Chẳng qua, tục ngữ nói, ánh mắt là cửa sổ tâm hồn. Tuy rằng trên mặt An Tại Đào không có biểu lộ sắc thái cảm xúc gì, nhưng một chút cổ quái và nghiền ngẫm trong mắt vẫn bại lộ phần nào suy nghĩ trong lòng hắn, nhất là trong mắt Lãnh Mai người có tâm tư này.
Lãnh Mai là một người phụ nữ thanh khiết thậm chí có thể nói là quái lạ, có mang cảm giác “chán ghét” tự nhiên nào đó đối với đàn ông. Cô “chán ghét” đàn ông nhưng thờ ơ với đàn ông, hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Một người phụ nữ đặc biệt như vậy, có thể ở trong quan trường nam quyền chủ đạo đến hiện giờ, và quan cao tới địa vị này, hiển nhiên là có bối cảnh. Trong quan trường, không ai có thể duy trì cá tính của mình, nếu không căn bản không thể sinh tồn tiếp. Đương nhiên, Lưu Ngạn và Lãnh Mai hai người đặc biệt này thì đừng nhắc tới.
Nhưng “chán ghét” thì “chán ghét, dù sao An Tại Đào cũng là một thanh niên hơn người, tuy rằng chỉ gặp mặt một lần ở nhà Trương Bằng Viễn, cũng để lại ấn tượng sâu sắc cho Lãnh Mai.
Hôm nay gặp lại, vừa rồi ánh mắt người này mơ hồ phát ra tin tức nghiền ngầm nào đó, khiến Lãnh Mai không thoải mái trong lòng. Đương nhiên, chỉ là một loại không thoải mái, còn xa xa không đủ căm tức và phẫn nộ. Không biết như thế nào, Lãnh Mai luôn thích bao quát đàn ông thiên hạ, lại cảm thấy bản thân mình mơ hồ không dám trực tiếp nhìn ánh mắt An Tại Đào.
Người đàn ông này, ánh mắt hắn quá sâu lại quá sáng, giống như một hồ nước mùa thu, căn bản không thể nhìn thấu.
Sau khi Trương Kính Phú rời đi, Huyện ủy tiếp tục mở họp hội nghị thường vụ tiếp theo. Tôn Cốc giới thiệu Lãnh Mai cho lãnh đạo ủy viên thường vụ Huyện ủy, Lãnh Mai thần sắc bình thản, thản nhiên cười gật đầu làm lễ, chỉ có điều khi Tôn Cốc giới thiệu đến An Tại Đào, dường như trong mắt Lãnh Mai phát ra một tia sáng sâu thẳm, lặng yên dừng trên người An Tại Đào.
An Tại Đào cười cười, vươn tay ra theo bản năng, nhưng nghĩ tới hành vi cổ quái của cô gái này ở nhà Trương Bằng Viễn ngày đó, liền chậm rãi thu tay về, khoát tay áo dường như không có chuyện gì:
- Hoan nghênh Bí thư Lãnh đến Quy Ninh công tác, cũng hoan nghênh Bí thư Lãnh đến khu kinh tế mới Tư Hà chúng tôi kiểm tra chỉ đạo công tác!
Mày liễu dài nhỏ tựa như trăng khuyết của Liễu Mai nhẹ nhàng nhướng lên, khẽ mỉm cười:
- Bí thư An khách khí, tôi vừa mới tới, trong công tác còn xin Bí thư An trợ giúp nhiều hơn!
Tôn Cốc nhíu mày:
- Tốt lắm, các đồng chí, hôm nay chúng ta họp hội nghị thường vụ, một là hoan nghênh Bí thư Lãnh, sau đó tiến hành điều chỉnh phân công công tác lãnh đạo đối với Huyện ủy. Tiếp theo mời Bí thư An báo cáo với Huyện ủy tình hình tiến triển của khu kinh tế mới Thư Hà.
Điều chỉnh phân công công tác, thật ra chính là giao toàn bộ Đoàn Đảng Huyện ủy cùng với công tác có liên quan tới Đoàn Đảng của Tôn Cốc cho Lãnh Mai. Cùng lúc đó, căn cứ đề nghị của lãnh đạo Thành ủy, dưới tình huống tạm thiều Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật, công tác chính trị và phạm luật tạm thời do Lãnh Mai phụ trách. Gặt hái được như vậy, Lãnh Mai tương đương với một người “có được” quyền lực của hai người Hạ Hầu Cường và Trần Đức Lệnh.
Sau khi phân công ngắn gọn, thấy mọi người đều không có ý kiến bất đồng, Tôn Tốc liếc xuống dưới một cái, quăng ánh mắt âm trầm về phía An Tại Đào:
- Tiếp theo, mời Bí thư An báo cáo tình hình tiến triển công tác của khu kinh tế mới An Tại Đào với hội nghị thường vụ.
Báo cáo tiến triển công tác với hội nghị thường vụ Huyện ủy, là Tôn Cốc lâm thời để Đồng Hồng Cương thông báo An Tại Đào. Tuy rằng Bành Quân chuẩn bị tài liệu cho hắn, nhưng An Tại Đào lại cự tuyệt, không chuẩn bị gì, tất cả tình hình đều ở trong đầu hắn, không cần bản thảo phát biểu. An Tại Đào cười, cất cao giọng nói:
- Các vị lãnh đạo, tiếp theo tôi giới thiệu đơn giản một chút tình hình tiến triển của khu kinh tế mới sinh thái thái nông nghiệp Tư Hà trong đoạn thời gian gần đây.
- Sau khi khu kinh tế mới thành lập, chúng tôi xây dựng cơ cấu và phân phối nhân viên sau tết hoàn toàn đúng thời hạn,..
