Quan Thanh

Chương 419: Nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy

/498


- Ba, con không muốn đến cơ quan. Đến đó suốt ngày uống trà xem báo, thật sự là lãng phí thời gian và công sức.

An Tại Đào trầm ngâm một lát:

- Nếu như vậy, không bằng con cứ ở Quy Ninh thêm một năm.

Nghe An Tại Đào trả lời đúng như mình dự đoán là không đồng ý vào cơ quan, Trần Cận Nam âm thầm thở dài. Vốn ông muốn tiếp tục nói chuyện sâu hơn với An Tại Đào, nhưng nghĩ lại có nói cũng không có tác dụng, bèn cười cười nói với hắn rồi cúp điện thoại. Chỉ có điều ngay trước lúc cúp điện thoại, ông còn dặn hắn cuối tuần có rảnh về nhà ông ăn cơm.

Đối với lời nhắc nhở và đề nghị của Trần Cận Nam, An Tại Đào cũng không nghĩ nhiều. Bất kể như thế nào, hắn cũng sẽ không chọn vào cơ quan, hắn không thể thích ứng với cuộc sống ở đó. Hơn nữa, hắn muốn tạo ra thay đổi thật sự thì trong tay phải có quyền lực, chạy đến Tỉnh Đoàn làm cái chức Phó bí thư “bình hoa”, thì còn có thể làm được gì?

Cuộc sống như thế, nghĩ cũng không muốn nghĩ đến, nó làm mất đi ý nghĩa của việc hắn ở trong quan trường. Hắn cũng từng nghĩ đến sang thành phố khác công tác, trước đây Trần Cận Nam cũng có đề cập chuyện này với hắn.

Các thành phố khác cũng không thiếu chỗ để cấp trên có thể điều động hắn đến. Nhưng An Tại Đào suy đi tính lại, cuối cùng quyết định lưu lại Phòng Sơn. Cũng không phải hắn luyến tiếc mạng lưới quan hệ mà mấy năm công tác đã xây dựng được, mà là xuất phát từ sự suy tính sâu xa.

Theo hắn thấy, hiện nay Quy Ninh vừa mới phát triển với tốc độ nhanh, trải qua mấy năm hắn vất vả làm việc, tạo cho Quy Ninh một cơ sở vững chắc, chính sách và ý tưởng cần phải có tính liên tục, hắn sáng tạo “mô hình Quy Ninh”, nếu muốn tiếp tục kéo dài phát triển một cách hiệu quả, cần người kế nhiệm tiếp tục đi theo con đường hắn đã mở.

Nếu An Tại Đào rời khỏi Phòng Sơn, biết đâu Bí thư Thành uỷ mới sẽ phủ định toàn bộ ý tưởng của hắn, sau đó đạp đổ mọi thành quả mà hắn đạt được.

Sau khi nâng cấp lên thành phố ba năm, Quy Ninh hoàn toàn thay đổi, với An Tại Đào, điều đó giống như một gốc cây mà hắn tỉ mỉ gieo trồng, chăm bón, hiện giờ vừa mới um tùm xum xuê, hắn hy vọng có thể chính mắt trông thấy cái cây này trưởng thành thật sự, mà không bị người khác chặt gãy nửa chừng.

Buổi chiều Phó trưởng Ban tổ chức cán bộ Trương Kính Phú dẫn theo Trưởng phòng cán bộ 1 Ban tổ chức cán bộ Tần Quân và vài nhân viên đến huyện tuyên bố bổ nhiệm của tổ chức. Theo lệ thường, toàn bộ cán bộ cấp trung trở lên đến lễ đường Huyện uỷ tham dự cuộc họp.

An Tại Đào, Cổ Trường Lăng và lãnh đạo huyện chờ ở toà nhà Huyện uỷ, thấy xe của nhóm Trương Kính Phú đến, liền ra tiếp đón.

- Trowngt ban Trương!

