7. Khánh Chúc Hội ...
Chị Cố Hoài, trứng chim để ở đâu?
Sở Cố Hoài đi vào bếp thì thấy Tiễn Tiểu Háo bận rộn đến đầu óc choáng váng , ngay cả trứng chim nàng đang cầm trên tay cũng không để ý, Sở Cố Hoài bật cười Khúc khích .
Không phải em đang cầm trên tay à? Không tự giác ,giọng nói cũng dẫn theo ý cười.
A, đúng ha, hi hi, chị ra ngoài đi, nơi này ô yên chướng khí* lắm. Tiễn Tiểu Háo ngượng ngùng cười cười, rồi lại tiếp tục bận rộn.
Không có việc gì làm, chị giúp em xào đồ ăn đi. Nói xong, thật đúng là nàng dùng cái vật mà nàng chưa bao giờ thấy qua (cái sạn) xào đồ ăn. (bó tay Hoài tỷ)
Được rồi, vậy chị giúp em xào đồ ăn, sau đó đem sườn dê cùng khoai tây cắt đi, xong rồi đánh trứng chim. Tiễn Tiểu Háo nghĩ nghĩ cũng không khách khí với nàng. Nếu như để đám người Tề Tiểu Mi nhìn thấy Sở Cố Hoài làm việc này, sợ là ánh mắt đều rơi xuống hết, nhân vật truyền kỳ trong giới Lão Đại cư nhiên ở đây đánh trứng chim......
Bận rộn hơn hai tiếng đồng hồ, mới chuẩn bị xong hai bàn đồ ăn, Tiễn Tiểu Háo vừa lòng nhìn thành quả trên bàn, có cảm giác thành tựu đạt được đến.
Ưm, Mặc Mặc a, đến tỷ tỷ bên này đến. Đang lúc Tiễn Tiểu Háo nhàm chán chí cực chờ đợi nhân công phí thời điểm, từ phòng tắm Sở Cố Hoài mới vừa tắm xong đi ra. Đang định nói cái gì đó, ồn ồn thanh âm ngoài cửa liền chặt đứt của nàng ý nghĩ.
Tên ngốc này, cư nhiên còn đi nhầm đường.
Sao lại trách mình,mình cũng là lần đầu tiên đến a.
Sao cậu còn làm ra bộ dáng rành đường a, còn ham hố dẫn đường nữa.
Nhưng mà nhưng mà...... Ngoài cửa vang lên một bầu không khí ồn ào, sợ là Tề Tiểu Mi lại chỉ sai đường.
Nhìn thoáng qua Tiễn Tiểu Háo ngây ngốc thất thần, Sở Cố Hoài mở cửa ra.
Woa! Lão Đại, đứa nhỏ này nhà ai,ngơ ngơ đáng yêu quá.
Tám phần là Lão Đại không biết từ chỗ nào bắt cóc về , đứa nhỏ nhà ai đáng thương quá. =))
Tất cả mọi người vừa tiến đến tầm mắt liền gắt gao khóa nơi Tiễn Tiểu Háo, làm cho nàng có chút xấu hổ.
Tôi, tôi hai mươi lăm. Tiễn Tiểu Háo nhược nhược phản bác lại, nàng cảm thấy nhóm người này ai ai cũng có khí thế tốt, không giống với cảm giác Sở Cố Hoài mang lại cho nàng.
Nhưng nàng không biết rằng, Sở Cố Hoài kỳ thật mới là người có khí thế nhất a......
Lão Đại, ngài thật sự không đúng nha, đứa nhỏ này còn bé quá , nhìn tới nhìn lui cũng không giống trước kia này...... An An muốn nói tiếp nhưng bị Tề Tiểu Mi cắt đứt.
Thực ngốc! Lão Đại đổi khẩu vị...... =))
Khụ...... Sở Cố Hoài sợ các nàng nói tiếp chuyện tình về sau e là hình tượng nàng trong lòng Tiễn Tiểu Háo sẽ bị hủy hoại, vì thế vội vàng ho khan một chút.
Tiểu Háo, đêm nay ở lại nơi này ăn đi. Sở Cố Hoài mời nàng.
Đúng đó đúng đó, em gái nhỏ cùng ăn với chúng tôi đi.
Tiễn Tiểu Háo mở to đôi mắt tự hỏi mình sau đó nhìn một đám người vây quanh nàng, gật gật đầu.
