Cơn giận trong lòng Từ Đức Tuyền không đánh tới được chỗ muốn. Tốt thôi, ông ta cố ý chọc giận Hạ Tưởng, cố ý cho hắn mở to mắt mà nhìn, kết quả thật nực cười, chẳng những hắn không tức giận mà còn xem như tới nghe lời chúc phúc, thật sự da mặt đủ dày. Ông ta cười nhạo một chút rồi đả kích Hạ Tưởng:
- Thế nào mà những người hôm nay tới đây dự cấp bậc đều không cao vậy? Thường thì vị trí của Thị trưởng Tào trong thành phố cũng đâu có tồi. Không có nổi một cấp bậc Phó thị trưởng trở lên thì đúng là chẳng biết phải nói gì nữa, có phải vậy không Phó chủ tịch huyện Hạ?
Giọng điệu châm chọc không hề thương xót.
Hạ Tưởng thấy sắc mặt Từ Đức Tuyền đắc ý, liền khẽ mỉm cười nói:
- Thực ra chỉ là một buổi lễ đính hôn, cũng không đáng làm gì ồn ã, tôi và bác Tào bàn bạc được rồi, vốn không muốn làm phiền mọi người. Tuy nhiên không thể chối từ tấm lòng nhiệt tình của mọi người, họ đều đã chủ động tới mừng, chứ thật tình tôi thấy rất áy náy.
- Mọi người đều đã tới à? Sao tôi không trông thấy? Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Từ Đức Tuyền thấy Hạ Tưởng ngoài miệng nói vậy, nghĩ thầm hắn tự đề cao mình, không phát thiệp mời, ai trong thành phố chủ động tới dự chứ? Trừ phi bọn họ thật sự xem hắn là bằng hữu, coi trọng hắn thì mới có thể hạ thấp thân phận tới đây chúc mừng hắn.
Tuy nhiên một Phó thị trưởng thường trực và một Phó chủ tịch huyện cũng không có mấy trọng lượng phải không? Ai sẽ đến? Hạ Tưởng thật đúng là phải tự mình an ủi xây mộng đẹp!
Từ Đức Tuyền vừa dứt lời, cửa phòng trong vang lên một tiếng động. Cao Hải đẩy cửa đi ra, vừa trông thấy Từ Đức Tuyền liền ngạc nhiên, sau đó lập tức cười hướng về phía trước:
- Trưởng ban thư ký Từ cũng đến đây, niềm vui bất ngờ, thật là vui mừng quá. Mau tới trong phòng này ngồi đi, nhóm lãnh đạo đều ở trong đó.
Cao Hải là Trưởng ban thư ký Uỷ ban nhân dân thành phố. Tuy rằng không phải uỷ viên thường vụ nhưng là bên chính phủ, có trọng lượng. Vừa rồi ông ta còn nói không có Phó giám đốc cấp sở thì lập tức xuất hiện một vị cấp Phó giám đốc sở Cao Hải. Từ Đức Tuyền ngẩn người, ánh mắt có phần thất thần.
Hơn nữa nhìn vẻ ngoài Cao Hải lấy thân phận nửa chủ nhà tiếp đón ông ta, Cao Hải và Hạ Tưởng quan hệ thân mật từ khi nào? Với lại nghe lời Cao Hải nói, nhóm lãnh đạo đều ở đây? Có những ai vậy?
Từ Đức Tuyền đột nhiên cảm thấy căng thẳng. Với thân phận của Cao Hải mà nói nhóm lãnh đạo đều ở đây thì không cần nói cũng biết, đương nhiên đều là cấp Thành uỷ là chủ yếu, chẳng lẽ sự thật có thường vụ Thành uỷ đến chúc mừng Hạ Tưởng? Chắc là không có khả năng như thế!
Trong lòng nghĩ không có khả năng, Từ Đức Tuyền không ngờ Cao Hải và Hạ Tưởng cùng đến, đi vào trong phòng. Đẩy cửa một cái, Từ Đức Tuyền chỉ cảm thấy đầu óc ầm một tiếng, thiếu chút nữa kêu lên sợ hãi. Bên trong phòng, Thị trưởng Trần Phong, Phó bí thư Thành uỷ Vương Bằng Phi, Trưởng ban tổ chức cán bộ Phương Tiến Giang ngồi cùng một chỗ, chuyện trò vui vẻ, giống như mấy lão bằng hữu lâu năm vậy!
