Quá Khứ Và Hiện Tại Anh Vẫn Yêu Em ( Lớp Học Bá Đạo )
Chương 18 - Cuộc Chiến Giữa 12A Và 12B (2)
/36
|
Part 18: Cuộc Chiến Giữa 12A và 12B (1)
_KHÔNG_ Nó giật mình tỉnh dậy khi mơ phải ác mộng
_Bi..Bi con có sao không_Bố mẹ nó giật mình khi nghe tiếng hét của nó, vội vàng chạy sang phòng nó
_Con không sao_Nó như người mất hồn nói
_Lại là giấc mơ ấy à_Bố mẹ nó hỏi, nó vô thức gật đầu
_Không sao đâu, con ngủ đi có lẻ tại cả tuần này con bận cho việc thi cử quá sức nên áp lực thôi, ngoan ngủ lại đi con_Mẹ nó dỗ dành, nó cũng ngoan ngoãn làm theo lời mẹ nó dặn, rồi ngủ lúc nào không hay.
_Ông à tôi thương cho con bé quá_Mẹ nó đau lòng, khi nhớ lại hình ảnh nhợt nhạt, khuôn mặt đầm đìa mồ hôi của nó
_Bà đừng như vậy, có lẻ cũng sắp đến ngày ấy nên con bé mới như vậy, mọi năm vẫn thế mà_Bố nó an ủi
_Nhưng chuyện ấy, chúng ta nên giải thích rõ thôi, dù gì Tiểu Phong nó cũng đã trở lại, chúng ta không nên để cái kí ức khủng khiếp ấy ám ảnh con bé nữa, nó đã hành hạ con bé suốt 13 năm nay rồi còn gì_Mẹ nó nói trong nước mắt, đúng vậy vụ việc lúc nó lên 5 tuổi đã đeo bám nó suốt 13 năm nay, tuy bên ngoài nó tỏ như không có chuyện gì nhưng bên trong nó rất là đau khổ
_Ừk tôi biết rồi, đợi nhà bên kia về chúng ta sẽ nhanh chóng nói rỏ chuyện này cho bọn trẻ biết_Bố nó dỗ dành mẹ nó, họ nói chuyện cùng nhau một lúc thì lại chìm vào giấc ngủ, còn nó nói ngủ nhưng nó chẳng thể nào ngủ được, trằn trọc mãi nó quyết bật dậy.
_Mới 4h30 thôi sao_Nó lẩm bẩm, rồi chuẩn bị hành lí, nó rời nhà chỉ để lại bố mẹ nó một là thư với nội dung ngắn gọn con về nơi ấy, vài ngày sau con về, bố mẹ đừng lo lắng cho con nhé . Những ngày sau, không ai liên lạc được với nó điều đó làm mọi người rất lo lắng, duy chỉ có bố mẹ nó là rất bình tĩnh vì họ biết thời gian này con gái họ cần thời gian yên tĩnh. * Tại trường STAR*
_Bi lại đi nữa rồi, thật là lo cho cậu ấy quá đi mà_Đang giờ học thể dục, mọi người quây quần bên nhau nói
_Không sao đâu, mọi năm vẫn vậy mà, mọi người quên rồi à_Bin và Bun lên tiếng nói
_Như vậy là sao tui không hiểu_Cậu lên tiếng thắc mắc, thực sự cậu cũng rất lo cho nó, mấy hôm nay cậu cứ chạy qua nhà nó hỏi tung tích nó từ bố mẹ nó, nhưng họ chỉ cười bảo là nó không sao, nên cậu đành miễn cưỡng ra về mặc dù trong lòng cậu rất lo và buồn vì nó.
_Cậu mới vào nên không biết thôi, mọi năm cứ vào dịp này Bi cậu ấy lại mất tích vài ngày, vài ngày sau cậu ấy lại trở về thôi_Bin nói, cả lớp nghe vậy cũng đỡ lo phần nào, đang nói chuyện thì lại nghe tiếng của lớp 12B kế bên.
