Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 835: Bị bách ứng địch.

/1421



Nhạc Vũ có chút đau đầu dùng tay nhu nhu thái dương, sát ý trong đầu như thủy triều, nhưng vẫn còn duy trì vài phần lý trí.

Làm cho hắn cảm giác phiền toái không phải thực lực của ba người kia, mà là khả năng truy tung của bọn hắn.

Chỉ sợ cho dù hôm nay hắn thuận lợi rời khỏi tiên thiên sát trận nơi này, ba người kia cũng có thể tìm được hành tung của bọn họ.

Đồng dạng là nhân vật nhất lưu Thái Ất Chân Tiên, nhưng những Huyết Tu La này chiến lực vốn thấp hơn một tầng, trong mắt hắn lại càng khinh thường.

Nếu đặt ở một năm trước, tất nhiên hắn sẽ xa xa tránh né mà không đến gần. Nhưng hôm nay trong tay hắn cùng Chiến Tuyết tuy nắm giữ nhiều loại phương pháp khắc chế, nhưng lại không giống như ba người Dương Ất chân nhân, làm hắn chân chính cảm giác vạn phần kiêng kỵ.

Có lẽ đánh bại họ thật sự khó khăn, nhưng muốn tự bảo vệ mình cũng có được vài phần nắm chắc.

Nhưng hậu quả tin tức sẽ bị tiết lộ về sau, lệ khí cùng sát khí trong lồng ngực Nhạc Vũ không cách nào bị kềm chế.

Nhưng hắn cũng biết được một khi mấy người bọn họ tranh đấu, tất nhiên sẽ làm kinh động tới những người khác, tình cảnh khi đó sẽ càng thêm không xong.

Giờ phút này tiến vào bên trong sát trận tuyệt đối không chỉ có Ngũ Đài Tông cùng ba Tu La Huyết Thánh mà thôi.

Trừ phi trong vòng nửa khắc có thể lấy được tính mạng ba người này!

Trong nháy mắt trong đầu Nhạc Vũ hiện lên vô số ý niệm, nhưng tốc độ viễn độn không chút nào suy giảm. Thời gian bí pháp đem thân hình của hắn cùng Chiến Tuyết gia tốc gấp mười bốn lần, Ngũ Hành Âm Dương nguyên từ lực cũng toàn lực khởi động.

Bên trong đan điền của hắn, ngũ sắc quang mang phân thanh ngũ hành kiếm chớp động linh quang. Giờ phút này toàn bộ Tiên Thiên Hỗn Nguyên Khí trong cơ thể hắn đều lướt qua những thanh kiếm một lần, sau đó khi rót trở lại đan điền của hắn, cường độ mạnh mẽ tăng thêm mấy lần.

Cả người Nhạc Vũ cơ hồ hóa thành lưu quang.

Hắn cũng không hề có mục đích bay đi, liên tục phi độn chung quanh tòa mê cung khổng lồ bên dưới lòng đất. Sau đó hắn dần dần phát hiện tình hình này có chút không đúng.

Vô luận hắn cùng Chiến Tuyết chạy về phương nào, bỏ lại ba người kia thật xa, nhưng chỉ cần ngừng nghỉ một lát thì mùi huyết tinh kia lại từ xa xa đánh úp tới.

Nhạc Vũ thử lại nhiều loại bí pháp, che giấu thần hồn chân khí của Chiến Tuyết, nhưng vẫn không cách nào bỏ rơi ba người kia, ngược lại pháp lực trong cơ thể bắt đầu dần dần khô cạn.

Duy nhất cảm thấy may mắn chính là hai người họ chạy loạn khắp nơi, nhưng lại không đụng chạm tới những người khác.

Lần này bị truy đuổi, nội tâm Nhạc Vũ càng thêm dày đặc sát khí, chỉ cảm thấy cực kỳ biệt khuất.

Chiến Tuyết cũng cau chặt mày, mặc dù dùng độn quang theo sát phía sau Nhạc Vũ nhưng trong ánh mắt vẫn loang loáng, thật không biết nàng đang suy nghĩ chuyện gì.

