạng đem tiêu thức tinh cầu này luyện chế vào trong Định Tinh Bàn của mình. Lý Cường mới hiểu được, tại sao trong Định Tinh Bàn của tiên nhân lại có nhiều tinh hệ như vậy, bọn họ là nhờ vào công năng truyền lại cho nhau, mới có thể ngày càng nhiều.

Lý Cường lại tham nhập thần thức, trên đường đến Hâm Ba Giác dĩ nhiên cũng có hơn mười dấu hiệu, đó là tinh cầu Hiên Long vừa mới ghi chép. Hắn đem thần thức đến chỗ Hâm Ba Giác, từ tinh hệ bên ngoài nhìn lại, cả tinh hệ tựa như một kén tằm rất dài, bên ngoài bàng bạc một tầng tinh quang, ở giữa đều là trắng không, ở giữa trung tâm chỉ có một ít tinh điểm thưa thớt, mà một chỗ xa xôi khác cũng không có dấu hiệu của tinh cầu.

Thiên Thực cũng ghi chép tiêu thức vào Định Tinh Bàn của mình, hắn lắc đầu nói: “ Có rất ít địa phương tiên nhân đến, ta đoán có lẽ ngay cả Cổ tiên nhân cũng rất ít đi, ngay cả tinh lộ cơ bản nhất cũng không có, có thể tưởng tượng ra nơi đó hung hiểm cỡ nào.” Hắn suy nghĩ một chút, rốt cuộc nói: “ Kiền đại nhân...này...ta không đi Hâm Ba Giác nữa, rời đi tiên giới quá lâu, ta muốn về xem.”

Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía hắn, Thiên Thực cười khổ nói: “ Ta...”

Kiền Thiện Dong nhàn nhạt nói: “ Thiên Thực, ngươi đang nói giỡn sao?”

Thiên Thực lắc đầu không đáp, hắn vốn bất đắc dĩ mới đi theo Kiền Thiện Dong, bây giờ nguy cơ đã giải quyết, hắn không muốn đi thiệp hiểm Hâm Ba Giác nữa.

Đại Nam Phong Ngự liếc mắt khinh thường nhìn Thiên Thực, nói: “ Hừ, ta chỉ biết...”

Lý Cường nói: “ Phong Ngự đại tỷ, người đều có chí, nếu hắn không muốn đi, chúng ta không nên miễn cưỡng nữa.”

Xích Minh lại mở mắt ra, xích xích cười nói: “ Đại ca, không tốt rồi, thiếu đi một tên thế mạng a, ha ha.”

Vẻ mặt Thiên Thực khổ sở nói: “ Ta...cáo từ trước.”

Kiền Thiện Dong lạnh lùng nói: “ Thiên Thực, ta không muốn nói gì nữa, chính là câu nói của lão đệ - người đều có chí, không tiễn!”

Sắc mặt Thiên Thực trắng xanh không chừng, hắn biết xem như mình đã đắc tội với hai La Thiên Thượng Tiên, nghĩ thầm: “ Dù sao ta đã có thói quen một mình, cùng những cao thủ này ở một chỗ thật quá mệt mỏi, vẫn là một người tiêu dao khoái hoạt.” Dần dần, thần thái hắn tự nhiên hơn, đứng lên nói: “ Như thế, cáo từ.” Một đạo kim quang chớp động, hắn thuấn di đi.

Hiên Long nói: “ Đi cũng tốt, nếu không lúc trên đường lại ba lòng hai ý thì dễ dàng làm cho mọi người phân tâm.”

Lý Cường thật ra bội phục Thiên Thực, người này một chút cũng không miễn cưỡng chính mình, phát giác không đúng quay đầu bỏ chạy, người như thế sẽ sống rất lâu, nhưng hắn cũng sẽ không chính thức là một bằng hữu, lúc có nguy cơ, thì chỉ có thể dựa vào lực lượng chính mình đi giải quyết, khó trách hắn từ tiên giới chạy đến tu chân giới, nhìn bộ dáng tại tiên giới hắn cũng không có bằng hữu hỗ trợ.

