Keng! Keng! Bộp! Bộp!
Tiếng băng kiếm va vào kim đao vang lên không ngớt, nhưng tu vi Phong Đạo so với Vân Phong vẫn cao hơn nhiều, sử dụng Nguyên lực cũng linh hoạt hơn hẳn. Vài phút qua đi, Vân Phong không có cách nào đột kích, phá vỡ được Kim thuẫn của Phong Đạo.
Phong Đạo đã bình tĩnh lại, ánh mắt lấp loáng sát cơ. Ánh kiếm kia bắt đầu trở nên yếu ớt vô lực, Phong Đạo cảm giác Vân Phong chẳng khác nào đứa trẻ chơi kiếm, sẽ không uy hiếp gì cho hắn. Chỉ chờ kiếm chiêu kết thúc, hắn sẽ lao lên bất chấp tất cả mà chém chết Vân Phong trước. Hai tiểu nha đầu mà hắn được lệnh bắt lại giờ phút này chắc đã chạy xa. Nếu như còn dùng dằng ở đây, nhiệm vụ sẽ không thành công. Lúc đó, đợi chờ hắn chỉ có cái chết.
Lúc bóng kiếm dừng hẳn, Vân Phong bắt đầu thối lui.
Chính lúc này!
Ánh mắt Phong Đạo sáng lên, bàn tay đột nhiên nắm chặt chuôi đao, một tiếng hú dài vang vọng trời mây, liên miên không dứt. Từng vòng sáng từ tay hắn tỏa ra ba thước, lập lòe bất định. Một đao hóa thành ba đao, ba đao hóa thành chín. Chín đao hóa thành hai mươi bảy. Đến tám mươi mốt đao mới dừng lại.
“Cửu đao cửu chuyển.” – Phong Đạo hét lớn.
Cứ chín đao hợp thành một chuyển hình thành những lưỡi dao sắc nhọn, quay vòng chém vào người Vân Phong. Mỗi một chuyển không chỉ tốc độ tăng cao, mà sức sát thương cũng mạnh hơn gấp bội. Đây là tuyệt kĩ mà Phong Đạo tích góp tiền của nhiều năm mới mua được, cũng chính là tuyệt chiêu mà hắn thầm đắc ý. Cửu Đao Cửu Chuyển rút đi toàn bộ Kim nguyên lực trong cơ thể hắn, một chiêu này đem ra để giết Vân Phong cũng đủ để cho tiểu tử này ngậm cười nơi chín suối.
Nhất chuyển vừa đến, Vân Phong đã không kịp chống đỡ, chỉ trong chốc lát, nửa người hắn đã cắt làm đôi, không hề mất chút công sức. Nhị chuyển, Tam chuyển . . . Cửu chuyển theo sau mà đến băm Vân Phong ra thành mảnh vụn.
Phong Đạo nhìn thấy vậy, đắc ý cười lớn.
“Tiểu tử ngu ngốc, dám đối đầu với ta, chỉ có chết mà thôi.”
“Vậy sao.” – Phong Đạo nghe tiếng âm thầm phát lạnh. Nửa người Vân Phong bị chém làm đôi nhưng không hề có huyết quang bắn ra, mà nó từ từ hóa thành điểm điểm lôi quang trong không khí. Điều này khiến Phong Đạo hoàn toàn sợ hãi.
Vừa rồi chiến đấu, Vân Phong lập tức sử dụng Tật Lôi Biến kết hợp Huyễn Ảnh Bộ, tạo thành một Lôi ảnh giống hệt hắn. Tật Lôi Biến kết hợp với Lôi nguyên lực khiến tốc độ Vân Phong bạo tăng, mỗi bước đi sẽ di chuyển được hơn mười lăm mét, nhưng Nguyên lực có hạn, tối đa chỉ dùng được vài lần. Nhưng chừng đó cũng đủ để hắn hoàn toàn tránh thoát cửu chuyển, đến đằng sau Phong Đạo mà hắn không hay biết.
