Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 119: Đạt được ước muốn

/1421



Những tài liệu kết cấu của khôi lỗi đều bằng phẳng, còn những tấm vách kia lại có chút nhô ra kiểu như ba lô, thấy thế nào đều có chút không hòa hợp.

Nhưng chỉ mấy phút sau hắn liền thấy thất vọng. Hắn thật sự không hề đoán sai, chẳng qua ở nơi đó không có phụ tùng thay thế cho phù trận, chỉ có một chút gân thú dự bị, một chút linh kiện dùng cho các đốt ngón tay cùng tấm giáp dùng chữa trị cho xác ngoài mà thôi. Ngoài ra cũng có chút tài liệu cấp bốn quý trọng, đoán chừng được lấy từ những thành thị phía nam.

Ngay sau đó hắn lại đặt sự chú ý vào đầu khôi lỗi.

Nói là đầu cũng không thỏa đáng, thật ra chỉ là một khối hình vuông, chẳng qua phương vị nằm trên hai cánh tay. Tạo hình của cơ quan khôi lỗi giống như một hòm thư mọc dài hai tay hai chân. Dù sao tình hình cũng không đến nỗi khoa trương tới như vậy.

Khi Nhạc Vũ từ phòng điều khiển theo thang lầu đi vào không gian kia, nhất thời lại cảm thấy kinh dị. Bên trong không gian hẹp hòi này, ngoài những lổ hổng dùng để bắn cung, không ngờ lại đầy đủ cả đình đài lầu các! Hiện tại chẳng qua là thông qua chút cơ quan, co rút lại thật nhỏ để phòng ngừa bị tổn hại. Một khi mở ra hoàn toàn, rõ ràng chính là một đình viện nho nhỏ!

Tưởng tượng một khôi lỗi khổng lồ di chuyển về phía trước, Cơ Quan sư lại vô cùng thích ý hưởng thụ cuộc sống bên trong khôi lỗi, khóe môi Nhạc Vũ nhất thời lộ ra nụ cười. Hắn ngẫm nghĩ nếu quả thật mình có một ngày có thể rảnh rỗi đi du lịch Đông Thắng đại lục, như vậy nên chuẩn bị một vật như cơ quan khôi lỗi. Ít nhất miễn được nỗi khổ cực dọc theo đường đi, hơn nữa ở phương diện tốc độ còn nhanh hơn Long Lân mã mấy lần. Nhưng không biết khôi lỗi di chuyển tạo ra năng lực chấn động đến thế nào.

Xóa bỏ ý nghĩ kỳ lạ này trong đầu, Nhạc Vũ bắt đầu tìm kiếm. Chỉ một phút sau, hắn tìm được hai trăm tấm kim khí đồng cất bên trong một căn phòng.

Nếu như tổ hợp lại, không ngờ chính là hai bộ Hồn Khống trận và Linh trận, hoàn toàn là bản chính. Chẳng qua chỉ thiếu Hồn Thạch cùng linh thạch làm then chốt vận chuyển mà thôi.

Đem bộ phận bị hư hổng không còn trọn vẹn đưa vào trong khoang loái, chỉ một chút thời gian đã tu sửa xong Linh trận. Thậm chí lỗ hổng bị móng vuốt Sư Ngạc thú đâm thủng, cũng do Lâm Trác cùng Nhiễm Lực hợp lực chữa trị. Lấy gân thú buộc chặt với những phụ tùng kia, sau đó dùng đinh đóng dính lại cùng nhau.

Có một điều đáng tiếc chính là đây chỉ là tạm thời thay thế, không thể có được năng lực phòng ngự như trước kia. Địa phương kia vẫn là một trong những nhược điểm lớn nhất của khôi lỗi.

Đại hán râu đen kia vẫn ngồi yên nhắm mắt, cơ trí của Nhạc Vũ quả thật đã vượt ra khỏi sự dự liệu của hắn. Nhưng lúc này hắn vẫn luôn cho rằng không thể chữa trị được Linh trận của khôi lỗi.

Cho đến khi bên tai hắn vang lên tiếng kim chúc ma sát, lúc này hắn mới mở mắt. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com

- Ngươi đang định làm gì?

Hắn cảm thấy vô cùng kinh ngạc, Nhạc Vũ không phải tới ép hỏi hắn còn có linh thạch dự bị khác hay không, mà là đi tới trước khu vực trọng yếu của Linh trận, sau đó trực tiếp dùng một thanh vũ khí cấp bảo binh cạo bỏ chút ít phù văn bên trong. Cho đến khi đem mặt ngoài của những tấm kim chúc kia cạo đi sạch sẽ, lúc này mới điêu khắc lại phù triện lần nữa. Giờ phút này nếu có mặt Nhiễm Lực cùng Lâm Trác ở đây, lập tức sẽ nhận ra phù trận quen thuộc Nhạc Vũ đã dùng. Mà giờ khắc này đại hán kia nhìn hồi lâu mới nhìn ra kỳ hoặc bên trong.

