Part 16: Rắc Rối
Tấm tắc kỳ thi cũng đã đến và trôi qua một các nhanh chóng, hôm nay là ngày thi cuối cùng của tất cả mọi người.
_Mấy hôm nay làm bài được chứ_Cậu lên tiếng hỏi mọi người
_Rất tốt, nhất định lần này ông thầy phải dắt chúng ta đi chơi rồi_Cả lớp vui vẻ nói
_Ừk mọi người cố lên, còn chiến môn toán nữa thôi_Nó vui vẻ khích lệ mọi người
_Ừk thi tốt, 12A cố lên_Cả lớp xúm lại đập tay nhau như truyền niềm tin với nhau, rồi ai về phòng nấy để chuẩn bị cho bài thi toán.
_Ủa cô thi ở lớp mình à_Cậu hỏi
_Ừk lúc nào cũng vậy mà_Nó mỉm cười tươi nói
_Ùm, ôn bài kĩ chưa_Cậu hỏi
_Rồi yên tâm, còn anh_Nó hỏi
_Cũng vậy, thôi đến giờ rồi tôi về phòng đây, cố làm tốt nhé tôi sẽ có thưởng_Nhẹ nhàng xoa đầu nó, cậu rời đi, nó chỉ nhẹ nhàng mỉm cười * Reng..Reng* chuông vào lớp, giám thị phát đề mọi người chú tâm vào làm bài Không ngờ những bài tập này lại dễ như vậy, còn dư đến 45p thôi tranh thủ làm một giấc ngủ vậy nó thầm nghĩ, những bài trong đề thi điều đã được nó ôn qua vì vậy mới có được một nữa thời gian nó đã làm xong và nó đã kiểm tra đi kiểm tra lại, cuối cùng quyết định ngủ một giấc để giết thời gian.
_Vương Thiên Nhi em dậy ngay cho tôi_Giám thị coi thi quát lớn
_Ưm..ưm có việc gì ạ_Nó ngái ngủ nói
_Em còn giả bộ nữa ư, cái tài liệu này là của em đúng không_Vị giám thì đưa một tờ tài liệu ra trước mặt nó nói
_Không phải_Nó rốt cuộc cũng tính ngủ, khẻ ngạc nhiên nhưng rồi linh cảm mách bảo nó là có chuyện chẳng lành, nên giọng nói của nó đã dần thay đổi
_Vậy tại sao, tôi lại thấy nó nằm trên bàn em, nói đúng hơn chính xác là trong đống giấy nháp của em_Giám thị tức giận
_Em không biết, nhưng em không có quay tài liệu_Nó bắt đầu khó chịu
_Bằng chứng rỏ ràng như vậy mà em còn chối cải, không nói nhiều lên phòng hội đồng ngay cho tôi_Giọng nói ra lệnh
_Được em sẽ đi_Nó bình thản như không, rồi ung dung tự tại bước đi, phía sau một ánh mắt hiện ý cười nhìn nó Vương Thiên Nhi, để tôi xem cô còn kiêu ngạo như vậy đến bao lâu, hôm nay cô chết chắc nụ cười nở rộ trên môi cô gái.
_Chu Uyển Nhi em còn không mau làm bài còn ở đó ham lo chuyện bao đồng_cô giáo khẻ nhắc nhở ( nhân vật mới < Chu Uyển Nhi> 18t: Lớp trưởng lớp 12B, cũng được xem là hot girl của trường, nhưng tính tình lại thâm hiểm độc ác, là kẻ thù không đội trời chung của nó, nói đúng hơn là lớp 12A và lớp 12B là kẻ thù của nhau, nơi nào có 12A tức nơi đó không có 12B và ngược lại)
_Em giám làm mà không giám nhận ư_Thầy giám thị hung hăng nói
_Em không làm thì việc gì phải nhận_Nó lạnh lùng, ánh mắt chán ghét nói, vẻ ngoài là như vậy nhưng trong đầu nó đang suy nghĩ Bi ơi là Bi, nhất định người ta nhân lúc mày ngủ đã vu oan cho mày rồi, mày đúng là ngốc mà, đúng thật là khôn ba năm dại một giờ mà..asih tức thật mà
_Được tôi gọi bố mẹ em lên, trình bày cho họ biết_Thầy giám thị
_Tùy thầy thôi, có gọi bố mẹ em lên thì cũng chỉ như vậy thôi_Nó thách thức ánh mắt kiên định có chút lạnh lùng nhìn ông thầy
_Em thách thức tôi, được tôi gọi cho em xem_Nói rồi bấm số điện thoại
_Thầy Vũ đừng nóng vội như vậy, để tôi khuyên em ấy_Hắn không biết xuất hiện từ bao giờ, nhanh tay kịp thời ngăn chặn lại ý định của ông thầy
_Được là học sinh của thầy, tôi giao em ấy cho thầy xử lí, và tôi cũng hy vọng thầy cũng không bao che vì là giáo viên chủ nhiệm_Ông thầy nhắc nhở khéo
_Đơn nhiên sẽ không bao che, nhưng tôi tuyệt đối tin tưởng vào học sinh của mình đặc biệt là em ấy_Hắn nói với giọng khẳng định, còn nó khi nghe lời hắn nói như vậy thì trong lòng không hiểu sao rất vui, có một chút ấm áp lại cộng thêm một sự rung động nhẹ ở trái tim.
