Hiên Vương, hắn muốn kết hôn với công chúa sao?
Đại Hướng quốc, là quốc gia gì?
Công chúa của bọn họ tới đây là muốn tự mình chọn vị hôn phu sao?
Tâm, bỗng nhiên cảm thấy có chút đau, có chút nặng!
Hoàng thái hậu không nói rõ, nhưng lại ám hiệu, người công chúa muốn gả chính là Hiên Vương!
Ha ha, hắn đến tuổi thành gia lập thất.
Ở cổ đại, thị thiếp căn bản không phải là người, các nàng ở trong mắt Hoàng thái hậu cũng chỉ là công cụ làm ấm giường!
Các nàng thậm chí cũng không có tư cách sinh con cho chủ tử!
Mà nàng, chỉ là một việc ngoài ý muốn, một người xuất hiện ngoài dự đoán của bọn họ!
Nghĩ đến lúc chia tay sẽ không khóc thút thít, nhưng chưa đến lúc chia tay, còn chưa tới ngày chia tay, nàng không nhịn được thật muốn khóc!
“Ý của nương nương, Lộ Nhi hiểu. . . . . .”
Không thể thương tâm, ít nhất không thể thương tâm trước mặt Hoàng thái hậu!
Hạnh phúc tới không dễ dàng, nhưng cũng lại ngắn ngủi như vậy!
Hắn đối xử tốt với nàng chưa được bao lâu, lại đã có chuyện xảy ra rồi!
Lộ Nhi đè nén run rẩy trong lòng, cực kỳ tỉnh táo hỏi:
“Nương nương có lời gì cứ nói đừng ngại. Có phải muốn ta rời khỏi Hiên Vương gia hay không?”
Hắn sắp chuẩn bị thành thân rồi, còn là công chúa ở một quốc gia có thực lực so với Đại Nguyệt quốc không kém là bao, bọn họ làm sao sẽ cho phép công chúa gả cho một người đã có con với nữ nhân khác?
Nhưng đứa bé này, Hoàng thái hậu cũng không dám bảo đảm nó là của Hiên Vương, cho nên họ sẽ không giết mình.
Nhưng cũng không muốn mình ở lại cản trở, cho nên phương pháp tốt nhất chính là. . . . . .
Chính là, đưa nàng rời đi!
Đến một chỗ an toàn chờ sinh hạ hài tử sau đó mới xử lý!
Lộ Nhi nhanh chóng suy nghĩ, trong lòng cũng tràn đầy nỗi khổ.
Hiên Vương chắc không biết toan tính của Hoàng thái hậu chứ?
Đại Hướng quốc, là quốc gia gì?
Công chúa của bọn họ tới đây là muốn tự mình chọn vị hôn phu sao?
Tâm, bỗng nhiên cảm thấy có chút đau, có chút nặng!
Hoàng thái hậu không nói rõ, nhưng lại ám hiệu, người công chúa muốn gả chính là Hiên Vương!
Ha ha, hắn đến tuổi thành gia lập thất.
Ở cổ đại, thị thiếp căn bản không phải là người, các nàng ở trong mắt Hoàng thái hậu cũng chỉ là công cụ làm ấm giường!
Các nàng thậm chí cũng không có tư cách sinh con cho chủ tử!
Mà nàng, chỉ là một việc ngoài ý muốn, một người xuất hiện ngoài dự đoán của bọn họ!
Nghĩ đến lúc chia tay sẽ không khóc thút thít, nhưng chưa đến lúc chia tay, còn chưa tới ngày chia tay, nàng không nhịn được thật muốn khóc!
“Ý của nương nương, Lộ Nhi hiểu. . . . . .”
Không thể thương tâm, ít nhất không thể thương tâm trước mặt Hoàng thái hậu!
Hạnh phúc tới không dễ dàng, nhưng cũng lại ngắn ngủi như vậy!
Hắn đối xử tốt với nàng chưa được bao lâu, lại đã có chuyện xảy ra rồi!
Lộ Nhi đè nén run rẩy trong lòng, cực kỳ tỉnh táo hỏi:
“Nương nương có lời gì cứ nói đừng ngại. Có phải muốn ta rời khỏi Hiên Vương gia hay không?”
Hắn sắp chuẩn bị thành thân rồi, còn là công chúa ở một quốc gia có thực lực so với Đại Nguyệt quốc không kém là bao, bọn họ làm sao sẽ cho phép công chúa gả cho một người đã có con với nữ nhân khác?
Nhưng đứa bé này, Hoàng thái hậu cũng không dám bảo đảm nó là của Hiên Vương, cho nên họ sẽ không giết mình.
Nhưng cũng không muốn mình ở lại cản trở, cho nên phương pháp tốt nhất chính là. . . . . .
Chính là, đưa nàng rời đi!
Đến một chỗ an toàn chờ sinh hạ hài tử sau đó mới xử lý!
Lộ Nhi nhanh chóng suy nghĩ, trong lòng cũng tràn đầy nỗi khổ.
Hiên Vương chắc không biết toan tính của Hoàng thái hậu chứ?
/1138
|