Tụi nó và bọn hắn cùng nhau về biệt
thự của nó thu xếp đò đạc để chuyển sang sống cùng Kay và Kan, như ng khi về đến
nhà hai đứa nó đã thấy vali của mình được xếp đầy đủ trong phòng khách bên
trong mấy cái vali đó là đồ của tụi nó, ko thiếu thiếu thứ gì.
-Bác Lí sao đồ của tụi cháu lại ở đây hết thế này mấy chị giúp việc đâu hết cả rồi._Chun’s bực tức nói. Từ trông nhà có một người tầm 45 tuổi bước ra kình cẩn nói.
-Hai tiểu thư đã về rổi ạ
- Ngươi là ai ? Bác Lí đi đâu rồi, tại sao ngươi lại ở đây:_giọng Chun’s lạnh băng khi nhìn thấy người đàn ông lạ hoắc này lạ ở trong nhà mình. Cón nó vẫn cứ nặng thinh
-Dạ thưa hai tiểu thư tôi là quản gia tạm thởi ơ đây. Bác Lí có việc cần giải quyết nên đã bay sang Nhật tồi qua rồi ạ! Còn việc mấy cái vali là đo tôi đã cho người dọn ra theo lời….:_ chưa để ông quả gia mới nói hết câu thì Chun’s lạ xem vào và mắng sối xả vào mặt ông ta.
-Các người nói gì ai cho các người vào phòng của bọn tôi thu xệp đồ đạc khi chưa được phép hả, có muốn nghỉ phép ko nương vô thời hạn ko hả ( chị này nói luôn là bị đuổi việc đi cho nó nhanh, còn đòi bày đặt t/g )
Ông quản gia đang lúng túng ko biết nói gí trước vẻ mặt lạnh băng như sát thủ của Chun’s cũng may là có Kan nhảy vào nói đỡ hộ ông quản gia.
-Thôi nào Chun’s là anh và Kay gọi về bảo ông quản gia cho người dọn đồ hai đứa xuống đấy đừng trách ông ấy là gì.
-Hai cái thằng này ai cho mày tự ý thế hả. Đồ của tụi tao vướng gì chúng mày phải gọi về cho người dọn trước hả, có duyên vãi:_Chun’s gắt lên nói nhưng lần này ko phải ông quản gia mà là Chun’s đang gắt Kay và Kan
-Mày thôi đi đằng nào mà chẳng phải rọn, hai thằng bọn tao thương tụi mà phải dọn nhiều nên mới cho người dọn trước đồ thôi làm gì bằng ấy căng nhừ mày nhờ:_Kay nhìn sanh Kan nói và biện minh cho sự vô duyên của mình
-Căng chứ sao ko căng! Mà bọn mày nói thương tụi tao á?_Chun’s giả mặt ngây ngôi hỏi Kay và Kan.
-Ừ tao thương tụi may lên mới làm thế này mà :_Kay vẫn cố biện minh
-Ừ. Đúng rồi bọn mày thương tụi tao, có mà “thương mẩu sương ko còn”:_Chun’s vẫn ko để thua Kay.
Nó đứng đấy xem Chun’s và Kay cãi nhau một hồi, nó mỏi chân lắm rối định nhịn cho êm chuyện nhưng sự chịu đựng của con người hạn, và nó đã chịu đựng quá đủ sự ồn ào nơi này rồi. Lạnh giọng nó nói.
-Đi được chưa đây! Hay là cứ đừng thế này.
Thấy nó len tiến Kan cũng vội nói xen vào.
-Đi chứ ko đi thì ở đây à!_Kan chạy lạ kéo vali của tụi nó ra xe, đi sau là nó, nó ra đến xe thì Kan lịch sự chạy ra mở cửa xe cho nó. Ngoảnh lại đằng sau vẫn thấy Chun’s và Kay đang đấu khẩu
-Ê! Hai con người kia có ddimhj đi về ko hả hay cứ ở đấu mà cãi nhau._Kan
-Mày chờ tụi tao với ko về thì ở đây à._Chun’s
Bốn đứa tụi nó đi về nhà nằm dài ra cái giường mà Kan đã chuẩn bj trước cho tụi nó ngủ một giấc đến 6h chiều thí xuống nhà ăn cơm. Đang ăn cơm Chun’s bỗng lên tiếng phá tan sự im lặng
-Ê! Zen’s tối nay buồn quá đi bar chơi đi
-Cũng được thôi, tao thì thế nào cũng được
-Này ko được tao ko cho mấy đứa đi:_Kay vội lên tiến
-Mày quên điều kiên ban sáng rồi hả thằng kia._nó lên tiếng
-Vậy là Ô Ke rồi nhớ bây giờ tao lên nhà chuẩn bị chước đây lát gặp lại sau nhé._Chun’s hí hừng chạy lên lầu để chuẩn bị cho việc đi bar
-Bác Lí sao đồ của tụi cháu lại ở đây hết thế này mấy chị giúp việc đâu hết cả rồi._Chun’s bực tức nói. Từ trông nhà có một người tầm 45 tuổi bước ra kình cẩn nói.
