Cho dù tin đồn là lời nói xằng bậy hay là làn gió thoảng qua, cũng không quản Chu Hồng Cơ và Dương Ngân Hoa trong lúc đó có thật sự diễn tuồng rèm rơi để gặp nhau hay không, nói chung, sau mấy giờ, chuyện tình yêu của Chu Hồng Cơ lan truyền khắp chốn, dư luận xôn xao.
Sở dĩ tốc độ truyền nhanh như vậy, cũng phải cảm tạ chuyện trưởng phòng Ngưu làm anh hùng cứu mỹ nhân trước kia huyên náo ồn ào đã làm nền cho.
Tất cả mọi người tỉnh ngộ ra mà nghĩ, ồ… thì ra là thế, hóa ra là chủ nhiệm Chu tự mình nạp thiếp, khi thấy sự tình vỡ lở, lấy người chết ra chịu tiếng xấu cắm sừng người khác, rất không chân chính.
Chu Hồng Cơ lúc này, có miệng khó trả lời.
Suy sụp ngồi ở văn phòng Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, Chu Hồng Cơ chỉ cảm thấy trước mắt một mảng u ám. Ánh nắng tươi sáng bên ngoài, y lại xem ra vô cùng chói mắt mà ưu phiền, y hiện tại đang nếm thử quả đắng, hóa ra thật là đắng không nói nổi.
Ban đầu Thôi Bách Tính bị đánh vỡ đầu, gã vẫn thầm vui trong lòng, tưởng rằng Thôi Bách Tính sẽ nổi cơn thịnh nộ, Ủy ban Kỷ luật Trung ương tức giận, còn tiếp tục thúc đẩy vụ án của Hà Giang Hải, không ngờ tới, còn chưa có tin tức nào về vụ trọng án, còn chưa đợi đến quyết định cuối cùng của Ủy ban Kỷ luật Trung ương, lại chờ đến khi gã bị tạt một chậu nước dơ vào đầu.
So với nước rửa chân còn bẩn hơn, lại vừa dơ vừa thối, ghê tởm vô cùng.
Hà Giang Hải khinh người quá đáng.
Chu Hồng Cơ hiện tại minh mẫn hơn một chút, những chuyện dĩ vãng đã qua, vụ trưởng phòng Ngưu bị tai nạn xe, vụ Chu Chấn Ba tự sát, cho tới sự kiện Dương Ngân Hoa hôm nay, đều không có chuyện của Hạ Tưởng, đều là Hà Giang Hải một tay gây ra, hoặc là nói, Hà Giang Hải và thế lực địa phương ở tỉnh Tề cùng chung chí hướng.
Rốt cuộc y thấy rõ tình thế rồi lại xót xa, lúc này y muốn nhận thua, đã không có khả năng nữa, đối mặt với những chuyện vô căn cứ, bịa đặt mãnh liệt, đối mặt với sóng lớn mỗi ngày, y còn có đường thối lui sao?
Mà hiện tại đưa mắt nhìn bốn phía, bên mình trống không, quả nhiên không có đến một đồng minh có thể giúp y một tay, quả thực là thất bại.
Chu Hồng Cơ lại một lần nữa nghĩ tới Hạ Tưởng, khi không biết làm thế nào kết thúc., y đặc biệt muốn cùng Hạ Tưởng nói chuyện, bởi vì y tin tưởng, toàn bộ Tỉnh ủy ngày nay, chỉ có Hạ Tưởng tin y thật lòng, tin y và Dương Ngân Hoa không có một chút bụi tình.
Nhưng Chu Hồng Cơ cũng không biết, Hạ Tưởng lúc này đã rời khỏi khỏi Tỉnh ủy, đi cùng với Lưu Nhất Lâm, đến tập đoàn xe khách năng lượng mới xử lí tình hình đột phá lớn - tuy rằng vì tranh chấp khiếu nại của hạng mục xe khách năng lượng mới mà Thôi Bách Tính bị đánh vỡ đầu, mặc dù tổ điều tra tỉnh ủy do chính Khâu Nhân Lễ tự mình phê duyệt, tiến vào chiếm giữ tập đoàn xe khách, điều tra vụ đả thương người, nhưng cho rằng thiếu nợ thì phài trả tiền là hoàn toàn chính đáng, sự tình hai năm rõ mười, các chủ nợ không khoan dung không buông tha, tiếp tục gây sự.