- Ngũ Hành Tụ Linh? Hắc hắc! Không nghĩ tới ngươi có thể biết được loại phù trận này. Cũng có được mấy phần tinh diệu. Thật khó trách biết sử dụng thần thức tụ Tụ Tán Sinh thuật! Xem ngươi sử dụng loại binh khí bất phàm, hai người hầu tuy còn trẻ nhưng tu vi không kém, xem như là nhất đẳng thiên tài tại Bắc Mã Nguyên này rồi, có phải chính là đệ tử của một Trận Phù sư hay không? Là Hi Hoàng Phù Sư hội, hay là người của hội đường tông môn phía nam, hoặc là môn hạ của một vị tán tu nào?

Nhạc Vũ mỉm cười, nghĩ thầm thì ra những tổ chức tương tự như Hi Hoàng Phù Sư hội không chỉ có một, chẳng qua người này không đề cập tới phía bắc, lại chỉ nói về phía nam. Vậy có phải có ý nghĩa, Hi Hoàng Phù Sư chính là tổ chức Trận Phù sư nổi tiếng nhất Bắc Mã Nguyên hay là cả Bắc Hoang?

Còn có tán tu, theo ý tứ của mặt chữ có thể hiểu được, là người tu hành đơn độc. Mà Nhạc Vũ biết chắc loại từ này, bình thường đều có liên hệ tới những từ ngữ như tu chân hay là tiên nhân gì đó.

Thấy Nhạc Vũ không đáp, thần sắc trong mắt đại hán kia càng thêm âm hàn. Võ lực của hắn đúng là không kém, thậm chí không thua những võ sư đỉnh cấp, mà giờ khắc này hai chân đều gãy, thân thể cực kỳ suy yếu. Nhạc Vũ dùng ngân châm đâm vào trong cơ thể hắn, tuy có hiệu dụng giảm đau cầm máu, nhưng không biết tại sao lại đồng thời khiến cho hắn không cách nào nhúc nhích.

Nếu không phải như thế, lấy thái độ của thiếu niên này đối với hắn, đổi lại thường ngày hắn đã sớm chặt đầu đối phương từ lâu. Chẳng qua lòng dạ hắn sâu đậm, cho dù trong lòng có sát ý, giờ phút này cũng tuyệt không bộc lộ trên nét mặt. Lúc này chẳng qua chỉ nhẹ giọng hừ lạnh một tiếng, lẳng lặng nhìn Nhạc Vũ tiếp tục vẽ phù trận.

Nhưng theo thời gian trôi qua, nỗi nghi ngờ trong mắt hắn càng ngày càng dày đặc. Hình thức của Ngũ Hành Tụ Linh trận này, trước kia hắn chưa từng được nhìn thấy qua bao giờ. Ngoài ra Ngũ Hành Tụ Linh trận này nếu nói chân chính hẳn còn cao cấp hơn rất nhiều pháp trận bên trong Linh trận sơ cấp.

Phải tìm được năm viên linh thạch phân chia rõ thuộc tính ngũ hành, giá tiền cao, tuy giá cả không đến mức thái quá, nhưng người bình thường muốn thu thập cực kỳ khó khăn.

Nếu thiếu niên này là đệ tử của một vị Trận Phù sư thì cũng thôi, chẳng lẽ không hiểu được đạo lý này. Nhưng nếu như hắn không phải, lại không biết nên làm gì hay sao?

Khi Nhạc Vũ khắc xong trận phù, tiếp theo lại lấy ra năm viên yêu lực kết tinh thuộc tính khác nhau, an trí vào năm phương của phù trận, sau đó khi linh lực của Ngũ Hành Tụ Linh trận bắt đầu chậm rãi khởi động, hai mắt của đại hán kia liền trợn tròn, khuôn mặt tràn đầy vẻ khó tin.

- Điều này sao có thể? Chuyện khắc ấn phù triện, làm sao có chuyện chỉ làm một lần liền thành công? Còn có những yêu lực kết tinh cấp bốn này? Rốt cục ngươi lấy được từ nơi nào?

Trong miệng hắn liên tục lẩm bẩm khó thể tin nổi, trong lòng càng cảm thấy quỷ dị. Chẳng lẽ vị thiếu niên trước mắt chính là đệ tử của một vị cao nhân nào đó? Nhưng nếu thật sự là như thế, vì sao đối phương có thể xem trọng những thứ đồ chơi không đáng giá của hắn?

Chân mày Nhạc Vũ thoáng nhướng lên, vừa bắt đầu hắn vốn cực kỳ bất mãn đối với cách nói chuyện của người kia. Ngoài ra tin tức đối phương tiết lộ trong lời nói cũng làm cho hắn cảm thấy vô cùng hứng thú. Chẳng qua trước mắt hắn còn chưa có tâm tư đi để ý tới mà thôi.

Hai mắt ngó chằm chằm biến hóa bên trong phù trận, cho dù chỉ là chút dị động cũng làm hắn vô cùng khẩn trương.