Còn lại mấy người, Từ Đức Tuyền cũng không biết, nhưng theo cách ăn nói trên cũng có thể thấy chủ yếu là lãnh đạo huyện An. Không thể tin nổi, một buổi lễ kết hôn của Hạ Tưởng mà ba đại uỷ viên thường vụ trong thành phố cùng tới dự, còn ngồi cùng một chỗ trông có vẻ thân mật, một điều mà trước đây không thể nào có.
Từ Đức Tuyền đứng ở cửa, há miệng thở dốc, muốn nói một điều gì đó nhưng một câu cũng không mở miệng được!
Vừa mới đả kích Hạ Tưởng, cho rằng không có nhân vật trọng yếu nào trong Thành uỷ ủng hộ hắn, Từ Đức Tuyền bụng bảo dạ chính mình đã tự hại mình rồi. Ba người trước mặt kia, ai không phải là nhân vật trọng yếu? Người nào chẳng phải uỷ viên thường vụ có ảnh hưởng rất lớn trong Thành uỷ sao? Ngược lại chính ông ta mới là uỷ viên thường vụ hạng trung xếp gần cuối cùng.
Cổ họng Từ Đức Tuyền khô khốc, yết hầu nghẹn lại, hồi lâu mới khan giọng nói:
- Hoá ra Thị trưởng Trần, Phó bí thư Vương, còn có Trưởng ban Phương đều ở đây. Xem ra hôm nay tôi đến đây thật đúng lúc rồi.
Nhóm người Trần Phong không ngờ Từ Đức Tuyền xuất hiện, cũng cảm thấy khó hiểu. Mọi người ngoài miệng không nói nhưng ai cũng đều biết rõ quan hệ giữa Từ Đức Tuyền và Lệ Triều Sinh. Hơn nữa thời gian gần đây Từ Đức Tuyền ít qua lại với Tào Vĩnh Quốc đồng thời lại không quen biết Hạ Tưởng. Ông ta đột nhiên xuất hiện là vì mục đích gì?
Lại thấy ông ta vẻ mặt xấu hổ, có vẻ kinh hoàng, trong lòng mọi người đều hiểu rõ, cùng nhịn cười. Đã đến đây thì là khách mời, liền mời Từ Đức Tuyền ngồi xuống.
Từ Đức Tuyền ngồi sau Phương Tiến Giang, cảm thấy chua xót. Giỏi thật, gần như một cuộc họp nhỏ giữa các uỷ viên thường vụ Thành uỷ đến dự lễ đính hôn của Hạ Tưởng. Hạ Tưởng mặt mũi cũng thật lớn. Lập tức ông ta lại tức giận bất bình nghĩ Hạ Tưởng dựa vào cái gì? Hắn mới nhận chức Phó chủ tịch huyện không đến nửa năm. Phía sau tuy là Phó thị trưởng thường trực thành phố Yến, có tư cách gì mà tác động tới Thị trưởng Trần, Phó bí thư Vương và Trưởng ban Phương?
Cho dù hắn và Thị trưởng Trần có quan hệ không tồi, Thị trưởng Trần gần đây coi trọng hắn, hắnvà Phó bí thư Vương thường xuyên đánh bài, nhưng lễ đính hôn của hắnđã khiến cho Thị trưởng Trần, Phó bí thư Vương cùng với Trưởng ban Phương hạ cố tới tham dự. Hắn cũng tự nâng cao vai trò của mình lên quá nhỉ?
Khi cơn giận qua đi, Từ Đức Tuyền mới nhận ra chính mình đã rất xem thường Hạ Tưởng. Luôn nghĩ là Hạ Tưởng đã tự nâng cao vai trò của hắn, nhưng ông ta lại quên rằng ba đại uỷ viên thường vụ đến dự là hoàn toàn tự nguyện.
