Nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, Hoàng thái hậu thản nhiên nói.
“Mẫu hậu, người thật sự mang nàng rời đi sao? Có phải hiện tại nàng đã rời khỏi kinh thành rồi? Nàng. . . . . .”
Hiên Vương cực kỳ sốt ruột, nhưng hết lần này tới lần khác người trước mặt chính là Hoàng thái hậu, cho dù hắn có nóng giận nhiều hơn, cũng không thể nổi giận với Hoàng thái hậu.
“Đủ rồi! Hiên nhi, công chúa đã tới, con cũng biết ý tứ của việc lần này. Ta hi vọng, người cùng công chúa thành hôn chính là con!”
Đôi mi thanh tú trừng lên, bỗng chốc cơn tức giận của Hoàng thái hậu dâng lên, thật không vui quát.
“Mẫu hậu, nếu như ý của người là để cho con cưới nữ nhân kia, con cưới là được. Nhưng. . . . . .Nhưng việc này có liên quan gì đến Lộ Nhi? Tại sao muốn đưa nàng đi? Nàng đã mang thai mấy tháng, làm sao chịu nổi mệt nhọc trên đường?”
Trong lòng đau xót, riêng là trên đường, đối với Lộ Nhi mà nói, đã đủ khó đi rồi!
Huống chi, còn có những sát thủ ai biết từ nơi nào tìm đến chứ?
“Đó là tôn tử của ai gia, ai gia dĩ nhiên là sẽ chú ý. Hiên nhi, con đi tiếp công chúa đi. So với chúng ta, thực lực của Đại Hướng quốc vốn là không phân cao thấp. Không nên để công chúa chờ lâu, biết không?”
Chuyện này, quả thực là bà làm không đúng, Hoàng thái hậu thong thả nói, lời nói sâu xa.
“Mẫu hậu, cưới công chúa và Lộ Nhi ở trong phủ thì có quan hệ gì? Con. . . . . . Nàng được đứa tới chỗ nào, con muốn đuổi theo nàng!”
Bên ngoài rất nguy hiểm!
Lộ Nhi không giống với nữ tử khác, Cô Ưng đã nói có vài sát thủ có thể đuổi theo nàng bất cứ lúc nào!
“Hiên nhi, ai gia đã thu xếp xong xuôi, tạm thời sẽ không nói cho con biết! Ai gia mệt mỏi, con cứ an tâm phụng bồi công chúa đi!”
Hoàng thái hậu phất tay một cái, một tay bóp trán, tỏ vẻ bà rất mệt mỏi, bộ dạng không muốn nói thêm gì nữa.
“Người có bảo đảm an toàn của nàng? Bọn họ tốn một vạn lượng bạc thuê sát thủ lấy tính mạng Lộ Nhi, người có thể bảo đảm Lộ Nhi sẽ an toàn sao?”
“Mẫu hậu, người thật sự mang nàng rời đi sao? Có phải hiện tại nàng đã rời khỏi kinh thành rồi? Nàng. . . . . .”
Hiên Vương cực kỳ sốt ruột, nhưng hết lần này tới lần khác người trước mặt chính là Hoàng thái hậu, cho dù hắn có nóng giận nhiều hơn, cũng không thể nổi giận với Hoàng thái hậu.
“Đủ rồi! Hiên nhi, công chúa đã tới, con cũng biết ý tứ của việc lần này. Ta hi vọng, người cùng công chúa thành hôn chính là con!”
Đôi mi thanh tú trừng lên, bỗng chốc cơn tức giận của Hoàng thái hậu dâng lên, thật không vui quát.
“Mẫu hậu, nếu như ý của người là để cho con cưới nữ nhân kia, con cưới là được. Nhưng. . . . . .Nhưng việc này có liên quan gì đến Lộ Nhi? Tại sao muốn đưa nàng đi? Nàng đã mang thai mấy tháng, làm sao chịu nổi mệt nhọc trên đường?”
Trong lòng đau xót, riêng là trên đường, đối với Lộ Nhi mà nói, đã đủ khó đi rồi!
Huống chi, còn có những sát thủ ai biết từ nơi nào tìm đến chứ?
“Đó là tôn tử của ai gia, ai gia dĩ nhiên là sẽ chú ý. Hiên nhi, con đi tiếp công chúa đi. So với chúng ta, thực lực của Đại Hướng quốc vốn là không phân cao thấp. Không nên để công chúa chờ lâu, biết không?”
Chuyện này, quả thực là bà làm không đúng, Hoàng thái hậu thong thả nói, lời nói sâu xa.
“Mẫu hậu, cưới công chúa và Lộ Nhi ở trong phủ thì có quan hệ gì? Con. . . . . . Nàng được đứa tới chỗ nào, con muốn đuổi theo nàng!”
Bên ngoài rất nguy hiểm!
Lộ Nhi không giống với nữ tử khác, Cô Ưng đã nói có vài sát thủ có thể đuổi theo nàng bất cứ lúc nào!
“Hiên nhi, ai gia đã thu xếp xong xuôi, tạm thời sẽ không nói cho con biết! Ai gia mệt mỏi, con cứ an tâm phụng bồi công chúa đi!”
Hoàng thái hậu phất tay một cái, một tay bóp trán, tỏ vẻ bà rất mệt mỏi, bộ dạng không muốn nói thêm gì nữa.
“Người có bảo đảm an toàn của nàng? Bọn họ tốn một vạn lượng bạc thuê sát thủ lấy tính mạng Lộ Nhi, người có thể bảo đảm Lộ Nhi sẽ an toàn sao?”
/1138
|