Quan Khí​

Chương 1111: Chuyển biến

/0


Theo trình tự, Vương Trạch Vinh phải đệ trình phương án phát triển tổng quát lên Quốc vụ viện. Sau khi giao phương án lên, Vương Trạch Vinh lại càng có nhiều thời gian dẫn đoàn tới Bắc Kinh tham quan các hạng mục, chủ yếu là để các cán bộ Nam Điền chân chính cảm nhận được tốc độ phát triển cao của Bắc Kinh.

Sau khi song phương kết hợp, công tác tiếp theo đã tiến vào giai đoạn hợp tác mang tính thực chất, Vương Trạch Vinh cũng bắt đầu suy xét chuyện điều chỉnh cán bộ như thế nào.

Lần đầu thì thấy được Vương Trạch Vinh kết giao cùng Lô Ninh Quốc giờ thì lại thấy hắn cùng với Lý Kiền Ý, tất cả những người đi theo đều kinh hãi năng lực của Vương Trạch Vinh, đặc biệt là phó bí thư tỉnh ủy Tất Trí Vân kia, giờ hắn xem như đã biết thế nào gọi là ếch ngồi đáy giếng. Khi Vương Trạch Vinh vừa tới Nam Điền thì hắn còn không nhìn thấy Vương Trạch Vinh có năng lực chỗ nào, giờ thì chân chính minh bạch nếu mình đấu với Vương Trạch Vinh thì có thể chết như thế nào cũng không biết. Lô Ninh Quốc và Lý Kiền Ý là hạng người gì thì hắn đương nhiên biết, khi rảnh rỗi hắn cũng nghiên cứu không ít cục diện chính trị của Trung Quốc, hai người này nghe nói đều là ứng cử viên hàng đầu cho nhiệm kỳ tiếp theo. Bây giờ nhìn thấy hai người này thân thiết với Vương Trạch Vinh như vậy thì qua đó có thể hiểu được một chuyện, năng lực của Vương Trạch Vinh chính là cùng cấp bậc với bọn họ!

- Bí thư Vương, sau khi tham quan thành phố Hải Đông và Bắc Kinh, tôi lĩnh ngộ được sâu sắc!

Tất Trí Vân biết khi nào thì nên cúi đầu, nhân dịp tới Bắc Kinh lần này cũng là một cơ hội để khuất phục, để qua lần này thì chắc không còn cơ hội.

Thấy được tình hình của Vương Trạch Vinh, ngẫm lại về chủ tịch tỉnh Tiền Minh Phú, Tất Trí Vân lắc lắc đầu. Tiền Minh Phú không có khả năng là đối thủ của Vương Trạch Vinh, hắn mới coi như là người dựa vào bối cảnh để ăn cơm!

Vốn cũng không nghĩ Tất Trí Vân sẽ khuất phục nhanh như vậy, Vương Trạch Vinh nhìn quan khí của hắn một chút, giờ đã có xu thế nghiêng về mình rồi. Điều này đương nhiên khiến Vương Trạch Vinh vui mừng, mỉm cười nói:

- Lão Tất à, Nam Điền muốn phát triển thì cần rất nhiều những đồng chí có tinh thần phát triển, trong công tác sắp tới sẽ cần sự ủng hộ mạnh mẽ của đồng chí đó.

Tất Trí Vân nghiêm túc nói:

- Xin bí thư Vương yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt công tác của mình.

Hắn đã nghe ra Vương Trạch Vinh cũng đã bày ra ý tốt, đương nhiên hắn cũng không ngạo mạn cho rằng ở tỉnh Nam Điền thì Vương Trạch Vinh thực sự không thể tách rời khỏi mình. Mấy lần khai họp hội nghị thường vụ tỉnh ủy Nam Điền đã đủ để chứng minh rất nhiều vấn đề, Vương Trạch Vinh dần dần đã nắm tin tức Nam Điền vào trong tay, theo nhận thức của mình thì nên hết lòng dựa vào Vương Trạch Vinh là hơn.

