Phượng Nghịch Thiên Hạ

Chương 1097 - Đại Hôn Phong Vân 1

/1058


Nước Nam Dực.

Băng Linh Huyễn Điểu xoay quanh trời đêm, từ chỗ cao quan sát Nước Nam Dực an tĩnh, Hoàng Bắc Nguyệt thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Nhìn thấy quốc gia này bình yên vô sự, nàng mới có thể an tâm, Quân Ly dù sao cũng là người thủ tín, chưa tới mười hai ngày hắn cũng không hành động.

Chủ nhân, Thiên Quỳ...... Nhìn người nhỏ bé không mở miệng nói chuyện, Nến Đỏ không khỏi cau mày, dù sao ả là ma thú, thân là thần thú trong vương tộc, Nến Đỏ tự nhiên trời sinh có cảm giác đề phòng Thiên Quỳ.

Tay Hoàng Bắc Nguyệt rời từ vai Thiên Quỳ xuống, nhân lúc đi đường mà giúp Thiên Quỳ hoàn thành vận chuyển lần nguyên khí cuối cùng, nhưng nghĩ ngộ nhỡ trên đường Thiên Quỳ khôi phục thực lực, uy lực quá biến thái nhất định sẽ kinh thiên động địa, bởi vậy nàng liền từ bỏ ý định.

Dù sao, chú ấn trên cổ tay cũng còn một ký hiệu nữa, nàng vừa chờ mong vừa kiêng kỵ, cho nên rất cẩn thận.

Đừng lo lắng. Hoàng Bắc Nguyệt cười trấn an Nến Đỏ.

Nghe hai người nói chuyện, Thiên Quỳ vẫn nhắm mắt lại cũng không nhịn được hừ lạnh: Hừ, sợ ta ám toán các ngươi sao .

Thiên Quỳ các hạ cùng ta có khế ước, ta rất yên tâm. Hoàng Bắc Nguyệt cười nói.

Khế ước chỉ có tác dụng một ngày, qua một ngày, đừng trách ta trở mặt vô tình! Thiên Quỳ âm lãnh nói.

Nến Đỏ giận dữ, không nhịn được nói: Cô ta kiêu ngạo như vậy, chủ nhân cần gì giúp cô ta?

Thiên Quỳ cười lạnh, Hoàng Bắc Nguyệt cũng chỉ có thể bất đắc dĩ nhún nhún vai, không muốn tiếp tục đề tài này, nàng dùng ngón tay chỉ chỉ hướng tòa tháp thứ bảy phía trước nói: Đi vào trong đó.

Băng Linh Huyễn Điểu lập tức đập cánh bay về phía tháp thứ bảy, đoàn người không tốn sức đi vào, dọc theo cầu thang tối tăm xuống phía dưới, đi tới trước cửa đá màu đen, song, ngoài dự liệu chính là cửa đá đã bị lấp.

Hoàng Bắc Nguyệt thử cơ quan nhiều lần cũng không có cách nào mở ra, xem ra, Quân Ly đã phong tỏa nơi này.

Hắn không ở đây thì ở đâu chứ?

Ngưng thần suy tư chốc lát, Hoàng Bắc Nguyệt liền dẫn bọn họ trở lại đường cũ, thừa dịp bóng đêm đi tới trận pháp của bảy toàn tháp phía trước, nàng có Vạn Thú Vô Cương, ở ngoài trận pháp thúc dục nguyên khí liền có thể đi vào.

Nhưng nguyên khí bản thể bị phong ấn, thúc dục nguyên khí Vạn Thú Vô Cương cũng rất gian nan, bởi vậy mất một ít thời gian cũng không thành công.

Đầu đầy mồ hôi, nhưng trận pháp của bảy tòa tháp như có cảm ứng, tự động mở cửa để bọn họ tiến vào!

Trong bóng tối lúc trời đất quay cuồng liền xuất hiện vô số hoa nến.

Hoàng Bắc Nguyệt che mắt lại, híp mắt cẩn thận nhìn nhưng lại phát hiện trên tấm bia đá hắc ám cũng bày một ngọn nến.

Ánh sang của một ngọn nến cũng không quá sáng, nhưng ngàn vạn ngọn nến lại tạo ra cả biến ánh sáng ngọc.