- Tính đến trước mắt, chúng tôi chủ yếu làm vài hạng mục công tác. Thứ nhất, hoàn thiện chế độ điều lệ bộ phận, tiến hành làm rõ và đúng đắn đối với quyền lợi của khu kinh tế mới, trong thời gian ngắn nhất để khu kinh tế mới tiến vào hoạt động hiệu suất cao. Thứ hai, thông qua mời chuyên gia nông khoa khảo sát hiện trường và phương tức, trải qua chứng minh rộng rãi, xem xét chế định ra phương án phát triển công trình sinh thái nông nghiệp khu kinh tế mới trong vòng 5 năm, phương án đã thông báo với Huyện ủy và Thành ủy. Thứ ba, tích cực phối hợp với các bộ phận có liên quan của huyện và thành phố, việc xây dựng các phương tiện cơ sở khu kinh tế mới đang dựa theo quy hoạch thống nhất, triển khai từng bước. Thứ tư, công trình của công ty Dương Quang đã chính thức đưa vào hoạt động ngày 1/5, khu kinh tế mới đẩy mạnh gieo trồng quy mô theo quy phạm khoa học và phương hướng gia công thấu đáo, công ty Dương Quang tiếp tục đầu tư vài triệu đồng đầu tư một dây chuyền sản xuất gia công sản phẩm, đã sơ bộ đạt thành hợp tác với rất nhiều thương khách trong ngoài nước, ký kết vài đơn đặt hàng lớn, dự tính cuối năm có thể đạt được hiệu quả và lợi ích kinh tế tốt đẹp. Thứ năm, cây ăn quả trong chậu một trong các hạng mục của sinh thái nông nghiệp ngắm cảnh cũng đang tiến hành mở rộng dưới sự chỉ đạo của nhân viên kỹ thuật liên quan, dự tính trước lễ Quốc khánh sẽ gieo trồng thêm nhiều giống cây. Thứ sáu, công tác thu hút đầu tư của khu kinh tế mới đang tích cực đẩy mạnh, đã và đang tiến hành bàn luận bước đầu với vài thương khách.
An Tại Đào thong thả nói, tuy rằng không có bản thảo, nhưng hắn nói chuyện cực kỳ logic, chỉ cần điểm này, khiến cho Lãnh Mai đứng ngoài xem bằng con mắt khác.
Hắn khẽ cười:
- Các vị lãnh đạo, tình hình cơ bản là như vậy, công tác tiếp theo đang trong tiến hành, tôi sẽ báo cáo với Huyện ủy và Thành ủy bất cứ lúc nào.
Mày Tôn Cốc nhẹ nhàng nhướng lên, đột nhiên trầm giọng nói:
- Bí thư An, tôi nghe cậu nói vài hạng mục này rất tốt, nhưng không có tiến triển thực chất gì. Huyện và thành phố toàn lực ủng hộ công việc của khu kinh tế mới, muốn người cho người, muốn tiến cho tiền, tài chính huyện eo hẹp như vậy, nhưng tài chính xây dựng đối với khu kinh tế mới lại chưa bao giờ mơ hồ. Nhưng các cậu thì sao, thời gian năm nay đã qua gần nửa, nhưng công tác thu hút đầu tư lại không có một chút đầu mối, điều này làm sao có thể được?
- Chúng ta đều biết rằng, công tác trọng điểm của khu kinh tế mới chính là thu hút đầu tư, cậu không dẫn xí nghiệp vào đầu tư, cho dù quy hoạch được cũng là một lời nói suông. Mấy hôm trước tôi đi thành phố họp, lãnh đạo Thành ủy còn đặc biệt nhắc tới vấn đề thu hút đầu tư của khu kinh tế mới Tư Hà. Bí thư An, lãnh đạo huyện và thành phố rất coi trọng, các cậu cũng phải đưa ra một vài thứ thực tế đi.
Giọng Tôn Cốc hơi âm trầm, nhìn thẳng An Tại Đào, dường như muốn mượn cơ hội giải phóng buồn bực và áp lực đầy bụng ra ngoài.
Đối với công tác của khu kinh tế mới Tư Hà hiện tại, Tôn Cốc cũng cực kỳ coi trọng. Ông ta cũng cần gấp tính đột phá tiến triển của khu kinh tế mới làm chiến tích công tác lớn nhất tiến hành gây dựng hình ảnh, nhất là ở thời khắc cực kỳ mẫn cảm này.
Đám người Hạ Canh mặt không chút thay đổi, vẫn duy trì khác thường. Lãnh Mai không biết tình hình, tự nhiên cũng không có quyền phát ngôn, chỉ yên lặng ngồi kia, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng kia ngẫu nhiên đảo qua người An Tại Đào.
An Tại Đào cười lạnh trong lòng, ánh mắt trong sáng đảo nhanh qua mọi người. Hắn biết rõ, hiện giờ có rất nhiều lãnh đạo Huyện ủy và UBND xem náo nhiệt, hơi có hương vị vui sướng khi người gặp họa, tường đổ đẩy thêm, người trong quan trường luôn là như thế, chỉ có điều ở lãnh đạp trung tầng có vẻ bí mật và hàm súc thôi. Cho dù là Hạ Canh, cũng bàng quan.
So sánh ra, thật ra chỉ có Tôn Cốc không muốn chê cười hắn, mà bức thiết cần hắn lấy được tiến triển thực chất.
- Bí thư Tôn, khu kinh tế mới Tư Hà thành lập chẳng qua mấy tháng ngắn ngủn, thời gian ngắn như vậy, hết thảy còn chưa đi vào quỹ đạo, như nào lấy được tiến triển đột phá?
An Tại Đào thản nhiên cười:
- Các đồng chí khu kinh tế mới đã công tác ngày đêm, trong thành viên bộ máy lãnh đạo của chúng tôi, đồng chí Tôn Hiểu Linh tăng ca mỗi ngày đến hơn 9h tối, hai đồng chí Trần Quốc Khánh và Tạ Vinh nhà ở thành phố, trong một tháng có nửa tháng bọn họ ở lại thị trấn xúc tiến đầu tư, gần như toàn bộ đồng chí đều phát động, suy nghĩ hết mọi biện pháp thu hút đầu tư. Xin hỏi Bí thư Tôn, còn muốn các đồng chí khu kinh tế mới làm như thế nào?
- Đồng chí An Tại Đào, không cần nhấn mạnh lý do khách quan, khó khăn đương nhiên tồn tại, nhưng chúng ta phải khắc phục khó khăn.