Sự việc ngày càng nghiêm trọng, cũng đúng ý muốn của Tần Khản – các chủ nợ tranh chấp làm bị thương Thôi Bách Tính, Tỉnh ủy thế nào cũng chú trọng đến, trong quá trình điều tra chân tướng, dám chắc sẽ tiếp xúc với nguyên do tranh chấp của các chủ nợ, cuối cùng… mũi nhọn chắc chắn sẽ chỉ thẳng Tôn Tập Dân.
Cho dù Tỉnh ủy dẫn đầu tổ điều tra đã tiến vào chiếm giữ tập đoàn xe khách, mặc dù đối phương đã ra tay làm bị thương đường đường là Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trung ương, nhưng rõ ràng không ai ý thức được tính chất nghiêm trọng của sự kiện, hoặc chẳng hề đem Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật trung ương đặt ở trong mắt, ngoại trừ thiếu nợ thì trả tiền, sự tình khác cứ mặc kệ, hôm nay là lần tề tựu hơn trăm người, tiếp tục tụ tập gây rối, yêu cầu hoàn tiền.
Lúc Hạ Tưởng và Lưu Nhất Lâm chạy tới, đã tập hợp đầy chủ nợ, dân chúng phẫn nộ, đã gần như không khống chế được. Sở dĩ Hạ Tưởng ra mặt, là bởi vì Khâu Nhân Lễ và Tôn Tập Dân đều chưa trở về, Hạ Tưởng vẫn là người lớn nhất tỉnh Tề
Phía Thành ủy vẫn là Lưu Nhất Lâm phụ trách việc này, cũng là Lý Đồng chơi trò dối trá, biết sự tình rất khó giải quyết, liền trực tiếp giao nộp do Nhất Lâm Toàn phụ trách, dù sao Lưu Nhất Tâm vừa mới đến, không biết nước sâu hay nông.
Hạ Tưởng đương nhiên hiểu được ý của Lý Đồng, hắn vừa đến hiện trường, liền gọi một cuộc điện thoại cho Lý Đồng.
- Bí thư Lý, tôi là Hạ Tưởng, đất xây dựng của dự án xe khách, sớm nhất do công ty nào mua vào, về sau lại qua tay tám lần, làm phiền anh điều tra số liệu ban đầu,
Xe khách năng lượng mới là dự án trọng điểm của Tỉnh phủ không sai, nhưng đất xây dựng cũng là đất thổ cư của thành phố Lỗ, mà lúc đó Lý Đồng đang đảm nhiệm chức Thị trưởng, cho nên, toàn bộ đất xây dựng thay đổi đều không lách qua đươc Cục đất đai thành phố Lỗ.
Lý Đồng là thị trưởng, hiển nhiên sẽ không quản trực tiếp, nhưng dự án xe khách là việc hệ trọng, Lý Đồng thế nào cũng chú ý đến từng phân đoạn.
Hạ Tưởng cũng thông cảm cho tâm tư của Lý Đồng không quan tâm, nhưng cũng không thể để cho Lý Đồng tự do quá, cũng không ra một chút sức lực.
- Phó Bí thư Hạ, khoảng thời gian treo đó có hơi dài, đoán chừng cần thêm một chút thời gian.
Lý Đồng thật sự không muốn dính đến dự án xe khách, biết hiện tại là một thùng thuốc nổ, chỉ một chút là bùng nổ.Nhưng Hạ Tưởng có chuyện, y phải cho chút thể diện, nhưng ý nghĩ vẫn là kéo dài.
- Tôi tin tưởng trí nhớ của bí thư Lý
Hạ Tưởng nặng giọng:
- Đồng chí Hà Giang Hải cũng từng tham gia vào dự án xe khách, tôi cũng sẽ tư vấn một chút ý kiến của anh ta.
Lý Đồng ngay lập tức minh bạch mọi thứ, vội vàng nói:
- Được, tôi lập tức cho người kiểm tra.
