_Thầy đứng ở đây chờ em, hay là vào trong kia với em ạ_Nó hỏi, hôm nay là ngày nghĩ nên bố mẹ nó muốn tổ chức một bửa tiệc nho nhỏ, vì vậy hắn và nó phải ra siêu thị để mua đồ
_Tôi vào với em, đợi tôi _Nói rồi hắn lái xe vào khu vực đỗ xe. Hắn và nó cứ đi mua hết cái này hết cái khác, mọi người nhìn thấy nó và hắn thì cứ tấm tắc ngợi khen vì quá đẹp đôi
_Thầy có thấy từ khi chúng ta vào đây thì mọi người điều nhìn chúng ta không_Nó vừa chọn đồ vừa nói với hắn
_Thì nơi đâu có tôi nơi đó điều có ánh hào quang vì vậy mọi người điều ngước nhìn là chuyện thường tình thôi, còn em chỉ là hưởng ké thôi đấy nhé_Hắn nói đùa
_Haha..thầy..haha..thầy..em.._Nó nói không ra tiếng vì quá buồn cười trước câu trả lời của hắn
_Em cười gì chứ, tôi nói đúng mà, em không thấy mọi người điều chăm chú nhìn tôi đấy à_Hắn
_Haha thầy..ư hư..không cười nữa..thầy em nói cái này thầy nghe nhé_Nó vờ nghiêm túc nói
_Em nói đi_Hắn
_Thầy nói em bị hoang tưởng, nhưng em thấy hình như thầy còn hoang tưởng hơn em nữa ấy ạ, cái gì mà hào quang chứ haha đúng là hoang tưởng thật mà_Nó nói xong là bỏ chạy đi
_Được lắm hôm nay sẻ cho em biết thế nào là lễ độ_Nói rồi hắn cũng chạy theo nó, cả hai cứ chạy khắp từ quầy bán hàng này sang quầy bán hàng khác, mặc cho mọi ánh mắt của những người xung quanh.
_Thôi thôi em đầu hàng, chúng ta lại kia ăn kem_Nó dừng lại rồi nắm lấy tay hắn đến quầy kem, nó đâu biết hành động đó vô tình khiến tim ai đó đập nhanh hơn bình thường.
_Thầy đợi em đi WC rồi chúng ta về nhé_Nó nói khi cả hai đã ăn xong kem
_Ừk em đi đi_Hắn dịu dàng, nó sau khi đi giải quyết bầu tâm sự xong thì * Rầm* nó bị đâm vào một bức tường thịt
_Xin Lỗi_Nó cúi đầu tỏ vẻ hối lỗi vì nó đã đụng phải người ta
_Thì ra là cô à, chúng ta cũng có duyên thật đấy_Chính là cậu Hàn Lâm ( cái người mà va chạm với nó ở part 9 ấy
_Tôi vào với em, đợi tôi _Nói rồi hắn lái xe vào khu vực đỗ xe. Hắn và nó cứ đi mua hết cái này hết cái khác, mọi người nhìn thấy nó và hắn thì cứ tấm tắc ngợi khen vì quá đẹp đôi
_Thầy có thấy từ khi chúng ta vào đây thì mọi người điều nhìn chúng ta không_Nó vừa chọn đồ vừa nói với hắn
_Thì nơi đâu có tôi nơi đó điều có ánh hào quang vì vậy mọi người điều ngước nhìn là chuyện thường tình thôi, còn em chỉ là hưởng ké thôi đấy nhé_Hắn nói đùa
_Haha..thầy..haha..thầy..em.._Nó nói không ra tiếng vì quá buồn cười trước câu trả lời của hắn
_Em cười gì chứ, tôi nói đúng mà, em không thấy mọi người điều chăm chú nhìn tôi đấy à_Hắn
_Haha thầy..ư hư..không cười nữa..thầy em nói cái này thầy nghe nhé_Nó vờ nghiêm túc nói
_Em nói đi_Hắn
_Thầy nói em bị hoang tưởng, nhưng em thấy hình như thầy còn hoang tưởng hơn em nữa ấy ạ, cái gì mà hào quang chứ haha đúng là hoang tưởng thật mà_Nó nói xong là bỏ chạy đi
_Được lắm hôm nay sẻ cho em biết thế nào là lễ độ_Nói rồi hắn cũng chạy theo nó, cả hai cứ chạy khắp từ quầy bán hàng này sang quầy bán hàng khác, mặc cho mọi ánh mắt của những người xung quanh.
_Thôi thôi em đầu hàng, chúng ta lại kia ăn kem_Nó dừng lại rồi nắm lấy tay hắn đến quầy kem, nó đâu biết hành động đó vô tình khiến tim ai đó đập nhanh hơn bình thường.
_Thầy đợi em đi WC rồi chúng ta về nhé_Nó nói khi cả hai đã ăn xong kem
_Ừk em đi đi_Hắn dịu dàng, nó sau khi đi giải quyết bầu tâm sự xong thì * Rầm* nó bị đâm vào một bức tường thịt
_Xin Lỗi_Nó cúi đầu tỏ vẻ hối lỗi vì nó đã đụng phải người ta
_Thì ra là cô à, chúng ta cũng có duyên thật đấy_Chính là cậu Hàn Lâm ( cái người mà va chạm với nó ở part 9 ấy
/36
|