- Sư muội đến!
Ánh mắt tu sĩ mắt ưng nhìn qua, hắn tiến lên ôm eo Kim Kiều, không ngờ hai người này là đạo lữ của nhau.
- Trả phi kiếm cho ta!
Kim Kiều cả giận nói.
Lôi Hổ cau mày nói:
- Sư môn trọng địa cấm huyên náo lớn, có ân oán gì cứ giải quyết trong lúc làm nhiệm vụ.
Kim Kiều nghe Lôi Hổ nhắc nhở, cũng không dám lên tiếng, đôi mắt đầy hung ác nhìn thẳng vào Liễu Tàn Dương.
- Trong vòng nửa tháng, nếu không hoàn thành nhiệm vụ sư môn, ta sẽ triệu tập các ngươi, hiện tại các ngươi thương thảo chiến thuật đi.
Lôi Hổ vung tay đuổi năm người ra khỏi đại điện.
Vừa rồi có Lôi Hổ áp chế, bốn người Kim Kiều cũng không gây khó dễ Liễu Tàn Dương, nhưng mà hiện tại...
Liễu Tàn Dương đi ra khỏi chánh điện quay về tiểu viện của mình, tên nam tử mắt ưng ngăn cản đường Liễu Tàn Dương đi:
- Tiểu sư đệ, người khác đều gọi ta là Ưng đạo nhân, sổ sách ngươi đả thương Kim Kiều sư muội sẽ tính toán sau, hiện tại ngươi phải trả phi kiếm cho nàng.
Ưng đạo nhân nói xong, Kim Kiều đã âm thầm xiết chặt pháp bảo hình châm, nàng hận không thể lập tức chém giết Liễu Tàn Dương đoạt phi kiếm của mình trở về.
Liễu Tàn Dương nhìn Ưng đạo nhân, hắn đi sang một bên, lúc này Ưng đạo nhân lại cản đường, không cho Liễu Tàn Dương rời đi.
- Ngươi muốn chết phải không?
Liễu Tàn Dương ngẩng đầu, ánh mắt đầy sát khí nhìn chằm chằm vào Ưng đạo nhân.
Câu hỏi rất tùy ý, hắn hoàn toàn không đặt tu vi Kim Đan của Ưng đạo nhân vào mắt.
Ưng đạo nhân cười ha ha, hắn nghe được câu nói đáng cười nhất trên đời, một tiểu tu sĩ Trúc Cơ lại dám uy hiếp tu sĩ Kim Đan trung kỳ, nếu câu nói này truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ là câu chuyện cười lớn nhất thế gian.
Cảm giác này không khác gì con kiến cản đường con voi, mà con kiến vẫn vẫn đứng trước mặt con voi quát tháo:
- Tiểu tử, tránh ra, nếu không ta sẽ giẫm chết ngươi.
Hai tên tu sĩ Kim Đan sau lưng Ưng đạo nhân vô cùng tức giận tính cách cuồng vọng của Liễu Tàn Dương.
- Sư huynh, ngươi phí lời với tiểu tử này làm cái gì, chờ rời khỏi sơn môn, Long Nhất ta sẽ bóp chết hắn.
- Đại ca, ngươi không cần đối phó loại côn trùng này làm gì, Long Ngũ ta sẽ kết liễu hắn.
Ưng đạo nhân khoát tay chặn lại:
- Không cần huynh đệ các ngươi, đến lúc đó ta rất muốn nhìn vốn liếng cuồng vọng của hắn là gì, sư muội, là kiếm pháp của hắn đả thương ngươi sao?
Kim Kiều đi tới, sắc mặt nóng lên, nói:
- Kiếm pháp của tiểu tử này rất quái lạ, hơn nữa gân cốt hắn không tầm thường, nghe đại sư huynh nói, hắn là binh khí hình người được ma tông đào tạo.
Đôi mắt Ưng đạo nhân tỏa sáng khi nghe mấy chữ binh khí hình người, nói:
- Chính là thân khôi lỗi, nhìn không ra, tiểu tử này đáng giá như thế, sau khi rời khỏi sơn môn, chúng ta quất thần hồn của hắn, luyện hóa thân thể, bán qua tay cũng có thể thu được mười khối linh thạch thượng phẩm đấy.
