Trong khi nó và hắn đang chuẩn bị đến nhà hàng, thì cậu lại đứng đợi trước nhà nó
_Ủa Lâm hả, cháu làm gì mà đứng đây, sao không vào nhà_Mẹ nó ngạc nhiên hỏi
_Dạ cháu đợi Nhi ạ, không biết sao mà điện thoại của Nhi cháu gọi không được, mà có Nhi ở nhà không cô_Cậu lễ phép
_Cô cũng không biết nữa, thấy điện thoại nó ở nhà, còn nữa hai đứa có hẹn gì với nhau à_Mẹ nó hỏi
_Vâng chúng cháu hẹn đi ăn tối với nhau_Cậu mỉm cười nói
_Chắc là không được rồi, tối nay nhà cô cũng phải đi ăn tối, có buổi họp mặt quan trọng vì vậy cô nghĩ Nhi không đi được với cháu đâu, mà con bé không nói cho cháu biết à_Mẹ nó nói trong sự tiếc nối
_Dạ không sao đâu, vậy là cô đang chuẩn bị đi đến đó ạ_Cậu cố gượng gạo nói
_Ừk_Mẹ nó mỉm cười nhẹ
_Vậy cô mau đi đi, chú đến rồi _Cậu nói khi thấy xe bố nó chạy đến
_Vậy cô đi nhé, tạm biệt_Mẹ nó tạm biệt cậu, cậu chỉ cười thay lời chào
_Chào cháu, khi nào rãnh thì đến nhà chú chơi_Bố nó nói
_Nhất định rồi ạ, cháu xin phép _Cậu mỉm cười nói, rồi rồ ga đi, bố mẹ nó cũng rời đi * Tại Nhà Hàng *
_Con chào bố mẹ_Hắn nắm chặt tay nó bước vào căn phòng riêng biệt rồi khẻ chào bố mẹ hắn, còn nó khi thấy bố mẹ hắn thì chết lặng
_Đây là...._Bố mẹ hắn hỏi
_Đây là Nhi bạn gái của con và đây chính là người con muốn cưới, vì vậy xin bố mẹ cho phép chúng con_Hắn nói một mạch làm bố mẹ hắn ngớ người
_Papi..mami_Nó chạy đến ôm lấy bố mẹ hắn, mà không để ý đến lời nói của hắn
_Papi..mami không lẽ con là bé Bi_Bố mẹ nó ngạc nhiên nói
_Hức..hai người đi lâu đến nổi quên con luôn rồi sao_Nó nước mắt ngắn, nước mắt dài nhìn bố mẹ hắn
_Ta xin lỗi..đừng khóc ngoan, còn gái lớn rồi không nên khóc_Bố mẹ hắn dỗ dành nó như trẻ con
_Hức.. hức không chịu đâu..không chịu đâu_Nó vờ dỗi, được nước lại dở trò mèo nheo với bố mẹ hắn ( lại diễn sâu )
_Thôi sau này sẽ bù cho con nhé, con gái của chúng ta đúng là lớn thật rồi, càng lớn càng xinh đẹp đúng không bà_Bố hắn dịu dàng nói
_Đúng rồi, càng lớn càng xinh, vì vậy con đừng trách tại sao hai ông bà già này không nhận ra con, cũng 13 năm rồi còn gì nữa_Mẹ hắn ôm lấy nó mà vỗ về
_Chuyện này là sao, bố mẹ quen cô ấy sao_Hắn bị bơ nãy giờ, cuối cùng sau vài giây sững sờ hắn cũng lên tiếng
_Gì mà quen biết, thân thiết nữa là đằng khác_Nó mỉm cười nói
_Mà khoan,có gì đó không đúng ở đây, sao thầy ấy lại gọi papi..mami là bố mẹ...._Nó nhíu mày nói khi vừa nhận ra có gì là lạ ở đây
_Có gì mà không đúng, họ là bố mẹ của tôi thì tôi phải gọi là bố mẹ thôi_Hắn khẽ nhíu mày trước câu nói ngớ ngẩn của nó.