An Tại Đào mỉm cười bắt tay chào hỏi Trương Kính Phú:

- Dạo này không thấy Trưởng ban Trương, lần trước tôi đi thành phố, tìm đồng chí ăn cơm, nhưng không tìm được, gọi điện cũng không được.

Gần đây tâm trạng Trương Kính Phú không tốt lắm. Vốn, theo sự sắp đặt của Trương Bằng Viễn, ông ta sẽ tiếp nhận vị trí Trưởng ban tổ chức cán bộ của Đan Tân Dân, nhưng ai ngờ mọi chuyện thay đổi, Đan Tân Dân không những không rơi đài mà còn quay lại công tác, lấy lại quyền lực.

Giữ chức Quyền Trưởng ban tổ chức cán bộ được nửa năm, rốt cuộc Trương Kính Phú lại trở về vị trí cũ – Phó trưởng ban thường trực. Mà Trương Bằng Viễn đối với chuyện này cũng không có phản ứng gì quá lớn, Trương Kính Phú tìm cơ hội gặp Trương Bằng Viễn vài lần nhưng đều không có kết quả.

Trương Kính Phú nhìn An Tại Đào- người mà con đường làm quan đang rộng mở, cười khổ một tiếng:

- Bí thư An, gần đây sức khỏe của tôi không được tốt, luôn phải ở nhà dưỡng bệnh.

Trong lòng An Tại Đào hiểu rõ ràng, cũng không nói thêm gì nữa.

An Tại Đào, Cổ Trường Lăng cùng với Trương Kính Phú và đám người Tần Quân cùng đi vào lễ đường Huyện uỷ, đi thẳng lên đài chủ tịch. Theo quy định, các lãnh đạo khác của huyện ngồi ở dưới đài.

Trên đài chủ tịch chỉ có hai người ở huyện, một là An Tại Đào, hai là Cổ Trường Lăng, một cái cấp bậc liền ngăn một bức tường cao, cấp bậc nghiêm ngặt, đây chính là quy củ.

Theo lệ cũ An Tại Đào nói mấy câu dạo đầu, sau đó đưa mi-crô cho Trương Kính Phú. Nhìn những khuôn mặt quen thuộc dưới đài, trong lòngTrương Kính Phú rất là cảm khái.

Đây là lần thứ mấy mình phụ trách về Quy Ninh tuyên bố bổ nhiệm rồi? Các cán bộ Quy Ninh đề bạt, lên chức không ngừng, nhưng ba năm qua mình vẫn là một Phó trưởng ban, đến giờ không nhìn thấy bất kỳ hy vọng thăng quan tiến chức nào.

- Khụ khụ!

Ông ho khan một tiếng, trong nháy mắt lấy lại bình tĩnh, cất cao giọng nói:

- Các đồng chí, kế tiếp tôi tuyên bố quyết định điều chỉnh cán bộ và bổ nhiệm của hội nghị thường vụ Thành uỷ. Miễn chức Bí thư Đảng uỷ Khu kinh tế mới Tư Hà và Chủ nhiệm Ban quản lý của đồng chí Tôn Hiểu Linh, đề cử đồng chí Tôn Hiểu Linh làm Phó chủ tịch thành phố.

Lần này Trương Kính Phú vừa dứt tiếng, các cán bộ lập tức kinh ngạc xì xào bàn tán, rất nhiều người nhìn Tôn Hiểu Linh bằng ánh mắt tràn đầy đố kỵ và hâm mộ.

Tôn Hiểu Linh là Uỷ viên thường vụ Huyện ủy, hôm nay được bổ nhiệm làm Phó chủ tịch, đây không phải có ý nghĩa cô ta sắp trở thành Phó chủ tịch thường trực thành phố? Uỷ ban nhân dân thành phố không thua kém lãnh đạo chủ chốt Cổ Trường Lăng!

Tôn Hiểu Linh đứng dậy hướng trên đài, dưới đài khom người chào. Cô này thuộc loại “thánh nhân đãi kẻ khù khờ”. Trương Kính Phú thản nhiên liếc cô một cái, tiếp tục tuyên bố.