Tôn Cốc thở dài một cái, giọng nói dịu đi một chút:
- Thật sự không được mà nói, tôi đề nghị, do huyện phối hợp các cậu thu hút đầu tư, cần phải tháo gỡ cục diện trong thời gian ngắn nhất. Khu kinh tế mới sinh thái nông nghiệp Tư Hà chính là công trình quan trọng ở huyện chúng ta, quan hệ tới trăm ngàn quần chúng. Bí thư An, tôi xem có được hay không, điều vài đồng chí Ban Xúc tiến đầu tư huyện tạm thời tiến vào Ban Xúc tiến đầu tư khu kinh tế mới công tác, đẩy mạnh lực lượng thu hút đầu tư của các cậu!
An Tại Đào cười thầm trong lòng:
- Tôn Cốc này thật là sốt ruột...
Hắn gật đầu:
- Vậy thì tốt. Đây là huyện ủng hộ mạnh mẽ công tác của chúng tôi, chúng tôi giơ hai tay hoan nghênh.
Hắn nhìn khuôn mặt hơi ngăm đen của Tôn Cốc đỏ lên, đột nhiên khóe miệng lộ ra một nụ cười nồng đậm:
- Bí thư Tôn, xe cơ quan của khu kinh tế mới chúng tôi quá ít, không tốt cho công tác mở rộng, không cần nói tới bộ phận bên dưới, ngay cả vài thanh viên bộ máy lãnh đạo chúng tôi, đều phải hai người ngồi một xe. Mà bản thân tôi, đên nay đều là lái xe cá nhân. Cho nên, nhân dịp cơ hội hôm nay, tôi thỉnh cầu huyện trợ giúp chúng tôi, phân phối vài chiếc xe cho khu kinh tế mới.
Khóe miệng Tôn Cốc giật giật, liếc An Tại Đào một cái, thấy bộ dạng hiển nhiên, nhân lúc cháy nhà mà hôi của của hắn, không khỏi liền căm tức. Nhưng trước mắt ông ta lại không thể ồn ào với An Tại Đào, trầm ngâm một chút:
- Như vậy đi, do Huyện ủy và UBND điều động vài chiếc xe cho các cậu, tạm thời do khu kinh tế mới quản lý.
Tôn Cốc lại liếc mọi người một cái:
- Mọi người có ý kiến gì, trong cuộc họp có thể nói thoải mái.
Nhà của Trần Đức Lệnh vốn cùng một lầu với An Tại Đào và Lưu Ngạn, Trần Đức Lệnh đi rồi, phòng ở này liền trống không.
Mà dựa theo lý thường, văn phòng Huyện ủy trước tiên an bài căn phòng này cho Phó Bí thư Huyện ủy Lãnh Mai mới tới nhận chức.
An Tại Đào tan tầm trở về, lúc tới tầng lầu tháy cửa phòng này mở rộng, vài công nhân trang trí đang vội vàng dỡ bỏ thiết bị lắp đặt trong phòng, nhìn lướt qua liền đi lên. Hôm nay Lưu Ngạn về khá sớm, An Tại Đào vừa mới tới cửa còn chưa vào, liền ngửi thấy mùi đồ ăm thơm ngát nhàn nhạt.
Nhẹ nhàng mở cửa ra, đi vào. Trúc Tử đang tập trung tinh thần làm bài tập trong phòng ngủ, cô tiến vào học kỳ 2 đầu tháng ba, áp lực học lớn, học tập cũng bận rộn. Vốn sau khi tan học cô còn có thời gian giúp Lưu Ngạn nấu cơm, nhưng hiện giờ bận rộn học tập, cũng không để ý được.
- Anh, anh đã trở lại.
Trúc Tử nghe thấy tiếng động của An Tại Đào, quay đầu liếc An Tại Đào đứng ở cửa phòng, An Tại Đào cười cười đóng cửa lại cho cô, sau đó đi phòng bếp.
Lưu Ngạn mặc tạp dề xào rau trong phòng bếp, máy hút khỏi rung ầm ầm. An Tại Đào đứng ở cửa, nhìn bóng lưng bận rộn không ngừng của cô, trong lòng dâng lên một hồi ấm áp. Một tài nữ cao ngạo như vậy, thiên kim đại tiểu thư xuất thân nhà quyền quý như vậy, vốn hẳn là vô duyên với vài mét vuông phòng bếp nhỏ này, nhưng ghiện giờ cam tâm làm bà chủ gia đình. An Tại Đào cảm động trong lòng một hồi, khóe mắt dần ướt át.
Nhẹ nhàng đi qua, hắn vòng tay sau lưng ôm lấy Lưu Ngạn, dán người qua hôn lên hai má của cô, sau đó lại buông lỏng. Mặt cô đỏ lên, nhẹ nhàng giãy một chút, liền nói:
- Đừng càn quấy, em đang xào rau, anh đi rửa tay trước đi, một lát là được rồi.
Nhưng An Tại Đào không có buông tay, hai tay ôm chặt cô. Cảm giạc được tình cảm nồng đậm của hắn, Lưu Ngạn vui mừng ngửa đầu ra sau, dán vào lồng ngực hắn, dịu dàng nói:
- Đào, đừng nhéo, nếu không sẽ hỏng đồ ăn.
- ... Tiểu Ngạn, anh muốn để cho hai đồng chí ban biên tập nội san khu kinh tế bọn anh tới chỗ em học tập vài ngày, em xem có thể an bài một chút hay không, tìm vài phóng viên biên tập dẫn dắt bọn họ.
An Tại Đào uống một bát canh xương sườn hầm cách thủy của Lưu Ngạn, liên tục khen ngon:
- ... Tiểu Ngạn, trình độ hầm canh của em tăng lên diện rộng, hương vị rất đủ!
Lưu Ngạn dịu dàng nhìn hắn, lại múc cho Trúc Tử một bát canh, cười cười:
- Anh thích uống là tốt rồi. Hiện giờ đang là thời điểm thân thể Trúc Tử tăng chiều cao, em thường xuyên hầm canh cho cô bé uống. Ừ, tờ báo của anh là thể loại gì? Báo chí hay là tạp chí?
- Báo chí.
- Anh để bọn họ đi thành phố tìm em là được, điều này không có vấn đề gì.
Lưu Ngạn tư thế ưu nhã mà ăn một miếng cơm.
