Da của nàng trắng nõn không tỳ vết, xúc cảm mượt mà làm cho người ta không nhịn được lưu luyến. Khuôn mặt nhỏ nhắn không phải là rất lớn, nhưng ngũ quan cũng rất tinh xảo.
Lông mi thật dài giống như quạt lông lẳng lặng nằm trên gương mặt non mịn, cái miệng anh đào hồng hồng nhỏ nhắn, nhẹ nhàng khép hờ . . . . .
Nhìn cái miệng nhỏ nhắn của nàng, hắn lại không nhịn được nghĩ đến nụ hôn nhiệt tình ngày hôm qua, nghĩ đến lúc ban đầu nàng vùng vẫy nhưng cuối cùng lại cùng hắn trầm luân.
Lộ Nhi, trong lòng của nàng, có phải cũng thích ta hay không?
Hắn đã từng cảm giác được nàng yếu ớt đáp lại, cũng cảm giác được nàng vô lực cự tuyệt.
Nàng nói qua, nàng cũng chỉ có duy nhất một nam nhân là hắn, mà động tác của nàng cũng vẫn luôn ngây ngô như vậy.
Nghĩ tới đây, hắn không nhịn được nhiệt huyết dâng trào ——
Rất muốn đem nàng áp đảo trong ngực, hung hăng thương yêu nàng!
Nhưng bụng của nàng. . . . . .
Hiên Vương thở dài, hít thở hai cái thật sâu, tay cũng bất giác di động đến bụng của nàng, nhẹ nhàng, trìu mến vuốt ve hài tử của bọn họ!
Đúng, đây là hài tử của bọn họ, hắn nguyện ý tin tưởng nàng một lần!
Đúng như nàng nói, chưa tới mấy tháng nữa hài tử sẽ ra đời, nếu như không phải hài tử của hắn, cho đến lúc đó xử lý cũng không muộn.
Nhưng nếu như hài tử là của hắn?
Nếu như giết lầm, vậy. . . . . .
Vậy hắn chắc chắn sẽ hối hận!
Cho tới bây giờ hắn chưa từng nghĩ tới chuyện có con, vẫn chưa từng nghĩ đến!
Càng không có nghĩ tới, tiên nữ trong mộng thế nhưng cũng có thể mang thai hài tử của hắn!
Tay ôn nhu vuốt ve, qua một hồi lâu, hài tử cũng bắt đầu động. . . . . .
Tay hắn đột nhiên cứng đờ, đó là hài tử của hắn, là hài tử cảm giác được cha của mình đang vuốt ve?
Trong lòng hắn chợt cảm thấy thỏa mãn, đó là một loại rung động khi cảm giác được hài tử đáp lại!
Hài tử động mấy cái, bỗng nhiên lại yên lặng, trong lòng Hiên Vương cảm thấy có chút mất mát.
Tay lại hơi nhúc nhích, hơi di động sang vị trí khác. Mới vừa đặt trong chốc lát, bỗng nhiên lại cảm giác được Bảo Bảo giật mình.
Lông mi thật dài giống như quạt lông lẳng lặng nằm trên gương mặt non mịn, cái miệng anh đào hồng hồng nhỏ nhắn, nhẹ nhàng khép hờ . . . . .
Nhìn cái miệng nhỏ nhắn của nàng, hắn lại không nhịn được nghĩ đến nụ hôn nhiệt tình ngày hôm qua, nghĩ đến lúc ban đầu nàng vùng vẫy nhưng cuối cùng lại cùng hắn trầm luân.
Lộ Nhi, trong lòng của nàng, có phải cũng thích ta hay không?
Hắn đã từng cảm giác được nàng yếu ớt đáp lại, cũng cảm giác được nàng vô lực cự tuyệt.
Nàng nói qua, nàng cũng chỉ có duy nhất một nam nhân là hắn, mà động tác của nàng cũng vẫn luôn ngây ngô như vậy.
Nghĩ tới đây, hắn không nhịn được nhiệt huyết dâng trào ——
Rất muốn đem nàng áp đảo trong ngực, hung hăng thương yêu nàng!
Nhưng bụng của nàng. . . . . .
Hiên Vương thở dài, hít thở hai cái thật sâu, tay cũng bất giác di động đến bụng của nàng, nhẹ nhàng, trìu mến vuốt ve hài tử của bọn họ!
Đúng, đây là hài tử của bọn họ, hắn nguyện ý tin tưởng nàng một lần!
Đúng như nàng nói, chưa tới mấy tháng nữa hài tử sẽ ra đời, nếu như không phải hài tử của hắn, cho đến lúc đó xử lý cũng không muộn.
Nhưng nếu như hài tử là của hắn?
Nếu như giết lầm, vậy. . . . . .
Vậy hắn chắc chắn sẽ hối hận!
Cho tới bây giờ hắn chưa từng nghĩ tới chuyện có con, vẫn chưa từng nghĩ đến!
Càng không có nghĩ tới, tiên nữ trong mộng thế nhưng cũng có thể mang thai hài tử của hắn!
Tay ôn nhu vuốt ve, qua một hồi lâu, hài tử cũng bắt đầu động. . . . . .
Tay hắn đột nhiên cứng đờ, đó là hài tử của hắn, là hài tử cảm giác được cha của mình đang vuốt ve?
Trong lòng hắn chợt cảm thấy thỏa mãn, đó là một loại rung động khi cảm giác được hài tử đáp lại!
Hài tử động mấy cái, bỗng nhiên lại yên lặng, trong lòng Hiên Vương cảm thấy có chút mất mát.
Tay lại hơi nhúc nhích, hơi di động sang vị trí khác. Mới vừa đặt trong chốc lát, bỗng nhiên lại cảm giác được Bảo Bảo giật mình.
/1138
|