Trương Kính Phú trầm mặc, ngồi một chỗ, ánh mắt nhìn chung quanh, làm như đang tìm kiếm cái gì. Tuy nhiên, ánh mắt của ông ta ở dưới đài hơn nửa ngày cũng không phát hiện bóng dáng của Mã Hiểu Yến.

Kỳ thật thì Mã Hiểu Yến đang đứng ở một bên chỉ đạo công tác. Ban tổ chức cán bộ Thành ủy đến huyện tuyên bố bổ nhiệm, là nhân viên của Ban tổ chức cán bộ Huyện ủy, cô cũng nên cùng với một vài người ở một bên hỗ trợ.

Tuy rằng biết chính mình sắp được đề bạt, nhưng trước khi đi, công tác cũng không thể không làm.

Trương Kính Phú hắng giọng, cất cao giọng nói:

- Trải qua khảo sát, hội nghị thường vụ Thành ủy quyết định, bổ nhiệm Phó trưởng ban thường trực Ban tổ chức cán bộ Thành ủy đồng chí Mã Hiểu Yến….

Nói đến đây, Trương Kính Phú tạm dừng một chút, uống một ngụm nước.

Các cán bộ cấp phòng Quy Ninh đang ngồi dưới đài trong lòng đột nhiên chấn động. Chẳng lẽ Mã Hiểu Yến sẽ lên cương vị Phó cục trưởng?

Trương Kính Phú thản nhiên cười nói tiếp:

- Bổ nhiệm đồng chí Mã Hiểu Yến làm Ủy viên thường vụ Thành ủy Quy Ninh, Bí thư Đảng ủy, Chủ nhiệm Ban quản lý khu kinh tế mới Tư Hà.

Mã Hiểu Yến không chỉ lên làm nhân vật số một của khu kinh tế mới Tư Hà mà còn tiến nhập vào Ủy viên thường vụ Thành ủy. Đây chính là một bước lên trời. Tin tức này khiến cho các cán bộ ồn ào hẳn lên.

An Tại Đào nhíu mày, nhẹ nhàng tiếp nhận micro rồi cất cao giọng nói:

- Im lặng!

Gió tây bắc lạnh thấu xương vẫn tiếp tục thổi qua bầu trời. Bây giờ đã là gần hết tháng giêng âm lịch rồi.

Tết Nguyên Đán trôi qua, mọi người đều đi làm trở lại. Thư ký Bành Quân mang tờ báo đến cho An Tại Đào. Đồng thời cũng đặt lên trên bàn An Tại Đào một tách trà, sau đó mới lặng lẽ rời khỏi phòng.

An Tại Đào tùy ý mở tờ Nhật báo Phòng Sơn ra, trong lúc vô tình phát hiện ra một bài báo có tiêu đề “Ủy ban nhân dân thành phố Phòng Sơn trả lời về vấn đề thay đổi chế độ xã hội cho các công nhân viên chức công ty Than - Khí gas Phòng Sơn”.

- Để giải quyết việc thua lỗ nhiều năm liên tục trong kinh doanh của công ty Than - Khí gas, giảm bớt gánh nặng và áp lực cho chính phủ, công ty Than - Khí gas tiến hành thay đổi chế độ xã hội, từ công ty TNHH Đầu tư khí gas Thiên Nguyên Hoa Hạ thành lập công ty TNHH Khí gas Phòng Sơn Thiên Nguyên.

“Khi công ty Than - Khí gas thành phố thay đổi chế độ xã hội, những công nhân viên chức cũ đã có bảy người chuyển qua công ty mới. Trong một tuần đã xảy ra hai vụ tai nạn lao động”

An Tại Đào vội vàng nhìn lướt qua, cũng không xem kỹ lắm. Bởi vì doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ xã hội gần như là phát sinh mỗi ngày. Công nhân viên chức doanh nghiệp nhà nước khiếu oan cũng không ít. Nếu không phải bởi vì công ty Than - Khí gas có người quen cũ của An Tại Đào là Hạ Canh thì hắn căn bản cũng không có hứng thú xem.