- Được.
An Tại Đào đột nhiên nhảy dựng, đột nhien nhớ tới một chuyện. Tiêu đề Báo Tư Hà còn chưa tìm được người viết. Dựa theo lệ thường, loại tiêu đề báo này không tìm danh nhân thư pháp viết, chính là tìm lãnh đạo đề chữ. An Tại Đào vốn muốn trực tiếp đi tỉnh, xem có thể để Bí thư Tỉnh ủy Tiếu viết một chút. Nhưng sau nghĩ lại, như vậy không quá thích hợp, cuối cùng quyết định tìm Trương Bằng Viễn tới viết.
- ... Tiểu Ngạn, ngày mai sau khi đi làm về em tìm Bí thư Trương giúp anh, để ông ta viết cho anh một tiêu đề báo đi.
- Trương Bằng Viễn viết?
Lưu Ngạn ngẩn ra:
- Muốn em tìm danh gia thư pháp thủ đô tới viết cho các anh hay không?
- Không, thứ này chỉ là tượng trưng, vẫn để Bí thư Trương viết đi, như vậy cũng là tôn trọng lãnh đạo. Khu kinh tế mới chúng ta là công trình trọng điểm của Bí thư Trương, trong lòng ông ta vẫn rất chú ý.
An Tại Đào cười ha ha:
- Đúng rồi, Tiểu Ngạn, ngày mốt anh chuẩn bị mang theo mấy người Lộ Binh tới thủ đô làm tuyên truyền, lần này, anh nhất định phải làm cho thương hiệu sinh thái nông nghiệp Tư Hà một pháo nổ vang!
Lưu Ngạn cười cười gật đầu. Làm một phóng viên nổi tiếng xuất thân truyền thông trung ương, trong lòng cô rất rõ ràng, loại chuyện này nói trắng ra chính là lăng xê, dùng mốt mà nói chính là khái niệm quảng cáo, tác dụng là tuyên truyền và mở rộng thị trường rất mấu chốt. Đương nhiên cũng phải thành lập cơ sở nhất định, trên thực tế, trước mắt công ty Dương Quan có được sản phẩm hoa quả trong chậu, vẫn tương đối hấp dẫn ánh mắt. Chỉ cần lăng xê thích đáng, tuyên truyền đúng chỗ, đưa ra rất nhiều khái niệm hoa quả trong chậu, làm lần đầu đã thành công cũng không phải không thể.
- Gần đây tình hình Báo chiều Phòng Sơn thế nào?
An Tại Đào thuận miệng hỏi một câu.
- Cũng không tệ lắm. Chúng em thi hành đặt hàng có thưởng, còn tiến hành tăng số trang, trước mắt đã cơ bản đi vào quỹ đạo, em đánh giá, còn khoảng nửa năm, lượng đặt hàng của Báo chiều sẽ vượt qua Báo đô thị Phòng Sơn, em rất có lòng tin!
Nói đến công tác của mình, khuôn mặt thanh lịch của Lưu Ngạn chậm rãi lộ ra một tầng sáng rọi nhàn nhạt, cô cười hơi ngạo nghễ:
- Em đang từng bước thi hành cải cách cơ cấu Nhật báo và Báo chiều, đưa vào cơ chế cạnh trang. Các anh đi thủ đô viết bài hoạt động, bọn em cũng phái phóng viên theo vào kinh viết báo.
Ăn cơm chiều, viết bài xong, Trúc Tử liền ngủ sớm, buổi sáng cô phải dậy rất sớm, không tới 7h phải đến trường học.
Lưu Ngạn đi ra từ trong phòng vệ sinh, áo ngủ mỏng gần như trong suốt dán chặt vào thân hình thon dài của cô, dưới ánh sáng của ngọn đèn phát ra hơi thở kiều diễm.
Cô vừa dùng khăn mặt lau tóc sũng ướt, vừa đi tới chỗ An Tại Đào. Gương mặt nhẵn mịn tỏa sáng, dịu dàng cười với An Tại Đào. Một khi cô hoàn toàn thả lỏng, liền không còn che lấp tình cảm và tình yêu của mình, lửa nóng nồng nhiệt tích góp từng ngày mỗi lần bộc phát ra, đều đủ hòa tan người đàn ông âu yếm trước mắt:
- Đào, anh còn muốn xem TV sao?
An Tại Đào tham lam nhìn đường cong xinh đẹp trên người Lưu Ngạn, một tiếng nỉ non nhẹ nhàng dịu dàng tràn đầy hồn xiêu phách lạc này lập tức khiến dục vong trong lòng hắn hoàn toàn bị trêu chọc lên.
Hô hấp của hắn nháy mắt trở nên dồn dập, tâm thần sóng động:
- Một tiểu yêu tinh thật mê người!
- Đồ ngốc!
Lưu Ngạn quay đầu liếc hắn, đôi mắt quyến rũ như tơ.
An Tại Đào không có trả lời cô, đột nhiên đứng lên, hung hăng dập tắt tàn thuốc trong tay, tiến tới vài bước kéo cô vào lòng. Giờ phút này, dường như hắn đang ôm một đám mây, một sương mù, một hơi nước mênh mang ấm áp nóng bỏng, một tiên tử trên trời mờ ảo như lọt vào trong sương mù và ánh trăng.
Chiếc áo ngủ bằng tơ thật bên kia kia gây cho hắn cảm giác khác thường, cảm giác tuyệt vời và khoái cảm.
Cảm giác được người yêu âu yếm và vuốt ve, thân thể Lưu Ngạn run lên, nháy mắt động tình trong lòng cô tràn đầy tình yêu, cô nhẹ nhàng ưm một tiếng, ửng hồng hai má, sắc hồng nhàn nhạt lan tới cổ, một đường dọc xuống dưới làn da trắng mịn, bộ ngực cao ngất, cái bụng bằng phẳng, mảnh đất khu rừng sâu thẳm. Lưu Ngạn thuận theo An Tại Đào ngả xuống chiếc giường phấn hồng kiều diễm của cô, bụng dưới của cô ấm áp mà co dãn. An Tại Đào chộn mặt ở chiếc cổ tròn của cô. Tóc cô, da thịt cô, mùi thơm cơ thể cùng với mùi thơm ngát tắm rửa, đan xen lại thành một mùi thơm khiến hắn mê say.
