Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 278: Hà Tiêu Tiêu là con gái của chú Đổng?

/1313


Chú Đổng và Liễu Mỹ Đình đã có con gái với nhau sao? Thảo nào mà Đổng Tiểu Phàm lại giận dữ đến như vậy!

Trương Nhất Phàm bất giác hít một hơi thật mạnh, những gì Đổng Tiểu Phàm nói liệu không phải là Hà Tiêu Tiêu chứ? Trời ạ! Ông Trời cũng thật biết trêu người. Lưng của Trương Nhất Phàm bỗng nhiên ướt đẫm. Nếu như Đổng Tiểu Phàm và Hà Tiêu Tiêu là hai chị em gái, thế thì mình chẳng phải đã chơi luôn cả hai chị em họ rồi sao?

Nhớ lại Hà Tiêu Tiêu, trông cô ấy dịu dàng, quan tâm, chăm sóc, Trương Nhất Phàm liền cảm thấy trong lòng vô cùng áy náy. Những gì mà cô ta nợ mình thì đã trả xong từ lâu rồi. Cô ta còn mang đến cho mình bao nhiêu tiền tài, vậy mà cô ta không hề đòi hỏi một cái gì cả.

Chỉ có điều đột nhiên Trương Nhất Phàm có chút nghĩ mà sợ. Hà Tiêu Tiêu, chú Đổng, Đổng Tiểu Phàm, giữa bọn họ, nếu như bọn họ biết được dây mơ rễ má này, mà mình lại lọt vào trong đống lằng nhằng đó, thì đúng là thật xấu hổ.

Sao lại thế nhỉ? Hai cô gái vốn chẳng hề liên quan gì đến nhau, bỗng chốc lại trở thành hai chị em gái. Sự thực này, sợ ngoài Đổng Tiểu Phàm ra, đến cả bản thân mình cũng khó mà có thể chấp nhận nổi.

Chú Đổng đúng thật là quá xấu xa! Chú đặt con vào vị trí nào bây giờ? Nếu sớm biết kết cục như thế này thì mình đã không thèm giúp đỡ ông ấy rồi. Hơn nữa nếu như chú Đổng lại biết được quan hệ của mình và Hà Tiêu Tiêu, không hiểu chú ấy sẽ nghĩ thế nào nữa?

Hai cô con gái, hai bảo bối, lại lần lượt đi theo một thằng đàn ông. Mà khổ nỗi cái thằng ranh thối tha ấy lại chính là thằng ranh mà mình được trông thấy nó từ nhỏ đến lúc trưởng thành. Trương Nhất Phàm nghĩ, lúc đó người buồn bực nhất chắc chắn là Đổng Chính Quyền.

Nếu chú Đổng biết rồi, liệu có dí dao vào cổ mà thịt mình không?

Hiện thì hắn đã hiểu tại sao mà Đổng Tiểu Phàm càng ngày càng không thích ở nhà của mình, mà lại thích đến sống ở ngôi nhà mới của hai người. Sau khi hai người về đến nhà, tâm tính của Trương Nhất Phàm vô cùng kỳ lạ. Vào cửa rồi, cũng không hề vồ vập lấy cô vợ nhỏ của mình mà mang trong lòng một mối tâm tình nặng trĩu đi vào giấc ngủ.

Điều đó khiến cho Đổng Tiểu Phàm tưởng hắn không hài lòng với hành động hôm nay của cô ta, nên cũng dẩu cái mỏ rồi đi ngủ trong sự ấm ức.

Sau khi trở về thành phố Đông Lâm, Trương Nhất Phàm vẫn luôn nghĩ về chuyện này. Liệu Hà Tiêu Tiêu đúng là con gái của chú Đổng sao? Nếu quả thật cô ta là chị em gái với Đổng Tiểu Phàm, thì ba người nên làm thế nào?

Nghĩ đến chuyện đó, tâm lý liền cảm thấy rất lo lắng. Hắn liền gọi điện cho Đổng Tiểu Phàm, muốn nói chuyện phiếm một chút.

- Bà xã ơi, em không còn giận nữa đấy chứ?

Đổng Tiểu Phàm đang bận, vừa nghe điện thoại, vừa xem văn bản ở trong tay của mình.

- Giận cái gì mà giận?

Chắc Đổng Tiểu Phàm đã quên chuyện này rồi.

Trương Nhất Phàm cũng không tiện trực tiếp hỏi cô ta chuyện về Hà Tiêu Tiêu, nên chỉ nói bóng nói gió:

- Không sao là tốt rồi, anh cứ tưởng em vẫn còn giận chuyện của ba chứ?

