Hạ Tuyết nghe được lời đó, cô đột nhiên hiểu được dụng ý của người đàn ông này, nên chỉ biết miễn cưỡng cười cười…
Hàn Văn Hạo trừng mắt lạnh lùng nhìn biểu tình đó của cô, sau đó nói “Cô không phải nói cô có bệnh nan y hay sao, tôi sẽ cho cô sống lại…để cô cười cho tôi xem…”
Sắc mặt Hạ Tuyết chợt hốt hoảng, cô hiểu được ý tứ trong lời nói đó, nếu như cô không nghe lời người đàn ông này, thì cô không có tư cách gì để cười…Cô bị Hàn Văn Hạo ôm chặt trong lồng ngực, chỉ còn một khe hở chút xíu để thở, cô nắm chặt nắm tay mình, nhìn Hàn Văn Hạo mĩm cười thật ngọt ngào, nhỏ nhẹ nói “Cười như thế này có được chưa…”
Hàn Văn Hạo vừa lòng nên mĩm cười, sau đó vươn tay nắm lấy chiếc cằm nhỏ của cô, trong lúc Hạ Tuyết còn chưa kịp phản ứng như thế nào thì Hàn Văn Hạo đã dùng khí thế mạnh mẽ của mình đoạt lấy đầu lưỡi của cô…
“Ưm…”, hai tay của Hạ Tuyết chụp lấy đôi vai kiên cố của Hàn Văn Hạo, cô nắm mỗi lúc mỗi chặt…không thể không thừa nhận nụ hôn của người này khiến máu trong người cô sôi trào…
Hàn Văn Hạo tựa như không nghe thấy tất cả các phóng viên đều “ồ” lên một tiếng, một tay vuốt ve làn da mềm mại bên trong của cô, một tay ôm chặt bên chiếc hông mảnh khảnh của cô, thân thể hai người càng lúc càng dính sát chặt vào nhau, Hàn Văn Hạo hung hăng đem cô áp chặt vào trong người mình, không chừa một khe hở nhỏ nào…
Hạ Tuyết cảm thấy mặt mũi của mình đều đã bị mất hết, tuy rằng muốn cực lực giãy dụa nhưng làm như thế chả khác nào trứng chọi với đá, bởi vì thân mình người này cứng như sắt thép, hơn nữa, cô càng phản kháng thì Hàn Văn Hạo càng hung hăng chiếm đoạt cô hơn…Từ từ thì nụ hôn ấy cũng trở nên dịu dàng, Hạ Tuyết cảm thấy thật ấm ức khi phải chịu đựng việc này, hơi nóng từ chóp mũi Hàn Văn Hạo phà vào khuôn mặt của cô, như muốn khiêu khích cô thêm một lần nữa…
Tất cả các ký giả đều ngây người, họ nhận được lệnh từ đài truyền hình, yêu cầu tường thuật trực tiếp cảnh hôn nhau của Tổng giám đốc Hàn thị…
Hàn Văn Hạo cảm thấy đã đến lúc, mới từ từ thả lỏng Hạ Tuyết, sau đó ở trước mặt mọi người kiêu ngạo nhìn xuống đôi môi đỏ mọng của Hạ Tuyết, vết son trên môi cô lúc này đã bị lem khắp khóe miệng, Hàn Văn Hạo liền lấy chiếc khăn trong lồng ngực của mình lau đi vệt son bên khóe môi cô…
Động tác này hết sức dịu dàng, khiến cho các cô gái trên thế giới này đều ghen tị với Hạ Tuyết…
Người đàn ông này là ai đây?
