Dương Thiên vẫn giữ bộ dạng lạnh nhạt:
- Tiếp tục.
Lão giả thở ra một hơi:
- Trong một buổi đại tiệc mừng thọ, ta có nghe một vị tiền bối Độ Kiếp kỳ lỡ miệng nói ra. Khung xương kia giống như một vật chứa để triệu hồi một thứ gì đó từ Tiên Giới. Tuy rằng ta cũng không rõ bọn hắn muốn triệu hồi thứ gì, nhưng những thứ đến từ Tiên Giới có thể đơn giản sao?
Dương Thiên lắc đầu:
- Kẻ ngay thẳng không nói lời vòng vo. Ngươi tốt xấu gì cũng là Đại Thừa kỳ, chuyện đã rõ ràng như vậy còn giả vờ không biết.
Lão giả giật thót, biết không thể tiếp tục che giấu liền quyết định nói ra suy đoán của mình:
- Không sai, ta cũng đã đoán được phần nào. Bọn hắn chín phần mười là đang muốn triệu hồi phân hồn của một vị đại năng nào đó thuộc Long Tộc trên Tiên Giới xuống đây hỗ trợ phá bỏ trận pháp đã giam giữ chúng ta hàng chục vạn năm nay.
Dương Thiên khẽ gật đầu, suy đoán của lão giả và hắn trùng khớp với nhau. Hành động của đám Long Tộc này nhìn có vẻ bí ẩn, nhưng bất kỳ người nào tiếp xúc một thời gian liền có thể dễ dàng đoán ra được. Dương Thiên nhìn lão giả mỉm cười:
- Những thứ cần biết ta đều đã biết. Ngươi cũng đã hết giá trị lợi dụng.
Trái với dự đoán của Dương Thiên, lão giả không hề tỏ ra sợ hãi mà khóe miệng nhếch lên nụ cười khinh thường:
- Muốn giết ta, khi nãy quả thực có thể, bất quá lúc này đã muộn.
Lão giả vừa dứt câu, từ bên trong cơ thể hắn bất ngờ phóng ra một luồng linh lực cực mạnh. Dương Thiên trong tình thế không kịp phòng bị liền bị đẩy văng đi. Cửa đá cũng bị lực lượng này làm nổ tung. Dương Thiên cứ như vậy bay ra bên ngoài, trực tiếp xuất hiện trước ánh mắt của hàng trăm thành viên Long Tộc tại nơi này.
Lão giả đã bị Dương Thiên khống chế linh lực, tại sao vẫn có thể bộc phát ra lực lượng mạnh mẽ đến như vậy. Cho dù bản thân Dương Thiên lúc này cũng khó tránh khỏi kinh ngạc. Một tiếng cười to từ bên trong phát ra, lão giả một thân quần áo chỉnh tề xuất hiện, đắc ý nói:
- Thế nào? Rất bất ngờ đúng không?
Dương Thiên không phủ nhận:
- Quả thực có chút bất ngờ.
Lão giả tiếp tục cười to:
- Có muốn biết hay không? Tiếc là ta sẽ không nói cho ngươi biết, ngươi có thể ôm nghi vấn này xuống gặp Diêm Vương để hỏi.
Dương Thiên nhún vai:
- Vậy thì không cần, trực tiếp hỏi ngươi không phải sẽ nhanh hơn sao.
Lão giả dừng cười, nhìn Dương Thiên như một tên ngốc:
- Ngươi cho rằng ta sẽ nói cho ngươi biết.
Dương Thiên thản nhiên:
- Nói hay không không phải do ngươi quyết định.
Lão giả thấy Dương Thiên uy hiếp mình, gương mặt liền có chút khó coi. Nhớ lại bộ dạng nhục nhã khi nãy, hắn lập tức:
- Kẻ này chính là nội gián của ngũ tộc bên ngoài Long Giới, mau giết cho ta.
Lão giả vừa dứt lời, thái độ của đám Long Tộc xung quanh liền thay đổi. Trong mắt bọn hắn tràn ngập sự phẫn nộ, đồng loạt thi triển vô số loại pháp thuật sặc sỡ tấn công Dương Thiên.
Đối mặt với một lượng lớn công kích như vậy, Dương Thiên vẫn giữ vẻ mặt bình thản. Đám Long Tộc này tuy đông, nhưng ngoài lão giả kia ra, tất cả đều chỉ có tu vị từ Hợp Thể kỳ trở xuống, cho dù đông hơn nữa cũng không làm gì được Dương Thiên. Đại Thừa kỳ và Hợp Thể kỳ, chỉ kém một đại cảnh giới chênh lệch liên không cách nào đo đếm được.