Ừm, đi thôi, nếm thử chút tài nghệ của Lão Đại đi. An An hoan hô một tiếng, rồi cùng với một đám người vây quanh Tiễn Tiểu Háo đi về phía bàn ăn. Tề Tiểu Mi và Sở Cố Hoài đi đằng sau các nàng.
Lão Đại, khẩu vị của cậu đổi cũng thật quá nhanh đi, dạng tiểu cô nương này với cậu sao có thể a.
Nói bậy cái gì đó, nàng là hàng xóm hôm nay mới vừa chuyển đến . Nói xong, Sở Cố Hoài liếc Tề Tiểu Mi.
Mình nói đùa thôi mà.
Hãy bớt sàm ngôn đi,đưa mình tư liệu.
Đây, cho cậu.
Ừ, ngày mai theo mình đi ra ngoài một chuyến. Sở Cố Hoài lật lật tư liệu nói.
Không vấn đề, đi đâu đây?
Hỏi nhiều như vậy để làm gì, ngày mai chẳng phải sẽ biết.
Lão Đại~~ Tiểu Mi, mau đến nhanh, không đến chúng tôi ăn hết. Tài nghệ thật không tồi. Đinh Hiểu hướng các nàng rống lên một tiếng, sau đó lại cúi đầu không biết cùng Tiễn Tiểu Háo nói cái gì, hai người cười cười.
Đến đây.
Tề Tiểu Mi lôi kéo Sở Cố Hoài ngồi xuống, ánh mắt chuyển một vòng quanh bàn, cầm lấy đũa gắp dĩa cá chua ngọt ở giữa bàn cho vào miệng, tiếp đó nàng mặt mày hớn hở cắn một cái.
Không tồi. Ăn rất ngon miệng, có gia đình hương vị, Lão Đại,liệu có phải cậu làm? Tề Tiểu Mi cười mị mị hỏi han.
Tiểu Háo làm . Sở Cố Hoài biết không thể qua được đôi mắt của Tề Tiểu Mi, nàng thẳng thắn thừa nhận.
Mình biết ngay mà, ha ha...... Tề Tiểu Mi thấy Sở Cố Hoài thừa nhận, tâm tình vui sướng hẳn lên.
Ôi, Tiểu Háo em thực hiền huệ, tương lai nếu ai cưới được em thì kẻ đó thật có phúc. An An bội phục nói, các nàng những người này mỗi người đều là nữ cường nhân. Mặc dù huy hoàng ở tòa án, nhưng đụng tới gia vụ và công việc hiện tại lại như hai cá nhân khác biệt, bởi vậy nàng là đặc biệt thích nữ nhân hiền huệ giống Tiểu Háo.
Bảo em là Háo Tử đi, nghe thuận tai. Hihi, các chị về sau trong nhà có cái gì cần đều bảo em a, tùy kêu tùy đến, một lần một trăm. Tiễn Tiểu Háo không buông tha một lần cơ hội có thể kiếm tiền,tự mình làm cái quảng cáo nhỏ.
Thành thành thành, về sau tìm em.
Háo Tử, có bạn trai chưa, em xem anh thế nào? Có thể cho anh một cơ hội? Đinh Hiểu cười ha ha hướng Tiễn Tiểu Háo nói, hắn đối với Tiễn Tiểu Háo có ấn tượng không tệ.
A...... Tựa hồ là lần đầu tiên gặp loại tình huống như thế này, Tiễn Tiểu Háo không biết phải làm sao.
Đinh Hiểu, cậu cũng đừng ghẹo Háo Tử, cậu xem lại chính mình đi, thật khiến người ta muốn ói. An An khinh bỉ nói.
Tôi như thế nào a, tiêu sái dễ nhìn, tuy không lợi hại như Lão Đại nhưng tui rất ít khi thua quan tòa , trên quan trường làm mê mẫn vạn ngàn cô gái. Đinh Hiểu phản bác, sự thật đúng là như vậy, có thể đi vào Quân Thành đều là nhân tài số một số hai trong giới, tiền đồ một mảnh sáng chói.
Lên tòa án? Hiểu Hiểu anh là luật sư hả?! Tiễn Tiểu Háo trừng lớn đôi mắt, trong mắt của nàng luật sư chính là nhân vật vĩ đại.
Đúng a, không riêng mình anh, tất cả mọi người ở đây đều là luật sư. Đinh Hiểu kiêu ngạo gật đầu.
