Hoàng Đức Ích phát biểu xong, nên đến lượt Lương Thu Duệ, Lương Thu Duệ cũng biết rõ Bí thư Hạ cũng không có ám chỉ về việc phản đối đề cử Vương Trường Xa, liền thuận nước đẩy thuyền ra ý tán thành.
Lại đến Trần Thiên Thu tỏ thái độ, thái độ của Trần Thiên Thu hoàn toàn phản đối:
- Đồng chí Vương Trường Xa không đủ điều kiện tranh cử, tôi kiên quyết phản đối.
Trước kia trên mặt của Trần Thiên Thu luôn nở nụ cười như đóa hoa cúc, gặp người lúc nào cũng cười, hiện tại lâm bệnh nặng, nên tính tình cũng có phần thay đổi, trước kia y ôn hòa điềm đạm như gió xuân, phát biểu ý kiến cũng không sắc bén, hiện y lại nói chuyện rất xung, gọn gàng dứt khoát, không chút ngọt ngào.
Chương Quốc Vĩ trong lòng bực bội, Vương Trường Xa đâu có đắc tội với anh, anh có bệnh thì có bệnh, không thể nói vì anh bị bệnh nan y, mà toàn bộ thế giới đều chiều theo ý anh? Nhưng những lời này y chỉ oán thầm trong lòng, không thể đem ra đây nói, mọi người từ trước đến nay luôn thông cảm kẻ yếu, y trả cái giá là tự hủy hình tượng bản thân mình để phản bác Trần Thiên Thu.
Người thứ hai phản đối ý kiến, trong lòng của Chương Quốc Vĩ càng thêm băn khoăn.
Nam Hân Vũ lên tiếng, cũng là giọng điệu phản đối:
- Tôi thuận theo ý kiến của Bí thư Phạm và Bộ trưởng Trần, việc đề cử đồng chí Vương Trường Xa có nên hoãn lại hay không?
Chương Quốc Vĩ nheo mắt, mí mắt nhảy nhảy mấy lần.
Bí thư Quận ủy Bắc Lộ Hứa Hải Đào lên tiếng:
- Không cần phải hoãn lại, vẫn nên mau chóng báo cáo cho Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy... Nhưng đã có ý kiến phản đối, cuối cùng vẫn nên đề nghị Bí thư Hạ đưa ra quyết định.
Hứa Hải Đào đã lấp vũng bùn.
Tim Chương Quốc Vĩ đập mạnh vài cái, chẳng lẽ lại xảy ra biến cố?
Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Uông Hải Triều ngáp vài cái, dường như là ăn phải cái gì đó không tiêu:
- Hoãn lại cũng tốt, ý của tôi chính là hoãn thì hoãn.
Đây gọi là ý kiến gì? Rốt cuộc là tán thành hay là phản đối phải nói ra rõ ràng, Chương Quốc Vĩ tức giận đến không chịu nổi, thiếu chút nữa đã đập bàn.
Đương nhiên, y cho dù có phát cáu cũng không dám đập bàn, với y mà nói, vẫn phải duy trì phong độ, vĩ đại, hào quang, chính trực, là ba yếu tố hình tượng bên ngoài mà y phải giữ gìn.
Thái độ cuối cùng vẫn là lạnh lùng, lạnh lùng hay là đồng nhất cũng không nói ra:
- Tôi sẽ không phát biểu ý kiến.
Được, không bỏ phiếu.
Chương Quốc Vĩ chỉ cảm thấy phía sau toát ra hơi lạnh, hai đề tài thảo luận của hôm nay, một thì thuận lợi thông qua, một thì đang lơ lững trong không trung, vượt ngoài dự kiến của y. Hơn nữa xem ra ngay cả Bí thư Hạ cũng cũng không hiểu rõ tình hình, hắn cũng không rõ rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì, chẳng lẽ là... Sau lưng nhất định có bàn tay khổng lồ nào khác âm thầm quấy rối thế cục của Tần Đường?
Tuy nhiên tổng thể mà nói, người ủng hộ chiếm đại đa số, hơn nữa phân lượng của người phản đối không đủ, Bí thư Hạ hoàn toàn có thể đưa ra quyết định. Nói cách khác, quyền lực và uy danh cao nhất của Bí thư, thể hiện ở thời điểm Hội nghị thường vụ đang xảy ra giằng co nhất.
