Trên chiếc giường lớn, cô gái nhỏ nhắn ngồi dạng chân trên khuôn mặt của người đàn ông vạm vỡ. Hai người họ chỉ còn lại chút ít quần áo, mà chiếc áo hai dây nhỏ trên người cô chính là thứ che chắn cuối cùng.
Đôi chân trắng mịn run rẩy, Lộc Nhung nghẹn ngào hỏi: “Anh liếm xong chưa?”
“Chưa bắt đầu nữa là.” Giọng nói trầm đục pha chút tiếng cười vang lên từ vùng kín của cô, đôi bàn tay rám nắng của Tần Bắc Phong siết chặt lấy eo cô.
Trước mắt anh, bướm nhỏ của cô vẫn còn giữ nguyên vẻ non nớt, mềm mại và đỏ hồng. m hộ hồng hào xinh đẹp, khiến anh mê mẩn ngắm nhìn từng nhịp khe nhỏ hé mở, nước dâm bắt đầu nhỏ xuống. Anh đặt môi lên khe nhỏ, chạm nhẹ thử nếm một chút, rồi lại ngừng.
Chưa bắt đầu sao? Cô sắp chịu không nổi rồi…
Hơi thở nóng rực của anh liên tục phả vào âm hộ của cô. Mỗi khi môi anh chạm vào, một dòng nước dâm lại tuôn ra, làm cho đôi môi trơn trượt của cô không thể kìm lại. Cô cố gắng giữ thăng bằng để không ngồi hẳn xuống mặt anh, sợ rằng sẽ khiến anh nghẹt thở.
“Nhung Nhung không nghĩ rằng hôn vài cái là liếm bướm rồi đấy chứ.” Tần Bắc Phong sau khi thưởng thức đủ vẻ đẹp của cô thì bắt đầu nhập cuộc. Lưỡi anh khẽ chạm vào âm vật, đẩy qua lại khiến cô giật mình vì quá nhạy cảm. Nhân cơ hội đó, anh từ từ đưa lưỡi vào sâu trong âm đ*o chật hẹp của cô.
“Liếm bướm là phải đưa lưỡi vào trong như thế này.”
“Ưm… a…” Khác với ngón tay hay đầu dương v*t, chiếc lưỡi mềm mại ấm nóng đẩy vào trong âm đ*o, từ từ phá vỡ những tầng cơ khít chặt của cô. Lộc Nhung cắn môi, nước mắt bắt đầu trào ra.
Mềm mại hơn bất cứ thứ gì cô từng trải nghiệm, ngọt ngào hơn bất cứ hương vị nào anh từng nếm. Tần Bắc Phong nghĩ, trong cơn mê mẩn, anh há miệng, ngậm chặt lấy âm môi của cô và bắt đầu hút mạnh.
Trong không gian chật hẹp giữa đôi chân cô, tiếng mút mát của anh vang lên rõ ràng, lưỡi anh tiếp tục di chuyển, từ âm vật trượt xuống lỗ âm đ*o, cuốn lại rồi đưa vào sâu hơn. Khi lưỡi anh di chuyển quá nhanh, nước dâm không kịp giữ lại, bắn ra ngoài nhưng vẫn bị anh tham lam liếm sạch.
Những âm thanh phát ra từ nơi kín đáo của cô dần thay đổi từ “chụt chụt” thành “ục ục”. Lộc Nhung nghe mà mặt đỏ bừng, nhưng không thể phủ nhận cảm giác khoái cảm đang xâm chiếm cơ thể mình. Cô giống như một chú mèo nhỏ ngoan ngoãn, không còn kháng cự, mở rộng hai chân để anh dễ dàng tiếp tục công việc của mình.