_Ý em không phải là vậy, thầy là con nuôi sao_Nó vô tư hồn nhiên nói mà không hề hay biết khuôn mặt của hắn đang tối lại
_Vương Thiên Nhi..em có muốn chết ngay lập tức không_Hắn nghiêm giọng nói
_Không đúng sao, em nói chỉ có nước là 100% là chính xác_Nó mỉm cười đắc thắng
_Chính xác cái đầu em_Hắn nhìn chăm chăm vào nó
_Thôi Hai đứa lại đây ngồi đi, đừng cải nhau nữa..lát bố mẹ Bi đến rồi sẽ biết_Bố mẹ hắn nhẹ nhàng bảo, trong đầu nó và hắn lại bắt đầu suy nghĩ
_*Cạch* Xin lỗi anh chị chúng tôi đến muộn thật ngại quá_Bố mẹ nó bước vào
_Không sao lâu rồi mới gặp lại, bây giờ đã có mặt đầy đủ chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện nhé_Bố mẹ hắn mỉm cười chào đón
_Bé Bi con đã đến rồi à_Bố mẹ nó không khỏi ngạc nhiên khi thấy sự hiện diện của nó
_vâng ạ_Nó mỉm cười
_Con đến đây sao không nói với bố mẹ chứ, có biết bố mẹ lo lắng không_Bố mẹ nó khẽ trách, nó chỉ biết im lặng cũng không biết nói gì cả
_Anh chị đừng trách con bé nữa, hôm nay là ngày vui chúng ta nên vui vẻ nói chuyện với nhau mới đúng với mục đích cuộc gặp gỡ hôm nay_Bố mẹ hắn lên tiếng giải vây cho nó
_Con muốn biết mọi chuyện là như thế nào_Hắn nãy giờ im lặng, cuối cùng cũng phải lên tiếng vì những chuyện này, vì sao bố mẹ nó và hắn lại quen nhau mà không phải là sự quen biết bình thường,họ thật sự rất thân thiết với nhau, rồi tại sao nó lại gọi bố mẹ hắn papi..mami, rồi cái cảm giác quen thuộc mỗi khi bên nó là sao thất sự trong đầu hắn bây giờ rất rối.
_Con cứ bình tĩnh đã_Bố hắn
_Con cũng muốn biết chuyện gì đang diễn ra, thật sự con chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra cả_Nó cũng lên tiếng, nó cũng như hắn vậy, chuyện này làm nó thấy mệt mỏi, hôm nay bố mẹ nó bảo là sẽ cho nó gặp tiểu Phong, vậy mà đến đây chẳng thấy tiểu Phong đâu chỉ thấy bố mẹ anh ấy, còn nữa tại sao hắn lại gọi papi..mami tiểu Phong là bố là mẹ, mà nó nhớ papi..mami tiểu Phong chỉ có mình tiểu Phong là đứa con trai độc nhất, chẳng lẽ .................................................
_Ủa Lâm hả, cháu làm gì mà đứng đây, sao không vào nhà_Mẹ nó ngạc nhiên hỏi
_Dạ cháu đợi Nhi ạ, không biết sao mà điện thoại của Nhi cháu gọi không được, mà có Nhi ở nhà không cô_Cậu lễ phép
_Cô cũng không biết nữa, thấy điện thoại nó ở nhà, còn nữa hai đứa có hẹn gì với nhau à_Mẹ nó hỏi
_Vâng chúng cháu hẹn đi ăn tối với nhau_Cậu mỉm cười nói
_Chắc là không được rồi, tối nay nhà cô cũng phải đi ăn tối, có buổi họp mặt quan trọng vì vậy cô nghĩ Nhi không đi được với cháu đâu, mà con bé không nói cho cháu biết à_Mẹ nó nói trong sự tiếc nối
_Dạ không sao đâu, vậy là cô đang chuẩn bị đi đến đó ạ_Cậu cố gượng gạo nói
_Ừk_Mẹ nó mỉm cười nhẹ
_Vậy cô mau đi đi, chú đến rồi _Cậu nói khi thấy xe bố nó chạy đến
_Vậy cô đi nhé, tạm biệt_Mẹ nó tạm biệt cậu, cậu chỉ cười thay lời chào
_Chào cháu, khi nào rãnh thì đến nhà chú chơi_Bố nó nói
_Nhất định rồi ạ, cháu xin phép _Cậu mỉm cười nói, rồi rồ ga đi, bố mẹ nó cũng rời đi * Tại Nhà Hàng *
_Con chào bố mẹ_Hắn nắm chặt tay nó bước vào căn phòng riêng biệt rồi khẻ chào bố mẹ hắn, còn nó khi thấy bố mẹ hắn thì chết lặng
_Đây là...._Bố mẹ hắn hỏi
_Đây là Nhi bạn gái của con và đây chính là người con muốn cưới, vì vậy xin bố mẹ cho phép chúng con_Hắn nói một mạch làm bố mẹ hắn ngớ người
