An Tại Đào tiếp tục nói chuyện tào lao với Mạnh Cúc một hồi rồi sau đó mới chịu tắt điện thoại.
Nghe Mạnh Cúc nhắc đến Tiếu lão, trong lòng An Tại Đào dâng lên một sự ấm áp.
Sự lịch duyệt của kiếp trước và kiếp này, khiến hắn không thể dễ dàng tin tưởng vào một người. Đối với sự ưu ái của Tiếu lão, hắn nói chung cảm thấy có chút không chân thật và kỳ lạ. Nhưng trải qua một thời gian minh chứng, tình cảm của Tiếu lão đối với hắn tất nhiên là đột phát trực tiếp nhưng đồng thời lại rất chân thành.
Ông cụ đã chứng minh được tình cảm tha thiết của mình đối với An Tại Đào.
Từ đó cho đến giờ, mỗi khi có thời gian rảnh, ông cụ vẫn thường gọi điện thoại cho An Tại Đào, tán gẫu vài câu. Tuy rằng ông cụ không nói nhiều lắm, nhưng An Tại Đào vẫn cảm giác được sự quan tâm ưu ái của ông cụ. Đây đích thực là tình cảm của một người cha đối với đứa con trai nhỏ, chất phác, chân thật, không cần sự hồi báo. Loại tình cảm này đã khiến cho An Tại Đào âm thầm cảm thấy hổ thẹn với dĩ vãng của mình.
Chính vì vậy mà hắn mới đồng ý nhận sự trợ giúp của ông cụ đối với Hạ Hiểu Tuyết và công ty An Hạ. Biết được con dâu của mình đang kinh doanh một công ty ở nước Mỹ, Tiếu lão trước sau phái một vài tinh anh trong tập đoàn Tiếu thị đến nước Mỹ trợ giúp cho Hiểu Tuyết xử lý công ty. Hơn nữa, việc công ty An Hạ được đưa ra thị trường chứng khoán cũng đều giúp đỡ một cách hết mình.
Nhớ đến điều đó, An Tại Đào trong lòng cảm thấy vô cùng cảm động. Hắn quyết định, trong thời điểm thích hợp, hắn sẽ xuất ngoại đến thăm ông cụ một chút.
Đến nữa đêm thì cơn mưa cũng đã giảm. Sáng sớm hôm sau, trời trong nắng ấm, thời tiết tràn ngập một không khí mới. Chỉ có điều, trên đường còn lưu lại những hố nước của trận mưa lớn hôm qua.
Sau khi trở lại thị trấn, hắn lập tức đóng cửa, dặn Bành Quân không cho bất cứ người nào quấy rầy mình, còn mình thì trong phòng làm việc suốt buổi sáng, ôm một đống tài liệu Tôn Hiểu Linh báo cáo lên, dùng khả năng dự đoán tương lai của mình để vạch ra những kế hoạch và phương hướng cụ thể cho khu kinh tế mới trong tương lai.
Theo như Tôn Hiểu Linh nói thì, phương án thi hành thứ hai “Thống nhất quy hoạch sinh thái nông nghiệp thành một chỉnh thể” là quá mức hư cấu và theo chủ nghĩa lý tưởng. Hơn nữa, đầu tư lại quá lớn, không thích hợp với khu kinh tế mới Tư Hà. Đương nhiên, không thể nói phương án này là không được, chỉ có điều là nó tốn hao nhiều công sức nhưng thành tích đạt được thì quá chậm.
Mà Tôn Hiểu Linh đã nhờ các chuyên gia nông nghiệp thực hiện phương án thứ nhất quả thật là không tồi, phù hợp với nội dung quan trọng của nông nghiệp sinh thái. Nhưng An Tại Đào lại cảm thấy nó phức tạp. Mỗi một hạng mục đều có thuyết minh giải thích kỹ thuật một cách tỉ mỉ. Nếu cẩn thận suy xét, thì trong đó có nhiều trình tự hoàn toàn rập khuôn, và tính thao tác thì lại không quá mạnh.
Nếu đơn giản hóa một chút thì tốt hơn. An Tại Đào nhướng mày lên, lẩm bẩm:
- Làm gì mà phức tạp như vậy. Nói trắng ra là lập thể hệ thống hóa sinh thái chăn nuôi, trọng điểm ở chỗ làm thế nào đem khoa học quy hoạch đưa vào hoạt động. Không thể muốn làm là làm theo ý của mình. Ừ, đúng là như thế!
An Tại Đào đứng dậy, mở cửa sổ, tận hưởng không khí trong lành sau cơn mưa, mặc cho cơn gió hơi se lạnh đập vào mặt, tâm tư cũng bay bổng hơn.
Đến giờ phút này, ý nghĩ của hắn đã trở nên rõ ràng hơn.
Phát triển nông nghiệp sinh thái ở Khu kinh tế mới Tư Hà, có ba quy hoạch trọng điểm. Thứ nhất, lợi dụng nguồn tài nguyên phong phú của khu vực Tư Hà, phát triển mạnh việc chăn nuôi các sản phẩm thủy sản. Thứ hai, đất đai, núi rừng phì nhiêu, cùng với những ưu thế đặc sắc về nông nghiệp có thể đẩy mạnh quy mô những sản phẩm có liên quan lên cấp bậc cao hơn. Thứ ba, là khí mê tan. Khí mê tan là khí đặc trưng của sinh thái nông nghiệp, cũng là chất phụ gia quan trọng trong chất lượng sinh hoạt của quần chúng.
Đây chính là ba mấu chốt quan trọng. Nếu có thể hoàn thành tốt ba quy hoạch mấu chốt này thì có thể đưa vào hoạt động, khai thác được nhiều nguồn tài nguyên của khu kinh tế Tư Hà.
Đề cập đến hạng mục sản phẩm cụ thể, An Tại Đào cũng có bước tính toán thật lớn trong đầu. Khu kinh tế mới Tư Hà đã có sản phẩm cây cát cánh và cây nông nghiệp kiểng từ công ty Dương Quang. Ví dụ như cây ăn quả trồng trong chậu, vựa trồng rau quả xã Lăng Nam. Đương nhiên, phải xử lý vấn đề ô nhiễm môi trường khi hình thành các vựa rau quả, có như vậy thì mới có thể tạo nên thương hiệu riêng cho Tư Hà. Mà ngành chăn nuôi ở xã Điếm Tử và ngành nuôi trồng thủy sản cũng là một trong những ngành đặc sắc.
Trong suy nghĩ của An Tại Đào dần dần hình thành công trình hệ thống nông nghiệp sinh thái lập thể. Nói ngắn gọn, chính là bốn ngành sản xuất chủ yếu. Thứ nhất, gieo trồng và gia công cây cát cánh. Thứ hai, là đưa vào việc gieo trồng cây nông nghiệp cảnh vào hoạt động. Thứ ba, xử lý vấn đề ô nhiễm môi trường cùng với việc tiêu thụ các sản phẩm nông sản. Thứ tư là bảo vệ môi trường sinh thái nuôi dưỡng và sinh sản.
Bốn sản nghiệp này hỗ trợ lẫn nhau, không thể thiếu trong toàn bộ hệ thống công trình. An Tại Đào tin rằng, hiện tại nền kinh tế trong nước đã phát triển với tốc độ rất cao. Trong vài năm tới, việc bảo vệ môi trường và sinh thái sẽ trở thành một cam đoan cho thương hiệu bản sắc dân tộc nông nghiệp sinh thái khu kinh tế Tư Hà.
Nhưng trước mắt An Tại Đào còn có một vấn đề lớn.
Đối với việc phát triển trong tương lai, khẳng định là phải đẩy mạnh thống nhất quy hoạch chủ đạo khu kinh tế mới. Nhưng cái gọi là chủ đạo khu kinh tế mới, đơn giản chính là thu hút đầu tư, hấp dẫn nguồn đầu tư từ bên ngoài vào, dựa theo quy hoạch xây dựng các hạng mục cho khu kinh tế mới.
Đối với nhà đầu tư thì Tân Hải nhà họ Lộ là một lựa chọn có thể tin tưởng được. Tập đoàn Dân Thái lực lượng hùng hậu, bản thân An Tại Đào cực kỳ coi trọng. Đối với những hạng mục triển vọng, thì vài trăm triệu đầu tư khẳng định là không thành vấn đề. Với mối quan hệ giữa An Tại Đào và nhà họ Lộ thì việc đầu tư này càng có lợi cho ý đồ phát triển kinh tế của An Tại Đào.
Tuy nhiên, một khu kinh tế mới thì không chỉ có một mình tập đoàn Dân Thái đầu tư vào. Nếu thật sự như vậy thì có vẻ giống như ve xuất hiện mùa đông quá. Huống chi, trong tương lai cũng sẽ dễ dàng vạch áo cho người xem lưng, quan lại cấu kết phía sau, dẫn đến việc phiêu lưu trong chính trị quá lớn.
Cho nên phải thu hút thật nhiều nhà đầu tư đến Tư Hà lập nghiệp. Chỉ có điều, khu kinh tế mới Tư Hà nói thì hay lắm nhưng trong mắt của những người bên ngoài chỉ là một nơi thâm sơn cùng cốc. Mặc dù ở thành phố hay ở huyện luôn có những chính sách ưu đãi, nhưng đối với thành phần tư bản trục lợi mà nói, lực hấp dẫn không lớn. Do đó, việc thu hút đầu tư thời gian khẳng định sẽ rất dài.