Hàn Văn Hạo chính là tổng giám đốc tập đoàn tài chính Hàn thị, là người giàu đứng thứ ba trong bảng xếp hạng những người giàu nhất trên thế giới, và là người giàu nhất nước, tổng giám đốc sản cá nhân của hắn đạt 3 trăm triệu đô la Mỹ, có rất nhiều ngân hàng trên thế giới, tài sản mang danh nghĩa công ty cũng trải rộng khắp toàn cầu, có vô số khách sạn trên khắp năm châu…Hắn là một nhân vật truyền thuyết, những người giàu có không ai không biết đến hắn, những khách sạn sang trọng trên thế giới này đều có phòng dành cho hắn…
Hắn đúng là nhân vật truyền kỳ trong thế giới thượng lưu, những chuyện liên quan đến hắn khiến người khác có thể say sưa tán gẫu, tài năng của hắn khiến tất cả các nhân viên đều không thể quên xuất thân hiển hách của gia đình hắn…
Mẹ của hắn chính là đại tiểu thư của tập đoàn châu báu lớn nhất thế giới – An thị, là hòn ngọc quí trong tay An lão, nắm giữ 10% cổ phần của công ty An thị…Cha hắn là một người con lai, vì bà nội hắn là con gái của một thân vương nước Anh, ông hắn chính là con trai một của tập đoàn khách sạn lớn nhất Anh quốc…hai người này sinh ra Hàn Trí Trung…
Hàn Trí Trung cùng An Nhã sinh ra ba người con trai: Hàn Văn Hạo, Hàn Văn Vũ, Hàn Văn Kiệt.
Hàn Văn Hạo là con trai trưởng của Hàn gia, đảm nhiệm chức Tổng giám đốc của tập đoàn tài chính Hàn thị, ngoài ra còn giữ chức chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn châu báu An thị, có thể nói toàn bộ thế giới kim cương đều nằm trong tay người đàn ông này…do đó có hàng ngàn hàng vạn cô gái trên thế giới mơ ước trở thành người phụ nữ của hắn…chưa bao giờ xuất hiện hình ảnh của hắn thân mật với bất kì cô gái nào, cho dù chỉ là nắm tay, thế mà, hôm nay trên màn ảnh to lớn lại xuất hiện hình ảnh của hắn ôm hôn một cô gái rất mãnh liệt, lại rất đỗi dịu dàng…
Tin tức này thật sự nóng hổi…
Hàn Văn Hạo trừng mắt lạnh lùng nhìn biểu tình đó của cô, sau đó nói “Cô không phải nói cô có bệnh nan y hay sao, tôi sẽ cho cô sống lại…để cô cười cho tôi xem…”
Sắc mặt Hạ Tuyết chợt hốt hoảng, cô hiểu được ý tứ trong lời nói đó, nếu như cô không nghe lời người đàn ông này, thì cô không có tư cách gì để cười…Cô bị Hàn Văn Hạo ôm chặt trong lồng ngực, chỉ còn một khe hở chút xíu để thở, cô nắm chặt nắm tay mình, nhìn Hàn Văn Hạo mĩm cười thật ngọt ngào, nhỏ nhẹ nói “Cười như thế này có được chưa…”
Hàn Văn Hạo vừa lòng nên mĩm cười, sau đó vươn tay nắm lấy chiếc cằm nhỏ của cô, trong lúc Hạ Tuyết còn chưa kịp phản ứng như thế nào thì Hàn Văn Hạo đã dùng khí thế mạnh mẽ của mình đoạt lấy đầu lưỡi của cô…
“Ưm…”, hai tay của Hạ Tuyết chụp lấy đôi vai kiên cố của Hàn Văn Hạo, cô nắm mỗi lúc mỗi chặt…không thể không thừa nhận nụ hôn của người này khiến máu trong người cô sôi trào…
Hàn Văn Hạo tựa như không nghe thấy tất cả các phóng viên đều “ồ” lên một tiếng, một tay vuốt ve làn da mềm mại bên trong của cô, một tay ôm chặt bên chiếc hông mảnh khảnh của cô, thân thể hai người càng lúc càng dính sát chặt vào nhau, Hàn Văn Hạo hung hăng đem cô áp chặt vào trong người mình, không chừa một khe hở nhỏ nào…
