Công nhận, cách làm Lưu Bình Hành rất là thông thạo, hơn nữa lý do vô cùng đầy đủ Trần Diễm quả thật là cán bộ Thành ủy, do Thành ủy Tần Dương ra mặt, cũng phù hợp với lẽ thường.
Nhưng ai ra mặt ai là người gánh trách nhiệm, thì phải gánh vác tất cả hậu quả. Mà chuyện Trần Diễm kết quả cuối cùng như thế nào, hiện tại trong đầu ai cũng thiếu tư tin, bởi vì lôi Lôi Trị Học một bên muốn che giấu, Hạ Tưởng một bên muốn làm lớn chuyện, rốt cuộc ai cười đến cuối cùng, còn khó mà nói.
Nếu là Hạ Tưởng thắng lợi, nếu như chuyện Trần Diễm dẫn phát làm chấn động quan trường tỉnh Tây, người chịu trách nhiệm nói không chừng sẽ mất quan cách chức.
Sự tình trên quan trường, ai nói được rõ ràng? Việc nhỏ cũng có thể biến thành đại sự, cho nên, ai cũng không muốn bị dính đến có một chút trách nhiệm.
Lưu Bình Hành tài giỏi ở chỗ, nếu Trương Bình Thiếu gánh chịu trách nhiệm, sẽ không sợ Hạ Tưởng tiếp tục đại náo, dù sao hiện tại đã xác định Trương Bình Thiếu là người của Hạ Tưởng, huyên náo càng lớn, Trương Bình Thiếu càng xui xẻo, Hạ Tưởng chẳng khác nào là mang tảng đá đập vào chân mình.
Không ít người ánh mắt liền lập tức rơi xuống trên người Trương Bình Thiếu.
Trương Bình Thiếu khóe miệng lộ ra một vẻ tươi cười, mở miệng nói ra:
- Cách nói của đồng chí Bình Hành, trên logic có vấn đề. Trần Diễm là cán bộ Thành ủy không giả, nhưng Trần Diễm là Phó chủ Mặt Trận Tổ Quốc, là cán bộ tỉnh quản.
- Cán bộ tỉnh quản, cán bộ Thành ủy, có nhiều điểm khác nhau sao? Đồng chí Bình Thiếu chớ quên, Trần Diễm vẫn ở ngay thành phố đảm nhiệm chức vụ chính đảng, cũng có một biệt hiệu kêu chị cả Tấn Dương
Lưu Bình Hành tiếp tục dốc hết sức mà mang Trần Diễm đổ lên Thành ủy Tấn Dương.
- Tôi cũng xin đồng chí Bình Hành chớ quên, Trần Diễm nhiều lần đề bạt đều là kết quả lãnh đạo Tỉnh Ủy cá biệt can thiệp.
Trương Bình Thiếu một bước cũng không nhường, ở sự tình liên quan quyền lợi bản thân trước mắt, ai cũng sẽ không nhượng bộ.
- Đủ rồi không nên tranh cãi.
Hạ Tưởng cuối cùng to tiếng,
- Tôi nói một chút quan điểm của tôi.
Ánh mắt mọi người cũng lại rơi xuống trên người Hạ Tưởng.
- Không cho dư luận một lời giải thích là không được, nhưng hiện tại không phải là vấn đề trách nhiệm không rõ, mà là do ai gánh vác vấn đề. Tôi cho là, nếu Trần Diễm là cán bộ Thành ủy, vẫn là do Thành ủy Tấn Dương ra mặt nói rõ hàm ý một chút cho thỏa đáng.
Lời nói Hạ Tưởng khiến cho phòng hội nghị xôn xao một trận thảo luận, Hạ Tưởng mang cầu đá đến chân Trương Bình Thiếu, Trương Bình Thiếu lại là người của Hạ Tưởng.
Chẳng phải là nói, Hạ Tưởng sẽ không tiếp tục thúc đẩy sự tình Trần Diễm lên men.
- Chỉ có điều…
Hạ Tưởng vừa chuyển hướng nói
- Đồng chí Hướng Tiền vẫn cần phải tỏ thái độ với Tỉnh ủy, phải nhận thức sai lầm.
Trong mắt Trương Bình Thiếu hiện lên ý không giải thích được, Hạ Tưởng bỗng nhiên ra mặt đề xuất yêu cầu Thành ủy gánh trách nhiệm đành phải không nói gì nữa.
Lôi Trị Học thấy thế, vội thuận theo tình thế tiếp nhận:
- Tôi cho rằng đề xuất của đồng chí Hạ Tưởng có thể thực hiện được.
