Phong Lưu

Chương 123: Muốn lên giường? Được, làm thơ trước đã

/481



Tiếng rên rỉ khó nhịn được của tiểu thư nghe qua tựa như vô cùng thống khổ, rồi lại như rất hưởng thụ, các loại âm thanh dâm mỹ quái dị cùng với những lời nói khó nghe cứ thi nhau chui vào trong tai nàng, khiến cho nàng ngượng ngùng, sợ hãi, khẩn trương mà lại hiếu kỳ, trong lòng không hiểu vì sao lại nhảy loạn, sao trong cơ thể dâng lên một cơn nhộn nhạo khó có thể kiềm chế, khó có thể nói rõ, khiến tay chân nàng mềm oặt, ngồi bệt trên mặt đất.

Không thể kiềm chế sự hiếu kỳ mãnh liệt ở trong lòng, nàng lặng lẽ chọc thủng giấy dán cửa, ghé mắt nhìn vào trong.

Bên trong phòng tình hình chiến đấu vô cùng thảm liệt, đã tới lúc khẩn yếu quan đầu, ngoài cửa đột nhiên truyền đến âm thanh kỳ lạ âm thanh kỳ lạ khiến Đường Tiểu Đông cả kinh.

Hai cánh tay trắng nõn trợn tượt lại như con rắn quấn lên cổ hắn, một lần nữa kéo hắn vào hương vị ôn nhu.

- ... Là Như Ý... Tiểu ny tử kia... Đ để ý tới nàng...

Tiểu ny tử này dám nhìn lén, nhất định là động lòng xuân rồi!

Sau khi triền miên, trải qua nghỉ ngơi đầy đủ, Đường Tiểu Đông cũng không cảm thấy chút mệt mỏi rã rời, xuống giường mặc quần áo, Hoắc Hàn Yên cũng chỉ phát ra một tiếng rên rỉ, xoay người lại chìm vào ngủ say, hiển nhiên đã vô cùng mệt mỏi, không ngủ đến

khi trời tối đen cũng sẽ không rời giường.

Đường Tiểu Đông cười đắc ý, khẽ bóp một cái lên bờ mông phong mãn tuyết trắng mê người, kéo chiếc chăn mỏng muốn đắp lên người nàng, ánh mắt lại rơi lên vài vết lốm đốm tươi đẹp như hoa đào trên giường trắng, nhất thời ngơ ngẩn.

Hàn Yên vẫn còn là tấm thân xử nữ?

Hắn vốn tưởng rằng Hoắc Hàn Yên là người từng trải, dùng sức chinh phạt, đến hừng đông còn ăn thêm một lần nữa mới bỏ qua, Hoắc Hàn Yên vừa bị phá thân lại cực lực nghênh tiếp, thảo nào biểu tình của nàng còn chứa một tia đau đớn.

Nghĩ lại phản ứng ngày thứ hai của Lôi Mị sau khi bị phá thân, Đường Tiểu Đông cảm thấy đau lòng, ngay cả Lôi Mị võ công cao cường cũng không thoải mái vài ngày, người gầy yếu như Hoắc Hàn Yên còn thảm hại hơn...

Cẩn thận đắp chiếc chăn mỏng lên cho nàng, nhẹ nhàng gạt vài sợi tóc tán loạn trên trán, Đường Tiểu Đông khẽ cất bước rời cửa, rồi cẩn thận khép cửa phòng, sợ rằng phát ra âm thanh sẽ ảnh hưởng tới Hoắc Hàn Yên đang ngủ say.

Phòng ngoài, khăn mặt, chậu nước đều đã chuẩn bị sẵn sàng, Như Ý tựa như một hài tử làm sai việc gì đó, gục đầu đứng ở một bên, khuôn mặt đỏ hồng tràn ngập ngượng ngùng và bất an.

Y phục trên người chính là bộ mặc ngày hôm qua, nghĩ lại có lẽ đêm qua Như Ý giặt xong liền hong khô ngay, kể cả súng tự động MP5, mấy quả lựu đạn cũng đều được xếp ở ngoài cửa.

Tiểu ny tử này nhìn lén hắn cùng với Hoắc Hàn Yên biểu diễn AV, biểu tình lúc này ngượng ngập như xuân tâm rung động, lại nơm nớp lo sợ bị trách phạt.

Vốn định trêu đùa vài câu để cho nàng bớt căng thẳng, nhưng tiểu ny tử này mắc cỡ không dám ngẩng mặt lên nhìn người, Đường Tiểu Đông cũng giả bộ như không biết chuyện gì xảy ra, vươn vai một cái, vừa rửa mặt vừa nói:

- Như Ý...

Trong lòng hắn vô cùng hiếu kỳ vì sao Hoắc Hàn Yên còn có thể giữ gìn tấm thân xử nữ, đối mặt với tiểu mỹ nhân như vậy, lẽ nào Lý Lâm Phủ lại không động

Lời vừa ra khỏi miệng lại cảm thấy không đúng, bèn vội vàng ngậm miệng.

- Vâng... Đường công tử... Có gì phân phó...

Hai má tiểu ny tử vẫn một mảnh ứng đỏ động lòng người như trước, thần tình ngượng ngùng, khẩn trương, bất an.

- Ta đói...

Ngập ngừng nửa ngày, Đường Tiểu Đông mới rặn ra được hai từ.

- A, bữa sáng đã làm xong, được bày ở trong phòng khách rồi...

Như Ý thở ra một hơi, thần tình nhẹ nhõm hơn rất nhiều, không hề tỏ ra khẩn trương bất an như trước.

Tuy tiểu ny tử này là hạ nhân, nhưng từ nhỏ đã theo hầu hạ Hoắc Hàn Yên, Hoắc Hàn Yên vẫn luôn coi nàng như tỷ muội ruột thịt, một cô bé thông minh lanh lợi như vậy, Đường Tiểu Đông sao có thể trách cứ nàng.

Chinh chiến suốt đêm, bụng đói cồn cào, Đường Tiểu Đông không chút khách khí động thủ với những mỹ thực ở trên bàn, liên tục tán dương tay nghề của Như Ý, khiến tiểu ny tử vui vẻ đến mức toàn thân bay bổng.

Bỗng nhiên nhớ tới một chuyện, Đường Tiểu Đông liền nói:

- Như Ý, Hàn Yên có lẽ có chút... Có chút không khỏe, hãy chăm sóc tốt cho nàng... Ta sẽ cho người mang một ít thuốc đến.

- Vâng...

Như Ý thấp giọng đáp một tiếng, nhớ tới tràng cảnh yêu tinh vật lộn lúc nãy, trên mặt lại ửng đỏ một mảng.

Khi rời khỏi tướng phủ, Lý Lâm Phủ say bét nhè vẫn còn chưa ngủ dậy, cũng may Đường Huyền Tông một lòng một dạ đặt hết lên người Dương Quý phi, không lên thượng triều là viếc rất bình thường, văn võ bá quan được thanh nhàn cũng thấy rất vui vẻ.

Trở lại Túy Tiên Lâu, lặng lẽ kéo Kha Vân Tiên qua một bên, nói nhỏ vài câu, khiến cho nàng trợn ngược mắt lên.

/481

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status