Ba người trên, ngoại trừ Trần Phong và Tào Vĩnh Quốc có quan hệ hơi thân một chút, còn lại Phó bí thư Vương, Trưởng ban Phương và Tào Vĩnh Quốc cũng chỉ là quan hệ xã giao, về cơ bản có thể khẳng định rằng việc họ đến dự chính là vì thể diện của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng ơi Hạ Tưởng! Từ Đức Tuyền trộm nhìn thấy Hạ Tưởng mỉm cười không nói, trên mặt hắn không rõ cảm xúc là đắc ý hay bất mãn, chỉ thấy có sự ung dung. Từ Đức Tuyền đột nhiên rùng mình một cái, Hạ Tưởng còn trẻ, chẳng những mạng lưới quan hệ rất rộng, suy nghĩ lại chín chắn, vừa rồi mình đã gõ hắn một cái, vậy mà giờ hắn vẫn không hề có một chút phản kích, điều đó cho thấy đây là một người cực khó đối phó.
Từ Đức Tuyền ngay lập tức không còn xem thường nữa.
Do Tào Vĩnh Quốc đứng ra mời nên Hạ Tưởng và Tào Thù Lê đi hai bên Trần Phong tiến vào lễ đài. Vương Bằng Phi, Phương Tiến Giang và Từ Đức Tuyền cũng từ trong phòng đi ra, đứng ở một bên lễ đài nhìn ra xung quanh. Vương Bằng Phi và Phương Tiến Giang vì muốn chúc mừng Hạ Tưởng nên đứng dậy nên Từ Đức Tuyền không đứng dậy cũng phải đi ra. Nói cho cùng, Thị Trưởng Trần ở trên lễ đài, Phó bí thư Vương và Trưởng ban Phương ai mà không làm quan to hơn ông ta chứ?
Trần Phong thể hiện một bài phát biểu đầy nhiệt tình.
– Tôi đã theo dõi quá trình phát triển của Tiểu Hạ. Cậu ấy có chí tiến thủ, có lòng hăng hái, chủ yếu đó là rất giỏi giang. Tuổi trẻ như vậy có thể khiến các chuyên gia ở viện thiết kế của Tập đoàn Đạt Tài cũng phải nể phục. Còn tôi khi bằng tuổi cậu ấy, chỉ có thể sử dụng nắm đấm của mình để khiến em trai mình nể phục - Điểm này khiến tôi rất kính nể.
Tất cả mọi người mỉm cười, Thị trưởng Trần đúng thật là Thị trưởng Trần. Trình độ diễn thuyết vào hạng nhất.
- Tiểu Hạ còn có một ưu điểm rất lớn nữa, ngay cả các cô gái cũng yêu mến. Mọi người không nên nhìn ưu điểm này là cái mọi người đàn ông đều có. Thiên kim của Phó Thị trưởng Tào như hoa như ngọc, ai cũng yêu mến, lại chỉ yêu mến Hạ Tưởng. Chính điều này có thể thấy Hạ Tưởng thật không đơn giản. Người sinh ra trên đời này có hai việc lớn là sự nghiệp và tình yêu. Tình yêu cũng là việc quan trọng trong đời người, không có một người vợ ngoan hiền, các vị muốn thành công cũng không dễ dàng. Cho nên hôm nay, đồng chí Hạ Tưởng và đồng chí Tào Thù Lê đính hôn, tôi lấy thân phận cá nhân để chúc mừng cậu ta, bởi vì cũng hy vọng cậu ta có được một người vợ ngoan hiền, sau đó trên cương vị công tác sẽ tạo ra nhiều thành tích lớn hơn nữa, cống hiến cho nhân dân nhiều hơn nữa!
Tiếng vỗ tay rung chuyển.
Tào Vĩnh Quốc đứng ở bên cạnh Hạ Thiên Thành, ánh mắt vui sướng, nhỏ giọng nói với Hạ Thiên Thành cái gì đó. Hạ Thiên Thành nhìn Trần Phong trên lễ đài, biết ông ta là Thị trưởng thành phố Yến, hơn nữa là lần đầu tiên trông thấy cán bộ cấp phó tỉnh lớn như vậy, không hề có một chút sợ hãi bởi vì Trần Phong nói chuyện rất bình dị gần gũi. Nghe ông ta nói mà thay đổi suy nghĩ, vô cùng phấn chấn.
Tào Vĩnh Quốc nhỏ giọng xin ý kiến Vương Bằng Phi và Phương Tiến Giang, hỏi bọn họ có lên lễ đài phát biểu vài câu hay không. Hai người đều cùng nhau xua tay nói:
- Hôm nay Tiểu Hạ là diễn viên chính, chúng tôi mà lên phát biểu thì khác gì buổi họp, làm thay đổi tính chất buổi lễ, chỉ làm người đến dự thôi, không đi đâu.