Cánh tay trái xúc thế đã lâu, hóa thành Hỏa quyền nhằm vào Phong Đạo mà đến.
“Thiết Bối Quyền.”
Nhìn nắm tay chứa đầy Hỏa nguyên lực nhắm mình mà tới. Phong Đạo cười lạnh, khinh thường nhìn Vân Phong:
“Ngươi tưởng ta đã hết lực là có thể dùng chiêu này giết ta. Xem Thiết Bối Hỏa Quyền của người mạnh hay Thiết Bối Thổ Quyền của ta cứng.”
Phong Đạo thể chất vốn là Thổ, Kim, Mộc ba loại nguyên tố, nhưng công pháp hắn chọn lại là Kim Chuyển Huyền Công, chủ tu Kim Nguyên lực. Hai loại nguyên lực kia tuy có tồn tại trong thân thể hắn nhưng khi xuất ra lại khá yếu. Đây cũng là sự lựa chọn của đại đa số võ giả song, tam, tứ thể chất. Bỏ đi những thứ thừa, chỉ chuyên tu một loại nguyên lực. Cách này tuy sẽ làm chiến lực của bọn họ yếu đi, về lâu về dài sẽ trở thành gánh nặng, nhưng hiện tại có thể làm cho tốc độ tu luyện nhanh hơn.
Giả như ở Phong Đạo, năng lượng nhập thể đáng lẽ ra sẽ chia làm 3 phần Kim, Mộc, Thổ. Nhưng vì hắn chủ tu Kim nguyên lực nên nguồn năng lượng đến Thổ, Mộc, 2 loại nguyên lực sẽ rút lại một nửa, chỉ còn 1 phần. 1 phần năng lượng này tiếp tục chuyển hóa thành Kim nguyên lực thì đã bị giảm đi nửa phần nữa. Cuối cùng Phong Đạo chỉ có thể nhận được nửa phần Mộc nguyên lực, nửa phần Thổ nguyên lực, một phần rưỡi Kim nguyên lực.
Tu vi của một người được xác định bằng đẳng cấp Nguyên lực cao nhất của người đó. Nếu như một người có Kim nguyên lực nổi trội, chủ tu Kim nguyên lực như Phong Đạo thì mỗi khi tích tụ được thêm một Kim tinh, hắn sẽ tiến thêm một bước. Tính toán ra tốc độ trưởng thành của Kim nguyên lực sẽ tăng nửa phần, cũng tăng lên nửa phần tốc độ tu luyện, nhưng là sẽ thường xuyên lãng phí đi nửa phần năng lượng.
Cho nên, từ trước đến giờ, hắn đều chỉ dựa vào Kim nguyên lực, chưa từng sử dụng vũ kĩ có chứa Nguyên lực khác. Hắn cho rằng điều đó là không cần thiết. Nhưng lần này, trọng thương khiến tu vi hắn giảm mạnh, một chiêu Cửu Đao Cửu Chuyển cũng đã rút đi toàn bộ Kim nguyên lực trong cơ thể, khiến hắn không thể không dùng Thổ nguyên lực để đấu chiêu với Vân Phong.
Thổ nguyên lực nổi danh về sức chịu đựng trâu bò, hắn không tin Vân Phong có thể phá tan Thiết Bối Quyền của hắn. Chỉ cần không thể phá vỡ Thiết Bối Quyền, đợi khi dược lực đan dược kia hết, Vân Phong chỉ mặc sức cho hắn trà đạp.
Khi nắm tay của Vân Phong đối chiêu với Phong Đạo, biển lửa trong người đột nhiên kích động rít gào, Vân Phong đã sớm điên cuồng giờ đây cảm thấy vô cùng thư sướng. Hắn có cảm tưởng, trước mặt mình là đại địa, mỗi lần oanh kích sức phản chấn càng mạnh.
Đây không phải là phản chấn mà là sau mỗi lần tấn công, Thiết Bối Quyền của đối phương cũng như Thiết Bối Quyền của hắn một chiêu sau mạnh hơn một chiêu trước. Đến Bát Tý Thiết Bối Quyền cũng là thức cuối cùng, cũng là tuyệt chiêu tất sát, hại người hại mình.