Chị Cố Hoài, chị cũng vậy a? Tiễn Tiểu Háo lập tức quay đầu hỏi. Không đợi Sở Cố Hoài trả lời, Tề Tiểu Mi liền nhịn không được sáp miệng.
Không chỉ vậy, Lão Đại chính là nghiệp giới tinh anh, thẩm phán còn phải nể mặt nàng.
Tiễn Tiểu Háo trừng mắt nhìn, có chút sững sờ. Sở Cố Hoài nhìn đến bộ dáng ngây ngốc của nàng,nhịn không được Khúc Khích Cười một tiếng, lần này không chỉ có Tiễn Tiểu Háo ngơ, tất cả mọi người trên bàn đều ngây ngẩn cả người.
Đây chính là lần đầu tiên thấy Lão Đại cười tươi như vậy, không phải cười giả tạo, không phải tà cười, lại càng không phải mỉm cười...... Quả nhiên là mị lực bắn ra bốn phía, kiều mỵ vô địch......
Khụ, đều nhìn tôi để làm chi, ăn cơm a...... Phục hồi tinh thần lại, mọi người mới phát hiện Lão Đại sắc mặt có dấu hiệu chuyển đổi.
Á...... Phải , phải, ăn cơm đi. An An phụ họa thêm.
Chỉ ăn cơm thôi làm sao mà đủ, vụ kiện ngày hôm qua thật sự thắng rất phấn khích, tại mọi người không thấy thôi, tên thẩm phán kia mặt mày xanh lè, uống rượu uống rượu, hôm nay không say không về, dù sao ngày mai là thứ sáu. Tề Tiểu Mi im lặng không được bao lâu lại ra cái chủ ý này.
Chúng ta mang theo bia, xem coi ai uống say trước a. Đinh Hiểu đối với tửu lượng của các vị đồng nghiệp trong Quân Thành xưa nay rất tin tưởng.
Tên ngốc này, Lão Đại khẳng định rượu ngon không hề ít, đúng không, Lão Đại? Tề Tiểu Mi a dua nói.
Chú thích:
*ô yên chướng khí: không khí xung quanh không được tốt.
Chị Cố Hoài, trứng chim để ở đâu?
Sở Cố Hoài đi vào bếp thì thấy Tiễn Tiểu Háo bận rộn đến đầu óc choáng váng , ngay cả trứng chim nàng đang cầm trên tay cũng không để ý, Sở Cố Hoài bật cười Khúc khích .
Không phải em đang cầm trên tay à? Không tự giác ,giọng nói cũng dẫn theo ý cười.
A, đúng ha, hi hi, chị ra ngoài đi, nơi này ô yên chướng khí* lắm. Tiễn Tiểu Háo ngượng ngùng cười cười, rồi lại tiếp tục bận rộn.
Không có việc gì làm, chị giúp em xào đồ ăn đi. Nói xong, thật đúng là nàng dùng cái vật mà nàng chưa bao giờ thấy qua (cái sạn) xào đồ ăn. (bó tay Hoài tỷ)
Được rồi, vậy chị giúp em xào đồ ăn, sau đó đem sườn dê cùng khoai tây cắt đi, xong rồi đánh trứng chim. Tiễn Tiểu Háo nghĩ nghĩ cũng không khách khí với nàng. Nếu như để đám người Tề Tiểu Mi nhìn thấy Sở Cố Hoài làm việc này, sợ là ánh mắt đều rơi xuống hết, nhân vật truyền kỳ trong giới Lão Đại cư nhiên ở đây đánh trứng chim......
Bận rộn hơn hai tiếng đồng hồ, mới chuẩn bị xong hai bàn đồ ăn, Tiễn Tiểu Háo vừa lòng nhìn thành quả trên bàn, có cảm giác thành tựu đạt được đến.
Ưm, Mặc Mặc a, đến tỷ tỷ bên này đến. Đang lúc Tiễn Tiểu Háo nhàm chán chí cực chờ đợi nhân công phí thời điểm, từ phòng tắm Sở Cố Hoài mới vừa tắm xong đi ra. Đang định nói cái gì đó, ồn ồn thanh âm ngoài cửa liền chặt đứt của nàng ý nghĩ.
Tên ngốc này, cư nhiên còn đi nhầm đường.
