Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 336: Tâm cảnh thuế biến

/1421



Trước nguyệt kính, khuôn mặt Lý Vô Đạo đang đỏ bừng hưng phấn, bên trong gương đồng là hình ảnh Nhạc Vũ đang ngự kiếm xuyên không.

Tuy bên trong chỉ là hình ảnh thu nhỏ mấy ngàn dặm nhưng với kinh nghiệm của Lý Vô Đạo thì có thể nhìn ra trong cơ thể của Nhạc Vũ đang tụ tập một lực lượng có tính hủy diệt, một khi đánh ra sẽ có uy lực tuyệt đối.

Đến khi Nhạc Vũ xuyên qua tầng mây thì Lý Vô Đạo đã đình trụ hô hấp. Bất quá tiếp theo thì hình ảnh trong gương đồng đột nhiên lóe lên, sau đó khi khôi phục thì chỉ thấy hình ảnh của lão như một chiếc gương đồng bình thường.

Lý Vô Đạo thấy vậy đầu tiên là ngẩn ra, sau đó giận tím mặt xoay người lại:

- Diệp Tri Thu! Ngươi lại đang giở trò quỷ gì?

Nam tử mắt đỏ ngầu đang ngồi tĩnh tọa bên kia nghe vậy chỉ thản nhiên:

- Không có gì, mới vừa rồi nghiên cứu một đạo pháp, không cẩn thận dùng sai đi. Xin sư huynh bao dung.

- Dùng sai đạo pháp? Ngươi lừa gạt quỷ sao? Diệp Tri Thu, ngươi kiếm cớ đùa bỡn cũng suy nghĩ hợp lý chút đi, xem ta là đứa ngốc?

Lý Vô Đạo càng nghĩ càng căm tức, lửa giận ngập trời:

- Ngươi không muốn nói cho ta biết cũng là thôi, làm sao còn muốn ngăn cả ngươi? Cũng may nhờ là tính tình sư huynh tốt, còn chọc giận ta có tin hôm nay kết liễu ân oán trăm năm không!

- Ý tứ nói muốn động thủ?

Diệp Tri Thu lần này nghe vậy thì khẽ nhếch miệng, cặp mắt chớp lên, huyết quang quang thân đột khởi.

- Sư huynh cũng không cần nhịn nữa, mời xuất kiếm đi! Vừa khéo ta và ngươi xa cách sáu mươi năm, Tri Thu cũng muốn xem kiếm thuật của sư huynh tiến triển đến mức độ nào.

Khí thế Lý Vô Đạo nhất thời đình lại, con ngươi chuyển vòng rồi hừ lạnh một tiếng, rộng lượng phất tay nói:

- Bỏ đi! Hiện giờ đi xem tiểu gia hỏa kia quan trọng hơn, không cần so đo với ngươi! Về phần so đấu giữa ta và ngươi để rãnh rỗi rồi hãy nói.

Nói dứt lời, Lý Vô Đạo đánh ra một pháp quyết khôi phục hình ảnh gương đồng thì đã thấy thân thể Công Dương Anh đang bị liệt hỏa đốt cháy rừng rực không hề động đậy, hiển nhiên đã không còn sinh cơ.

- Chết nhanh như vậy sao?

Lý Vô Đạo trợn tròn hai mắt, cơ hồ không dám tin vào hai mắt của mình:

- Thần thông của hắn là gì mà dù Công Dương Anh có thể nhanh chóng tử vong đến vậy? Mới vừa rồi lúc thuật thiên lí chiếu ảnh mất đi tác dụng đã phát sinh điều gì?

Diệp Tri Thu yên lặng không nói, chỉ khẽ nhếch lên một tia cười lạnh. Chỉ cần một kích đã khiến lão trong lúc không phòng bị bị thương, Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm sao có thể như thần thông tầm thường. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenyy.com

Một lát sau, trước người lão đã truyền đến tiếng gào như sói khóc quỷ cười của của Lý Vô Đạo:

- Diệp Tri Thu! Không cần chờ đến ngày sau, hôm nay ta làm thịt ngươi .

Xuất ra ba luồng Tam Muội Chân Hỏa đốt cháy thân thể Công Dương Anh để xóa sạch vết tích Đại Ngũ Hành âm dương diệt tuyệt thần châm, xong xuôi Nhạc Vũ mới vẫy tay thu hồi nhẫn trữ vật của người này.