Hạ Tuyết cảm thấy mặt mũi của mình đều đã bị mất hết, tuy rằng muốn cực lực giãy dụa nhưng làm như thế chả khác nào trứng chọi với đá, bởi vì thân mình người này cứng như sắt thép, hơn nữa, cô càng phản kháng thì Hàn Văn Hạo càng hung hăng chiếm đoạt cô hơn…Từ từ thì nụ hôn ấy cũng trở nên dịu dàng, Hạ Tuyết cảm thấy thật ấm ức khi phải chịu đựng việc này, hơi nóng từ chóp mũi Hàn Văn Hạo phà vào khuôn mặt của cô, như muốn khiêu khích cô thêm một lần nữa…
Tất cả các ký giả đều ngây người, họ nhận được lệnh từ đài truyền hình, yêu cầu tường thuật trực tiếp cảnh hôn nhau của Tổng giám đốc Hàn thị…
Hàn Văn Hạo cảm thấy đã đến lúc, mới từ từ thả lỏng Hạ Tuyết, sau đó ở trước mặt mọi người kiêu ngạo nhìn xuống đôi môi đỏ mọng của Hạ Tuyết, vết son trên môi cô lúc này đã bị lem khắp khóe miệng, Hàn Văn Hạo liền lấy chiếc khăn trong lồng ngực của mình lau đi vệt son bên khóe môi cô…
Động tác này hết sức dịu dàng, khiến cho các cô gái trên thế giới này đều ghen tị với Hạ Tuyết…
Người đàn ông này là ai đây?
Hàn Văn Hạo chính là tổng giám đốc tập đoàn tài chính Hàn thị, là người giàu đứng thứ ba trong bảng xếp hạng những người giàu nhất trên thế giới, và là người giàu nhất nước, tổng giám đốc sản cá nhân của hắn đạt 3 trăm triệu đô la Mỹ, có rất nhiều ngân hàng trên thế giới, tài sản mang danh nghĩa công ty cũng trải rộng khắp toàn cầu, có vô số khách sạn trên khắp năm châu…Hắn là một nhân vật truyền thuyết, những người giàu có không ai không biết đến hắn, những khách sạn sang trọng trên thế giới này đều có phòng dành cho hắn…
Hắn đúng là nhân vật truyền kỳ trong thế giới thượng lưu, những chuyện liên quan đến hắn khiến người khác có thể say sưa tán gẫu, tài năng của hắn khiến tất cả các nhân viên đều không thể quên xuất thân hiển hách của gia đình hắn…
Mẹ của hắn chính là đại tiểu thư của tập đoàn châu báu lớn nhất thế giới – An thị, là hòn ngọc quí trong tay An lão, nắm giữ 10% cổ phần của công ty An thị…Cha hắn là một người con lai, vì bà nội hắn là con gái của một thân vương nước Anh, ông hắn chính là con trai một của tập đoàn khách sạn lớn nhất Anh quốc…hai người này sinh ra Hàn Trí Trung…
Hàn Trí Trung cùng An Nhã sinh ra ba người con trai: Hàn Văn Hạo, Hàn Văn Vũ, Hàn Văn Kiệt.
Hàn Văn Hạo là con trai trưởng của Hàn gia, đảm nhiệm chức Tổng giám đốc của tập đoàn tài chính Hàn thị, ngoài ra còn giữ chức chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn châu báu An thị, có thể nói toàn bộ thế giới kim cương đều nằm trong tay người đàn ông này…do đó có hàng ngàn hàng vạn cô gái trên thế giới mơ ước trở thành người phụ nữ của hắn…chưa bao giờ xuất hiện hình ảnh của hắn thân mật với bất kì cô gái nào, cho dù chỉ là nắm tay, thế mà, hôm nay trên màn ảnh to lớn lại xuất hiện hình ảnh của hắn ôm hôn một cô gái rất mãnh liệt, lại rất đỗi dịu dàng…
Tin tức này thật sự nóng hổi…
/612
|