Có lẽ là cảm nhận được giọng điệu có một chút bất mãn của Hạ Tưởng, quan hệ thân thiết giữa Hạ Tưởng và Lưu Nhất Lâm có lẽ đã nghe nói, y vội vàng bổ trợ thêm một câu:
- Xin anh yên tâm, nếu phó Bí thư Hạ nhúng tay vào sự việc, tôi nhất định ủng hộ đến cùng.
Hạ Tưởng thỏa mãn mà bỏ điện thoại xuống, nếu Lý Đồng ngay cả chút năng lực lĩnh ngộ cũng không có, việc Ngô Tài Dương trọng dụng Lý Đồng, thì đúng là không mắt
Hạ Tưởng vừa để Lưu Nhất Lâm kiểm soát trật tự hiện trường, vừa gọi điện thoại cho người thứ hai.
Gọi điện cho Hà Giang Hải.
- Bí thư Hà, nguồn năng lượng mới bên này, sự việc lại tiến triển, có nên ngừng một chút không? Tôi ủng hộ yêu cầu thích đáng của tranh chấp quyền chủ nợ, nhưng nếu không để yên, thì hăng quá hóa dở.
Hạ Tưởng nói, ba phần thương lượng, bốn phần nói thẳng, năm phần bất mãn.
Trước khi xuất phát, Hạ Tưởng vừa mới biết được tình cảnh vô cùng khó khăn của Chu Hồng Cơ, cũng hiểu rõ là thế lực địa phương phản công, về việc này, Hạ Tưởng còn chưa nhúng tay vào lo liệu, chắc rằng Chu Hồng Cơ không có khả năng gây nhiễu loạn tình hình, cuối cùng do hắn khắc phục hậu quả, y không phải nhân viên cứu hộ. Nhưng với những vấn đề về dự án nguồn năng lượng mới, Hạ Tưởng có một điểm mấu chốt chính là, không thể giấu uy. Sự kiện nguồn năng lượng mới chính là nhằm vào Tôn Tập Dân, và vấn đề của Dương Ngân Hoa không có gì khác biệt, đều là phần phản kích, với hắn mà nói, Chu Hồng Cơ có rơi vào tình cảnh xấu hổ hay không, quả thật không liên quan đến hắn, tuy nói hắn không đến mức vui mừng khi người gặp họa, nhưng cũng sẽ không khẩn cấp nhúng tay vào chặn ngang.
Giới quan lại, không cần làm Lôi Phong, huống hồ Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ từ bản chất mà nói, vẫn là người của phe đối địch. Tuy nhiên… khác với sự kiện Dương Ngân Hoa chỉ nhằm vào một người chính là Chu Hồng Cơ là, dự án năng lượng mới nhằm vào không chỉ mỗi Tôn Tập Dân, chính yếu chính là, mục đích rất phức tạp của người sau lưng thúc đẩy, dụng tâm rất sâu xa, Hạ Tưởng nhất định phải đề phòng ngộ lỡ tình hình không khống chế được. Nếu cứ phát triển, càng ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng sẽ làm bị thương Tôn Tập Dân, cũng sẽ liên lụy đến Khâu Nhân Lễ, Hạ Tưởng phải bảo đảm không thể để sự việc hệ trọng lan đến gần Khâu Nhân Lễ. Tình hình nếu như thay đổi, hắn để bảo vệ quyền uy của Khâu Nhân Lễ, sẽ không tiếc lấy Tần Khản ra đỡ đạn.
Tần Khản nếu đủ thông minh, nên biết rõ quy luật có chừng có mực.
Hà Giang Hải trầm lặng ít khắc, mới nói:
- Phó Bí thư Hạ, kỳ thực chuyện này, tôi thực sự liên can không nhiều, hiện tại không ít chủ nợ còn đang hận tôi.
Lời nói của Hà Giang Hải là thật, nhưng Hạ Tưởng hiển nhiên không muốn để Hà Giang Hải thoải mái:
- Bí thư Hà, không cần phải nói vòng vo, tôi hy vọng anh ra mặt can thiệp một chút, đừng làm cho tình hình không khống chế được. Nếu chẳng may thật phải phát triển thành không thề kết thúc, thì ai cũng không có lợi.
