Căn nhà hai gian một phòng nhét tới 11 người vào đó có hơi chật chội, nhìn ai cũng có đôi có cặp cả, Lâm Tuyền cũng cảm thấy chút cô đơn.
Ăn cơm xong mọi người tụ tập chơi bài, bạn gái Trương Đào đứng sau lưng y bắn tin, bạn gái Cừu Chí Siêu càng khủng bố, chẳng những mách bài mà còn đứng reo hò nhắc xấu, Lâm Tuyền chẳng thắng được ván nào.
Ở lại chơi một lúc cho trọn tình bạn cùng phòng, Lâm Tuyền thấy buồn tẻ, khi đang định đẩy đi thì lão lục Trần Lập gọi lại:
- Lão Đại, trường học muốn mở hiệp hội sáng nghiệp, cấp quỹ sáng nghiệp 10 triệu, em kiếm được 200 nghìn, anh muốn tham gia không?
- Ồ, thế sao?
Trần Lập hung phấn kể:
- Là hạng mục phòng giặt sinh viên tự phục vụ mà anh nhắc tới trước kỳ nghỉ ấy, trường học rất ủng hộ kế hoạch đó, em và Lão Ngũ về nhà 10 ngày rồi quay lại trường học, thuê hai gian phòng của nhà ăn phía tây, thiết bị giặt cũng đã bàn bạc xong với người ta cả rồi, đang đợi chuyển vào trường.
Trương Đào từ trong phòng thò đầu ra:
- Lão Đại, anh em ta cùng làm đi, ý tưởng là của anh, kế hoạch thư cũng do anh soạn thảo mà, chúng ta cùng nhau khai quật thùng vàng đầu tiên.
- Chuyện đều được các cậu làm gần hết rồi, tôi xen vào làm gì nữa.
Lâm Tuyền lắc đầu:
- Học kỳ này tôi định tới tuần san địa ốc của anh rể tôi thực tập, kế hoạch học thêm ban đầu cũng phải sửa lại, chẳng còn thời gian nữa.
Tất nhiên y kiếm cớ thế thôi.
- Ặc, anh mà còn cần học thêm gì nữa chứ, em không tin dù có lôi người viện nghiên cứu sinh tới còn hơn được anh, kế hoạch của anh sau này tới tòa báo làm việc à, vậy uổng quá, đầu óc của anh mà kinh doanh thì khối kẻ khóc thét.
- Tôi còn hai năm nữa mới tốt nghiệp mà, không vội nghĩ chuyện đấy ...
Lâm Tuyền vẫy tay bỏ đi, đầu cũng không quay lại, Trần Lập và Trương Đào nhìn nhau thở dài tiếc nuối.
Rời tiểu khu, Lâm Tuyền liền gọi điện cho Cảnh Thiên Sương.
- Anh Cảnh, tôi là Lâm Tuyền đây, hôm nay vừa mới tới trường, hôm kia còn nghe chú Cảnh nhắc tới anh, khi nào cùng về Tĩnh Hải.
Lần trước Cảnh Thiên Sương đưa Dương Oánh về ra mắt, Lâm Tuyền để lại ấn tượng rất tốt mà sâu sắc với hắn, mỗi lần Cảnh Thiên Sương nói chuyện với cha gần như đều nhắc tới Lâm Tuyền, cũng biết Lâm Tuyền làm rất nhiều việc giúp cha mình củng cố địa vị ở Tĩnh Hải, năng lực hoạt động so với người cùng tuổi cực kỳ nổi bật. Năng lực ở phương diện chuyên nghiệp như tài chính, kinh tế khiến chuyên gia ngân hàng khen không ngớt.
Quen biết với một người có thể trợ giúp cho mình là một nguyên tắc trọng yếu của chính trị gia, khi Lâm Tuyền gọi điện thoại tới, Cảnh Thiên Sương đang ở chung cư mới tân trang, liền hẹn y tới đó.
Cảnh Thiên Sương hết sức thân thiết hẹn y tới nơi riêng tư như phòng tân hôn, dụng ý tận lực lôi kéo quan hệ hai người, điều này cũng là tâm ý của Lâm Tuyền, nên nhận lời luôn.