Khi nhìn thấy linh lực tụ tập bên trong Tụ Linh trận, bị Linh trận rút đi, sau đó chút ít phù triện bên trong phòng lộ ra vẻ sáng bóng đủ màu sắc, Nhạc Vũ mới thở phào một hơi.

Bên trong quyển "Tường giải Cơ Quan thuật" có đề cập tới, Ngũ Hành Tụ Linh trận có thể thay thế linh thạch có linh lực ngũ hành. Hơn nữa vô luận là sử dụng số lượng linh lực hay là thâu xuất, cũng vượt xa linh thạch ngũ hành. Nhưng vô luận là bên trong quyển sách tường giải này, hoặc là quyển Linh trận vỡ lòng, cũng không nghe nói về pháp trận kia.

Đến khi hắn tự mình nghiên cứu ra, tuy là sau khi tìm hiểu thêm vài quyển sách, thoáng cải tiến những sơ hở bên trong, tăng thêm chút phù văn thu cùng xuất linh lực, rốt cục có thể áp dụng được hay không hắn cũng không nắm chắc được bao nhiêu. Cũng may kết quả hôm nay xem như không tệ, yêu lực kết tinh bị tiêu hao cũng ít hơn trong sự tưởng tượng của hắn.

Kế tiếp lại đưa tay chạm tới viên Hồn Thạch, khi hắn dựa theo phương pháp ghi chép bên trong quyển "tường giải", bắt đầu thúc giục những phù triện bên trong Hồn Thạch, sau đó chợt cảm thấy thế giới hiện ra trong đầu rất khác với thế giới bên ngoài. Phảng phất như hiện tại hắn đã biến thành cơ quan khôi lỗi, hắn có thể cảm giác được thật rõ ràng tất cả trạng huống của ngoại giới. Mà kết cấu cùng những nơi tổn thương của cơ quan khôi lỗi đều nhất nhất hiện ra trong đầu hắn.

Cũng không phải trực tiếp dùng mắt "nhìn" đến, mà dưới sự trợ giúp của Hồn Khống trận, dùng thần trí của mình đi quan sát thế giới. Cảm giác kỳ diệu thật sự không cách nào dùng ngôn ngữ để miêu tả. Cứ như hắn cảm nhận được mỗi một diễn biến của từng nhánh cây ngọn cỏ chung quanh mình.

- Đáng tiếc vượt ra ngoài năm trăm thước thì cảm giác liền trở nên mơ hồ như vậy. Đến ngoài mười hai dặm căn bản không cách nào cảm giác. Chẳng qua thật không biết nếu rời khỏi Hồn Thạch còn có Hồn Khống pháp trận trợ lực, có thể đạt được khoảng cách bao nhiêu?

Trong lòng Nhạc Vũ cảm thấy thật tiếc nuối, tuy hắn mượn lực lượng của pháp trận mới có thể dùng thần trí của mình quan sát thế giới này. Nhưng cảm giác như vậy chỉ cần ghi nhớ cũng có thể bắt chước theo. Chẳng qua chính hắn cũng biết, tinh thần lực hiện tại của mình có hạn. Nếu không phải như thế, phương pháp dò xét bằng thần thức này so với hệ thống trí năng phụ trợ sử dụng tốt hơn rất nhiều.

Thoáng thích ứng lại giác quan đặc thù, Nhạc Vũ bắt đầu thử thăm dò dùng Hồn Thạch khống chế việc chuyển động của khôi lỗi. Hắn thử dò xét giơ lên tay trái của mình, sau đó cảm giác dưới chân mình đang di chuyển. Kết quả làm cho hắn vui mừng nhướng cao mày.

- Hắc hắc! Đúng là có thể động!

Vào lúc này Nhiễm Lực cùng Lâm Trác cũng đã nhận ra động tĩnh, trước sau cùng tiến vào trong khoang lái. Nhiễm Lực đầy mặt vui mừng kêu to hoan nghênh.

Nhạc Vũ cũng nặng nề gật đầu, nhìn hình dạng như vậy xem như đã thành công. Hắn tiện tay nắm cổ áo của đại hán trên ghế nhấc hắn lên, ném cho Lâm Trác đứng bên cạnh. Sau đó không hề để ý tới chút ít vết máu dính trên ghế, ngồi lên trên.

Đầu tiên thử linh hoạt chút bộ dáng đi đứng. Đợi tới khi cảm giác đã có thể điều khiển được tự nhiên, Nhạc Vũ thử từ mặt đất đứng lên. Mà giờ khắc này những yêu thú đang tranh giành thực vật chung quanh đều ngưng hẳn động tác, cảnh giác nhìn sang bên này.

Ngay khi Linh trận khởi động lại lần nữa, bọn chúng đã cảm thấy nguy hiểm. Mà giờ khắc này khi con quái vật trong mắt chúng vừa đứng lên, bọn chúng liền có cảm giác chẳng khác gì một đầu yêu thú cấp năm trỗi dậy.

/1421

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status