Hạ Tưởng rất rõ ràng, Hà Giang Hải có thể không kiểm soát được chủ nợ, nhưng y có người sau lưng đủ lực khống chế, chỉ cần y gọi một tiếng, chủ nợ chí ít sẽ ít hơn phân nửa. Nhưng trên việc này, Hà Giang Hải rõ ràng là tọa sơn xem hổ đấu, dù gì thì Tôn Tập Dân bị công kích, với y mà nói cũng là chuyện tốt. Sự tình nếu chẳng may náo loạn đến nỗi không cứu vãn được, nói không chừng trung ương còn phải mời y ra mặt giải quyết. Suy xét như ý muốn không có sơ hở như thế, cho nên cứ để nhóm Tần Khản ở sau lưng cổ động các thế lực địa phương ở tỉnh Tề bất mãn với y, y cũng nhịn.
Đề nghị của Hạ Tưởng, khiến y thực khó xử, dĩ nhiên, y cũng hiểu được dụng ý của Hạ Tưởng, là căn cứ vào một điều kiện tiên quyết cơ bản không thể đề mất khống chế, nhưng vấn đề tỉnh Tề đại loạn hay là hỗn loạn nhỏ, lập trường của y và Hạ Tưởng rõ ràng không nhất trí.
Bởi vậy, Hà Giang Hải mới nói:
- Phó Bí thư Hạ, tôi thật sự không thề làm gì những người này, bọn họ hiện tại chắc cũng hận không thể chạy tới phòng bệnh đánh vỡ đầu của tôi…
Hạ Tưởng biết ý nghĩ mịt mờ của Hà Giang Hải, liền không dài dòng chỉ nói với y một câu:
- Đuôc, tôi ra tay xử lý…
Điện thoại đã cúp, Hà Giang Hải trong lòng không hiểu sao tim đập loạn xạ, phó bí thư Hạ lại trổ thủ đoạn lợi hại gì sao? Không biết sao, y trong lòng hiện lên một loạt rối ren. Tuy nhiên sau đó lại trấn tĩnh lại, Hạ Tưởng đúng là có không ít ảnh hưởng ở Tỉnh ủy, cũng không thể coi thường trí tuệ của hắn, nhưng thời gian hắn tới tỉnh Tề còn ngắn, giao thiệp với các thế lực địa phương ở tỉnh Tề không nhiều, hắn có con át chủ bài gì mà có thể đánh?
Hà Giang Hải không muốn ngăn chặn hỗn loạn của dự án nguồn năng lượng mới dẫn tới, y hiện tại đang chuẩn bị tận mắt nhìn thấy sự chật vật của Chu Hồng Cơ và sự xấu hổ của Tôn Tập Dân, đúng là thời cơ tốt để tự hào, sao có thể ra mặt ngăn chặn?
Mặc dù nói, y quả thật có năng lực nhất định thay đổi cục diện.
Hà Giang Hải rất nhanh sẽ hối hận vì quyết định của y, Hạ Tưởng trong lúc Hà Giang Hải, Tần Khản và các thế lực địa phương ở tỉnh Tề bắt đầu từng đợt sóng nhằm tấn công vào Chu Hồng Cơ và Tôn Tập Dân, từ đầu đến cuối đứng ở lập trường trung lập, dường như là không quan tâm, kỳ thực vẫn là có điểm mấu chốt không thể đụng chạm.
Chuyện hôm nay, chỉ thiếu chút nữa hắn chạm đáy, Hạ Tưởng sẽ không thể ngồi yên không quan tâm đến.
Sau khi gọi hai cuộc điện thoại, Hạ Tưởng đang chuẩn bị gọi người thứ ba, cũng là cuộc điện thoại cuối cùng thì, Lưu Nhất Lâm đi tới trước mặt, tiết lộ cho hắn một tin tức rất kinh người.
Chính xác mà nói, tin tức làm cả hai kinh ngạc, rốt cuộc là thúc giục Hạ Tưởng hạ quyết tâm, quyết định chính thức nhúng tay vào toàn bộ thế cục tỉnh Tề
Bởi vậy, theo sau việc Hạ Tưởng ra tay, toàn bộ thế cục tỉnh Tề lại đi vào một giai đoạn mới.