Dù cho Hạ Tưởng xuất phát từ cân nhắc gì đó, dù sao do Thành ủy ra mặt gánh vác nhầm lẫn dùng người không rõ.
Dù sao vẫn tốt hơn để Vương Hướng Tiền hao tổn thanh danh. Vương Hướng Tiền kiểm điểm với Tỉnh ủy là nội bộ giải quyết, sẽ không công khai nói đúng là bảo toàn thanh danh.
Hẳn là phương án giải quyết tốt nhất trước mắt, triệu chứng đau đầu Lôi Trị Học giảm nhẹ rất nhiều, bỗng nhiên cảm thấy Hạ Tưởng cũng có một mặt khả ái, chí ít hắn cũng một lòng sắp xếp vì Tỉnh ủy giải nạn.
Hội nghị cuối cùng đạt được nhận thức.
Sau cuộc họp, Lôi Trị Học và Hạ Tưởng gặp mặt nhau, trao đổi một chút vể việc diễn đạt và chi tiết công bố vấn đề với bên ngoài, lẽ ra giống như họp hội ý phải có Phó bí thư Tỉnh Ủy nữa, cũng không biết là Lôi Trị Học sơ sót, hay là Trương Duy Chiếu có chuyện, dù sao Trương Duy Chiếu không có mặt, Hạ Tưởng cũng không hỏi nguyên nhân nhiều.
Ý vị sâu xa chính là, nếu Thành ủy ra mặt gánh vác, Đông Phương Hiểu nhất định sẽ không cần tiến vào Bắc Kinh làm nghiệm vụ khai thông, chẳng ngờ Đông Phương Hiểu buổi chiều cùng ngày vẫn là bay đi Bắc Kinh. Trưởng ban tuyên giáo Tỉnh ủy vào Bắc Kinh cũng không khó hiểu, kỳ lạ chính là, cùng đi với Đông Phương Hiểu lại là phó trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tổ Dương Nhâm Hải.
Dương Nhâm Hải vào Bắc Kinh tham gia hội nghị ban tổ chức trung ương, nhưng đúng lúc Đông Phương Hiểu cùng đi vẫn là khiến không ít người dẫn phát suy đoán, trước kia Dương Nhâm Hải và Đông Phương Hiểu cũng không giao tình, sao lại đột nhiên đến gần như thế.
Hiện tại thế cục tỉnh Tây rất tinh vi không khéo léo không được, Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh bất luận người nào khi đảm nhiệm, nhất định sẽ gợi ra giao tiếp và chấn động quyền lực, nếu như trước kia Dương Nhâm Hải và Đông Phương Hiểu đồng hành, cũng sẽ không có người suy đoán gì, chỉ cho rằng là một lần trùng hợp, nhưng hiện tại, thực sự ai cũng sẽ không cho rằng chỉ là một sự trùng hợp.
Mấu chốt còn có một điểm, Đông Phương Hiểu và Dương Nhâm Hải mới vừa đi, ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy liền triệu tập cuộc họp nghiên cứu, học tập chỉ thị tinh thần của Ngô Tài Dương ban tổ chức cán bộ mở cuộc họp là bình thường, không bình thường chính là, ban truyền giáo dốc hết sức mà tuyên truyền ở các truyền thông trong tỉnh, đem cuộc họp của ban tổ chức cán bộ, đặt vào vị trí quan trọng của rất nhiều trang báo truyền thông.
Từ đó liên tưởng đến việc Dương Nhâm Hải và Đông Phương Hiểu đồng thời đi công tác, ý tứ hàm súc trong đó liền đậm hơn, không ít người hoảng sợ - chẳng lẽ nào nói Chủ tịch tỉnh Hạ đồng thời nắm cả ban tuyên giáo và ban tổ chức cán bộ?
Lại nghĩ, nói là nắm trong tay rõ ràng vô cùng khoa trương, nhưng ít ra biểu lộ một điểm, tay Chủ tịch tỉnh Hạ đã đồng thời luồn vào ban tuyên giáo và ban tổ chức cán bộ.
Đối với các loại suy đoán của Tỉnh ủy, Hạ Tưởng một mực mắt điếc tai ngơ, tới địa vị cao rồi sẽ có được khả năng miễn dịch đối với các loại nghị luận, hắn chẳng những có lực miễn dịch, còn bởi vì trong lòng có dự kiến trước.