Mà thời gian quá lâu, đối với những người cần thành tích như An Tại Đào và Trương Bằng Viễn thì đều không muốn thấy kết quả như vậy.
Trầm ngâm thật lâu, An Tại Đào thở dài, cảm thấy hay là mình dựa thế để làm. Nghĩ đến đây, hắn liền gọi điện thoại cho Lộ Binh.
- Chà, Bí thư An rốt cuộc cũng có thời gian rảnh rỗi gọi điện thoại cho tôi.
Lộ Binh cười ha hả:
- Tiểu Đào, tôi biết cậu nhất định sẽ tìm tôi.
- Hừ, lần trước chuyện của anh Luyện tôi còn chưa tìm anh tính sổ đấy.
An Tại Đào cười mắng một tiếng.
- Trước đây mấy ngày tôi đã cho người mang tài liệu cho anh. Anh đã nhận được chưa? Có hứng thú hay không? Ngoài việc xây dựng các công trình, thì mọi người có nguyện ý tiếp tục đầu tư hay không?
Lộ Binh thở dài:
- Tiểu Đào, cậu hỏi điều này là thừa. Tôi đã sớm nói qua với cậu, ông cụ nhà tôi đã nói, chỉ cần cậu mở miệng, nhà họ Lộ tuyệt đối sẽ giúp cậu. Hơn nữa, công trình quy hoạch hệ thống nông nghiệp sinh thái của cậu, ông cụ cũng cảm thấy rất hứng thú, tìm rất nhiều chuyên gia để thảo luận. Cho nên, tập đoàn Dân Thái đang huy động tài chính, chuẩn bị phối hợp với cậu đầu tư vào khu kinh tế mới Tư Hà.
- Haha, cảm ơn Lộ gia đã ủng hộ cho tôi. Anh bạn, thật sự tôi rất cảm ơn anh. Trong lúc tôi khó khăn, cần sự trợ giúp nhất, thì anh và bác Lộ đã vươn tay ra với tôi. Tôi là người như thế nào thì anh cũng biết rồi. Lời nói dư thừa thì tôi không cần nói. Chúng ta còn nhiều thời gian mà.
Thanh âm của An Tại Đào có chút kích động.
- Haha…!
Lộ Binh cười ha hả nhưng không nói gì thêm. Bạn thì bạn, còn công việc thì công việc. Lộ gia là thương nhân, là đại tư bản. Mục đích cuối cùng của thương nhân đều là lợi ích. Nhà họ Lộ mạnh mẽ ủng hộ An Tại Đào đơn giản cũng chỉ là một hình thức đầu tư. Điều này, chỉ cần An Tại Đào tán thành là được rồi.
- Nhưng, anh bạn, anh cũng biết là, khu kinh tế mới của chúng ta cũng không có khả năng chỉ có mình gia đình anh đầu tư vào. Nếu không thì tôi làm Trưởng ban quản lý khu kinh tế cũng rất khó coi.
An Tại Đào thong thả nói:
- Phương án quy hoạch của chúng tôi lập tức sẽ được định ra. Sau đó tôi sẽ cho người mang đến cho anh. Ý kiến cá nhân tôi là, Dân Thái của các người có ưu thế về phương diện khách sạn nhà hàng, trong tương lai, toàn bộ phương diện này đều giao cho nhà họ Lộ làm. Anh cảm thấy như thế nào?
Lộ Binh trầm ngâm một chút, mỉm cười:
- Như vậy cũng tốt. Chúng tôi mặc dù có năng lực đầu tư toàn bộ, nhưng cậu nói đúng, khu kinh tế mới không chỉ có một mình tập đoàn của chúng tôi đầu tư. Tuy nhiên, việc thu hút đầu tư của các người chỉ sợ là khó khăn không nhỏ đâu. Như thế nào, có muốn tôi giúp cậu giới thiệu hay không?
- Đương nhiên, đồng thời chúng tôi cũng sẽ tuyên bố tin tức trên mạng, thu hút đầu tư trên quy mô lớn. Đúng rồi, có một việc, anh nên chuẩn bị sẵn sàng. Công ty Dương Quang công trình cơ bản có thể đưa vào hoạt động rồi. Tôi chuẩn bị đến Bắc Kinh để tuyên truyền cho mọi người.
An Tại Đào nói xong liền cúp điện thoại ngay, sau đó hắn gọi điện đến văn phòng của Bành Quân.
- Bành Quân, lập tức thông báo với tất cả thành viên của bộ máy lãnh đạo, đến văn phòng tôi để họp.
Tôn Hiểu Linh, Trần Quốc Khánh, Tạ Quang Vinh, Lương Mậu Tài, và lão Lộ rất nhanh đã gõ cửa phòng An Tại Đào. Nhìn thấy vẻ mặt có chút nghiêm trọng của hắn thì trong lòng mọi người đều nghiêm túc hẳn lên.
Bành Quân cười, bước đến phân phát tài liệu đã được đóng dấu đến cho từng người, sau đó quay lại nhìn An Tại Đào.
An Tại Đào khoát tay:
- Bành Quân, anh cũng lưu lại đi để ghi chép nội dung cuộc họp.
- Cho mọi người nửa tiếng để xem tài liệu. Trước khi họp, mọi người hãy xem qua phương án, sau đó chúng ta sẽ thảo luận tiếp.
An Tại Đào hút một điếu thuốc rồi, đứng dậy bước đến cửa sổ, im lặng không nói gì.
Nửa tiếng sau!
Tôn Hiểu Linh lên tiếng trước:
- Bí thư An, đây là phương án một lần nữa được xác định lại, cảm giác so với phương án trước kia của tôi thì ngắn gọn hơn nhưng tính thao tác lại rất mạnh, phù hợp với tình huống thực tế của Tư Hà chúng ta. Tôi không có ý kiến gì.
Tôn Hiểu Linh đương nhiên là không đề xuất bất cứ ý kiến phản đối nào. Dù sao đây cũng là sự chắt lọc từ phương án của cô mà ra.
- Nguyên tắc tuần hoàn của Bí thư An, lợi dụng và tiết kiệm nguồn năng lượng, ưu hóa hoàn cảnh, lấy việc xây dựng khí mê tan để phát triển mạnh nông nghiệp sinh thái. Trong tương lai, khu kinh tế mới Tư Hà của chúng ta sẽ có triển vọng vô cùng.
Lão Lộ thấy Tôn Hiểu Linh và Lương Mậu Tài đã đồng ý thì cũng phụ họa theo.
An Tại Đào có chút bất mãn quét mắt nhìn Lương Mậu Tài và lão Lộ, thầm nghĩ cuộc họp này không phải là để cho các người kẻ xướng người họa. Muốn các người có những ý kiến bất đồng để đưa ra một phương án phong phú hơn. Dù sao tầm nhìn của một người là có hạn. Nhưng hắn cũng biết rõ rằng, hai người này không phải là không có chính kiến của mình, chỉ có điều là sự kính sợ và cảm kích với mình đã ăn sâu vào tâm trí họ, nên họ chưa từng có bất cứ một chủ trương nào phản bác lại.
Chắc phải tìm thời gian để nói chuyện với hai người này. An Tại Đào thở dài một tiếng:
- Thật là, tôi chỉ muốn sự trợ giúp về nghiệp vụ chứ không phải là kẻ theo đuôi phụ họa.
Trần Quốc Khánh do dự một chút rồi cười nói.
- Bí thư An, phương án rất tốt. Giống như Phó trưởng ban Tôn đã nói, rất phù hợp với thực tế. Nhưng tôi có một ý kiến nho nhỏ, xin Bí thư An và các vị lãnh đạo khác đưa ra chỗ sai.
- Sản phẩm nông nghiệp sinh thái trên lý luận là rất có triển vọng trên thị trường. Nhưng lý luận là lý luận, còn sự thật là sự thật. Có thể mau chóng mở ra thị trường hay không, thì sẽ tốn bao nhiêu thời gian? Nếu một khi công trình đã được xây dựng xong thành công nhưng lại không thể đưa ra thị trường, vậy phải làm sao bây giờ? Đấy là cái thứ nhất, còn cái thứ hai, cá nhân tôi cảm thấy, đối với quy hoạch, thổ địa, hoàn cảnh đầu tư phần cứng phần mềm yêu cầu rất cao. Xem tình trạng trước mắt của khu kinh tế mới chúng ta, dường như còn chưa đủ điều kiện. Thứ ba, công trình chủ đạo của khu kinh tế mới là đẩy mạnh hệ thống sinh thái nông nghiệp, như thế sẽ chiếm dụng rất lớn phần đất của nông dân, vậy nông dân có thể phối hợp hay không? Còn tài chính sẽ do ai gánh vác? Bí thư An, đó là những vấn đề rất lớn mà tôi suy nghĩ được.
