Cuộc họp hội ý khẩn cấp được triệu tập nhanh chóng.
Trịnh Thịnh, Phó Tiên Phong, Diệp Thiên Nam, Hạ Tưởng và Trịnh Hải Kỳ tham gia hội nghị, hội nghị phạm vi nhỏ chỉ có năm người, ngay từ đầu đã đầy mùi thuốc súng.
Đầu tiên Trịnh Thịnh rất bất mãn chất vấn Hạ Tưởng, vì sao trước khi bắt giam Thẩm Hà Dương không thông báo trước với Tỉnh ủy. Thẩm Hà Dương là Phó giám đốc sở, cấp quan lớn, việc bắt giam y, dựa theo lệ thường phải được thông qua thảo luận hội ý Bí Thư.
Thái độ Hạ Tưởng rất thành khẩn, trước Tỉnh ủy thừa nhận đã sơ xuất nhưng không phải là sai lầm, khác có một chữ nhưng đã biểu lộ lập trường vững chắc của Hạ Tưởng, sau đó lại giải thích sự tình xảy ra đột xuất, vì phòng ngừa để lộ tin tức, hơn nữa trước khi bắt Thẩm Hà Dương đã nghe được tin tức, có điều khác lạ, vì tránh không cho Thẩm Hà Dương chạy trốn, cho nên dưới tình thế cấp bách liền tiến hành trước, báo cáo sau.
Trịnh Thịnh và Hạ Tưởng một hỏi một đáp, dường như Trịnh Thịnh rất tức giận, thái độ Hạ Tưởng nghiêm chỉnh, nhưng trong lòng Phó Tiên Phong và Diệp Thiên Nam đều biết, sợ là Hạ Tưởng đã sớm âm thầm báo trước với Trịnh Thịnh, Trịnh Thịnh cũng ngầm đồng ý, hai người một mặt đỏ một mặt trắng, hiện tại chẳng qua là diễn kịch cho bọn họ xem.
Diệp Thiên Nam còn đỡ, công phu kiềm chế của y rất cao, không tỏ thái độ, trước sau vẫn là nét mặt che giấu không để lộ, Phó Tiên Phong thì mơ hồ tức giận. Thật ra đối với nhân vật chính trị, không tỏ thái độ cũng tốt, vui giận hiện ra mặt cũng tốt, đều là biểu hiện cá tính, cũng đều là dấu vết biểu diễn, không được coi là thật. Nhưng Phó Tiên Phong quả thật trong lòng rất không vui, thứ nhất là Hạ Tưởng ra tay rất nhanh, đủ kiên quyết, hôm trước y vừa mới nghe được một chút tin tức, tối hôm qua liền chuẩn bị trước, giới thiệu Thẩm Hà Dương với Hạ Tưởng, định cho Hạ Tưởng biết rõ lập trường của ông ta, ám chỉ cho Hạ Tưởng chậm lại. Không ngờ Hạ Tưởng không nể mặt ông ta chút nào, nhanh như chớp ngày hôm sau liền bắt giam Thẩm Hà Dương.
Phó Tiên Phong nghe được là Hạ Tưởng có khả năng sắp tới sẽ áp dụng kế sách đối với Thẩm Hà Dương, không nghĩ tới Hạ Tưởng căn bản không báo cáo trước hội ý Bí thư, ngay sau hôm cùng ông ta gặp mặt liền ra tay đúng lúc, không chỉ không nể tình còn trực tiếp khiến ông ta bị mất thể diện.
Phó Tiên Phong đầy giận dữ, ông ta bỗng nhiên thấy khoảng cách giữa ông ta và Hạ Tưởng nhanh chóng to ra, thậm chí trong nháy mắt khiến ông ta nghĩ tới thành phố Yến, nghĩ tới quận Hạ Mã, càng nghĩ tới sông Hạ Mã.
Thật ra tuy rằng lý do của Hạ Tưởng hơi gượng ép, nhưng bình tĩnh mà xem xét, Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt giam một cán bộ cấp Phó giám đốc sở, không có bất kỳ điều lệ nào quy định phải báo cáo trước và được hội ý Bí thư phê chuẩn, ngược lại dựa theo quy định Ủy ban Kỷ luật hoàn toàn có thể bỏ qua Tỉnh ủy, quyền tự chủ hành động cực lớn.
Đương nhiên, quy định là quy định, hiện thực là hiện thực, điều kiện tiên quyết nhất ở lãnh đạo Đảng, nếu không toàn tâm toàn ý với Tỉnh ủy, Ủy ban Kỷ luật tỉnh cũng khó lòng triển khai công việc.