Vân Phong không chút do dự vung nắm đấm lên, giống như điên vậy, một quyền nối tiếp một quyền!
Rầm rầm oanh!
“Mặt đất” không ngừng rung lên, nắm đấm hạ xuống khiến không khí như bị bộc phá, không ngừng nổ tung, không ngừng tái lập.
Vân Phong vẫn chưa phát hiện ra điều này, hắn đang chìm đắm trong điên cuồng thống khoái. Mỗi một quyền tung ra liệt hỏa trong cơ thể hắn giống như đi theo nắm tay đánh vào “mặt đất”. Trong cơ thể hắn, tất cả đều đang bừng cháy.
Một quyền . . . hai quyền . . . bảy quyền . . .
Bảy quyền trôi qua, cánh tay Vân Phong giờ đã nát bươm, huyết nhục mơ hồ. Còn Phong Đạo, dẫu sao cũng là Nguyên giả, tuy tu vi giảm sút nhưng vẫn là một Nguyên giả hợp cách. Mỗi khi lên cấp đều được thiên địa tẩy lễ, cơ thể cứng cáp hơn Vân Phong khá nhiều. Mặc dù trật vật, nhưng sẽ không giống như Vân Phong, cả cánh tay bị đánh gãy.
Đến quyền thứ tám, Phong Đạo thầm đắc ý. Hắn thầm nghĩ có nên giết chết Vân Phong luôn hay không. Trên người tiểu tử này có rất nhiều bí mật, từ đan dược tăng 1 lượng lớn tu vi trong nháy mắt, đến thần thức hơn xa người thường, . . . tất cả đều là bí mật khó đoán. Một khi giải mã ra, chỉ sợ một bước lên trời, có đồ vật nghịch thiên bảo mệnh.
Nhưng là đúng lúc này, ánh mắt Vân Phong lạnh lùng nhìn Phong Đạo đầy giễu cợt, giống như muốn nói: “Đồ ngu ngốc. Đi chết đi.”
Phong Đạo cảm thấy không ổn, lập tức cả người lạnh toát, thần thức đột nhiên bị ai đó đập cho một cái choáng váng. Bỗng nhiên, sợi dây linh hồn giữa hắn và Kim Sí Bức đứt lìa. Chỉ trong giây lát đó, quyền thứ 8 của Vân Phong lập tức đi ra, nhằm thẳng vào đầu Phong Đạo.
Lần này, quyền ảnh phát ra khí thế bá đạo, quyết tử. Tuy rằng không có Quyền Ý nhưng là quyền thế cũng đủ kinh thiên động địa.
“Đáng giận, tiểu tử gian xảo còn muốn tính kế ta như vậy.”
Phong Đạo lâm vào đường cùng đành buông tha quyền thứ tám, Bát Tý Thiết Bối Quyền của hắn không thể hoàn thành. Từ quyền biến thành trảo, không chút chậm trễ đánh thẳng vào quyền ảnh đang ép xuống, hòng làm quyền ảnh đi chệch hướng.
Nhưng vừa chạm vào người Vân Phong, khuôn mặt Phong Đạo đột nhiên biến sắc, bởi cái hắn chạm vào chỉ là không khí. Vân Phong không biết từ lúc nào đã lấy số Phong nguyên lực còn sót lại trong cơ thể thi triển Huyền Ảnh bộ, hóa làm thế thân, còn chủ thể đã vòng ra sau lưng Phong Đạo.
“Ngu ngốc vẫn mãi là ngu ngốc.”
Đó là những lời cuối cùng mà Phong Đạo có thể nghe thấy được trước khi bản thân bị một quyền đánh sâu vào lòng đất. Lực lượng mãnh liệt khiến nội phủ của hắn chấn nát, chỉ còn hấp hối, cách cái chết không còn xa.