Cho đến khi mùi huyết tinh phía sau lại sút giảm, Nhạc Vũ tuyển chọn một địa phương rộng lớn chợt dừng lại, thân hình Chiến Tuyết uốn lượn thành một đạo đường cong, bay tới bên người Nhạc Vũ nói:

Sư huynh, trước kia ta từng xem qua một quyển đạo điển, nghe nói trong U Minh Huyết Hải dù không có môn thần thông truy tác thần hồn nào, nhưng có chút Tu La trời sinh thiên phú dị bẩm, đối với hồn thức của người khác lại dị thường mẫn cảm, linh tuệ cũng vượt hơn xa cùng thế hệ.

Chân mày Nhạc Vũ cau lại, hắn từng xem qua đạo điển nhiều hơn Chiến Tuyết gấp mấy lần, suốt một ngày thời gian bị truy đuổi, ba người phía sau rốt cục dùng phương pháp gì gắt gao đuổi theo sau bọn họ, tất nhiên trong lòng hắn vô cùng rõ ràng.

Xét đến cùng, vẫn là mê cung dưới lòng đất cũng xem như quá nhỏ, vô luận chạy tới nơi nào đều bị đối phương tìm được.

Kỳ thật chỉ cần thoát ly ra khỏi sát trận, rời xa trăm vạn dặm thì có thể tránh né.

Nhưng vấn đề là hiện tại hắn còn chưa ra được tòa sát trận này.

Hiện giờ bên trong sát trận mặc dù chỉ có một Thái Ất Chân Tiên, nhưng hắn cũng không tin những đại năng hồng hoang luôn luôn chưa từng chú ý nơi này.

Lúc trước hắn dựa vào bên trong Huyết Vân sơn mạch có thể che đậy thiên cơ nên mới tiến vào, nhưng kế sách thoát thân Nhạc Vũ lại không thể không tiếp tục cẩn thận mưu tính một phen.

Trong lòng khẽ động, Nhạc Vũ đem Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô lấy ra từ tay áo, sau đó thật cẩn thận đưa vào bên trong Diễn Thiên Châu, tận sâu trong bổn nguyên của thế giới kia.

Sau đó hắn bắt đầu lấy ý niệm thúc giục, mười hai viên hoàng châu đã bị hắn khắc vào thần hồn ấn ký đặt trong Diễn Thiên Châu quay chung quanh hồng sắc hồ lô, bắt đầu xoay tròn.

Một tia hoàng khí bắt đầu chảy ra từ trong hạt châu, nhảy vào bên trong Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô, không gian rối loạn bên trong hồ lô nhất thời yên tĩnh, hiện ra chút vẻ bình ổn.

Ánh mắt Nhạc Vũ không khỏi chấn động, biết có lẽ lần này có được biện pháp làm không gian trong hồ lô có thể ổn định lại. Vì thế cơ hồ không chút do dự tiếp tục toàn lực thúc giục pháp lực làm cho hoàng sắc chân khí bên trong hoàng châu thẩm thấu đi ra.

Mà Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô từ ban đầu thụ động hấp thu, dần dần chuyển thành chủ động đòi hỏi.

Nhưng ngay sau đó khi hồ lô vừa khôi phục lại trạng thái trước khi sử dụng Tán Phách Thần Quang, mười hai viên hoàng châu lại đồng loạt thu hồi hoàng khí. Từ sáng bóng chuyển thành tối, vô luận hắn thúc giục pháp lực thế nào cũng không hề có chút động tĩnh.

Trong lòng Nhạc Vũ chợt giật mình, tiếp theo chợt bật cười.

Phẩm cấp của mười hai viên hoàng châu tuy hắn không biết rõ, nhưng Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô là tiên thiên chí bảo, muốn nhất thời nửa khắc khôi phục lại toàn bộ, dù là Hỗn Nguyên Khí cũng khó thể làm được.

Lấy diệu dụng của mười hai viên hoàng châu, có thể làm hồ lô khôi phục lại tình trạng của hai ngày trước đó xem như đã rất không tệ, là nỗi vui mừng ngoài ý muốn.