Nếu Hạ Tưởng không hiểu rõ tư tưởng chính trị ấy, hắn làm sao có khả năng làm đến địa vị Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh cao như vậy? Bởi vậy, những lời đối đáp của hắn và Trịnh Thịnh, mọi người đang ở đây không có một ai tin tưởng.
Không tin kệ không tin, người trong quan trường ngày ngày đều diễn trò, ngoài hay trong vở kịch đều như nhau, cho nên, Trịnh Thịnh và Hạ Tưởng đối thoại xong, Phó Tiên Phong liền lên tiếng:
- Chủ nhiệm Hạ, theo lý mà nói tôi không nên can thiệp vào công tác của Ủy ban Kỷ luật, nhưng đồng chí Thẩm Hà Dương thời gian qua cũng không có điều tiếng gì, trực tiếp bị bắt giam, có phải rất liều lĩnh hay không?
Hạ Tưởng nhìn Phó Tiên Phong trầm tĩnh nhưng gương mặt có vẻ đã không kìm chế được sự tức giận, biết sự việc Thẩm Hà Dương sẽ khiến quan hệ giữa hắn và Phó Tiên Phong cuối cùng lại lần nữa đứng ở lập trường đối địch. Nhưng Hạ Tưởng chính là Hạ Tưởng, sẽ không bởi vì lập trường của Phó Tiên Phong mà thay đổi cái gì, hắn cũng chưa từng có ý nghĩ sẽ gần gũi hơn với Phó Tiên Phong!
- Ủy ban Kỷ luật đã bắt giữ Thẩm Hà Dương dựa theo chứng cứ vô cùng xác thực, việc bắt giam gã, phù hợp với tinh thần điều lệ quản lý cán bộ Đảng viên, sau này tôi sẽ báo cáo lại tỉ mỉ cho các vị lãnh đạo về sự thật phạm tội của Thẩm Hà Dương.
Hạ Tưởng trực tiếp dùng định luận sự thật phạm tội, chứng minh chứng cớ tỉ mỉ xác thực, hoàn toàn có thể khép tội Thẩm Hà Dương vào chỗ chết.
Phó Tiên Phong không nói lời nào, y cũng hiểu rõ tuy rằng thủ đoạn của Hạ Tưởng có khi hơi cấp tiến một chút, nhưng làm việc chưa bao giờ bắn tên không trúng đích, bắt giam Thẩm Hà Dương chỉ e là bước đầu tiên, khống chế Thẩm Hà Dương, tìm hiểu nguồn gốc lôi ra con cá lớn Cầu đường tỉnh Tương mới đích thực là mục đích chính của Hạ Tưởng.
Thủ đoạn rất sắc bén, công kích từ bên sườn, và còn một phát đánh trúng, ánh mắt Phó Tiên Phong lóe lên, trong lòng không biết có cảm tưởng gì.
Diệp Thiên Nam vẫn trầm mặc, cuối cùng cũng mở miệng:
- Tôi nói một chút quan điểm cá nhân, có hai điểm, một là hy vọng về sau Ủy ban Kỷ luật làm việc càng chuẩn mực hơn, hợp lý hơn. Hai là Cục quản lý đường cao tốc tỉnh là cơ quan thuộc Ủy ban nhân dân tỉnh, quá trình thẩm tra xử lí Thẩm Hà Dương cụ thể, tốt nhất là do đồng chí của Sở giám sát bắt tay vào làm. Ủy ban Kỷ luật tỉnh và Sở giám sát tỉnh cùng hợp tác làm việc, thực hành thể chế "một cơ cấu, hai cơ quan", tiến hành hai chức năng kiểm tra kỷ luật Đảng và giám sát hành chính chính phủ. Nói một cách đơn giản hơn là, Ủy ban Kỷ luật chủ yếu bắt tóm chức vụ phạm tội trong hệ thống Đảng uỷ, Sở giám sát chủ yếu bắt tóm những chức vụ phạm tội trong hệ thống chính phủ.
Nói thì súc tích, thực tế vẫn là thể hiện cực kỳ bất mãn Hạ Tưởng, điều này giống như lấy thân phận Phó bí thư Tỉnh ủy trực tiếp tạo áp lực với Hạ Tưởng, yêu cầu Hạ Tưởng về sau mọi chuyện đều phải báo cáo với Tỉnh ủy, còn đề xuất để Sở giám sát thẩm tra xử lí Thẩm Hà Dương, liền thể hiện trực tiếp can thiệp vào công tác của Ủy ban Kỷ luật, Giám đốc sở giám sát là Lâm Hoa Kiến. Nói không khoa trương, gần như bất kỳ một quan chức cấp Phó giám đốc sở thất thế, sau lưng đều đi kèm một cuộc đấu tranh chính trị vô cùng kịch liệt, bởi vì khi làm đến cấp bậc Phó giám đốc sở, sau lưng đều có các cấp từ Phó tỉnh trở lên chống lưng cho, đều sẽ có người ra sức bảo hộ.