Ánh mắt Chương Quốc Vĩ tràn đầy tia hy vọng mong chờ nhìn về phía Hạ Tưởng.
Phải nói, hiện tại mọi ánh mắt đều nhìn về phía Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng dường như do dự, một hồi lâu mới mở miệng nói:
- Đã có ý kiến phản đối, hơn nữa việc đề cử Phó giám đốc sở là sự việc trọng đại, lãnh đạo tỉnh cũng rất coi trọng việc này, yêu cầu cần phải đề bạt cán bộ tài đức vẹn toàn. Hôm nay có vài cán bộ không đồng ý với việc đề cử Vương Trường Xa, ý kiến của hội nghị thường vụ lại không thống nhất, trước hết nên hoãn lại một chút.
Chương Quốc Vĩ trong lòng lạnh ngắt, y đang muốn thêm vào vài câu, nhưng Hạ Tưởng không cho y cơ hội:
- Tan họp thôi, hai đồng chí Quốc Vĩ và Phạm Tiến ở lại một lát.
Bí thư đã kết thúc cuộc họp, ai còn có ý kiến gì nữa, mọi người đều đứng dậy, trong nháy mắt phòng họp chỉ còn lại có Hạ Tưởng, Chương Quốc Vĩ và Phạm Tiến ba người.
Giọng nói Hạ Tưởng nặng trĩu:
- Đồng chí Quốc Vĩ, Việc đề cử Phó giám đốc sở, tuy rằng tỉnh trao quyền lực cho cấp dưới, nhưng Bí thư Phạm đối với chuyện này cũng rất coi trọng, dưới tình huống có nhiều ý kiến phản đối, nếu cưỡng ép thông qua, sẽ tạo ấn tượng không tốt cho Tỉnh ủy, anh chí ít cũng hiểu điều đó phải không?
Thái độ của Hạ Tưởng rất ân cần, hạ thấp người giải thích cho y hiểu, Chương Quốc Vĩ đành phải đồng ý:
- Bí thư Hạ nói đúng, sau khi báo cáo lên, nếu Tỉnh ủy lại bác bỏ, Thành ủy sẽ mất mặt.
Y liếc mắt nhìn Phạm Tiến,
- Chủ yếu là chúng ta không có làm tốt công việc, còn có một số cán bộ cá biệt không theo tình hình chung xuất phát, không phối hợp với công việc của Thành ủy.
Phạm Tiến không cam lòng đáp lại một câu:
- Thị trưởng Chương có chuyện gì nên trực tiếp nói với tôi, không cần ngấm ngầm hại người. Tôi cũng là người ăn ngay nói thật, tôi bản thân không có ý gì với Vương Trường Xa, duy chỉ có lãnh đạo tỉnh có cách nhìn khác với y….
- Nói cho đúng việc, không cần đề cập đến lãnh đạo tỉnh.
Hạ Tưởng kịp thời ngăn Phạm Tiến,
- Bây giờ không phải là lúc truy cứu nguyên nhân, phải nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề nan giải trước mắt, vừa phải làm công tác đả thông tư tưởng cho từng Ủy viên thường vụ, vừa phải để cho Tỉnh ủy hài lòng với người được chọn.
Cuối cùng ba người đã thống nhất, do Chương Quốc Vĩ và Phạm Tiến ra mặt, mỗi người sẽ tự mình đả thông tư tưởng của từng Ủy viên thường vụ, việc đặc biệt cần xử lý, dù sao tăng thêm chỉ tiêu hai Phó giám đốc sở mới ở thành phố Tần Đường cũng là lần đầu tiên phá lệ, nói không chừng đây cũng là lần duy nhất, bởi vậy phải chắc chắn toàn bộ phiếu của Hội nghị thường vụ được thông qua, nếu không trong tỉnh có ý kiến sẽ không làm sao giải thích.
Trong ba người, Chương Quốc Vĩ nóng lòng nhất, dù sao Hạ Tưởng và Phạm Tiến đều đã đạt được mục đích, việc đề cử Vương Trường Xa nếu thất bại, không những y trong việc điều chỉnh nhân sự lần này thất bại nặng nề, hơn nữa còn khiến cho y mất mặt, vô cùng xấu hổ.