Sao lại trách mình,mình cũng là lần đầu tiên đến a.
Sao cậu còn làm ra bộ dáng rành đường a, còn ham hố dẫn đường nữa.
Nhưng mà nhưng mà...... Ngoài cửa vang lên một bầu không khí ồn ào, sợ là Tề Tiểu Mi lại chỉ sai đường.
Nhìn thoáng qua Tiễn Tiểu Háo ngây ngốc thất thần, Sở Cố Hoài mở cửa ra.
Woa! Lão Đại, đứa nhỏ này nhà ai,ngơ ngơ đáng yêu quá.
Tám phần là Lão Đại không biết từ chỗ nào bắt cóc về , đứa nhỏ nhà ai đáng thương quá. =))
Tất cả mọi người vừa tiến đến tầm mắt liền gắt gao khóa nơi Tiễn Tiểu Háo, làm cho nàng có chút xấu hổ.
Tôi, tôi hai mươi lăm. Tiễn Tiểu Háo nhược nhược phản bác lại, nàng cảm thấy nhóm người này ai ai cũng có khí thế tốt, không giống với cảm giác Sở Cố Hoài mang lại cho nàng.
Nhưng nàng không biết rằng, Sở Cố Hoài kỳ thật mới là người có khí thế nhất a......
Lão Đại, ngài thật sự không đúng nha, đứa nhỏ này còn bé quá , nhìn tới nhìn lui cũng không giống trước kia này...... An An muốn nói tiếp nhưng bị Tề Tiểu Mi cắt đứt.
Thực ngốc! Lão Đại đổi khẩu vị...... =))
Khụ...... Sở Cố Hoài sợ các nàng nói tiếp chuyện tình về sau e là hình tượng nàng trong lòng Tiễn Tiểu Háo sẽ bị hủy hoại, vì thế vội vàng ho khan một chút.
Tiểu Háo, đêm nay ở lại nơi này ăn đi. Sở Cố Hoài mời nàng.
Đúng đó đúng đó, em gái nhỏ cùng ăn với chúng tôi đi.
Tiễn Tiểu Háo mở to đôi mắt tự hỏi mình sau đó nhìn một đám người vây quanh nàng, gật gật đầu.
Ừm, đi thôi, nếm thử chút tài nghệ của Lão Đại đi. An An hoan hô một tiếng, rồi cùng với một đám người vây quanh Tiễn Tiểu Háo đi về phía bàn ăn. Tề Tiểu Mi và Sở Cố Hoài đi đằng sau các nàng.
Lão Đại, khẩu vị của cậu đổi cũng thật quá nhanh đi, dạng tiểu cô nương này với cậu sao có thể a.
Nói bậy cái gì đó, nàng là hàng xóm hôm nay mới vừa chuyển đến . Nói xong, Sở Cố Hoài liếc Tề Tiểu Mi.
Mình nói đùa thôi mà.
Hãy bớt sàm ngôn đi,đưa mình tư liệu.
Đây, cho cậu.
Ừ, ngày mai theo mình đi ra ngoài một chuyến. Sở Cố Hoài lật lật tư liệu nói.
Không vấn đề, đi đâu đây?
Hỏi nhiều như vậy để làm gì, ngày mai chẳng phải sẽ biết.
Lão Đại~~ Tiểu Mi, mau đến nhanh, không đến chúng tôi ăn hết. Tài nghệ thật không tồi. Đinh Hiểu hướng các nàng rống lên một tiếng, sau đó lại cúi đầu không biết cùng Tiễn Tiểu Háo nói cái gì, hai người cười cười.
Đến đây.
Tề Tiểu Mi lôi kéo Sở Cố Hoài ngồi xuống, ánh mắt chuyển một vòng quanh bàn, cầm lấy đũa gắp dĩa cá chua ngọt ở giữa bàn cho vào miệng, tiếp đó nàng mặt mày hớn hở cắn một cái.
Không tồi. Ăn rất ngon miệng, có gia đình hương vị, Lão Đại,liệu có phải cậu làm? Tề Tiểu Mi cười mị mị hỏi han.
Tiểu Háo làm . Sở Cố Hoài biết không thể qua được đôi mắt của Tề Tiểu Mi, nàng thẳng thắn thừa nhận.
Mình biết ngay mà, ha ha...... Tề Tiểu Mi thấy Sở Cố Hoài thừa nhận, tâm tình vui sướng hẳn lên.