Hôm nay hội ý Bí thư lại trở thành hội ý công khai lên án Hạ Tưởng, Hạ Tưởng mặt không đổi sắc, nói:
- Phó bí thư Diệp, tôi cảm thấy công việc của Ủy ban Kỷ luật luôn luôn rất chuẩn mực, các đồng chí ấy làm việc rất nghiêm khắc, rất nghiêm túc, không tồn tại bất cứ trường hợp nào không chuẩn mực, bất hợp lý, bắt giam Thẩm Hà Dương xem như trường hợp đặc biệt, không thể vơ đũa cả nắm.
Không mềm không cứng đính chính một câu, vẻ mặt Hạ Tưởng mặc dù không vô cùng nghiêm túc, nhưng là vẻ mặt trang nghiêm, hiển nhiên cũng không định nể mặt Diệp Thiên Nam ít nhiều thể diện.
- Về phần thẩm tra xử lí Thẩm Hà Dương, Ủy ban Kỷ luật đã an bài nhân viên chuyên môn tiến hành công tác thẩm vấn tiếp theo, bọn họ có kinh nghiệm thẩm vấn phong phú, Ủy ban Kỷ luật cho rằng bọn họ hoàn toàn có thể đảm nhiệm công tác xử lí thẩm tra. Thẩm Hà Dương là Cục trưởng Cục quản lý đường cao tốc tỉnh, nhưng y cũng là thành viên của Cục quản lý tổ Đảng.
Hai chỉ trích của Diệp Thiên Nam, tất cả đều bị Hạ Tưởng lạnh như băng đính chính quẳng lại, khác nào Hạ Tưởng không có nể mặt nhân vật số 3 của Tỉnh ủy chút nào!
Diệp Thiên Nam có cố kiềm chế, nhưng trên mặt không nhịn được, nét mặt có chút tức giận.
Lại nói, hiện tại toàn bộ Tỉnh ủy tỉnh Tương, Hạ Tưởng chỉ chịu sự ràng buộc của một mình Trịnh Thịnh mà thôi, đừng thấy Hạ Tưởng xếp hạng thứ tư, trên thực tế Chủ tịch tỉnh và Phó bí thư Tỉnh ủy cũng không có quyền trực tiếp nhúng tay vào công tác của Ủy ban Kỷ luật.
Lời Hạ Tưởng nói mặc dù có chút cứng rắn, nhưng cũng chưa quá mức.
Trịnh Thịnh ngồi bên vẻ mặt lạnh lùng, nhưng nội tâm lại tràn đầy vui mừng, thấy Hạ Tưởng một mình dốc sức chiến đấu với Phó Tiên Phong và Diệp Thiên Nam, chẳng những không có chút run sợ, còn bình tĩnh thong dong, trong lòng càng thêm tán thưởng Hạ Tưởng.
Người làm quan, ở địa vị trên càng lâu, sẽ càng có khí thế, khiến cấp dưới không tự chủ được mà thần phục. Hạ Tưởng ở trước mặt Chủ tịch tỉnh và Phó bí thư Tỉnh ủy vô cùng tự tin, đương nhiên tất cả đều có liên quan đến tâm trí kiên định, cùng quan niệm chính trị và con người hắn.
Được Hạ Tưởng tương trợ, thế cục tỉnh Tương rất có thể sẽ có xu thế bình ổn, Trịnh Thịnh trong lòng rất vui sướng, mơ hồ có chút chờ mong, hy vọng Trịnh Hải Kỳ có thể nhanh chóng trưởng thành đứng lên.
Hạ Tưởng đúng là một thanh kiếm sắc, nhưng cũng lại làm cho người ta lo lắng, bởi vì hắn là kiếm 2 lưỡi.
Trịnh Hải Kỳ không có chen vào nói như Trịnh Thịnh mong muốn, bởi vì dù sao y chỉ là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, ở trước mặt Chủ tịch tỉnh, Phó bí thư Tỉnh ủy và Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, y chỉ là thế hệ con cháu, nên trọng lượng tiếng nói còn rất nhẹ.
Cuối cùng hội ý Bí thư không đạt được bất kỳ nhận định chung nào, Trịnh Thịnh tuy rằng mới đầu làm bộ khí thế chất vấn Hạ Tưởng vài câu, nhưng sau đó lại giữ im lặng không nói, lúc Hạ Tưởng và Phó Tiên Phong, Diệp Thiên Nam trực tiếp so chiêu, lại áp dụng thái độ công bằng.