Đông Phương Hiểu vào Bắc Kinh là tiếp nhận ân cần dạy bảo mà đi, vừa lúc Diệp Thiên Nam cũng vào Bắc Kinh, tin tưởng Đông Phương Hiểu và Diệp Thiên Nam lúc đó phải có một lần đàm luận sâu sắc. Mà Dương Nhâm Hải vào Bắc Kinh, là cùng Phó Bá Cử gặp mặt.
Đúng vậy, Dương Nhâm Hải là dòng chính nhà họ Phó, y vào Bắc Kinh gặp mặt Phó thủ tướng Phó Bá Cử, là vì đại kế của Phó Tiên Phong tiến đến tỉnh Tây khống chế nguồn năng lượng
Trên cơ bản tất cả tỉnh Tây tiến triển cũng ở đâu vào đấy mà đẩy mạnh bên trong, thì ngay cả Hạ Tưởng đề xuất cho Thành Ủy Tấn Dương gánh lấy tai họa sự tình Trần Diễm, cũng là một bộ phận trong toàn bộ kế hoạch.
Trần Diễm đi nước ngoài, khiến Hạ Tưởng thay đổi chủ ý, cũng nhạy bén mà nắm bắt thời cơ, hắn chẳng những muốn đem sự tình Trần Diễm hoãn chậm lại, còn muốn vì Trần Diễm tranh thủ một cơ hội rao giá không hạn độ
Bởi vì hắn từ bên trong cuộc đọ sức của Trần Diễm và Giang An, tìm ra một người điểm vào tuyệt hảo... Cổ phần sản nghiệp mỏ An Đạt.
Mặc dù Nga Ni Trần trong tay có được năm phần trăm cổ phần khoáng nghiệp An Đạt, nhưng bởi vì sản nghiệp mỏ An Đạt có cơ cấu quyền cổ phần rất phức tạp, tạm thời không thể mở ra cánh cửa nghiêm mật của ngành mỏ An Đạt. Nếu trong cuộc đối đầu của Giang An và Trần Diễm nhường một bước, xuất ra năm phần trăm cổ phần khoáng mỏ An Đạt cho Trần Diễm, như vậy cổ phần trong tay Giang Cương sẽ bị vơi bớt đi.
Trần Diễm là ai? Trần Diễm là một người phụ nữ thông minh, một người phụ nữ xinh đẹp mưu cầu danh lợi, Hạ Tưởng ngay từ đầu lợi dụng chuyện của cô trấn áp uy danh của Vương Hướng Tiền, đến hiện tại đúng lúc thu tay lại, đem sự tình khống chế ở trong phạm vi nhất định, từ đầu đến cuối nắm trong trong tay cho qua tiết tấu câu chuyện, với ý đồ đạt tới hiệu quả lợi nhuận hóa lớn nhất.
Do Thành ủy Tấn Dương ra mặt gánh trách nhiệm.
Cũng không thể xem như là trách nhiệm, chỉ có điều ra mặt giải thích một chút, kết quả cuối cùng của sự kiện vẫn còn treo đó, đúng là vì vậy, sự kiện Trần Diễm liền như thanh kiếm sắc bén treo trên đầu Vương Hướng Tiền, lúc cần, có thể bất cứ lúc nào rơi xuống, Vương Hướng Tiền hướng Tỉnh ủy làm ra kiểm điểm, ở mặt ngoài Thành ủy Tấn Dương lưng gánh tiếng oan, trên thực tế, Vương Vương Hướng Tiền mới là người tổn hao uy danh nhiều nhất
Tấn Dương với danh nghĩa Thành ủy ra mặt giải thích, cũng không phải trách nhiệm đến người, mà Vương Hướng Tiền hướng Tỉnh ủy kiểm điểm tức là thừa nhận ở trong sự kiện Trần Diễm có trách nhiệm lãnh đạo không thể trốn tránh, chẳng qua chưa hề chính thức công khai với bên ngoài mà thôi. Chỉ cần khi thời cơ thích hợp, Hạ Tưởng hoàn toàn có thể sẽ đem việc này châm ngòi!
Hiện tại, để giúp Trần Diễm một tay, để Trần Diễm có thể thuận lợi lấy được năm phần trăm cổ phần từ khoáng nghiệp An Đạt, thì tạm thời cứ cho sự kiện Trần Diễm chìm xuống, dù sao mục đích trấn áp Vương Hướng Tiền của Hạ Tưởng đã đạt được, mà tiền lương Trần Diễm đã lĩnh nhiều năm đã giao đủ số trước khi cô đi nước ngoài, còn liên quan tới việc miễn đi chức phó chủ tịch Mặt trận Tổ Quốc Thành phố của Trần Diễm, đã khởi động thủ tục tương quan, sự tình, đều được giải quyết suông sẻ.