Sau đó lại mời Lý Đinh Sơn lên lễ đài, làm cho Lý Đinh Sơn thành người chủ trì, chứng kiến giây phút Hạ Tưởng và Tào Thù Lê đính hôn.
Lý Đinh Sơn xúc động nói:
- Lúc trước Tiểu Hạ theo tôi tới huyện Bá, sau đó bị Thị trưởng Trần bắt buộc về công tác tại thành phố Yến, lúc đó tôi rất tức giận, chuẩn bị đến thành phố Yến tìm Thị trưởng Trần lý luận một phen. Tuy nhiên sau đó nghĩ rằng thành phố Yến là một vũ đài lớn, có thể phát triển tham vọng của cậu ấy rất tốt. Hiện tại, xem ra tôi còn phải cảm ơn quyết định sáng suốt của Thị trưởng Trần. Tiểu Hạ sau khi tới thành phố Yến đã trưởng thành nhanh hơn, tạo ra thành tích lớn hơn, cứ nhìn vào điểm này mà nói, tầm nhìn của Thị trưởng Trần vô cùng rộng lớn.
Trần Phong nói kế tiếp:
- Bí thư Lý, ông giận tôi đã nói rõ rồi, lát nữa chúng ta đấu rượu. Giờ là Tiểu Hạ đính hôn, ân oán cá nhân chúng ta sẽ giải quyết kín đáo.
Mọi người cười vang.
Lý Đinh Sơn cũng cười:
- Tốt lắm, tất cả mọi người đã nghe Thị trưởng Trần nói rồi, hôm nay nếu ông ta bị tôi chuốc say, mọi người cần phải làm chứng cho tôi, chúng tôi đã vừa ký kết hiệp ước, hai người đấu rượu, chỉ bằng bản lĩnh, chấp nhận được ăn thua chịu!
Trần Phong cười gật đầu, không hề có một chút điệu bộ của Thị trưởng.
Ông ta và Lý Đinh Sơn trên lễ đài người hỏi người đáp, y hệt hai bậc trưởng bối của Hạ Tưởng.
Cuối cùng dưới sự chủ trì của Lý Đinh Sơn, Hạ Tưởng và Tào Thù Lê trao nhẫn đính hôn, nghi lễ đính hôn xem như chính thức hoàn thành.
- Thế nào mà những người hôm nay tới đây dự cấp bậc đều không cao vậy? Thường thì vị trí của Thị trưởng Tào trong thành phố cũng đâu có tồi. Không có nổi một cấp bậc Phó thị trưởng trở lên thì đúng là chẳng biết phải nói gì nữa, có phải vậy không Phó chủ tịch huyện Hạ?
Giọng điệu châm chọc không hề thương xót.
Hạ Tưởng thấy sắc mặt Từ Đức Tuyền đắc ý, liền khẽ mỉm cười nói:
- Thực ra chỉ là một buổi lễ đính hôn, cũng không đáng làm gì ồn ã, tôi và bác Tào bàn bạc được rồi, vốn không muốn làm phiền mọi người. Tuy nhiên không thể chối từ tấm lòng nhiệt tình của mọi người, họ đều đã chủ động tới mừng, chứ thật tình tôi thấy rất áy náy.
- Mọi người đều đã tới à? Sao tôi không trông thấy? Bạn đang đọc truyện tại - http://truyenfull.vn
Từ Đức Tuyền thấy Hạ Tưởng ngoài miệng nói vậy, nghĩ thầm hắn tự đề cao mình, không phát thiệp mời, ai trong thành phố chủ động tới dự chứ? Trừ phi bọn họ thật sự xem hắn là bằng hữu, coi trọng hắn thì mới có thể hạ thấp thân phận tới đây chúc mừng hắn.
Tuy nhiên một Phó thị trưởng thường trực và một Phó chủ tịch huyện cũng không có mấy trọng lượng phải không? Ai sẽ đến? Hạ Tưởng thật đúng là phải tự mình an ủi xây mộng đẹp!
Từ Đức Tuyền vừa dứt lời, cửa phòng trong vang lên một tiếng động. Cao Hải đẩy cửa đi ra, vừa trông thấy Từ Đức Tuyền liền ngạc nhiên, sau đó lập tức cười hướng về phía trước:
- Trưởng ban thư ký Từ cũng đến đây, niềm vui bất ngờ, thật là vui mừng quá. Mau tới trong phòng này ngồi đi, nhóm lãnh đạo đều ở trong đó.