An Tại Đào lật tờ báo xem qua xem lại, đột nhiên nhớ đến mình cũng đã một khoảng thời gian không gọi điện thoại cho Lãnh Mai, liền cầm điện thoại lên gọi.

Điện thoại văn phòng không ai tiếp. An Tại Đào lại gọi điện thoại di động cho Lãnh Mai. Di động được bắt máy nhưng bên kia lại truyền đến tiếng ồn ào, hình như là có rất nhiều người.

Mơ hồ, bên kia còn truyền đến tiếng gào thét của cảnh sát.

An Tại Đào nhíu mày, nhỏ giọng hỏi:

- Lãnh Mai, em đang ở nhà à?

Hơn nửa ngày, đầu dây bên kia mới truyền đến tiếng thở dốc của Lãnh Mai:

- An Tại Đào, anh chờ em một lát. Lát nữa em sẽ gọi điện thoại lại cho anh. Hiện giờ em đang bận. Ai, đứng lại, không được chạy.

Đã có chuyện gì vậy? Đã xảy ra chuyện gì vậy?

An Tại Đào ngẩn ra, cúp điện thoại, vốn định tìm một người quen ở thành phố hỏi thăm một chút, sau lại nghĩ cái gì đó nên thôi.

Một chuyện lớn đã xảy ra.

Sau khi công ty Than - Khí gas thành phố Phòng Sơn thay đổi chế độ xã hội, trước mắt đã trở thành một công ty trống rỗng. Tuy nhiên danh tiếng doanh nghiệp nhà nước vẫn còn tồn tại, tài sản quốc hữu vẫn còn một ít vì đại bộ phận tài sản của công ty Than - Khí gas Phòng Sơn sau khi trải qua thay đổi chế độ xã hội đã rót vào công ty TNHH Phòng Sơn Thiên Nguyên.

Đương nhiên, trước khi công ty Thiên Nguyên được thành lập, công ty Than - Khí gas còn áp dụng phương thức khống chế số cổ phần, trong đó có một số bất động sản.

Trong quá trình thay đổi chế độ xã hội, đại bộ phận công nhân viên chức đều bị sa thải. Những nhân viên chân chính chuyển qua công ty mới kỳ thật cũng không có bao nhiêu.

Ngay từ đầu, xí nghiệp đưa ra một lý do là, số lượng công nhân viên chức công ty mới là có hạn, không thể tiếp nhận quá đông được. Nhưng sau này, những nhân viên bị sa thải đã phát hiện, công ty mới Thiên Nguyên đã công khai tiến hành thông báo tuyển dụng, một lần cả mấy trăm công nhân. Cái gọi là không thể bố trí căn bản là gạt người.

Rõ ràng, để nuôi sống một số lượng công nhân viên chức cũ thì phí tổn tương đối cao. Nhất là những nhân viên gần đến tuổi về hưu. Công ty mới này tuyển dụng những công nhân trẻ tuổi đến từ nông thôn, căn bản là không cần phải trả lương quá nhiều, lại còn dễ dàng quản lý.

Huống chi, bọn họ cũng phát hiện chính mình cũng bị lừa gạt. Sau khi hưởng tiền trợ cấp cho thôi việc quá ít ỏi, căn bản không thể duy trì kế sinh nhai. Do đó, mấy trăm nhân viên đã tụ tập đến Ủy ban nhân dân thành phố khiếu oan, yêu cầu khôi phục thân phận công nhân viên chức doanh nghiệp nhà nước của mình, trở về đơn vị cũ công tác.

Yêu cầu này đương nhiên không được đáp ứng.

