Phong Lưu

Chương 286: Đánh đòn Quý phi nương nương

/481



Tất cả những thứ này đều là Đường Tiểu Đông phân phó Đường Mộc bố trí, chỉ là không nghĩ tới tiểu tử này làm việc nhanh như vậy, bố trí vô cùng hoàn hảo, thực sự khiến hắn phi thường thỏa mãn.

Ai, oan gia này

Trong lòng Trưởng công chúa Ngọc Chân thực sự ngọt ngào đến cực điểm, hạnh phúc nép vào lòng Đường Tiểu Đông. Khuôn mặt mịn màng đỏ bừng như thoa một lớp son nước, kiều diễm động lòng người.

Ngoài cửa truyền đến một tiếng ho nhẹ. Ngọc Chân cả kinh luống cuống rời khỏi lồng ngực Đường Tiểu Đông.

- Tân nương tử còn phải trang điểm nữa, những người khác xin mời ra ngoài một chút.

Một vị đại thẩm quần áo đầy mụn vá nhưng vô cùng sạch sẽ không hề khách khí hạ lệnh trục khách.

Trưởng công chúa Ngọc Chân mắc cỡ "ừm" một tiếng, trong nháy mắt xoay lưng lại.

Đường Tiểu Đông cười hắc hắc bước ra ngoài.

Sáu cận vệ lãnh huyết phân tán canh giữ ở bốn phía quanh gian nhà. Đường Mộc đứng trước cửa, hai tay vẫn mang đôi bao tay đặc chế bằng vàng kia.

Đường Tiểu Đông vỗ vỗ bờ vai hắn.

Mặc dù hắn không nói, nhưng cái vỗ vai này đã biểu đạt tất cả, khiến trong lòng Đường Mộc không khỏi nóng lên.

Bởi vì hôn lễ rất giản dị, tân nương tử hóa trang rất nhanh, tân lang lại càng đơn giản hơn. Trên y phục sẵn có chỉ khoác thêm một vòng hoa đỏ là ổn thỏa.

Hôn lễ giản dị này do trưởng thôn chủ trì. Sau khi bái thiên địa, hai người liền tiến vào động phòng.

Nâng tấm voan hồng che mặt nương tử lên, Trưởng công chúa Ngọc Chân sau khi hóa trang, càng thêm mỹ lệ, xinh đẹp không gì sánh được.

Bất chấp bây giờ còn là ban ngày, dù sao đi nữa, một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng, hai người đều vội vã ôm hôn cuồng nhiệt, tận tình phóng túng, triền miên không dứt…

Cho đến bình minh ngày thứ hai, Trưởng công chúa Ngọc Chân mới lưu luyến không nỡ rời khỏi gian động phòng đơn sơ khiến nàng tràn ngập hạnh phúc ngọt ngào này.

Trải qua một ngày một đêm, nàng vĩnh viễn đã thuộc về hắn, chết không hối tiếc.



Đường Tiểu Đông đưa Trưởng công chúa Ngọc Chân về Phượng Minh biệt viện mới cùng đám người Đường Mộc trở lại trung tâm ngu nhạc. Tất cả chúng nữ đều vây lấy, líu ríu hỏi han đêm qua đi đâu.

Mồ hôi! Đến chỗ Trưởng công chúa thật lãng mạn và ấm áp, nhất thời quên phái người trở về thông báo, hại chúng nữ lo lắng suốt một đ

Lý Đằng Giao kéo hắn qua một bên, thấp giọng nói:

- Đông ca ca, chuyện từ quan, cha mới nói ra, Quý phi nương nương liền trở mặt rồi…

- Huynh không biết nha, mấy vị công công trong cung đều tới, ngay cả Hỷ Nhi tỷ cũng tới, đang chờ ở nhà của muội. Thể diện cũng thật lớn, tìm không được huynh, Hỷ Nhi tỷ không chịu hồi cung phục mệnh.

Kháo! Sẽ không phải trời sập xuống chứ!

Đường Tiểu Đông ra sức xoa xoa mặt.

