Vừa thấy Thiên Vũ về, Nhật Anh đã dồn dập hỏi:
-Sao rồi? Hồng Ngọc nói sao?
-Tao ko biết!
-Sao lại ko biết? – Nhật Anh nhăn mặt – mày vừa gặp cô ấy xong mà. Xin mày đấy, nói cho tao biết đi – Nhật Anh khổ sở nói
-Nhật Anh à – Thiên Vũ thấy bạn mình đau khổ như vậy thì rất đau lòng, định ko nói lại những lời của Hồng Ngọc nhưng…. – Thôi đc rồi. Lúc nãy Hồng Ngọc nói là trừ khi có một sức mạnh nào đó khiến cậu ấy khuất phục thì cậu ấy sẽ tha thứ cho cậu còn không thì cả đời này cậu vs Hồng Ngọc chỉ là người dưng nước lã.
-…….. – Nhật Anh buông thõng hai tay, thẫn thờ nói – Thiên Vũ! Bây giờ tao phải làm j` đây?
-Tao nghĩ là mày nên tiếp tục tặng quà cho Hồng Ngọc rồi lựa thời cơ mà xin lỗi cô ấy đi.
Nghe Thiên Vũ nói Nhật Anh chỉ im lặng ko đáp. Lúc này đầu óc cậu đang rối bời, có lẽ cũng chỉ còn cách đó.
*******************
Đặt hộp quà vào hộc bàn Hồng Ngọc, Nhật Anh căng thẳng ngồi xuống chỗ của mình đợi Hồng Ngọc.
Được khoảng 10 phút thì cậu nghe có tiếng bình luận xôn xao bên ngoài. Tò mò, cậu liền đi ra khỏi lớp xem có chuyện j`. Vừa lúc thấy Thiên Vũ đang đứng gần đó, cậu liền lại gần hỏi:
-Có chuyện j` vậy?
-Cậu nhìn lại phía đó thì biết – Thiên Vũ vừa nói vừa chỉ tay về phía trước.
Nhìn theo hướng Thiên Vũ chỉ, Nhật Anh lập tức hiểu ra vấn đề. Ở cách chỗ cậu đứng khoảng 10m là Trúc Nhã đang bước thật nhanh, sắc mặt vô cùng khó coi. Hồng Ngọc thì không nói cũng biết đang lẽo đẽo phía sau nhưng khác vs mọi hôm, thay vì í ới gọi Trúc Nhã cô chỉ từ từ tốn tốn theo sau, mặt nở một nụ cười thích thú. Và đằng sau nữa là xe của Vũ Kiệt. Ảnh cũng chính là nhân vật ồn ào nhất vì vừa đi anh vừa gọi Trúc Nhã inh ỏi.
Khi Trúc Nhã còn cách cửa lớp khoảng 5m thì Vũ Kiệt đuổi kịp cô, nắm lấy khuỷu tay cô kéo lại. Hồng Ngọc thấy vậy cũng dừng lại, khoanh tay trước ngực chuẩn bị xem kịch hay. Mở đầu là Vũ Kiệt:
-Addy! Nghe anh nói đã
-ANH IM ĐI! EM KO MUỐN NGHE – Trúc Nhã hét lớn
-Bình tĩnh đi! Chỉ một lần này thôi mà! Xin em! Giúp anh đi! Anh sắp ko chịu nổi nữa rồi!
-KHÔNG! - Trúc Nhã giận dữ hét vào mặt Vũ Kiệt – Em đã nghe quá đủ những lời biện minh của anh rồi!
-Addy à! Chỉ một lần này nữa thôi mà! Em ko thể thỏa mãn anh sao?
-KHÔNG! KHÔNG! KHÔNG! Anh đừng vọng tưởng nữa. Sẽ KHÔNG có thêm lần nà nữa. Một lần là quá đủ rồi
-Addy à…
-Anh im đi! Anh có biết lần trước em đã khổ sở thế nào không? Anh biết là em rất ghét bệnh viện nhưng lần đó vì anh mà em đã phải vào viện giải quyết đấy. Anh có biết không?
Trúc Nhã nói ra câu này, ko gian vốn đã im lặng giờ còn im lặng hơn. Thiên Vũ nghe tim mình giật thót một cái – vào viện, giải quyết, thỏa mãn – những từ ngữ này ….sao mà mờ ám quá. Trong khi đó, Vũ Kiệt vẫn tiếp tục nói:
-Addy à! Nghe anh nói một lần đc ko? Em biết là anh rất yêu em mà! Anh thậm chí đã lấy tên em đặt tên cho công ti! Vậy mà em không thể vì anh một lần đc sao?