_Papi..mami_Nó chạy đến ôm lấy bố mẹ hắn, mà không để ý đến lời nói của hắn
_Papi..mami không lẽ con là bé Bi_Bố mẹ nó ngạc nhiên nói
_Hức..hai người đi lâu đến nổi quên con luôn rồi sao_Nó nước mắt ngắn, nước mắt dài nhìn bố mẹ hắn
_Ta xin lỗi..đừng khóc ngoan, còn gái lớn rồi không nên khóc_Bố mẹ hắn dỗ dành nó như trẻ con
_Hức.. hức không chịu đâu..không chịu đâu_Nó vờ dỗi, được nước lại dở trò mèo nheo với bố mẹ hắn ( lại diễn sâu )
_Thôi sau này sẽ bù cho con nhé, con gái của chúng ta đúng là lớn thật rồi, càng lớn càng xinh đẹp đúng không bà_Bố hắn dịu dàng nói
_Đúng rồi, càng lớn càng xinh, vì vậy con đừng trách tại sao hai ông bà già này không nhận ra con, cũng 13 năm rồi còn gì nữa_Mẹ hắn ôm lấy nó mà vỗ về
_Chuyện này là sao, bố mẹ quen cô ấy sao_Hắn bị bơ nãy giờ, cuối cùng sau vài giây sững sờ hắn cũng lên tiếng
_Gì mà quen biết, thân thiết nữa là đằng khác_Nó mỉm cười nói
_Mà khoan,có gì đó không đúng ở đây, sao thầy ấy lại gọi papi..mami là bố mẹ...._Nó nhíu mày nói khi vừa nhận ra có gì là lạ ở đây
_Có gì mà không đúng, họ là bố mẹ của tôi thì tôi phải gọi là bố mẹ thôi_Hắn khẽ nhíu mày trước câu nói ngớ ngẩn của nó.
_Ý em không phải là vậy, thầy là con nuôi sao_Nó vô tư hồn nhiên nói mà không hề hay biết khuôn mặt của hắn đang tối lại
_Vương Thiên Nhi..em có muốn chết ngay lập tức không_Hắn nghiêm giọng nói
_Không đúng sao, em nói chỉ có nước là 100% là chính xác_Nó mỉm cười đắc thắng
_Chính xác cái đầu em_Hắn nhìn chăm chăm vào nó
_Thôi Hai đứa lại đây ngồi đi, đừng cải nhau nữa..lát bố mẹ Bi đến rồi sẽ biết_Bố mẹ hắn nhẹ nhàng bảo, trong đầu nó và hắn lại bắt đầu suy nghĩ
_*Cạch* Xin lỗi anh chị chúng tôi đến muộn thật ngại quá_Bố mẹ nó bước vào
_Không sao lâu rồi mới gặp lại, bây giờ đã có mặt đầy đủ chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện nhé_Bố mẹ hắn mỉm cười chào đón
_Bé Bi con đã đến rồi à_Bố mẹ nó không khỏi ngạc nhiên khi thấy sự hiện diện của nó
_vâng ạ_Nó mỉm cười
_Con đến đây sao không nói với bố mẹ chứ, có biết bố mẹ lo lắng không_Bố mẹ nó khẽ trách, nó chỉ biết im lặng cũng không biết nói gì cả
_Anh chị đừng trách con bé nữa, hôm nay là ngày vui chúng ta nên vui vẻ nói chuyện với nhau mới đúng với mục đích cuộc gặp gỡ hôm nay_Bố mẹ hắn lên tiếng giải vây cho nó
_Con muốn biết mọi chuyện là như thế nào_Hắn nãy giờ im lặng, cuối cùng cũng phải lên tiếng vì những chuyện này, vì sao bố mẹ nó và hắn lại quen nhau mà không phải là sự quen biết bình thường,họ thật sự rất thân thiết với nhau, rồi tại sao nó lại gọi bố mẹ hắn papi..mami, rồi cái cảm giác quen thuộc mỗi khi bên nó là sao thất sự trong đầu hắn bây giờ rất rối.
_Con cứ bình tĩnh đã_Bố hắn
_Con cũng muốn biết chuyện gì đang diễn ra, thật sự con chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra cả_Nó cũng lên tiếng, nó cũng như hắn vậy, chuyện này làm nó thấy mệt mỏi, hôm nay bố mẹ nó bảo là sẽ cho nó gặp tiểu Phong, vậy mà đến đây chẳng thấy tiểu Phong đâu chỉ thấy bố mẹ anh ấy, còn nữa tại sao hắn lại gọi papi..mami tiểu Phong là bố là mẹ, mà nó nhớ papi..mami tiểu Phong chỉ có mình tiểu Phong là đứa con trai độc nhất, chẳng lẽ .................................................
/36
|