Trương Thị vuốt nhẹ chiếc trâm ngọc,trong lòng suy tính tới cháu trai,càng nghĩ lại càng thấy Tuệ Mẫn hợp ý.Tuy nhiên bà vẫn chưa có đủ tiền cưới vợ cho cháu mình,nhất thời lại nổi suy tính xem nên kiếm tiền từ chỗ Tể Tướng..
Bên này,Tiểu Họa đã quay trở về,thấy Tiểu Nhạc cùng tiểu thư nhà mình đang nói chuyện vui vẻ,nàng khẽ mỉm cười,bước lại gần.Tiểu Nhạc thấy nàng liền a một tiếng,sau đó ríu rít hỏi:
-Tiểu Họa,tỷ là vừa đi đâu thế.
Tiểu Họa lại không có trả lời nàng ngay mà cúi đầu nói:
-Tiểu thư,nô tỳ đã làm đúng lời người dặn,đã dò hỏi được rồi ạ
Huyên An khẽ gật đầu,nói:
-Ngươi nói đi..
-Nô tỳ đã hỏi được tin tức tại chỗ nha đầu của phu nhân,đúng thật là lần này Diệp phu nhân tới nhờ cậy phu nhân nhà ta tìm cho một đại phu tốt.Có lẽ là tìm cho trượng phu...
Huyên An trầm mặc,điều này vẫn giống y như kiếp trước,cũng vào thời gian này Diệp phu nhân tới nhờ mẫu thân tìm cho một đại phu tốt để chữa trị cho phu quân mình,nhưng cuối cùng bệnh đã quá nặng,Diệp lão gia liền qua đời,Diệp phu nhân cũng vì lây bệnh,mà qua đời,Tuệ Mẫn mới tới nhà nàng ở nhờ,sau đó dùng bề ngoài yếu đuối mua chuộc lòng của mọi người,trở thành nghĩa nữ của phụ thân.Nàng còn đối xử với nàng tư như muội muội ruột thịt của mình,vậy mà kết cục...
Kiếp này nàng ta muốn tiến vào nhà nàng,còn phải xem mệnh của nàng ta ra sao..
Tiểu Họa liền tiếp tục:
-Ngoài ra,mấy ngày nay Tuệ Mẫn tiểu thư còn thường xuyên tình cờ gặp nhị thiếu gia..
Tình cờ ư?Huyên An mỉm cười,khóe môi gợi lên.Chuyên tình cờ nay chẳng phải là thứ nàng muốn thấy nhất sao?Tên Tuệ Hách vô dụng đó cũng thật là nóng vội như vậy đã muốn có được mỹ nhân?Giống y như kiếp trước,hắn ta vì say mê Tuệ Mẫn mà suốt ngày bảo vệ cho nàng ta,tính kế mình,nhưng cuối cùng lại bị vứt bỏ như một chiếc giày rách...
-Ta đã biết.
Tiểu Nhạc ngây ngốc,tiểu thư và Tiểu Họa sao lại đi hỏi tin tức của nhị thiếu gia với biểu tiểu thư làm gì.Tiểu Họa cũng không có chịu nói với mình,nàng liền giận dỗi,xị mặt xuống.Huyên An thấy biểu cảm của Tiểu Nhạc khẽ bật cười,liền nói sang chuyện khác lôi kéo sự chú ý của nàng:
-Tiểu Nhạc,em xem tối nay có yến tiệc,ta lại còn chưa chuẩn bị gì đấy...
Tiểu Nhạc giật mình,vỗ nhẹ vào đầu mình:
-Chết thật,nô tỳ sơ sót quên mất,tiểu thư,người xem,tối nay chúng ta nên mặc gì mới đúng đây.Tiểu Thư hợp với màu trắng,nhưng tối nay có tiệc,lại không thể quá mức đơn giản,hay là mặc bộ màu đỏ phu nhân mới sai người may cho tiểu thư.Còn có trang sức...
Tiểu Nhạc liên tục nói,vui vẻ quên luôn việc mình vừa mới tò mò,Tiểu Họa nhìn nàng cũng vui vẻ theo,liền thảo luận với nàng về y phục của tiểu thư.