Nhưng tuy trong đầu hắn suy nghĩ như thế, nhưng trong lòng vẫn có chút ý thất vọng, cơ hồ đều hiện lên trên mặt.

Chiến Tuyết nhìn thấy Nhạc Vũ đem Tán Phách Hồ Lô đưa vào bên trong Diễn Thiên Châu, lúc này thấy thế nàng chợt nghĩ chuyện này có lẽ nghiêm trọng không còn cách nào, thoáng do dự liền hiện lên vẻ mặt kiên quyết:

Ta có thể dẫn dắt bọn hắn rời đi!

Nhạc Vũ bật cười một tiếng, Huyết Tu La vốn là một trong những độn pháp nhanh nhất đương thời, nếu ba vị Tu La Huyết Thánh kia chịu tiếp tục thiêu đốt tinh huyết bản thân thúc đẩy, trong thế gian cùng đẳng cấp, thực sự không có bao nhiêu người có thể thắng được những Tu La kia.

Nếu không phải hắn nắm giữ thời gian bí pháp, cũng không cách nào thoát khỏi. Mặc dù hiện tại Chiến Tuyết đã bắt đầu hấp thu thần tinh Ngân Linh Tử, phương diện dị năng thời gian so với hắn còn mạnh mẽ hơn, nhưng cũng sẽ có lúc pháp lực phải bị cạn kiệt. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnY-Y.com

Đẳng cấp như bọn họ có lẽ nhờ vào cường độ pháp lực có thể chống đỡ Thái Ất Chân Tiên được một phần, nhưng nếu nói tới chân khí lâu dài, mặc cho ngươi căn cơ bao sâu, thiên tư mạnh mẽ, cũng tuyệt đối không thể so sánh với người ta.

Bên trong Diễn Thiên Châu, Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô đã khôi phục lại như lúc ban đầu.

Có lá bài tẩy trong tay, Nhạc Vũ cũng không còn ý niệm chạy trốn khỏi tay ba người kia. Nhưng hồ lô nếu không cần thiết, hắn nhiều nhất chỉ dự định xem như là đồ vật dự bị mà thôi. Trước mắt hắn vẫn còn thiếu chút thủ đoạn khắc chế kẻ địch.

Trầm ngâm một chút, Nhạc Vũ nhìn quét khắp bốn phía. Khi nhìn thấy trên bốn vách đá do tiên thiên Huyền Vũ Cương Nham tạo thành, trong lòng hắn khẽ động, liền đi tới. Nhạc Vũ đưa tay vỗ vỗ vách đá, đem nội tức bản thân chậm rãi thăm dò vào, bắt đầu tiến hành phân tích. Ngay sau đó hắn đã cảm giác được tận sâu trong thạch bích ẩn chứa hàn lực tràn trề, đang bám theo pháp lực của chính hắn thẩm thấu đi ra, cơ hồ muốn đông cứng hắn.

Huyền Vũ Cương Nham sở dĩ có tên là Huyền Vũ, chính là vì ngoại trừ độ cứng, nó vốn là một trong những tiên thiên linh trân còn có khả năng hấp thu hàn lực cực mạnh, trừ bỏ Cửu Thiên Tức Nhưỡng cùng Ngũ Sắc Thần Thạch.

Ngoại trừ vách đá, nơi này cũng không thấy băng tầng. Nhưng bên trong vách đá súc tích băng hàn không chút tầm thường. Quanh năm suốt tháng cô đọng lại đã đạt tới trình độ khủng bố.

Chân mày cau lại, trong mắt Nhạc Vũ liền lộ ra một tia sáng bóng. Hắn tiếp tục nhìn quét bốn phía, chỉ thấy nơi này là một nơi giao tiếp giữa các con đường, hai bên trái phải có chừng hơn mười động khẩu.

Tiếp tục điều tra biến hóa linh mạch nơi đây một phen, trong lòng Nhạc Vũ liền nắm chắc thêm ba phần.