Kế hoạch của Lâm Tuyền là mỗi tuần về Tĩnh Hải một lần, nhưng chuyện cần y xử lý quá nhiều, quan hệ với Cảnh Nhất Dân nói không chừng sẽ trở nên xa lạ. Cho nên nhất định phải làm tốt quan hệ với Cảnh Thiên Sương, chỉ cần là người có lợi cho sĩ đồ của Cảnh Thiên Sương, cho dù không thường xuất hiện bên cạnh Cảnh Nhất Dân, nhưng ông ta cũng sẽ coi là thân tín. Huống hồ thông qua Cảnh Thiên Sương quen biết được lãnh đạo tỉnh, hiện Dương Thiên Hoa cha Dương Oánh là mục tiêu thứ nhất của y.
Tư liệu liên quan tới Dương Thiên Hoa thì Lâm Tuyền không rõ lắm, nên phải làm công tác bắt đầu từ Cảnh Thiên Sương và Dương Oánh.
Chung cư tân hôn mà Cảnh Thiên Sương chọn nằm giữa khu nội thành và khu quần thể trường đại học cao đằng ngoại ô, sát với tường thành cổ, sông hộ thành, phía bắc là công viên Nguyệt Nha Hồ, phía nam thuận theo con dốc đi xuống là khu phong cảnh Bạch Mã Sơn cảnh sắc tú lệ.
Năm 99, khu nhà ở cao cấp mà tỉnh thành khai phát đều tập trung ở khu trung tâm thành phố nằm trong phạm vi tường thành cổ, đây cũng là trọng điểm cải tạo thành cổ mà tỉnh thành thúc đẩy, khu Nguyệt Nha Hồ là khu sinh hoạt cao cấp hàng đầu nằm ngoài khu trung tâm thành phố.
Có thể nói nhà đầu tư muốn biến tiểu khu Nguyệt Nha Hồ thành tiểu khu cao cấp, nhưng tháng 7 giao phòng thì giá phòng mới chỉ 2700 đồng/ m2. Từ khu phong cảnh phía nam Bạch Mã Sơn ra thì nơi đây thành chỗ có giá phòng cao nhất ngoài khu thành chính rồi, do nơi này khá hẻo lánh, cánh xa khu sinh hoạt có công trình hoàn thiện, mà giá lại cao hơn 20%, cho nên tình hình tiêu thụ không được lý tưởng cho lắm.
Những thông tin đó Lâm Tuyền đổi được bằng hai bao thuốc lá và một tiếng trò chuyện cùng với hai người bảo vệ già rảnh rỗi.
Chào tạm biệt hai người bảo vệ, Lâm Tuyền lững thững đi trong tiểu khu Nguyệt Nha Hồ, đem so với khung cảnh xung quanh thì tình hình xanh hóa ở nơi này quá kém, mấy cành cây khô quắt lưa thư mấy cái lá, làm người ta hoài nghi mấy cái cây giống mới được trồng này liệu còn sống hay không? Đúng vậy, thời buổi ấy nhà đầu tư còn chưa chú trọng tới hoàn cảnh lắm.
Theo thói quen, Lâm Tuyền đi hết một vòng rồi mới tới nhà của Cảnh Thiên Sương.
Nhà chung cư của Cảnh Thiên Sương là loại hình hai phòng hai sảnh, màu gỗ sồi và màu nhũ là hai sắc màu chủ đạo ở đây, thông với gian phòng khách lớn là thư phòng hình vòng cung được ngăn cách bằng phê lê mờ, thư phòng không lớn lắm, bày một cái bàn, một cái ghế, sát cửa sổ là hai chậu trúc xanh biếng.
Giá sách cùng với khung tranh màu trắng treo trên ghế sô pha của phòng khách hình thành đường trực tuyến, ngăn giữa là lớp pha lê, trong khung tranh có ba bức tranh chữ.
- Cách điệu ưu nhã, đặc sắc phong cách, mùa hè này tôi cũng đọc qua mấy cuốn sách về nhà ở, chưa thấy có bố cục không gian khéo léo như thế này. Anh Cảnh, giới thiệu nhà thiết kế cho tôi làm quen một chút, chị tôi và anh rể tôi cũng đang suy tính mua nhà, tiếp đó là phải trang hoàng rồi ...
Lâm Tuyền vờ như không nhìn thấy Dương Oánh mím môi cười, hết sức nghiêm túc yêu cầu Cảnh Kiến Sương:
Cảnh Thiên Sương ấn vai Dương Oánh đẩy tới:
- Đây chính là nhà thiết kế cậu muốn tìm đấy, tôi thấy cô ấy không làm trang trí nhà ở thật đáng tiếc.
- Thật sao?