Vân Phong nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, cả người vô lực ngã xuống đất. Lúc này bản thân hắn đã chống chịu đến mức đường cùng rồi. Vừa rồi đánh một trận với Phong Đạo, không chỉ có đấu võ mà còn là đấu trí đấu lực.
Ban đầu khi hắn bị đánh sâu vào lòng đất đã âm thầm kêu Hư đi giúp đỡ hai Ma sủng của mình. Áp chế của Hư với những loại Ma sủng khác là không thể không công nhận, ngay cả Hắc Phong Cự Ưng lần trước Vân Phong gặp cũng bị nó dọa sợ từ mấy trăm mét. Vân Phong tin rằng chỉ một con Kim Sí Bức cũng không làm khó được nó.
Đúng như Vân Phong tính toán, khi Hư xuất hiện, chỉ uy áp nó tỏa ra cũng khiến cho Kim Sí Bức phải thúc thủ đầu hàng. Vân Phong từ đó vẫn âm thầm chờ đợi cơ hội để tính toán, một lần giết chết Phong Đạo, không cho hắn trở mình.
Đến lúc ép được Phong Đạo so Bát Tí Thiết Bối Quyền với mình, hắn đã biết Phong Đạo chắc chắn sẽ phải chết. Hắn vẫn giữ trong mình một chút Phong nguyên lực, đợi khi đến quyền thứ 8 thì lập tức ra lệnh cho hai Ma sủng giết chết Kim Sí Bức, khiến Phong Đạo phải phân tâm. Hắn đoán chừng nếu như lúc đó tung quyền ra sẽ không giết chết được đối phương, chỉ làm trọng thương bỏ chạy, còn bản thân chắc chắn là chết. Thế nên lúc đó hắn mới dùng Huyễn Ảnh Bộ lừa đi đối phương rồi sau đó mới ra tay. Mặc dù chưa có diệt sát nhưng Phong Đạo cách cái chết không bao xa.
Như thế cũng đủ để Vân Phong an tâm nhắm mắt.
Truyện đã kết thúc phần 1, tác giả xin dừng tạm ở đây. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình.
Hi vọng mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ mình trong thời gian tới
Tiếng băng kiếm va vào kim đao vang lên không ngớt, nhưng tu vi Phong Đạo so với Vân Phong vẫn cao hơn nhiều, sử dụng Nguyên lực cũng linh hoạt hơn hẳn. Vài phút qua đi, Vân Phong không có cách nào đột kích, phá vỡ được Kim thuẫn của Phong Đạo.
Phong Đạo đã bình tĩnh lại, ánh mắt lấp loáng sát cơ. Ánh kiếm kia bắt đầu trở nên yếu ớt vô lực, Phong Đạo cảm giác Vân Phong chẳng khác nào đứa trẻ chơi kiếm, sẽ không uy hiếp gì cho hắn. Chỉ chờ kiếm chiêu kết thúc, hắn sẽ lao lên bất chấp tất cả mà chém chết Vân Phong trước. Hai tiểu nha đầu mà hắn được lệnh bắt lại giờ phút này chắc đã chạy xa. Nếu như còn dùng dằng ở đây, nhiệm vụ sẽ không thành công. Lúc đó, đợi chờ hắn chỉ có cái chết.
Lúc bóng kiếm dừng hẳn, Vân Phong bắt đầu thối lui.
Chính lúc này!
Ánh mắt Phong Đạo sáng lên, bàn tay đột nhiên nắm chặt chuôi đao, một tiếng hú dài vang vọng trời mây, liên miên không dứt. Từng vòng sáng từ tay hắn tỏa ra ba thước, lập lòe bất định. Một đao hóa thành ba đao, ba đao hóa thành chín. Chín đao hóa thành hai mươi bảy. Đến tám mươi mốt đao mới dừng lại.
“Cửu đao cửu chuyển.” – Phong Đạo hét lớn.