Sở dĩ tốc độ truyền nhanh như vậy, cũng phải cảm tạ chuyện trưởng phòng Ngưu làm anh hùng cứu mỹ nhân trước kia huyên náo ồn ào đã làm nền cho.
Tất cả mọi người tỉnh ngộ ra mà nghĩ, ồ… thì ra là thế, hóa ra là chủ nhiệm Chu tự mình nạp thiếp, khi thấy sự tình vỡ lở, lấy người chết ra chịu tiếng xấu cắm sừng người khác, rất không chân chính.
Chu Hồng Cơ lúc này, có miệng khó trả lời.
Suy sụp ngồi ở văn phòng Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, Chu Hồng Cơ chỉ cảm thấy trước mắt một mảng u ám. Ánh nắng tươi sáng bên ngoài, y lại xem ra vô cùng chói mắt mà ưu phiền, y hiện tại đang nếm thử quả đắng, hóa ra thật là đắng không nói nổi.
Ban đầu Thôi Bách Tính bị đánh vỡ đầu, gã vẫn thầm vui trong lòng, tưởng rằng Thôi Bách Tính sẽ nổi cơn thịnh nộ, Ủy ban Kỷ luật Trung ương tức giận, còn tiếp tục thúc đẩy vụ án của Hà Giang Hải, không ngờ tới, còn chưa có tin tức nào về vụ trọng án, còn chưa đợi đến quyết định cuối cùng của Ủy ban Kỷ luật Trung ương, lại chờ đến khi gã bị tạt một chậu nước dơ vào đầu.
So với nước rửa chân còn bẩn hơn, lại vừa dơ vừa thối, ghê tởm vô cùng.
Hà Giang Hải khinh người quá đáng.
Chu Hồng Cơ hiện tại minh mẫn hơn một chút, những chuyện dĩ vãng đã qua, vụ trưởng phòng Ngưu bị tai nạn xe, vụ Chu Chấn Ba tự sát, cho tới sự kiện Dương Ngân Hoa hôm nay, đều không có chuyện của Hạ Tưởng, đều là Hà Giang Hải một tay gây ra, hoặc là nói, Hà Giang Hải và thế lực địa phương ở tỉnh Tề cùng chung chí hướng.
Rốt cuộc y thấy rõ tình thế rồi lại xót xa, lúc này y muốn nhận thua, đã không có khả năng nữa, đối mặt với những chuyện vô căn cứ, bịa đặt mãnh liệt, đối mặt với sóng lớn mỗi ngày, y còn có đường thối lui sao?
Mà hiện tại đưa mắt nhìn bốn phía, bên mình trống không, quả nhiên không có đến một đồng minh có thể giúp y một tay, quả thực là thất bại.
Chu Hồng Cơ lại một lần nữa nghĩ tới Hạ Tưởng, khi không biết làm thế nào kết thúc., y đặc biệt muốn cùng Hạ Tưởng nói chuyện, bởi vì y tin tưởng, toàn bộ Tỉnh ủy ngày nay, chỉ có Hạ Tưởng tin y thật lòng, tin y và Dương Ngân Hoa không có một chút bụi tình.
Nhưng Chu Hồng Cơ cũng không biết, Hạ Tưởng lúc này đã rời khỏi khỏi Tỉnh ủy, đi cùng với Lưu Nhất Lâm, đến tập đoàn xe khách năng lượng mới xử lí tình hình đột phá lớn - tuy rằng vì tranh chấp khiếu nại của hạng mục xe khách năng lượng mới mà Thôi Bách Tính bị đánh vỡ đầu, mặc dù tổ điều tra tỉnh ủy do chính Khâu Nhân Lễ tự mình phê duyệt, tiến vào chiếm giữ tập đoàn xe khách, điều tra vụ đả thương người, nhưng cho rằng thiếu nợ thì phài trả tiền là hoàn toàn chính đáng, sự tình hai năm rõ mười, các chủ nợ không khoan dung không buông tha, tiếp tục gây sự.