Đại Nam Phong Ngự đột nhiên nói: “ Nếu không nói cho hắn nghe chuyện của Trấn Thái Ý Nguyên, hắn cũng sẽ không đi rồi, đáng tiếc, lão quái vật này da mặt thật dầy.” Nàng có chút phẫn phẫn bất bình.

Lý Cường không khỏi nở nụ cười, nghĩ thầm: “ Mặc kệ tu vi tới tầng thứ nào, chỉ cần là người, thì hắn sẽ có hết thảy đặc thù của con người, cho nên tiên nhân cũng biết sợ.”

Kiền Thiện Dong nhìn thấy ý cười của Lý Cường rất là khó hiểu, thoáng suy tư chỉ chốc lát, hắn chợt hiểu ra nói: “ Lão đệ, tiên nhân cũng không như ngươi tưởng tượng đâu, Thiên Thực chỉ là một quái vật mà thôi.”

Lý Cường cười nói: “ Thiên Thực nếu đã đi, hắn có đúng là quái vật hay không cũng không có ý nghĩa gì nữa, ta thật ra nghĩ, cảm giác người khác khẩu vị dường như không hay. Ha ha, đi thôi, Phong Ngự đại tỷ, dùng Tinh Diệu của ngươi đi.”

Xích Minh cười trộm không thôi, hắn nghe ra Lý Cường là đang châm chọc tiên nhân như Kiền Thiện Dong không có khẩu vị, nhưng cho tới bây giờ hắn cũng không thừa nhận mình có quan hệ gì tới con người, hắn vẫn cho rằng mình là một lão ma.

Đại Nam Phong Ngự lắc đầu nói: “ Dùng Tinh Diệu của Kiền đại ca đi, ta không đi nhanh như vậy, hơn nữa hắn có thần khí tốc độ có thể nhanh hơn.”

Kiền Thiện Dong phao xuất Tinh Diệu, một quang đoàn màu vàng rất lớn hiện lên trước mặt mọi người. Tinh Diệu của hắn khác hẳn với Đại Nam Phong Ngự, trong đó tựa hồ như giáp tạp quang diễm màu đỏ. Hiên Long kinh ngạc nói: “ Kiền đại nhân tu luyện thành Xích Quang Tinh Diệu từ lúc nào? Đây chính là bảo bối a.”

Đại Nam Phong Ngự cười nói: “ Xích Quang Tinh Diệu tu luyện được ở Thánh Thành, tìm rất nhiều công phu, khi thu thập tài liệu mất bao nhiêu công sức choáng váng cả đầu óc, những thứ đó tại thế giới này thật khó tìm.”

Lần trước tại Lâm Minh Tinh Tân Dương Thành ngươi để cho bọn họ thu thập tài liệu là vì tu luyện Tinh Diệu sao? Ai, sớm biết vậy ta cũng thu thập một ít để tu luyện luôn, ta còn không có Tinh Diệu.”

Kiền Thiện Dong không nhịn được buồn cười: “ Ta vốn có Tinh Diệu, chỉ là có Phong Ngự trợ giúp, nên ta có thể đem nó tu luyện tốt hơn thôi, ngươi không có Tinh Diệu...vậy còn làm được gì? Tiến đến đây đi.”

Đợi khi mọi người toàn bộ đi vào, Kiền Thiện Dong cười nói: “ Lão đệ, sau này có cơ hội ta tặng cho ngươi một Tinh Diệu.”

Lý Cường không chút khách khí nói: “ Ai, quá được rồi, ta muốn!” Có Tinh Diệu giống như tự mình có phi thuyền vũ trụ, bất kể đi tới đâu cũng đều rất phương tiện.

Trong nháy mắt Tinh Diệu bay lên, Lý Cường phát hiện ngọn núi ngoài Kiếm Tiêu Điện bay lên vô số người tu chân, kiếm quang rậm rạp cùng Tinh Diệu loang loáng huy ánh lẫn nhau, hắn chỉ nhìn thoáng qua, Tinh Diệu liền na di đi. Hiên Long hỏi: “ Những người bên ngoài đều là bằng hữu của ngươi?” Lý Cường gật đầu không nói gì.