Huyên An nhấc mi,một sự lạnh lùng thoáng qua mắt.Tối nay là tiệc sinh thần của mẫu thân,có mời rất nhiều phu nhân,tiểu thư danh môn.Đây cũng là lần đầu nàng xuất hiện trước mặt mọi người,mấy năm trước nàng luôn ốm yếu,lại thêm bản tính nhút nhát nên luôn trốn trong phòng.Đời trước,Tuệ Mẫn lại tận dụng tốt cơ hội được xuất hiện này trở thành tâm điểm của bữa tiệc,để lại ấn tượng tài nữ trong lòng mọi người trước khi trở về quê.Nàng lại muốn xem,cái danh tài nữ này nàng ta còn đáng nhận hay không.Nàng ta muốn nổi bật,vậy nàng sẽ khiến nàng ta thất bại,con đường trả thù mới chỉ bắt đầu thôi..
Tuệ Mẫn đang ngồi trước gương,bỗng nhiên lại cảm thấy lạnh sống lưng,nhíu mày.Tuy nhiên cũng không để tâm lắm,trong gương phản chiếu khuôn mặt cái trán đầy đủ,môi anh đào đỏ tươi hơi hơi mím, mắt phượng như làn thu thuỷ, sáng như ánh sao, đem đến sự kiều diễm vô hạn.Trong lòng nàng ta thật là kiêu ngạo,lại xen lẫn chút khó chịu.Tại sao,bản thân mình xinh dẹp không kém gì Huyên An kia,lại chỉ có thể sống nghèo khó.Mấy ngày nàng sống ở đây,cuộc sống quả thực như mơ,ăn cao luơng mỹ vị không nói,lại còn có nha đầu phục vụ chu đáo,nhìn thấy ngọc ngà,vàng bạc đến hoa mắt.Nàng không hề muốn quay lại cuộc sống trước kia,càng không muốn trở về cái nơi nghèo nàn đó,cuộc sống này mới là thứ nàng đáng có được.
Ngón tay khẽ xiết lại,khuôn mặt xinh đẹp cau có vặn vẹo đầy dữ tợn.Lúc này,nha hoàn của nàng ta mang theo,Mặc Nhi tiến vào ,thấy tiểu thư đang không vui,liền run sợ,khẽ cúi đầu nói:
-Tiểu thư,bên chỗ Nhị thiếu gia có gửi qua cho người một chiếc hộp,nói là quà tặng tiểu thư.
Nàng ta đang định phát tác lên nha hoàn của mình,bỗng dưng nghe thấy có quà,liền thu lại tâm tình,không vui,nhàn nhạt trả lời:
-Đưa ta xem..
Mặc Nhi run run đưa cho Tuệ Mẫn chiếc hộp,nàng ta liền mở luôn ra xem,sau đó ngây người.Chiếc trâm trong hộp đỏ như máu hấp dẫn ánh mắt nàng ta.Đồ vật quý giá thế này....
Nàng ta vui sướng đến quên cả việc mình đang giận dữ,liền cài chiếc trâm lên đầu,vui vẻ hỏi Mặc Nhi:
-Nhị thiếu gia có nói gì không?
-Nhị thiếu gia nói,đây chỉ là chút quà nhỏ tặng tiểu thư,chỉ có tiểu thư mới xứng đáng với chiếc trâm này.
Tuệ Mẫn cười:
-Nguơi nói xem ta có xinh đẹp không?
Mặc Nhi vội gật đầu,chiếc trâm đỏ càng tôn lên khuôn mặt trắng nõn của Tuệ Mẫn.Tuệ Mẫn say mê ngắm mình trong gương.Mới đầu nàng sau khi dò la được biết nhị phòng nhà này vốn không phải đệ đệ ruột của Tể tướng liền có chút khinh thường,mấy nay tránh né tên Tuệ Hách kia,không nghĩ tới hắn cũng có tiền,xem ra lợi dụng hắn cũng là chuyện tốt.Cây trâm này quả nhiên là đồ cực tốt,hắn lại đem tặng cho mình,xem ra đã say mê nhan sắc của mình.Lòng kiêu ngạo của nàng ta được thỏa mãn,liền vẫy tay:
-Nguơi mau đi chọn bộ váy màu đỏ mà ta thường mặc trong dịp năm mới ra đây,ta muốn tối nay ta sẽ là người đẹp nhất...
Mặc Nhi vâng một tiếng,liền lui ra ngoài chuẩn bị..