Đang nói chuyện thì Vương Trạch Vinh nhận được một cuộc điện thoại, sau khi nghe xong liền mỉm cười nói với Tất Trí Vân:

- Có muốn đi cùng tôi một chuyến không?

Tất Trí Vân giờ đang muốn làm tốt quan hệ với Vương Trạch Vinh, thấy Vương Trạch Vinh nghe điện thoại xong còn muốn cho mình cùng đi ra ngoài nên biết chắc là có khả năng đi gặp nhân vật nào đó. Khi nghĩ đến người mà Vương Trạch Vinh gặp chắc chắn không phải nhân vật bình thường, Tất Trí Vân vội vàng nói:

- Không có ảnh hưởng đến ngài chứ?

- Ha ha, có gì mà ảnh hưởng, có mấy ông cụ nghe nói tôi tới Bắc Kinh nên bảo tôi qua đó dạy bọn họ luyện thái cực quyền, cùng đi rèn luyện một chút nhé.

Vương Trạch Vinh cố ý nói một cách bình thản.

- Ha ha, không ngờ bí thư Vương lại là huấn luyện viên thái cực quyền!

Tất Trí Vân cười ha ha nói:

- Vừa khéo tôi cũng muốn tới học tập một chút.

Vương Trạch Vinh nhìn thoáng qua Tất Trí Vân, hắn cố ý làm vậy, Tất Trí Vân nếu đã cúi đầu thì chứng tỏ tên này có khả năng kéo được gần hơn. Nhân cơ hội này để cho hắn biết được thêm một chút về bối cảnh của mình, phỏng chừng hắn sẽ có một nhận định chính xác. Người lái xe của Lý Minh Quốc mở cửa xe ra, thư ký ngồi ở bên cạnh còn Vương Trạch Vinh và Tất Trí Vân ngồi cùng một chỗ.

Đây là một chiếc xe riêng của Vương Trạch Vinh ở Bắc Kinh, sau khi Vương Trạch Vinh tới Bắc Kinh rồi vì muốn để cho tiện nên Vương Trạch Vinh vẫn luôn ngồi trên chiếc xe này, giấy phép này là loại có thể ra vào rất nhiều nơi.

Thấy được biển số xe này, ánh mắt của Tất Trí Vân cũng không nhịn được để lộ vẻ ước ao, loại biển số xe này cũng không phải ai cũng có thể có được!

Người lái xe tên là Lý Minh Quốc, người khẩn trương nhất lại là Phan Bằng Trình thư ký của Vương Trạch Vinh. Đây là lần đầu tiên hắn được Vương Trạch Vinh dẫn tới một địa điểm tư nhân, hắn biết hiện tại về cơ bản Vương Trạch Vinh đã chấp nhận mình rồi, vì muốn biểu hiện tốt nên dọc đường đi hắn đều tỏ ra rất là cẩn thận.

Tất Trí Vân cũng rất chú ý, ngồi tại chỗ nghĩ xem người sắp được gặp là hạng người gì, hắn đương nhiên biết Vương Trạch Vinh có một chú ý bối cảnh ở Bắc Kinh, chỉ có điều không biết là bối cảnh gì. Hôm nay khả năng là sẽ được nhìn thấy một số người sau lưng hắn.

Tuy nói đã có chuẩn bị tâm lý từ sớm nhưng khi tận mắt được nhìn thấy những đại nhân vật từng dậm chân một cái khiến chính đàn Trung Quốc rung chuyển thì trong lòng Tất Trí Vân vẫn cảm thấy khiếp sợ. Là một phó bí thư tỉnh ủy, tham chính nhiều năm nên dù mấy ông cụ này tuy đã già đi nhưng dung mạo của bọn họ vẫn rất dễ dàng nhận ra. Sau khi nhận ra một vài người, ngoại trừ kinh hãi ra thì hắn không tìm được từ nào để diễn tả cảm xúc được nữa.