Lãnh Mai là một người phụ nữ thanh khiết thậm chí có thể nói là quái lạ, có mang cảm giác “chán ghét” tự nhiên nào đó đối với đàn ông. Cô “chán ghét” đàn ông nhưng thờ ơ với đàn ông, hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Một người phụ nữ đặc biệt như vậy, có thể ở trong quan trường nam quyền chủ đạo đến hiện giờ, và quan cao tới địa vị này, hiển nhiên là có bối cảnh. Trong quan trường, không ai có thể duy trì cá tính của mình, nếu không căn bản không thể sinh tồn tiếp. Đương nhiên, Lưu Ngạn và Lãnh Mai hai người đặc biệt này thì đừng nhắc tới.
Nhưng “chán ghét” thì “chán ghét, dù sao An Tại Đào cũng là một thanh niên hơn người, tuy rằng chỉ gặp mặt một lần ở nhà Trương Bằng Viễn, cũng để lại ấn tượng sâu sắc cho Lãnh Mai.
Hôm nay gặp lại, vừa rồi ánh mắt người này mơ hồ phát ra tin tức nghiền ngầm nào đó, khiến Lãnh Mai không thoải mái trong lòng. Đương nhiên, chỉ là một loại không thoải mái, còn xa xa không đủ căm tức và phẫn nộ. Không biết như thế nào, Lãnh Mai luôn thích bao quát đàn ông thiên hạ, lại cảm thấy bản thân mình mơ hồ không dám trực tiếp nhìn ánh mắt An Tại Đào.
Người đàn ông này, ánh mắt hắn quá sâu lại quá sáng, giống như một hồ nước mùa thu, căn bản không thể nhìn thấu.
Sau khi Trương Kính Phú rời đi, Huyện ủy tiếp tục mở họp hội nghị thường vụ tiếp theo. Tôn Cốc giới thiệu Lãnh Mai cho lãnh đạo ủy viên thường vụ Huyện ủy, Lãnh Mai thần sắc bình thản, thản nhiên cười gật đầu làm lễ, chỉ có điều khi Tôn Cốc giới thiệu đến An Tại Đào, dường như trong mắt Lãnh Mai phát ra một tia sáng sâu thẳm, lặng yên dừng trên người An Tại Đào.
An Tại Đào cười cười, vươn tay ra theo bản năng, nhưng nghĩ tới hành vi cổ quái của cô gái này ở nhà Trương Bằng Viễn ngày đó, liền chậm rãi thu tay về, khoát tay áo dường như không có chuyện gì:
- Hoan nghênh Bí thư Lãnh đến Quy Ninh công tác, cũng hoan nghênh Bí thư Lãnh đến khu kinh tế mới Tư Hà chúng tôi kiểm tra chỉ đạo công tác!
Mày liễu dài nhỏ tựa như trăng khuyết của Liễu Mai nhẹ nhàng nhướng lên, khẽ mỉm cười:
- Bí thư An khách khí, tôi vừa mới tới, trong công tác còn xin Bí thư An trợ giúp nhiều hơn!
Tôn Cốc nhíu mày:
- Tốt lắm, các đồng chí, hôm nay chúng ta họp hội nghị thường vụ, một là hoan nghênh Bí thư Lãnh, sau đó tiến hành điều chỉnh phân công công tác lãnh đạo đối với Huyện ủy. Tiếp theo mời Bí thư An báo cáo với Huyện ủy tình hình tiến triển của khu kinh tế mới Thư Hà.
Điều chỉnh phân công công tác, thật ra chính là giao toàn bộ Đoàn Đảng Huyện ủy cùng với công tác có liên quan tới Đoàn Đảng của Tôn Cốc cho Lãnh Mai. Cùng lúc đó, căn cứ đề nghị của lãnh đạo Thành ủy, dưới tình huống tạm thiều Chủ nhiệm Ủy ban Chính trị Pháp luật, công tác chính trị và phạm luật tạm thời do Lãnh Mai phụ trách. Gặt hái được như vậy, Lãnh Mai tương đương với một người “có được” quyền lực của hai người Hạ Hầu Cường và Trần Đức Lệnh.
Sau khi phân công ngắn gọn, thấy mọi người đều không có ý kiến bất đồng, Tôn Tốc liếc xuống dưới một cái, quăng ánh mắt âm trầm về phía An Tại Đào:
- Tiếp theo, mời Bí thư An báo cáo tình hình tiến triển công tác của khu kinh tế mới An Tại Đào với hội nghị thường vụ.
Báo cáo tiến triển công tác với hội nghị thường vụ Huyện ủy, là Tôn Cốc lâm thời để Đồng Hồng Cương thông báo An Tại Đào. Tuy rằng Bành Quân chuẩn bị tài liệu cho hắn, nhưng An Tại Đào lại cự tuyệt, không chuẩn bị gì, tất cả tình hình đều ở trong đầu hắn, không cần bản thảo phát biểu. An Tại Đào cười, cất cao giọng nói:
- Các vị lãnh đạo, tiếp theo tôi giới thiệu đơn giản một chút tình hình tiến triển của khu kinh tế mới sinh thái thái nông nghiệp Tư Hà trong đoạn thời gian gần đây.
- Sau khi khu kinh tế mới thành lập, chúng tôi xây dựng cơ cấu và phân phối nhân viên sau tết hoàn toàn đúng thời hạn,..