Tuệ Mẫn nhìn vào guơng,trong lòng khẽ cười.Đêm nay,ta sẽ cho mọi người thấy,ta mới xứng đáng có được mọi thứ...Huyên An,mọi thứ của nguơi đang có,ta sẽ cướp hết..
Bên này,Tiểu Họa đã quay trở về,thấy Tiểu Nhạc cùng tiểu thư nhà mình đang nói chuyện vui vẻ,nàng khẽ mỉm cười,bước lại gần.Tiểu Nhạc thấy nàng liền a một tiếng,sau đó ríu rít hỏi:
-Tiểu Họa,tỷ là vừa đi đâu thế.
Tiểu Họa lại không có trả lời nàng ngay mà cúi đầu nói:
-Tiểu thư,nô tỳ đã làm đúng lời người dặn,đã dò hỏi được rồi ạ
Huyên An khẽ gật đầu,nói:
-Ngươi nói đi..
-Nô tỳ đã hỏi được tin tức tại chỗ nha đầu của phu nhân,đúng thật là lần này Diệp phu nhân tới nhờ cậy phu nhân nhà ta tìm cho một đại phu tốt.Có lẽ là tìm cho trượng phu...
Huyên An trầm mặc,điều này vẫn giống y như kiếp trước,cũng vào thời gian này Diệp phu nhân tới nhờ mẫu thân tìm cho một đại phu tốt để chữa trị cho phu quân mình,nhưng cuối cùng bệnh đã quá nặng,Diệp lão gia liền qua đời,Diệp phu nhân cũng vì lây bệnh,mà qua đời,Tuệ Mẫn mới tới nhà nàng ở nhờ,sau đó dùng bề ngoài yếu đuối mua chuộc lòng của mọi người,trở thành nghĩa nữ của phụ thân.Nàng còn đối xử với nàng tư như muội muội ruột thịt của mình,vậy mà kết cục...
Kiếp này nàng ta muốn tiến vào nhà nàng,còn phải xem mệnh của nàng ta ra sao..
Tiểu Họa liền tiếp tục:
-Ngoài ra,mấy ngày nay Tuệ Mẫn tiểu thư còn thường xuyên tình cờ gặp nhị thiếu gia..
Tình cờ ư?Huyên An mỉm cười,khóe môi gợi lên.Chuyên tình cờ nay chẳng phải là thứ nàng muốn thấy nhất sao?Tên Tuệ Hách vô dụng đó cũng thật là nóng vội như vậy đã muốn có được mỹ nhân?Giống y như kiếp trước,hắn ta vì say mê Tuệ Mẫn mà suốt ngày bảo vệ cho nàng ta,tính kế mình,nhưng cuối cùng lại bị vứt bỏ như một chiếc giày rách...
-Ta đã biết.
Tiểu Nhạc ngây ngốc,tiểu thư và Tiểu Họa sao lại đi hỏi tin tức của nhị thiếu gia với biểu tiểu thư làm gì.Tiểu Họa cũng không có chịu nói với mình,nàng liền giận dỗi,xị mặt xuống.Huyên An thấy biểu cảm của Tiểu Nhạc khẽ bật cười,liền nói sang chuyện khác lôi kéo sự chú ý của nàng:
-Tiểu Nhạc,em xem tối nay có yến tiệc,ta lại còn chưa chuẩn bị gì đấy...
Tiểu Nhạc giật mình,vỗ nhẹ vào đầu mình:
-Chết thật,nô tỳ sơ sót quên mất,tiểu thư,người xem,tối nay chúng ta nên mặc gì mới đúng đây.Tiểu Thư hợp với màu trắng,nhưng tối nay có tiệc,lại không thể quá mức đơn giản,hay là mặc bộ màu đỏ phu nhân mới sai người may cho tiểu thư.Còn có trang sức...
Tiểu Nhạc liên tục nói,vui vẻ quên luôn việc mình vừa mới tò mò,Tiểu Họa nhìn nàng cũng vui vẻ theo,liền thảo luận với nàng về y phục của tiểu thư.