An Tại Đào ánh mắt sáng ngời, đối với Trần Quốc Khánh lại nhận thức sâu sắc hơn. Người này suy xét vấn đề rất toàn diện, chiếu cố đến nhiều chi tiết, tuy rằng những chi tiết này đều đã có trong đầu của An Tại Đào. Hắn nhìn chăm chú Trần Quốc Khánh, cười ha hả:
- Anh Trần nói rất có lý, đây đều là những vấn đề mà địa phương chúng ta trong tương lai cần phải cố gắng.
- Việc lấy đất không phải là một vấn đề quá lớn. Lúc này, thành phố sẽ cho chúng ta chính sách tương ứng. Nói đến vấn đề thị trường, cái này cũng không quá lớn. Chỉ cần chúng ta tuyên truyền đúng chỗ, tạo nên thương hiệu, triển vọng mở ra thị trường sẽ rộng lớn. Điểm này tôi không hề nghi ngờ. Bởi vậy, cần phải đưa ra yêu cầu rất cao đối với quy hoạch khoa học và chất lượng sản phẩm. Đây chính là công tác trọng điểm trong tương lai của khu kinh tế mới chúng ta.
Trần Quốc Khánh thấy An Tại Đào tràn đầy tin tưởng như vậy, trong lòng than thầm nhưng cũng không nói thêm lời nào. Kỳ thật thì điều y lo nhất chính là thu hút đầu tư. Dù cho quy hoạch lớn cỡ nào, triển vọng sản nghiệp lớn cỡ nào mà không có xí nghiệp đến đầu tư thì cũng là lý luận suông thôi. Y xem ra, một nơi thâm sơn cùng cốc như Tư Hà, thì không thể hấp dẫn những nhà đầu tư từ bên ngoài.
- Bí thư, chúng ta không bàn về phương án nữa. Chỉ còn vấn đề thu hút đầu tư. Tôi cảm thấy, khu kinh tế mới của chúng ta không chỉ có đẩy mạnh sản nghiệp mà đồng thời phải triển khai hoàn cảnh quy hoạch tương ứng. Còn việc xây dựng cơ sở…
Tạ Quang Vinh cười:
- Bí thư An, tôi đã xem qua phương án, trong đó còn có du lịch sinh thái cao cấp. Nội du lịch thôi đã là một yêu cầu cao đối với cơ sở rồi.
An Tại Đào chậm rãi đứng dậy, ánh mắt sáng đảo qua tất cả mọi người, giọng nói lúc trầm lúc bổng:
- Các đồng chí, nếu tất cả mọi người đều không cùng ý kiến, như vậy phương án này cần phải thảo luận lại. Phó trưởng ban Tôn, cô lập tức mời các chuyên gia và triệu tập các đồng chí của bộ môn có liên quan tiến hành thêm một bước luận chứng và thảo luận lại, cố gắng đạt tới sự hoàn thiện. Sau khi đã được định ra thì sẽ báo cáo lên huyện và thành phố, đồng thời tuyên bố trên phương tiện inte. Anh Lương, chuyện này do anh phụ trách, chuyển lời đến các đồng chí ở phòng Xúc tiến đầu tư, phải động viên toàn bộ tiến hành thu hút đầu tư. Bước tiếp theo, chúng ta sẽ có việc khen thưởng cho những đồng chí có thành tích nổi trội trong việc thu hút đầu tư.
Nhìn thấy Lương Mậu Tài và Tôn Hiểu Linh đầu gật đầu, An Tại Đào tiếp tục trầm giọng nói:
- Các đồng chí, chúng ta phải hiểu rõ rằng, phát triển quy hoạch là phát triển quy hoạch, nhất định sẽ có chỗ khó khăn. Nhưng các đồng chí, chúng ta đã là tên gắn trên cung, không thể không bắn. Là lãnh đạo của khu kinh tế mới, chúng ta phải cố gắng công tác, vượt qua hết thảy mọi khó khăn, tranh thủ sớm ngày cho lãnh đạo thành phố nhìn thấy hiệu quả công tác của chúng ta. Đây là điều quan trọng nhất.
- Nếu không thì chúng ta ngồi đây đều là những kẻ vô tích sự. Trong tương lai, chúng ta làm sao đối mặt với lãnh đạo huyện và thành phố? Làm sao đối mặt với quần chúng nhân dân khu kinh tế mới Tư Hà? Lãnh đạo và quần chúng đều nhìn chằm chằm vào chúng ta, chúng ta không còn đường lui, hết sức nghĩ ra biện pháp để đốt lên trái pháo đầu tiên này.
- Chuyện thu hút đầu tư, tạm thời sẽ do tôi phụ trách, còn anh Lương sẽ phối hợp. Công tác tuyên truyền đối ngoại, tạm thời cũng sẽ do tôi triển khai và lão Lộ sẽ phối hợp. Anh Trần, anh Tạ, hai người đều là cán bộ thành phố, hẳn là mạng lưới quan hệ ở thành phố rất nhiều. Cho nên các người thích hợp hoạt động ở thành phố hơn. Do đó, tài chính để xây dựng khu kinh tế mới xin nhờ đến hai vị.
An Tại Đào đột nhiên vỗ bàn, kết thúc cuộc họp.
Sau khi kết thúc cuộc họp ngắn của toàn nhóm, các thành viên trong bộ máy lãnh đạo Khu kinh tế mới Tư Hà đều tự phân công nhau làm việc, kể cả Tạ Vinh và Trần Đại Khánh.
Đây là điểm khiến An Tại Đào hài lòng nhất. Các thành viên trong bộ máy lãnh đạo tuy rằng đặc điểm không giống nhau, năng lực người giỏi người kém, mọi người đều có toan tính cho riêng mình, nhưng có một điểm chung, đó là tinh thần trách nhiệm đều rất cao, tác phong làm việc cũng khá vững chắc.
Ba người Tôn Hiểu Linh, Lương Mậu Tài và lão Lộ là cán bộ xuất thân từ cơ sở, tác phong làm việc luôn luôn là như thế, hơn nữa, hơn nửa năm nay đi theo An Tại Đào, chịu ảnh hưởng rất lớn bởi tác phong nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán của An Tại Đào. Mà Trần Đại Khánh và Tạ Vinh vừa mới đến nhậm chức ở khu kinh tế mới, tự nhiên về mặt công việc cũng không chịu thua kém người khác.
Đương nhiên,cũng có liên quan đến “hàm ý” mơ mơ hồ hồ của An Tại Đào trong cuộc họp. Nhất là hai người Trần Đại Khánh và Tạ Vinh, trong lòng đều rất rõ ràng, đến Khu kinh tế mới Tư Hà nhậm chức, trước mắt là cơ hội và rủi ro cùng tồn tại. Khu kinh tế mới Tư Hà chính là công trình hạng nhất do Bí thư thành ủy Trương chủ quản, nếu làm ra được thành tích, tiền đồ tương lai của bọn họ tất nhiên sẽ được đảm bảo. Nhưng nếu không làm ra thành tích gì thì cũng đừng mơ ngoi lên, sẽ chỉ dừng lại ở cánh cửa cấp trưởng phòng này thôi.
Khu kinh tế mới Tư Hà có thể phát triển hay không, liên quan rất lớn đến tiền đồ chính trị của bản thân, sao lại có thể không chú tâm?
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của An Tại Đào, sau khi phương án được quyết định, tuy rằng các phương tiện truyền thông của Tỉnh cũng như trên Inte đồng thời tiến hành tuyên truyền mạnh mẽ, nhưng hiệu quả lại cực kỳ thấp. Ngẫu nhiên có một doanh nghiệp cảm thấy hứng thú, đến thực địa xem xét cũng liền đánh trống lui quân.
Trước ngày 1 tháng 5, công trình của công ty Dương Quang cuối cùng cũng đưa vào hoạt động. Tuy rằng Khu kinh tế mới đã tiến hành nghi lễ đưa vào hoạt động long trọng, mời rất nhiều lãnh đạo huyện thị đến tham dự, cũng mời rất nhiều phóng viên báo chí đến, nhưng cũng chỉ là náo nhiệt được hai ngày, sau đó liền trở lại tĩnh lặng. Giống như một cái hồ nước sâu, ném mấy hòn đá nhỏ xuống, tạm thời chỉ làm gợn sóng lăn tăn, sau khi sóng tan thì cũng khôi phục lại trạng thái tĩnh lặng ban đầu.
Điều duy nhất khiến Khu kinh tế mới cao thấp đều thấy hứng thú chính là công ty Dương Quang sau khi đưa vào hoạt động liền lập tức đầu tư tiếp một dây chuyền gia công tinh cây cát cánh, thông qua thực lực hùng mạnh và các kênh buôn bán của taapj đoàn Dân Thái, tranh thủ mang về một ít đơn đặt hàng, thậm chí còn bước đầu cùng mấy doanh nghiệp nước ngoài đàm phán xuất khẩu ra các nước Đông Nam Á.
Cứ như vậy, đã khích lệ được các hộ nông dân ở thị trấn Tư Hà gieo trồng cây cát cánh trên diện rộng, thậm chí nhiều hộ nông dân ở xã Lăng Nam và xã Điếm Tử có tiền bạc cũng đều tính toán trồng cây cát cánh. Quy mô gieo trồng cây cát cánh ở Khu kinh tế mới dưới sự điều phối thống nhất của công ty Dương Quang đã từng bước được mở rộng, dự tính đến sáu tháng cuối năm là có thể thấy được hiệu quả lợi ích.