- Tính đến trước mắt, chúng tôi chủ yếu làm vài hạng mục công tác. Thứ nhất, hoàn thiện chế độ điều lệ bộ phận, tiến hành làm rõ và đúng đắn đối với quyền lợi của khu kinh tế mới, trong thời gian ngắn nhất để khu kinh tế mới tiến vào hoạt động hiệu suất cao. Thứ hai, thông qua mời chuyên gia nông khoa khảo sát hiện trường và phương tức, trải qua chứng minh rộng rãi, xem xét chế định ra phương án phát triển công trình sinh thái nông nghiệp khu kinh tế mới trong vòng 5 năm, phương án đã thông báo với Huyện ủy và Thành ủy. Thứ ba, tích cực phối hợp với các bộ phận có liên quan của huyện và thành phố, việc xây dựng các phương tiện cơ sở khu kinh tế mới đang dựa theo quy hoạch thống nhất, triển khai từng bước. Thứ tư, công trình của công ty Dương Quang đã chính thức đưa vào hoạt động ngày 1/5, khu kinh tế mới đẩy mạnh gieo trồng quy mô theo quy phạm khoa học và phương hướng gia công thấu đáo, công ty Dương Quang tiếp tục đầu tư vài triệu đồng đầu tư một dây chuyền sản xuất gia công sản phẩm, đã sơ bộ đạt thành hợp tác với rất nhiều thương khách trong ngoài nước, ký kết vài đơn đặt hàng lớn, dự tính cuối năm có thể đạt được hiệu quả và lợi ích kinh tế tốt đẹp. Thứ năm, cây ăn quả trong chậu một trong các hạng mục của sinh thái nông nghiệp ngắm cảnh cũng đang tiến hành mở rộng dưới sự chỉ đạo của nhân viên kỹ thuật liên quan, dự tính trước lễ Quốc khánh sẽ gieo trồng thêm nhiều giống cây. Thứ sáu, công tác thu hút đầu tư của khu kinh tế mới đang tích cực đẩy mạnh, đã và đang tiến hành bàn luận bước đầu với vài thương khách.
An Tại Đào thong thả nói, tuy rằng không có bản thảo, nhưng hắn nói chuyện cực kỳ logic, chỉ cần điểm này, khiến cho Lãnh Mai đứng ngoài xem bằng con mắt khác.
Hắn khẽ cười:
- Các vị lãnh đạo, tình hình cơ bản là như vậy, công tác tiếp theo đang trong tiến hành, tôi sẽ báo cáo với Huyện ủy và Thành ủy bất cứ lúc nào.
Mày Tôn Cốc nhẹ nhàng nhướng lên, đột nhiên trầm giọng nói:
- Bí thư An, tôi nghe cậu nói vài hạng mục này rất tốt, nhưng không có tiến triển thực chất gì. Huyện và thành phố toàn lực ủng hộ công việc của khu kinh tế mới, muốn người cho người, muốn tiến cho tiền, tài chính huyện eo hẹp như vậy, nhưng tài chính xây dựng đối với khu kinh tế mới lại chưa bao giờ mơ hồ. Nhưng các cậu thì sao, thời gian năm nay đã qua gần nửa, nhưng công tác thu hút đầu tư lại không có một chút đầu mối, điều này làm sao có thể được?
- Chúng ta đều biết rằng, công tác trọng điểm của khu kinh tế mới chính là thu hút đầu tư, cậu không dẫn xí nghiệp vào đầu tư, cho dù quy hoạch được cũng là một lời nói suông. Mấy hôm trước tôi đi thành phố họp, lãnh đạo Thành ủy còn đặc biệt nhắc tới vấn đề thu hút đầu tư của khu kinh tế mới Tư Hà. Bí thư An, lãnh đạo huyện và thành phố rất coi trọng, các cậu cũng phải đưa ra một vài thứ thực tế đi.
Giọng Tôn Cốc hơi âm trầm, nhìn thẳng An Tại Đào, dường như muốn mượn cơ hội giải phóng buồn bực và áp lực đầy bụng ra ngoài.
Đối với công tác của khu kinh tế mới Tư Hà hiện tại, Tôn Cốc cũng cực kỳ coi trọng. Ông ta cũng cần gấp tính đột phá tiến triển của khu kinh tế mới làm chiến tích công tác lớn nhất tiến hành gây dựng hình ảnh, nhất là ở thời khắc cực kỳ mẫn cảm này.
Đám người Hạ Canh mặt không chút thay đổi, vẫn duy trì khác thường. Lãnh Mai không biết tình hình, tự nhiên cũng không có quyền phát ngôn, chỉ yên lặng ngồi kia, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng kia ngẫu nhiên đảo qua người An Tại Đào.
An Tại Đào cười lạnh trong lòng, ánh mắt trong sáng đảo nhanh qua mọi người. Hắn biết rõ, hiện giờ có rất nhiều lãnh đạo Huyện ủy và UBND xem náo nhiệt, hơi có hương vị vui sướng khi người gặp họa, tường đổ đẩy thêm, người trong quan trường luôn là như thế, chỉ có điều ở lãnh đạp trung tầng có vẻ bí mật và hàm súc thôi. Cho dù là Hạ Canh, cũng bàng quan.
So sánh ra, thật ra chỉ có Tôn Cốc không muốn chê cười hắn, mà bức thiết cần hắn lấy được tiến triển thực chất.
- Bí thư Tôn, khu kinh tế mới Tư Hà thành lập chẳng qua mấy tháng ngắn ngủn, thời gian ngắn như vậy, hết thảy còn chưa đi vào quỹ đạo, như nào lấy được tiến triển đột phá?
An Tại Đào thản nhiên cười:
- Các đồng chí khu kinh tế mới đã công tác ngày đêm, trong thành viên bộ máy lãnh đạo của chúng tôi, đồng chí Tôn Hiểu Linh tăng ca mỗi ngày đến hơn 9h tối, hai đồng chí Trần Quốc Khánh và Tạ Vinh nhà ở thành phố, trong một tháng có nửa tháng bọn họ ở lại thị trấn xúc tiến đầu tư, gần như toàn bộ đồng chí đều phát động, suy nghĩ hết mọi biện pháp thu hút đầu tư. Xin hỏi Bí thư Tôn, còn muốn các đồng chí khu kinh tế mới làm như thế nào?
- Đồng chí An Tại Đào, không cần nhấn mạnh lý do khách quan, khó khăn đương nhiên tồn tại, nhưng chúng ta phải khắc phục khó khăn.