Cuối cùng Trịnh Thịnh vẫn lên tiếng tổng kết, trước việc Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt giam Thẩm Hà Dương, ba phần phê bình bảy phần khẳng định, đồng thời cũng đề xuất ba đề nghị đối với công tác của Ủy ban Kỷ luật, và gửi gắm kỳ vọng rất cao.
Người sáng suốt đều nhìn ra, trong việc bắt giam Thẩm Hà Dương, giữa Trịnh Thịnh và Hạ Tưởng đạt được sự nhất trí trước kia chưa từng đạt tới.
Hội ý Bí thư lần này nhất trí chung duy nhất một điểm chính là, đề cử Phó cục trưởng Cục quản lý đường cao tốc Hà Giang Hải lên làm Cục trưởng.
Hà Giang Hải là do Trịnh Thịnh đề cử, không cần nói, chính là Bí thư Trịnh mượn sự kiện này lại bắt đầu một vòng điều chỉnh nhân sự mới.
Sau khi tan họp, Hạ Tưởng trở về văn phòng, vừa mới ngồi xuống Tằng Trác liền đẩy cửa tiến vào thay trà, vừa thay trà vừa báo cáo một việc:
- Vừa rồi, Phó bí thư Diệp vào văn phòng của Chủ tịch tỉnh Phó...
Thật thú vị, việc Thẩm Hà Dương bị bắt giam quả nhiên là lá bài đầu tiên lật lên, phản ứng dây chuyền đã bước đầu hiện ra.
Bởi vậy, thế lực các phe vẫn luôn hỗn loạn ở tỉnh Tương, vì một Thẩm Hà Dương mà nhanh chóng phân chia thành hai phe, Hạ Tưởng và Trịnh Thịnh đan tay kết hợp, còn Phó Tiên Phong rốt cục cũng bỏ qua thành kiến, cùng liên kết với Diệp Thiên Nam.
Tuồng càng về sau lại càng đẹp mắt.
Hạ Tưởng ngồi ở trong văn phòng, nhìn ánh nắng ngoài cửa sổ càng ngày càng chói sáng, mùa hè Tương Giang đã đến rồi, mùa hè phía nam nóng bức mà ẩm ướt, hắn có thể sống an nhàn hết mùa hè này hay không?
Thoáng đã hết buổi chiều, Hạ Tưởng hẹn Mai Hiểu Lâm, Phó Tiên Tiên cùng nhau đến bệnh viện thăm hỏi Nghiêm Tiểu Thì.
Nghiêm Tiểu Thì đang sốt cao, không ngừng nói mê sảng, Mai Hiểu Lâm và Phó Tiên Tiên dù sao vẫn là phụ nữ, mềm lòng, vừa thấy tình trạng thê thảm của Nghiêm Tiểu Thì, lập tức rơi nước mắt thương cảm.
Tuy nhiên Mai Hiểu Lâm là Phó thị trưởng thường trực, nhanh chóng lấy lại phong thái, an ủi cha mẹ Nghiêm Tiểu Thì.
Cha mẹ Nghiêm Tiểu Thì đều là ăn mặc trí thức, dáng vẻ gầy yếu, nhất là cha của cô, dường như không có chút vẻ bi thương, chỉ có vẻ mặt thương tiếc và hối hận, Hạ Tưởng nhìn ra, người lớn đối với Nghiêm Tiểu Thì là giận không nói ra lời.
Hạ Tưởng hiểu rõ một điểm là, nếu cục thế ở tỉnh đã định ra bố cục rồi, việc đọ sức kế tiếp sẽ rơi vào Trần Công Phương và Thẩm Hà Dương, nói cách khác, toàn bộ mâu thuẫn đều tập trung tại Ủy ban Kỷ luật tỉnh, hoặc nói một cách chính xác hơn, toàn bộ mấu chốt đều nằm ở hắn.
Trong nội bộ Ủy ban Kỷ luật tỉnh có bao nhiêu người có thể tin, bao nhiêu người không thể tin, trong lòng Hạ Tưởng không dám chắc. Căn cứ vào những suy tính của hắn, ít nhất phải đợi đến khi hắn nắm toàn bộ Ủy ban Kỷ luật tỉnh trong tay rồi mới ra tay cũng không muộn, nhưng...thời cơ không đợi người.
Bỗng nhiên, chuông điện thoại vang lên, nhìn qua là điện thoại của Thành ủy, Hạ Tưởng còn đang khó hiểu là ai gọi điện thoại cho hắn, sau khi nghe, bên trong truyền tới giọng nói vui sướng của một người:
- Báo cáo Chủ nhiệm Hạ một tin tức tốt, Đường Gia Thiếu...sa lưới rồi!