Huyên An nhấc mi,một sự lạnh lùng thoáng qua mắt.Tối nay là tiệc sinh thần của mẫu thân,có mời rất nhiều phu nhân,tiểu thư danh môn.Đây cũng là lần đầu nàng xuất hiện trước mặt mọi người,mấy năm trước nàng luôn ốm yếu,lại thêm bản tính nhút nhát nên luôn trốn trong phòng.Đời trước,Tuệ Mẫn lại tận dụng tốt cơ hội được xuất hiện này trở thành tâm điểm của bữa tiệc,để lại ấn tượng tài nữ trong lòng mọi người trước khi trở về quê.Nàng lại muốn xem,cái danh tài nữ này nàng ta còn đáng nhận hay không.Nàng ta muốn nổi bật,vậy nàng sẽ khiến nàng ta thất bại,con đường trả thù mới chỉ bắt đầu thôi..
Tuệ Mẫn đang ngồi trước gương,bỗng nhiên lại cảm thấy lạnh sống lưng,nhíu mày.Tuy nhiên cũng không để tâm lắm,trong gương phản chiếu khuôn mặt cái trán đầy đủ,môi anh đào đỏ tươi hơi hơi mím, mắt phượng như làn thu thuỷ, sáng như ánh sao, đem đến sự kiều diễm vô hạn.Trong lòng nàng ta thật là kiêu ngạo,lại xen lẫn chút khó chịu.Tại sao,bản thân mình xinh dẹp không kém gì Huyên An kia,lại chỉ có thể sống nghèo khó.Mấy ngày nàng sống ở đây,cuộc sống quả thực như mơ,ăn cao luơng mỹ vị không nói,lại còn có nha đầu phục vụ chu đáo,nhìn thấy ngọc ngà,vàng bạc đến hoa mắt.Nàng không hề muốn quay lại cuộc sống trước kia,càng không muốn trở về cái nơi nghèo nàn đó,cuộc sống này mới là thứ nàng đáng có được.
Ngón tay khẽ xiết lại,khuôn mặt xinh đẹp cau có vặn vẹo đầy dữ tợn.Lúc này,nha hoàn của nàng ta mang theo,Mặc Nhi tiến vào ,thấy tiểu thư đang không vui,liền run sợ,khẽ cúi đầu nói:
-Tiểu thư,bên chỗ Nhị thiếu gia có gửi qua cho người một chiếc hộp,nói là quà tặng tiểu thư.
Nàng ta đang định phát tác lên nha hoàn của mình,bỗng dưng nghe thấy có quà,liền thu lại tâm tình,không vui,nhàn nhạt trả lời:
-Đưa ta xem..
Mặc Nhi run run đưa cho Tuệ Mẫn chiếc hộp,nàng ta liền mở luôn ra xem,sau đó ngây người.Chiếc trâm trong hộp đỏ như máu hấp dẫn ánh mắt nàng ta.Đồ vật quý giá thế này....
Nàng ta vui sướng đến quên cả việc mình đang giận dữ,liền cài chiếc trâm lên đầu,vui vẻ hỏi Mặc Nhi:
-Nhị thiếu gia có nói gì không?
-Nhị thiếu gia nói,đây chỉ là chút quà nhỏ tặng tiểu thư,chỉ có tiểu thư mới xứng đáng với chiếc trâm này.
Tuệ Mẫn cười:
-Nguơi nói xem ta có xinh đẹp không?
Mặc Nhi vội gật đầu,chiếc trâm đỏ càng tôn lên khuôn mặt trắng nõn của Tuệ Mẫn.Tuệ Mẫn say mê ngắm mình trong gương.Mới đầu nàng sau khi dò la được biết nhị phòng nhà này vốn không phải đệ đệ ruột của Tể tướng liền có chút khinh thường,mấy nay tránh né tên Tuệ Hách kia,không nghĩ tới hắn cũng có tiền,xem ra lợi dụng hắn cũng là chuyện tốt.Cây trâm này quả nhiên là đồ cực tốt,hắn lại đem tặng cho mình,xem ra đã say mê nhan sắc của mình.Lòng kiêu ngạo của nàng ta được thỏa mãn,liền vẫy tay:
-Nguơi mau đi chọn bộ váy màu đỏ mà ta thường mặc trong dịp năm mới ra đây,ta muốn tối nay ta sẽ là người đẹp nhất...
Mặc Nhi vâng một tiếng,liền lui ra ngoài chuẩn bị..
Tuệ Mẫn nhìn vào guơng,trong lòng khẽ cười.Đêm nay,ta sẽ cho mọi người thấy,ta mới xứng đáng có được mọi thứ...Huyên An,mọi thứ của nguơi đang có,ta sẽ cướp hết..
/9
|