Part 7: Cảm Giác Lạ
_Em vào phòng tắm mà thay đồ đi kẻo cảm lạnh_Hắn thả nó xuống trước căn phòng
_Ơ nhưng mà thầy ơi..áo..áo.._nó ấp úng ngại ngùng nói không thành lời
_Áo quần chứ gì, đợi chút_Hắn khẽ mỉm cười khi thấy bộ dạng lúc này của nó Nhóc con này cũng có lúc xấu hổ ư, đúng là chuyện lạ ý nghĩ khẻ thoáng qua, rồi hắn đến tủ lấy ra một bộ váy màu trắng
_Này tắm xong thì thay cái này vào_Hắn đưa cho nó rồi đi ra ngoài
_Thầy bộ váy này ở chỗ nào sao thầy có hay vậy..đừng nói là đây là bộ váy mà tình nhân của thầy hay mặc nha_Nó nghi hoặc bước ra khỏi phòng một tay lấy khăn lau khô tóc miệng thì hoạt động liên tục
_Nếu đúng thì sao, mà sai thì sao_Hắn khẻ nhếch môi nguy hiểm đứng dậy bước lại gần chỗ nó
_Này thầy đừng có đến gần em..em la lên bây giờ_Nó sợ hãi khi nhận thấy bộ mặt nguy hiểm của hắn
_Nếu tôi không muốn thì sao, tôi vẫn bước đến đấy, em la đi_Hắn vẫn mặc những lời nói của nó mà bước đến chỗ nó
_Thầy đừng có làm càng..em..em có võ, nếu thầy muốn chết thì cứ lại gần đây_Nó mạnh bạo nói, bên ngoài tuy mạnh mẻ tỏ vẻ không sợ hãi nhưng trong lòng nó lại đang nao nao sợ hãi.
_Oh vậy sao, tôi cũng muốn thử xem võ công của em sẻ như thế nào_Hắn càng ngày càng lại gần nó, còn nó cứ vung tay, vung chân loạn xạ hết cả lên, cho đến khi hắn tóm hai cái tay của nó lại, nó không biết làm gì ngoài việc lùi lại phía sau. Cứ thế hắn tiến còn nó thì lùi lại phía sau cho đến khi lưng của nó chạm vào kệ sách không còn lối thoát nó đành phải mở to mắt nhìn hắn, khoảng cách cả hai bây giờ rất gần, người ngoài nhìn vào thấy có vẻ rất là ám muội
_Em vào phòng tắm mà thay đồ đi kẻo cảm lạnh_Hắn thả nó xuống trước căn phòng
_Ơ nhưng mà thầy ơi..áo..áo.._nó ấp úng ngại ngùng nói không thành lời
_Áo quần chứ gì, đợi chút_Hắn khẽ mỉm cười khi thấy bộ dạng lúc này của nó Nhóc con này cũng có lúc xấu hổ ư, đúng là chuyện lạ ý nghĩ khẻ thoáng qua, rồi hắn đến tủ lấy ra một bộ váy màu trắng
_Này tắm xong thì thay cái này vào_Hắn đưa cho nó rồi đi ra ngoài
_Thầy bộ váy này ở chỗ nào sao thầy có hay vậy..đừng nói là đây là bộ váy mà tình nhân của thầy hay mặc nha_Nó nghi hoặc bước ra khỏi phòng một tay lấy khăn lau khô tóc miệng thì hoạt động liên tục
_Nếu đúng thì sao, mà sai thì sao_Hắn khẻ nhếch môi nguy hiểm đứng dậy bước lại gần chỗ nó
_Này thầy đừng có đến gần em..em la lên bây giờ_Nó sợ hãi khi nhận thấy bộ mặt nguy hiểm của hắn
_Nếu tôi không muốn thì sao, tôi vẫn bước đến đấy, em la đi_Hắn vẫn mặc những lời nói của nó mà bước đến chỗ nó
_Thầy đừng có làm càng..em..em có võ, nếu thầy muốn chết thì cứ lại gần đây_Nó mạnh bạo nói, bên ngoài tuy mạnh mẻ tỏ vẻ không sợ hãi nhưng trong lòng nó lại đang nao nao sợ hãi.
_Oh vậy sao, tôi cũng muốn thử xem võ công của em sẻ như thế nào_Hắn càng ngày càng lại gần nó, còn nó cứ vung tay, vung chân loạn xạ hết cả lên, cho đến khi hắn tóm hai cái tay của nó lại, nó không biết làm gì ngoài việc lùi lại phía sau. Cứ thế hắn tiến còn nó thì lùi lại phía sau cho đến khi lưng của nó chạm vào kệ sách không còn lối thoát nó đành phải mở to mắt nhìn hắn, khoảng cách cả hai bây giờ rất gần, người ngoài nhìn vào thấy có vẻ rất là ám muội
/36
|