Khi linh thức hắn thăm dò vào trong đó, Nhạc Vũ chỉ cười khẽ. Trong này cũng không có pháp bảo gì quý giá, ngược lại có tới tám mươi viên linh thạch đủ để tài sản đang khánh kiệt của hắn lại trở nên sung túc. Tiếp đó hắn thu hồi lại Vạn Mộc linh bài và Hỏa Vân Phiên của Công Dương Anh.

Uy lực của hai thứ này cũng rất tốt. Tuy là ít nhiều có chút tổn thương nhưng chữa trị cũng tương đối đơn giản. Về phần ngũ phẩm phi kiếm của Công Dương Anh, Nhạc Vũ cũng thuận tay nhặt lại, đợi đến sau này về lại Quảng Lăng Sơn thì bán đi kiếm tiền. Trên thanh kiếm này gia cố toàn đạo pháp thổ hệ nên không hề có ích với hắn.

Sau khi xử lý xong hết thảy, Nhạc Vũ mới nhìn lại thân thể đã hóa thành tro của Công Dương Anh đang theo gió phiêu tán.

- Cương phong và Thái Dương Chân Hỏa này quả thực lợi hại. Mới vừa kia Công Dương Anh xuất khiếu thần hồn nhưng chỉ trong giây lát đã không chống đỡ được. Trong truyền thuyết, những tu sĩ Nguyên Anh sau khi xuất khiếu cần ở trong mây ngạnh kháng lôi điện, sau đó từng bước lên đến tầng mây có thể lấy thần hồn đối kháng cùng cương phong và Thái dương chân hỏa, qua được như vậy mới có thể xem như chân chính tiến vào Đại Thừa Cảnh. Gian khổ trong quá trình này đúng là khó tưởng tượng.

Nhạc Vũ thầm cảm thán, uy lực thiên địa đúng là làm người ta sợ hãi, tự biết tu hành của mình hiện giờ vẫn chỉ đang ở khởi đầu.

Hắn cứ thế nhìn sững lên bầu trời chói chang, cho đến khi thấy cay mắt mới thăm dò tung tích Thạch Lũy. Điều kỳ quái là dù hắn đã tìm kỹ trong vòng mười dặm cũng không thấy tung tích, tiếc là trong tầng cương phong này thì linh thức hắn không thể đi quá xa, nếu không có thể thử lại một lần.

Nhạc Vũ đoán chừng lúc Công Dương Anh xuyên qua biển mây chạy trốn đã kịp thời đem Thạch Lũy giấu vào một nơi nào đó kín đáo.

Nghĩ đến đây, trong lòng hắn lại cảm thấy cực kỳ tiếc nuối, cũng không phải sợ sau này Thạch Lũy thành tài tìm hắn báo thù. Loại nhân vật như vậy có cả hàng trăm hàng ngàn, hắn nào sợ gì, nguyên nhân chính là Nhạc Vũ đang thèm "Thạch linh thân thể" của hắn.

- Đáng tiếc, lần này không có cách nào phân tích thân thể tiểu tử kia. Nếu không biết được kết cấu nhục thân và tế bào của hắn sẽ rất có ích với mình và Nhiễm Lực.

Mục đích của Nhạc Vũ chính là tìm hiểu thân thể Ngũ Hành.

Nếu có thể hoàn thành thì sẽ rất có lợi cho công quyết Đại Hỗn Nguyên Ngũ Hành của hắn. Còn tư chất tu chân của Nhiễm Lực cũng không cao, nói khách quan thì vẫn kém những thiên tài chân chính một bậc.

Nhưng nếu có thể tiến hành cải tạo thân thể, hoàn thành Thổ linh thân thể thì tu hành sau này chắc chắn sẽ đại tiến! Còn có Lâm Trác cùng Nhạc Băng Thiến, nếu có thể tìm được thể chất thích hợp với bọn họ thì tình hình cũng tương tự.

Bất quá bỏ phí mất cơ hội lần này, Nhạc Vũ nghĩ lại cảm thấy như vậy lại may mắn. Năng lực hệ thống phụ trợ trí năng của hắn còn chưa tiến hóa đến mức tận cùng, đến lúc có được lại không cách nào tiến hành phân tích toàn bộ thì cũng không biết xử lý thế nào.

Dựa theo những gì trong sách đã viết thì loại Ngũ Hành linh thể như vậy trong cả tỷ người mới có một, có đôi khi cả mấy trăm năm cũng không có người như vậy. Nếu bỏ lỡ qua Thạch Lũy thì sau này cũng chưa chắc tìm lại được linh thể đồng dạng.

Nhưng nếu là cứ như vậy để người này đi thì cũng không phù hợp phong cách của hắn.