Lão giả cũng không hi vọng những công kích này có thể giết chết Dương Thiên. Hắn chỉ cần đám Long Tộc này làm được hai việc. Một là cuốn lấy Dương Thiên, tranh thủ thời gian để quân tiếp viện kịp thời đến. Hai là bào mòn linh lực khiến cho Dương Thiên suy yếu, khi quân tiếp viện đến sẽ dễ dàng xử lý hơn.
Nếu là trong tình huống thông thường, tính toán của lão giả quả thực rất chính xác. Nhưng người trước mặt là Dương Thiên, tất cả suy tính của hắn đều sai rồi. Tất cả những pháp thuật ki đồng loạt bay đến vị trí Dương Thiên đang đứng. Tiếng nổ đinh tai nhức óc không ngừng phát ra. Toàn bộ ngọn núi rung lên liên tục.
Công kích phối hợp giữa hàng trăm tu sĩ Long Tộc khiến không gian vặn vẹo, nhiều nơi xuất hiện những vết nứt nhỏ. May mắn nơi này đã sớm được thiết lập trận pháp phòng ngự cực mạnh, gia cố thêm nhiều loại Long Văn cao cấp, bằng không ngọn núi này đã sớm sụp đổ.
Công kích qua đi, Dương Thiên một lần nữa hiện ra. Hắn đứng trong một cái quang cầu màu trắng, từ trên xuống dưới không hề xuất hiện bất kỳ dấu vết nào, hơi thở nhàn nhã. Công kích vũ bão kia chỉ tựa như một cơn gió thoảng qua, không để lại bất kỳ ảnh hưởng gì trên người hắn.
- Bày Bách Long Khốn Thần Trận.
Lão giả không tỏ thái độ tiếp tục ra lệnh. Hắn tin chắc rằng, cho dù Dương Thiên có là Đại Thừa kỳ, dưới công kích dày đặc như vậy, hao tổn linh lực là chuyện khó tránh khỏi. Lão giả không hi vọng đám Long Tộc ở đây có thể khiến Dương Thiên bị thương tổn nghiêm trọng, chỉ cần khiến hắn suy yếu đi đã đủ rồi.
Bách Long Khốn Thần Trận là trận pháp vây khốn bậc nhất của bọn hắn. Lực công kích không tính là quá cao nhưng muốn thoát ra được chắc chắn không dễ dàng. Dùng thứ này chơi “tiêu hao chiến” vẫn luôn đạt được kết quả khả quan.
Hàng trăm tên Long Tộc cùng lúc hóa thành Long Hình sau đó phóng lên cao. Dương Thiên nghe thấy cái tên Bách Long Khốn Thần Trận liền không vội ra tay. Trước kia khi còn ở Linh Giới, hắn cũng từng nghe qua cái trận pháp nổi danh này. Hiện tại có cơ hội thử nghiệm cũng không tệ lắm. Dương Thiên đã có chuẩn bị kỹ càng, Cửu Tinh Diệu Nhật đang dần bí mật hình thành. Dương Thiên tin chắc rằng cho dù trận pháp kia có lợi hại hơn nữa cũng không vây khốn được hắn.
Đám Long Tộc kia bay ngang qua Dương Thiên, sau đó bắt đầu nối đuôi nhau, dần tạo thành bề mặt của một quả cầu. Dương Thiên lên tiếng châm chọc:
- Các ngươi đang muốn chơi xếp hình sao?
Lão giả im lặng không đáp, hai tay hắn liên tục huy động, tạo ra vô số những đạo Long Văn phức tạp. Dương Thiên nhìn đám Long Văn này ra vẻ suy nghĩ. Hắn không biết nhiều về Long Văn nhưng cũng có thể nhìn ra vài loại cơ bản như: Liên Kết, Kiên Cố, Kháng Hỏa, Kháng Độc…Có thể phối hợp nhiều Long Văn như vậy trong cùng một trận pháp, trình độ của Long Tộc về phương diện này quả thực rất lợi hại. Nhân Tộc vẫn thường đồn đại rằng Yêu Tộc rất kém về mặt trận pháp, xem ra đây chỉ là lời nói phiến diện mà thôi. Ít nhất Long Tộc không nằm trong số đó
Trong lúc Dương Thiên còn đang nghiên cứu Bách Long Khốn Thần Trận, từ trong đám Long Tộc kia, một thân ảnh đã bay đến trước mặt hắn. Dương Thiên hơi ngẩn người ra rồi nghiêm mặt:
- Ngươi đến đây làm gì?