Có thể nói, Hạ Tưởng từ khi đảm nhiệm tỉnh Tây đến nay, các hạng mục công việc tiến triển tốt đẹp, so với lúc mới tới tỉnh Tề thì thuận lợi rất nhiều, cũng là kết quả mà Hạ Tưởng phòng ngừa chu đáo, sớm dự kiến.
Tin tưởng trải qua việc này, Vương Hướng Tiền sẽ thành thật một thời gian. Nếu y còn dám đề cao Lôi Trị Học ở bộ máy Chính Phủ, Hạ Tưởng có rất nhiều biện pháp châm lại sự kiện Trần Diễm, sau đó khiến cho Vương Hướng Tiền nhóm lửa tự đốt. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Khí thế Vương Hướng Tiền không đánh áp đi, thì công tác của hắn ở bộ máy Chính phủ không thể khai triển, quyền uy không thể tạo dựng nên, như vậy kế hoạch lớn trong lòng hắn muốn thực hiện, chính là một giấc mộng không tưởng.
Ngồi ở bên trong văn phòng, nhìn ngoài cửa sổ đầy dẫy cây xanh tươi tốt, hắn bỗng nhiên cảm thấy, mùa xuân Tấn Dương, cũng có một mặt xinh đẹp.
Điện thoại đúng lúc vang lên. Là Hứa Quan Hoa điện tới.
Gần đây Hứa Quan Hoa rất bận, sau khi chỉnh đốn quân khu Dương Thành, quân ủy Trung ương sẽ mời dự họp nội bộ một lần, Hứa Quan Hoa và Mộc Phong được ghi lại hai công trạng, thông báo khen ngợi. Vì sao khen ngợi, Hứa Quan Hoa và Mộc Phong vừa lập công gì đó, cũng không nói rõ, cũng không có giải thích, dù sao khen thưởng là được.
Sau khi lập công khen ngợi, Hứa Quan Hoa thăng chức Trung tướng. Mộc Phong thăng chức Thiếu tướng, đồng thời Hứa Quan Hoa được bổ nhiệm làm tư lênh viên quân khu dương thành, Mộc Phong được bổ nhiệm làm Chính ủy quân khu Lĩnh Nam, tin đồn Mộc Phong sẽ thay thế Thi Khải Thuận giữ chức tư lệnh quân khu Lĩnh Nam ban đầu, được chứng thực là giả. Nhưng mặc dù Mộc Phong không có đảm nhiệm tư lệnh quân khu Lĩnh Nam, nhưng thành công thăng tiến làm thiếu tướng và còn giữ chức Chính ủy, có thể nói đã có bước tiến cực lớn.
Mà Hứa Quan Hoa lại vừa mới có tiếng tăm, ở giai đoạn Thiếu tướng sau gần mười năm phấn đấu, rốt cục rảo bước tiến lên hàng Trung tướng, đồng thời giữ chức tư lệnh quân khu Dương Thành – một trong bảy đại quân khu, mấu chốt cũng là một bước nhân sinh quan trọng không gì so sánh được.
Dòng chính Lão Cổ rốt cục có một người đảm nhiệm một trong bảy đại quân khu, cũng bởi vì sau sự kiện Ngô Hiểu Dương, được Hạ Tưởng trợ giúp, mượn thế lão quý và nhà họ Trịnh, nếu không thì với lực một người Lão Cổ, cho dù có thể thúc đẩy Hứa Quan Hoa thượng vị, ít nhất cũng phải trễ đến trên năm sáu năm!
Về phần Thi Khải Thuận, vẫn như cũ giữ chức tư lệnh quân khu Lĩnh Nam, nhưng cách nói bên trong quân ủy là, sinh mạng chính trị của Thi Khải Thuận đã kết thúc, nhiều nhất một năm rưỡi sau, Thi Khải Thuận từ chức vì bệnh nặng.
Khi Hứa Quan Hoa và Mộc Phong được công khai khen ngợi và thăng chức, sau đó quân ủy chính thức công bố tin Ngô Hiểu Dương chết với hàm ý bên trong quân ủy nhằm vào chuyện Ngô Hiểu Dương đã đạt được thỏa hiệp nào đó, giải quyết hậu quả Ngô Hiểu Dương cũng được xử lý thích đáng, càng có nghĩa là đấu tranh bên trong quân ủy vậy quanh sự kiện Ngô Hiểu Dương tạm thời chấm dứt.