-Vậy HÀ NHƯ PHONG là ai? – Trúc Nhã lạnh giọng làm Vũ Kiệt ngớ người còn Hồng Ngọc thì ko nhịn đc phải bật cười thành tiếng
-Cái đó…. Em biết mà.
-Em ko biết! Ko biết ! Ko biết!
-Addy à…em…..
-Chà! Li kì quá nhỉ? – Vũ Kiệt chưa nói hết câu thì Huyền Nga đột nhiên nhảy vào.
-Cô nói vậy là í j`? – Vũ Kiệt cau mày, tạm bỏ Trúc Nhã sang một bên, anh bước về phía Huyền Nga
-Nói j` à! Đừng có giả ngây vs tôi
-Này cô. Tôi vs cô ko quen biết sao cô lại vô cớ gây sự rồi còn nói những lời bóng gió khó nghe ấy nữa. Rốt cuộc là cô muốn j`.
-Muốn j` à! – Huyền Nga hừ một tiếng rồi đột nhiên nói to – Tôi muốn nói Hoàng Trúc Nhã là một con “điếm”. Ngủ với đàn ông rồi phải vào bệnh viện để phá thai. Đúng là đồ vô…. – CHÁTTTTTTTTT – Không để Huyền Nga nói hết câu Vũ Kiệt đã tạt thật lực vào má phải cô ta.
Huyền Nga loạng choạng mấy bước rồi đứng thẳng người dậy, trừng mắt nhìn Vũ Kiệt còn mọi người thì sững sờ vì hành động của anh.
-Hình như cô chưa hiểu tôi lắm thì phải! Để tôi nói cho cô biết nhé! Với tôi, bất kể là nam hay nữ chỉ cần đáng đánh thì tôi nhất định sẽ đánh. Nhất là khi…. – nói đến đây Vũ Kiệt chợt gằn giọng, mắt đã xuất hiện một vài tia máu – kẻ đó dám nhục mạ Addy.
-Anh đúng là đồ hèn! – Huyền Nga nổi máu giang hồ - Sao lại đánh tôi chứ. Chắc chắn là vì bị tôi nói trúng tim đen chứ j`. Anh vs cô ta (chỉ Vũ Kiệt rồi chỉ Trúc Nhã) gian díu vs nhau, đã ko biết xấu hổ lại còn bô bô lên cho người khác biết.
-Sao rồi? Hồng Ngọc nói sao?
-Tao ko biết!
-Sao lại ko biết? – Nhật Anh nhăn mặt – mày vừa gặp cô ấy xong mà. Xin mày đấy, nói cho tao biết đi – Nhật Anh khổ sở nói
-Nhật Anh à – Thiên Vũ thấy bạn mình đau khổ như vậy thì rất đau lòng, định ko nói lại những lời của Hồng Ngọc nhưng…. – Thôi đc rồi. Lúc nãy Hồng Ngọc nói là trừ khi có một sức mạnh nào đó khiến cậu ấy khuất phục thì cậu ấy sẽ tha thứ cho cậu còn không thì cả đời này cậu vs Hồng Ngọc chỉ là người dưng nước lã.
-…….. – Nhật Anh buông thõng hai tay, thẫn thờ nói – Thiên Vũ! Bây giờ tao phải làm j` đây?
-Tao nghĩ là mày nên tiếp tục tặng quà cho Hồng Ngọc rồi lựa thời cơ mà xin lỗi cô ấy đi.
Nghe Thiên Vũ nói Nhật Anh chỉ im lặng ko đáp. Lúc này đầu óc cậu đang rối bời, có lẽ cũng chỉ còn cách đó.
*******************
Đặt hộp quà vào hộc bàn Hồng Ngọc, Nhật Anh căng thẳng ngồi xuống chỗ của mình đợi Hồng Ngọc.
Được khoảng 10 phút thì cậu nghe có tiếng bình luận xôn xao bên ngoài. Tò mò, cậu liền đi ra khỏi lớp xem có chuyện j`. Vừa lúc thấy Thiên Vũ đang đứng gần đó, cậu liền lại gần hỏi:
-Có chuyện j` vậy?
-Cậu nhìn lại phía đó thì biết – Thiên Vũ vừa nói vừa chỉ tay về phía trước.
Nhìn theo hướng Thiên Vũ chỉ, Nhật Anh lập tức hiểu ra vấn đề. Ở cách chỗ cậu đứng khoảng 10m là Trúc Nhã đang bước thật nhanh, sắc mặt vô cùng khó coi. Hồng Ngọc thì không nói cũng biết đang lẽo đẽo phía sau nhưng khác vs mọi hôm, thay vì í ới gọi Trúc Nhã cô chỉ từ từ tốn tốn theo sau, mặt nở một nụ cười thích thú. Và đằng sau nữa là xe của Vũ Kiệt. Ảnh cũng chính là nhân vật ồn ào nhất vì vừa đi anh vừa gọi Trúc Nhã inh ỏi.