Điều khiến cho Chương Quốc Vĩ không ngờ, sự tình thay đổi quá nhanh, khiến y bất ngờ không kịp phòng bị, ngày hôm sau, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy gọi điện thoại tới thúc giục hỏi vấn đề chọn Phó giám đốc, Nhậm Hải Phong báo cáo chi tiết, kết quả buổi chiều cùng ngày tin tức từ Tỉnh ủy truyền đến, việc chọn Phó giám đốc đã được quyết định.
Một là Trương Hào Quang, người còn lại thuộc Tổ Bí thư đảng Ban quản lý khu công nghệ cao, Phó chủ nhiệm Tiếu Quý Ba.
Tin tức truyền đến Tần Đường, đã gây ra hưởng ứng dữ dội, bởi vì Tiếu Quý Ba là người của Bí thư Phương Tiến Giang đề bạt, cái thời của Ngả Thành Văn đã bị người lãng quên, bị phán quyết tử hình chính trị, như thế nào đột nhiên lại vùng lên?
Rất bất ngờ, làm cho người ta khó có thể tin. Chưa từng nghe nói Tiếu Quý Ba qua lại với Bí thư Hạ, càng không có nghe nói Tiếu Quý Ba đi cùng hướng với Thị trưởng Chương, y như thế nào lại đột nhiên trở thành một con ngựa ô?
Hơn nữa còn bí mật làm cho người ta khiếp sợ, bí mật thành thật linh hoạt, trực tiếp đá văng Vương Trường Viễn.
Bởi vậy mang đến một vấn đề khác hết sức nan giải, Vương Trường Viễn bị lấy mất chức Cục trưởng cục Tài chính, đột nhiên giẫm lên khoảng không, lẽ nào muốn đoạn tuyệt sinh mạng chính trị?
Nhưng mà ngay ngày hôm ấy, không ít người đều chú ý tới một tin tức không mấy bắt mắt trên tờ báo《 Nhật báo tỉnh Yến 》, liên quan đến vấn đề làm thế nào để đẩy mạnh công tác tài chính, tin tức không dài, không đến một ngàn chữ, giống như khối đậu hủ đặt ở vị trí không nổi bật, không cẩn thận sẽ không tìm được.
Tuy nhiên nhiều người ở thành phố Tần Đường đều đọc được bài báo này, bởi vì trên bài báo có Vương Trường Viễn ký tên. Nguồn truyện:
Thông thường, bài văn đăng trên báo tỉnh, nếu không phải khen ngợi, thì cũng là để tạo bước dạo đầu cho việc đề bạt, có người tò mò, Vương Trường Viễn rốt cuộc bị điều đến đâu? Có người biết được manh mối, ít nhiều cũng đoán được hướng đi của Vương Trường Viễn, liền hiểu rõ kỳ thật Vương Trường Viễn không trúng cử, sớm đã biết có bàn tay sắp xếp từ đầu cho đến đuôi.
Chương Quốc Vĩ sau khi biết kết quả, giận tím mặt, lập tức đề xuất triệu tập họp hội nghị khẩn cấp để thảo luận việc đề cử Phó giám đốc sở, nhưng lại được tin báo cho hay, Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy đã thảo luận thông qua, kết quả đã định, không thể sửa đổi, y tức giận đến sôi máu, thiếu chút nữa đánh người chửi má nó.
Nhưng đánh người chửi má nó không thể giải quyết vấn đề, vấn đề ở chỗ, rốt cuộc là sai lầm ở chỗ nào, hoặc là ai đứng đằng sau thao túng toàn bộ quá trình? Hiển nhiên, nhất định ở tỉnh có bàn tay khổng lồ đang quấy rối tình hình của Tần Đường, mấy người ở trong Hội nghị thường vụ đề xuất ý kiến phản đối, đều có người bày mưu đặt kế.
Nghĩ đến lúc trước có tin đồn Chủ tịch tỉnh Tôn cố ý nhúng tay vào việc đề cử Phó giám đốc sở, chẳng lẽ đây là thủ đoạn của Chủ tịch tỉnh Tôn? Chương Quốc Vĩ đi tới đi lui trong văn phòng, sau khi nhận được điện thoại của Vương Trường Viễn, y đứng ngồi không yên, càng tức giận hơn, bởi vì tuy rằng trong lời nói của Vương Trường Viễn không lộ ý trách móc hay oán giận, nhưng toát ra sự mất mát và bực bội khiến cho Chương Quốc Vĩ khó có thể tâm an.