Tôn Cốc thở dài một cái, giọng nói dịu đi một chút:
- Thật sự không được mà nói, tôi đề nghị, do huyện phối hợp các cậu thu hút đầu tư, cần phải tháo gỡ cục diện trong thời gian ngắn nhất. Khu kinh tế mới sinh thái nông nghiệp Tư Hà chính là công trình quan trọng ở huyện chúng ta, quan hệ tới trăm ngàn quần chúng. Bí thư An, tôi xem có được hay không, điều vài đồng chí Ban Xúc tiến đầu tư huyện tạm thời tiến vào Ban Xúc tiến đầu tư khu kinh tế mới công tác, đẩy mạnh lực lượng thu hút đầu tư của các cậu!
An Tại Đào cười thầm trong lòng:
- Tôn Cốc này thật là sốt ruột...
Hắn gật đầu:
- Vậy thì tốt. Đây là huyện ủng hộ mạnh mẽ công tác của chúng tôi, chúng tôi giơ hai tay hoan nghênh.
Hắn nhìn khuôn mặt hơi ngăm đen của Tôn Cốc đỏ lên, đột nhiên khóe miệng lộ ra một nụ cười nồng đậm:
- Bí thư Tôn, xe cơ quan của khu kinh tế mới chúng tôi quá ít, không tốt cho công tác mở rộng, không cần nói tới bộ phận bên dưới, ngay cả vài thanh viên bộ máy lãnh đạo chúng tôi, đều phải hai người ngồi một xe. Mà bản thân tôi, đên nay đều là lái xe cá nhân. Cho nên, nhân dịp cơ hội hôm nay, tôi thỉnh cầu huyện trợ giúp chúng tôi, phân phối vài chiếc xe cho khu kinh tế mới.
Khóe miệng Tôn Cốc giật giật, liếc An Tại Đào một cái, thấy bộ dạng hiển nhiên, nhân lúc cháy nhà mà hôi của của hắn, không khỏi liền căm tức. Nhưng trước mắt ông ta lại không thể ồn ào với An Tại Đào, trầm ngâm một chút:
- Như vậy đi, do Huyện ủy và UBND điều động vài chiếc xe cho các cậu, tạm thời do khu kinh tế mới quản lý.
Tôn Cốc lại liếc mọi người một cái:
- Mọi người có ý kiến gì, trong cuộc họp có thể nói thoải mái.
Nhà của Trần Đức Lệnh vốn cùng một lầu với An Tại Đào và Lưu Ngạn, Trần Đức Lệnh đi rồi, phòng ở này liền trống không.
Mà dựa theo lý thường, văn phòng Huyện ủy trước tiên an bài căn phòng này cho Phó Bí thư Huyện ủy Lãnh Mai mới tới nhận chức.
An Tại Đào tan tầm trở về, lúc tới tầng lầu tháy cửa phòng này mở rộng, vài công nhân trang trí đang vội vàng dỡ bỏ thiết bị lắp đặt trong phòng, nhìn lướt qua liền đi lên. Hôm nay Lưu Ngạn về khá sớm, An Tại Đào vừa mới tới cửa còn chưa vào, liền ngửi thấy mùi đồ ăm thơm ngát nhàn nhạt.
Nhẹ nhàng mở cửa ra, đi vào. Trúc Tử đang tập trung tinh thần làm bài tập trong phòng ngủ, cô tiến vào học kỳ 2 đầu tháng ba, áp lực học lớn, học tập cũng bận rộn. Vốn sau khi tan học cô còn có thời gian giúp Lưu Ngạn nấu cơm, nhưng hiện giờ bận rộn học tập, cũng không để ý được.
- Anh, anh đã trở lại.
Trúc Tử nghe thấy tiếng động của An Tại Đào, quay đầu liếc An Tại Đào đứng ở cửa phòng, An Tại Đào cười cười đóng cửa lại cho cô, sau đó đi phòng bếp.
Lưu Ngạn mặc tạp dề xào rau trong phòng bếp, máy hút khỏi rung ầm ầm. An Tại Đào đứng ở cửa, nhìn bóng lưng bận rộn không ngừng của cô, trong lòng dâng lên một hồi ấm áp. Một tài nữ cao ngạo như vậy, thiên kim đại tiểu thư xuất thân nhà quyền quý như vậy, vốn hẳn là vô duyên với vài mét vuông phòng bếp nhỏ này, nhưng ghiện giờ cam tâm làm bà chủ gia đình. An Tại Đào cảm động trong lòng một hồi, khóe mắt dần ướt át.
Nhẹ nhàng đi qua, hắn vòng tay sau lưng ôm lấy Lưu Ngạn, dán người qua hôn lên hai má của cô, sau đó lại buông lỏng. Mặt cô đỏ lên, nhẹ nhàng giãy một chút, liền nói:
- Đừng càn quấy, em đang xào rau, anh đi rửa tay trước đi, một lát là được rồi.
Nhưng An Tại Đào không có buông tay, hai tay ôm chặt cô. Cảm giạc được tình cảm nồng đậm của hắn, Lưu Ngạn vui mừng ngửa đầu ra sau, dán vào lồng ngực hắn, dịu dàng nói:
- Đào, đừng nhéo, nếu không sẽ hỏng đồ ăn.
- ... Tiểu Ngạn, anh muốn để cho hai đồng chí ban biên tập nội san khu kinh tế bọn anh tới chỗ em học tập vài ngày, em xem có thể an bài một chút hay không, tìm vài phóng viên biên tập dẫn dắt bọn họ.
An Tại Đào uống một bát canh xương sườn hầm cách thủy của Lưu Ngạn, liên tục khen ngon:
- ... Tiểu Ngạn, trình độ hầm canh của em tăng lên diện rộng, hương vị rất đủ!
Lưu Ngạn dịu dàng nhìn hắn, lại múc cho Trúc Tử một bát canh, cười cười:
- Anh thích uống là tốt rồi. Hiện giờ đang là thời điểm thân thể Trúc Tử tăng chiều cao, em thường xuyên hầm canh cho cô bé uống. Ừ, tờ báo của anh là thể loại gì? Báo chí hay là tạp chí?
- Báo chí.
- Anh để bọn họ đi thành phố tìm em là được, điều này không có vấn đề gì.
Lưu Ngạn tư thế ưu nhã mà ăn một miếng cơm.
- Được.
