Phong Lưu

Chương 218: Nha hoàn thông phòng

/481



Từ lúc chuyện Hoắc Hàn Yên bị mất tích, người này không chỉ bị Lý Lâm Phủ hung hăng mắng mỏ, mà hình như lui khỏi chức tổng quản ngoại sự, khó mà trở mình rồi sao?

Ánh mắt nhìn về Lý Ngạo, hai người cười khổ không ngớt:

- Không biết người này vận khí cứt chó gì, thập di nương lại biện hộ giúp hắn…

Đằng sau không nói cũng minh bạch, Lý Uẩn vẫn đang nắm giữ tổng quản ngoại sự, hơn nữa còn ổn định hơn cả ngày trước.

Liễu Nguyệt Cơ đồng ý nói giúp hắn, khẳng định là thu bạc của hắn rồi, còn có khả năng chính là nàng bắt đầu tự tay nuôi dưỡng thế lực thân tín cho mình.

Nhìn Vương Ngạo Phong và Lý Uẩn khuất xa, trong lòng Đường Tiểu Đông mơ hồ sinh ra cảm giác bất an.

Tuy Lý Ngạo được Lý Lâm Phủ coi trọng nắm giữ lực lượng của Ngọa Long biệt viện, địa vị cực kỳ cao xa, nhưng mơ hồ có chút như thất thế ở tướng phủ.

Lý Uẩn lần nữa lên làm tổng quản ngoại sự, khẳng định muốn kéo người về phía mình, không phải người của hắn, sớm muộn gì sẽ bị cô lập bên ngoài, nói cách khác, toàn bộ tướng phủ, hoàn toàn nắm giữ ở trong tay Lý Uẩn, cũng có thể nói là trong tay Liễu Nguyệt Cơ, càng có thể là trong tay Vương gia, mà bản thân cũng không dễ dàng thăm dò và nắm giữ tất cả chuyện động trong tướng

- Ta xxxx mười tám đời tổ tông của chúng.

Trong lòng càng nghĩ càng giận, Đường Tiểu Đông không khỏi chửi bới một tiếng.

Địch Diễm ngẩn ra:

- Đường huynh đệ không phải là mắng bọn hắn đó chứ?

- Không chỉ mắng thôi, lão tử còn muốn động bọn chúng nữa.

Ánh mắt Đường Tiểu Đông lạnh lẽo, lộ ra sát khí.

Lý Ngạo cúi đầu trầm tư hồi lâu, lắc đầu nói:

- Hai người bọn họ hành sự đều cực kỳ cẩn thận, lại có gió lớn che đầu, cơ hội xuất thủ không lớn lắm…

Cơ hội ít cũng không phải là không có cơ hội, chỉ cần kiên trì chờ đợi, cuối cùng sẽ có cơ hội một kích trí mạng.

Địch Diễm lộ vẻ cười khổ:

- Đường huynh đệ, huynh đệ thật muốn làm vậy sao?

Hắn cực kỳ thức thời đứng dậy, cười ha ha nói:

- Vậy các ngươi cứ tiếp tục, Lão Địch ta ngày khác lại tìm các ngươi tụ tập uống rượu.

- Không chút ý tứ…

Hai người nhìn Địch Diễm khuất xa, lại ngồi xuống thấp giọng trao đổi.

Đường Tiểu Đông không muốn động Vương Ngạo Phong, mà muốn ngay ở lúc đối phương kiêu ngạo ngút trời đường đường chính chính đánh bại hắn, hơn nữa người này hành sự cũng cực kỳ cẩn thận, rất ít xuất môn, càng không ngu ngốc, bên ngoài luôn có mấy hộ vệ cao thủ âm trầm quỷ dị, nếu muốn động hắn thật có điểm khó làm.

Không động Vương Ngạo Phong, vậy giết Lý Uẩn, hơn nữa là phải giết không còn lựa chọn khác.

Để cho Lý Uẩn kéo tất cả người về phe mình, toàn bộ thủ hạ Lý Ngạo bố trí trong tướng phủ đều bị cô lập, mà bọn họ mất đi đường dây, thì sẽ giống người mù, không

thể nắm giữ nhất cử nhất động trong tướng phủ nữa rồi.

Lý Lâm Phủ không có gì, Đường Tiểu Đông lo chính là Liễu Nguyệt Cơ kia, còn có Hắc Ưng Đường, hắn cũng không muốn để cỗ thế lực này rơi vào trong tay Vương Nguyên Bảo.

Gia hỏa Lý Uẩn này cực ít xuất môn, cả ngày ở trong tướng phủ dương nanh múa vuốt với thủ hạ, bất quá không có nghĩa là không có cơ hội hạ th

Thần sắc Lý Ngạo ngưng trọng gật đầu, suy nghĩ một chút, đột nhiên vươn tay lên, động tác như cắt cổ mình.

Đường Tiểu Đông xoa xoa hai gò má:

- Quỷ nữ nhân kia cũng không xuất môn, chúng ta căn bản không có cơ hội.

Đón lấy ánh mắt ẩn hàm sát khí của Lý Ngạo, hắn kiên quyết lắc đầu:

- Không được, động thủ trong phủ cực kỳ nguy hiểm, ta tuyệt không cho phép.

Mắt lạnh của Lý Ngạo lóe lên thất vọng, mà càng nhiều chính là cảm động.

Trong chớp mắt đã qua một tháng, danh sách đậu khoa khảo rốt cuộc đã được công bố.