Lâm Tuyền nhìn Dương Oánh khắp một lượt, tỏ ý ngờ vực làm cô nghênh mặt lên thách thức, mới nói:
- Tôi phải xem qua phòng ngủ ...
- Khoan đã ...
Dương Oánh vội nhảy ra chặn trước mặt Lâm Tuyền:
- Hiện phòng ngủ không thể cho cậu xem.
Chắc là trước khi y tới, Cảnh Thiên Sương và Dương Oánh chẳng làm chuyện gì hay ho, dùng phòng tân hôn trước rồi. Lâm Tuyền nháy mắt trêu ghẹo:
- Cả hai đều là vợ chồng lâu năm rồi, còn làm như mới yêu vậy. À, anh Cảnh, hai người tính toán thế nào mà lại mua nhà ở Nguyệt Nha Hồ, vì sao không mua ở gần Chung Cổ Lâu, cách chính phủ tỉnh cũng gần.
- Loại chuyện này tôi không định đoạt được, từ mua nhà, trang trí đều một mình Dương Oánh lo liệu, tôi chỉ gọi điện thoại hỏi thăm tình hình thôi. Tiểu Ba, coi cậu cứ là hạng mặt trắng ăn bám là được, nhìn cô ấy gậy dộc đi, lòng tôi đau nhói.
Thấy Dương Oánh nguýt hắn một cái, cả hai thản nhiên thân mật tình tứ trước mặt y, Lâm Tuyền thầm cảm thấy vui mừng cho bọn họ, một cuộc hôn nhân chính trị có kết cục tốt đẹp như thế này càng đáng quý trọng.
- Hoàn cảnh nơi này tốt, tương đối yên tĩnh, chỉ là các công trình phụ trợ hơi kém, nhưng giá cũng rẻ.
- Tới tận 2.700, tới thành bắc xem thử, khu sinh hoạn hoàn thiện chừng 2.300, tôi thấy chỉ hoàn cảnh nơi này tốt hơn một chút.
Lâm Tuyền tán đồng:
- Tôi thấy vẫn là do nhãn quang của chị Dương Oánh tốt, ở khu sinh hoạt cao cấp, có ai mắc bệnh mà tới bệnh viện khu, có ai đem con mình tới nhà trẻ khu? Rồi ai tự mình đi tới chợ trong khu mua thức ăn về làm cơm chứ?
Ăn cơm xong mọi người tụ tập chơi bài, bạn gái Trương Đào đứng sau lưng y bắn tin, bạn gái Cừu Chí Siêu càng khủng bố, chẳng những mách bài mà còn đứng reo hò nhắc xấu, Lâm Tuyền chẳng thắng được ván nào.
Ở lại chơi một lúc cho trọn tình bạn cùng phòng, Lâm Tuyền thấy buồn tẻ, khi đang định đẩy đi thì lão lục Trần Lập gọi lại:
- Lão Đại, trường học muốn mở hiệp hội sáng nghiệp, cấp quỹ sáng nghiệp 10 triệu, em kiếm được 200 nghìn, anh muốn tham gia không?
- Ồ, thế sao?
Trần Lập hung phấn kể:
- Là hạng mục phòng giặt sinh viên tự phục vụ mà anh nhắc tới trước kỳ nghỉ ấy, trường học rất ủng hộ kế hoạch đó, em và Lão Ngũ về nhà 10 ngày rồi quay lại trường học, thuê hai gian phòng của nhà ăn phía tây, thiết bị giặt cũng đã bàn bạc xong với người ta cả rồi, đang đợi chuyển vào trường.
Trương Đào từ trong phòng thò đầu ra:
- Lão Đại, anh em ta cùng làm đi, ý tưởng là của anh, kế hoạch thư cũng do anh soạn thảo mà, chúng ta cùng nhau khai quật thùng vàng đầu tiên.
- Chuyện đều được các cậu làm gần hết rồi, tôi xen vào làm gì nữa.
Lâm Tuyền lắc đầu:
- Học kỳ này tôi định tới tuần san địa ốc của anh rể tôi thực tập, kế hoạch học thêm ban đầu cũng phải sửa lại, chẳng còn thời gian nữa.
Tất nhiên y kiếm cớ thế thôi.
- Ặc, anh mà còn cần học thêm gì nữa chứ, em không tin dù có lôi người viện nghiên cứu sinh tới còn hơn được anh, kế hoạch của anh sau này tới tòa báo làm việc à, vậy uổng quá, đầu óc của anh mà kinh doanh thì khối kẻ khóc thét.
