Phượng Tù Hoàng

Q.3 - Chương 101: Khi quân thiện ý

/293


Đúng, Sở Ngọc muốn khi quân.

Đối với hoàng đế Lưu Tử Nghiệp, Sở Ngọc cảm thấy rất mâu thuẫn. Một mặt, nàng sợ hãi vị trí quyền lực của hắn. Là hoàng đế, chỉ một câu nói của hắn cũng có thể bắt nàng chết. Mặt khác, nàng đối với hắn cũng chẳng tôn kính là bao.

Đến từ thế kỷ hai mươi mốt, Sở Ngọc hoàn toàn phản bác quan niệm vương quyền do trời định, cũng không để ý đến vấn đề giai cấp. Đối với nàng, người nào ra người nấy, không phải bởi vì anh ở vị trí đặc quyền đặc lợi mà được coi trọng hơn người khác.

Bởi vậy, nàng đối với Lưu Tử Nghiệp, vừa dè chừng sợ hãi lại vừa coi thường, dè chừng sợ hãi quyền lực của hoàng đế, nhưng coi thường con người hắn. Nói cách khác, nàng nhìn nhận về Lưu Tử Nghiệp và thân phận hoàng đế hoàn toàn tách rời nhau.

Ngoài ra, còn có một chút…mà Sở Ngọc không muốn thừa nhận, là…mềm lòng.

Tiểu hoàng đế tàn bạo độc ác, có vô vàn điều không tốt, nhưng lại chưa từng làm tổn thương nàng, thậm chí dựa dẫm, tin tưởng tuyệt đối ở nàng. Mặc dù vẫn không ngừng đề phòng, nhưng nhớ lại tất cả quãng thời gian tiếp xúc với Lưu Tử Nghiệp, nàng không khỏi có chút hổ thẹn.

Sở Ngọc nghĩ đến chuyện khi quân, thì vừa coi hắn là hoàng đế, lại không coi hắn là hoàng đế.

Sở Ngọc nói khái quát nguyện vọng của Lưu Tử Nghiệp muốn đánh kẻ mạnh, giúp đỡ người yếu, hành hiệp trượng nghĩa nhưng tất nhiên không nói nguồn gốc xuất phát từ nàng: “Sắp tới bệ hạ muốn cải trang vi hành cho khuây khỏa, nhưng ta không thể để bệ hạ đến chỗ nguy hiểm được. Như vậy, bệ hạ đã muốn trừ ác, chúng ta sẽ tạo ra cái ác cho bệ hạ diệt trừ!”

Sau khi thảo luận, cuối cùng đã dựng được tình tiết khi quân. Sở Ngọc mở cuộc hội họp này với mục đích: kéo tất cả mọi người cùng lên thuyền giặc, có phúc cùng hưởng mà có họa cùng chịu.

Hiện tại những người mà Sở Ngọc yên tâm nhất là Liễu Sắc, Mặc Hương. Bọn họ do nàng nuôi dưỡng, muốn làm gì đều do nàng định đoạt. Về phía Hoàn Viễn, nàng cũng rất tín nhiệm. Hoa Thác phải đến đây vì hắn sẽ sắm vai khi quân chủ lực. Dung Chỉ không cần tham dự, nhưng với giao tình giữa hắn với Hoa Thác, Sở Ngọc tin chắc rằng Hoa Thác sẽ nói lại cho hắn. Chi bằng nàng cứ nói trước cho hắn biết dự định của nàng.

Thật ra đây cũng không phải chuyện cần giữ bí mật nghiêm ngặt lắm. Tuy có hơi mạo hiểm với tội khi quân, nhưng Sở Ngọc đã cân nhắc rồi. Cho dù chuyện này có bị lộ ra, Lưu Tử Nghiệp cũng sẽ không vì sự lừa gạt có thiện ý của nàng mà trừng phạt, cùng lắm chỉ tức giận một chút thôi. Nhưng nếu thành công, có thể khiến Lưu Tử Nghiệp chuyển sang nghiện cải trang vi hành, thể hiện uy phong thay vì ham thích mua sắm.

Sau khi Sở Ngọc sắp đặt, giao việc xong xuôi thì được báo tin Thiên Như Kính đến. Thời gian vừa vặn, không lãng phí chút nào.

Nhóm nam sủng rời đi rồi, Sở Ngọc gọi Hoàn Viễn lại hỏi: “Sở viên bên kia chuẩn bị thế nào rồi?”

Hoàn Viễn hơi cúi người, mỉm cười: “Xin công chúa yên tâm, mọi việc đều thuận lợi!”

Sở Ngọc khẽ thở dài: “Vất vả cho ngươi rồi!”

----------------

Thời gian sau đó, mọi việc tiến triển thuận lợi như mơ.

Việc mà Sở Ngọc liên tục tiến hành là dạy tiếng Anh cho Thiên Như Kính. Đầu tiên nàng dạy hắn chữ cái, rồi đến từ đơn, nhưng phát hiện ra hắn có trí nhớ kinh người. Với một chuỗi từ đơn rất dài, hắn chỉ cần đọc qua một lần là nhớ kỹ. Để tranh thủ có thêm thời gian, Sở Ngọc cố ý bẻ cong tiến trình dạy học. Như vậy không có nghĩa là nàng dạy sai kiến thức cho hắn, mà chỉ là dạy một số thứ không cần thiết.