Theo sau, ở Bắc Kinh và Tỉnh Tây đồng thời đã xảy ra hai sự kiện, mang ý nghĩa thế cục quốc gia và thế cục tỉnh Tây, chính thức tiến vào giai đoạn thứ hai trước đại hội lần thứ mười tám
Nhưng ai ra mặt ai là người gánh trách nhiệm, thì phải gánh vác tất cả hậu quả. Mà chuyện Trần Diễm kết quả cuối cùng như thế nào, hiện tại trong đầu ai cũng thiếu tư tin, bởi vì lôi Lôi Trị Học một bên muốn che giấu, Hạ Tưởng một bên muốn làm lớn chuyện, rốt cuộc ai cười đến cuối cùng, còn khó mà nói.
Nếu là Hạ Tưởng thắng lợi, nếu như chuyện Trần Diễm dẫn phát làm chấn động quan trường tỉnh Tây, người chịu trách nhiệm nói không chừng sẽ mất quan cách chức.
Sự tình trên quan trường, ai nói được rõ ràng? Việc nhỏ cũng có thể biến thành đại sự, cho nên, ai cũng không muốn bị dính đến có một chút trách nhiệm.
Lưu Bình Hành tài giỏi ở chỗ, nếu Trương Bình Thiếu gánh chịu trách nhiệm, sẽ không sợ Hạ Tưởng tiếp tục đại náo, dù sao hiện tại đã xác định Trương Bình Thiếu là người của Hạ Tưởng, huyên náo càng lớn, Trương Bình Thiếu càng xui xẻo, Hạ Tưởng chẳng khác nào là mang tảng đá đập vào chân mình.
Không ít người ánh mắt liền lập tức rơi xuống trên người Trương Bình Thiếu.
Trương Bình Thiếu khóe miệng lộ ra một vẻ tươi cười, mở miệng nói ra:
- Cách nói của đồng chí Bình Hành, trên logic có vấn đề. Trần Diễm là cán bộ Thành ủy không giả, nhưng Trần Diễm là Phó chủ Mặt Trận Tổ Quốc, là cán bộ tỉnh quản.
- Cán bộ tỉnh quản, cán bộ Thành ủy, có nhiều điểm khác nhau sao? Đồng chí Bình Thiếu chớ quên, Trần Diễm vẫn ở ngay thành phố đảm nhiệm chức vụ chính đảng, cũng có một biệt hiệu kêu chị cả Tấn Dương
Lưu Bình Hành tiếp tục dốc hết sức mà mang Trần Diễm đổ lên Thành ủy Tấn Dương.
- Tôi cũng xin đồng chí Bình Hành chớ quên, Trần Diễm nhiều lần đề bạt đều là kết quả lãnh đạo Tỉnh Ủy cá biệt can thiệp.
Trương Bình Thiếu một bước cũng không nhường, ở sự tình liên quan quyền lợi bản thân trước mắt, ai cũng sẽ không nhượng bộ.
- Đủ rồi không nên tranh cãi.
Hạ Tưởng cuối cùng to tiếng,
- Tôi nói một chút quan điểm của tôi.
Ánh mắt mọi người cũng lại rơi xuống trên người Hạ Tưởng.
- Không cho dư luận một lời giải thích là không được, nhưng hiện tại không phải là vấn đề trách nhiệm không rõ, mà là do ai gánh vác vấn đề. Tôi cho là, nếu Trần Diễm là cán bộ Thành ủy, vẫn là do Thành ủy Tấn Dương ra mặt nói rõ hàm ý một chút cho thỏa đáng.
Lời nói Hạ Tưởng khiến cho phòng hội nghị xôn xao một trận thảo luận, Hạ Tưởng mang cầu đá đến chân Trương Bình Thiếu, Trương Bình Thiếu lại là người của Hạ Tưởng.
Chẳng phải là nói, Hạ Tưởng sẽ không tiếp tục thúc đẩy sự tình Trần Diễm lên men.
- Chỉ có điều…
Hạ Tưởng vừa chuyển hướng nói
- Đồng chí Hướng Tiền vẫn cần phải tỏ thái độ với Tỉnh ủy, phải nhận thức sai lầm.
Trong mắt Trương Bình Thiếu hiện lên ý không giải thích được, Hạ Tưởng bỗng nhiên ra mặt đề xuất yêu cầu Thành ủy gánh trách nhiệm đành phải không nói gì nữa.
Lôi Trị Học thấy thế, vội thuận theo tình thế tiếp nhận:
- Tôi cho rằng đề xuất của đồng chí Hạ Tưởng có thể thực hiện được.
Dù cho Hạ Tưởng xuất phát từ cân nhắc gì đó, dù sao do Thành ủy ra mặt gánh vác nhầm lẫn dùng người không rõ.