Từ quan lại chọc giận Dương quý phi? Không thể nào! Không phải nàng đang rất thân thiết với An Lộc Sơn sao? Lão tử từ quan thì liên quan gì đến nàng?

Nghĩ như vậy, trong lòng không khỏi bực mình.

Lập tức cùng Lý Đằng Giao đến thẳng Tướng phủ.

Hỷ Nhi đang hết sức nóng ruột chờ ở Tướng phủ, thấy hắn đi nhanh đến, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Vừa tới nơi, Đường Tiểu Đông trước tiên đi gặp Lý Lâm Phủ, dò hỏi ý kiến của hắn.

Lẽ ra, Đường Tiểu Đông từ quan, mặc dù khiến tất cả mọi người không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng theo lẽ thường, hắn không có công lao gì lớn, đơn xin từ quan gửi đi sẽ rất nhanh được phê xuống. Hơn nữa đơn này là do Lý Lâm Phủ đệ trình, ai dám không phê?

Giám sát nhạc luật là do Quý phi nương nương chưởng quản. Quý phi nương nương xưa nay luôn mặc kệ chính sự, nhưng lại được Đường Huyền Tông vô cùng sủng ái, lần này thái độ khác thường, vô cùng giận dữ, khiến Lý Lâm Phủ cũng bị hù dọa không ít.

Quý phi nương nương bởi vì chuyện này mà nổi giận, quả thật là cực kỳ hiếm thấy.

Đường Tiểu Đông cũng không biết tại sao lại như vậy. Lý Lâm Phủ chỉ dặn hắn phải cẩn thận.

Lý Lâm Phủ ngược lại không sợ Dương quý phi sẽ chém đầu nữ tế mình, chỉ là không nghĩ ra lý do chuyện này. Nữ tế mình từ quan, chuyện này quan trọng lắm sao?

Kỳ thực, hắn cũng không hy vọng nữ tế từ quan buôn bán. Dù sao, thời đại này, buôn bán vẫn chỉ là hạ phẩm, chỉ có đọc sách mới cao quý.

Đường Tiểu Đông theo Hỷ Nhi vào cung. Dọc đường không ai nói gì, Khi tới tẩm cung của Quý phi nương nương, Hỷ Nhi mới thấp giọng nhắc nhở một câu:

- Đường đại nhân, tâm tình Quý phi nương nương không tốt, ngài cẩn thận

Tâm tình không tốt, nguyên nhân chính là bởi vì hắn từ quan.

Chuyện này, Đường Tiểu Đông đương nhiên biết. Chỉ là, cho dù hắn từ quan, đáng để Dương quý phi tức giận như vậy sao?

Xuyên qua tầng tầng lớp lớp cung điện, từ trong phòng ngủ truyền đến tiếng đàn boong boong. Dương quý phi còn đang đánh đàn, chỉ là tiếng đàn nghe không trôi chảy mà dường như tâm sự trùng trùng.

Một tiếng "tranh" vang lên, tiếng đàn lập tức biến mất, cũng cho thấy tâm cảnh người đánh đàn lúc này chính là vô cùng hỗn loạn cùng phiền muộn.

- Thần Đường Tiểu Đông ra mắt Quý phi nương nương!

Đường Tiểu Đông vừa vặn tiến đến, khom mình hành lễ thỉnh an.

- Ngươi…

Dương quý phi nói một tiếng, liền không nói tiếp nữa.

Cũng không có câu bình thân, mời ngồi các loại. Đường Tiểu Đông không thể làm gì khác hơn là vẫn tiếp tục khom người, duy trì tư thế hành lễ như trước.

Ta ngất! Làm quan chính làm một loại giun dế dập đầu, thực sự không đáng!

Hắn có thể cảm giác được đôi mắt mềm mại đáng yêu câu hồn của quý phi nương nương đang đánh giá mình, khác hắn với ánh mắt dịu dàng nhìn hắn trước kia, thậm chí còn mang theo chút lạnh lùng. Bạn đang đọc truyện tại

/481

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status