Bước ngoặt lớn của sự việc sắp đến rồi.
Trịnh Thịnh, Phó Tiên Phong, Diệp Thiên Nam, Hạ Tưởng và Trịnh Hải Kỳ tham gia hội nghị, hội nghị phạm vi nhỏ chỉ có năm người, ngay từ đầu đã đầy mùi thuốc súng.
Đầu tiên Trịnh Thịnh rất bất mãn chất vấn Hạ Tưởng, vì sao trước khi bắt giam Thẩm Hà Dương không thông báo trước với Tỉnh ủy. Thẩm Hà Dương là Phó giám đốc sở, cấp quan lớn, việc bắt giam y, dựa theo lệ thường phải được thông qua thảo luận hội ý Bí Thư.
Thái độ Hạ Tưởng rất thành khẩn, trước Tỉnh ủy thừa nhận đã sơ xuất nhưng không phải là sai lầm, khác có một chữ nhưng đã biểu lộ lập trường vững chắc của Hạ Tưởng, sau đó lại giải thích sự tình xảy ra đột xuất, vì phòng ngừa để lộ tin tức, hơn nữa trước khi bắt Thẩm Hà Dương đã nghe được tin tức, có điều khác lạ, vì tránh không cho Thẩm Hà Dương chạy trốn, cho nên dưới tình thế cấp bách liền tiến hành trước, báo cáo sau.
Trịnh Thịnh và Hạ Tưởng một hỏi một đáp, dường như Trịnh Thịnh rất tức giận, thái độ Hạ Tưởng nghiêm chỉnh, nhưng trong lòng Phó Tiên Phong và Diệp Thiên Nam đều biết, sợ là Hạ Tưởng đã sớm âm thầm báo trước với Trịnh Thịnh, Trịnh Thịnh cũng ngầm đồng ý, hai người một mặt đỏ một mặt trắng, hiện tại chẳng qua là diễn kịch cho bọn họ xem.
Diệp Thiên Nam còn đỡ, công phu kiềm chế của y rất cao, không tỏ thái độ, trước sau vẫn là nét mặt che giấu không để lộ, Phó Tiên Phong thì mơ hồ tức giận. Thật ra đối với nhân vật chính trị, không tỏ thái độ cũng tốt, vui giận hiện ra mặt cũng tốt, đều là biểu hiện cá tính, cũng đều là dấu vết biểu diễn, không được coi là thật. Nhưng Phó Tiên Phong quả thật trong lòng rất không vui, thứ nhất là Hạ Tưởng ra tay rất nhanh, đủ kiên quyết, hôm trước y vừa mới nghe được một chút tin tức, tối hôm qua liền chuẩn bị trước, giới thiệu Thẩm Hà Dương với Hạ Tưởng, định cho Hạ Tưởng biết rõ lập trường của ông ta, ám chỉ cho Hạ Tưởng chậm lại. Không ngờ Hạ Tưởng không nể mặt ông ta chút nào, nhanh như chớp ngày hôm sau liền bắt giam Thẩm Hà Dương.
Phó Tiên Phong nghe được là Hạ Tưởng có khả năng sắp tới sẽ áp dụng kế sách đối với Thẩm Hà Dương, không nghĩ tới Hạ Tưởng căn bản không báo cáo trước hội ý Bí thư, ngay sau hôm cùng ông ta gặp mặt liền ra tay đúng lúc, không chỉ không nể tình còn trực tiếp khiến ông ta bị mất thể diện.
Phó Tiên Phong đầy giận dữ, ông ta bỗng nhiên thấy khoảng cách giữa ông ta và Hạ Tưởng nhanh chóng to ra, thậm chí trong nháy mắt khiến ông ta nghĩ tới thành phố Yến, nghĩ tới quận Hạ Mã, càng nghĩ tới sông Hạ Mã.
Thật ra tuy rằng lý do của Hạ Tưởng hơi gượng ép, nhưng bình tĩnh mà xem xét, Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt giam một cán bộ cấp Phó giám đốc sở, không có bất kỳ điều lệ nào quy định phải báo cáo trước và được hội ý Bí thư phê chuẩn, ngược lại dựa theo quy định Ủy ban Kỷ luật hoàn toàn có thể bỏ qua Tỉnh ủy, quyền tự chủ hành động cực lớn.
Đương nhiên, quy định là quy định, hiện thực là hiện thực, điều kiện tiên quyết nhất ở lãnh đạo Đảng, nếu không toàn tâm toàn ý với Tỉnh ủy, Ủy ban Kỷ luật tỉnh cũng khó lòng triển khai công việc.