Sự việc ngày càng nghiêm trọng, cũng đúng ý muốn của Tần Khản – các chủ nợ tranh chấp làm bị thương Thôi Bách Tính, Tỉnh ủy thế nào cũng chú trọng đến, trong quá trình điều tra chân tướng, dám chắc sẽ tiếp xúc với nguyên do tranh chấp của các chủ nợ, cuối cùng… mũi nhọn chắc chắn sẽ chỉ thẳng Tôn Tập Dân.
Cho dù Tỉnh ủy dẫn đầu tổ điều tra đã tiến vào chiếm giữ tập đoàn xe khách, mặc dù đối phương đã ra tay làm bị thương đường đường là Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trung ương, nhưng rõ ràng không ai ý thức được tính chất nghiêm trọng của sự kiện, hoặc chẳng hề đem Phó chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật trung ương đặt ở trong mắt, ngoại trừ thiếu nợ thì trả tiền, sự tình khác cứ mặc kệ, hôm nay là lần tề tựu hơn trăm người, tiếp tục tụ tập gây rối, yêu cầu hoàn tiền.
Lúc Hạ Tưởng và Lưu Nhất Lâm chạy tới, đã tập hợp đầy chủ nợ, dân chúng phẫn nộ, đã gần như không khống chế được. Sở dĩ Hạ Tưởng ra mặt, là bởi vì Khâu Nhân Lễ và Tôn Tập Dân đều chưa trở về, Hạ Tưởng vẫn là người lớn nhất tỉnh Tề
Phía Thành ủy vẫn là Lưu Nhất Lâm phụ trách việc này, cũng là Lý Đồng chơi trò dối trá, biết sự tình rất khó giải quyết, liền trực tiếp giao nộp do Nhất Lâm Toàn phụ trách, dù sao Lưu Nhất Tâm vừa mới đến, không biết nước sâu hay nông.
Hạ Tưởng đương nhiên hiểu được ý của Lý Đồng, hắn vừa đến hiện trường, liền gọi một cuộc điện thoại cho Lý Đồng.
- Bí thư Lý, tôi là Hạ Tưởng, đất xây dựng của dự án xe khách, sớm nhất do công ty nào mua vào, về sau lại qua tay tám lần, làm phiền anh điều tra số liệu ban đầu,
Xe khách năng lượng mới là dự án trọng điểm của Tỉnh phủ không sai, nhưng đất xây dựng cũng là đất thổ cư của thành phố Lỗ, mà lúc đó Lý Đồng đang đảm nhiệm chức Thị trưởng, cho nên, toàn bộ đất xây dựng thay đổi đều không lách qua đươc Cục đất đai thành phố Lỗ.
Lý Đồng là thị trưởng, hiển nhiên sẽ không quản trực tiếp, nhưng dự án xe khách là việc hệ trọng, Lý Đồng thế nào cũng chú ý đến từng phân đoạn.
Hạ Tưởng cũng thông cảm cho tâm tư của Lý Đồng không quan tâm, nhưng cũng không thể để cho Lý Đồng tự do quá, cũng không ra một chút sức lực.
- Phó Bí thư Hạ, khoảng thời gian treo đó có hơi dài, đoán chừng cần thêm một chút thời gian.
Lý Đồng thật sự không muốn dính đến dự án xe khách, biết hiện tại là một thùng thuốc nổ, chỉ một chút là bùng nổ.Nhưng Hạ Tưởng có chuyện, y phải cho chút thể diện, nhưng ý nghĩ vẫn là kéo dài.
- Tôi tin tưởng trí nhớ của bí thư Lý
Hạ Tưởng nặng giọng:
- Đồng chí Hà Giang Hải cũng từng tham gia vào dự án xe khách, tôi cũng sẽ tư vấn một chút ý kiến của anh ta.
Lý Đồng ngay lập tức minh bạch mọi thứ, vội vàng nói:
- Được, tôi lập tức cho người kiểm tra.
Có lẽ là cảm nhận được giọng điệu có một chút bất mãn của Hạ Tưởng, quan hệ thân thiết giữa Hạ Tưởng và Lưu Nhất Lâm có lẽ đã nghe nói, y vội vàng bổ trợ thêm một câu:
- Xin anh yên tâm, nếu phó Bí thư Hạ nhúng tay vào sự việc, tôi nhất định ủng hộ đến cùng.