Dù sao vẫn tốt hơn để Vương Hướng Tiền hao tổn thanh danh. Vương Hướng Tiền kiểm điểm với Tỉnh ủy là nội bộ giải quyết, sẽ không công khai nói đúng là bảo toàn thanh danh.
Hẳn là phương án giải quyết tốt nhất trước mắt, triệu chứng đau đầu Lôi Trị Học giảm nhẹ rất nhiều, bỗng nhiên cảm thấy Hạ Tưởng cũng có một mặt khả ái, chí ít hắn cũng một lòng sắp xếp vì Tỉnh ủy giải nạn.
Hội nghị cuối cùng đạt được nhận thức.
Sau cuộc họp, Lôi Trị Học và Hạ Tưởng gặp mặt nhau, trao đổi một chút vể việc diễn đạt và chi tiết công bố vấn đề với bên ngoài, lẽ ra giống như họp hội ý phải có Phó bí thư Tỉnh Ủy nữa, cũng không biết là Lôi Trị Học sơ sót, hay là Trương Duy Chiếu có chuyện, dù sao Trương Duy Chiếu không có mặt, Hạ Tưởng cũng không hỏi nguyên nhân nhiều.
Ý vị sâu xa chính là, nếu Thành ủy ra mặt gánh vác, Đông Phương Hiểu nhất định sẽ không cần tiến vào Bắc Kinh làm nghiệm vụ khai thông, chẳng ngờ Đông Phương Hiểu buổi chiều cùng ngày vẫn là bay đi Bắc Kinh. Trưởng ban tuyên giáo Tỉnh ủy vào Bắc Kinh cũng không khó hiểu, kỳ lạ chính là, cùng đi với Đông Phương Hiểu lại là phó trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tổ Dương Nhâm Hải.
Dương Nhâm Hải vào Bắc Kinh tham gia hội nghị ban tổ chức trung ương, nhưng đúng lúc Đông Phương Hiểu cùng đi vẫn là khiến không ít người dẫn phát suy đoán, trước kia Dương Nhâm Hải và Đông Phương Hiểu cũng không giao tình, sao lại đột nhiên đến gần như thế.
Hiện tại thế cục tỉnh Tây rất tinh vi không khéo léo không được, Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh bất luận người nào khi đảm nhiệm, nhất định sẽ gợi ra giao tiếp và chấn động quyền lực, nếu như trước kia Dương Nhâm Hải và Đông Phương Hiểu đồng hành, cũng sẽ không có người suy đoán gì, chỉ cho rằng là một lần trùng hợp, nhưng hiện tại, thực sự ai cũng sẽ không cho rằng chỉ là một sự trùng hợp.
Mấu chốt còn có một điểm, Đông Phương Hiểu và Dương Nhâm Hải mới vừa đi, ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy liền triệu tập cuộc họp nghiên cứu, học tập chỉ thị tinh thần của Ngô Tài Dương ban tổ chức cán bộ mở cuộc họp là bình thường, không bình thường chính là, ban truyền giáo dốc hết sức mà tuyên truyền ở các truyền thông trong tỉnh, đem cuộc họp của ban tổ chức cán bộ, đặt vào vị trí quan trọng của rất nhiều trang báo truyền thông.
Từ đó liên tưởng đến việc Dương Nhâm Hải và Đông Phương Hiểu đồng thời đi công tác, ý tứ hàm súc trong đó liền đậm hơn, không ít người hoảng sợ - chẳng lẽ nào nói Chủ tịch tỉnh Hạ đồng thời nắm cả ban tuyên giáo và ban tổ chức cán bộ?
Lại nghĩ, nói là nắm trong tay rõ ràng vô cùng khoa trương, nhưng ít ra biểu lộ một điểm, tay Chủ tịch tỉnh Hạ đã đồng thời luồn vào ban tuyên giáo và ban tổ chức cán bộ.
Đối với các loại suy đoán của Tỉnh ủy, Hạ Tưởng một mực mắt điếc tai ngơ, tới địa vị cao rồi sẽ có được khả năng miễn dịch đối với các loại nghị luận, hắn chẳng những có lực miễn dịch, còn bởi vì trong lòng có dự kiến trước.
Đông Phương Hiểu vào Bắc Kinh là tiếp nhận ân cần dạy bảo mà đi, vừa lúc Diệp Thiên Nam cũng vào Bắc Kinh, tin tưởng Đông Phương Hiểu và Diệp Thiên Nam lúc đó phải có một lần đàm luận sâu sắc. Mà Dương Nhâm Hải vào Bắc Kinh, là cùng Phó Bá Cử gặp mặt.