Ôi, Tiểu Háo em thực hiền huệ, tương lai nếu ai cưới được em thì kẻ đó thật có phúc. An An bội phục nói, các nàng những người này mỗi người đều là nữ cường nhân. Mặc dù huy hoàng ở tòa án, nhưng đụng tới gia vụ và công việc hiện tại lại như hai cá nhân khác biệt, bởi vậy nàng là đặc biệt thích nữ nhân hiền huệ giống Tiểu Háo.
Bảo em là Háo Tử đi, nghe thuận tai. Hihi, các chị về sau trong nhà có cái gì cần đều bảo em a, tùy kêu tùy đến, một lần một trăm. Tiễn Tiểu Háo không buông tha một lần cơ hội có thể kiếm tiền,tự mình làm cái quảng cáo nhỏ.
Thành thành thành, về sau tìm em.
Háo Tử, có bạn trai chưa, em xem anh thế nào? Có thể cho anh một cơ hội? Đinh Hiểu cười ha ha hướng Tiễn Tiểu Háo nói, hắn đối với Tiễn Tiểu Háo có ấn tượng không tệ.
A...... Tựa hồ là lần đầu tiên gặp loại tình huống như thế này, Tiễn Tiểu Háo không biết phải làm sao.
Đinh Hiểu, cậu cũng đừng ghẹo Háo Tử, cậu xem lại chính mình đi, thật khiến người ta muốn ói. An An khinh bỉ nói.
Tôi như thế nào a, tiêu sái dễ nhìn, tuy không lợi hại như Lão Đại nhưng tui rất ít khi thua quan tòa , trên quan trường làm mê mẫn vạn ngàn cô gái. Đinh Hiểu phản bác, sự thật đúng là như vậy, có thể đi vào Quân Thành đều là nhân tài số một số hai trong giới, tiền đồ một mảnh sáng chói.
Lên tòa án? Hiểu Hiểu anh là luật sư hả?! Tiễn Tiểu Háo trừng lớn đôi mắt, trong mắt của nàng luật sư chính là nhân vật vĩ đại.
Đúng a, không riêng mình anh, tất cả mọi người ở đây đều là luật sư. Đinh Hiểu kiêu ngạo gật đầu.
Chị Cố Hoài, chị cũng vậy a? Tiễn Tiểu Háo lập tức quay đầu hỏi. Không đợi Sở Cố Hoài trả lời, Tề Tiểu Mi liền nhịn không được sáp miệng.
Không chỉ vậy, Lão Đại chính là nghiệp giới tinh anh, thẩm phán còn phải nể mặt nàng.
Tiễn Tiểu Háo trừng mắt nhìn, có chút sững sờ. Sở Cố Hoài nhìn đến bộ dáng ngây ngốc của nàng,nhịn không được Khúc Khích Cười một tiếng, lần này không chỉ có Tiễn Tiểu Háo ngơ, tất cả mọi người trên bàn đều ngây ngẩn cả người.
Đây chính là lần đầu tiên thấy Lão Đại cười tươi như vậy, không phải cười giả tạo, không phải tà cười, lại càng không phải mỉm cười...... Quả nhiên là mị lực bắn ra bốn phía, kiều mỵ vô địch......
Khụ, đều nhìn tôi để làm chi, ăn cơm a...... Phục hồi tinh thần lại, mọi người mới phát hiện Lão Đại sắc mặt có dấu hiệu chuyển đổi.
Á...... Phải , phải, ăn cơm đi. An An phụ họa thêm.
Chỉ ăn cơm thôi làm sao mà đủ, vụ kiện ngày hôm qua thật sự thắng rất phấn khích, tại mọi người không thấy thôi, tên thẩm phán kia mặt mày xanh lè, uống rượu uống rượu, hôm nay không say không về, dù sao ngày mai là thứ sáu. Tề Tiểu Mi im lặng không được bao lâu lại ra cái chủ ý này.
Chúng ta mang theo bia, xem coi ai uống say trước a. Đinh Hiểu đối với tửu lượng của các vị đồng nghiệp trong Quân Thành xưa nay rất tin tưởng.
Tên ngốc này, Lão Đại khẳng định rượu ngon không hề ít, đúng không, Lão Đại? Tề Tiểu Mi a dua nói.
Chú thích:
*ô yên chướng khí: không khí xung quanh không được tốt.
/86
|