Tôn Hiểu Linh vốn dĩ ở Thị trấn Tư Hà đã được phân công quản lý việc gieo trông cây cát cánh, trên phương diện này đã rất thông thuộc. Dưới sự phối hợp của cô, Phòng kỹ thuật nông nghiệp của Khu kinh tế mới cùng với công ty Dương Quang liên kết thành lập một trung tâm dịch vụ kỹ thuật cây cát cánh, chỉ đạo kỹ thuật hệ thống hóa toàn diện đối với các hộ gieo trồng cây cát cánh.
Cùng lúc đó, Tập đoàn Dân Thái tại chân núi thị trấn Tư Hà trước kia bắt đầu tiến hành động thổ xây dựng một trung tâm ẩm thực du lịch sinh thái cỡ vừa. Hạng mục này đã ở trong quy hoạch chỉnh thể của An Tại Đào, tương lai sản phẩm mà trung tâm này kinh doanh toàn bộ đều là của Khu kinh tế mới Tư Hà sản xuất.
Nếu muốn mở rộng du lịch sinh thái mà không có phục vụ ẩm thực thì sao được.
Dưới sự nỗ lực của Trần Đại Khánh và Tạ Vinh đã tranh thủ được từ thành phố một ít tài chính cho kiến thiết giao thông và xây dựng cơ sở hạ tầng. Việc xây dựng một vài con đường xuyên qua toàn bộ khu kinh tế mới và mấy tuyến quốc lộ phân làn đều đang từng bước được nhét vào quy hoạch thống nhất. Dưới sự hỗ trợ của Cục Giao thông thành phố và Phòng giao thông huyện, công trình đường bộ và cơ sở hạ tầng bắt đầu được khởi công.
Nhưng thu hút đầu tư không được, cái gọi là bố cục quy hoạch nhiều tầng nông nghiệp sinh thái cũng chỉ là một lời nói suông. Nói cách khác, phát triển khu kinh tế nông nghiệp sinh thái Tư Hà cũng chính là một lời nói suông. Khu kinh tế nông nghiệp sinh thái lớn như vậy, bao gồm hơn phân nửa lưu vực Tư Hà lúc ra quân thì ồ ạt, kết quả là từ đầu đến cuối chỉ có một công ty Dương Quang đến đầu tư.
Là Trợ lý Chủ nhiệm khu kinh tế mới kiêm Trưởng phòng xúc tiến đầu tư, Lương Mậu Tài trong thời gian này áp lực rất lớn. Để thay đổi cục diện, y ngày đêm ngồi trong phòng làm việc, phát động tất cả các cấp dưới, vận dụng hết thảy mối quan hệ có thể vận dụng, nghĩ mọi biện pháp đi liên hệ với thương nhân trong Tỉnh, thành phố cũng như bên ngoài, nhưng trên cơ bản đều là đá chìm đáy biển không hề động tĩnh.
Phòng Xúc tiến đầu tư đã lần lượt tổ chức hai hoạt động thu hút đầu tư ở thành phố và ở Tỉnh, lúc ấy tạo nên tiếng vang khá lớn, nhưng xí nghiệp thực sự có thể ngồi xuống bàn bạc với khu kinh tế mới Tư Hà về ý đồ đầu tư thì không có một ai. Rất nhiều xí nghiệp tới để trưng cầu ý kiến, lấy tài liệu và kỉ niệm chương, hoàn toàn không giải quyết được gì.
Lương Mậu Tài trong lòng dần dần trở nên lo sợ, đứng ngồi không yên. Là thân tín của An Tại Đào, y tự nhiên hiểu được, thu hút đầu tư đối với khu kinh tế mới, đối với An Tại Đào, đối với chính mình quan trọng như thế nào. Thành công thì là sự vui mừng lớn, không thành công thì tất cả sẽ bị hủy hoại, thậm chí trở thành tội nhân.
Nhưng Lương Mậu Tài thì đang vô cùng lo lắng, ngược lại An Tại Đào lại hết sức bình tĩnh.
Hai ngày nay, hắn không biết vội vã là gì, đúng giờ đi làm, hết giờ tan ca, ngoại trừ trốn trong phòng làm việc xem tài liệu, viết cái này cái nọ ra thì không có bất cứ một động tĩnh nào.
Thu hút đầu tư không có tiến triển, không chỉ có khu kinh tế trên dưới đều cảm thấy lo âu mà ngay cả ở Huyện, thậm chí cả ở thành phố, lời đồn đại cũng bắt đầu nổi lên bốn phía. Có người vụng trộm nói, xóa bỏ ba xã, thị trấn để xây dựng cái gì khu kinh tế mới nông nghiệp sinh thái là một quyết định ngu muội. Cũng có người nói, ở thành phố sẽ rất nhanh triệt tiêu khu kinh tế mới, một lần nữa khôi phục biên chế ba xã, thị trấn ban đầu.
Lời đồn đại nổi lên bốn phía, không phải trường hợp cá biệt. Đương nhiên những lời đồn đại này chỉ là lén lút sau lưng, không dám công khai. Dù sao, khu kinh tế mới Tư Hà là công trình do Bí thư Trương chủ quản, ai dám mạo phạm đến tôn nghiêm của lãnh đạo.
Những lời đồn đại như vậy khiến cho cán bộ công nhân viên chức của Khu kinh tế mới cảm thấy vô cùng áp lực, bao gồm cả các lãnh đạo trung tầng như lão Lương, lão Lộ. Phải biết rằng, nếu khu kinh tế mới đứt gánh giữa đường, một lần nữa khôi phục biên chế ba xã, thị trấn, bọn họ trong khoảng thời gian này làm phí công không nói, tương lai chức vụ cũng sẽ có vấn đề.
Tôn Hiểu Linh gõ cửa đi vàovăn phòng An Tại Đào, thấy hắn đang ngồi trước bàn máy tính, cửa sổ chat mở ra, dường như đang thông qua inte nói chuyện phiếm với ai đó.
Tôn Hiểu Linh cúi đầu nói:
- Bí thư An.
-Ồ, lão Tôn, đến đây ngồi.
An Tại Đào cười cười, thuận tay tắt cửa sổ chat đi. Từ lúc trang bị máy tính và Inte, hắn mới tìm lại được một chút cảm giác của kiếp sống trước. Gần đây, mỗi ngày hắn đều thông qua Inte nói chuyện với Hiểu Tuyết, Mạnh Cúc, cho dù là hàng ngày đều gặp mặt Lưu Ngạn nhưng ban ngày đi làm nếu có thời gian rảnh thì cũng đều ngồi tán gẫu say sưa.
Không có inte cuộc sống quả thực chính là một hồi bi kịch. An Tại Đào ngày thường đều cảm thán như vậy.
- Bí thư An, gần đây ở Huyện có một số lời đồn...
Tôn Hiểu Linh nhìn thấy gạt tàn trên bàn làm việc của An Tại Đào chứa đầy mẩu thuốc lá thì không khỏi nhíu nhíu mày:
- Bí thư An, đừng hút thuốc nhiều như vậy, không tốt cho sức khỏe.
- Có phải nói là Khu kinh tế mới của chúng ta thể nào cũng bị xóa sổ? Ha ha, lão Tôn, cô cũng tin vào mấy lời đồn này sao?
An Tại Đào lơ đễnh mà cười cười, thuận tay cầm lấy bao thuốc lá, đã thấy Tôn Hiểu Linh cầm gạt tàn thuốc lá đi đổ, liền ha hả cười, rút tay lại.
- Bí thư An, tôi đương nhiên không tin. Xóa sổ? Không thể như thế được.
Tôn Hiểu Linh khẽ thở dài, đặt gạt tàn thuốc lá về vị trí cũ:
- Nhưng Bí thư An, công tác thu hút đầu tư của chúng ta chậm chạp, không có một chút tiến triển, nếu cứ như vậy, tôi thật sự lo lắng...
-Lo lắng cái gì?
- Tôi lo lắng lãnh đạo thành phố sẽ nản lòng thối chí. Một khi lãnh đạo thành phố tâm ý nguội lạnh, tương lai của khu kinh tế mới khẳng định không tốt.
An Tại Đào thản nhiên cười:
- Ha ha, không như vậy đâu. Lão Tôn, cô yên tâm, bí thư Trương là người như thế nào, tôi biết rất rõ. Khu kinh tế mới thu hút đầu tư tạm thời gặp khó khăn, cái này không làm gì, làm việc là phải từng bước triển khai, không ai có thể một ngụm mà ăn cả được. Mới có vài ngày thôi, lão Tôn, cô phải vững vàng lên. Cơm ngon không sợ muộn, khó khăn càng lớn, thành tích công tác trong tương lai của chúng ta càng lớn.
Ở đây không có người ngoài, tôi không ngại nói thật với cô. Cho dù là chúng ta không thu hút được ai đến đầu tư, tôi đoán chừng, cuối cùng lãnh đạo thành phố cũng sẽ phối hợp với mấy xí nghiệp quốc hữu lớn tiến vào đầu tư. Cô hiểu lời tôi nói không? Cho nên, không cần lo lắng!