Long Tích Nguyệt không trả lời câu hỏi của hắn:
- Bách Long Khốn Thần Trận là đại trận nổi dang của đám ngoại lai này. Năm xưa đã khiến cho ngũ tộc chúng ta gặp nhiều khó khăn. Cách tốt nhất để chống lại nó chính là phá hủy trước khi nó kịp thành hình, bằng không sẽ rất khó để thoát thân.
Long Tích Nguyệt ẩn vào trong đám Long Tộc kia, từ đầu đến cuối đều không hiện thân. Nàng biết với tu vị Hợp Thể sơ kỳ của mình cho dù có ra mặt cũng không giúp được gì cho Dương Thiên. Nhưng đến lúc này nàng đã không thể tiếp tục ẩn nấp được nữa. Một khi Bách Long Khốn Thần Trận hình thành, Dương Thiên chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.
Trái với sự nóng vội của Long Tích Nguyệt, Dương Thiên bình thản mỉm cười:
- Ngươi lo lắng cho ta?
Long Tích Nguyệt sẵn giọng:
- Bây giờ là lúc nào mà ngươi còn nói những lời vô nghĩa như vậy. Mau chóng phá hủy Bách Long Khốn Thần Trận rồi thoát ra ngoài. Nếu như viện binh đến, chúng ta nhất định sẽ không có cơ hội thoát thân.
- Ngươi không muốn chứng kiến trận pháp nổi tiếng này sao?
Long Tích Nguyệt bó tay, tên này đang giả vờ ngốc hay thực sự ngốc. Đây là giờ phút nào mà hắn còn muốn thưởng thức Bách Long Khốn Thần Trận?
- Đừng nói nhảm, mau chóng phá trận, bằng không…Đã muộn.
Long Tích Nguyệt còn chưa nói hết câu, Bách Long Khốn Thần Trận đã được hình thành. Hai người bị nhốt vào trong khối cầu do hàng trăm tên Long Tộc tạo nên. Quanh người bọn hắn được bao phủ bởi vô số Long Văn, từng vị trí đều phát ra lực lượng vượt xa tu vị bản thân mỗi tên. Âm thanh của lão giả từ bên ngoài vang vào bên trong:
- Lại thêm một con chuột nhắt. Cũng tốt, trên đường xuống Hoàng Tuyền cũng không phải cô đơn.
- Tiếp tục.
Lão giả thở ra một hơi:
- Trong một buổi đại tiệc mừng thọ, ta có nghe một vị tiền bối Độ Kiếp kỳ lỡ miệng nói ra. Khung xương kia giống như một vật chứa để triệu hồi một thứ gì đó từ Tiên Giới. Tuy rằng ta cũng không rõ bọn hắn muốn triệu hồi thứ gì, nhưng những thứ đến từ Tiên Giới có thể đơn giản sao?
Dương Thiên lắc đầu:
- Kẻ ngay thẳng không nói lời vòng vo. Ngươi tốt xấu gì cũng là Đại Thừa kỳ, chuyện đã rõ ràng như vậy còn giả vờ không biết.
Lão giả giật thót, biết không thể tiếp tục che giấu liền quyết định nói ra suy đoán của mình:
- Không sai, ta cũng đã đoán được phần nào. Bọn hắn chín phần mười là đang muốn triệu hồi phân hồn của một vị đại năng nào đó thuộc Long Tộc trên Tiên Giới xuống đây hỗ trợ phá bỏ trận pháp đã giam giữ chúng ta hàng chục vạn năm nay.
Dương Thiên khẽ gật đầu, suy đoán của lão giả và hắn trùng khớp với nhau. Hành động của đám Long Tộc này nhìn có vẻ bí ẩn, nhưng bất kỳ người nào tiếp xúc một thời gian liền có thể dễ dàng đoán ra được. Dương Thiên nhìn lão giả mỉm cười:
- Những thứ cần biết ta đều đã biết. Ngươi cũng đã hết giá trị lợi dụng.
Trái với dự đoán của Dương Thiên, lão giả không hề tỏ ra sợ hãi mà khóe miệng nhếch lên nụ cười khinh thường:
- Muốn giết ta, khi nãy quả thực có thể, bất quá lúc này đã muộn.
Lão giả vừa dứt câu, từ bên trong cơ thể hắn bất ngờ phóng ra một luồng linh lực cực mạnh. Dương Thiên trong tình thế không kịp phòng bị liền bị đẩy văng đi. Cửa đá cũng bị lực lượng này làm nổ tung. Dương Thiên cứ như vậy bay ra bên ngoài, trực tiếp xuất hiện trước ánh mắt của hàng trăm thành viên Long Tộc tại nơi này.