Liễu Tàn Dương trong mắt của bọn chúng chỉ là mười khối linh thạch thượng phẩm mà thôi.
Bốn người đã xem Liễu Tàn Dương thành chiến lợi phẩm, bọn chúng cho rằng, dù kiếm thuật của Liễu Tàn Dương tinh diệu hơn nữa cũng không thể đối kháng bốn tu sĩ Kim Đan liên thủ, Liễu Tàn Dương quay đầu nhìn qua phía chánh điện, có lẽ Lôi Hổ nghe thấy mấy lời này rất rõ ràng, nhưng mà hắn không có ý đi ra áp chế, cũng nói rõ hắn buông tha cho mình.
Như vậy...
Liễu Tàn Dương nhìn bốn người Ưng đạo nhân, Vô Lượng Môn không thêm quản thúc bọn họ, cũng không quan tâm sự sống chết của bọn họ khi ở bên ngoài.
Ưng đạo nhân thấy ánh mắt lạnh như băng của Liễu Tàn Dương nhìn qua mình thì cảm thấy bực bội, đây là ánh mắt hắn rất sợ hãi, bởi vì chỉ có sư tôn mới có ánh mắt như thế.
- Tiểu tử, nếu ngươi hiện tại cầu xin tha thứ và trả phi kiếm trở về, ta có thể thả ngươi sống sót quay về.
Ưng đạo nhân mở miệng lần nữa.
- Không cần, các ngươi sẽ không còn sống quay về đâu.
Liễu Tàn Dương rất tự tin khi nói câu này, nhưng bốn người kia cảm thấy rất chói tai, bởi vì ý gây hấn rất rõ ràng, chính là nói cho bọn họ biết, trong nhiệm vụ sư môn lần này, gia hỏa Trúc Cơ Kỳ muốn chém giết bốn tu sĩ Kim Đan bọn họ.
Long Ngũ tức giận dữ dội, hắn muốn lập tức ra tay đánh chết kẻ cuồng vọng này, nhưng lại bị Ưng đạo nhân ngăn cản.
- Cứ để hắn đi!
Ưng đạo nhân tránh đường, cũng ngăn cản Long Ngũ định ra tay.
- Sư huynh!
Long Ngũ hô.
- Ta muốn xem hắn có bản lĩnh gì mà cuồng vọng như thế!
Ưng đạo nhân vung tay áo rời đi, Kim Kiều theo sát phía sau.
Long Ngũ hung ác nhìn chằm chằm vào Liễu Tàn Dương, quát:
- Tiểu tử, mười lăm ngày sau là ngày giỗ của ngươi!
Liễu Tàn Dương mặc kệ Long Ngũ kêu gào, hắn đi về tiểu viện của mình, Long Ngũ thấy Liễu Tàn Dương làm như không thấy mình, hắn nổi trận lôi đình, nhưng lại không dám ra tay ở nơi đây
Liễu Tàn Dương vừa quay về tiểu viện của mình, hai mắt trừng trừng, bàn tay nổi gân xanh.
- Các ngươi muốn giết ta, ta cũng muốn giết các ngươi.
Hắn lấy phù chú mình chuẩn bị ra, nơi này có hơn vạn tấm phù chú, hắn chế tác khi nhàn hạ ở ngoại viện.
Liễu Tàn Dương lấy những lá bùa trống trong túi trữ vật ra ngoài, tay hắn vận dụng linh lực vẽ đồ án khắc lên phù chú, tu sĩ bình thường chế tác phù chú cần linh bút, linh lực mặc thủy, hai thứ này quá trọng yếu, bởi vì khi chế tác linh phù không được sai sót, phù bút và linh lực mặc thủy sẽ phụ trợ tu sĩ hoàn thành quá trình này.
Nhưng Liễu Tàn Dương đã không cần phù bút và linh lực mặc thủy phụ trợ cho mình.