Nghe Mạnh Cúc nhắc đến Tiếu lão, trong lòng An Tại Đào dâng lên một sự ấm áp.
Sự lịch duyệt của kiếp trước và kiếp này, khiến hắn không thể dễ dàng tin tưởng vào một người. Đối với sự ưu ái của Tiếu lão, hắn nói chung cảm thấy có chút không chân thật và kỳ lạ. Nhưng trải qua một thời gian minh chứng, tình cảm của Tiếu lão đối với hắn tất nhiên là đột phát trực tiếp nhưng đồng thời lại rất chân thành.
Ông cụ đã chứng minh được tình cảm tha thiết của mình đối với An Tại Đào.
Từ đó cho đến giờ, mỗi khi có thời gian rảnh, ông cụ vẫn thường gọi điện thoại cho An Tại Đào, tán gẫu vài câu. Tuy rằng ông cụ không nói nhiều lắm, nhưng An Tại Đào vẫn cảm giác được sự quan tâm ưu ái của ông cụ. Đây đích thực là tình cảm của một người cha đối với đứa con trai nhỏ, chất phác, chân thật, không cần sự hồi báo. Loại tình cảm này đã khiến cho An Tại Đào âm thầm cảm thấy hổ thẹn với dĩ vãng của mình.
Chính vì vậy mà hắn mới đồng ý nhận sự trợ giúp của ông cụ đối với Hạ Hiểu Tuyết và công ty An Hạ. Biết được con dâu của mình đang kinh doanh một công ty ở nước Mỹ, Tiếu lão trước sau phái một vài tinh anh trong tập đoàn Tiếu thị đến nước Mỹ trợ giúp cho Hiểu Tuyết xử lý công ty. Hơn nữa, việc công ty An Hạ được đưa ra thị trường chứng khoán cũng đều giúp đỡ một cách hết mình.
Nhớ đến điều đó, An Tại Đào trong lòng cảm thấy vô cùng cảm động. Hắn quyết định, trong thời điểm thích hợp, hắn sẽ xuất ngoại đến thăm ông cụ một chút.
Đến nữa đêm thì cơn mưa cũng đã giảm. Sáng sớm hôm sau, trời trong nắng ấm, thời tiết tràn ngập một không khí mới. Chỉ có điều, trên đường còn lưu lại những hố nước của trận mưa lớn hôm qua.
Sau khi trở lại thị trấn, hắn lập tức đóng cửa, dặn Bành Quân không cho bất cứ người nào quấy rầy mình, còn mình thì trong phòng làm việc suốt buổi sáng, ôm một đống tài liệu Tôn Hiểu Linh báo cáo lên, dùng khả năng dự đoán tương lai của mình để vạch ra những kế hoạch và phương hướng cụ thể cho khu kinh tế mới trong tương lai.
Theo như Tôn Hiểu Linh nói thì, phương án thi hành thứ hai “Thống nhất quy hoạch sinh thái nông nghiệp thành một chỉnh thể” là quá mức hư cấu và theo chủ nghĩa lý tưởng. Hơn nữa, đầu tư lại quá lớn, không thích hợp với khu kinh tế mới Tư Hà. Đương nhiên, không thể nói phương án này là không được, chỉ có điều là nó tốn hao nhiều công sức nhưng thành tích đạt được thì quá chậm.
Mà Tôn Hiểu Linh đã nhờ các chuyên gia nông nghiệp thực hiện phương án thứ nhất quả thật là không tồi, phù hợp với nội dung quan trọng của nông nghiệp sinh thái. Nhưng An Tại Đào lại cảm thấy nó phức tạp. Mỗi một hạng mục đều có thuyết minh giải thích kỹ thuật một cách tỉ mỉ. Nếu cẩn thận suy xét, thì trong đó có nhiều trình tự hoàn toàn rập khuôn, và tính thao tác thì lại không quá mạnh.
Nếu đơn giản hóa một chút thì tốt hơn. An Tại Đào nhướng mày lên, lẩm bẩm:
- Làm gì mà phức tạp như vậy. Nói trắng ra là lập thể hệ thống hóa sinh thái chăn nuôi, trọng điểm ở chỗ làm thế nào đem khoa học quy hoạch đưa vào hoạt động. Không thể muốn làm là làm theo ý của mình. Ừ, đúng là như thế!
An Tại Đào đứng dậy, mở cửa sổ, tận hưởng không khí trong lành sau cơn mưa, mặc cho cơn gió hơi se lạnh đập vào mặt, tâm tư cũng bay bổng hơn.
Đến giờ phút này, ý nghĩ của hắn đã trở nên rõ ràng hơn.
Phát triển nông nghiệp sinh thái ở Khu kinh tế mới Tư Hà, có ba quy hoạch trọng điểm. Thứ nhất, lợi dụng nguồn tài nguyên phong phú của khu vực Tư Hà, phát triển mạnh việc chăn nuôi các sản phẩm thủy sản. Thứ hai, đất đai, núi rừng phì nhiêu, cùng với những ưu thế đặc sắc về nông nghiệp có thể đẩy mạnh quy mô những sản phẩm có liên quan lên cấp bậc cao hơn. Thứ ba, là khí mê tan. Khí mê tan là khí đặc trưng của sinh thái nông nghiệp, cũng là chất phụ gia quan trọng trong chất lượng sinh hoạt của quần chúng.
Đây chính là ba mấu chốt quan trọng. Nếu có thể hoàn thành tốt ba quy hoạch mấu chốt này thì có thể đưa vào hoạt động, khai thác được nhiều nguồn tài nguyên của khu kinh tế Tư Hà.
Đề cập đến hạng mục sản phẩm cụ thể, An Tại Đào cũng có bước tính toán thật lớn trong đầu. Khu kinh tế mới Tư Hà đã có sản phẩm cây cát cánh và cây nông nghiệp kiểng từ công ty Dương Quang. Ví dụ như cây ăn quả trồng trong chậu, vựa trồng rau quả xã Lăng Nam. Đương nhiên, phải xử lý vấn đề ô nhiễm môi trường khi hình thành các vựa rau quả, có như vậy thì mới có thể tạo nên thương hiệu riêng cho Tư Hà. Mà ngành chăn nuôi ở xã Điếm Tử và ngành nuôi trồng thủy sản cũng là một trong những ngành đặc sắc.
Trong suy nghĩ của An Tại Đào dần dần hình thành công trình hệ thống nông nghiệp sinh thái lập thể. Nói ngắn gọn, chính là bốn ngành sản xuất chủ yếu. Thứ nhất, gieo trồng và gia công cây cát cánh. Thứ hai, là đưa vào việc gieo trồng cây nông nghiệp cảnh vào hoạt động. Thứ ba, xử lý vấn đề ô nhiễm môi trường cùng với việc tiêu thụ các sản phẩm nông sản. Thứ tư là bảo vệ môi trường sinh thái nuôi dưỡng và sinh sản.
Bốn sản nghiệp này hỗ trợ lẫn nhau, không thể thiếu trong toàn bộ hệ thống công trình. An Tại Đào tin rằng, hiện tại nền kinh tế trong nước đã phát triển với tốc độ rất cao. Trong vài năm tới, việc bảo vệ môi trường và sinh thái sẽ trở thành một cam đoan cho thương hiệu bản sắc dân tộc nông nghiệp sinh thái khu kinh tế Tư Hà.
Nhưng trước mắt An Tại Đào còn có một vấn đề lớn.
Đối với việc phát triển trong tương lai, khẳng định là phải đẩy mạnh thống nhất quy hoạch chủ đạo khu kinh tế mới. Nhưng cái gọi là chủ đạo khu kinh tế mới, đơn giản chính là thu hút đầu tư, hấp dẫn nguồn đầu tư từ bên ngoài vào, dựa theo quy hoạch xây dựng các hạng mục cho khu kinh tế mới.
Đối với nhà đầu tư thì Tân Hải nhà họ Lộ là một lựa chọn có thể tin tưởng được. Tập đoàn Dân Thái lực lượng hùng hậu, bản thân An Tại Đào cực kỳ coi trọng. Đối với những hạng mục triển vọng, thì vài trăm triệu đầu tư khẳng định là không thành vấn đề. Với mối quan hệ giữa An Tại Đào và nhà họ Lộ thì việc đầu tư này càng có lợi cho ý đồ phát triển kinh tế của An Tại Đào.
Tuy nhiên, một khu kinh tế mới thì không chỉ có một mình tập đoàn Dân Thái đầu tư vào. Nếu thật sự như vậy thì có vẻ giống như ve xuất hiện mùa đông quá. Huống chi, trong tương lai cũng sẽ dễ dàng vạch áo cho người xem lưng, quan lại cấu kết phía sau, dẫn đến việc phiêu lưu trong chính trị quá lớn.
Cho nên phải thu hút thật nhiều nhà đầu tư đến Tư Hà lập nghiệp. Chỉ có điều, khu kinh tế mới Tư Hà nói thì hay lắm nhưng trong mắt của những người bên ngoài chỉ là một nơi thâm sơn cùng cốc. Mặc dù ở thành phố hay ở huyện luôn có những chính sách ưu đãi, nhưng đối với thành phần tư bản trục lợi mà nói, lực hấp dẫn không lớn. Do đó, việc thu hút đầu tư thời gian khẳng định sẽ rất dài.