Cứ chín đao hợp thành một chuyển hình thành những lưỡi dao sắc nhọn, quay vòng chém vào người Vân Phong. Mỗi một chuyển không chỉ tốc độ tăng cao, mà sức sát thương cũng mạnh hơn gấp bội. Đây là tuyệt kĩ mà Phong Đạo tích góp tiền của nhiều năm mới mua được, cũng chính là tuyệt chiêu mà hắn thầm đắc ý. Cửu Đao Cửu Chuyển rút đi toàn bộ Kim nguyên lực trong cơ thể hắn, một chiêu này đem ra để giết Vân Phong cũng đủ để cho tiểu tử này ngậm cười nơi chín suối.
Nhất chuyển vừa đến, Vân Phong đã không kịp chống đỡ, chỉ trong chốc lát, nửa người hắn đã cắt làm đôi, không hề mất chút công sức. Nhị chuyển, Tam chuyển . . . Cửu chuyển theo sau mà đến băm Vân Phong ra thành mảnh vụn.
Phong Đạo nhìn thấy vậy, đắc ý cười lớn.
“Tiểu tử ngu ngốc, dám đối đầu với ta, chỉ có chết mà thôi.”
“Vậy sao.” – Phong Đạo nghe tiếng âm thầm phát lạnh. Nửa người Vân Phong bị chém làm đôi nhưng không hề có huyết quang bắn ra, mà nó từ từ hóa thành điểm điểm lôi quang trong không khí. Điều này khiến Phong Đạo hoàn toàn sợ hãi.
Vừa rồi chiến đấu, Vân Phong lập tức sử dụng Tật Lôi Biến kết hợp Huyễn Ảnh Bộ, tạo thành một Lôi ảnh giống hệt hắn. Tật Lôi Biến kết hợp với Lôi nguyên lực khiến tốc độ Vân Phong bạo tăng, mỗi bước đi sẽ di chuyển được hơn mười lăm mét, nhưng Nguyên lực có hạn, tối đa chỉ dùng được vài lần. Nhưng chừng đó cũng đủ để hắn hoàn toàn tránh thoát cửu chuyển, đến đằng sau Phong Đạo mà hắn không hay biết.
Cánh tay trái xúc thế đã lâu, hóa thành Hỏa quyền nhằm vào Phong Đạo mà đến.
“Thiết Bối Quyền.”
Nhìn nắm tay chứa đầy Hỏa nguyên lực nhắm mình mà tới. Phong Đạo cười lạnh, khinh thường nhìn Vân Phong:
“Ngươi tưởng ta đã hết lực là có thể dùng chiêu này giết ta. Xem Thiết Bối Hỏa Quyền của người mạnh hay Thiết Bối Thổ Quyền của ta cứng.”
Phong Đạo thể chất vốn là Thổ, Kim, Mộc ba loại nguyên tố, nhưng công pháp hắn chọn lại là Kim Chuyển Huyền Công, chủ tu Kim Nguyên lực. Hai loại nguyên lực kia tuy có tồn tại trong thân thể hắn nhưng khi xuất ra lại khá yếu. Đây cũng là sự lựa chọn của đại đa số võ giả song, tam, tứ thể chất. Bỏ đi những thứ thừa, chỉ chuyên tu một loại nguyên lực. Cách này tuy sẽ làm chiến lực của bọn họ yếu đi, về lâu về dài sẽ trở thành gánh nặng, nhưng hiện tại có thể làm cho tốc độ tu luyện nhanh hơn.
Giả như ở Phong Đạo, năng lượng nhập thể đáng lẽ ra sẽ chia làm 3 phần Kim, Mộc, Thổ. Nhưng vì hắn chủ tu Kim nguyên lực nên nguồn năng lượng đến Thổ, Mộc, 2 loại nguyên lực sẽ rút lại một nửa, chỉ còn 1 phần. 1 phần năng lượng này tiếp tục chuyển hóa thành Kim nguyên lực thì đã bị giảm đi nửa phần nữa. Cuối cùng Phong Đạo chỉ có thể nhận được nửa phần Mộc nguyên lực, nửa phần Thổ nguyên lực, một phần rưỡi Kim nguyên lực.
