Quan Hệ Thế Thân Của Nữ Chính

Chương 22

/702


Chương 22 

 

Cứ như vậy anh ta vô thức bị Cố Dịch đút cho nửa bàn tôm hùm đất.

 

  Mãi đến khi người bán hàng đi đến đưa món đầu cá tiêu nhuyễn lên, Chu Lương mới giật mình tỉnh táo lại, vội vàng tránh khỏi tay của Cố Dịch.

 

  “Thật ngại quá, đã để hai người chờ lâu, đây là món tía tô dương mai của quý khách.”

 

  Người bán hàng vô cùng áy náy đặt tía tô dương mai lên bên cạnh Cố Dịch.

 

  Cố Dịch gật đầu, cũng không ngại ngùng gì.

 

  Bữa cơm này cô ăn rất thú vị, không cảm thấy chờ đợi lâu lắc.

 

  “Cô mau ăn đi, không cần phải để ý đến tôi.” Chu Lương nói.

 

  Anh ta bưng cái chén bên cạnh lên uống nước theo thói quen, lại phát hiện cái chén trống rỗng.

 

  Cố Dịch đã phát hiện từ lâu, nhưng lại không nhắc nhở, cũng không gọi người bán hàng châm nước.

 

  “Cay hả?” Cô cười cười  “Môi đỏ hết rồi.”

 

  Cố Dịch không nhớ mình đã từng nghe câu này ở đâu, rằng màu sắc của môi và bộ ρhận sinh dục gần giống như nhau.

 

  Giống như Chu Lương vậy, màu da của anh ta thiên về da ngăm, sắc môi đỏ sậm, lúc khô ráo thì có thêm một tầng màu trắng rất mỏng.

 

  Chỗ đó cũng thế, màu hồng hơi trầm, nhưng rất sạch sẽ.

 

  Lúc này đôi môi thấm đầy dầu ớt nên đỏ rực sáng lên, khiến Cố Dịch không khỏi liên tưởng… đến lúc anh ta cương, có phải chỗ đó cũng sẽ có màu sắc này?

 

  Ánh mắt rơi vào dương mai trong tay, đại khái là hồng hơn so với cái này một chút nhỉ?

 

  Cố Dịch cởi bao tay ra, cầm đồ ăn đưa tới bên môi Chu Lương.

 

  Ngón tay cô trắng nõn, dương mai màu đỏ tím, đặt bên cạn bờ môi hồng nhuận sáng bóng mang lại một vẻ đẹp dâm đãng cổ quái.

 

  Cố Dịch cười cười, quả nhiên là thế, vẫn là nhan sắc của anh ta quá đẹp.

 

  Chu Lương tưởng rằng đó là tôm hùm đất, bèn há miệng theo thói quen.

 

  Chất lỏng chua ngọt chưa  môi lại đu.ng phải ngón tay của Cố Dịch.

 

  Anh ta vô cùng hoảng hốt, thiếu chút nữa đã nuốt trọng dương mai, thầm cảm thấy áy náy mà lại vô cùng có lỗi, chỉ đành hoảng loạn cúi đầu như thể chưa từng xảy ra chuyện gì.

 

  Không ngờ rằng anh ta còn chưa kịp cúi thấp thì đã bị Cố Dịch nâng cằm lên. Ngón tay cái vừa vặn đặt ở bên cạnh bờ môi anh ta, nhẹ nhàng ma sát.

 

  “Sưng lên rồi.”

 

  Ngoài miệng thì tỏ ra thương xót nhưng khó nén tiếng cười đắc ý.

 

  “Ăn dương mai sẽ đỡ cay hơn.”

 

  Đưa ra lý do vừa muộn vừa cho có lệ, như thể hoàn toàn không sợ anh ta phát hiện ý mập mờ trong động tác vừa rồi.

 

  Hoặc chỉ là tạm thời chữa cháy bằng một câu như vậy, bảo anh ta đừng nên để sự hứng thú ngẫu nhiên của cô trong lòng.

 

 


/702

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status