Liễu Tàn Dương toàn tâm vùi đầu chế tác phù chú, lúc này đây hắn muốn chế tác phù chú kíp nổ liên hoàn, là loại có thể xâu chuỗi nhiều phù chú vào nhau, lập tức bộc phát uy lực sánh ngang một kích toàn lực của tu sĩ Kim Đan.
- Một tấm không nổ chết các ngươi, ta kíp nổ một trăm tấm, một trăm tấm không nổ chết các ngươi, ta sẽ kíp nổ hơn vạn tấm!
Ánh mắt Liễu Tàn Dương biến thành điên cuồng.
Một vạn tấm phù chú cùng bộc phát sẽ hoàn toàn khác với nổ lần lượt, đó là xâu phù chú thành chuỗi sau đó đồng thời bộc phát.
Ba tấm Hỏa Phù Thuật kết hợp Tụ Linh Phù, xâu chuỗi thành Bạo Hỏa Phù, tương đương với một kích toàn lực của tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ; ba tấm Bạo Hỏa Phù kết hợp Tụ linh Thuật xâu chuỗi thành Liệt Diễm Phù, tương đương với một kích toàn lực của Trúc Cơ hậu kỳ; chín mươi chín tấm Liệt Hỏa Phù xâu chuỗi với nhau sẽ tạo thành Địa Ngục Hỏa Phù, tương đương với một kích toàn lực của tu sĩ Kim Đan sơ kỳ; ba tấm Địa Ngục Hỏa Phù kết hợp với Băng Liệt Phù, xâu chuỗi thành Hỏa Sơn Bạo Phát Phù, uy lực tương đương một kích toàn lực của Kim Đan trung kỳ.
Xâu chuỗi phù chú cùng một chỗ, tổ hợp thành Phù Chú Trận phi thường gian nan, cho dù là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ cũng không dám thử.
Nhưng Liễu Tàn Dương hoàn thành quá trình xâu chuỗi phù chú vào nhau lại không thất bại lần nào.
Màn đêm buông xuống, Liễu Tàn Dương đã thu thập tất cả phù chú.
- Không ngờ có lúc ngươi gặp phải nguy cơ không thể giải quyết.
Ánh mắt tu sĩ mắt ưng nhìn qua, hắn tiến lên ôm eo Kim Kiều, không ngờ hai người này là đạo lữ của nhau.
- Trả phi kiếm cho ta!
Kim Kiều cả giận nói.
Lôi Hổ cau mày nói:
- Sư môn trọng địa cấm huyên náo lớn, có ân oán gì cứ giải quyết trong lúc làm nhiệm vụ.
Kim Kiều nghe Lôi Hổ nhắc nhở, cũng không dám lên tiếng, đôi mắt đầy hung ác nhìn thẳng vào Liễu Tàn Dương.
- Trong vòng nửa tháng, nếu không hoàn thành nhiệm vụ sư môn, ta sẽ triệu tập các ngươi, hiện tại các ngươi thương thảo chiến thuật đi.
Lôi Hổ vung tay đuổi năm người ra khỏi đại điện.
Vừa rồi có Lôi Hổ áp chế, bốn người Kim Kiều cũng không gây khó dễ Liễu Tàn Dương, nhưng mà hiện tại...
Liễu Tàn Dương đi ra khỏi chánh điện quay về tiểu viện của mình, tên nam tử mắt ưng ngăn cản đường Liễu Tàn Dương đi:
- Tiểu sư đệ, người khác đều gọi ta là Ưng đạo nhân, sổ sách ngươi đả thương Kim Kiều sư muội sẽ tính toán sau, hiện tại ngươi phải trả phi kiếm cho nàng.
Ưng đạo nhân nói xong, Kim Kiều đã âm thầm xiết chặt pháp bảo hình châm, nàng hận không thể lập tức chém giết Liễu Tàn Dương đoạt phi kiếm của mình trở về.
Liễu Tàn Dương nhìn Ưng đạo nhân, hắn đi sang một bên, lúc này Ưng đạo nhân lại cản đường, không cho Liễu Tàn Dương rời đi.
- Ngươi muốn chết phải không?
Liễu Tàn Dương ngẩng đầu, ánh mắt đầy sát khí nhìn chằm chằm vào Ưng đạo nhân.