_Hừ đúng là cái lũ trơ trẽn mà_12B bàn tán xì xào nói xấu lớp nó
_Ừk chuyện đáng xấu hổ như vậy mà vẫn còn có tâm trạng cười đùa được_12B
_Chúng nó mặt dày lắm, nên mấy chuyện đó có là gì đâu mà_Lại là 12B
_Lớp giỏi ư, chẳng qua cũng là một lũ giỏi quay tài liệu thì có, 12A chẳng qua cũng chỉ được cái mác, cái tem vẻ bên ngoài thôi_Vừa nói vừa khinh bỉ nhìn lớp 12A nói
_Nói đủ chưa_Bun cố nhấn nhịn nảy giờ cuối cùng cũng lên tiếng, không chỉ mình cô mà tập thể lớp 12A cũng đang tức sôi máu vì những lời sỉ nhục của lớp 12B
_Có người nhột kìa..haha..đúng là có tật giật mình có khác_Chu Uyển Nhi lên tiếng
_Nhột ư..mấy người có đáng không, chẳng qua bọn này nghe chó sủa nhiều quá nên mới lên tiếng đuổi chó thôi_Bun vừa nói vừa ngoáy tai
_Haha..haha..haha_Tiếng cười rộn vang của lớp 12A, lớp 12B mới lúc đầu còn tự đắc, còn bây giờ sau khi nghe lời nói của Bun khuôn mặt thỏa mãn ngay tức khắc chuyển sang tức giận
_Cô nói ai là chó hả_Uyển Nhi tức giận bước đến đẩy vai Bun
_Hừ tiếng người mà cũng không hiểu, thật là tội nghiệp_Bun nhếch mép
_Đúng rồi chúng tôi là gì hiểu được mấy người hiểu gì, vì mấy người đâu có trình độ để nói chuyện với chúng tôi, có ngon thì gọi lớp trưởng mấy người ra đây nói chuyện với chúng tôi_Uyển Nhi lấy lại tinh thần đối đáp.
_Đối với mấy cái loại người các người, chúng tôi có thể tiếp, còn muốn gặp lớp trưởng lớp tôi ư..hừ đẳng cấp chưa đủ đâu_Ánh mắt Bun sắc bén nói
_Ừ không đủ đẳng cấp, vì là đẳng cấp quay tài liệu chứ gì, cái đẳng cấp ấy chúng tôi không cần_Uyển Nhi khinh bỉ nói
_Hừ cô cũng đừng tưởng bản thân mình trong sạch lắm, chính bản thân đi mua đề thi, đi đường sau, đút lót thầy cô, nên mới được như hôm nay, còn bản chất ư....haha cũng chỉ là cái dẻ rách mà thôi_Bun cười nói mà như không cười, hình ảnh Bun hiền lành, thánh thiện hoàn toàn biến mất, mà giờ khuôn mặt ác quỷ đã dần hình thành
_Mày, con khốn_Uyển Nhi bị nói trúng tim đen thì sợ hãi xen lẫn chút tức giận liền vung tay định tát Bun, nhưng Bun nhanh chóng tóm lấy cổ tay cô ta và............
_KHÔNG_ Nó giật mình tỉnh dậy khi mơ phải ác mộng
_Bi..Bi con có sao không_Bố mẹ nó giật mình khi nghe tiếng hét của nó, vội vàng chạy sang phòng nó
_Con không sao_Nó như người mất hồn nói
_Lại là giấc mơ ấy à_Bố mẹ nó hỏi, nó vô thức gật đầu
_Không sao đâu, con ngủ đi có lẻ tại cả tuần này con bận cho việc thi cử quá sức nên áp lực thôi, ngoan ngủ lại đi con_Mẹ nó dỗ dành, nó cũng ngoan ngoãn làm theo lời mẹ nó dặn, rồi ngủ lúc nào không hay.
_Ông à tôi thương cho con bé quá_Mẹ nó đau lòng, khi nhớ lại hình ảnh nhợt nhạt, khuôn mặt đầm đìa mồ hôi của nó
_Bà đừng như vậy, có lẻ cũng sắp đến ngày ấy nên con bé mới như vậy, mọi năm vẫn thế mà_Bố nó an ủi
_Nhưng chuyện ấy, chúng ta nên giải thích rõ thôi, dù gì Tiểu Phong nó cũng đã trở lại, chúng ta không nên để cái kí ức khủng khiếp ấy ám ảnh con bé nữa, nó đã hành hạ con bé suốt 13 năm nay rồi còn gì_Mẹ nó nói trong nước mắt, đúng vậy vụ việc lúc nó lên 5 tuổi đã đeo bám nó suốt 13 năm nay, tuy bên ngoài nó tỏ như không có chuyện gì nhưng bên trong nó rất là đau khổ
_Ừk tôi biết rồi, đợi nhà bên kia về chúng ta sẽ nhanh chóng nói rỏ chuyện này cho bọn trẻ biết_Bố nó dỗ dành mẹ nó, họ nói chuyện cùng nhau một lúc thì lại chìm vào giấc ngủ, còn nó nói ngủ nhưng nó chẳng thể nào ngủ được, trằn trọc mãi nó quyết bật dậy.