Nếu Hạ Tưởng không hiểu rõ tư tưởng chính trị ấy, hắn làm sao có khả năng làm đến địa vị Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh cao như vậy? Bởi vậy, những lời đối đáp của hắn và Trịnh Thịnh, mọi người đang ở đây không có một ai tin tưởng.
Không tin kệ không tin, người trong quan trường ngày ngày đều diễn trò, ngoài hay trong vở kịch đều như nhau, cho nên, Trịnh Thịnh và Hạ Tưởng đối thoại xong, Phó Tiên Phong liền lên tiếng:
- Chủ nhiệm Hạ, theo lý mà nói tôi không nên can thiệp vào công tác của Ủy ban Kỷ luật, nhưng đồng chí Thẩm Hà Dương thời gian qua cũng không có điều tiếng gì, trực tiếp bị bắt giam, có phải rất liều lĩnh hay không?
Hạ Tưởng nhìn Phó Tiên Phong trầm tĩnh nhưng gương mặt có vẻ đã không kìm chế được sự tức giận, biết sự việc Thẩm Hà Dương sẽ khiến quan hệ giữa hắn và Phó Tiên Phong cuối cùng lại lần nữa đứng ở lập trường đối địch. Nhưng Hạ Tưởng chính là Hạ Tưởng, sẽ không bởi vì lập trường của Phó Tiên Phong mà thay đổi cái gì, hắn cũng chưa từng có ý nghĩ sẽ gần gũi hơn với Phó Tiên Phong!
- Ủy ban Kỷ luật đã bắt giữ Thẩm Hà Dương dựa theo chứng cứ vô cùng xác thực, việc bắt giam gã, phù hợp với tinh thần điều lệ quản lý cán bộ Đảng viên, sau này tôi sẽ báo cáo lại tỉ mỉ cho các vị lãnh đạo về sự thật phạm tội của Thẩm Hà Dương.
Hạ Tưởng trực tiếp dùng định luận sự thật phạm tội, chứng minh chứng cớ tỉ mỉ xác thực, hoàn toàn có thể khép tội Thẩm Hà Dương vào chỗ chết.
Phó Tiên Phong không nói lời nào, y cũng hiểu rõ tuy rằng thủ đoạn của Hạ Tưởng có khi hơi cấp tiến một chút, nhưng làm việc chưa bao giờ bắn tên không trúng đích, bắt giam Thẩm Hà Dương chỉ e là bước đầu tiên, khống chế Thẩm Hà Dương, tìm hiểu nguồn gốc lôi ra con cá lớn Cầu đường tỉnh Tương mới đích thực là mục đích chính của Hạ Tưởng.
Thủ đoạn rất sắc bén, công kích từ bên sườn, và còn một phát đánh trúng, ánh mắt Phó Tiên Phong lóe lên, trong lòng không biết có cảm tưởng gì.
Diệp Thiên Nam vẫn trầm mặc, cuối cùng cũng mở miệng:
- Tôi nói một chút quan điểm cá nhân, có hai điểm, một là hy vọng về sau Ủy ban Kỷ luật làm việc càng chuẩn mực hơn, hợp lý hơn. Hai là Cục quản lý đường cao tốc tỉnh là cơ quan thuộc Ủy ban nhân dân tỉnh, quá trình thẩm tra xử lí Thẩm Hà Dương cụ thể, tốt nhất là do đồng chí của Sở giám sát bắt tay vào làm. Ủy ban Kỷ luật tỉnh và Sở giám sát tỉnh cùng hợp tác làm việc, thực hành thể chế "một cơ cấu, hai cơ quan", tiến hành hai chức năng kiểm tra kỷ luật Đảng và giám sát hành chính chính phủ. Nói một cách đơn giản hơn là, Ủy ban Kỷ luật chủ yếu bắt tóm chức vụ phạm tội trong hệ thống Đảng uỷ, Sở giám sát chủ yếu bắt tóm những chức vụ phạm tội trong hệ thống chính phủ.
Nói thì súc tích, thực tế vẫn là thể hiện cực kỳ bất mãn Hạ Tưởng, điều này giống như lấy thân phận Phó bí thư Tỉnh ủy trực tiếp tạo áp lực với Hạ Tưởng, yêu cầu Hạ Tưởng về sau mọi chuyện đều phải báo cáo với Tỉnh ủy, còn đề xuất để Sở giám sát thẩm tra xử lí Thẩm Hà Dương, liền thể hiện trực tiếp can thiệp vào công tác của Ủy ban Kỷ luật, Giám đốc sở giám sát là Lâm Hoa Kiến. Nói không khoa trương, gần như bất kỳ một quan chức cấp Phó giám đốc sở thất thế, sau lưng đều đi kèm một cuộc đấu tranh chính trị vô cùng kịch liệt, bởi vì khi làm đến cấp bậc Phó giám đốc sở, sau lưng đều có các cấp từ Phó tỉnh trở lên chống lưng cho, đều sẽ có người ra sức bảo hộ.