Vương Trường Viễn là một trong những người y tín cẩn nhất, vì nhẹ dạ tin theo lời của y, đã bị treo lơ lửng giữa trời.
Khiến y không thể chịu nổi!
Lại đến Trần Thiên Thu tỏ thái độ, thái độ của Trần Thiên Thu hoàn toàn phản đối:
- Đồng chí Vương Trường Xa không đủ điều kiện tranh cử, tôi kiên quyết phản đối.
Trước kia trên mặt của Trần Thiên Thu luôn nở nụ cười như đóa hoa cúc, gặp người lúc nào cũng cười, hiện tại lâm bệnh nặng, nên tính tình cũng có phần thay đổi, trước kia y ôn hòa điềm đạm như gió xuân, phát biểu ý kiến cũng không sắc bén, hiện y lại nói chuyện rất xung, gọn gàng dứt khoát, không chút ngọt ngào.
Chương Quốc Vĩ trong lòng bực bội, Vương Trường Xa đâu có đắc tội với anh, anh có bệnh thì có bệnh, không thể nói vì anh bị bệnh nan y, mà toàn bộ thế giới đều chiều theo ý anh? Nhưng những lời này y chỉ oán thầm trong lòng, không thể đem ra đây nói, mọi người từ trước đến nay luôn thông cảm kẻ yếu, y trả cái giá là tự hủy hình tượng bản thân mình để phản bác Trần Thiên Thu.
Người thứ hai phản đối ý kiến, trong lòng của Chương Quốc Vĩ càng thêm băn khoăn.
Nam Hân Vũ lên tiếng, cũng là giọng điệu phản đối:
- Tôi thuận theo ý kiến của Bí thư Phạm và Bộ trưởng Trần, việc đề cử đồng chí Vương Trường Xa có nên hoãn lại hay không?
Chương Quốc Vĩ nheo mắt, mí mắt nhảy nhảy mấy lần.
Bí thư Quận ủy Bắc Lộ Hứa Hải Đào lên tiếng:
- Không cần phải hoãn lại, vẫn nên mau chóng báo cáo cho Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy... Nhưng đã có ý kiến phản đối, cuối cùng vẫn nên đề nghị Bí thư Hạ đưa ra quyết định.
Hứa Hải Đào đã lấp vũng bùn.
Tim Chương Quốc Vĩ đập mạnh vài cái, chẳng lẽ lại xảy ra biến cố?
Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Uông Hải Triều ngáp vài cái, dường như là ăn phải cái gì đó không tiêu:
- Hoãn lại cũng tốt, ý của tôi chính là hoãn thì hoãn.
Đây gọi là ý kiến gì? Rốt cuộc là tán thành hay là phản đối phải nói ra rõ ràng, Chương Quốc Vĩ tức giận đến không chịu nổi, thiếu chút nữa đã đập bàn.
Đương nhiên, y cho dù có phát cáu cũng không dám đập bàn, với y mà nói, vẫn phải duy trì phong độ, vĩ đại, hào quang, chính trực, là ba yếu tố hình tượng bên ngoài mà y phải giữ gìn.
Thái độ cuối cùng vẫn là lạnh lùng, lạnh lùng hay là đồng nhất cũng không nói ra:
- Tôi sẽ không phát biểu ý kiến.
Được, không bỏ phiếu.
Chương Quốc Vĩ chỉ cảm thấy phía sau toát ra hơi lạnh, hai đề tài thảo luận của hôm nay, một thì thuận lợi thông qua, một thì đang lơ lững trong không trung, vượt ngoài dự kiến của y. Hơn nữa xem ra ngay cả Bí thư Hạ cũng cũng không hiểu rõ tình hình, hắn cũng không rõ rốt cuộc đã xảy ra sự tình gì, chẳng lẽ là... Sau lưng nhất định có bàn tay khổng lồ nào khác âm thầm quấy rối thế cục của Tần Đường?
Tuy nhiên tổng thể mà nói, người ủng hộ chiếm đại đa số, hơn nữa phân lượng của người phản đối không đủ, Bí thư Hạ hoàn toàn có thể đưa ra quyết định. Nói cách khác, quyền lực và uy danh cao nhất của Bí thư, thể hiện ở thời điểm Hội nghị thường vụ đang xảy ra giằng co nhất.
Ánh mắt Chương Quốc Vĩ tràn đầy tia hy vọng mong chờ nhìn về phía Hạ Tưởng.