Câu hỏi rất tùy ý, hắn hoàn toàn không đặt tu vi Kim Đan của Ưng đạo nhân vào mắt.
Ưng đạo nhân cười ha ha, hắn nghe được câu nói đáng cười nhất trên đời, một tiểu tu sĩ Trúc Cơ lại dám uy hiếp tu sĩ Kim Đan trung kỳ, nếu câu nói này truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ là câu chuyện cười lớn nhất thế gian.
Cảm giác này không khác gì con kiến cản đường con voi, mà con kiến vẫn vẫn đứng trước mặt con voi quát tháo:
- Tiểu tử, tránh ra, nếu không ta sẽ giẫm chết ngươi.
Hai tên tu sĩ Kim Đan sau lưng Ưng đạo nhân vô cùng tức giận tính cách cuồng vọng của Liễu Tàn Dương.
- Sư huynh, ngươi phí lời với tiểu tử này làm cái gì, chờ rời khỏi sơn môn, Long Nhất ta sẽ bóp chết hắn.
- Đại ca, ngươi không cần đối phó loại côn trùng này làm gì, Long Ngũ ta sẽ kết liễu hắn.
Ưng đạo nhân khoát tay chặn lại:
- Không cần huynh đệ các ngươi, đến lúc đó ta rất muốn nhìn vốn liếng cuồng vọng của hắn là gì, sư muội, là kiếm pháp của hắn đả thương ngươi sao?
Kim Kiều đi tới, sắc mặt nóng lên, nói:
- Kiếm pháp của tiểu tử này rất quái lạ, hơn nữa gân cốt hắn không tầm thường, nghe đại sư huynh nói, hắn là binh khí hình người được ma tông đào tạo.
Đôi mắt Ưng đạo nhân tỏa sáng khi nghe mấy chữ binh khí hình người, nói:
- Chính là thân khôi lỗi, nhìn không ra, tiểu tử này đáng giá như thế, sau khi rời khỏi sơn môn, chúng ta quất thần hồn của hắn, luyện hóa thân thể, bán qua tay cũng có thể thu được mười khối linh thạch thượng phẩm đấy.
Liễu Tàn Dương trong mắt của bọn chúng chỉ là mười khối linh thạch thượng phẩm mà thôi.
Bốn người đã xem Liễu Tàn Dương thành chiến lợi phẩm, bọn chúng cho rằng, dù kiếm thuật của Liễu Tàn Dương tinh diệu hơn nữa cũng không thể đối kháng bốn tu sĩ Kim Đan liên thủ, Liễu Tàn Dương quay đầu nhìn qua phía chánh điện, có lẽ Lôi Hổ nghe thấy mấy lời này rất rõ ràng, nhưng mà hắn không có ý đi ra áp chế, cũng nói rõ hắn buông tha cho mình.
Như vậy...
Liễu Tàn Dương nhìn bốn người Ưng đạo nhân, Vô Lượng Môn không thêm quản thúc bọn họ, cũng không quan tâm sự sống chết của bọn họ khi ở bên ngoài.
Ưng đạo nhân thấy ánh mắt lạnh như băng của Liễu Tàn Dương nhìn qua mình thì cảm thấy bực bội, đây là ánh mắt hắn rất sợ hãi, bởi vì chỉ có sư tôn mới có ánh mắt như thế.
- Tiểu tử, nếu ngươi hiện tại cầu xin tha thứ và trả phi kiếm trở về, ta có thể thả ngươi sống sót quay về.
Ưng đạo nhân mở miệng lần nữa.
- Không cần, các ngươi sẽ không còn sống quay về đâu.
Liễu Tàn Dương rất tự tin khi nói câu này, nhưng bốn người kia cảm thấy rất chói tai, bởi vì ý gây hấn rất rõ ràng, chính là nói cho bọn họ biết, trong nhiệm vụ sư môn lần này, gia hỏa Trúc Cơ Kỳ muốn chém giết bốn tu sĩ Kim Đan bọn họ.
Long Ngũ tức giận dữ dội, hắn muốn lập tức ra tay đánh chết kẻ cuồng vọng này, nhưng lại bị Ưng đạo nhân ngăn cản.