Trong bóng tối Cung Vạn thú được chiếu sáng hơn nửa, trừ bóng tối vô tận trên đỉnh bên ngoài.

Chậm rãi đi tới trung tâm Cung Vạn thú, trước tấm bia đá lớn nhất, quả nhiên nhìn thấy Quân Ly chắp tay đứng, không biết trầm tư gì trước tấm bia đá lớn.

Nhìn tấm bia đá, Thiên Quỳ liền dừng lại tại chỗ, không tiến lên nữa.

Chỉ có Hoàng Bắc Nguyệt đi lên, đứng ở bên người Quân Ly nói: Trên tấm bia đá này khắc bản hoàn chỉnh Thiên phạt chứ?

Quân Ly không bình luận, chỉ lạnh nhạt nói: Thế nào?

Không cần phải nói cũng biết hắn hỏi chính là chuyện của Thiên Quỳ, Hoàng Bắc Nguyệt nói: Còn một lần cuối cùng.

Quân Ly gật đầu, lần nữa trầm mặc nhìn tấm bia đá, nhưng lần trầm mặc này cũng không duy trì lâu: Đây là Thiên Phạt, rất thâm thúy khó hiểu, ngươi có học được không?

Ngươi có thể, ta đại khái cũng có thể đi. Hoàng Bắc Nguyệt đến gần, trên tấm bia đá có con rồng màu đỏ xoay quanh xuống, hai mắt lấp lánh, có một loại tà ác hung ác khiến kẻ khác phát run, tuy nhiên biết chỉ là thạch thú không có linh hồn nên nàng không kiêng kỵ.

Nghe nàng nói tự tin như thế, trong con ngươi màu đỏ lạnh như băng của Quân Ly chợt có chút ánh sáng nhu hòa lóe lên, nhưng rất nhanh đã bị màu đỏ vô tận bao phủ.

Con rồng này là bản thể của Yểm, vì không để Thiên Phạt bị đánh cắp nên trong thạch thú cũng phong ấn một phần nguyên khí của hắn. Nhìn nàng dựa vào gần như vậy, Quân Ly liền lên tiếng nói.

Hoàng Bắc Nguyệt ngoài dự đoán, hóa ra đây là Yểm, không ngờ tên tự kỷ chính mình xinh đẹp đệ nhất thiên hạ mà lại có bản thể......hung mãnh như vậy!

Chỉ có thần thú vương tộc mới có thể cùng ký khế ước với Vạn Thú Vô Cương, từ Yểm đến Quân Ly, đến Nến Đỏ đều là cự long khủng bố.

Có điều sau khi hóa thành hình người đều không giống nhau mà thôi.

Nghĩ đến lúc lần đầu tiên tới Cung vạn thú, Yểm nhìn dòng chữ khắc ở dưới tấm bia đá thì vẻ mặt xuất thần buồn vô cớ.

Nàng ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng lau tro bụi trên tấm bia đá, hàng chữ nhỏ lọt vào tầm mắt.

- hy vọng có một ngày gặp lại ngươi dưới bầu trời này -

Chữ này nhất định là Hiên Viên Cẩn lưu lại, cô ấy nghiên cứu Thất Phá Đan cũng muốn sau khi chết có thể dựng lại linh thể, đáng tiếc...... người định không bằng trời định a.

Mặc dù cô ấy dựng linh thể sống lại cũng chỉ có thể gặp Yểm sau khi hóa hồn.

Nghĩ vậy, Hoàng Bắc Nguyệt không nhịn được quay đầu lại liếc nam nhân lạnh lùng đứng phía sau, trong lòng hiện lên nỗi chua xót.

Quân Ly, ngươi có thấy sự tồn tại của Vạn Thú Vô Cương rất đáng buồn không? Giọng nói đột nhiên vang lên trong Cung Vạn thú an tĩnh, có vẻ hơi trống rỗng vô lực, nhưng nàng ngẩng đầu thì ánh mắt sáng lóa hết sức khiếp người.

Quân Ly thản nhiên liếc nàng một cái, không lên tiếng.