- Tôi còn hai năm nữa mới tốt nghiệp mà, không vội nghĩ chuyện đấy ...
Lâm Tuyền vẫy tay bỏ đi, đầu cũng không quay lại, Trần Lập và Trương Đào nhìn nhau thở dài tiếc nuối.
Rời tiểu khu, Lâm Tuyền liền gọi điện cho Cảnh Thiên Sương.
- Anh Cảnh, tôi là Lâm Tuyền đây, hôm nay vừa mới tới trường, hôm kia còn nghe chú Cảnh nhắc tới anh, khi nào cùng về Tĩnh Hải.
Lần trước Cảnh Thiên Sương đưa Dương Oánh về ra mắt, Lâm Tuyền để lại ấn tượng rất tốt mà sâu sắc với hắn, mỗi lần Cảnh Thiên Sương nói chuyện với cha gần như đều nhắc tới Lâm Tuyền, cũng biết Lâm Tuyền làm rất nhiều việc giúp cha mình củng cố địa vị ở Tĩnh Hải, năng lực hoạt động so với người cùng tuổi cực kỳ nổi bật. Năng lực ở phương diện chuyên nghiệp như tài chính, kinh tế khiến chuyên gia ngân hàng khen không ngớt.
Quen biết với một người có thể trợ giúp cho mình là một nguyên tắc trọng yếu của chính trị gia, khi Lâm Tuyền gọi điện thoại tới, Cảnh Thiên Sương đang ở chung cư mới tân trang, liền hẹn y tới đó.
Cảnh Thiên Sương hết sức thân thiết hẹn y tới nơi riêng tư như phòng tân hôn, dụng ý tận lực lôi kéo quan hệ hai người, điều này cũng là tâm ý của Lâm Tuyền, nên nhận lời luôn.
Kế hoạch của Lâm Tuyền là mỗi tuần về Tĩnh Hải một lần, nhưng chuyện cần y xử lý quá nhiều, quan hệ với Cảnh Nhất Dân nói không chừng sẽ trở nên xa lạ. Cho nên nhất định phải làm tốt quan hệ với Cảnh Thiên Sương, chỉ cần là người có lợi cho sĩ đồ của Cảnh Thiên Sương, cho dù không thường xuất hiện bên cạnh Cảnh Nhất Dân, nhưng ông ta cũng sẽ coi là thân tín. Huống hồ thông qua Cảnh Thiên Sương quen biết được lãnh đạo tỉnh, hiện Dương Thiên Hoa cha Dương Oánh là mục tiêu thứ nhất của y.
Tư liệu liên quan tới Dương Thiên Hoa thì Lâm Tuyền không rõ lắm, nên phải làm công tác bắt đầu từ Cảnh Thiên Sương và Dương Oánh.
Chung cư tân hôn mà Cảnh Thiên Sương chọn nằm giữa khu nội thành và khu quần thể trường đại học cao đằng ngoại ô, sát với tường thành cổ, sông hộ thành, phía bắc là công viên Nguyệt Nha Hồ, phía nam thuận theo con dốc đi xuống là khu phong cảnh Bạch Mã Sơn cảnh sắc tú lệ.
Năm 99, khu nhà ở cao cấp mà tỉnh thành khai phát đều tập trung ở khu trung tâm thành phố nằm trong phạm vi tường thành cổ, đây cũng là trọng điểm cải tạo thành cổ mà tỉnh thành thúc đẩy, khu Nguyệt Nha Hồ là khu sinh hoạt cao cấp hàng đầu nằm ngoài khu trung tâm thành phố.
Có thể nói nhà đầu tư muốn biến tiểu khu Nguyệt Nha Hồ thành tiểu khu cao cấp, nhưng tháng 7 giao phòng thì giá phòng mới chỉ 2700 đồng/ m2. Từ khu phong cảnh phía nam Bạch Mã Sơn ra thì nơi đây thành chỗ có giá phòng cao nhất ngoài khu thành chính rồi, do nơi này khá hẻo lánh, cánh xa khu sinh hoạt có công trình hoàn thiện, mà giá lại cao hơn 20%, cho nên tình hình tiêu thụ không được lý tưởng cho lắm.
Những thông tin đó Lâm Tuyền đổi được bằng hai bao thuốc lá và một tiếng trò chuyện cùng với hai người bảo vệ già rảnh rỗi.