Tần Bắc Phong không bỏ lỡ sự thay đổi này của cô. Anh dùng tay nâng nhẹ mông cô lên, giữ cô vững chắc để cô khỏi ngã. Trong miệng anh, mùi vị ngọt ngào từ cơ thể cô tràn ngập, khiến cơn nóng trong người anh giảm bớt phần nào. Anh chậm rãi đưa lưỡi chạm vào lớp màng mỏng bên trong âm đ*o.
Đó chính là thứ mà anh đã ao ước, thứ đang giữ lại chút nhân tính cuối cùng của cô.
“Nhung Nhung có biết mèo lớn đang liếm gì của em không?” Giọng nói trầm đục của anh vang lên, pha chút mơ hồ do lưỡi vẫn còn bận rộn trong âm đ*o cô.
Biết chứ, tất nhiên cô biết, nhưng cô không thể nói ra được. Bị anh ép đến mức xấu hổ và bối rối, Lộc Nhung vừa khóc vừa đẩy đầu anh ra: “Không biết… đừng nói nữa… không được liếm ở đó… đồ biến thái!”
Môi âm hộ của cô, sau khi không còn bị ngón tay giữ mở đã nhanh chóng khít lại, ôm chặt lấy lưỡi anh. Tần Bắc Phong lại càng cố chấp hơn, dùng răng nhẹ nhàng cắn lấy âm vật, kéo ra rồi lại nhả ra, trước khi tiếp tục nhấn chìm lưỡi mình vào bên trong. Anh thì thầm: “Đó là màng trinh của Nhung Nhung.”
Cảm giác răng cắn vào âm vật, cùng với lời nói thẳng thừng của anh khiến Lộc Nhung rùng mình không ngừng, bụng dưới co thắt mạnh mẽ, và rồi cô bắn ra.
Dòng nước dâm lớn bắn ra, Tần Bắc Phong nhanh chóng đưa môi lưỡi trở lại âm hộ của cô. Nhưng quá nhiều làm anh không thể nuốt kịp, nước dâm tràn ra chảy khắp mặt, thấm xuống cổ và ngực anh.
Anh không muốn lãng phí một giọt nào, cố gắng nuốt lấy tất cả, nhưng tiếng ho nhẹ vang lên trong cổ họng anh, làm gián đoạn quá trình: “Khụ… khụ…”
m thanh ho khan vang lên rõ ràng, kéo Lộc Nhung trở về thực tại. Cô theo phản xạ cúi xuống nhìn anh, trước mắt cô là khuôn mặt anh ướt đẫm nước dâm, đôi lông mi đen dài dính lại thành vài lọn, dính đầy chất dịch từ âm đ*o của cô.
Cảnh tượng quá mức gây sốc, khiến Lộc Nhung không thể chịu nổi sự thật rằng mình đã bắn thẳng vào mặt anh như vậy, cô sụp đổ hoàn toàn.
Những tiếng nức nở nhỏ biến thành tiếng khóc lớn. Tần Bắc Phong ngẩng đầu nhìn cô, âm hộ của cô đỏ hồng, môi âm hộ sưng tấy, âm vật lộ ra, với những vết răng cắn rõ ràng, không cần lời cũng đủ tố cáo hành động quá đà của anh.
Những ý nghĩ dâm dục trong đầu anh nhanh chóng lắng xuống. Anh ngồi dậy, nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống giường, quỳ gối giữa hai chân cô, cẩn thận kiểm tra xem liệu có vết thương hay chảy máu nào không. “Có phải anh đã làm em đau không?”
Lộc Nhung khóc không thành tiếng, nước dâm từ âm đ*o vẫn không ngừng chảy ra, ướt đẫm ga giường, giống như cô vừa mới tiểu ra.
Bây giờ, ngay cả cánh tay của anh cũng bị thấm đẫm nước dâm.
Lộc Nhung ít khi xem phim người lớn, cô không biết liệu những cô gái khác khi làm tình có bị liếm đến mức nước dâm chảy tràn, bắn tung tóe khắp nơi như cô không.