Đúng vậy, Dương Nhâm Hải là dòng chính nhà họ Phó, y vào Bắc Kinh gặp mặt Phó thủ tướng Phó Bá Cử, là vì đại kế của Phó Tiên Phong tiến đến tỉnh Tây khống chế nguồn năng lượng
Trên cơ bản tất cả tỉnh Tây tiến triển cũng ở đâu vào đấy mà đẩy mạnh bên trong, thì ngay cả Hạ Tưởng đề xuất cho Thành Ủy Tấn Dương gánh lấy tai họa sự tình Trần Diễm, cũng là một bộ phận trong toàn bộ kế hoạch.
Trần Diễm đi nước ngoài, khiến Hạ Tưởng thay đổi chủ ý, cũng nhạy bén mà nắm bắt thời cơ, hắn chẳng những muốn đem sự tình Trần Diễm hoãn chậm lại, còn muốn vì Trần Diễm tranh thủ một cơ hội rao giá không hạn độ
Bởi vì hắn từ bên trong cuộc đọ sức của Trần Diễm và Giang An, tìm ra một người điểm vào tuyệt hảo... Cổ phần sản nghiệp mỏ An Đạt.
Mặc dù Nga Ni Trần trong tay có được năm phần trăm cổ phần khoáng nghiệp An Đạt, nhưng bởi vì sản nghiệp mỏ An Đạt có cơ cấu quyền cổ phần rất phức tạp, tạm thời không thể mở ra cánh cửa nghiêm mật của ngành mỏ An Đạt. Nếu trong cuộc đối đầu của Giang An và Trần Diễm nhường một bước, xuất ra năm phần trăm cổ phần khoáng mỏ An Đạt cho Trần Diễm, như vậy cổ phần trong tay Giang Cương sẽ bị vơi bớt đi.
Trần Diễm là ai? Trần Diễm là một người phụ nữ thông minh, một người phụ nữ xinh đẹp mưu cầu danh lợi, Hạ Tưởng ngay từ đầu lợi dụng chuyện của cô trấn áp uy danh của Vương Hướng Tiền, đến hiện tại đúng lúc thu tay lại, đem sự tình khống chế ở trong phạm vi nhất định, từ đầu đến cuối nắm trong trong tay cho qua tiết tấu câu chuyện, với ý đồ đạt tới hiệu quả lợi nhuận hóa lớn nhất.
Do Thành ủy Tấn Dương ra mặt gánh trách nhiệm.
Cũng không thể xem như là trách nhiệm, chỉ có điều ra mặt giải thích một chút, kết quả cuối cùng của sự kiện vẫn còn treo đó, đúng là vì vậy, sự kiện Trần Diễm liền như thanh kiếm sắc bén treo trên đầu Vương Hướng Tiền, lúc cần, có thể bất cứ lúc nào rơi xuống, Vương Hướng Tiền hướng Tỉnh ủy làm ra kiểm điểm, ở mặt ngoài Thành ủy Tấn Dương lưng gánh tiếng oan, trên thực tế, Vương Vương Hướng Tiền mới là người tổn hao uy danh nhiều nhất
Tấn Dương với danh nghĩa Thành ủy ra mặt giải thích, cũng không phải trách nhiệm đến người, mà Vương Hướng Tiền hướng Tỉnh ủy kiểm điểm tức là thừa nhận ở trong sự kiện Trần Diễm có trách nhiệm lãnh đạo không thể trốn tránh, chẳng qua chưa hề chính thức công khai với bên ngoài mà thôi. Chỉ cần khi thời cơ thích hợp, Hạ Tưởng hoàn toàn có thể sẽ đem việc này châm ngòi!
Hiện tại, để giúp Trần Diễm một tay, để Trần Diễm có thể thuận lợi lấy được năm phần trăm cổ phần từ khoáng nghiệp An Đạt, thì tạm thời cứ cho sự kiện Trần Diễm chìm xuống, dù sao mục đích trấn áp Vương Hướng Tiền của Hạ Tưởng đã đạt được, mà tiền lương Trần Diễm đã lĩnh nhiều năm đã giao đủ số trước khi cô đi nước ngoài, còn liên quan tới việc miễn đi chức phó chủ tịch Mặt trận Tổ Quốc Thành phố của Trần Diễm, đã khởi động thủ tục tương quan, sự tình, đều được giải quyết suông sẻ.
