Trên hành lang, cô lại một lần nữa bị sinh viên nam xa lạ ngăn lại đường đi.
Trong lúc cô không kiên nhẫn nghiêng một cái đầu thấy phòng học bên cạnh có một sinh viên nam đang ngồi, cách cô chỉ một lớp thủy tinh mỏng.
Ngày đó thời tiết rất đẹp, đẹp đến mức bao nhiêu năm sau cô vẫn khắc sâu trong trí nhớ, ngày đó ánh mặt trời đặc biệt sáng rỡ, sáng rỡ đến chói mắt, ngày đó anh ngồi ở trong những tia sáng của ánh mặt trời, dịu dàng đẹp trai như hoàng tử, cảm động như vậy, trong giây phút đó trong lòng cô mềm nhũn.
Cô đã sớm không nghe được sinh viên nam đang cản đường đó ở nói với cô cái gì, trước mắt chỉ có gò má đẹp trai kia.
Cô bị đánh thức, hồi hồn, sững sờ nhận lấy một lá thư của sinh viên nam kia đưa, rồi cứng nhắc đi về phía trước.
Đi tới cửa cầu thang mới quay đầu lại, nam sinh viên sau tân thủy tinh vẻ mặt vẫn như cũ lẳng lặng đọc sách.
Một quyển sách, một cây bút, một chén nước, một bên gương mặt, mãi không tiêu tan.
Gặp lại anh, cũng là ở cuộc phỏng vẫn của hội học sinh. Anh ngồi ở đối diện cô, còn chưa mở miệng hỏi lên đã bị cô cứng rắn cắt đứt, "Bạn học ngồi ở bên phải bạn học này, gương mặt của cậu là món ăn của tớ, về sau bạn chính là người của tớ."
Sau Giọng nữ trong trẻo, chính là một mảnh xôn xao.
Vẻ mặt cô tự nhiên, ngôn ngữ cợt nhã, vẻ mặt anh kinh ngạc.
Chỉ có chính cô biết, vừa rồi trước mặt mọi người tuyên bố anh thuộc sở hữu của cô, trái tim cô đập loạn nhịp đến mức nào.
Trong lúc cô không kiên nhẫn nghiêng một cái đầu thấy phòng học bên cạnh có một sinh viên nam đang ngồi, cách cô chỉ một lớp thủy tinh mỏng.
Ngày đó thời tiết rất đẹp, đẹp đến mức bao nhiêu năm sau cô vẫn khắc sâu trong trí nhớ, ngày đó ánh mặt trời đặc biệt sáng rỡ, sáng rỡ đến chói mắt, ngày đó anh ngồi ở trong những tia sáng của ánh mặt trời, dịu dàng đẹp trai như hoàng tử, cảm động như vậy, trong giây phút đó trong lòng cô mềm nhũn.
Cô đã sớm không nghe được sinh viên nam đang cản đường đó ở nói với cô cái gì, trước mắt chỉ có gò má đẹp trai kia.
Cô bị đánh thức, hồi hồn, sững sờ nhận lấy một lá thư của sinh viên nam kia đưa, rồi cứng nhắc đi về phía trước.
Đi tới cửa cầu thang mới quay đầu lại, nam sinh viên sau tân thủy tinh vẻ mặt vẫn như cũ lẳng lặng đọc sách.
Một quyển sách, một cây bút, một chén nước, một bên gương mặt, mãi không tiêu tan.
Gặp lại anh, cũng là ở cuộc phỏng vẫn của hội học sinh. Anh ngồi ở đối diện cô, còn chưa mở miệng hỏi lên đã bị cô cứng rắn cắt đứt, "Bạn học ngồi ở bên phải bạn học này, gương mặt của cậu là món ăn của tớ, về sau bạn chính là người của tớ."
Sau Giọng nữ trong trẻo, chính là một mảnh xôn xao.
Vẻ mặt cô tự nhiên, ngôn ngữ cợt nhã, vẻ mặt anh kinh ngạc.
Chỉ có chính cô biết, vừa rồi trước mặt mọi người tuyên bố anh thuộc sở hữu của cô, trái tim cô đập loạn nhịp đến mức nào.
/82
|