Cô xấu hổ đến mức che mặt bằng tay, vừa khóc vừa xin lỗi trong nỗi nhục nhã. “Xin lỗi… em đã bắn nước vào người anh…”
Tần Bắc Phong cuối cùng cũng hiểu tại sao cô lại khóc. Anh thong thả liếm đi những giọt nước dâm trên môi mình, rồi tiếp tục liếm sạch những giọt trên cánh tay mình, từ lòng bàn tay cho đến từng ngón tay. “Không sao, coi như anh được hạ sốt.”
Trông anh chẳng khác nào một con mèo lớn vừa ăn no, đang liếm móng vuốt của mình.
Lộc Nhung cuối cùng cũng dần bình tĩnh lại. Cô hé mắt nhìn anh, nhưng càng nhìn, cô càng cảm thấy lo sợ.
Nhìn thấy vẻ xấu hổ và ngượng ngùng của cô càng khiến Tần Bắc Phong muốn trêu chọc cô hơn. dương v*t của anh giờ đây đã cương cứng đến mức đau nhức, đầu khấc đỏ bừng, thân dương v*t cong lại thành một đường cong nguy hiểm.
Hơn nữa, đã hai phút trôi qua kể từ lần cuối cùng anh được liếm bướm của cô.
Chính xác là 116 giây.
Cái bướm nhỏ của cô quá ngon, lãng phí một giây không liếm nó là tội lỗi.
Tần Bắc Phong có sở thích liếm bướm đến mức phát cuồng.
Âm hộ của phụ nữ – một nơi thiêng liêng, một nơi dùng để sinh con đẻ cái, chỉ được phép quỳ lạy hôn lấy nó, nếu dùng dương v*t xấu xí xâm lược tiến vào, đấy chính là một sự sỉ nhục với nó.
Sự mâu thuẫn muốn đút vào nhưng không thể đút vào làm người đàn ông thấy áp lực, anh cố gắng hết sức kìm nén sự hứng khởi trong cơ thể, vừa đưa bàn tay nắm lấy dương v*t vuốt một cách thô bạo, vừa cúi đầu xuống lần nữa.
Đôi chân trắng mịn run rẩy, Lộc Nhung nghẹn ngào hỏi: “Anh liếm xong chưa?”
“Chưa bắt đầu nữa là.” Giọng nói trầm đục pha chút tiếng cười vang lên từ vùng kín của cô, đôi bàn tay rám nắng của Tần Bắc Phong siết chặt lấy eo cô.
Trước mắt anh, bướm nhỏ của cô vẫn còn giữ nguyên vẻ non nớt, mềm mại và đỏ hồng. m hộ hồng hào xinh đẹp, khiến anh mê mẩn ngắm nhìn từng nhịp khe nhỏ hé mở, nước dâm bắt đầu nhỏ xuống. Anh đặt môi lên khe nhỏ, chạm nhẹ thử nếm một chút, rồi lại ngừng.
Chưa bắt đầu sao? Cô sắp chịu không nổi rồi…
Hơi thở nóng rực của anh liên tục phả vào âm hộ của cô. Mỗi khi môi anh chạm vào, một dòng nước dâm lại tuôn ra, làm cho đôi môi trơn trượt của cô không thể kìm lại. Cô cố gắng giữ thăng bằng để không ngồi hẳn xuống mặt anh, sợ rằng sẽ khiến anh nghẹt thở.
“Nhung Nhung không nghĩ rằng hôn vài cái là liếm bướm rồi đấy chứ.” Tần Bắc Phong sau khi thưởng thức đủ vẻ đẹp của cô thì bắt đầu nhập cuộc. Lưỡi anh khẽ chạm vào âm vật, đẩy qua lại khiến cô giật mình vì quá nhạy cảm. Nhân cơ hội đó, anh từ từ đưa lưỡi vào sâu trong âm đ*o chật hẹp của cô.