Cao Hải là Trưởng ban thư ký Uỷ ban nhân dân thành phố. Tuy rằng không phải uỷ viên thường vụ nhưng là bên chính phủ, có trọng lượng. Vừa rồi ông ta còn nói không có Phó giám đốc cấp sở thì lập tức xuất hiện một vị cấp Phó giám đốc sở Cao Hải. Từ Đức Tuyền ngẩn người, ánh mắt có phần thất thần.
Hơn nữa nhìn vẻ ngoài Cao Hải lấy thân phận nửa chủ nhà tiếp đón ông ta, Cao Hải và Hạ Tưởng quan hệ thân mật từ khi nào? Với lại nghe lời Cao Hải nói, nhóm lãnh đạo đều ở đây? Có những ai vậy?
Từ Đức Tuyền đột nhiên cảm thấy căng thẳng. Với thân phận của Cao Hải mà nói nhóm lãnh đạo đều ở đây thì không cần nói cũng biết, đương nhiên đều là cấp Thành uỷ là chủ yếu, chẳng lẽ sự thật có thường vụ Thành uỷ đến chúc mừng Hạ Tưởng? Chắc là không có khả năng như thế!
Trong lòng nghĩ không có khả năng, Từ Đức Tuyền không ngờ Cao Hải và Hạ Tưởng cùng đến, đi vào trong phòng. Đẩy cửa một cái, Từ Đức Tuyền chỉ cảm thấy đầu óc ầm một tiếng, thiếu chút nữa kêu lên sợ hãi. Bên trong phòng, Thị trưởng Trần Phong, Phó bí thư Thành uỷ Vương Bằng Phi, Trưởng ban tổ chức cán bộ Phương Tiến Giang ngồi cùng một chỗ, chuyện trò vui vẻ, giống như mấy lão bằng hữu lâu năm vậy!
Còn lại mấy người, Từ Đức Tuyền cũng không biết, nhưng theo cách ăn nói trên cũng có thể thấy chủ yếu là lãnh đạo huyện An. Không thể tin nổi, một buổi lễ kết hôn của Hạ Tưởng mà ba đại uỷ viên thường vụ trong thành phố cùng tới dự, còn ngồi cùng một chỗ trông có vẻ thân mật, một điều mà trước đây không thể nào có.
Từ Đức Tuyền đứng ở cửa, há miệng thở dốc, muốn nói một điều gì đó nhưng một câu cũng không mở miệng được!
Vừa mới đả kích Hạ Tưởng, cho rằng không có nhân vật trọng yếu nào trong Thành uỷ ủng hộ hắn, Từ Đức Tuyền bụng bảo dạ chính mình đã tự hại mình rồi. Ba người trước mặt kia, ai không phải là nhân vật trọng yếu? Người nào chẳng phải uỷ viên thường vụ có ảnh hưởng rất lớn trong Thành uỷ sao? Ngược lại chính ông ta mới là uỷ viên thường vụ hạng trung xếp gần cuối cùng.
Cổ họng Từ Đức Tuyền khô khốc, yết hầu nghẹn lại, hồi lâu mới khan giọng nói:
- Hoá ra Thị trưởng Trần, Phó bí thư Vương, còn có Trưởng ban Phương đều ở đây. Xem ra hôm nay tôi đến đây thật đúng lúc rồi.
Nhóm người Trần Phong không ngờ Từ Đức Tuyền xuất hiện, cũng cảm thấy khó hiểu. Mọi người ngoài miệng không nói nhưng ai cũng đều biết rõ quan hệ giữa Từ Đức Tuyền và Lệ Triều Sinh. Hơn nữa thời gian gần đây Từ Đức Tuyền ít qua lại với Tào Vĩnh Quốc đồng thời lại không quen biết Hạ Tưởng. Ông ta đột nhiên xuất hiện là vì mục đích gì?
Lại thấy ông ta vẻ mặt xấu hổ, có vẻ kinh hoàng, trong lòng mọi người đều hiểu rõ, cùng nhịn cười. Đã đến đây thì là khách mời, liền mời Từ Đức Tuyền ngồi xuống.