_Bây giờ tôi xin phép, chào thầy_Nói rồi nắm lấy cổ tay nó đi, tin đồn lan truyền nhanh chóng đặc biệt là với một người nổi tiếng như nó thì tin tức đã lan rộng khắp trường STAR
_Bi cậu có sao không_Cả lớp chờ ở trước phòng, cánh cửa vừa bật mở mọi người lo lắng hỏi
_Tớ không sao, đừng lo yên tâm_Nó không còn lạnh lùng nữa, khẽ mỉm cười trấn an mọi người
_Thầy chuyện như thế nào rồi ạ, Bi nhất định không làm chuyện ấy đâu_Bun ứ nước mắt nói lo lắng cho nó, cả lớp cũng như vậy
_Ừk tôi biết, tôi tin em ấy, các em đừng lo, tôi sẻ thu xếp ổn thỏa chuyện này_Hắn nói
_Thôi bây giờ các em về nghĩ ngơi đi, cả tuần này chắc các em cũng vất vả lắm rồi_Hắn lên tiếng đuổi khéo, thế là cả đám mặc dù không muốn nhưng cuối cùng cũng đành miễn cưỡng đi về.
_Thầy đừng nói chuyện này cho bố mẹ em biết được không ạ_Nó suốt một chặn đường đi không lên tiếng, cuối cùng gần về nhà nó cũng chịu mở miệng nói
_Ừk tôi biết rồi, em yên tâm đi mọi chuyện sẽ không sao đâu_Hắn an ủi
_Cám ơn thầy, em vào nhà đây_Nói rồi nó vào nhà, còn hắn nhìn nó khuất sau cánh cửa rồi mới rời đi. Đang ngâm mình trong làn nước lạnh, nó muốn bản thân thật tĩnh táo để suy nghĩ mọi chuyện hôm nay, đang miên man suy nghĩ thì có tiếng mẹ nó gọi
_Bi có bạn tìm này con_Mẹ
_Con biết rồi con ra ngay đây ạ_Nó nói rồi vớ lấy quần áo mặc vội vào, mở cửa ra người nó gặp là cậu Hàn Lâm.
Tấm tắc kỳ thi cũng đã đến và trôi qua một các nhanh chóng, hôm nay là ngày thi cuối cùng của tất cả mọi người.
_Mấy hôm nay làm bài được chứ_Cậu lên tiếng hỏi mọi người
_Rất tốt, nhất định lần này ông thầy phải dắt chúng ta đi chơi rồi_Cả lớp vui vẻ nói
_Ừk mọi người cố lên, còn chiến môn toán nữa thôi_Nó vui vẻ khích lệ mọi người
_Ừk thi tốt, 12A cố lên_Cả lớp xúm lại đập tay nhau như truyền niềm tin với nhau, rồi ai về phòng nấy để chuẩn bị cho bài thi toán.
_Ủa cô thi ở lớp mình à_Cậu hỏi
_Ừk lúc nào cũng vậy mà_Nó mỉm cười tươi nói
_Ùm, ôn bài kĩ chưa_Cậu hỏi
_Rồi yên tâm, còn anh_Nó hỏi
_Cũng vậy, thôi đến giờ rồi tôi về phòng đây, cố làm tốt nhé tôi sẽ có thưởng_Nhẹ nhàng xoa đầu nó, cậu rời đi, nó chỉ nhẹ nhàng mỉm cười * Reng..Reng* chuông vào lớp, giám thị phát đề mọi người chú tâm vào làm bài Không ngờ những bài tập này lại dễ như vậy, còn dư đến 45p thôi tranh thủ làm một giấc ngủ vậy nó thầm nghĩ, những bài trong đề thi điều đã được nó ôn qua vì vậy mới có được một nữa thời gian nó đã làm xong và nó đã kiểm tra đi kiểm tra lại, cuối cùng quyết định ngủ một giấc để giết thời gian.
_Vương Thiên Nhi em dậy ngay cho tôi_Giám thị coi thi quát lớn
_Ưm..ưm có việc gì ạ_Nó ngái ngủ nói
_Em còn giả bộ nữa ư, cái tài liệu này là của em đúng không_Vị giám thì đưa một tờ tài liệu ra trước mặt nó nói
_Không phải_Nó rốt cuộc cũng tính ngủ, khẻ ngạc nhiên nhưng rồi linh cảm mách bảo nó là có chuyện chẳng lành, nên giọng nói của nó đã dần thay đổi
_Vậy tại sao, tôi lại thấy nó nằm trên bàn em, nói đúng hơn chính xác là trong đống giấy nháp của em_Giám thị tức giận
_Em không biết, nhưng em không có quay tài liệu_Nó bắt đầu khó chịu
_Bằng chứng rỏ ràng như vậy mà em còn chối cải, không nói nhiều lên phòng hội đồng ngay cho tôi_Giọng nói ra lệnh
_Được em sẽ đi_Nó bình thản như không, rồi ung dung tự tại bước đi, phía sau một ánh mắt hiện ý cười nhìn nó Vương Thiên Nhi, để tôi xem cô còn kiêu ngạo như vậy đến bao lâu, hôm nay cô chết chắc nụ cười nở rộ trên môi cô gái.