Lão giả đã bị Dương Thiên khống chế linh lực, tại sao vẫn có thể bộc phát ra lực lượng mạnh mẽ đến như vậy. Cho dù bản thân Dương Thiên lúc này cũng khó tránh khỏi kinh ngạc. Một tiếng cười to từ bên trong phát ra, lão giả một thân quần áo chỉnh tề xuất hiện, đắc ý nói:
- Thế nào? Rất bất ngờ đúng không?
Dương Thiên không phủ nhận:
- Quả thực có chút bất ngờ.
Lão giả tiếp tục cười to:
- Có muốn biết hay không? Tiếc là ta sẽ không nói cho ngươi biết, ngươi có thể ôm nghi vấn này xuống gặp Diêm Vương để hỏi.
Dương Thiên nhún vai:
- Vậy thì không cần, trực tiếp hỏi ngươi không phải sẽ nhanh hơn sao.
Lão giả dừng cười, nhìn Dương Thiên như một tên ngốc:
- Ngươi cho rằng ta sẽ nói cho ngươi biết.
Dương Thiên thản nhiên:
- Nói hay không không phải do ngươi quyết định.
Lão giả thấy Dương Thiên uy hiếp mình, gương mặt liền có chút khó coi. Nhớ lại bộ dạng nhục nhã khi nãy, hắn lập tức:
- Kẻ này chính là nội gián của ngũ tộc bên ngoài Long Giới, mau giết cho ta.
Lão giả vừa dứt lời, thái độ của đám Long Tộc xung quanh liền thay đổi. Trong mắt bọn hắn tràn ngập sự phẫn nộ, đồng loạt thi triển vô số loại pháp thuật sặc sỡ tấn công Dương Thiên.
Đối mặt với một lượng lớn công kích như vậy, Dương Thiên vẫn giữ vẻ mặt bình thản. Đám Long Tộc này tuy đông, nhưng ngoài lão giả kia ra, tất cả đều chỉ có tu vị từ Hợp Thể kỳ trở xuống, cho dù đông hơn nữa cũng không làm gì được Dương Thiên. Đại Thừa kỳ và Hợp Thể kỳ, chỉ kém một đại cảnh giới chênh lệch liên không cách nào đo đếm được.
Lão giả cũng không hi vọng những công kích này có thể giết chết Dương Thiên. Hắn chỉ cần đám Long Tộc này làm được hai việc. Một là cuốn lấy Dương Thiên, tranh thủ thời gian để quân tiếp viện kịp thời đến. Hai là bào mòn linh lực khiến cho Dương Thiên suy yếu, khi quân tiếp viện đến sẽ dễ dàng xử lý hơn.
Nếu là trong tình huống thông thường, tính toán của lão giả quả thực rất chính xác. Nhưng người trước mặt là Dương Thiên, tất cả suy tính của hắn đều sai rồi. Tất cả những pháp thuật ki đồng loạt bay đến vị trí Dương Thiên đang đứng. Tiếng nổ đinh tai nhức óc không ngừng phát ra. Toàn bộ ngọn núi rung lên liên tục.
Công kích phối hợp giữa hàng trăm tu sĩ Long Tộc khiến không gian vặn vẹo, nhiều nơi xuất hiện những vết nứt nhỏ. May mắn nơi này đã sớm được thiết lập trận pháp phòng ngự cực mạnh, gia cố thêm nhiều loại Long Văn cao cấp, bằng không ngọn núi này đã sớm sụp đổ.
Công kích qua đi, Dương Thiên một lần nữa hiện ra. Hắn đứng trong một cái quang cầu màu trắng, từ trên xuống dưới không hề xuất hiện bất kỳ dấu vết nào, hơi thở nhàn nhã. Công kích vũ bão kia chỉ tựa như một cơn gió thoảng qua, không để lại bất kỳ ảnh hưởng gì trên người hắn.
- Bày Bách Long Khốn Thần Trận.
Lão giả không tỏ thái độ tiếp tục ra lệnh. Hắn tin chắc rằng, cho dù Dương Thiên có là Đại Thừa kỳ, dưới công kích dày đặc như vậy, hao tổn linh lực là chuyện khó tránh khỏi. Lão giả không hi vọng đám Long Tộc ở đây có thể khiến Dương Thiên bị thương tổn nghiêm trọng, chỉ cần khiến hắn suy yếu đi đã đủ rồi.