Chẳng trách Vương Trạch Vinh lại có thể đánh bại Tiền Minh Phú, có những đại nhân vật này đứng ở sau lưng hắn thì lực lượng quá khủng bố!

Tất Trí Vân không biết nghĩ gì mà lại thấy người mình đang toát mồ hôi lạnh, ngẫm lại một chút mà sợ, nếu lúc này mà mình vẫn đang đối nghịch với Vương Trạch Vinh thì không biết hậu quả sẽ là như thế nào,

- Trạch Vinh, lần này tới Bắc Kinh mà cũng không tới gặp chúng ta một chút sao, công tác như thế nào vậy?

Lời này dọa cho Vương Trạch Vinh nhảy dựng lên, vội nói:

- Đã muốn tới từ sớm chỉ sợ quấy rầy các ngài thôi.

Một ông lão từng làm phó thủ tướng cười nói:

- Lão Lý, đừng có cậy già khi trẻ, Trạch Vinh đích xác rất bận.

- Ha ha, nói đùa thôi, Trạch Vinh giờ cũng là bí thư tỉnh ủy, vừa mới tới Nam Điền nên công tác bận là phải.

Lúc này Hoàng lão gia tử tiến lên nói với Vương Trạch Vinh:

- Trạch Vinh, gần đây sau khi tôi luyện thái cực quyền cậu dạy thì thấy người khỏe lên rất nhiều, bệnh lưng cũng đỡ đi không ít, chỉ có điều có mấy chỗ cần cậu chỉ điểm lại một chút.

Mọi người lập tức vây quanh Vương Trạch Vinh để nhờ hắn chỉ điểm.

Nhìn thấy cảnh này, Tất Trí Vân há hốc mồm, thấy Vương Trạch Vinh thân thiết với mấy ông cụ này như vậy thì cảm thấy thất vọng đến kinh hoàng, đây là một lực lượng vô hình!

Tất Trí Vân mặc dù là một phó bí thư tỉnh ủy nhưng trước mặt mấy lão già này thì rõ ràng là chẳng đáng kể gì, hắn chỉ có thể đứng ở một bên nhìn Vương Trạch Vinh cười đùa với mấy ông bà cụ già. Nghĩ một chút đành giữ tình trạng không hỏi không nói, đi cùng Vương Trạch Vinh tới đây chủ yếu là Vương Trạch Vinh bày ra ý tốt để cho mình và hắn thêm thân mật hơn. Nghĩ vậy tâm tình không thoải mái của hắn cũng vơi đi ít nhiều, nếu như có thể thông qua Vương Trạch Vinh để quan hệ với mấy ông cụ già này thì có lẽ cũng là một cơ hội của mình.

Hàn huyên với mọi người được một hồi, thấy mọi người được mình hướng dẫn liền luyện tập tại chỗ, Vương Trạch Vinh mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, quay lại thấy Tất Trí Vân cung kính đứng một chỗ, mỉm cười nói:

- Anh cũng cùng tới luyện chứ?

Mỉm cười nói:

- Bí thư Vương, hay là để lần sau có thời gian thì mời ngài dạy tôi đi.

Tất Trí Vân biết rõ địa vị của mình, hắn cũng không dám chen chúc cùng mấy ông bà già này luyện tập, thân phận của mình không đủ mà. Vương Trạch Vinh cười một chút, cũng không cưỡng cầu, hôm nay chủ yếu là kéo Tất Trí Vân tới xem mà thôi. Đột nhiên Lý lão gia tử kéo Vương Trạch Vinh qua một bên khẽ nói:

- Tôi nói cho cậu một chuyện này.

Vương Trạch Vinh thấy bố của thủ tướng cẩn thận như vậy thì đoán là sẽ nói về chuyện của Uông Chính Phong. Quả nhiên, Lý lão gia tử nói nhỏ:

- Chuyện Uông Chính Phong cậu có biết không?