Mà thời gian quá lâu, đối với những người cần thành tích như An Tại Đào và Trương Bằng Viễn thì đều không muốn thấy kết quả như vậy.
Trầm ngâm thật lâu, An Tại Đào thở dài, cảm thấy hay là mình dựa thế để làm. Nghĩ đến đây, hắn liền gọi điện thoại cho Lộ Binh.
- Chà, Bí thư An rốt cuộc cũng có thời gian rảnh rỗi gọi điện thoại cho tôi.
Lộ Binh cười ha hả:
- Tiểu Đào, tôi biết cậu nhất định sẽ tìm tôi.
- Hừ, lần trước chuyện của anh Luyện tôi còn chưa tìm anh tính sổ đấy.
An Tại Đào cười mắng một tiếng.
- Trước đây mấy ngày tôi đã cho người mang tài liệu cho anh. Anh đã nhận được chưa? Có hứng thú hay không? Ngoài việc xây dựng các công trình, thì mọi người có nguyện ý tiếp tục đầu tư hay không?
Lộ Binh thở dài:
- Tiểu Đào, cậu hỏi điều này là thừa. Tôi đã sớm nói qua với cậu, ông cụ nhà tôi đã nói, chỉ cần cậu mở miệng, nhà họ Lộ tuyệt đối sẽ giúp cậu. Hơn nữa, công trình quy hoạch hệ thống nông nghiệp sinh thái của cậu, ông cụ cũng cảm thấy rất hứng thú, tìm rất nhiều chuyên gia để thảo luận. Cho nên, tập đoàn Dân Thái đang huy động tài chính, chuẩn bị phối hợp với cậu đầu tư vào khu kinh tế mới Tư Hà.
- Haha, cảm ơn Lộ gia đã ủng hộ cho tôi. Anh bạn, thật sự tôi rất cảm ơn anh. Trong lúc tôi khó khăn, cần sự trợ giúp nhất, thì anh và bác Lộ đã vươn tay ra với tôi. Tôi là người như thế nào thì anh cũng biết rồi. Lời nói dư thừa thì tôi không cần nói. Chúng ta còn nhiều thời gian mà.
Thanh âm của An Tại Đào có chút kích động.
- Haha…!
Lộ Binh cười ha hả nhưng không nói gì thêm. Bạn thì bạn, còn công việc thì công việc. Lộ gia là thương nhân, là đại tư bản. Mục đích cuối cùng của thương nhân đều là lợi ích. Nhà họ Lộ mạnh mẽ ủng hộ An Tại Đào đơn giản cũng chỉ là một hình thức đầu tư. Điều này, chỉ cần An Tại Đào tán thành là được rồi.
- Nhưng, anh bạn, anh cũng biết là, khu kinh tế mới của chúng ta cũng không có khả năng chỉ có mình gia đình anh đầu tư vào. Nếu không thì tôi làm Trưởng ban quản lý khu kinh tế cũng rất khó coi.
An Tại Đào thong thả nói:
- Phương án quy hoạch của chúng tôi lập tức sẽ được định ra. Sau đó tôi sẽ cho người mang đến cho anh. Ý kiến cá nhân tôi là, Dân Thái của các người có ưu thế về phương diện khách sạn nhà hàng, trong tương lai, toàn bộ phương diện này đều giao cho nhà họ Lộ làm. Anh cảm thấy như thế nào?
Lộ Binh trầm ngâm một chút, mỉm cười:
- Như vậy cũng tốt. Chúng tôi mặc dù có năng lực đầu tư toàn bộ, nhưng cậu nói đúng, khu kinh tế mới không chỉ có một mình tập đoàn của chúng tôi đầu tư. Tuy nhiên, việc thu hút đầu tư của các người chỉ sợ là khó khăn không nhỏ đâu. Như thế nào, có muốn tôi giúp cậu giới thiệu hay không?
- Đương nhiên, đồng thời chúng tôi cũng sẽ tuyên bố tin tức trên mạng, thu hút đầu tư trên quy mô lớn. Đúng rồi, có một việc, anh nên chuẩn bị sẵn sàng. Công ty Dương Quang công trình cơ bản có thể đưa vào hoạt động rồi. Tôi chuẩn bị đến Bắc Kinh để tuyên truyền cho mọi người.
An Tại Đào nói xong liền cúp điện thoại ngay, sau đó hắn gọi điện đến văn phòng của Bành Quân.
- Bành Quân, lập tức thông báo với tất cả thành viên của bộ máy lãnh đạo, đến văn phòng tôi để họp.
Tôn Hiểu Linh, Trần Quốc Khánh, Tạ Quang Vinh, Lương Mậu Tài, và lão Lộ rất nhanh đã gõ cửa phòng An Tại Đào. Nhìn thấy vẻ mặt có chút nghiêm trọng của hắn thì trong lòng mọi người đều nghiêm túc hẳn lên.
Bành Quân cười, bước đến phân phát tài liệu đã được đóng dấu đến cho từng người, sau đó quay lại nhìn An Tại Đào.
An Tại Đào khoát tay:
- Bành Quân, anh cũng lưu lại đi để ghi chép nội dung cuộc họp.
- Cho mọi người nửa tiếng để xem tài liệu. Trước khi họp, mọi người hãy xem qua phương án, sau đó chúng ta sẽ thảo luận tiếp.
An Tại Đào hút một điếu thuốc rồi, đứng dậy bước đến cửa sổ, im lặng không nói gì.
Nửa tiếng sau!
Tôn Hiểu Linh lên tiếng trước:
- Bí thư An, đây là phương án một lần nữa được xác định lại, cảm giác so với phương án trước kia của tôi thì ngắn gọn hơn nhưng tính thao tác lại rất mạnh, phù hợp với tình huống thực tế của Tư Hà chúng ta. Tôi không có ý kiến gì.
Tôn Hiểu Linh đương nhiên là không đề xuất bất cứ ý kiến phản đối nào. Dù sao đây cũng là sự chắt lọc từ phương án của cô mà ra.
- Nguyên tắc tuần hoàn của Bí thư An, lợi dụng và tiết kiệm nguồn năng lượng, ưu hóa hoàn cảnh, lấy việc xây dựng khí mê tan để phát triển mạnh nông nghiệp sinh thái. Trong tương lai, khu kinh tế mới Tư Hà của chúng ta sẽ có triển vọng vô cùng.
Lão Lộ thấy Tôn Hiểu Linh và Lương Mậu Tài đã đồng ý thì cũng phụ họa theo.
An Tại Đào có chút bất mãn quét mắt nhìn Lương Mậu Tài và lão Lộ, thầm nghĩ cuộc họp này không phải là để cho các người kẻ xướng người họa. Muốn các người có những ý kiến bất đồng để đưa ra một phương án phong phú hơn. Dù sao tầm nhìn của một người là có hạn. Nhưng hắn cũng biết rõ rằng, hai người này không phải là không có chính kiến của mình, chỉ có điều là sự kính sợ và cảm kích với mình đã ăn sâu vào tâm trí họ, nên họ chưa từng có bất cứ một chủ trương nào phản bác lại.
Chắc phải tìm thời gian để nói chuyện với hai người này. An Tại Đào thở dài một tiếng:
- Thật là, tôi chỉ muốn sự trợ giúp về nghiệp vụ chứ không phải là kẻ theo đuôi phụ họa.
Trần Quốc Khánh do dự một chút rồi cười nói.
- Bí thư An, phương án rất tốt. Giống như Phó trưởng ban Tôn đã nói, rất phù hợp với thực tế. Nhưng tôi có một ý kiến nho nhỏ, xin Bí thư An và các vị lãnh đạo khác đưa ra chỗ sai.
- Sản phẩm nông nghiệp sinh thái trên lý luận là rất có triển vọng trên thị trường. Nhưng lý luận là lý luận, còn sự thật là sự thật. Có thể mau chóng mở ra thị trường hay không, thì sẽ tốn bao nhiêu thời gian? Nếu một khi công trình đã được xây dựng xong thành công nhưng lại không thể đưa ra thị trường, vậy phải làm sao bây giờ? Đấy là cái thứ nhất, còn cái thứ hai, cá nhân tôi cảm thấy, đối với quy hoạch, thổ địa, hoàn cảnh đầu tư phần cứng phần mềm yêu cầu rất cao. Xem tình trạng trước mắt của khu kinh tế mới chúng ta, dường như còn chưa đủ điều kiện. Thứ ba, công trình chủ đạo của khu kinh tế mới là đẩy mạnh hệ thống sinh thái nông nghiệp, như thế sẽ chiếm dụng rất lớn phần đất của nông dân, vậy nông dân có thể phối hợp hay không? Còn tài chính sẽ do ai gánh vác? Bí thư An, đó là những vấn đề rất lớn mà tôi suy nghĩ được.