Tinh Diệu và đại na di khác hẳn, Tinh Diệu tốc độ chẳng những nhanh, hơn nữa người trong Tinh Diệu còn có thể nói chuyện, công lực càng cao thì độ tự do khi hoạt động càng lớn, trong Tinh Diệu nếu cao thủ nguyện ý, đều cũng có thể cung cấp năng lượng cho Tinh Diệu, cho nên cao thủ trong Tinh Diệu càng nhiều, tốc độ lại càng nhanh, nhất là Xích Quang Tinh Diệu của Kiền Thiện Dong.

Lý Cường đối với Tinh Diệu vốn vẫn cảm thấy hứng thú, hắn cẩn thận đánh giá Xích Quang Tinh Diệu của Kiền Thiện Dong. Kiền Thiện Dong khoanh chân phiêu phù ở phía trước Tinh Diệu, dùng linh huyền chỉ huy, Đại Nam Phong Ngự ngồi ngay phía sau, đồng dạng cũng kháp linh huyền, Hiên Long cũng làm như thế, chỉ có Xích Minh và mình giống nhau, hết nhìn đông tới nhìn tây khắp nơi chung quanh.

Hai người bọn họ đều là người không có Tinh Diệu, cũng không biết làm sao thao túng Tinh Diệu, không thể làm gì khác hơn là trơ mắt mà nhìn. Một hồi lâu Xích Minh buồn bực nói: “ Cái gì cũng nhìn không thấy, bọn họ làm sao thao túng Tinh Diệu vậy? Đại ca, thế giới này quá lớn, không có Tinh Diệu có thể không làm gì được a, chạy bộ chết người đó.”

Hiên Long thu tay lại nói: “ Thao túng Tinh Diệu là một chuyện rất đơn giản, chỉ có năm sáu linh huyền cố định, còn có là phối hợp cách sử dụng của Định Tinh Bàn. Xích Quang Tinh Diệu và Quang Huy Tinh Diệu trước kia của ta giống nhau, phải xuất nhiều linh huyền bằng hai tay, đó là linh huyền đặc sắc của người tu luyện, ngoài chủ nhân không thể vận dụng, trừ phi hắn truyền thụ cho ngươi!”

Lý Cường và Xích Minh đồng loạt kêu lên: “ Mau dạy ta!”

Lý Cường và Xích Minh đều là người tinh minh, loại cơ hội tốt này bọn họ sẽ không bỏ qua. Hiên Long thuận miệng truyền thụ linh huyền chỉ huy Tinh Diệu, phi thường đơn giản, hai người vừa ra tay là được, sau đó Hiên Long lại dạy hai người làm sao phân xuất thần thức để chỉnh hướng phương vị.

Rất nhanh, hai người đã đem thần thức đi ra ngoài Tinh Diệu. Cũng nháy mắt công phu, hai người đồng thời thu hồi thần thức, liếc nhau, Xích Minh thấp giọng mắng: “ Mẹ kiếp, ta thiếu chút nữa không thu lại được nữa, đại ca, ngươi thế nào?”

Lý Cường lấy lại bình tĩnh, nói: “ Có cơ hội làm sao cũng phải có được một Tinh Diệu, quá sung sướng...”

Xích Minh cười xấu xa: “ Ta cũng muốn một cái, vật này ở thế giới đây rất khó có được, trừ phi là cướp, nếu không từ nơi chỗ ta tu luyện thì không có khả năng có được đâu.”

Lý Cường vỗ cho hắn một cái, thói quen này dưỡng thành từ khi quản lý Xích Minh. Hắn quát lên trách mắng: “ Tiểu Minh a, có Tinh Diệu đều là tiên nhân, bằng vào thực lực hai người chúng ta đi cướp, sẽ chết rất khó coi đó.”