An Tại Đào đột nhiên nhảy dựng, đột nhien nhớ tới một chuyện. Tiêu đề Báo Tư Hà còn chưa tìm được người viết. Dựa theo lệ thường, loại tiêu đề báo này không tìm danh nhân thư pháp viết, chính là tìm lãnh đạo đề chữ. An Tại Đào vốn muốn trực tiếp đi tỉnh, xem có thể để Bí thư Tỉnh ủy Tiếu viết một chút. Nhưng sau nghĩ lại, như vậy không quá thích hợp, cuối cùng quyết định tìm Trương Bằng Viễn tới viết.
- ... Tiểu Ngạn, ngày mai sau khi đi làm về em tìm Bí thư Trương giúp anh, để ông ta viết cho anh một tiêu đề báo đi.
- Trương Bằng Viễn viết?
Lưu Ngạn ngẩn ra:
- Muốn em tìm danh gia thư pháp thủ đô tới viết cho các anh hay không?
- Không, thứ này chỉ là tượng trưng, vẫn để Bí thư Trương viết đi, như vậy cũng là tôn trọng lãnh đạo. Khu kinh tế mới chúng ta là công trình trọng điểm của Bí thư Trương, trong lòng ông ta vẫn rất chú ý.
An Tại Đào cười ha ha:
- Đúng rồi, Tiểu Ngạn, ngày mốt anh chuẩn bị mang theo mấy người Lộ Binh tới thủ đô làm tuyên truyền, lần này, anh nhất định phải làm cho thương hiệu sinh thái nông nghiệp Tư Hà một pháo nổ vang!
Lưu Ngạn cười cười gật đầu. Làm một phóng viên nổi tiếng xuất thân truyền thông trung ương, trong lòng cô rất rõ ràng, loại chuyện này nói trắng ra chính là lăng xê, dùng mốt mà nói chính là khái niệm quảng cáo, tác dụng là tuyên truyền và mở rộng thị trường rất mấu chốt. Đương nhiên cũng phải thành lập cơ sở nhất định, trên thực tế, trước mắt công ty Dương Quan có được sản phẩm hoa quả trong chậu, vẫn tương đối hấp dẫn ánh mắt. Chỉ cần lăng xê thích đáng, tuyên truyền đúng chỗ, đưa ra rất nhiều khái niệm hoa quả trong chậu, làm lần đầu đã thành công cũng không phải không thể.
- Gần đây tình hình Báo chiều Phòng Sơn thế nào?
An Tại Đào thuận miệng hỏi một câu.
- Cũng không tệ lắm. Chúng em thi hành đặt hàng có thưởng, còn tiến hành tăng số trang, trước mắt đã cơ bản đi vào quỹ đạo, em đánh giá, còn khoảng nửa năm, lượng đặt hàng của Báo chiều sẽ vượt qua Báo đô thị Phòng Sơn, em rất có lòng tin!
Nói đến công tác của mình, khuôn mặt thanh lịch của Lưu Ngạn chậm rãi lộ ra một tầng sáng rọi nhàn nhạt, cô cười hơi ngạo nghễ:
- Em đang từng bước thi hành cải cách cơ cấu Nhật báo và Báo chiều, đưa vào cơ chế cạnh trang. Các anh đi thủ đô viết bài hoạt động, bọn em cũng phái phóng viên theo vào kinh viết báo.
Ăn cơm chiều, viết bài xong, Trúc Tử liền ngủ sớm, buổi sáng cô phải dậy rất sớm, không tới 7h phải đến trường học.
Lưu Ngạn đi ra từ trong phòng vệ sinh, áo ngủ mỏng gần như trong suốt dán chặt vào thân hình thon dài của cô, dưới ánh sáng của ngọn đèn phát ra hơi thở kiều diễm.
Cô vừa dùng khăn mặt lau tóc sũng ướt, vừa đi tới chỗ An Tại Đào. Gương mặt nhẵn mịn tỏa sáng, dịu dàng cười với An Tại Đào. Một khi cô hoàn toàn thả lỏng, liền không còn che lấp tình cảm và tình yêu của mình, lửa nóng nồng nhiệt tích góp từng ngày mỗi lần bộc phát ra, đều đủ hòa tan người đàn ông âu yếm trước mắt:
- Đào, anh còn muốn xem TV sao?
An Tại Đào tham lam nhìn đường cong xinh đẹp trên người Lưu Ngạn, một tiếng nỉ non nhẹ nhàng dịu dàng tràn đầy hồn xiêu phách lạc này lập tức khiến dục vong trong lòng hắn hoàn toàn bị trêu chọc lên.
Hô hấp của hắn nháy mắt trở nên dồn dập, tâm thần sóng động:
- Một tiểu yêu tinh thật mê người!
- Đồ ngốc!
Lưu Ngạn quay đầu liếc hắn, đôi mắt quyến rũ như tơ.
An Tại Đào không có trả lời cô, đột nhiên đứng lên, hung hăng dập tắt tàn thuốc trong tay, tiến tới vài bước kéo cô vào lòng. Giờ phút này, dường như hắn đang ôm một đám mây, một sương mù, một hơi nước mênh mang ấm áp nóng bỏng, một tiên tử trên trời mờ ảo như lọt vào trong sương mù và ánh trăng.
Chiếc áo ngủ bằng tơ thật bên kia kia gây cho hắn cảm giác khác thường, cảm giác tuyệt vời và khoái cảm.
Cảm giác được người yêu âu yếm và vuốt ve, thân thể Lưu Ngạn run lên, nháy mắt động tình trong lòng cô tràn đầy tình yêu, cô nhẹ nhàng ưm một tiếng, ửng hồng hai má, sắc hồng nhàn nhạt lan tới cổ, một đường dọc xuống dưới làn da trắng mịn, bộ ngực cao ngất, cái bụng bằng phẳng, mảnh đất khu rừng sâu thẳm. Lưu Ngạn thuận theo An Tại Đào ngả xuống chiếc giường phấn hồng kiều diễm của cô, bụng dưới của cô ấm áp mà co dãn. An Tại Đào chộn mặt ở chiếc cổ tròn của cô. Tóc cô, da thịt cô, mùi thơm cơ thể cùng với mùi thơm ngát tắm rửa, đan xen lại thành một mùi thơm khiến hắn mê say.
/498
|