Trong lòng thầm cảm động, Vương Trạch Vinh biết Lý lão gia tử có thể nói lời này với mình đủ biết lão rất quan tâm tới mình, hơi gật đầu Vương Trạch Vinh nói:

- Có nghe bí thư Uông nói.

Thấy Vương Trạch Vinh nói đã biết việc này, Lý lão gia tử nói:

- Cứ bước tiếp con đường của mình, đừng có để bị ảnh hưởng gì.

Vương Trạch Vinh cũng biết những người này đều biết mình đi lại thân cận với Uông Nhật Thần, đây là Lý lão gia tử lo lắng mình bị ảnh hưởng nên mới nói vậy:

- Bí thư Uông cũng nói với tôi như vậy.

- Tuy rằng cậu đi lại thân cận với lão Uông nhưng việc này là chuyện của Uông Chính Phong nên không có ảnh hưởng gì đối với cậu. Chẳng qua cậu cố gắng không nên thân cận quá với Uông Chính Phong là được.

Vương Trạch Vinh vốn cũng không muốn qua lại nhiều với Uông Chính Phong, mỉm cười nói:

- Chuyện ở Nam Điền còn rất nhiều, tôi quá bận công tác nên không sang đó nổi.

Vỗ vỗ vai Vương Trạch Vinh, Lý lão gia tử cười nói:

- Vậy là được rồi, phương án hợp tác với khu vực sông Mêkông của cậu rất hay, hạ quyết tâm hoàn thành chuyện này đi!

Không nghĩ tới Lý lão gia tử cũng đã biết tới phương án này, Vương Trạch Vinh hỏi:

- Ngài có ý kiến gì về phương án này không?

Thấy Vương Trạch Vinh xin thỉnh giáo, Lý lão gia tử nói:

- Quan trọng là vấn đề tài chính là kết giao với nước ngoài. Về tài chính thì quốc gia sẽ ủng hộ mạnh mẽ, còn về kết giao mấy quốc gia thì cần bộ ngoại giao tham gia, việc này không chỉ của riêng tỉnh Nam Điền mà còn quan hệ tới vấn đề tổng thể quốc nội, trung ương nhất định sẽ nghiên cứu kỹ lưỡng việc này. Chẳng qua, cậu yên tâm đi, tất cả mọi người đều xem trọng phương án này của cậu, nhất định là sẽ thực thi.

Lời của Lý lão gia tử ít nhiều cũng đại biểu cho thái độ của thủ tướng, trong lòng Vương Trạch Vinh rất vui mừng.

- Thủ tướng của các cậu hôm qua có nhắc tới cậu, rất hài lòng về công tác của cậu, khi nào có thời gian thì tới nhà ngồi chơi một lần, đừng khách khí.

Lý lão gia tử cười nói.

Nhìn thấy cảnh bố của thủ tướng và Vương Trạch Vinh nói chuyện thân mật ở phía xa, Tất Trí Vân cảm khái vạn lần, năng lực của Vương Trạch Vinh này thực không nhỏ, có sự ủng hộ của Hạng gia thì không nói, bây giờ nhìn thì thấy nhà của thủ tướng cũng rất tốt, lại có nhiều ông bà già này đứng sau lưng hắn ủng hộ, người như vậy không ngờ mình lại muốn đắc tội nữa!

Khi xe rời khỏi nơi này thì thái độ của Tất Trí Vân đối với Vương Trạch Vinh đã có biến chuyển cực lớn, cung kính nói với Vương Trạch Vinh:

- Bí thư Vương, không ngờ ngài lại quen thân với nhiều lão thủ trưởng như vậy!

Vương Trạch Vinh nói:

- Giờ không có thời gian, hiếm khi được về Bắc Kinh một chuyến, trước kia ngày nào tôi và bọn họ đều cùng rèn luyện thân thể mà.

Khi nhìn quan khí của Tất Trí Vân thì Vương Trạch Vinh âm thầm gật đầu, chuyển biến rất tốt đẹp!

/0

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status