Phải nói, hiện tại mọi ánh mắt đều nhìn về phía Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng dường như do dự, một hồi lâu mới mở miệng nói:
- Đã có ý kiến phản đối, hơn nữa việc đề cử Phó giám đốc sở là sự việc trọng đại, lãnh đạo tỉnh cũng rất coi trọng việc này, yêu cầu cần phải đề bạt cán bộ tài đức vẹn toàn. Hôm nay có vài cán bộ không đồng ý với việc đề cử Vương Trường Xa, ý kiến của hội nghị thường vụ lại không thống nhất, trước hết nên hoãn lại một chút.
Chương Quốc Vĩ trong lòng lạnh ngắt, y đang muốn thêm vào vài câu, nhưng Hạ Tưởng không cho y cơ hội:
- Tan họp thôi, hai đồng chí Quốc Vĩ và Phạm Tiến ở lại một lát.
Bí thư đã kết thúc cuộc họp, ai còn có ý kiến gì nữa, mọi người đều đứng dậy, trong nháy mắt phòng họp chỉ còn lại có Hạ Tưởng, Chương Quốc Vĩ và Phạm Tiến ba người.
Giọng nói Hạ Tưởng nặng trĩu:
- Đồng chí Quốc Vĩ, Việc đề cử Phó giám đốc sở, tuy rằng tỉnh trao quyền lực cho cấp dưới, nhưng Bí thư Phạm đối với chuyện này cũng rất coi trọng, dưới tình huống có nhiều ý kiến phản đối, nếu cưỡng ép thông qua, sẽ tạo ấn tượng không tốt cho Tỉnh ủy, anh chí ít cũng hiểu điều đó phải không?
Thái độ của Hạ Tưởng rất ân cần, hạ thấp người giải thích cho y hiểu, Chương Quốc Vĩ đành phải đồng ý:
- Bí thư Hạ nói đúng, sau khi báo cáo lên, nếu Tỉnh ủy lại bác bỏ, Thành ủy sẽ mất mặt.
Y liếc mắt nhìn Phạm Tiến,
- Chủ yếu là chúng ta không có làm tốt công việc, còn có một số cán bộ cá biệt không theo tình hình chung xuất phát, không phối hợp với công việc của Thành ủy.
Phạm Tiến không cam lòng đáp lại một câu:
- Thị trưởng Chương có chuyện gì nên trực tiếp nói với tôi, không cần ngấm ngầm hại người. Tôi cũng là người ăn ngay nói thật, tôi bản thân không có ý gì với Vương Trường Xa, duy chỉ có lãnh đạo tỉnh có cách nhìn khác với y….
- Nói cho đúng việc, không cần đề cập đến lãnh đạo tỉnh.
Hạ Tưởng kịp thời ngăn Phạm Tiến,
- Bây giờ không phải là lúc truy cứu nguyên nhân, phải nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề nan giải trước mắt, vừa phải làm công tác đả thông tư tưởng cho từng Ủy viên thường vụ, vừa phải để cho Tỉnh ủy hài lòng với người được chọn.
Cuối cùng ba người đã thống nhất, do Chương Quốc Vĩ và Phạm Tiến ra mặt, mỗi người sẽ tự mình đả thông tư tưởng của từng Ủy viên thường vụ, việc đặc biệt cần xử lý, dù sao tăng thêm chỉ tiêu hai Phó giám đốc sở mới ở thành phố Tần Đường cũng là lần đầu tiên phá lệ, nói không chừng đây cũng là lần duy nhất, bởi vậy phải chắc chắn toàn bộ phiếu của Hội nghị thường vụ được thông qua, nếu không trong tỉnh có ý kiến sẽ không làm sao giải thích.
Trong ba người, Chương Quốc Vĩ nóng lòng nhất, dù sao Hạ Tưởng và Phạm Tiến đều đã đạt được mục đích, việc đề cử Vương Trường Xa nếu thất bại, không những y trong việc điều chỉnh nhân sự lần này thất bại nặng nề, hơn nữa còn khiến cho y mất mặt, vô cùng xấu hổ.
Điều khiến cho Chương Quốc Vĩ không ngờ, sự tình thay đổi quá nhanh, khiến y bất ngờ không kịp phòng bị, ngày hôm sau, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy gọi điện thoại tới thúc giục hỏi vấn đề chọn Phó giám đốc, Nhậm Hải Phong báo cáo chi tiết, kết quả buổi chiều cùng ngày tin tức từ Tỉnh ủy truyền đến, việc chọn Phó giám đốc đã được quyết định.