Vì thế, mấy trăm nhân viên này không cam lòng. Khi khiếu oan, đã tố cáo Hạ Canh là Bí thư Đảng ủy, Giám đốc công ty Than - Khí gas Phòng Sơn đã có sự giao dịch ngầm nhằm chiếm hữu số tài sản quốc hữu, bắt buộc công nhân viên chức phải thôi việc, vi phạm nghiêm trọng quá trình thay đổi chế độ xã hội.

Thậm chí, còn có một số công nhân viên chức đã gọi điện thoại đến Ủy ban Kỷ luật thành phố và Ủy ban Kỷ luật tỉnh tố cáo Hạ Canh tham ô.

Đối với vấn đề công nhân viên chức khiếu oan, chính quyền nhân dân thành phố Phòng Sơn rất nhanh chóng đã cho câu trả lời, chính là bài báo mà An Tại Đào đã đọc trên Nhật báo Phòng Son. Nhưng đây rõ ràng là thiên vị cho người quản lý xí nghiệp, hiển nhiên là đã chọc giận những nhân viên đang bị tuyệt vọng.

Giảm quân số để tăng hiệu suất? Làm giảm phí tổn vận hành xí nghiệp? Như vậy, xin hỏi là Công ty Than - Khí gas Phòng Sơn là doanh nghiệp nhà nước hay là doanh nghiệp tư nhân? Nhiều công nhân viên chức như vậy nói bỏ là bỏ, có còn lương tâm hay không?

Các công nhân viên chức tụ tập tại công ty Than - Khí gas Phòng Sơn, bao vây đám người Hạ Canh trong tòa nhà. Ngay từ đầu, không để kinh động đến thành phố, Hạ canh đã cử Chủ tịch công đoàn cùng với một số công nhân can thiệp. Kết quả là không thể đồng ý với câu trả lời và bị kích động, nên một số người đã vọt vào tòa nhà làm việc phá phách cướp bóc, làm bị thương một Phó tổng công ty Than - Khí gas.

Dưới sự kinh hoàng, Hạ Canh và lãnh đạo xí nghiệp vội càng báo cảnh sát và thành phố. Đông Phương Du nghe thấy liền lập tức cùng với Lãnh Mai chạy đến, nhưng khi Đông Phương Du đến, những công nhân bị kích động đến phẫn nộ đã không thể khống chế, khóa ngay cửa chính, tụ tập trong sân tòa nhà công ty và giằng co với cảnh sát.

Hạ Canh và các lãnh đạo xí nghiệp vẫn đang bị bao vây lại lầu ba trong phòng hội nghị công ty Than - Khí gas, chỉ có thể liên lạc với bên ngoài thông qua điện thoại.

Không những như thế, những nhân viên được chuyển qua công ty mới cũng nhân cơ hội này làm ầm ĩ lên, gần như là bao vây hết toàn bộ công ty Than - Khí gas. Những công nhân đang ở trong nhà xưởng công ty Thiên Nguyên vội vàng rời bỏ cương vị, tụ tập, giương biểu ngữ hô khẩu hiệu yêu cầu công ty Than - Khí gas ra mặt.

Các công nhân đã phản đối việc tăng ca mỗi ngày nhưng không được trả tiền tăng ca. Lãnh đạo cao tầng, lãnh đạo trung tầng và công nhân tiền lương chênh lệch quá lớn.

Sự việc phát sinh đột ngột với tốc độ rất nhanh nên ở thành phố và cảnh sát căn bản không có phản ứng kịp thời. Khi cảnh sát đến thì một số lượng lớn công nhân đã chuyển qua công ty Thiên Nguyên đã đi đến vùng phụ cận, chuẩn bị hợp cùng với những người đã có mặt trong sân.

Đông Phương Du nhất thời trong đầu không có được suy nghĩ gì hết. Cô thật không ngờ, trong nhiệm kỳ làm việc của mình lại bộc phát một sự kiện khiến người ta đau đầu như vậy.

Công ty Than - Khí gas Phòng Sơn tọa lạc trên một con đường sầm uất. Nên hiện giờ đã có một số lượng người dân tụ tập xem náo nhiệt.


/498

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status