Hạ Tưởng thỏa mãn mà bỏ điện thoại xuống, nếu Lý Đồng ngay cả chút năng lực lĩnh ngộ cũng không có, việc Ngô Tài Dương trọng dụng Lý Đồng, thì đúng là không mắt
Hạ Tưởng vừa để Lưu Nhất Lâm kiểm soát trật tự hiện trường, vừa gọi điện thoại cho người thứ hai.
Gọi điện cho Hà Giang Hải.
- Bí thư Hà, nguồn năng lượng mới bên này, sự việc lại tiến triển, có nên ngừng một chút không? Tôi ủng hộ yêu cầu thích đáng của tranh chấp quyền chủ nợ, nhưng nếu không để yên, thì hăng quá hóa dở.
Hạ Tưởng nói, ba phần thương lượng, bốn phần nói thẳng, năm phần bất mãn.
Trước khi xuất phát, Hạ Tưởng vừa mới biết được tình cảnh vô cùng khó khăn của Chu Hồng Cơ, cũng hiểu rõ là thế lực địa phương phản công, về việc này, Hạ Tưởng còn chưa nhúng tay vào lo liệu, chắc rằng Chu Hồng Cơ không có khả năng gây nhiễu loạn tình hình, cuối cùng do hắn khắc phục hậu quả, y không phải nhân viên cứu hộ. Nhưng với những vấn đề về dự án nguồn năng lượng mới, Hạ Tưởng có một điểm mấu chốt chính là, không thể giấu uy. Sự kiện nguồn năng lượng mới chính là nhằm vào Tôn Tập Dân, và vấn đề của Dương Ngân Hoa không có gì khác biệt, đều là phần phản kích, với hắn mà nói, Chu Hồng Cơ có rơi vào tình cảnh xấu hổ hay không, quả thật không liên quan đến hắn, tuy nói hắn không đến mức vui mừng khi người gặp họa, nhưng cũng sẽ không khẩn cấp nhúng tay vào chặn ngang.
Giới quan lại, không cần làm Lôi Phong, huống hồ Tôn Tập Dân và Chu Hồng Cơ từ bản chất mà nói, vẫn là người của phe đối địch. Tuy nhiên… khác với sự kiện Dương Ngân Hoa chỉ nhằm vào một người chính là Chu Hồng Cơ là, dự án năng lượng mới nhằm vào không chỉ mỗi Tôn Tập Dân, chính yếu chính là, mục đích rất phức tạp của người sau lưng thúc đẩy, dụng tâm rất sâu xa, Hạ Tưởng nhất định phải đề phòng ngộ lỡ tình hình không khống chế được. Nếu cứ phát triển, càng ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng sẽ làm bị thương Tôn Tập Dân, cũng sẽ liên lụy đến Khâu Nhân Lễ, Hạ Tưởng phải bảo đảm không thể để sự việc hệ trọng lan đến gần Khâu Nhân Lễ. Tình hình nếu như thay đổi, hắn để bảo vệ quyền uy của Khâu Nhân Lễ, sẽ không tiếc lấy Tần Khản ra đỡ đạn.
Tần Khản nếu đủ thông minh, nên biết rõ quy luật có chừng có mực.
Hà Giang Hải trầm lặng ít khắc, mới nói:
- Phó Bí thư Hạ, kỳ thực chuyện này, tôi thực sự liên can không nhiều, hiện tại không ít chủ nợ còn đang hận tôi.
Lời nói của Hà Giang Hải là thật, nhưng Hạ Tưởng hiển nhiên không muốn để Hà Giang Hải thoải mái:
- Bí thư Hà, không cần phải nói vòng vo, tôi hy vọng anh ra mặt can thiệp một chút, đừng làm cho tình hình không khống chế được. Nếu chẳng may thật phải phát triển thành không thề kết thúc, thì ai cũng không có lợi.