- Cứ để hắn đi!
Ưng đạo nhân tránh đường, cũng ngăn cản Long Ngũ định ra tay.
- Sư huynh!
Long Ngũ hô.
- Ta muốn xem hắn có bản lĩnh gì mà cuồng vọng như thế!
Ưng đạo nhân vung tay áo rời đi, Kim Kiều theo sát phía sau.
Long Ngũ hung ác nhìn chằm chằm vào Liễu Tàn Dương, quát:
- Tiểu tử, mười lăm ngày sau là ngày giỗ của ngươi!
Liễu Tàn Dương mặc kệ Long Ngũ kêu gào, hắn đi về tiểu viện của mình, Long Ngũ thấy Liễu Tàn Dương làm như không thấy mình, hắn nổi trận lôi đình, nhưng lại không dám ra tay ở nơi đây
Liễu Tàn Dương vừa quay về tiểu viện của mình, hai mắt trừng trừng, bàn tay nổi gân xanh.
- Các ngươi muốn giết ta, ta cũng muốn giết các ngươi.
Hắn lấy phù chú mình chuẩn bị ra, nơi này có hơn vạn tấm phù chú, hắn chế tác khi nhàn hạ ở ngoại viện.
Liễu Tàn Dương lấy những lá bùa trống trong túi trữ vật ra ngoài, tay hắn vận dụng linh lực vẽ đồ án khắc lên phù chú, tu sĩ bình thường chế tác phù chú cần linh bút, linh lực mặc thủy, hai thứ này quá trọng yếu, bởi vì khi chế tác linh phù không được sai sót, phù bút và linh lực mặc thủy sẽ phụ trợ tu sĩ hoàn thành quá trình này.
Nhưng Liễu Tàn Dương đã không cần phù bút và linh lực mặc thủy phụ trợ cho mình.
Liễu Tàn Dương toàn tâm vùi đầu chế tác phù chú, lúc này đây hắn muốn chế tác phù chú kíp nổ liên hoàn, là loại có thể xâu chuỗi nhiều phù chú vào nhau, lập tức bộc phát uy lực sánh ngang một kích toàn lực của tu sĩ Kim Đan.
- Một tấm không nổ chết các ngươi, ta kíp nổ một trăm tấm, một trăm tấm không nổ chết các ngươi, ta sẽ kíp nổ hơn vạn tấm!
Ánh mắt Liễu Tàn Dương biến thành điên cuồng.
Một vạn tấm phù chú cùng bộc phát sẽ hoàn toàn khác với nổ lần lượt, đó là xâu phù chú thành chuỗi sau đó đồng thời bộc phát.
Ba tấm Hỏa Phù Thuật kết hợp Tụ Linh Phù, xâu chuỗi thành Bạo Hỏa Phù, tương đương với một kích toàn lực của tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ; ba tấm Bạo Hỏa Phù kết hợp Tụ linh Thuật xâu chuỗi thành Liệt Diễm Phù, tương đương với một kích toàn lực của Trúc Cơ hậu kỳ; chín mươi chín tấm Liệt Hỏa Phù xâu chuỗi với nhau sẽ tạo thành Địa Ngục Hỏa Phù, tương đương với một kích toàn lực của tu sĩ Kim Đan sơ kỳ; ba tấm Địa Ngục Hỏa Phù kết hợp với Băng Liệt Phù, xâu chuỗi thành Hỏa Sơn Bạo Phát Phù, uy lực tương đương một kích toàn lực của Kim Đan trung kỳ.
Xâu chuỗi phù chú cùng một chỗ, tổ hợp thành Phù Chú Trận phi thường gian nan, cho dù là tu sĩ Kim Đan hậu kỳ cũng không dám thử.
Nhưng Liễu Tàn Dương hoàn thành quá trình xâu chuỗi phù chú vào nhau lại không thất bại lần nào.
Màn đêm buông xuống, Liễu Tàn Dương đã thu thập tất cả phù chú.
- Không ngờ có lúc ngươi gặp phải nguy cơ không thể giải quyết.
/116
|