Kiền Thiện Dong mở mắt ra nói: “ Tại tiên giới Tinh Diệu và Định Tinh Bàn cũng rất dễ có, tài liệu cũng dễ tìm, ở giới này tương đối khó khăn, có vài dạng tài liệu giới này không có, cho nên cũng không cách nào tu luyện.”

Lý Cường ngạc nhiên nói: “ Tinh Diệu tu luyện thành Xích Quang Tinh Diệu, tài liệu ngược lại có thể tìm hết sao?”

Đại Nam Phong Ngự cười nói: “ Đúng vậy, Thần Mộc Chi Dịch của giới này tiên giới lại không có, tài liệu nơi này ngược lại có thể đề cao tính năng của Tinh Diệu, đây là một chuyện rất kỳ quái.”

Lý Cường hỏi: “ Bây giờ không cần thao túng Tinh Diệu nữa hay sao?”

Hiên Long giải thích: “ Không cần nữa, đây là trường đồ đại na di, chỉ cần định được địa phương sẽ tới, tuyệt đại bộ phận thời gian đều cũng không cần xen vào nó, chỉ cần khi tới thu hồi là được.”

Trong lòng Lý Cường nói thầm: “ Thật sự là tiên tiến quá, nhưng cũng phải có thể chất như chúng ta mới có thể thừa nhận, người bình thường sợ rằng lúc Tinh Diệu khởi động thì đã xong đời rồi.” Hắn thật sự rất hâm mộ ước có được vật này, như vậy đi về cố hương cũng rất phương tiện.

Lý Cường nhìn Kiền Thiện Dong, lại nhìn Hiên Long, cuối cùng lại nhìn Đại Nam Phong Ngự. Kiền Thiện Dong không giải thích được, khó hiểu hỏi: “ Lão đệ, ngươi làm gì?”

Xích Minh nhếch miệng, cười nói: “ Vậy mà nhìn không ra sao, hắn đang suy nghĩ tâm tư hồ đồ gì đó mà.”

Lý Cường nói: “ Đừng nói lung tung, ta định thỉnh giáo Kiền đại nhân một vấn đề, không nói ta sẽ bực đến chết.” Vẻ mặt hắn rất nghiêm túc.

Kiền Thiện Dong nói: “ Ngươi hỏi đi, chỉ có có thể nói cho ngươi...ta nhất định nói.” Trong lời còn có ý, nếu không thể nói thì một câu cũng không nói, ý tứ của hắn mọi người đều cũng hiểu.

Xích Minh cười hì hì chen lời nói: “ Đại ca, lòng hiếu kỳ của ngươi thật là quá nặng rồi, cái gì cũng muốn nghe, biết nhiều như vậy để làm chi, bằng thực lực của ngươi đi tới nơi nào cũng hoành trùng đánh thẳng, sợ cái gì a?”

Lý Cường quả thật dở khóc dở cười, hắn có thói quen thu thập tin tức rồi sau đó mới tiến hành phân tích tự hỏi, để nắm giữ hướng đi toàn cục, vì cứu ra sư tôn và Mạc đại ca, hắn vô luận thế nào trước tiên cũng phải hiểu rõ trạng huống, đây là thói quen hắn dưỡng thành khi làm thương nhân.

Hắn không để ý tới Xích Minh, hỏi: “ Hâm Ba Giác rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, tại sao cao thủ tiên giới lại không ngừng đi tới, trước kia ngươi tựa hồ không muốn đi lắm, thậm chí còn không muốn nhắc tới Hâm Ba Giác, mà bây giờ ngươi hình như thay đổi thái độ, có đúng nguyên nhân là vì Thiên Cô?”

Kiền Thiện Dong thở dài, nói: “ Người từ tiên giới tới là người nào? La Thiên Thượng Tiên không có mười phần thực lực căn bản là không nên đi, chỉ có dạng cao thủ như Thiên Quân mới có tư cách đi tới Hâm Ba Giác, còn có Cổ tiên nhân, nhưng bình thường lại không biết Cổ tiên nhân ẩn cư ở nơi nào, ngươi ngẫm lại...không có lợi bọn họ sẽ đi hay sao?”