Học sinh vây ở trước bảng, hoặc là giậm chân vỗ ngực thống khổ thất vọng, hoặc là vui vẻ ra mặt mừng rỡ như điên.

Người thi rớt đậu cao thần tình đại hỷ đại bi, các năm gian khổ học tập, nhiệt huyết tràn trề cố gắng, chính là để tên ở trên bảng vàng này, người thi rớt không khỏi rất buồn, người có trên bảng thì mừng rỡ như điên, buồn vui thay đổi rất nhanh, làm cho người ta cảm thán không ngớt.

- Làm ơn, làm ơn.

Trong đám người đột nhiên vang lên hai tiếng kêu khẽ, Đường Điềm, Lý Đằng Giao đẩy đoàn người ra, bước đến trước bố cáo.

Kỳ thực không cần hai nàng lên tiếng, chỉ thấy vẻ đẹp động lòng người kia, các học sinh đều né sang, chỉ bất quá hai nàng lòng quá nóng vội, ai làm các nàng hơi chậm lại đều ngã sang trái phải, động tác thô bạo so với lưu manh côn đồ chỉ hơn chứ không kém, làm các học sinh mở rộng tầm mắt.

Có người muốn đứng ra, liền bị đồng bạn kéo lại, hạ giọng nói:

- Huynh đệ, đó là hai con cọp cái uy chấn Trường An, hai nàng không tìm tới ngươi đã tính ngươi vận khí tốt rồi, người còn dám mạnh mẽ xuất đầu sao?

Một câu này, làm cho vị nhân huynh kia đang muốn lo lắng cho chuyện bất công của thiên hạ sợ đến rụt đầu lại, xoay người chạy như điên.

Hai cọp cái không coi ai ra gì đi tới trước bảng, các học sinh đứng xa xa đều đến gần nhìn qua bảng danh.

- Muốn làm gì? Định lưu manh phi lễ sao?

Đường Điềm hai tay chống nạnh, mày liễu dựng ngược, một bộ biểu tình hùng hổ, làm các học sinh sợ đến hoảng hồn lùi lại rất xa, toàn bộ bảng bố cáo bị hai nàng chiếm lấy hế

- Ai, đệ nhất danh không phải Đông ca ca rồi…

Vẻ mặt Lý Đằng Giao lộ sự hoài nghi.

- Nhất định là nhìn lầm.

Đường Điềm đến trước bảng, cũng lập tức lộ ra vẻ mặt không tin:

- Ai, có thể là viết sai hay không đó?

Trong lòng các học sinh không ngừng cười nhạt, lẽ nào cũng chỉ có Đông ca ca tài năng của ngươi mới là đệ nhất?

Bất quá ai cũng không dám nói ra miệng, nếu trêu phải hai cọp cái này, hậu quả chắc chắn rất thảm rồi.

- Ý, vị trí thứ hai là Vương Ngạo Phong…

Biểu tình trên nét mặt Lý Đằng Giao ngày càng thất vọng.

- Ai, vị trí thứ ba cũng không có…

- Tìm được rồi, biểu ca ở vị trí thứ sáu.

Tên Đường Tiểu Đông xếp hạng vị trí thứ sáu, Liễu Duy bài danh đệ thất.

- Ai, có thứ sáu thôi…

Vẻ mặt hai nàng thất vọng.

Phần lớn học sinh thi rớt lại không ngừng ước ao, có thể ở trên bảng, nói rõ người ta có thực lực, số mạng tốt, bản thân mình còn phải nỗ lực nữa, tranh thủ cuộc thi sang năm.

Thành tích vị trí thứ sáu, vẻ mặt chúng nữ thất vọng. Trưởng công chúa Ngọc Chân còn tưởng rằng mình nghe lầm nữa, liên tục hỏi vài lần, mới "A" một tiếng, nét mặt khó nén sự thất vọng nồng đậm.

Đường Tiểu Đông thật không ngờ phản ứng của chúng nữ lại lớn như vậy, hắn ho khan vài tiếng:

- Ta sớm nói qua học tài thi phận mà, nghìn vạn lần đừng mong đợi vào ta quá cao.

Trưởng công chúa Ngọc Chân thở dài một tiếng yếu ớt:

- Vương Tam công tử cũng đạt vị trí thứ hai, lẽ nào ta nhìn lầm rồi?

Ánh mắt chúng nữ đều đảo qua, thần tình có chút cổ quái, Đường Tiểu Đông vội vàng tìm cớ chuồn mất.

Lúc này không chuồn, đợi lát nữa tất sẽ có phiền phức, đây chính là kinh nghiệm từng trải lâu năm.

Tỷ phu Liễu Duy đạt vị trí thứ bảy, xem như là cao trung, mừng rỡ như điên, mang tặng lễ phẩm, cực kỳ hưng phấn đi

Đường Tố Vân là người cao hứng nhất, phu quân, đệ đệ đều đậu cao trung, đây chính là song hỷ lâm môn, liền phân phó hạ nhân giết gà làm lễ, thiết yến đại tiệc.

Ngọa Long biệt viện, ám thất.

Khi Đường Tiểu Đông chui vào ám đạo, Hoắc Hàn Yên mừng rỡ nhào vào trong lòng của hắn.

Đường Tiểu Đông ôm nàng, an ủi:

- Hàn Yên, mấy ngày nay mới đến, thực sự là ủy khuất cho nàng rồi.

Hai gò má Hoắc Hàn Yên ửng đỏ, thấp giọng nói:

- Có thể ở cùng chỗ với chàng, một điểm ủy khuất thì có là cái gì chứ.

/481

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status