Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên Qua
Chương 237: Có muốn vứt bỏ ranh giới cuối cùng của mình hay không
/1138
|
“Lộ Nhi, ta là tướng công của nàng, là cha của đứa nhỏ. . . . . .”
Tay Hiên Vương cứng đờ, dường như hắn hiểu Lộ Nhi đang lo lắng cái gì.
Nhưng đều không quan trọng, hắn sẽ cho Lộ Nhi một danh phận.
“Hiên, chàng là cha của đứa nhỏ, nhưng chàng cũng không phải. . . . . .”
“Lộ Nhi, nếu như có thể làm nàng an tâm, ta đây phải đi đòi hoàng huynh một thánh chỉ. . . . . .”
Phi tử của Vương gia, sườn phi, cũng cần phải được hoàng thượng phê chuẩn.
“Không, Hiên. Không cần, không cần. . . . . .”
Công chúa sắp tới, lời nói của Hoàng thái hậu đã rất rõ ràng, đối tượng hòa thân tám chín phần mười chính là Hiên Vương.
Mà nàng, là cái gì? Không thể vượt qua khác biệt về thân phận, bọn họ đã được định trước không phải là người của một thế giới!
Lộ Nhi, nếu như hắn thật sự phong cô làm sườn phi, cô có thể buông xuống tất cả, bao gồm kiên nhẫn của cô, ranh giới cuối cùng của cô, theo bên người hắn sao?
Nàng đã từng hỏi mình như vậy, nhưng cho tới nay, nàng vẫn không biết đáp án!
“Lộ Nhi, ta sẽ cho nàng một thân phận quang minh chính đại !”
Bất tri bất giác, bàn tay hơi tăng thêm lực độ, khi hắn phục hồi lại tinh thần, chỉ thấy trên lưng nhẵn bóng trắng nõn đã có một mảng đỏ bừng. . . . . .
“Lộ Nhi, sao nàng không kêu một tiếng? Đau không?”
Trong lòng có chút tự trách, hắn cuống quít để khăn xuống, bàn tay cẩn thận vuốt ve dấu đỏ kia.
“Hiên, không đau. . . . . .”
Lộ Nhi nhắm mắt lại, nàng không dám quay đầu lại, không dám đối mặt với sự ôn nhu của hắn!
Hiên Vương, tại sao lại đối xử tốt với ta như vậy? Chàng cũng biết, Lộ Nhi phải đi, sẽ phải rời xa chàng. . . . . .
Nhưng Lộ Nhi không hối hận, không hối hận trước khi rời đi, lại một lần nữa làm nữ nhân của chàng. . . . . .
Bắt đầu từ ngày đó, Hiên Vương giống như là thay đổi hoàn toàn, đối với Lộ Nhi càng thêm quan tâm, càng thêm ôn nhu.
Tay Hiên Vương cứng đờ, dường như hắn hiểu Lộ Nhi đang lo lắng cái gì.
Nhưng đều không quan trọng, hắn sẽ cho Lộ Nhi một danh phận.
“Hiên, chàng là cha của đứa nhỏ, nhưng chàng cũng không phải. . . . . .”
“Lộ Nhi, nếu như có thể làm nàng an tâm, ta đây phải đi đòi hoàng huynh một thánh chỉ. . . . . .”
Phi tử của Vương gia, sườn phi, cũng cần phải được hoàng thượng phê chuẩn.
“Không, Hiên. Không cần, không cần. . . . . .”
Công chúa sắp tới, lời nói của Hoàng thái hậu đã rất rõ ràng, đối tượng hòa thân tám chín phần mười chính là Hiên Vương.
Mà nàng, là cái gì? Không thể vượt qua khác biệt về thân phận, bọn họ đã được định trước không phải là người của một thế giới!
Lộ Nhi, nếu như hắn thật sự phong cô làm sườn phi, cô có thể buông xuống tất cả, bao gồm kiên nhẫn của cô, ranh giới cuối cùng của cô, theo bên người hắn sao?
Nàng đã từng hỏi mình như vậy, nhưng cho tới nay, nàng vẫn không biết đáp án!
“Lộ Nhi, ta sẽ cho nàng một thân phận quang minh chính đại !”
Bất tri bất giác, bàn tay hơi tăng thêm lực độ, khi hắn phục hồi lại tinh thần, chỉ thấy trên lưng nhẵn bóng trắng nõn đã có một mảng đỏ bừng. . . . . .
“Lộ Nhi, sao nàng không kêu một tiếng? Đau không?”
Trong lòng có chút tự trách, hắn cuống quít để khăn xuống, bàn tay cẩn thận vuốt ve dấu đỏ kia.
“Hiên, không đau. . . . . .”
Lộ Nhi nhắm mắt lại, nàng không dám quay đầu lại, không dám đối mặt với sự ôn nhu của hắn!
Hiên Vương, tại sao lại đối xử tốt với ta như vậy? Chàng cũng biết, Lộ Nhi phải đi, sẽ phải rời xa chàng. . . . . .
Nhưng Lộ Nhi không hối hận, không hối hận trước khi rời đi, lại một lần nữa làm nữ nhân của chàng. . . . . .
Bắt đầu từ ngày đó, Hiên Vương giống như là thay đổi hoàn toàn, đối với Lộ Nhi càng thêm quan tâm, càng thêm ôn nhu.
/1138
|