- Cũng được! Cứ để hắn tạm thời tiêu dao, đợi đến ngày sau có duyên gặp lại rồi hãy nói. Việc cấp bách hiện giờ là phải đọc hết sách trong ba tàng thư của tông môn đã.

Nghĩ đến điểm này, Nhạc Vũ thôi cũng không đi tìm Thạch Lỗi. Mắt thấy những tán tu kia cũng đều xuyên qua tầng mây, Nhạc Vũ nhíu mày rồi trực tiếp hạ xuống dưới.

Mới vừa ngự kiếm đến trên chỗ của Lý gia hắn đã thấy Lệ Duy vui mừng lớn tiếng hỏi:

- Nhạc chấp sự, không biết kia Công Dương Anh hiện nay như thế nào? Có chạy thoát không?

Nhạc Vũ thấy thế cũng âm thầm gật đầu. Người này tuy hiếu kỳ tình hình chiến đấu giữa mình và Công Dương Anh nhưng thủy chung vẫn bảo vệ bên cạnh Nhạc Trương Thị cùng Trương Nguyên Triết, chưa từng học theo những tán tu kia xuyên qua mây xem náo nhiệt, đủ thấy là một người hết sức tận tụy.

Hắn không muốn khoe khoang nên khi đến sát bên ba người mới gật đầu:

- Chỉ giết được Công Dương Anh, Thạch Lũy thì đã trốn thoát.

Lời vừa nói ra, vẻ mặt ba người nhất thời biểu lộ khác nhau. Trong vẻ mừng rỡ của Nhạc Trương Thị còn mang theo tự hào. Tuy bà cũng không hiểu rõ thân phận của tu sĩ Kim Đan nhưng thấy nhiều người nịnh nọt như vậy hiển nhiên là cực kỳ lợi hại, con mình có thể thắng được người này, chẳng phải bất phàm hơn?

Trương Nguyên Triết nhìn Nhạc Vũ lộ vẻ sợ hãi. Khó có thể tin tu sĩ Kim Đan trong truyền thuyết có khả năng dời non lấp bể lại bị mình cháu trai ngoại giết hết. Bất quá trong lòng hắn lại cảm thấy an tâm, có biểu ca thực lực mạnh mẽ như vậy che chở, tiền trình con gái mình ở Quảng Lăng Tông nhất định tiến xa.

Lệ Duy chỉ thuần túy vui mừng, Nhạc Vũ thấy vậy thì kinh ngạc:

- Công Dương Anh dù sao cũng là tu sĩ Ngọc Hoàng Tông, tuy mấy năm qua có hiềm khích nhưng đối với tông môn ta vẫn kính cẩn. Lệ sư huynh chẳng lẽ không cảm thấy lo lắng phiền não?.

- Cung kính cái gì?

Lệ Duy nghe vậy cười lạnh, mở miệng đáp: - Mấy năm này, Ngọc Hoàng tông cũng chỉ cung kính bề ngoài mà thôi, còn bên trong mấy phen ám trợ Thái Huyền tông. Chẳng qua tông môn nhiều việc nên chưa hỏi tội, chỉ có thể tạm thời trấn an mà thôi. Bọn họ nếu có nửa phần kính sợ, há cùng La Phù Tông hợp tác, lén chiếm cứ chỗ địa hỏa này?

Nói tới đây, sắc mặt Lệ Duy đã bình thản trở lại, chỉ là giọng nói vẫn lạnh băng:

- Sư đệ có thể tru diệt lão khốn này tuy là có chút phiền phức. Bất quá chưởng giáo chân nhân cùng chư vị trưởng lão nhất định sẽ cảm giác vui mừng. Thân phận của sư đệ bất đồng, có chiến tích này cũng có thể uy chấn chư tông bắc hoang.

Nhạc Vũ nhíu mày, Lệ Duy nói cũng gần như suy nghĩ của hắn. Sau trận chiến này đủ khiến những tông môn có ý xấu trong bắc hoang sợ hãi, chẳng qua bản thân hắn từ đây cũng sẽ phải đứng đầu gió.

Bất quá tâm thái Nhạc Vũ lúc này lại rất khác trước. Trước kia chỉ cầu sinh tồn cho nên ẩn nhẫn khắp nơi, hiện giờ người nhà tự có tông môn bảo vệ, chỉ một lòng theo đuổi đạo trường sinh, thử kiếm cường giả thiên hạ để tôi luyện bản thân

Hoàn cảnh càng hiểm ác, tiền đồ càng khó khăn thì càng hợp với tính toán của hắn. Nếu có thể bạt đi gai góc trên đường thì thành tựu của hắn nhất định có thể hơn xa đời trước!

/1421

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status