Tại trường đua ngựa
Tịnh Dương phóng tầm mắt rà soát hết các khu vực cuối cùng cũng phát hiện ra một vài người trong hội của mình đang đứng tập trung ở khu vực trước cửa của chuồng ngựa nên cũng nhanh chóng tiến lại gần
“Anh Trần, anh Phú lâu rồi em mới gặp lại các anh” Tịnh Dương niềm nở đập tay chào hỏi hai người anh trong hội đua ngựa của mình
Anh Trần nắm tay thành đấm rồi dúi nhẹ vào vai Tịnh Dương vui vẻ nói “Cuối cùng thì cậu nhóc này cũng chịu về nước rồi à. Anh cứ tưởng cậu đã bỏ tụi anh mà đi ra nước ngoài lun rồi chứ ?”
“Hì…hì, em làm sao có thể bỏ các anh mà đi đâu được” Tịnh Dướng gãi gãi đầu ái ngại
“Trở về rồi thì ở lại đây luôn chứ chú em?” anh Phú hất mặt vui vẻ nhìn Tịnh Dương chờ đợi
Nhưng Tịnh Dương chưa kịp trả lời thì một tiếng nói khác lại cất lên
“Theo em nghĩ thì chúng ta không nên giữ một sát thủ tình trường như cậu ta ở lại, để tránh trường hợp chúng ta tới già vẫn không tìm được vợ”
Vừa nghe thấy tiếng nói Tịnh Dương đã có thể xác định người đang đứng xem ngựa phía bên trong kia là ai. Đó chỉ có thể là Diêu Hưng, người bạn đồng môn của anh suốt từ nhỏ đến lớn. Tịnh Dương chỉ biết mỉm cười, cho đến khi Diêu Hưng bước ra khỏi chuồng ngựa thì Tịnh Dương mới bắt đầu lên tiếng
“Thì ra là cậu lo lắng vì điều này. Nhưng cậu cứ yên tâm có Tịnh Dương tôi thì nhất định Diêu Hưng cậu sẽ có rất nhiều cô để chọn làm vợ” Tịnh Dương vỗ vỗ ngực khẳng định lời nói của mình trước Diêu Hưng
“Lại là những cô gái mà cậu cho đi nhờ xe chứ gì ? Nếu vậy thì tôi xin can” Diêu Hưng bắt chéo tay ra điều từ chối
“Cậu đừng có thành kiến với những cô gái đó như vậy, chỉ là họ hơi có chút hiểu lầm giữa lòng tốt của tớ và tình yêu thôi. Nhưng tớ đều giải quyết được. Nếu có cơ hội tớ sẽ giới thiệu cậu với một cô gái mà tớ vừa quen được, đảm bảo cậu sẽ thích”
“Tịnh Dương, cậu đừng nói là vừa mới cho một cô gái nào đó đi nhờ xe nữa nhé” Diêu Hưng nghi ngờ nhìn Tịnh Dương chờ đợi
“Hì…thì tôi vốn là một người tốt mà. Nhưng cậu phải chờ thôi vì tôi chưa tìm được cách liên lạc với cô ấy, tuy nhiên sẽ sớm có kết quả” Tịnh Dương nhướng mày khẳng định
“Ai mà khiến cậu nhọc lòng được như thế, chắc tôi cũng là nên chờ để gặp mặt” Diêu Hưng thì tỏ vẻ gật gù
“Tất nhiên cậu sẽ được gặp, vì nếu tôi đã tìm thì nhất định thấy” Tịnh Dương nhướng mày khẳng định
Diêu Hưng chỉ còn biết cười trừ, Tịnh Dương nổi tiếng là sát thủ tình trường không phải chỉ vì khuôn mặt đẹp trai và dáng người cân đối mà bởi vì cậu ta luôn khiến các cô gái tin tưởng vào sự chân thành sắp đặt của cậu ấy. Tịnh Dương lúc 18 tuổi đã từng vỗ ngực nói rằng: “Không người nào mà Tịnh Dương này muốn lại không được” và đúng là cậu ta chưa từng thất bại lần nào tuy nhiên các cô ấy lại nhanh chóng bị cậu ấy chia tay ngay sau khi đã chinh phục được. Đúng là phá hoại mừ
Đang suy nghĩ miên man thì một tiếng nói cất lên khiến Diêu Hưng như bừng tỉnh
“Mấy đứa muốn gặp mặt ai sao ?”