Chào tạm biệt hai người bảo vệ, Lâm Tuyền lững thững đi trong tiểu khu Nguyệt Nha Hồ, đem so với khung cảnh xung quanh thì tình hình xanh hóa ở nơi này quá kém, mấy cành cây khô quắt lưa thư mấy cái lá, làm người ta hoài nghi mấy cái cây giống mới được trồng này liệu còn sống hay không? Đúng vậy, thời buổi ấy nhà đầu tư còn chưa chú trọng tới hoàn cảnh lắm.
Theo thói quen, Lâm Tuyền đi hết một vòng rồi mới tới nhà của Cảnh Thiên Sương.
Nhà chung cư của Cảnh Thiên Sương là loại hình hai phòng hai sảnh, màu gỗ sồi và màu nhũ là hai sắc màu chủ đạo ở đây, thông với gian phòng khách lớn là thư phòng hình vòng cung được ngăn cách bằng phê lê mờ, thư phòng không lớn lắm, bày một cái bàn, một cái ghế, sát cửa sổ là hai chậu trúc xanh biếng.
Giá sách cùng với khung tranh màu trắng treo trên ghế sô pha của phòng khách hình thành đường trực tuyến, ngăn giữa là lớp pha lê, trong khung tranh có ba bức tranh chữ.
- Cách điệu ưu nhã, đặc sắc phong cách, mùa hè này tôi cũng đọc qua mấy cuốn sách về nhà ở, chưa thấy có bố cục không gian khéo léo như thế này. Anh Cảnh, giới thiệu nhà thiết kế cho tôi làm quen một chút, chị tôi và anh rể tôi cũng đang suy tính mua nhà, tiếp đó là phải trang hoàng rồi ...
Lâm Tuyền vờ như không nhìn thấy Dương Oánh mím môi cười, hết sức nghiêm túc yêu cầu Cảnh Kiến Sương:
Cảnh Thiên Sương ấn vai Dương Oánh đẩy tới:
- Đây chính là nhà thiết kế cậu muốn tìm đấy, tôi thấy cô ấy không làm trang trí nhà ở thật đáng tiếc.
- Thật sao?
Lâm Tuyền nhìn Dương Oánh khắp một lượt, tỏ ý ngờ vực làm cô nghênh mặt lên thách thức, mới nói:
- Tôi phải xem qua phòng ngủ ...
- Khoan đã ...
Dương Oánh vội nhảy ra chặn trước mặt Lâm Tuyền:
- Hiện phòng ngủ không thể cho cậu xem.
Chắc là trước khi y tới, Cảnh Thiên Sương và Dương Oánh chẳng làm chuyện gì hay ho, dùng phòng tân hôn trước rồi. Lâm Tuyền nháy mắt trêu ghẹo:
- Cả hai đều là vợ chồng lâu năm rồi, còn làm như mới yêu vậy. À, anh Cảnh, hai người tính toán thế nào mà lại mua nhà ở Nguyệt Nha Hồ, vì sao không mua ở gần Chung Cổ Lâu, cách chính phủ tỉnh cũng gần.
- Loại chuyện này tôi không định đoạt được, từ mua nhà, trang trí đều một mình Dương Oánh lo liệu, tôi chỉ gọi điện thoại hỏi thăm tình hình thôi. Tiểu Ba, coi cậu cứ là hạng mặt trắng ăn bám là được, nhìn cô ấy gậy dộc đi, lòng tôi đau nhói.
Thấy Dương Oánh nguýt hắn một cái, cả hai thản nhiên thân mật tình tứ trước mặt y, Lâm Tuyền thầm cảm thấy vui mừng cho bọn họ, một cuộc hôn nhân chính trị có kết cục tốt đẹp như thế này càng đáng quý trọng.
- Hoàn cảnh nơi này tốt, tương đối yên tĩnh, chỉ là các công trình phụ trợ hơi kém, nhưng giá cũng rẻ.
- Tới tận 2.700, tới thành bắc xem thử, khu sinh hoạn hoàn thiện chừng 2.300, tôi thấy chỉ hoàn cảnh nơi này tốt hơn một chút.
Lâm Tuyền tán đồng:
- Tôi thấy vẫn là do nhãn quang của chị Dương Oánh tốt, ở khu sinh hoạt cao cấp, có ai mắc bệnh mà tới bệnh viện khu, có ai đem con mình tới nhà trẻ khu? Rồi ai tự mình đi tới chợ trong khu mua thức ăn về làm cơm chứ?
/486
|