An Tại Đào ánh mắt sáng ngời, đối với Trần Quốc Khánh lại nhận thức sâu sắc hơn. Người này suy xét vấn đề rất toàn diện, chiếu cố đến nhiều chi tiết, tuy rằng những chi tiết này đều đã có trong đầu của An Tại Đào. Hắn nhìn chăm chú Trần Quốc Khánh, cười ha hả:
- Anh Trần nói rất có lý, đây đều là những vấn đề mà địa phương chúng ta trong tương lai cần phải cố gắng.
- Việc lấy đất không phải là một vấn đề quá lớn. Lúc này, thành phố sẽ cho chúng ta chính sách tương ứng. Nói đến vấn đề thị trường, cái này cũng không quá lớn. Chỉ cần chúng ta tuyên truyền đúng chỗ, tạo nên thương hiệu, triển vọng mở ra thị trường sẽ rộng lớn. Điểm này tôi không hề nghi ngờ. Bởi vậy, cần phải đưa ra yêu cầu rất cao đối với quy hoạch khoa học và chất lượng sản phẩm. Đây chính là công tác trọng điểm trong tương lai của khu kinh tế mới chúng ta.
Trần Quốc Khánh thấy An Tại Đào tràn đầy tin tưởng như vậy, trong lòng than thầm nhưng cũng không nói thêm lời nào. Kỳ thật thì điều y lo nhất chính là thu hút đầu tư. Dù cho quy hoạch lớn cỡ nào, triển vọng sản nghiệp lớn cỡ nào mà không có xí nghiệp đến đầu tư thì cũng là lý luận suông thôi. Y xem ra, một nơi thâm sơn cùng cốc như Tư Hà, thì không thể hấp dẫn những nhà đầu tư từ bên ngoài.
- Bí thư, chúng ta không bàn về phương án nữa. Chỉ còn vấn đề thu hút đầu tư. Tôi cảm thấy, khu kinh tế mới của chúng ta không chỉ có đẩy mạnh sản nghiệp mà đồng thời phải triển khai hoàn cảnh quy hoạch tương ứng. Còn việc xây dựng cơ sở…
Tạ Quang Vinh cười:
- Bí thư An, tôi đã xem qua phương án, trong đó còn có du lịch sinh thái cao cấp. Nội du lịch thôi đã là một yêu cầu cao đối với cơ sở rồi.
An Tại Đào chậm rãi đứng dậy, ánh mắt sáng đảo qua tất cả mọi người, giọng nói lúc trầm lúc bổng:
- Các đồng chí, nếu tất cả mọi người đều không cùng ý kiến, như vậy phương án này cần phải thảo luận lại. Phó trưởng ban Tôn, cô lập tức mời các chuyên gia và triệu tập các đồng chí của bộ môn có liên quan tiến hành thêm một bước luận chứng và thảo luận lại, cố gắng đạt tới sự hoàn thiện. Sau khi đã được định ra thì sẽ báo cáo lên huyện và thành phố, đồng thời tuyên bố trên phương tiện inte. Anh Lương, chuyện này do anh phụ trách, chuyển lời đến các đồng chí ở phòng Xúc tiến đầu tư, phải động viên toàn bộ tiến hành thu hút đầu tư. Bước tiếp theo, chúng ta sẽ có việc khen thưởng cho những đồng chí có thành tích nổi trội trong việc thu hút đầu tư.
Nhìn thấy Lương Mậu Tài và Tôn Hiểu Linh đầu gật đầu, An Tại Đào tiếp tục trầm giọng nói:
- Các đồng chí, chúng ta phải hiểu rõ rằng, phát triển quy hoạch là phát triển quy hoạch, nhất định sẽ có chỗ khó khăn. Nhưng các đồng chí, chúng ta đã là tên gắn trên cung, không thể không bắn. Là lãnh đạo của khu kinh tế mới, chúng ta phải cố gắng công tác, vượt qua hết thảy mọi khó khăn, tranh thủ sớm ngày cho lãnh đạo thành phố nhìn thấy hiệu quả công tác của chúng ta. Đây là điều quan trọng nhất.
- Nếu không thì chúng ta ngồi đây đều là những kẻ vô tích sự. Trong tương lai, chúng ta làm sao đối mặt với lãnh đạo huyện và thành phố? Làm sao đối mặt với quần chúng nhân dân khu kinh tế mới Tư Hà? Lãnh đạo và quần chúng đều nhìn chằm chằm vào chúng ta, chúng ta không còn đường lui, hết sức nghĩ ra biện pháp để đốt lên trái pháo đầu tiên này.
- Chuyện thu hút đầu tư, tạm thời sẽ do tôi phụ trách, còn anh Lương sẽ phối hợp. Công tác tuyên truyền đối ngoại, tạm thời cũng sẽ do tôi triển khai và lão Lộ sẽ phối hợp. Anh Trần, anh Tạ, hai người đều là cán bộ thành phố, hẳn là mạng lưới quan hệ ở thành phố rất nhiều. Cho nên các người thích hợp hoạt động ở thành phố hơn. Do đó, tài chính để xây dựng khu kinh tế mới xin nhờ đến hai vị.
An Tại Đào đột nhiên vỗ bàn, kết thúc cuộc họp.
Sau khi kết thúc cuộc họp ngắn của toàn nhóm, các thành viên trong bộ máy lãnh đạo Khu kinh tế mới Tư Hà đều tự phân công nhau làm việc, kể cả Tạ Vinh và Trần Đại Khánh.
Đây là điểm khiến An Tại Đào hài lòng nhất. Các thành viên trong bộ máy lãnh đạo tuy rằng đặc điểm không giống nhau, năng lực người giỏi người kém, mọi người đều có toan tính cho riêng mình, nhưng có một điểm chung, đó là tinh thần trách nhiệm đều rất cao, tác phong làm việc cũng khá vững chắc.
Ba người Tôn Hiểu Linh, Lương Mậu Tài và lão Lộ là cán bộ xuất thân từ cơ sở, tác phong làm việc luôn luôn là như thế, hơn nữa, hơn nửa năm nay đi theo An Tại Đào, chịu ảnh hưởng rất lớn bởi tác phong nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán của An Tại Đào. Mà Trần Đại Khánh và Tạ Vinh vừa mới đến nhậm chức ở khu kinh tế mới, tự nhiên về mặt công việc cũng không chịu thua kém người khác.
Đương nhiên,cũng có liên quan đến “hàm ý” mơ mơ hồ hồ của An Tại Đào trong cuộc họp. Nhất là hai người Trần Đại Khánh và Tạ Vinh, trong lòng đều rất rõ ràng, đến Khu kinh tế mới Tư Hà nhậm chức, trước mắt là cơ hội và rủi ro cùng tồn tại. Khu kinh tế mới Tư Hà chính là công trình hạng nhất do Bí thư thành ủy Trương chủ quản, nếu làm ra được thành tích, tiền đồ tương lai của bọn họ tất nhiên sẽ được đảm bảo. Nhưng nếu không làm ra thành tích gì thì cũng đừng mơ ngoi lên, sẽ chỉ dừng lại ở cánh cửa cấp trưởng phòng này thôi.
Khu kinh tế mới Tư Hà có thể phát triển hay không, liên quan rất lớn đến tiền đồ chính trị của bản thân, sao lại có thể không chú tâm?
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của An Tại Đào, sau khi phương án được quyết định, tuy rằng các phương tiện truyền thông của Tỉnh cũng như trên Inte đồng thời tiến hành tuyên truyền mạnh mẽ, nhưng hiệu quả lại cực kỳ thấp. Ngẫu nhiên có một doanh nghiệp cảm thấy hứng thú, đến thực địa xem xét cũng liền đánh trống lui quân.
Trước ngày 1 tháng 5, công trình của công ty Dương Quang cuối cùng cũng đưa vào hoạt động. Tuy rằng Khu kinh tế mới đã tiến hành nghi lễ đưa vào hoạt động long trọng, mời rất nhiều lãnh đạo huyện thị đến tham dự, cũng mời rất nhiều phóng viên báo chí đến, nhưng cũng chỉ là náo nhiệt được hai ngày, sau đó liền trở lại tĩnh lặng. Giống như một cái hồ nước sâu, ném mấy hòn đá nhỏ xuống, tạm thời chỉ làm gợn sóng lăn tăn, sau khi sóng tan thì cũng khôi phục lại trạng thái tĩnh lặng ban đầu.
Điều duy nhất khiến Khu kinh tế mới cao thấp đều thấy hứng thú chính là công ty Dương Quang sau khi đưa vào hoạt động liền lập tức đầu tư tiếp một dây chuyền gia công tinh cây cát cánh, thông qua thực lực hùng mạnh và các kênh buôn bán của taapj đoàn Dân Thái, tranh thủ mang về một ít đơn đặt hàng, thậm chí còn bước đầu cùng mấy doanh nghiệp nước ngoài đàm phán xuất khẩu ra các nước Đông Nam Á.
Cứ như vậy, đã khích lệ được các hộ nông dân ở thị trấn Tư Hà gieo trồng cây cát cánh trên diện rộng, thậm chí nhiều hộ nông dân ở xã Lăng Nam và xã Điếm Tử có tiền bạc cũng đều tính toán trồng cây cát cánh. Quy mô gieo trồng cây cát cánh ở Khu kinh tế mới dưới sự điều phối thống nhất của công ty Dương Quang đã từng bước được mở rộng, dự tính đến sáu tháng cuối năm là có thể thấy được hiệu quả lợi ích.