Ngữ pháp tiếng Anh khác hoàn toàn so với ngữ pháp tiếng Trung, phức tạp hơn rất nhiều lần. Đã là người học tiếng Anh, trước mỗi kỳ thi, hẳn không ai không điên đầu với việc học các loại thì.

Sở Ngọc cố tình gây khó dễ, giúp cho Thiên Như Kính hiểu thế nào là nỗi cực khổ và ấn tượng kinh hoàng của những kỳ thi hắc ám, giám thị vô tình, học ôn lo lắng vất vả.

Các dạng đề thi phổ biến như điền vào chỗ trống, viết lại câu, đọc hiểu, Sở Ngọc đều lôi hết ra để đối phó với Thiên Như Kính. Cứ như vậy, vì phải học ngữ pháp phức tạp về các loại thì trong tiếng Anh, tiến độ học tập của Thiên Như Kính không thể không chậm lại.

Trong lúc ngược đãi Thiên Như Kính, Sở Ngọc lại thỉnh cầu hắn khởi động vòng tay, thâm nhập tìm hiểu mục “Công”. Vô tình, nàng phát hiện ra Thiên Như Kính không thể kích hoạt phần tấn công, là bởi vì thiếu mất một đoạn dữ kiện. Có lẽ là do một cổ nhân nào đó thao tác nhầm lẫn đã lỡ tay xóa mất.

Sở Ngọc trong kiếp trước, khi mới tiếp xúc với máy tính cũng từng trải qua những việc làm ngốc nghếch tương tự. Nàng xóa mất một phần dữ kiện, khiến cho chương trình không thể hoạt động được. Điều này có lẽ cũng giống với công năng của chiếc vòng, các trang tư liệu bên trong liên quan chặt chẽ với các hiệu ứng mà nó tạo ra, ví dụ như vầng hào quang và hệ thống tự động phòng ngự.

Một khi một đoạn dữ liệu bị cắt bỏ, thì công năng cho dù có mạnh đến mấy cũng không thể dùng được nữa. Đây không phải do chất lượng chiếc vòng có vấn đề, mà là người sử dụng thao tác không đúng, mới khiến cho ngọc minh châu lấm bụi.

Ngoài việc dạy tiếng Anh, đại kế khi quân của Sở Ngọc cũng tiến hành thuận lợi. Mọi người đều tập dượt qua mấy lần, trong đó Liễu Sắc Mặc Hương là nạn nhân, Hoa Thác sắm vai phản diện, mặc hắc y và đeo vải đen che mặt, giả làm phường trộm cướp. “Vừa lúc” Lưu Tử Nghiệp cải trang vi hành bắt gặp, thấy chuyện bất bình rút kiếm tương trợ là chuyện đương nhiên. Lâm Sâm đấm vài quả, Lưu Tử Nghiệp cũng xông lên chém mấy kiếm. Hoa Thác vờ hô lên mấy tiếng rồi bỏ chạy bán sống bán chết.

Duy nhất có một điểm khó khăn là, để phù hợp với thân phận trộm cướp, Hoa Thác phải đổi vũ khí, tạm bỏ kiếm vẫn thường sử dụng mà thay bằng đại đao. Đối với loại vũ khí thô tục làm mất hết khí chất, phá hoại hình tượng đó, Hoa Thác tất nhiên phản đối kịch liệt, nhưng đã bị Dung Chỉ với ánh mắt chỉ huy trấn áp hoàn toàn.

------------------

Thời gian trôi nhanh quá! Thấm thoắt đã qua đầu hạ, chuyển sang giữa mùa hè.

Thời tiết ngày càng nóng bức, ve trên cây kêu rả rích không ngừng. Đã nhiều ngày không có một giọt mưa, không khí khô nóng khiến vạn vật như muốn nứt nẻ.

Nhưng hôm nay, trong thành Kiến Khang, rất nhiều công tử danh môn, sĩ tộc quyền quý ngồi xe ngựa sang trọng, cùng đến một nơi.

Nơi đó có tên gọi Sở viên.

Chủ nhân Sở viên là một người trẻ tuổi thần bí, trước đây đã từng đi cùng một văn nhân có tài làm thơ như nước chảy đến dự hội thơ. Người này giao hảo rất thân tình với Vương Ý Chi phong lưu phóng khoáng, lại từng cuồng vọng chê trách tiếng đàn của thiên kim công tử Tiêu Biệt là không đáng lọt tai.

Mà Tiêu Biệt vẫn chưa hề phản bác.

Hắn tặng mọi người quạt gấp, rất có phong cách!

Người đó tên là Dụ Tử Sở.

Ngay từ sáng sớm, ở ngã tư đường phía ngoài Sở viên, xếp hàng la liệt các loại xa giá sang trọng. Nếu lúc này phóng hỏa ở đây, có thể thiêu chết hơn một nửa những người kế nghiệp danh gia vọng tộc của kinh thành.

Cửa lớn sơn đen, vẫn đang đóng kín. Trên cửa là bảng hiệu với hai chữ “Sở viên” rồng bay phượng múa, nét chữ do chính tay Vương Ý Chi viết nên.

/293

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status