Đổng Tiểu Phàm cười khẽ:

- Em làm sao quản được chuyện của ba chứ!

- Nói cũng phải, nhưng chú Đổng và dì Ngô đã ly hôn rồi, không thể để cho ông ấy sống cô đơn cả đời được! Anh hiểu em cũng không muốn phản đối, em vẫn muốn thông cảm với bố đúng không?

- Ừ! Thật ra thì cũng chẳng có chuyện gì, chỉ là đột ngột em biết bọn họ hơn 20 năm trước đã có một thời gian say đắm mặn nồng bên nhau, hơn nữa lại sinh hạ một cô con gái. Nên nhất thời em cảm giác hụt hẫng. Ông ấy đã nói dối em suốt bao nhiêu năm nay.

Giọng của Đổng Tiểu Phàm có vẻ vẫn rất đang giận dữ.

- Sao em lại biết được? Có lẽ chỉ là tin đồn mà thôi?

Trương Nhất Phàm cân nhắc trong lòng, giữa Hà Tiêu Tiêu và Đổng Tiểu Phàm, hai người chỉ chênh nhau vài tháng, hơn nữa chú Đổng lại không hề biết mình có một đứa con gái như vậy. Việc này còn phải đợi xác thực lại mới được.

Cũng không hiểu Liễu Mỹ Đình liệu đang lừa người không? Bà ta làm như vậy là muốn tranh thủ cho Hà Tiêu Tiêu một chút gì đó… Dù sao thì cũng vẫn phải xác thực lại.

Đổng Tiểu Phàm nói:

- Chính tai em được nghe thấy họ nói mà, chẳng nhẽ còn là giả được sao? Kỳ thật em cũng không hề hận họ, chỉ có điều sau khi nghe xong chuyện đó, em cảm thấy mẹ em đã bị lừa dối, phản bội. Hơn 20 năm qua bà ấy không hề biết một cái gì cả.

Hóa ra là Đổng Tiểu Phàm đã vô tình nghe được cuộc nói chuyện của hai người. Liễu Mỹ Đình cuối cùng đã nói ra chuyện này. Nhưng người phụ nữ này danh không chính, ngôn không thuận, chú Đổng muốn giúp e rằng phải chú ý mới được.

Nếu chuyện là như vậy mà lại để cho một số người có dã tâm mà biết, thì có quỷ mới biết bọn họ sẽ lại dựng nên áng văn chương gì? Trương Nhất Phàm liền lên tiếng an ủi vài câu:

- Em cũng không cần phải so đo chuyện này làm gì cả, tiểu phú bà này, bình thường em ngoan thế mà, lượng thứ cho bọn họ một chút nhé. Chuyện của hơn 20 năm trước em cũng không thể hiểu được giữa bọn họ có những mối uẩn khúc mà người ngoài khó có thể hiểu nổi. Cái gì đã qua thì cho qua vậy, đừng nghĩ ngợi nhiều làm gì.

Đổng Tiểu Phàm “ừ” một tiếng:

- Em bận chút nhé, tạm biệt!

Hai người cúp điện thoại, Trương Nhất Phàm ngồi đó suy nghĩ. Chú Đổng sớm đã biết chuyện Hà Tiêu Tiêu bị mình sắp xếp đi Thâm Quyến, sau khi ông ấy biết được chuyện này chắc chắn sẽ đến tìm mình.

Quả nhiên, mới hút hết điếu thuốc, chú Đổng liền gọi điện thoại đến:

- Nhất Phàm à, tình hình của thành phố Đông Lâm hiện nay mà nói, đối với con chính là thời điểm then chốt, con phải hết sức chú ý. Hiện giờ việc con phải làm chính là hãy đem hết khả năng của mình ra, để cho bọn họ thấy ưu thế của hạc giữa bầy gà là như thế nào.

- Cám ơn bố đã quan tâm, con vẫn đang cố gắng hết mình, để xem làm sao thắng được ván cờ này.

Đó cũng là điều khổ não của Trương Nhất Phàm. Nếu muốn trong một khoảng thời gian ngắn ngủi nhất điều chỉnh lại hoàn toàn thành phố Đông Lâm thì quả thật rất khó. Lăn lộn ở Đông Lâm này một thời gian dài như vậy, đương nhiên hắn hiểu những khiếm khuyết còn tồn tại ở chỗ điểm nào. Nhưng chuyện chính tích, nói thì dễ, chứ làm thì vô cùng khó.