Khi Trúc Nhã còn cách cửa lớp khoảng 5m thì Vũ Kiệt đuổi kịp cô, nắm lấy khuỷu tay cô kéo lại. Hồng Ngọc thấy vậy cũng dừng lại, khoanh tay trước ngực chuẩn bị xem kịch hay. Mở đầu là Vũ Kiệt:
-Addy! Nghe anh nói đã
-ANH IM ĐI! EM KO MUỐN NGHE – Trúc Nhã hét lớn
-Bình tĩnh đi! Chỉ một lần này thôi mà! Xin em! Giúp anh đi! Anh sắp ko chịu nổi nữa rồi!
-KHÔNG! - Trúc Nhã giận dữ hét vào mặt Vũ Kiệt – Em đã nghe quá đủ những lời biện minh của anh rồi!
-Addy à! Chỉ một lần này nữa thôi mà! Em ko thể thỏa mãn anh sao?
-KHÔNG! KHÔNG! KHÔNG! Anh đừng vọng tưởng nữa. Sẽ KHÔNG có thêm lần nà nữa. Một lần là quá đủ rồi
-Addy à…
-Anh im đi! Anh có biết lần trước em đã khổ sở thế nào không? Anh biết là em rất ghét bệnh viện nhưng lần đó vì anh mà em đã phải vào viện giải quyết đấy. Anh có biết không?
Trúc Nhã nói ra câu này, ko gian vốn đã im lặng giờ còn im lặng hơn. Thiên Vũ nghe tim mình giật thót một cái – vào viện, giải quyết, thỏa mãn – những từ ngữ này ….sao mà mờ ám quá. Trong khi đó, Vũ Kiệt vẫn tiếp tục nói:
-Addy à! Nghe anh nói một lần đc ko? Em biết là anh rất yêu em mà! Anh thậm chí đã lấy tên em đặt tên cho công ti! Vậy mà em không thể vì anh một lần đc sao?
-Vậy HÀ NHƯ PHONG là ai? – Trúc Nhã lạnh giọng làm Vũ Kiệt ngớ người còn Hồng Ngọc thì ko nhịn đc phải bật cười thành tiếng
-Cái đó…. Em biết mà.
-Em ko biết! Ko biết ! Ko biết!
-Addy à…em…..
-Chà! Li kì quá nhỉ? – Vũ Kiệt chưa nói hết câu thì Huyền Nga đột nhiên nhảy vào.
-Cô nói vậy là í j`? – Vũ Kiệt cau mày, tạm bỏ Trúc Nhã sang một bên, anh bước về phía Huyền Nga
-Nói j` à! Đừng có giả ngây vs tôi
-Này cô. Tôi vs cô ko quen biết sao cô lại vô cớ gây sự rồi còn nói những lời bóng gió khó nghe ấy nữa. Rốt cuộc là cô muốn j`.
-Muốn j` à! – Huyền Nga hừ một tiếng rồi đột nhiên nói to – Tôi muốn nói Hoàng Trúc Nhã là một con “điếm”. Ngủ với đàn ông rồi phải vào bệnh viện để phá thai. Đúng là đồ vô…. – CHÁTTTTTTTTT – Không để Huyền Nga nói hết câu Vũ Kiệt đã tạt thật lực vào má phải cô ta.
Huyền Nga loạng choạng mấy bước rồi đứng thẳng người dậy, trừng mắt nhìn Vũ Kiệt còn mọi người thì sững sờ vì hành động của anh.
-Hình như cô chưa hiểu tôi lắm thì phải! Để tôi nói cho cô biết nhé! Với tôi, bất kể là nam hay nữ chỉ cần đáng đánh thì tôi nhất định sẽ đánh. Nhất là khi…. – nói đến đây Vũ Kiệt chợt gằn giọng, mắt đã xuất hiện một vài tia máu – kẻ đó dám nhục mạ Addy.
-Anh đúng là đồ hèn! – Huyền Nga nổi máu giang hồ - Sao lại đánh tôi chứ. Chắc chắn là vì bị tôi nói trúng tim đen chứ j`. Anh vs cô ta (chỉ Vũ Kiệt rồi chỉ Trúc Nhã) gian díu vs nhau, đã ko biết xấu hổ lại còn bô bô lên cho người khác biết.
/86
|