_Chu Uyển Nhi em còn không mau làm bài còn ở đó ham lo chuyện bao đồng_cô giáo khẻ nhắc nhở ( nhân vật mới < Chu Uyển Nhi> 18t: Lớp trưởng lớp 12B, cũng được xem là hot girl của trường, nhưng tính tình lại thâm hiểm độc ác, là kẻ thù không đội trời chung của nó, nói đúng hơn là lớp 12A và lớp 12B là kẻ thù của nhau, nơi nào có 12A tức nơi đó không có 12B và ngược lại)
_Em giám làm mà không giám nhận ư_Thầy giám thị hung hăng nói
_Em không làm thì việc gì phải nhận_Nó lạnh lùng, ánh mắt chán ghét nói, vẻ ngoài là như vậy nhưng trong đầu nó đang suy nghĩ Bi ơi là Bi, nhất định người ta nhân lúc mày ngủ đã vu oan cho mày rồi, mày đúng là ngốc mà, đúng thật là khôn ba năm dại một giờ mà..asih tức thật mà
_Được tôi gọi bố mẹ em lên, trình bày cho họ biết_Thầy giám thị
_Tùy thầy thôi, có gọi bố mẹ em lên thì cũng chỉ như vậy thôi_Nó thách thức ánh mắt kiên định có chút lạnh lùng nhìn ông thầy
_Em thách thức tôi, được tôi gọi cho em xem_Nói rồi bấm số điện thoại
_Thầy Vũ đừng nóng vội như vậy, để tôi khuyên em ấy_Hắn không biết xuất hiện từ bao giờ, nhanh tay kịp thời ngăn chặn lại ý định của ông thầy
_Được là học sinh của thầy, tôi giao em ấy cho thầy xử lí, và tôi cũng hy vọng thầy cũng không bao che vì là giáo viên chủ nhiệm_Ông thầy nhắc nhở khéo
_Đơn nhiên sẽ không bao che, nhưng tôi tuyệt đối tin tưởng vào học sinh của mình đặc biệt là em ấy_Hắn nói với giọng khẳng định, còn nó khi nghe lời hắn nói như vậy thì trong lòng không hiểu sao rất vui, có một chút ấm áp lại cộng thêm một sự rung động nhẹ ở trái tim.
_Bây giờ tôi xin phép, chào thầy_Nói rồi nắm lấy cổ tay nó đi, tin đồn lan truyền nhanh chóng đặc biệt là với một người nổi tiếng như nó thì tin tức đã lan rộng khắp trường STAR
_Bi cậu có sao không_Cả lớp chờ ở trước phòng, cánh cửa vừa bật mở mọi người lo lắng hỏi
_Tớ không sao, đừng lo yên tâm_Nó không còn lạnh lùng nữa, khẽ mỉm cười trấn an mọi người
_Thầy chuyện như thế nào rồi ạ, Bi nhất định không làm chuyện ấy đâu_Bun ứ nước mắt nói lo lắng cho nó, cả lớp cũng như vậy
_Ừk tôi biết, tôi tin em ấy, các em đừng lo, tôi sẻ thu xếp ổn thỏa chuyện này_Hắn nói
_Thôi bây giờ các em về nghĩ ngơi đi, cả tuần này chắc các em cũng vất vả lắm rồi_Hắn lên tiếng đuổi khéo, thế là cả đám mặc dù không muốn nhưng cuối cùng cũng đành miễn cưỡng đi về.
_Thầy đừng nói chuyện này cho bố mẹ em biết được không ạ_Nó suốt một chặn đường đi không lên tiếng, cuối cùng gần về nhà nó cũng chịu mở miệng nói
_Ừk tôi biết rồi, em yên tâm đi mọi chuyện sẽ không sao đâu_Hắn an ủi
_Cám ơn thầy, em vào nhà đây_Nói rồi nó vào nhà, còn hắn nhìn nó khuất sau cánh cửa rồi mới rời đi. Đang ngâm mình trong làn nước lạnh, nó muốn bản thân thật tĩnh táo để suy nghĩ mọi chuyện hôm nay, đang miên man suy nghĩ thì có tiếng mẹ nó gọi
_Bi có bạn tìm này con_Mẹ
_Con biết rồi con ra ngay đây ạ_Nó nói rồi vớ lấy quần áo mặc vội vào, mở cửa ra người nó gặp là cậu Hàn Lâm.
/36
|