Chú Đổng nói chuyện với hắn một hồi rồi cuối cùng cũng chuyển chủ đề về chuyện của Hà Tiêu Tiêu. Trước đây khi còn ở Thông Thành, ông ta âm thầm ủy thác Trương Nhất Phàm đi tìm tung tích của Liễu Mỹ Đình. Không ngờ, Trương Nhất Phàm và con gái của Liễu Mỹ Đình lại có một mối quan hệ như vậy, hơn nữa cô con gái của Liễu Mỹ Đình lại là đối tượng mà hắn luôn luôn quan tâm giúp đỡ.

Chú Đổng nói:

- Dạo này Tiêu Tiêu thế nào? Cô bé rất ít khi gọi điện thoại về, mẹ nó rất nhớ nó. Con có thể tìm cô ấy, bảo cô ấy về thăm mẹ một chuyến được không?

Trương Nhất Phàm lập tức cảm thấy đau đầu. Nghe giọng điệu của chú Đổng có vẻ như muốn chứng thực Hà Tiêu Tiêu liệu có phải là con của ông ấy không vậy. Trương Nhất Phàm đành phải nói:

- Sau khi cô ấy đi Thâm Quyến thì giữa chúng con cũng rất ít khi liên lạc với nhau. Nhưng để con thử xem sao!

Chú Đổng đồng ý, dường như tâm sự đang rất nặng nề. Đợi cúp điện thoại, Trương Nhất Phàm liền nằm trên ghế cân nhắc, liệu có nên nói chuyện này cho Hà Tiêu Tiêu?

Mà Đổng Chính Quyền mấy ngày hôm nay cũng luôn đang suy nghĩ đến chuyện đó. Ông ta không tài nào ngờ được, Liễu Mỹ Đình lại có một đứa con gái, mà đứa con gái ấy lại chính là hạt giống năm xưa của mình lưu lại. Từ lúc nghe được tin tức đó, ông ta không hề có ý niệm hoài nghi, trong lòng chỉ có một ý nghĩ, làm sao có thể bù đắp cho hai mẹ con bà ấy mà thôi.

Đổng Chính Quyền được chứng kiến trong giấc mơ của Liễu Mỹ Đình, bà ta luôn miệng gọi tên Hà Tiêu Tiêu. Hôm đó hai người ngủ rất muộn, đến nửa đêm, Liễu Mỹ Đình liền nằm mơ. Dưới sự an ủi, vỗ về của Đổng Chính Quyền, cuối cùng bà ta cũng đã nói ra sự thật.

Năm đó sau khi Liễu Mỹ Đình phát hiện mình đã mang thai, đành phải lập tức đi tìm một người đàn ông để lấy làm chồng. Hơn nữa lúc đó Hà Trí Viễn vô cùng thích bà ta, chỉ có điều Liễu Mỹ Đình không dám nói chuyện bà ta đã có mang hai tháng nói với ông ta mà thôi.

Trong hoàn cảnh lúc đó, Liễu Mỹ Đình không thể có lựa chọn nào khác, nếu không người ta mà biết cô chưa chồng mà chửa thì không chừng sẽ bị đội sản xuất bắt đi phê đấu rồi.

Cứ như vậy, cô đành phải lựa chọn người mà từ trước đến giờ vẫn luôn thích mình là Hà Trí Viễn. Hai người nhanh chóng kết hôn. Khi sinh ra Hà Tiêu Tiêu, đương nhiên cô ta đã sinh sớm hơn những đứa trẻ bình thường khác 2 tháng.

Kỳ thật mọi chuyện Hà Trí Viễn đều chấp nhận, không có gì xảy ra cả. Không ngờ vì chuyện nhà máy, mà Hà Trí Viễn bị người ta ép đến nhảy lầu tự tử.

Trong lòng của Liễu Mỹ Đình vẫn luôn cảm thấy có lỗi với ông ta. Khiến cho ông ta đến chết mà cũng không hề biết Hà Tiêu Tiêu không phải là con đẻ của mình.

Liễu Mỹ Đình vào lúc này, không chịu nổi sự đả kích nên đã ngã bệnh. Hà Tiêu Tiêu buộc phải bỏ học, đến khu tắm làm nhân viên phục vụ. Ở đó mới quen được Trương Nhất Phàm.

Chuyện giữa Hà Tiêu Tiêu và Trương Nhất Phàm, bà Liễu Mỹ Đình cũng chỉ nghe con gái nói. Đương nhiên Hà Tiêu Tiêu cũng đã giấu đi những gì nên giấu, chỉ nói với bà ta, Trương Nhất Phàm đã giúp đỡ cô như thế nào, rồi lại cho mình đi học trở lại như thế nào.

Là một người phụ nữ, Liễu Mỹ Đình đương nhiên có giác quan thứ sau rất nhạy cảm, bà mơ hồ cảm nhận được giữa con gái bà và Trương Nhất Phàm, không chỉ đơn thuần là quan hệ bạn bè bình thường, nhưng chuyện này, bà cũng không dám nói cho Đổng Chính Quyền biết.