Con mắt Xích Minh sáng ngời: “ Là chỗ tốt gì?”

Hiên Long nói: “ Thật ra, điều tốt này không phải là người bình thường thì có được, người không có thực lực đi chỗ đó chẳng khác nào chịu chết, cũng giống ta, mới vừa đi vào Hâm Ba Giác là đã bị đánh cho hoa rơi nước chảy, thiếu chút nữa đã xong đời rồi, loại chỗ tốt này không cần có cũng được.”

Lý Cường đối với chỗ tốt gì cũng không quan tâm, hắn quan tâm chính là các cao thủ không nên phương ngại chuyện cứu người của mình.

Kiền Thiện Dong nói tiếp: “ Còn về phần tại sao từ đầu ta không muốn đi Hâm Ba Giác...nguyên nhân rất đơn giản, ta không muốn nhìn thấy Cô Tinh, bây giờ nguyên nhân nguyện ý đi cũng rất đơn giản, bởi vì ngươi muốn đi, Thiên Cô nói thì ta rất tin phục.” Hắn còn một chút không nói, đây cũng là điểm nặng yếu nhất, hắn đã có được Thiên Thần Chi Nộ do Lý Cường cấp cho, cảm thấy mình cũng có tư cách đi tranh thủ một chút chỗ tốt.

Hiên Long cười khổ nói: “ Ta cũng không muốn tiến vào Hâm Ba Giác, chỉ là có một số việc không do tự mình, lão đệ, lần này không chỉ muốn cứu ra sư tôn và đại ca ngươi, còn phải cứu ra Cô Tinh đại nhân, hai người bọn họ chuyển thế còn phải nhờ Cô Tinh đến giúp, cho nên nhiệm vụ của ngươi thật là quá nặng.”

Lý Cường tự hỏi chốc lát, hiểu được Kiền Thiện Dong nói không hoàn toàn là thật, nhưng hắn không muốn phản bác, dù sao hắn chịu bồi mình đi Hâm Ba Giác, không giống như Thiên Thực tìm lý do rồi bỏ chạy lánh né. Hắn lại hỏi: “ Hâm Ba Giác là của ai? Tại sao bọn họ lại lợi hại như vậy, trong ấn tượng của ta, tiên nhân ở giới này hẳn là phải vô địch, bọn họ không ngờ cũng có thể đem Hiên Long lão ca cao thủ như vậy kích thương...thật sự là khó có thể tưởng tượng a.”

Hiên Long nói: “ Tiên nhân cũng là người, là người thì có nhược điểm, nếu năng lực đạt không tới nơi, ở thế giới này rất lớn, ta nghĩ dù là thần nhân cũng sẽ có nhược điểm, cho nên ngươi không cần kỳ quái, bất kể là ở giới này hay là tiên giới hoặc ở địa phương nào, cực mạnh cũng không phải là những người như chúng ta.”

Xích Minh cảm thấy thật hứng thú: “ Nga, là cái gì mới cực mạnh?”

Lý Cường đã hiểu được, hắn nói: “ Lực lượng tự nhiên là cực mạnh.”

Kiền Thiện Dong cười nói: “ Tiểu tử này lĩnh ngộ thật cường mãnh. Tiến vào Hâm Ba Giác, chướng ngại lớn nhất không phải đám quái nhân ở Hâm Ba Giác, mà là hoàn cảnh đáng sợ chung quanh Hâm Ba Giác, chỉ là Tấn Phí Lưu mà đã khiến cho rất nhiều tiên nhân phải ngại bước, đừng nói là còn có những thứ lợi hại hơn ở phía sau.”

Hiên Long nghiêng đầu nói: “ Xích Quang Tinh Diệu là có thể lướt qua đại bộ phận chướng ngại, nhưng khoảng cách cuối cùng cần phải bay đi, vậy hao tốn rất nhiều thời gian, trên đường còn có thể gặp Đàn Thiều Tinh Đậu Lưu Tu Chỉnh, có thể tới được nơi đó đều là những cao thủ không tưởng tượng nổi.”