“Liếm bướm là phải đưa lưỡi vào trong như thế này.”
“Ưm… a…” Khác với ngón tay hay đầu dương v*t, chiếc lưỡi mềm mại ấm nóng đẩy vào trong âm đ*o, từ từ phá vỡ những tầng cơ khít chặt của cô. Lộc Nhung cắn môi, nước mắt bắt đầu trào ra.
Mềm mại hơn bất cứ thứ gì cô từng trải nghiệm, ngọt ngào hơn bất cứ hương vị nào anh từng nếm. Tần Bắc Phong nghĩ, trong cơn mê mẩn, anh há miệng, ngậm chặt lấy âm môi của cô và bắt đầu hút mạnh.
Trong không gian chật hẹp giữa đôi chân cô, tiếng mút mát của anh vang lên rõ ràng, lưỡi anh tiếp tục di chuyển, từ âm vật trượt xuống lỗ âm đ*o, cuốn lại rồi đưa vào sâu hơn. Khi lưỡi anh di chuyển quá nhanh, nước dâm không kịp giữ lại, bắn ra ngoài nhưng vẫn bị anh tham lam liếm sạch.
Những âm thanh phát ra từ nơi kín đáo của cô dần thay đổi từ “chụt chụt” thành “ục ục”. Lộc Nhung nghe mà mặt đỏ bừng, nhưng không thể phủ nhận cảm giác khoái cảm đang xâm chiếm cơ thể mình. Cô giống như một chú mèo nhỏ ngoan ngoãn, không còn kháng cự, mở rộng hai chân để anh dễ dàng tiếp tục công việc của mình.
Tần Bắc Phong không bỏ lỡ sự thay đổi này của cô. Anh dùng tay nâng nhẹ mông cô lên, giữ cô vững chắc để cô khỏi ngã. Trong miệng anh, mùi vị ngọt ngào từ cơ thể cô tràn ngập, khiến cơn nóng trong người anh giảm bớt phần nào. Anh chậm rãi đưa lưỡi chạm vào lớp màng mỏng bên trong âm đ*o.
Đó chính là thứ mà anh đã ao ước, thứ đang giữ lại chút nhân tính cuối cùng của cô.
“Nhung Nhung có biết mèo lớn đang liếm gì của em không?” Giọng nói trầm đục của anh vang lên, pha chút mơ hồ do lưỡi vẫn còn bận rộn trong âm đ*o cô.
Biết chứ, tất nhiên cô biết, nhưng cô không thể nói ra được. Bị anh ép đến mức xấu hổ và bối rối, Lộc Nhung vừa khóc vừa đẩy đầu anh ra: “Không biết… đừng nói nữa… không được liếm ở đó… đồ biến thái!”
Môi âm hộ của cô, sau khi không còn bị ngón tay giữ mở đã nhanh chóng khít lại, ôm chặt lấy lưỡi anh. Tần Bắc Phong lại càng cố chấp hơn, dùng răng nhẹ nhàng cắn lấy âm vật, kéo ra rồi lại nhả ra, trước khi tiếp tục nhấn chìm lưỡi mình vào bên trong. Anh thì thầm: “Đó là màng trinh của Nhung Nhung.”
Cảm giác răng cắn vào âm vật, cùng với lời nói thẳng thừng của anh khiến Lộc Nhung rùng mình không ngừng, bụng dưới co thắt mạnh mẽ, và rồi cô bắn ra.
Dòng nước dâm lớn bắn ra, Tần Bắc Phong nhanh chóng đưa môi lưỡi trở lại âm hộ của cô. Nhưng quá nhiều làm anh không thể nuốt kịp, nước dâm tràn ra chảy khắp mặt, thấm xuống cổ và ngực anh.