Con gái của Đổng Chính Quyền đã cùng Trương Nhất Phàm đính hôn rồi, vào lúc này mình nói nói ra chuyện nghi ngờ kia thì có phải sẽ gây nên sự không tốt cả tất cả mọi người hay sao?

Bà ta rất cảm kích với tất cả những gì mà Trương Nhất Phàm đã đem lại cho con gái bà, nhưng bà ta lại luôn luôn lo lắng chuyện giữa con gái bà và Trương Nhất Phàm, đó là một mối lo của người làm mẹ!

Nếu như nói ra bí mật kinh thiên động địa này thì há chẳng phải bà đã lấy oán trả ơn hay sao? Bà Liễu Mỹ Đình thở dài ai oán.

Khi Trương Nhất Phàm gọi điện cho Hà Tiêu Tiêu, vừa gọi một câu:

- Tiêu Tiêu!

Thì trong điện thoại đã nghe thấy tiếng gõ cửa rồi nghe thấy tiếng Tiêu Tiêu:

- Mời vào!

Rất nhanh, hắn liền nghe thấy có người gọi cô ta “ Tổng giám đốc Hà”, Trương Nhất Phàm lập tức liền cảm thấy kỳ lạ, hắn liền hỏi Hà Tiêu Tiêu:

- Em lên tổng giám đốc rồi à?

Hà Tiêu Tiêu cười cười:

- Không phải gọi em!

Sau đó cô ta chuyển chủ đề:

- Anh Nhất Phàm, sao hôm nay lại rảnh rỗi gọi điện cho em vậy?

Trương Nhất Phàm cười nói:

- Anh thì lúc nào chẳng thế, cứ khi nào nhớ thì gọi thôi!

- Xem lương tâm của anh kìa, nửa năm mới nhớ đến người ta một lần!

Hà Tiêu Tiêu cũng không trách mà chỉ đùa một chút:

- Có cần nói chuyện với chị Hồng không?

Nhắc tới Liễu Hồng, Trương Nhất Phàm vẫn có cảm giác hoang đường, hắn liền lắc đầu:

- Thôi đi, để buổi tối nói chuyện sau vậy. Anh có việc này muốn chuyển lời cho em, hiện nay mẹ em đang ở cùng với chú Đổng, bà ấy rất nhớ em!

- Ừ! Em sẽ gọi điện thoại cho mẹ!

Hà Tiêu Tiêu cười cười, có vẻ rất vui. Lúc này, lại có người gõ cửa, không hiểu Hà Tiêu Tiêu nói gì với người ta, sau đó nghe thấy Hà Tiêu Tiêu nói có vẻ áy náy:

- Ngại quá, hôm nay nhiều người đến tìm quá.

Trương Nhất Phàm buồn bực trong lòng, con nha đầu này làm cái trò quỷ gì vậy? Nhưng Hà Tiêu Tiêu không nói, hắn cũng không đề cập đến nữa. Đối với con người Hà Tiêu Tiêu, hắn luôn tin tưởng tuyệt đối.

Hà Tiêu Tiêu nói:

- Anh Nhất Phàm, anh đừng tò mò, nếu như anh có dịp đến đây thăm bọn em, bọn em sẽ cho anh một bất ngờ đấy. Bây giờ thì vẫn còn bí mật. Ha ha…

Chắc chắn giờ cô ta đang làm một dự án nào đó, Trương Nhất Phàm cười cười:

- Em chờ đấy, ngày mồng một tháng năm nếu rảnh anh sẽ đến chỗ em.

- Được, bọn em sẽ chờ!

Nói chuyện điện thoại cùng Trương Nhất Phàm, Hà Tiêu Tiêu từ trước đến nay không bao giờ chủ động cúp điện thoại, cho dù Trương Nhất Phàm không nói chuyện, cô ta cũng lặng im mà chờ đợi. Trương Nhất Phàm liền cân nhắc, không biết có nên nói chuyện đó cho cô ấy nghe không?

Suy tư một lúc, cuối cùng hắn vẫn nói một câu:

- Tiêu Tiêu, có chuyện này không biết anh có nên nói với em không.

Hà Tiêu Tiêu nghe thấy Trương Nhất Phàm nói như vậy, bất giác cau mày:

- Anh Nhất Phàm, anh nói đi!

Trương Nhất Phàm trầm mặc một hồi, đang định nói thì Tần Xuyên gõ cửa vào:

- Chủ tịch thành phố Trương, có người tìm anh!


/1313

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status