Kiền Thiện Dong nhịn không được than thở: “ Đàn Thiều Tinh...nổi tiếng đã lâu, không tệ, có thể đến nơi đó là cao thủ lợi hại không tưởng nổi, ta nhớ kỹ phải đi xuyên qua Huân Phong Đái mới có thể đến đó.”

Hiên Long gật đầu nói: “ Không sai, khi chúng ta đi, chỉ dừng lại thời gian rất ngắn, Cô Tinh đại nhân quá gấp, không đợi được cao thủ khác đến để kết bạn, chúng ta chỉ tự mình xâm nhập vào.”

Lý Cường nghi hoặc nói: “ Không phải nói chỉ có La Thiên Thượng Tiên và Thiên Quân như các ngươi mới có thể đi hay sao? Sao lại ra nhiều cao thủ như vậy?”

Hiên Long nói: “ Thiên Quân và La Thiên Thượng Tiên quả thật có thực lực rất mạnh, nhưng ngươi biết không? Bất luận ở giới này hay là tiên giới, người chính thức có được đại pháp lực đại thần thông thì họ rất ít ra ngoài, bọn họ có quy tắc riêng của mình.”

Trong lòng Lý Cường cảm thán, cười nói: “ Ta đã hiểu, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên( ngoài người có người, ngoài trời có bầu trời khác.). Có người nguyện ý đường hoàng, có người nguyện ý ẩn tích, xem bộ dáng, Thanh Đế và Thất Đại Thiên Quân và các ngươi La Thiên Thượng Tiên...” Hắn đột nhiên im miệng không nói, miễn cho Kiền Thiện Dong và Hiên Long khó chịu.

Xích Minh giở khuôn mặt tươi cười nói: “ Đại ca, ngươi nói thế nào mà chỉ nói một nửa a, tiếp tục a.”

Đại Nam Phong Ngự lạc lạc cười, vỗ tay nói: “ Tiểu tử này rốt cuộc hiểu được rồi, hì hì, tiên giới cũng rất lớn, Thanh Đế đích xác không đại biểu hết thảy, chỉ là thế lực phạm vi của ông ấy rất lớn thôi...”

Kiền Thiện Dong vội vàng nói: “ Phong Ngự, đừng có nói lung tung, Thanh Đế cũng là người có đại pháp lực đại thần thông đó.”

Hiên Long nói: “ Thiên hạ phức tạp nhất chính là giới này và tiên giới...bỏ đi, điều này chúng ta không có khả năng quan tâm đâu.”

Nghe xong bọn họ nói, Lý Cường nhất thời cảm thấy mình phi thường nhỏ bé, gần đây lòng tự tin của hắn bành trướng rất lợi hại, cảm thấy mình có thể cơ hồ quyết định vận mệnh chính mình, nhưng thật ra, tự mình cái gì cũng đều không phải. Hắn mãnh liệt tỉnh lại, cúi đầu lâm vào trầm tư, rất nhanh liền nhập định. Mọi người đều cũng trầm mặc xuống, Kiền Thiện Dong đầu tiên khoanh chân ngồi ngay trung tâm Tinh Diệu, hắn cũng nhắm mắt tu luyện.

Tốc độ của Tinh Diệu mặc dù rất nhanh, nhưng với khoảng cách siêu dài như vậy mà đại na di, vẫn là rất phí thời gian. Xích Quang Tinh Diệu so với Tinh Diệu bình thường nhanh hơn rất nhiều, cho dù là như vậy, muốn đi tới mục đích, theo thời gian của địa cầu mà tính toán thì cũng phải hơn rất nhiều năm, cũng may Kiền Thiện Dong những người này đều không phải người phàm, lúc tu luyện thì thời gian trôi qua họ không có cảm giác gì.