Tu vi của một người được xác định bằng đẳng cấp Nguyên lực cao nhất của người đó. Nếu như một người có Kim nguyên lực nổi trội, chủ tu Kim nguyên lực như Phong Đạo thì mỗi khi tích tụ được thêm một Kim tinh, hắn sẽ tiến thêm một bước. Tính toán ra tốc độ trưởng thành của Kim nguyên lực sẽ tăng nửa phần, cũng tăng lên nửa phần tốc độ tu luyện, nhưng là sẽ thường xuyên lãng phí đi nửa phần năng lượng.
Cho nên, từ trước đến giờ, hắn đều chỉ dựa vào Kim nguyên lực, chưa từng sử dụng vũ kĩ có chứa Nguyên lực khác. Hắn cho rằng điều đó là không cần thiết. Nhưng lần này, trọng thương khiến tu vi hắn giảm mạnh, một chiêu Cửu Đao Cửu Chuyển cũng đã rút đi toàn bộ Kim nguyên lực trong cơ thể, khiến hắn không thể không dùng Thổ nguyên lực để đấu chiêu với Vân Phong.
Thổ nguyên lực nổi danh về sức chịu đựng trâu bò, hắn không tin Vân Phong có thể phá tan Thiết Bối Quyền của hắn. Chỉ cần không thể phá vỡ Thiết Bối Quyền, đợi khi dược lực đan dược kia hết, Vân Phong chỉ mặc sức cho hắn trà đạp.
Khi nắm tay của Vân Phong đối chiêu với Phong Đạo, biển lửa trong người đột nhiên kích động rít gào, Vân Phong đã sớm điên cuồng giờ đây cảm thấy vô cùng thư sướng. Hắn có cảm tưởng, trước mặt mình là đại địa, mỗi lần oanh kích sức phản chấn càng mạnh.
Đây không phải là phản chấn mà là sau mỗi lần tấn công, Thiết Bối Quyền của đối phương cũng như Thiết Bối Quyền của hắn một chiêu sau mạnh hơn một chiêu trước. Đến Bát Tý Thiết Bối Quyền cũng là thức cuối cùng, cũng là tuyệt chiêu tất sát, hại người hại mình.
Vân Phong không chút do dự vung nắm đấm lên, giống như điên vậy, một quyền nối tiếp một quyền!
Rầm rầm oanh!
“Mặt đất” không ngừng rung lên, nắm đấm hạ xuống khiến không khí như bị bộc phá, không ngừng nổ tung, không ngừng tái lập.
Vân Phong vẫn chưa phát hiện ra điều này, hắn đang chìm đắm trong điên cuồng thống khoái. Mỗi một quyền tung ra liệt hỏa trong cơ thể hắn giống như đi theo nắm tay đánh vào “mặt đất”. Trong cơ thể hắn, tất cả đều đang bừng cháy.
Một quyền . . . hai quyền . . . bảy quyền . . .
Bảy quyền trôi qua, cánh tay Vân Phong giờ đã nát bươm, huyết nhục mơ hồ. Còn Phong Đạo, dẫu sao cũng là Nguyên giả, tuy tu vi giảm sút nhưng vẫn là một Nguyên giả hợp cách. Mỗi khi lên cấp đều được thiên địa tẩy lễ, cơ thể cứng cáp hơn Vân Phong khá nhiều. Mặc dù trật vật, nhưng sẽ không giống như Vân Phong, cả cánh tay bị đánh gãy.
Đến quyền thứ tám, Phong Đạo thầm đắc ý. Hắn thầm nghĩ có nên giết chết Vân Phong luôn hay không. Trên người tiểu tử này có rất nhiều bí mật, từ đan dược tăng 1 lượng lớn tu vi trong nháy mắt, đến thần thức hơn xa người thường, . . . tất cả đều là bí mật khó đoán. Một khi giải mã ra, chỉ sợ một bước lên trời, có đồ vật nghịch thiên bảo mệnh.
Nhưng là đúng lúc này, ánh mắt Vân Phong lạnh lùng nhìn Phong Đạo đầy giễu cợt, giống như muốn nói: “Đồ ngu ngốc. Đi chết đi.”