Hoàng Bắc Nguyệt nói: Hiên Viên Cẩn sáng tạo ra Vạn Thú Vô Cương, sau đó chết đi, Yểm hóa hồn nhập ma. Ngươi cùng Hiên Viên Vấn Thiên cố giết hắn mà trả giá đắt, cuối cùng Hiên Viên Vấn Thiên sau khi phong ấn hắn chết đi, ngươi tiếp tục hóa hồn nhập ma, đến phiên ta trả giá...

Ngươi không cần trả bất cứ giá nào. Quân Ly lạnh lùng cắt lời nàng, Ngươi chỉ cần xem ta làm thế nào lật úp thiên hạ. Vì sao phải thành kẻ địch với ma thú hóa hồn cùng Vạn Thú Vô Cương?

Hoàng Bắc Nguyệt sợ sệt nhìn hắn.

Quân Ly thản nhiên nói: Ngươi cầm Vạn Thú Vô Cương gả cho ta, ta và ngươi không là địch, ngươi có thể sống ta cũng có thể sống, nguyền rủa tự nhiên hóa giải.

Như vậy cũng không hẳn là biện pháp tốt nhất. Hoàng Bắc Nguyệt mỉm cười Nhưng tại sao phải dùng cả thiên hạ đánh đổi chứ? Nếu ta gả cho ngươi, chúng ta cùng nhau ẩn cư chẳng phải rất tốt hay sao? .

Thiên hạ này làm ta mất rất nhiều thứ, chỉ cần nó tồn tại một ngày, ta sẽ không an tâm. Quân Ly lạnh lùng nói Nếu ngươi muốn khuyên ta bỏ ý niệm trong đầu thì từ bỏ đi.

Quân Ly sau khi nhập ma giống Yểm năm đó, mang theo oán khí cùng lệ khí rất lớn. Bọn họ là chí tà chí ác tồn tại trong trời đất, trời sinh là thần phá hoại, trừ phi phong ấn thì không có bất cứ biện pháp khuyên giải gì.

Biết không thể khuyên bọn họ, Hoàng Bắc Nguyệt cũng bỏ ý nghĩ này, chỉ cúi đầu nhìn hàng chữ nhỏ trên tấm bia đá.

Gặp lại......mặc kệ cùng ai, Yểm cũng được, Phong Liên Dực cũng tốt, thậm chí là Mặc Liên, sau khi gặp lại đều khó có thể viên mãn.

Bắt đầu lần cuối đi. Quân Ly thản nhiên nhìn nàng một cái nói.

Hoàng Bắc Nguyệt đứng lên, nguyên khí bị phong ấn, động tác có chút thong thả, Quân Ly ánh mắt sắc bén, liếc mắt một cái nhìn nàng bất thường, tay đặt lên mạch đập của nàng, mày nhíu lại chặt.

Vây Thần Liên? Quân Ly hừ một tiếng, tay kia cuốn lại, một đan dược xuất hiện trong tay, hắn không nói đạo lý nhét vào miệng nàng, sau đó nguyên khí mạnh mẽ lập tức tiến vào kinh mạch.

Nguyên khí hùng hậu hung mãnh tiến vào, kinh mạch không phòng vệ lập tức bị nguyên khí hung tàn đâm mạnh, Hoàng Bắc Nguyệt đau toát mồ hôi, không nhịn được kêu thảm.

Quân Ly không nương tay, giống như đối đãi với một món đồ chơi, không hề lo lắng nàng bị thương.

Nhưng nguyên khí của hắn tiến vào gần phù nguyên thì nặng nề khóa kinh mạch lại, áp chế nguyên khí ở trong phù nguyên, không thể thông qua kinh mạch mà bài xích màu đen, lại bị một luồng khí mạnh mẽ cắt đứt!

Hoàng Bắc Nguyệt đau đến cong người như tôm, trên người mồ hôi lạnh, quần áo cũng tẩm ướt!

Đau đớn khiến nàng hơi mơ hồ, chỉ thấy hoa nến lắc lư, nàng hoảng hốt khó chịu.

Nàng run rẩy vươn tay như tìm kiếm thứ trợ giúp, ôm chặt nam nhân phía trước, vô ý thức rên rỉ một tiếng: Sư phụ......