Từ Đức Tuyền ngồi sau Phương Tiến Giang, cảm thấy chua xót. Giỏi thật, gần như một cuộc họp nhỏ giữa các uỷ viên thường vụ Thành uỷ đến dự lễ đính hôn của Hạ Tưởng. Hạ Tưởng mặt mũi cũng thật lớn. Lập tức ông ta lại tức giận bất bình nghĩ Hạ Tưởng dựa vào cái gì? Hắn mới nhận chức Phó chủ tịch huyện không đến nửa năm. Phía sau tuy là Phó thị trưởng thường trực thành phố Yến, có tư cách gì mà tác động tới Thị trưởng Trần, Phó bí thư Vương và Trưởng ban Phương?
Cho dù hắn và Thị trưởng Trần có quan hệ không tồi, Thị trưởng Trần gần đây coi trọng hắn, hắnvà Phó bí thư Vương thường xuyên đánh bài, nhưng lễ đính hôn của hắnđã khiến cho Thị trưởng Trần, Phó bí thư Vương cùng với Trưởng ban Phương hạ cố tới tham dự. Hắn cũng tự nâng cao vai trò của mình lên quá nhỉ?
Khi cơn giận qua đi, Từ Đức Tuyền mới nhận ra chính mình đã rất xem thường Hạ Tưởng. Luôn nghĩ là Hạ Tưởng đã tự nâng cao vai trò của hắn, nhưng ông ta lại quên rằng ba đại uỷ viên thường vụ đến dự là hoàn toàn tự nguyện.
Ba người trên, ngoại trừ Trần Phong và Tào Vĩnh Quốc có quan hệ hơi thân một chút, còn lại Phó bí thư Vương, Trưởng ban Phương và Tào Vĩnh Quốc cũng chỉ là quan hệ xã giao, về cơ bản có thể khẳng định rằng việc họ đến dự chính là vì thể diện của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng ơi Hạ Tưởng! Từ Đức Tuyền trộm nhìn thấy Hạ Tưởng mỉm cười không nói, trên mặt hắn không rõ cảm xúc là đắc ý hay bất mãn, chỉ thấy có sự ung dung. Từ Đức Tuyền đột nhiên rùng mình một cái, Hạ Tưởng còn trẻ, chẳng những mạng lưới quan hệ rất rộng, suy nghĩ lại chín chắn, vừa rồi mình đã gõ hắn một cái, vậy mà giờ hắn vẫn không hề có một chút phản kích, điều đó cho thấy đây là một người cực khó đối phó.
Từ Đức Tuyền ngay lập tức không còn xem thường nữa.
Do Tào Vĩnh Quốc đứng ra mời nên Hạ Tưởng và Tào Thù Lê đi hai bên Trần Phong tiến vào lễ đài. Vương Bằng Phi, Phương Tiến Giang và Từ Đức Tuyền cũng từ trong phòng đi ra, đứng ở một bên lễ đài nhìn ra xung quanh. Vương Bằng Phi và Phương Tiến Giang vì muốn chúc mừng Hạ Tưởng nên đứng dậy nên Từ Đức Tuyền không đứng dậy cũng phải đi ra. Nói cho cùng, Thị Trưởng Trần ở trên lễ đài, Phó bí thư Vương và Trưởng ban Phương ai mà không làm quan to hơn ông ta chứ?
Trần Phong thể hiện một bài phát biểu đầy nhiệt tình.
– Tôi đã theo dõi quá trình phát triển của Tiểu Hạ. Cậu ấy có chí tiến thủ, có lòng hăng hái, chủ yếu đó là rất giỏi giang. Tuổi trẻ như vậy có thể khiến các chuyên gia ở viện thiết kế của Tập đoàn Đạt Tài cũng phải nể phục. Còn tôi khi bằng tuổi cậu ấy, chỉ có thể sử dụng nắm đấm của mình để khiến em trai mình nể phục - Điểm này khiến tôi rất kính nể.
Tất cả mọi người mỉm cười, Thị trưởng Trần đúng thật là Thị trưởng Trần. Trình độ diễn thuyết vào hạng nhất.