Tiếp theo hắn liền không chút do dự dùng Diễn Thiên Châu cùng Âm Dương Ngũ Luân Vân Tượng Bàn thôi diễn chừng thời gian một chén trà nhỏ, sau đó lấy ra mấy trăm viên tiên thạch phẩm cấp không đồng nhất toàn bộ đánh ra, cùng lúc trận đồ tiên trận trung đẳng cũng bị hắn dùng thần niệm truyền vào bên trong thần hồn của Chiến Tuyết bên cạnh.

Chiến Tuyết lập tức hiểu ý, lấy ra mấy bình thần thú huyết Yêu Tiên, bắt đầu khắc lục phù triện dưới mặt đất.

Hai người hợp lực hành động, chỉ sau một lúc lâu linh trận đã thành hình.

Lúc này huyết tinh khí bị bỏ rơi lúc trước cũng đã xông vào trong mũi.

Nhạc Vũ cười lạnh một tiếng, không tiếp tục quản tới. Ở bên ngoài linh trận hắn gia tăng ước chừng hơn trăm viên tiên thạch, làm linh trận càng thêm hoàn thiện. Thẳng đến khi huyết sát lực đi tới gần bên mới dừng lại khoanh tay đứng thẳng.

Ngay sau đó liền nhìn thấy huyết quang chợt lóe, ba bóng người vô cùng tuấn mỹ liền xuất hiện.

Lúc trước ở bên ngoài tiên thiên sát trận Nhạc Vũ cũng từng tiếp xúc với ba người này, nhưng khi chân chính gặp mặt, lại là lần đầu tiên. Lúc này hắn thật cảm thấy hưng trí nhìn ba vị Tu La Huyết Thánh ngay trước mắt.

Ngay sau đó Nhạc Vũ chợt cảm thấy trong lồng ngực quay cuồng một trận, chỉ cảm thấy vô cùng ghê tởm. Nếu chỉ nhìn bề ngoài của ba người này quả thật mỹ mạo vô song, nhưng khi hắn dùng Vô Vọng Chân Thủy kết hợp cùng Thái Vi Thanh Lương Chân Dịch, liền có thể phá hủy hết thiên hạ huyễn pháp.

Ba người này bày ra Chướng Nhãn Pháp tự nhiên không thể gạt được Chân Long Nhãn của hắn. Chỉ thấy dưới làn da của bọn hắn, có hàng vạn hàng ngàn huyết sắc đầu người đang không ngừng tê hào giãy dụa, vô số oan hồn bị nhốt thúc trong ba cơ thể kia không cách nào thoát thân.

Hắn không khỏi thuận theo bản năng đưa mắt nhìn sang một bên tránh né.

Người bên trái đem huyết quang hoàn toàn thu nhập vào trong cơ thể, liền cười nói:

Vì sao lại không chạy? Ta còn tưởng rằng các ngươi nhất định phải chạy đến sơn cùng thủy tận mới bằng lòng cam tâm!

Thanh niên tuấn tú ở giữa vừa nhìn thấy Nhạc Vũ liền ngây ra, có chút ngạc nhiên:

Lại là ngươi!

Hắn kêu lên một tiếng kinh dị, tiếp theo ánh mắt mang theo vẻ nghi hoặc liếc nhìn Chiến Tuyết đứng bên cạnh. Hồn niệm của hắn truy tầm hẳn là nữ nhân này. Nhưng luôn luôn loáng thoáng cảm giác người đánh cắp linh bảo phải là hai người.

Thật không ngờ người còn lại chính là tu sĩ thần bí đã khiến cho Ngũ Đài Tông cùng U Minh Huyết Hải đều có chút nếm thiệt thòi.

Sau thoáng kinh ngạc, thanh niên tuấn tú cười lạnh, trong mắt lóe lên sát khí, một cỗ ý niệm bén nhọn đến cực điểm, lại vô cùng mạnh mẽ xông ra, giống như ngọn núi lớn vừa sụp đổ, lại như bùn đất chảy tràn, làm Nhạc Vũ cùng Chiến Tuyết đứng xa xa đều lui ra sau một bước, trên mặt nhất thời biến trắng.

/1421

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status