Tịnh Dương phóng tầm mắt rà soát hết các khu vực cuối cùng cũng phát hiện ra một vài người trong hội của mình đang đứng tập trung ở khu vực trước cửa của chuồng ngựa nên cũng nhanh chóng tiến lại gần
“Anh Trần, anh Phú lâu rồi em mới gặp lại các anh” Tịnh Dương niềm nở đập tay chào hỏi hai người anh trong hội đua ngựa của mình
Anh Trần nắm tay thành đấm rồi dúi nhẹ vào vai Tịnh Dương vui vẻ nói “Cuối cùng thì cậu nhóc này cũng chịu về nước rồi à. Anh cứ tưởng cậu đã bỏ tụi anh mà đi ra nước ngoài lun rồi chứ ?”
“Hì…hì, em làm sao có thể bỏ các anh mà đi đâu được” Tịnh Dướng gãi gãi đầu ái ngại
“Trở về rồi thì ở lại đây luôn chứ chú em?” anh Phú hất mặt vui vẻ nhìn Tịnh Dương chờ đợi
Nhưng Tịnh Dương chưa kịp trả lời thì một tiếng nói khác lại cất lên
“Theo em nghĩ thì chúng ta không nên giữ một sát thủ tình trường như cậu ta ở lại, để tránh trường hợp chúng ta tới già vẫn không tìm được vợ”
Vừa nghe thấy tiếng nói Tịnh Dương đã có thể xác định người đang đứng xem ngựa phía bên trong kia là ai. Đó chỉ có thể là Diêu Hưng, người bạn đồng môn của anh suốt từ nhỏ đến lớn. Tịnh Dương chỉ biết mỉm cười, cho đến khi Diêu Hưng bước ra khỏi chuồng ngựa thì Tịnh Dương mới bắt đầu lên tiếng
“Thì ra là cậu lo lắng vì điều này. Nhưng cậu cứ yên tâm có Tịnh Dương tôi thì nhất định Diêu Hưng cậu sẽ có rất nhiều cô để chọn làm vợ” Tịnh Dương vỗ vỗ ngực khẳng định lời nói của mình trước Diêu Hưng
“Lại là những cô gái mà cậu cho đi nhờ xe chứ gì ? Nếu vậy thì tôi xin can” Diêu Hưng bắt chéo tay ra điều từ chối
“Cậu đừng có thành kiến với những cô gái đó như vậy, chỉ là họ hơi có chút hiểu lầm giữa lòng tốt của tớ và tình yêu thôi. Nhưng tớ đều giải quyết được. Nếu có cơ hội tớ sẽ giới thiệu cậu với một cô gái mà tớ vừa quen được, đảm bảo cậu sẽ thích”
“Tịnh Dương, cậu đừng nói là vừa mới cho một cô gái nào đó đi nhờ xe nữa nhé” Diêu Hưng nghi ngờ nhìn Tịnh Dương chờ đợi
“Hì…thì tôi vốn là một người tốt mà. Nhưng cậu phải chờ thôi vì tôi chưa tìm được cách liên lạc với cô ấy, tuy nhiên sẽ sớm có kết quả” Tịnh Dương nhướng mày khẳng định
“Ai mà khiến cậu nhọc lòng được như thế, chắc tôi cũng là nên chờ để gặp mặt” Diêu Hưng thì tỏ vẻ gật gù
“Tất nhiên cậu sẽ được gặp, vì nếu tôi đã tìm thì nhất định thấy” Tịnh Dương nhướng mày khẳng định
Diêu Hưng chỉ còn biết cười trừ, Tịnh Dương nổi tiếng là sát thủ tình trường không phải chỉ vì khuôn mặt đẹp trai và dáng người cân đối mà bởi vì cậu ta luôn khiến các cô gái tin tưởng vào sự chân thành sắp đặt của cậu ấy. Tịnh Dương lúc 18 tuổi đã từng vỗ ngực nói rằng: “Không người nào mà Tịnh Dương này muốn lại không được” và đúng là cậu ta chưa từng thất bại lần nào tuy nhiên các cô ấy lại nhanh chóng bị cậu ấy chia tay ngay sau khi đã chinh phục được. Đúng là phá hoại mừ
Đang suy nghĩ miên man thì một tiếng nói cất lên khiến Diêu Hưng như bừng tỉnh
“Mấy đứa muốn gặp mặt ai sao ?”
/33
|