- Tiểu Hạ còn có một ưu điểm rất lớn nữa, ngay cả các cô gái cũng yêu mến. Mọi người không nên nhìn ưu điểm này là cái mọi người đàn ông đều có. Thiên kim của Phó Thị trưởng Tào như hoa như ngọc, ai cũng yêu mến, lại chỉ yêu mến Hạ Tưởng. Chính điều này có thể thấy Hạ Tưởng thật không đơn giản. Người sinh ra trên đời này có hai việc lớn là sự nghiệp và tình yêu. Tình yêu cũng là việc quan trọng trong đời người, không có một người vợ ngoan hiền, các vị muốn thành công cũng không dễ dàng. Cho nên hôm nay, đồng chí Hạ Tưởng và đồng chí Tào Thù Lê đính hôn, tôi lấy thân phận cá nhân để chúc mừng cậu ta, bởi vì cũng hy vọng cậu ta có được một người vợ ngoan hiền, sau đó trên cương vị công tác sẽ tạo ra nhiều thành tích lớn hơn nữa, cống hiến cho nhân dân nhiều hơn nữa!
Tiếng vỗ tay rung chuyển.
Tào Vĩnh Quốc đứng ở bên cạnh Hạ Thiên Thành, ánh mắt vui sướng, nhỏ giọng nói với Hạ Thiên Thành cái gì đó. Hạ Thiên Thành nhìn Trần Phong trên lễ đài, biết ông ta là Thị trưởng thành phố Yến, hơn nữa là lần đầu tiên trông thấy cán bộ cấp phó tỉnh lớn như vậy, không hề có một chút sợ hãi bởi vì Trần Phong nói chuyện rất bình dị gần gũi. Nghe ông ta nói mà thay đổi suy nghĩ, vô cùng phấn chấn.
Tào Vĩnh Quốc nhỏ giọng xin ý kiến Vương Bằng Phi và Phương Tiến Giang, hỏi bọn họ có lên lễ đài phát biểu vài câu hay không. Hai người đều cùng nhau xua tay nói:
- Hôm nay Tiểu Hạ là diễn viên chính, chúng tôi mà lên phát biểu thì khác gì buổi họp, làm thay đổi tính chất buổi lễ, chỉ làm người đến dự thôi, không đi đâu.
Sau đó lại mời Lý Đinh Sơn lên lễ đài, làm cho Lý Đinh Sơn thành người chủ trì, chứng kiến giây phút Hạ Tưởng và Tào Thù Lê đính hôn.
Lý Đinh Sơn xúc động nói:
- Lúc trước Tiểu Hạ theo tôi tới huyện Bá, sau đó bị Thị trưởng Trần bắt buộc về công tác tại thành phố Yến, lúc đó tôi rất tức giận, chuẩn bị đến thành phố Yến tìm Thị trưởng Trần lý luận một phen. Tuy nhiên sau đó nghĩ rằng thành phố Yến là một vũ đài lớn, có thể phát triển tham vọng của cậu ấy rất tốt. Hiện tại, xem ra tôi còn phải cảm ơn quyết định sáng suốt của Thị trưởng Trần. Tiểu Hạ sau khi tới thành phố Yến đã trưởng thành nhanh hơn, tạo ra thành tích lớn hơn, cứ nhìn vào điểm này mà nói, tầm nhìn của Thị trưởng Trần vô cùng rộng lớn.
Trần Phong nói kế tiếp:
- Bí thư Lý, ông giận tôi đã nói rõ rồi, lát nữa chúng ta đấu rượu. Giờ là Tiểu Hạ đính hôn, ân oán cá nhân chúng ta sẽ giải quyết kín đáo.
Mọi người cười vang.
Lý Đinh Sơn cũng cười:
- Tốt lắm, tất cả mọi người đã nghe Thị trưởng Trần nói rồi, hôm nay nếu ông ta bị tôi chuốc say, mọi người cần phải làm chứng cho tôi, chúng tôi đã vừa ký kết hiệp ước, hai người đấu rượu, chỉ bằng bản lĩnh, chấp nhận được ăn thua chịu!
Trần Phong cười gật đầu, không hề có một chút điệu bộ của Thị trưởng.
Ông ta và Lý Đinh Sơn trên lễ đài người hỏi người đáp, y hệt hai bậc trưởng bối của Hạ Tưởng.
Cuối cùng dưới sự chủ trì của Lý Đinh Sơn, Hạ Tưởng và Tào Thù Lê trao nhẫn đính hôn, nghi lễ đính hôn xem như chính thức hoàn thành.
/2185
|