"Ta không sợ!"
Làm gì còn chuyện này khó hơn tịch thu gia sản chém đầu cả nhà nữa? HIện giờ bảo nàng làm gì nàng đều đồng ý!
Ô ô, cái mạng nhỏ của nàng thật là bi kịch a. . . . . .
"Này. . . . . ." Hoàng Phủ Dật do dự một chút, lên tiếng, “Kỳ thật ngoài trừ Vân gia, mọi người chưa một ai thấy qua Vân tiểu thư, hiện tại tìm một cô nương trẻ tuổi thay thế Vân Tri Hiểu thành thân với ta là được.”
". . . . . ." Ách. . . . . . Nhan Đóa Đóa da đầu phát run, nàng sao lại cảm thấy mình rất giống đang tự chui đầu vào lưới?
“Thật không dám giấu, cô nương trẻ tuổi mà ta quen biết hiện nay chỉ có một vị,” Hoàng Phủ Dật lắc đầu, “Nhưng đề nghị theo ta về cung đều đã bị Nhan tiểu thư cự tuyệt, thì lại càng miễn bàn việc giả thành thân, việc này hay là quên đi.”
". . . . . . Quên đi? Cái này, ngươi còn có biện pháp nào khác không?"
“Không có,” Hoàng Phủ Dật thực “không còn lựa chọn nào khác”, “Hiện giờ ta chỉ có thể trơ mắt nhìn trên dưới Vân gia bị treo thưởng truy nã, sau đó tịch thu gia sản chém đầu cả nhà.”
"Thành thân thành thân! Hiện giờ trở về giả thành thân đi!" Nhan Đóa Đóa sợ đến mức lập tức yêu cầu.
Hoàng Phủ Dật trong mắt hiện lên ý cười, nhưng chớp mắt một cái liền quay trở về vẻ lo âu.
“Nhan tiểu thư không cần phải hi sinh như vậy, việc này có phần quá khó khăn với ngươi.”
"Không khó không khó!" Nhan Đóa Đóa khẩn trương mà nắm lấy tay áo của hắn, "Van cầu ngươi, cưới ta đi!"
Ách. . . . . . Nói xong nàng liền phát hiện trong lúc nhất thời lo lắng, câu nói như thể có nghĩa khác, "Ta không phải đang cầu hôn, ta là nói. . . . . ." Giả thành thân, Ô ô.
Hoàng Phủ Dật ngắt lời nàng, cười nói, "Ta biết." Bất quá hắn càng muốn hiểu lầm là được.
"Vậy làm phiền Nhan tiểu thư ." Hoàng Phủ Dật vẻ mặt khách khí.
"Không phiền không phiền."
Ô ô, nàng cũng là vì cứu vãn tình hình sẽ phải xa cái đầu nhỏ của mình a!
Hoàng Phủ Dật vẫn như cũ ôn nhu cười, vừa lòng nhìn tiểu bạch thỏ đơn thuần. . . . . . Khụ, là khối thịt nhỏ "phù phù" một tiếng rơi vào cạm bẫy của hắn.
Sau khi bàn xong kế hoạch giả thành thân, Nhan Đoá Đoá rơi lệ mà trở lại sau tấm bình phòng, chuẩn bị đi ngủ.
Cái mạng nhỏ của nàng a. . . . . . Vì sao lại long đong như thế !
Vừa mới nằm xuống, thấy hoa mắt, phá điểu bỗng xuất hiện trước mắt nàng, một bộ lông tóc toán loạn.
Lần này là thật sự giận rồi, tất cả lông chim trên người nó đều loạn thành một đoàn, vừa nhìn liền khiến Đoá Đoá nhớ tới quả cầu để đá trước kia của mình. . . . . .
Làm gì còn chuyện này khó hơn tịch thu gia sản chém đầu cả nhà nữa? HIện giờ bảo nàng làm gì nàng đều đồng ý!
Ô ô, cái mạng nhỏ của nàng thật là bi kịch a. . . . . .
"Này. . . . . ." Hoàng Phủ Dật do dự một chút, lên tiếng, “Kỳ thật ngoài trừ Vân gia, mọi người chưa một ai thấy qua Vân tiểu thư, hiện tại tìm một cô nương trẻ tuổi thay thế Vân Tri Hiểu thành thân với ta là được.”
". . . . . ." Ách. . . . . . Nhan Đóa Đóa da đầu phát run, nàng sao lại cảm thấy mình rất giống đang tự chui đầu vào lưới?
“Thật không dám giấu, cô nương trẻ tuổi mà ta quen biết hiện nay chỉ có một vị,” Hoàng Phủ Dật lắc đầu, “Nhưng đề nghị theo ta về cung đều đã bị Nhan tiểu thư cự tuyệt, thì lại càng miễn bàn việc giả thành thân, việc này hay là quên đi.”
". . . . . . Quên đi? Cái này, ngươi còn có biện pháp nào khác không?"
“Không có,” Hoàng Phủ Dật thực “không còn lựa chọn nào khác”, “Hiện giờ ta chỉ có thể trơ mắt nhìn trên dưới Vân gia bị treo thưởng truy nã, sau đó tịch thu gia sản chém đầu cả nhà.”
"Thành thân thành thân! Hiện giờ trở về giả thành thân đi!" Nhan Đóa Đóa sợ đến mức lập tức yêu cầu.
Hoàng Phủ Dật trong mắt hiện lên ý cười, nhưng chớp mắt một cái liền quay trở về vẻ lo âu.
“Nhan tiểu thư không cần phải hi sinh như vậy, việc này có phần quá khó khăn với ngươi.”
"Không khó không khó!" Nhan Đóa Đóa khẩn trương mà nắm lấy tay áo của hắn, "Van cầu ngươi, cưới ta đi!"
Ách. . . . . . Nói xong nàng liền phát hiện trong lúc nhất thời lo lắng, câu nói như thể có nghĩa khác, "Ta không phải đang cầu hôn, ta là nói. . . . . ." Giả thành thân, Ô ô.
Hoàng Phủ Dật ngắt lời nàng, cười nói, "Ta biết." Bất quá hắn càng muốn hiểu lầm là được.
"Vậy làm phiền Nhan tiểu thư ." Hoàng Phủ Dật vẻ mặt khách khí.
"Không phiền không phiền."
Ô ô, nàng cũng là vì cứu vãn tình hình sẽ phải xa cái đầu nhỏ của mình a!
Hoàng Phủ Dật vẫn như cũ ôn nhu cười, vừa lòng nhìn tiểu bạch thỏ đơn thuần. . . . . . Khụ, là khối thịt nhỏ "phù phù" một tiếng rơi vào cạm bẫy của hắn.
Sau khi bàn xong kế hoạch giả thành thân, Nhan Đoá Đoá rơi lệ mà trở lại sau tấm bình phòng, chuẩn bị đi ngủ.
Cái mạng nhỏ của nàng a. . . . . . Vì sao lại long đong như thế !
Vừa mới nằm xuống, thấy hoa mắt, phá điểu bỗng xuất hiện trước mắt nàng, một bộ lông tóc toán loạn.
Lần này là thật sự giận rồi, tất cả lông chim trên người nó đều loạn thành một đoàn, vừa nhìn liền khiến Đoá Đoá nhớ tới quả cầu để đá trước kia của mình. . . . . .
/308
|