Hạ Tưởng rất rõ ràng, Hà Giang Hải có thể không kiểm soát được chủ nợ, nhưng y có người sau lưng đủ lực khống chế, chỉ cần y gọi một tiếng, chủ nợ chí ít sẽ ít hơn phân nửa. Nhưng trên việc này, Hà Giang Hải rõ ràng là tọa sơn xem hổ đấu, dù gì thì Tôn Tập Dân bị công kích, với y mà nói cũng là chuyện tốt. Sự tình nếu chẳng may náo loạn đến nỗi không cứu vãn được, nói không chừng trung ương còn phải mời y ra mặt giải quyết. Suy xét như ý muốn không có sơ hở như thế, cho nên cứ để nhóm Tần Khản ở sau lưng cổ động các thế lực địa phương ở tỉnh Tề bất mãn với y, y cũng nhịn.
Đề nghị của Hạ Tưởng, khiến y thực khó xử, dĩ nhiên, y cũng hiểu được dụng ý của Hạ Tưởng, là căn cứ vào một điều kiện tiên quyết cơ bản không thể đề mất khống chế, nhưng vấn đề tỉnh Tề đại loạn hay là hỗn loạn nhỏ, lập trường của y và Hạ Tưởng rõ ràng không nhất trí.
Bởi vậy, Hà Giang Hải mới nói:
- Phó Bí thư Hạ, tôi thật sự không thề làm gì những người này, bọn họ hiện tại chắc cũng hận không thể chạy tới phòng bệnh đánh vỡ đầu của tôi…
Hạ Tưởng biết ý nghĩ mịt mờ của Hà Giang Hải, liền không dài dòng chỉ nói với y một câu:
- Đuôc, tôi ra tay xử lý…
Điện thoại đã cúp, Hà Giang Hải trong lòng không hiểu sao tim đập loạn xạ, phó bí thư Hạ lại trổ thủ đoạn lợi hại gì sao? Không biết sao, y trong lòng hiện lên một loạt rối ren. Tuy nhiên sau đó lại trấn tĩnh lại, Hạ Tưởng đúng là có không ít ảnh hưởng ở Tỉnh ủy, cũng không thể coi thường trí tuệ của hắn, nhưng thời gian hắn tới tỉnh Tề còn ngắn, giao thiệp với các thế lực địa phương ở tỉnh Tề không nhiều, hắn có con át chủ bài gì mà có thể đánh?
Hà Giang Hải không muốn ngăn chặn hỗn loạn của dự án nguồn năng lượng mới dẫn tới, y hiện tại đang chuẩn bị tận mắt nhìn thấy sự chật vật của Chu Hồng Cơ và sự xấu hổ của Tôn Tập Dân, đúng là thời cơ tốt để tự hào, sao có thể ra mặt ngăn chặn?
Mặc dù nói, y quả thật có năng lực nhất định thay đổi cục diện.
Hà Giang Hải rất nhanh sẽ hối hận vì quyết định của y, Hạ Tưởng trong lúc Hà Giang Hải, Tần Khản và các thế lực địa phương ở tỉnh Tề bắt đầu từng đợt sóng nhằm tấn công vào Chu Hồng Cơ và Tôn Tập Dân, từ đầu đến cuối đứng ở lập trường trung lập, dường như là không quan tâm, kỳ thực vẫn là có điểm mấu chốt không thể đụng chạm.
Chuyện hôm nay, chỉ thiếu chút nữa hắn chạm đáy, Hạ Tưởng sẽ không thể ngồi yên không quan tâm đến.
Sau khi gọi hai cuộc điện thoại, Hạ Tưởng đang chuẩn bị gọi người thứ ba, cũng là cuộc điện thoại cuối cùng thì, Lưu Nhất Lâm đi tới trước mặt, tiết lộ cho hắn một tin tức rất kinh người.
Chính xác mà nói, tin tức làm cả hai kinh ngạc, rốt cuộc là thúc giục Hạ Tưởng hạ quyết tâm, quyết định chính thức nhúng tay vào toàn bộ thế cục tỉnh Tề
Bởi vậy, theo sau việc Hạ Tưởng ra tay, toàn bộ thế cục tỉnh Tề lại đi vào một giai đoạn mới.
/2185
|