Hôm nay hội ý Bí thư lại trở thành hội ý công khai lên án Hạ Tưởng, Hạ Tưởng mặt không đổi sắc, nói:
- Phó bí thư Diệp, tôi cảm thấy công việc của Ủy ban Kỷ luật luôn luôn rất chuẩn mực, các đồng chí ấy làm việc rất nghiêm khắc, rất nghiêm túc, không tồn tại bất cứ trường hợp nào không chuẩn mực, bất hợp lý, bắt giam Thẩm Hà Dương xem như trường hợp đặc biệt, không thể vơ đũa cả nắm.
Không mềm không cứng đính chính một câu, vẻ mặt Hạ Tưởng mặc dù không vô cùng nghiêm túc, nhưng là vẻ mặt trang nghiêm, hiển nhiên cũng không định nể mặt Diệp Thiên Nam ít nhiều thể diện.
- Về phần thẩm tra xử lí Thẩm Hà Dương, Ủy ban Kỷ luật đã an bài nhân viên chuyên môn tiến hành công tác thẩm vấn tiếp theo, bọn họ có kinh nghiệm thẩm vấn phong phú, Ủy ban Kỷ luật cho rằng bọn họ hoàn toàn có thể đảm nhiệm công tác xử lí thẩm tra. Thẩm Hà Dương là Cục trưởng Cục quản lý đường cao tốc tỉnh, nhưng y cũng là thành viên của Cục quản lý tổ Đảng.
Hai chỉ trích của Diệp Thiên Nam, tất cả đều bị Hạ Tưởng lạnh như băng đính chính quẳng lại, khác nào Hạ Tưởng không có nể mặt nhân vật số 3 của Tỉnh ủy chút nào!
Diệp Thiên Nam có cố kiềm chế, nhưng trên mặt không nhịn được, nét mặt có chút tức giận.
Lại nói, hiện tại toàn bộ Tỉnh ủy tỉnh Tương, Hạ Tưởng chỉ chịu sự ràng buộc của một mình Trịnh Thịnh mà thôi, đừng thấy Hạ Tưởng xếp hạng thứ tư, trên thực tế Chủ tịch tỉnh và Phó bí thư Tỉnh ủy cũng không có quyền trực tiếp nhúng tay vào công tác của Ủy ban Kỷ luật.
Lời Hạ Tưởng nói mặc dù có chút cứng rắn, nhưng cũng chưa quá mức.
Trịnh Thịnh ngồi bên vẻ mặt lạnh lùng, nhưng nội tâm lại tràn đầy vui mừng, thấy Hạ Tưởng một mình dốc sức chiến đấu với Phó Tiên Phong và Diệp Thiên Nam, chẳng những không có chút run sợ, còn bình tĩnh thong dong, trong lòng càng thêm tán thưởng Hạ Tưởng.
Người làm quan, ở địa vị trên càng lâu, sẽ càng có khí thế, khiến cấp dưới không tự chủ được mà thần phục. Hạ Tưởng ở trước mặt Chủ tịch tỉnh và Phó bí thư Tỉnh ủy vô cùng tự tin, đương nhiên tất cả đều có liên quan đến tâm trí kiên định, cùng quan niệm chính trị và con người hắn.
Được Hạ Tưởng tương trợ, thế cục tỉnh Tương rất có thể sẽ có xu thế bình ổn, Trịnh Thịnh trong lòng rất vui sướng, mơ hồ có chút chờ mong, hy vọng Trịnh Hải Kỳ có thể nhanh chóng trưởng thành đứng lên.
Hạ Tưởng đúng là một thanh kiếm sắc, nhưng cũng lại làm cho người ta lo lắng, bởi vì hắn là kiếm 2 lưỡi.
Trịnh Hải Kỳ không có chen vào nói như Trịnh Thịnh mong muốn, bởi vì dù sao y chỉ là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, ở trước mặt Chủ tịch tỉnh, Phó bí thư Tỉnh ủy và Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, y chỉ là thế hệ con cháu, nên trọng lượng tiếng nói còn rất nhẹ.
Cuối cùng hội ý Bí thư không đạt được bất kỳ nhận định chung nào, Trịnh Thịnh tuy rằng mới đầu làm bộ khí thế chất vấn Hạ Tưởng vài câu, nhưng sau đó lại giữ im lặng không nói, lúc Hạ Tưởng và Phó Tiên Phong, Diệp Thiên Nam trực tiếp so chiêu, lại áp dụng thái độ công bằng.