Có thể nói, Hạ Tưởng từ khi đảm nhiệm tỉnh Tây đến nay, các hạng mục công việc tiến triển tốt đẹp, so với lúc mới tới tỉnh Tề thì thuận lợi rất nhiều, cũng là kết quả mà Hạ Tưởng phòng ngừa chu đáo, sớm dự kiến.
Tin tưởng trải qua việc này, Vương Hướng Tiền sẽ thành thật một thời gian. Nếu y còn dám đề cao Lôi Trị Học ở bộ máy Chính Phủ, Hạ Tưởng có rất nhiều biện pháp châm lại sự kiện Trần Diễm, sau đó khiến cho Vương Hướng Tiền nhóm lửa tự đốt. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Khí thế Vương Hướng Tiền không đánh áp đi, thì công tác của hắn ở bộ máy Chính phủ không thể khai triển, quyền uy không thể tạo dựng nên, như vậy kế hoạch lớn trong lòng hắn muốn thực hiện, chính là một giấc mộng không tưởng.
Ngồi ở bên trong văn phòng, nhìn ngoài cửa sổ đầy dẫy cây xanh tươi tốt, hắn bỗng nhiên cảm thấy, mùa xuân Tấn Dương, cũng có một mặt xinh đẹp.
Điện thoại đúng lúc vang lên. Là Hứa Quan Hoa điện tới.
Gần đây Hứa Quan Hoa rất bận, sau khi chỉnh đốn quân khu Dương Thành, quân ủy Trung ương sẽ mời dự họp nội bộ một lần, Hứa Quan Hoa và Mộc Phong được ghi lại hai công trạng, thông báo khen ngợi. Vì sao khen ngợi, Hứa Quan Hoa và Mộc Phong vừa lập công gì đó, cũng không nói rõ, cũng không có giải thích, dù sao khen thưởng là được.
Sau khi lập công khen ngợi, Hứa Quan Hoa thăng chức Trung tướng. Mộc Phong thăng chức Thiếu tướng, đồng thời Hứa Quan Hoa được bổ nhiệm làm tư lênh viên quân khu dương thành, Mộc Phong được bổ nhiệm làm Chính ủy quân khu Lĩnh Nam, tin đồn Mộc Phong sẽ thay thế Thi Khải Thuận giữ chức tư lệnh quân khu Lĩnh Nam ban đầu, được chứng thực là giả. Nhưng mặc dù Mộc Phong không có đảm nhiệm tư lệnh quân khu Lĩnh Nam, nhưng thành công thăng tiến làm thiếu tướng và còn giữ chức Chính ủy, có thể nói đã có bước tiến cực lớn.
Mà Hứa Quan Hoa lại vừa mới có tiếng tăm, ở giai đoạn Thiếu tướng sau gần mười năm phấn đấu, rốt cục rảo bước tiến lên hàng Trung tướng, đồng thời giữ chức tư lệnh quân khu Dương Thành – một trong bảy đại quân khu, mấu chốt cũng là một bước nhân sinh quan trọng không gì so sánh được.
Dòng chính Lão Cổ rốt cục có một người đảm nhiệm một trong bảy đại quân khu, cũng bởi vì sau sự kiện Ngô Hiểu Dương, được Hạ Tưởng trợ giúp, mượn thế lão quý và nhà họ Trịnh, nếu không thì với lực một người Lão Cổ, cho dù có thể thúc đẩy Hứa Quan Hoa thượng vị, ít nhất cũng phải trễ đến trên năm sáu năm!
Về phần Thi Khải Thuận, vẫn như cũ giữ chức tư lệnh quân khu Lĩnh Nam, nhưng cách nói bên trong quân ủy là, sinh mạng chính trị của Thi Khải Thuận đã kết thúc, nhiều nhất một năm rưỡi sau, Thi Khải Thuận từ chức vì bệnh nặng.
Khi Hứa Quan Hoa và Mộc Phong được công khai khen ngợi và thăng chức, sau đó quân ủy chính thức công bố tin Ngô Hiểu Dương chết với hàm ý bên trong quân ủy nhằm vào chuyện Ngô Hiểu Dương đã đạt được thỏa hiệp nào đó, giải quyết hậu quả Ngô Hiểu Dương cũng được xử lý thích đáng, càng có nghĩa là đấu tranh bên trong quân ủy vậy quanh sự kiện Ngô Hiểu Dương tạm thời chấm dứt.
Theo sau, ở Bắc Kinh và Tỉnh Tây đồng thời đã xảy ra hai sự kiện, mang ý nghĩa thế cục quốc gia và thế cục tỉnh Tây, chính thức tiến vào giai đoạn thứ hai trước đại hội lần thứ mười tám
/2185
|