Anh không muốn lãng phí một giọt nào, cố gắng nuốt lấy tất cả, nhưng tiếng ho nhẹ vang lên trong cổ họng anh, làm gián đoạn quá trình: “Khụ… khụ…”
m thanh ho khan vang lên rõ ràng, kéo Lộc Nhung trở về thực tại. Cô theo phản xạ cúi xuống nhìn anh, trước mắt cô là khuôn mặt anh ướt đẫm nước dâm, đôi lông mi đen dài dính lại thành vài lọn, dính đầy chất dịch từ âm đ*o của cô.
Cảnh tượng quá mức gây sốc, khiến Lộc Nhung không thể chịu nổi sự thật rằng mình đã bắn thẳng vào mặt anh như vậy, cô sụp đổ hoàn toàn.
Những tiếng nức nở nhỏ biến thành tiếng khóc lớn. Tần Bắc Phong ngẩng đầu nhìn cô, âm hộ của cô đỏ hồng, môi âm hộ sưng tấy, âm vật lộ ra, với những vết răng cắn rõ ràng, không cần lời cũng đủ tố cáo hành động quá đà của anh.
Những ý nghĩ dâm dục trong đầu anh nhanh chóng lắng xuống. Anh ngồi dậy, nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống giường, quỳ gối giữa hai chân cô, cẩn thận kiểm tra xem liệu có vết thương hay chảy máu nào không. “Có phải anh đã làm em đau không?”
Lộc Nhung khóc không thành tiếng, nước dâm từ âm đ*o vẫn không ngừng chảy ra, ướt đẫm ga giường, giống như cô vừa mới tiểu ra.
Bây giờ, ngay cả cánh tay của anh cũng bị thấm đẫm nước dâm.
Lộc Nhung ít khi xem phim người lớn, cô không biết liệu những cô gái khác khi làm tình có bị liếm đến mức nước dâm chảy tràn, bắn tung tóe khắp nơi như cô không.
Cô xấu hổ đến mức che mặt bằng tay, vừa khóc vừa xin lỗi trong nỗi nhục nhã. “Xin lỗi… em đã bắn nước vào người anh…”
Tần Bắc Phong cuối cùng cũng hiểu tại sao cô lại khóc. Anh thong thả liếm đi những giọt nước dâm trên môi mình, rồi tiếp tục liếm sạch những giọt trên cánh tay mình, từ lòng bàn tay cho đến từng ngón tay. “Không sao, coi như anh được hạ sốt.”
Trông anh chẳng khác nào một con mèo lớn vừa ăn no, đang liếm móng vuốt của mình.
Lộc Nhung cuối cùng cũng dần bình tĩnh lại. Cô hé mắt nhìn anh, nhưng càng nhìn, cô càng cảm thấy lo sợ.
Nhìn thấy vẻ xấu hổ và ngượng ngùng của cô càng khiến Tần Bắc Phong muốn trêu chọc cô hơn. dương v*t của anh giờ đây đã cương cứng đến mức đau nhức, đầu khấc đỏ bừng, thân dương v*t cong lại thành một đường cong nguy hiểm.
Hơn nữa, đã hai phút trôi qua kể từ lần cuối cùng anh được liếm bướm của cô.
Chính xác là 116 giây.
Cái bướm nhỏ của cô quá ngon, lãng phí một giây không liếm nó là tội lỗi.
Tần Bắc Phong có sở thích liếm bướm đến mức phát cuồng.
Âm hộ của phụ nữ – một nơi thiêng liêng, một nơi dùng để sinh con đẻ cái, chỉ được phép quỳ lạy hôn lấy nó, nếu dùng dương v*t xấu xí xâm lược tiến vào, đấy chính là một sự sỉ nhục với nó.
Sự mâu thuẫn muốn đút vào nhưng không thể đút vào làm người đàn ông thấy áp lực, anh cố gắng hết sức kìm nén sự hứng khởi trong cơ thể, vừa đưa bàn tay nắm lấy dương v*t vuốt một cách thô bạo, vừa cúi đầu xuống lần nữa.
/177
|