Một là Trương Hào Quang, người còn lại thuộc Tổ Bí thư đảng Ban quản lý khu công nghệ cao, Phó chủ nhiệm Tiếu Quý Ba.
Tin tức truyền đến Tần Đường, đã gây ra hưởng ứng dữ dội, bởi vì Tiếu Quý Ba là người của Bí thư Phương Tiến Giang đề bạt, cái thời của Ngả Thành Văn đã bị người lãng quên, bị phán quyết tử hình chính trị, như thế nào đột nhiên lại vùng lên?
Rất bất ngờ, làm cho người ta khó có thể tin. Chưa từng nghe nói Tiếu Quý Ba qua lại với Bí thư Hạ, càng không có nghe nói Tiếu Quý Ba đi cùng hướng với Thị trưởng Chương, y như thế nào lại đột nhiên trở thành một con ngựa ô?
Hơn nữa còn bí mật làm cho người ta khiếp sợ, bí mật thành thật linh hoạt, trực tiếp đá văng Vương Trường Viễn.
Bởi vậy mang đến một vấn đề khác hết sức nan giải, Vương Trường Viễn bị lấy mất chức Cục trưởng cục Tài chính, đột nhiên giẫm lên khoảng không, lẽ nào muốn đoạn tuyệt sinh mạng chính trị?
Nhưng mà ngay ngày hôm ấy, không ít người đều chú ý tới một tin tức không mấy bắt mắt trên tờ báo《 Nhật báo tỉnh Yến 》, liên quan đến vấn đề làm thế nào để đẩy mạnh công tác tài chính, tin tức không dài, không đến một ngàn chữ, giống như khối đậu hủ đặt ở vị trí không nổi bật, không cẩn thận sẽ không tìm được.
Tuy nhiên nhiều người ở thành phố Tần Đường đều đọc được bài báo này, bởi vì trên bài báo có Vương Trường Viễn ký tên. Nguồn truyện:
Thông thường, bài văn đăng trên báo tỉnh, nếu không phải khen ngợi, thì cũng là để tạo bước dạo đầu cho việc đề bạt, có người tò mò, Vương Trường Viễn rốt cuộc bị điều đến đâu? Có người biết được manh mối, ít nhiều cũng đoán được hướng đi của Vương Trường Viễn, liền hiểu rõ kỳ thật Vương Trường Viễn không trúng cử, sớm đã biết có bàn tay sắp xếp từ đầu cho đến đuôi.
Chương Quốc Vĩ sau khi biết kết quả, giận tím mặt, lập tức đề xuất triệu tập họp hội nghị khẩn cấp để thảo luận việc đề cử Phó giám đốc sở, nhưng lại được tin báo cho hay, Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy đã thảo luận thông qua, kết quả đã định, không thể sửa đổi, y tức giận đến sôi máu, thiếu chút nữa đánh người chửi má nó.
Nhưng đánh người chửi má nó không thể giải quyết vấn đề, vấn đề ở chỗ, rốt cuộc là sai lầm ở chỗ nào, hoặc là ai đứng đằng sau thao túng toàn bộ quá trình? Hiển nhiên, nhất định ở tỉnh có bàn tay khổng lồ đang quấy rối tình hình của Tần Đường, mấy người ở trong Hội nghị thường vụ đề xuất ý kiến phản đối, đều có người bày mưu đặt kế.
Nghĩ đến lúc trước có tin đồn Chủ tịch tỉnh Tôn cố ý nhúng tay vào việc đề cử Phó giám đốc sở, chẳng lẽ đây là thủ đoạn của Chủ tịch tỉnh Tôn? Chương Quốc Vĩ đi tới đi lui trong văn phòng, sau khi nhận được điện thoại của Vương Trường Viễn, y đứng ngồi không yên, càng tức giận hơn, bởi vì tuy rằng trong lời nói của Vương Trường Viễn không lộ ý trách móc hay oán giận, nhưng toát ra sự mất mát và bực bội khiến cho Chương Quốc Vĩ khó có thể tâm an.
Vương Trường Viễn là một trong những người y tín cẩn nhất, vì nhẹ dạ tin theo lời của y, đã bị treo lơ lửng giữa trời.
Khiến y không thể chịu nổi!
/2185
|