Tôn Hiểu Linh vốn dĩ ở Thị trấn Tư Hà đã được phân công quản lý việc gieo trông cây cát cánh, trên phương diện này đã rất thông thuộc. Dưới sự phối hợp của cô, Phòng kỹ thuật nông nghiệp của Khu kinh tế mới cùng với công ty Dương Quang liên kết thành lập một trung tâm dịch vụ kỹ thuật cây cát cánh, chỉ đạo kỹ thuật hệ thống hóa toàn diện đối với các hộ gieo trồng cây cát cánh.
Cùng lúc đó, Tập đoàn Dân Thái tại chân núi thị trấn Tư Hà trước kia bắt đầu tiến hành động thổ xây dựng một trung tâm ẩm thực du lịch sinh thái cỡ vừa. Hạng mục này đã ở trong quy hoạch chỉnh thể của An Tại Đào, tương lai sản phẩm mà trung tâm này kinh doanh toàn bộ đều là của Khu kinh tế mới Tư Hà sản xuất.
Nếu muốn mở rộng du lịch sinh thái mà không có phục vụ ẩm thực thì sao được.
Dưới sự nỗ lực của Trần Đại Khánh và Tạ Vinh đã tranh thủ được từ thành phố một ít tài chính cho kiến thiết giao thông và xây dựng cơ sở hạ tầng. Việc xây dựng một vài con đường xuyên qua toàn bộ khu kinh tế mới và mấy tuyến quốc lộ phân làn đều đang từng bước được nhét vào quy hoạch thống nhất. Dưới sự hỗ trợ của Cục Giao thông thành phố và Phòng giao thông huyện, công trình đường bộ và cơ sở hạ tầng bắt đầu được khởi công.
Nhưng thu hút đầu tư không được, cái gọi là bố cục quy hoạch nhiều tầng nông nghiệp sinh thái cũng chỉ là một lời nói suông. Nói cách khác, phát triển khu kinh tế nông nghiệp sinh thái Tư Hà cũng chính là một lời nói suông. Khu kinh tế nông nghiệp sinh thái lớn như vậy, bao gồm hơn phân nửa lưu vực Tư Hà lúc ra quân thì ồ ạt, kết quả là từ đầu đến cuối chỉ có một công ty Dương Quang đến đầu tư.
Là Trợ lý Chủ nhiệm khu kinh tế mới kiêm Trưởng phòng xúc tiến đầu tư, Lương Mậu Tài trong thời gian này áp lực rất lớn. Để thay đổi cục diện, y ngày đêm ngồi trong phòng làm việc, phát động tất cả các cấp dưới, vận dụng hết thảy mối quan hệ có thể vận dụng, nghĩ mọi biện pháp đi liên hệ với thương nhân trong Tỉnh, thành phố cũng như bên ngoài, nhưng trên cơ bản đều là đá chìm đáy biển không hề động tĩnh.
Phòng Xúc tiến đầu tư đã lần lượt tổ chức hai hoạt động thu hút đầu tư ở thành phố và ở Tỉnh, lúc ấy tạo nên tiếng vang khá lớn, nhưng xí nghiệp thực sự có thể ngồi xuống bàn bạc với khu kinh tế mới Tư Hà về ý đồ đầu tư thì không có một ai. Rất nhiều xí nghiệp tới để trưng cầu ý kiến, lấy tài liệu và kỉ niệm chương, hoàn toàn không giải quyết được gì.
Lương Mậu Tài trong lòng dần dần trở nên lo sợ, đứng ngồi không yên. Là thân tín của An Tại Đào, y tự nhiên hiểu được, thu hút đầu tư đối với khu kinh tế mới, đối với An Tại Đào, đối với chính mình quan trọng như thế nào. Thành công thì là sự vui mừng lớn, không thành công thì tất cả sẽ bị hủy hoại, thậm chí trở thành tội nhân.
Nhưng Lương Mậu Tài thì đang vô cùng lo lắng, ngược lại An Tại Đào lại hết sức bình tĩnh.
Hai ngày nay, hắn không biết vội vã là gì, đúng giờ đi làm, hết giờ tan ca, ngoại trừ trốn trong phòng làm việc xem tài liệu, viết cái này cái nọ ra thì không có bất cứ một động tĩnh nào.
Thu hút đầu tư không có tiến triển, không chỉ có khu kinh tế trên dưới đều cảm thấy lo âu mà ngay cả ở Huyện, thậm chí cả ở thành phố, lời đồn đại cũng bắt đầu nổi lên bốn phía. Có người vụng trộm nói, xóa bỏ ba xã, thị trấn để xây dựng cái gì khu kinh tế mới nông nghiệp sinh thái là một quyết định ngu muội. Cũng có người nói, ở thành phố sẽ rất nhanh triệt tiêu khu kinh tế mới, một lần nữa khôi phục biên chế ba xã, thị trấn ban đầu.
Lời đồn đại nổi lên bốn phía, không phải trường hợp cá biệt. Đương nhiên những lời đồn đại này chỉ là lén lút sau lưng, không dám công khai. Dù sao, khu kinh tế mới Tư Hà là công trình do Bí thư Trương chủ quản, ai dám mạo phạm đến tôn nghiêm của lãnh đạo.
Những lời đồn đại như vậy khiến cho cán bộ công nhân viên chức của Khu kinh tế mới cảm thấy vô cùng áp lực, bao gồm cả các lãnh đạo trung tầng như lão Lương, lão Lộ. Phải biết rằng, nếu khu kinh tế mới đứt gánh giữa đường, một lần nữa khôi phục biên chế ba xã, thị trấn, bọn họ trong khoảng thời gian này làm phí công không nói, tương lai chức vụ cũng sẽ có vấn đề.
Tôn Hiểu Linh gõ cửa đi vàovăn phòng An Tại Đào, thấy hắn đang ngồi trước bàn máy tính, cửa sổ chat mở ra, dường như đang thông qua inte nói chuyện phiếm với ai đó.
Tôn Hiểu Linh cúi đầu nói:
- Bí thư An.
-Ồ, lão Tôn, đến đây ngồi.
An Tại Đào cười cười, thuận tay tắt cửa sổ chat đi. Từ lúc trang bị máy tính và Inte, hắn mới tìm lại được một chút cảm giác của kiếp sống trước. Gần đây, mỗi ngày hắn đều thông qua Inte nói chuyện với Hiểu Tuyết, Mạnh Cúc, cho dù là hàng ngày đều gặp mặt Lưu Ngạn nhưng ban ngày đi làm nếu có thời gian rảnh thì cũng đều ngồi tán gẫu say sưa.
Không có inte cuộc sống quả thực chính là một hồi bi kịch. An Tại Đào ngày thường đều cảm thán như vậy.
- Bí thư An, gần đây ở Huyện có một số lời đồn...
Tôn Hiểu Linh nhìn thấy gạt tàn trên bàn làm việc của An Tại Đào chứa đầy mẩu thuốc lá thì không khỏi nhíu nhíu mày:
- Bí thư An, đừng hút thuốc nhiều như vậy, không tốt cho sức khỏe.
- Có phải nói là Khu kinh tế mới của chúng ta thể nào cũng bị xóa sổ? Ha ha, lão Tôn, cô cũng tin vào mấy lời đồn này sao?
An Tại Đào lơ đễnh mà cười cười, thuận tay cầm lấy bao thuốc lá, đã thấy Tôn Hiểu Linh cầm gạt tàn thuốc lá đi đổ, liền ha hả cười, rút tay lại.
- Bí thư An, tôi đương nhiên không tin. Xóa sổ? Không thể như thế được.
Tôn Hiểu Linh khẽ thở dài, đặt gạt tàn thuốc lá về vị trí cũ:
- Nhưng Bí thư An, công tác thu hút đầu tư của chúng ta chậm chạp, không có một chút tiến triển, nếu cứ như vậy, tôi thật sự lo lắng...
-Lo lắng cái gì?
- Tôi lo lắng lãnh đạo thành phố sẽ nản lòng thối chí. Một khi lãnh đạo thành phố tâm ý nguội lạnh, tương lai của khu kinh tế mới khẳng định không tốt.
An Tại Đào thản nhiên cười:
- Ha ha, không như vậy đâu. Lão Tôn, cô yên tâm, bí thư Trương là người như thế nào, tôi biết rất rõ. Khu kinh tế mới thu hút đầu tư tạm thời gặp khó khăn, cái này không làm gì, làm việc là phải từng bước triển khai, không ai có thể một ngụm mà ăn cả được. Mới có vài ngày thôi, lão Tôn, cô phải vững vàng lên. Cơm ngon không sợ muộn, khó khăn càng lớn, thành tích công tác trong tương lai của chúng ta càng lớn.
Ở đây không có người ngoài, tôi không ngại nói thật với cô. Cho dù là chúng ta không thu hút được ai đến đầu tư, tôi đoán chừng, cuối cùng lãnh đạo thành phố cũng sẽ phối hợp với mấy xí nghiệp quốc hữu lớn tiến vào đầu tư. Cô hiểu lời tôi nói không? Cho nên, không cần lo lắng!
/498
|