_Mới 4h30 thôi sao_Nó lẩm bẩm, rồi chuẩn bị hành lí, nó rời nhà chỉ để lại bố mẹ nó một là thư với nội dung ngắn gọn con về nơi ấy, vài ngày sau con về, bố mẹ đừng lo lắng cho con nhé . Những ngày sau, không ai liên lạc được với nó điều đó làm mọi người rất lo lắng, duy chỉ có bố mẹ nó là rất bình tĩnh vì họ biết thời gian này con gái họ cần thời gian yên tĩnh. * Tại trường STAR*
_Bi lại đi nữa rồi, thật là lo cho cậu ấy quá đi mà_Đang giờ học thể dục, mọi người quây quần bên nhau nói
_Không sao đâu, mọi năm vẫn vậy mà, mọi người quên rồi à_Bin và Bun lên tiếng nói
_Như vậy là sao tui không hiểu_Cậu lên tiếng thắc mắc, thực sự cậu cũng rất lo cho nó, mấy hôm nay cậu cứ chạy qua nhà nó hỏi tung tích nó từ bố mẹ nó, nhưng họ chỉ cười bảo là nó không sao, nên cậu đành miễn cưỡng ra về mặc dù trong lòng cậu rất lo và buồn vì nó.
_Cậu mới vào nên không biết thôi, mọi năm cứ vào dịp này Bi cậu ấy lại mất tích vài ngày, vài ngày sau cậu ấy lại trở về thôi_Bin nói, cả lớp nghe vậy cũng đỡ lo phần nào, đang nói chuyện thì lại nghe tiếng của lớp 12B kế bên.
_Hừ đúng là cái lũ trơ trẽn mà_12B bàn tán xì xào nói xấu lớp nó
_Ừk chuyện đáng xấu hổ như vậy mà vẫn còn có tâm trạng cười đùa được_12B
_Chúng nó mặt dày lắm, nên mấy chuyện đó có là gì đâu mà_Lại là 12B
_Lớp giỏi ư, chẳng qua cũng là một lũ giỏi quay tài liệu thì có, 12A chẳng qua cũng chỉ được cái mác, cái tem vẻ bên ngoài thôi_Vừa nói vừa khinh bỉ nhìn lớp 12A nói
_Nói đủ chưa_Bun cố nhấn nhịn nảy giờ cuối cùng cũng lên tiếng, không chỉ mình cô mà tập thể lớp 12A cũng đang tức sôi máu vì những lời sỉ nhục của lớp 12B
_Có người nhột kìa..haha..đúng là có tật giật mình có khác_Chu Uyển Nhi lên tiếng
_Nhột ư..mấy người có đáng không, chẳng qua bọn này nghe chó sủa nhiều quá nên mới lên tiếng đuổi chó thôi_Bun vừa nói vừa ngoáy tai
_Haha..haha..haha_Tiếng cười rộn vang của lớp 12A, lớp 12B mới lúc đầu còn tự đắc, còn bây giờ sau khi nghe lời nói của Bun khuôn mặt thỏa mãn ngay tức khắc chuyển sang tức giận
_Cô nói ai là chó hả_Uyển Nhi tức giận bước đến đẩy vai Bun
_Hừ tiếng người mà cũng không hiểu, thật là tội nghiệp_Bun nhếch mép
_Đúng rồi chúng tôi là gì hiểu được mấy người hiểu gì, vì mấy người đâu có trình độ để nói chuyện với chúng tôi, có ngon thì gọi lớp trưởng mấy người ra đây nói chuyện với chúng tôi_Uyển Nhi lấy lại tinh thần đối đáp.
_Đối với mấy cái loại người các người, chúng tôi có thể tiếp, còn muốn gặp lớp trưởng lớp tôi ư..hừ đẳng cấp chưa đủ đâu_Ánh mắt Bun sắc bén nói
_Ừ không đủ đẳng cấp, vì là đẳng cấp quay tài liệu chứ gì, cái đẳng cấp ấy chúng tôi không cần_Uyển Nhi khinh bỉ nói
_Hừ cô cũng đừng tưởng bản thân mình trong sạch lắm, chính bản thân đi mua đề thi, đi đường sau, đút lót thầy cô, nên mới được như hôm nay, còn bản chất ư....haha cũng chỉ là cái dẻ rách mà thôi_Bun cười nói mà như không cười, hình ảnh Bun hiền lành, thánh thiện hoàn toàn biến mất, mà giờ khuôn mặt ác quỷ đã dần hình thành
_Mày, con khốn_Uyển Nhi bị nói trúng tim đen thì sợ hãi xen lẫn chút tức giận liền vung tay định tát Bun, nhưng Bun nhanh chóng tóm lấy cổ tay cô ta và............
/36
|