-Hai tiểu thư đã về rổi ạ
- Ngươi là ai ? Bác Lí đi đâu rồi, tại sao ngươi lại ở đây:_giọng Chun’s lạnh băng khi nhìn thấy người đàn ông lạ hoắc này lạ ở trong nhà mình. Cón nó vẫn cứ nặng thinh
-Dạ thưa hai tiểu thư tôi là quản gia tạm thởi ơ đây. Bác Lí có việc cần giải quyết nên đã bay sang Nhật tồi qua rồi ạ! Còn việc mấy cái vali là đo tôi đã cho người dọn ra theo lời….:_ chưa để ông quả gia mới nói hết câu thì Chun’s lạ xem vào và mắng sối xả vào mặt ông ta.
-Các người nói gì ai cho các người vào phòng của bọn tôi thu xệp đồ đạc khi chưa được phép hả, có muốn nghỉ phép ko nương vô thời hạn ko hả ( chị này nói luôn là bị đuổi việc đi cho nó nhanh, còn đòi bày đặt t/g )
Ông quản gia đang lúng túng ko biết nói gí trước vẻ mặt lạnh băng như sát thủ của Chun’s cũng may là có Kan nhảy vào nói đỡ hộ ông quản gia.
-Thôi nào Chun’s là anh và Kay gọi về bảo ông quản gia cho người dọn đồ hai đứa xuống đấy đừng trách ông ấy là gì.
-Hai cái thằng này ai cho mày tự ý thế hả. Đồ của tụi tao vướng gì chúng mày phải gọi về cho người dọn trước hả, có duyên vãi:_Chun’s gắt lên nói nhưng lần này ko phải ông quản gia mà là Chun’s đang gắt Kay và Kan
-Mày thôi đi đằng nào mà chẳng phải rọn, hai thằng bọn tao thương tụi mà phải dọn nhiều nên mới cho người dọn trước đồ thôi làm gì bằng ấy căng nhừ mày nhờ:_Kay nhìn sanh Kan nói và biện minh cho sự vô duyên của mình
-Căng chứ sao ko căng! Mà bọn mày nói thương tụi tao á?_Chun’s giả mặt ngây ngôi hỏi Kay và Kan.
-Ừ tao thương tụi may lên mới làm thế này mà :_Kay vẫn cố biện minh
-Ừ. Đúng rồi bọn mày thương tụi tao, có mà “thương mẩu sương ko còn”:_Chun’s vẫn ko để thua Kay.
Nó đứng đấy xem Chun’s và Kay cãi nhau một hồi, nó mỏi chân lắm rối định nhịn cho êm chuyện nhưng sự chịu đựng của con người hạn, và nó đã chịu đựng quá đủ sự ồn ào nơi này rồi. Lạnh giọng nó nói.
-Đi được chưa đây! Hay là cứ đừng thế này.
Thấy nó len tiến Kan cũng vội nói xen vào.
-Đi chứ ko đi thì ở đây à!_Kan chạy lạ kéo vali của tụi nó ra xe, đi sau là nó, nó ra đến xe thì Kan lịch sự chạy ra mở cửa xe cho nó. Ngoảnh lại đằng sau vẫn thấy Chun’s và Kay đang đấu khẩu
-Ê! Hai con người kia có ddimhj đi về ko hả hay cứ ở đấu mà cãi nhau._Kan
-Mày chờ tụi tao với ko về thì ở đây à._Chun’s
Bốn đứa tụi nó đi về nhà nằm dài ra cái giường mà Kan đã chuẩn bj trước cho tụi nó ngủ một giấc đến 6h chiều thí xuống nhà ăn cơm. Đang ăn cơm Chun’s bỗng lên tiếng phá tan sự im lặng
-Ê! Zen’s tối nay buồn quá đi bar chơi đi
-Cũng được thôi, tao thì thế nào cũng được
-Này ko được tao ko cho mấy đứa đi:_Kay vội lên tiến
-Mày quên điều kiên ban sáng rồi hả thằng kia._nó lên tiếng
-Vậy là Ô Ke rồi nhớ bây giờ tao lên nhà chuẩn bị chước đây lát gặp lại sau nhé._Chun’s hí hừng chạy lên lầu để chuẩn bị cho việc đi bar
/30
|