Nguyên khí xúc phạm hình như thu liễm, dừng lại trong kinh mạch một chút, lại lần nữa lấy lực độ bá đạo phá tan Vây Thần Liên!

Nàng trước mắt tối sầm, ý thức rốt cuộc không chống đỡ được, nhắm mắt lại, vô lực tựa vào trong lòng hắn.

Quân Ly một tay ôm nàng, một tay vẫn mạnh mẽ rót vào kinh mạch nàng.

Song ngay cả chính hắn cũng không phát hiện, cái tay kia ôm nàng đang bất giác buộc chặt, khiến nàng càng áp chặt vào ngực mình, cằm nhẹ nhàng vuốt ve đầu của nàng, trong ánh mắt hạ xuống mang theo một tia không muốn cùng...đau lòng.

Chính hắn không phát hiện cử động của mình có điều bất thường, nhưng Thiên Quỳ một bên chậm rãi mở to mắt, đầy hứng thú nhìn.

Sau một lát, nhìn thấy trên tay Quân Ly kết ấn kỳ quái, Thiên Quỳ lập tức lên tiếng nói: Ngươi đang làm gì đó?

Mặc dù bị hắn phát hiện, song Quân Ly vẫn bình thản nói: Đừng lo chuyện bao đồng.

Hừ! không để ta can thiệp thì ngươi tốt nhất cũng đừng làm chuyện tự chịu diệt vong! Thiên Quỳ tràn ngập uy hiếp, thân thể nho nhỏ không biết khi nào đã đi tới gần, một bàn tay lạnh lẽo khoát lên cánh tay Quân Ly, cường thế ấn hắn.

Quân Ly mắt lóe sắc lạnh như băng nhìn về phía ả: Buông tay!

Nếu đã kéo ta xuống nước, đừng khư khư cố chấp! Thiên Quỳ cảnh cáo nói, hai con ngươi lạnh như băng nhìn tay hắn Ngươi dự định mạnh mẽ để nguyên khí rót vào kinh mạch cô ta, giúp cô ta đạt được Chú ấn Phong sao?

Ta làm việc không cần bất luận kẻ nào quan tâm! Quân Ly lạnh lùng hất tay, lực đạo xảo diệu nhưng nguyên khí mạnh mẽ, đánh bật Thiên Quỳ ra.

Tuy nhiên thân thủ ả lợi hại, thân thể lui nhanh, dựa vào một tấm bia đá liền an ổn dừng lại.

Nhưng lần nữa ngẩng đầu nhìn hắn, trong ánh mắt tức giận không kiềm được!

Ở Tư U Cảnh cô ta đã chiếm được Chú ấn Thổ, ngươi hiện tại muốn giúp cô ta thu gom năm loại chú ấn, Quân Ly, nếu ngươi tự tìm đường chết, ta sẽ không tiếp tục hỏi chuyện của ngươi!

Quân Ly động tác chuẩn bị động thủ hơi dừng lại, trong con ngươi màu đỏ khiến người ta sợ hãi, ngón tay run rẩy, một lát sau chậm rãi thu năm ngón tay, rời khỏi thân thể nàng.

Thiên Quỳ lặng lẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi, vừa rồi trong lòng lạnh toát.

Chủ nhân của Vạn Thú Vô Cương, năm loại chú ấn đạt được rất khủng bố, nhớ tới năm đó Hiên Viên Cẩn, Thiên Quỳ vẫn còn sợ hãi.

Quân Ly, ngươi đã hợp tác với ta thì không nên làm chuyện nguy hại tới đối phương, đừng để ta hối hận khi chọn sai đối tượng hợp tác!

Nhìn thấy cử động của hắn buông tha việc giúp nàng đạt được Chú ấn Phong, Thiên Quỳ hơi yên tâm một chút, ôm hai tay ngồi xuống trước một tấm bia đá.

Quân Ly cũng buông thân thể Hoàng Bắc Nguyệt ra, lạnh lùng trầm mặc một hồi liền lui vào bóng tối.

Liếc nhìn Quân Ly rời đi, Thiên Quỳ chậm rãi nhìn Hoàng Bắc Nguyệt, ánh mắt lạnh như băng dần dần tràn ngập sát khí.

/1058

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status