Phong Đạo cảm thấy không ổn, lập tức cả người lạnh toát, thần thức đột nhiên bị ai đó đập cho một cái choáng váng. Bỗng nhiên, sợi dây linh hồn giữa hắn và Kim Sí Bức đứt lìa. Chỉ trong giây lát đó, quyền thứ 8 của Vân Phong lập tức đi ra, nhằm thẳng vào đầu Phong Đạo.
Lần này, quyền ảnh phát ra khí thế bá đạo, quyết tử. Tuy rằng không có Quyền Ý nhưng là quyền thế cũng đủ kinh thiên động địa.
“Đáng giận, tiểu tử gian xảo còn muốn tính kế ta như vậy.”
Phong Đạo lâm vào đường cùng đành buông tha quyền thứ tám, Bát Tý Thiết Bối Quyền của hắn không thể hoàn thành. Từ quyền biến thành trảo, không chút chậm trễ đánh thẳng vào quyền ảnh đang ép xuống, hòng làm quyền ảnh đi chệch hướng.
Nhưng vừa chạm vào người Vân Phong, khuôn mặt Phong Đạo đột nhiên biến sắc, bởi cái hắn chạm vào chỉ là không khí. Vân Phong không biết từ lúc nào đã lấy số Phong nguyên lực còn sót lại trong cơ thể thi triển Huyền Ảnh bộ, hóa làm thế thân, còn chủ thể đã vòng ra sau lưng Phong Đạo.
“Ngu ngốc vẫn mãi là ngu ngốc.”
Đó là những lời cuối cùng mà Phong Đạo có thể nghe thấy được trước khi bản thân bị một quyền đánh sâu vào lòng đất. Lực lượng mãnh liệt khiến nội phủ của hắn chấn nát, chỉ còn hấp hối, cách cái chết không còn xa.
Vân Phong nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, cả người vô lực ngã xuống đất. Lúc này bản thân hắn đã chống chịu đến mức đường cùng rồi. Vừa rồi đánh một trận với Phong Đạo, không chỉ có đấu võ mà còn là đấu trí đấu lực.
Ban đầu khi hắn bị đánh sâu vào lòng đất đã âm thầm kêu Hư đi giúp đỡ hai Ma sủng của mình. Áp chế của Hư với những loại Ma sủng khác là không thể không công nhận, ngay cả Hắc Phong Cự Ưng lần trước Vân Phong gặp cũng bị nó dọa sợ từ mấy trăm mét. Vân Phong tin rằng chỉ một con Kim Sí Bức cũng không làm khó được nó.
Đúng như Vân Phong tính toán, khi Hư xuất hiện, chỉ uy áp nó tỏa ra cũng khiến cho Kim Sí Bức phải thúc thủ đầu hàng. Vân Phong từ đó vẫn âm thầm chờ đợi cơ hội để tính toán, một lần giết chết Phong Đạo, không cho hắn trở mình.
Đến lúc ép được Phong Đạo so Bát Tí Thiết Bối Quyền với mình, hắn đã biết Phong Đạo chắc chắn sẽ phải chết. Hắn vẫn giữ trong mình một chút Phong nguyên lực, đợi khi đến quyền thứ 8 thì lập tức ra lệnh cho hai Ma sủng giết chết Kim Sí Bức, khiến Phong Đạo phải phân tâm. Hắn đoán chừng nếu như lúc đó tung quyền ra sẽ không giết chết được đối phương, chỉ làm trọng thương bỏ chạy, còn bản thân chắc chắn là chết. Thế nên lúc đó hắn mới dùng Huyễn Ảnh Bộ lừa đi đối phương rồi sau đó mới ra tay. Mặc dù chưa có diệt sát nhưng Phong Đạo cách cái chết không bao xa.
Như thế cũng đủ để Vân Phong an tâm nhắm mắt.
Truyện đã kết thúc phần 1, tác giả xin dừng tạm ở đây. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình.
Hi vọng mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ mình trong thời gian tới
/89
|