Kiền Thiện Dong là người đầu tiên tỉnh táo lại, Tinh Diệu là của hắn, cho nên hắn để lại một tia thần thức thao túng, đến gần mục tiêu thì hắn tỉnh táo lại, ngay sau đó Hiên Long, Lý Cường, Đại Nam Phong Ngự và Xích Minh theo thứ tự tỉnh lại. Lý Cường chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, hắn vặn eo một cái, nói: “ Ta phát hiện tu luyện như vậy thật sự là rất thoải mái, khó được a.”

Hắn đột nhiên phát hiện ánh mắt mọi người nhìn mình đều cũng là lạ, ngạc nhiên nói: “ Như thế nào? Có vấn đề gì sao?”

Hiên Long cười nói: “ Ngươi không thường xuyên tu luyện như vậy sao?”

Lý Cường nói: “ Ta bận rộn chạy mãi, cơ hội dừng lại yên tĩnh tu luyện thật sự là quá ít.”

Đại Nam Phong Ngự cười duyên nói: “ Ngươi còn không hài lòng? Bổn tiên tử đã cảm thấy ghen ghét rồi, ngươi mới tu luyện có bao lâu, chúng ta tu luyện một lần thường xuyên là trăm năm lâu, trải qua vô số lần tu luyện mới có thành tựu hôm nay, tiểu tử ngươi như vậy mà còn chưa thỏa mãn!”

Xích Minh hống lên: “ Tiên tử sửa trị hắn!”

Kiền Thiện Dong đột nhiên ngắt lời nói: “ Đừng nháo, lập tức tới rồi, mọi người giúp ta.”

Lý Cường đã học xong linh huyền thao túng Tinh Diệu, hắn biết muốn cho Tinh Diệu dừng lại phải hao phí không ít công lực, mà tốc độ của Xích Quang Tinh Diệu lại thật nhanh, muốn nó dừng lại, chẳng phải dễ dàng, Kiền Thiện Dong ước chừng sợ công lực hao tổn quá lớn, mới yêu cầu mọi người ra tay.

Hiên Long, Đại Nam Phong Ngự không chút do dự kháp động linh huyền. Lý Cường và Xích Minh liếc nhau, cũng kháp động linh huyền, chỉ là trong lòng hai người có chút nghi ngờ, không biết Tinh Diệu có thể dùng thần dịch lực khu động hay không. Sau khi linh huyền phóng ra, Lý Cường rõ ràng nhận thấy được, một cỗ thần dịch lực theo linh huyền dung vào trong Tinh Diệu, hắn âm thầm cao hứng, biết nếu có Tinh Diệu thì mình hoàn toàn có thể sử dụng.

Tinh Diệu phiêu phù đứng ở một tinh vực xa lạ, khi Kiền Thiện Dong thu hồi Tinh Diệu thì Lý Cường bị cảnh sắc thái không tráng lệ trước mắt rung động, tinh hệ trước mắt giống như một ngọn lửa đang thiêu đốt, ngọn lửa thật lớn từ phía dưới tiêu cháy lên phía trên, ngọn lửa xích màu đỏ do tinh quang dày đặc kết thành. Hắn hỏi: “ Đây là Hâm Ba Giác?”

Hiên Long nói: “ Không phải, Tinh Diệu không thể trực tiếp tới Hâm Ba Giác, phải từ Diễm Tinh Hệ xuyên qua, chúng ta tới Cổ Tiên Trận trước, từ nơi đó có thể đưa chúng ta truyền tống tới.”

Lý Cường gãi gãi đầu: “ Cổ Tiên Trận? Cũng là truyền tống trận hay sao?”

Kiền Thiện Dong gật đầu nói: “ Đúng vậy, Cổ Tiên Trận bình thường được thiết kết tại thái không, không có Định Tinh Bàn thì tìm không được, Định Tinh Bàn của ngươi hẳn là có, chính là điểm nhỏ màu vàng nhạt, Cổ Tiên Trận trong giới này cũng không nhiều lắm.”

Lý Cường tò mò đem thần thức tiến vào Định Tinh Bàn, cũng quả nhiên ở một địa phương không xa có một điểm nhỏ màu vàng nhàn nhạt không ngừng lóe ra.


/297

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status