Bách Long Khốn Thần Trận là trận pháp vây khốn bậc nhất của bọn hắn. Lực công kích không tính là quá cao nhưng muốn thoát ra được chắc chắn không dễ dàng. Dùng thứ này chơi “tiêu hao chiến” vẫn luôn đạt được kết quả khả quan.
Hàng trăm tên Long Tộc cùng lúc hóa thành Long Hình sau đó phóng lên cao. Dương Thiên nghe thấy cái tên Bách Long Khốn Thần Trận liền không vội ra tay. Trước kia khi còn ở Linh Giới, hắn cũng từng nghe qua cái trận pháp nổi danh này. Hiện tại có cơ hội thử nghiệm cũng không tệ lắm. Dương Thiên đã có chuẩn bị kỹ càng, Cửu Tinh Diệu Nhật đang dần bí mật hình thành. Dương Thiên tin chắc rằng cho dù trận pháp kia có lợi hại hơn nữa cũng không vây khốn được hắn.
Đám Long Tộc kia bay ngang qua Dương Thiên, sau đó bắt đầu nối đuôi nhau, dần tạo thành bề mặt của một quả cầu. Dương Thiên lên tiếng châm chọc:
- Các ngươi đang muốn chơi xếp hình sao?
Lão giả im lặng không đáp, hai tay hắn liên tục huy động, tạo ra vô số những đạo Long Văn phức tạp. Dương Thiên nhìn đám Long Văn này ra vẻ suy nghĩ. Hắn không biết nhiều về Long Văn nhưng cũng có thể nhìn ra vài loại cơ bản như: Liên Kết, Kiên Cố, Kháng Hỏa, Kháng Độc…Có thể phối hợp nhiều Long Văn như vậy trong cùng một trận pháp, trình độ của Long Tộc về phương diện này quả thực rất lợi hại. Nhân Tộc vẫn thường đồn đại rằng Yêu Tộc rất kém về mặt trận pháp, xem ra đây chỉ là lời nói phiến diện mà thôi. Ít nhất Long Tộc không nằm trong số đó
Trong lúc Dương Thiên còn đang nghiên cứu Bách Long Khốn Thần Trận, từ trong đám Long Tộc kia, một thân ảnh đã bay đến trước mặt hắn. Dương Thiên hơi ngẩn người ra rồi nghiêm mặt:
- Ngươi đến đây làm gì?
Long Tích Nguyệt không trả lời câu hỏi của hắn:
- Bách Long Khốn Thần Trận là đại trận nổi dang của đám ngoại lai này. Năm xưa đã khiến cho ngũ tộc chúng ta gặp nhiều khó khăn. Cách tốt nhất để chống lại nó chính là phá hủy trước khi nó kịp thành hình, bằng không sẽ rất khó để thoát thân.
Long Tích Nguyệt ẩn vào trong đám Long Tộc kia, từ đầu đến cuối đều không hiện thân. Nàng biết với tu vị Hợp Thể sơ kỳ của mình cho dù có ra mặt cũng không giúp được gì cho Dương Thiên. Nhưng đến lúc này nàng đã không thể tiếp tục ẩn nấp được nữa. Một khi Bách Long Khốn Thần Trận hình thành, Dương Thiên chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.
Trái với sự nóng vội của Long Tích Nguyệt, Dương Thiên bình thản mỉm cười:
- Ngươi lo lắng cho ta?
Long Tích Nguyệt sẵn giọng:
- Bây giờ là lúc nào mà ngươi còn nói những lời vô nghĩa như vậy. Mau chóng phá hủy Bách Long Khốn Thần Trận rồi thoát ra ngoài. Nếu như viện binh đến, chúng ta nhất định sẽ không có cơ hội thoát thân.
- Ngươi không muốn chứng kiến trận pháp nổi tiếng này sao?
Long Tích Nguyệt bó tay, tên này đang giả vờ ngốc hay thực sự ngốc. Đây là giờ phút nào mà hắn còn muốn thưởng thức Bách Long Khốn Thần Trận?
- Đừng nói nhảm, mau chóng phá trận, bằng không…Đã muộn.
Long Tích Nguyệt còn chưa nói hết câu, Bách Long Khốn Thần Trận đã được hình thành. Hai người bị nhốt vào trong khối cầu do hàng trăm tên Long Tộc tạo nên. Quanh người bọn hắn được bao phủ bởi vô số Long Văn, từng vị trí đều phát ra lực lượng vượt xa tu vị bản thân mỗi tên. Âm thanh của lão giả từ bên ngoài vang vào bên trong:
- Lại thêm một con chuột nhắt. Cũng tốt, trên đường xuống Hoàng Tuyền cũng không phải cô đơn.
/650
|