Cuối cùng Trịnh Thịnh vẫn lên tiếng tổng kết, trước việc Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt giam Thẩm Hà Dương, ba phần phê bình bảy phần khẳng định, đồng thời cũng đề xuất ba đề nghị đối với công tác của Ủy ban Kỷ luật, và gửi gắm kỳ vọng rất cao.
Người sáng suốt đều nhìn ra, trong việc bắt giam Thẩm Hà Dương, giữa Trịnh Thịnh và Hạ Tưởng đạt được sự nhất trí trước kia chưa từng đạt tới.
Hội ý Bí thư lần này nhất trí chung duy nhất một điểm chính là, đề cử Phó cục trưởng Cục quản lý đường cao tốc Hà Giang Hải lên làm Cục trưởng.
Hà Giang Hải là do Trịnh Thịnh đề cử, không cần nói, chính là Bí thư Trịnh mượn sự kiện này lại bắt đầu một vòng điều chỉnh nhân sự mới.
Sau khi tan họp, Hạ Tưởng trở về văn phòng, vừa mới ngồi xuống Tằng Trác liền đẩy cửa tiến vào thay trà, vừa thay trà vừa báo cáo một việc:
- Vừa rồi, Phó bí thư Diệp vào văn phòng của Chủ tịch tỉnh Phó...
Thật thú vị, việc Thẩm Hà Dương bị bắt giam quả nhiên là lá bài đầu tiên lật lên, phản ứng dây chuyền đã bước đầu hiện ra.
Bởi vậy, thế lực các phe vẫn luôn hỗn loạn ở tỉnh Tương, vì một Thẩm Hà Dương mà nhanh chóng phân chia thành hai phe, Hạ Tưởng và Trịnh Thịnh đan tay kết hợp, còn Phó Tiên Phong rốt cục cũng bỏ qua thành kiến, cùng liên kết với Diệp Thiên Nam.
Tuồng càng về sau lại càng đẹp mắt.
Hạ Tưởng ngồi ở trong văn phòng, nhìn ánh nắng ngoài cửa sổ càng ngày càng chói sáng, mùa hè Tương Giang đã đến rồi, mùa hè phía nam nóng bức mà ẩm ướt, hắn có thể sống an nhàn hết mùa hè này hay không?
Thoáng đã hết buổi chiều, Hạ Tưởng hẹn Mai Hiểu Lâm, Phó Tiên Tiên cùng nhau đến bệnh viện thăm hỏi Nghiêm Tiểu Thì.
Nghiêm Tiểu Thì đang sốt cao, không ngừng nói mê sảng, Mai Hiểu Lâm và Phó Tiên Tiên dù sao vẫn là phụ nữ, mềm lòng, vừa thấy tình trạng thê thảm của Nghiêm Tiểu Thì, lập tức rơi nước mắt thương cảm.
Tuy nhiên Mai Hiểu Lâm là Phó thị trưởng thường trực, nhanh chóng lấy lại phong thái, an ủi cha mẹ Nghiêm Tiểu Thì.
Cha mẹ Nghiêm Tiểu Thì đều là ăn mặc trí thức, dáng vẻ gầy yếu, nhất là cha của cô, dường như không có chút vẻ bi thương, chỉ có vẻ mặt thương tiếc và hối hận, Hạ Tưởng nhìn ra, người lớn đối với Nghiêm Tiểu Thì là giận không nói ra lời.
Hạ Tưởng hiểu rõ một điểm là, nếu cục thế ở tỉnh đã định ra bố cục rồi, việc đọ sức kế tiếp sẽ rơi vào Trần Công Phương và Thẩm Hà Dương, nói cách khác, toàn bộ mâu thuẫn đều tập trung tại Ủy ban Kỷ luật tỉnh, hoặc nói một cách chính xác hơn, toàn bộ mấu chốt đều nằm ở hắn.
Trong nội bộ Ủy ban Kỷ luật tỉnh có bao nhiêu người có thể tin, bao nhiêu người không thể tin, trong lòng Hạ Tưởng không dám chắc. Căn cứ vào những suy tính của hắn, ít nhất phải đợi đến khi hắn nắm toàn bộ Ủy ban Kỷ luật tỉnh trong tay rồi mới ra tay cũng không muộn, nhưng...thời cơ không đợi người.
Bỗng nhiên, chuông điện thoại vang lên, nhìn qua là điện thoại của Thành ủy, Hạ Tưởng còn đang khó hiểu là ai gọi điện thoại cho hắn, sau khi nghe, bên trong truyền tới giọng nói vui sướng của một người:
- Báo cáo Chủ nhiệm Hạ một tin tức tốt, Đường Gia Thiếu...sa lưới rồi!
Bước ngoặt lớn của sự việc sắp đến rồi.
/2185
|