[ ✩♥Đời lắm trò hài...
Và anh là - Kẻ bất tài...☜
Trong chính ván bài mà anh đã cược✔ ]
-Chuyện gì?_Gia Phong nhíu mày hỏi, rốt cuộc có chuyện gì mà cả đám lại ở hết đây. Đáng ghét, lúc nãy còn bị Mai Như lừa hại hắn lo cho nó như sắp chết.
Im lặng.
Kim Châu đưa mắt nhìn xung quanh, không khí não nề ai cũng im lặng, nhỏ bèn thở dài có chút bực tức mà kể lại cho hắn nghe.
~~~~~♛~~~~~~♛~~~~~♛~~~~
15' trước
Cả đám đang đưa hai đứa nó xuống phòng y tế thì bỗng dưng một đám nữ sinh trông rất ăn chơi bay ra chặn đường đi.
Mắt Tử Huy sắc lại.
-Tránh_Giọng nói lạnh tanh của cậu vang lên khiến người khác rét run nhưng bất quá đám nữ sinh lại cảm thấy cậu rất cold nên hàng loạt ánh mắt trái tim cứ hiện dần lên.
Bỗng dưng... từ trong đám nữ sinh, một cô gái có thể gọi là xinh đẹp bước ra, đi lại phía nó...
Chát /// Chưa kịp để tụi nó phản ứng cô ta đã tát thẳng vào mặt nó một cái đau điếng người.
Cảm giác rát ở má cứ dội vào làm nó nhíu mày, buông tay nhỏ, nó không nói gì. Đi lại gần cô ta hơn.
Chát /// Bàn tay của nó đã hạ cánh trên làn da trắng mịn của cô làm nó ửng đỏ lên.
-Trả cho cô, Thanh Trúc_Thiên My nhếch mép cười nửa miệng nói. Nó thừa biết tên cô ta, bởi vì cũng là bạn cùng lớp với nó mà. Nó không cần biết cô tại sao đánh nó, nó chỉ cần biết nó ghét nhất là ai đụng chạm hay tát vào mặt mình bởi vì hình ảnh hai năm trước mà ả Thi Thi tát nó hai cái, nó mãi mãi không thể xóa nhòa được.
Chátt /// Lại một cái tát vào ngay bên má trái nó.
-M* con ch*, mày là gì của anh Phong chứ?_Thanh Trúc tức giận, đôi mắt ánh lên tia chán ghét thù địch. Cô đã quan sát nó cùng hắn lâu rồi. Tại sao lúc nào hắn cũng bên nó chứ. Đáng ghét. Càng nghĩ răng Thanh Trúc càng nghiến kèn kẹt.
Nó nghe thấy cô nói "anh Phong" thì miệng cong lên thành một nụ cười chế giễu. Rồi, nó biết mình lại bị "đánh ghen" thêm một lần nữa. Lấy tay sờ sờ hai bên má bị rát có vướng một tý huyết hồng ở khóe môi. Nó không nói gì bỏ đi.
Chátttt /// Một cái tát như trời váng của Tử Huy làm Thanh Trúc ngã xuống.
-Hừ, cô nên biến đi_Tử Huy sát khí nồng nặc tức giận nói xong rồi cũng bỏ đi.
Anh và nhỏ liếc nửa con mắt khinh bỉ nhìn Thanh Trúc. Thế nào rồi cũng có chuyện hay xảy ra .
Và thế là đúng như suy nghĩ, một lúc sau, Thanh Trúc được gọi lên phòng hiệu trưởng.
~~~~~~♛~~~~~♛~~~~~♛~~~~~
Chátt /// Gia Phong trừng mắt tát Thanh Trúc. Hừ dám đụng đến nó chỉ có hắn thế mà cô ta dám tổn hại nó. Nhìn khuôn mặt nó hai bên sưng đỏ mà hắn đau lòng.
-Tôi cấm cô đánh cô ấy, cái này là tôi trả lại, hừ_Giọng hắn đầy sát khí, đôi mắt lạnh lẽo thâm trầm làm người khác nhìn vào không ngừng sợ hãi.
Thiên My giật mình, hắn có phải hay không là đang bảo vệ nó? Vì cớ gì hắn làm vậy. Dù biết là hắn muốn "bám" mình nhưng Thiên My vẫn không ngờ được. Nó đành im lặng xem vậy.
-Tại sao anh bảo vệ nó_Thanh Trúc trợn mắt dữ tợn nói. Đáng chết, cô chỉ tát nó hai cái đã nhận lại ba, bị đuổi học nữa. Phải chăng là quá đắt. Lại bị hắn đánh, tâm can cô đau nhói. Vốn yêu hắn đã hai năm, muốn tìm cơ hội để hắn chấp nhận nhưng cô đâu ngờ, khi nó nhập học mọi thứ lại xáo trộn. Cô biết mình thua nó nhưng vẫn cố chấp để bây giờ nhận kết quả như thế này.
-Tốt hơn cô chờ chết đi_Hắn hung hăng nói không quan tâm đến câu hỏi của Thanh Trúc. Đụng tới nó hắn nhất định phải cho cô ta cái trả giá thật đắt.
Rầm /// Cánh cửa bị hắn đóng lại vô cùng mạnh mẽ.
Trong phòng hiệu trưởng giờ hòa vào im lặng. Thanh Trúc đứng đó - rơi nước mắt. Nó nhìn cũng thấy xót, lại một người nữa... giống nó, bị người mình yêu thương chà đạp. Nó tự cười cho thái độ ngốc của Thanh Trúc cũng tự cười cho chính mình ngày xưa, vì một thằng con trai... đáng không?
Bất chợt... Thanh Trúc quay phắt ngang bay lại phía nó.
Chát
Chát
-Chỉ tại mày mà anh ấy mới tát tao như vậy, con ch* mày thật đáng chết_Thanh Trúc tát vào mặt nó thêm hai cái, cứ như người không tự chủ mà chửi rủa.
Bátt /// Kim Châu tức giận lôi Thanh Trúc ra rồi tát cô một cái.
-Tất cả chỉ tại cô thôi, đồ con gái lẳng lơ_Gieo tia nhìn khinh bỉ lên Thanh Trúc, nhỏ kéo tay nó đi. Nó chỉ khẽ liếc nhìn qua người con gái dưới sàn nhà mà đi lướt ngang. Vì nó biết, Thanh Trúc cũng rất đau khổ nên nó không muốn tri cứu tiếp tục. Có lẽ nó lại cao thượng nữa rồi. Âm thầm chịu đựng những vết thương cho mình.
Tử Huy và anh im lặng bước theo sau, không quên bỏ lại ánh mắt khinh bỉ và cảnh cáo cho Thanh Trúc.
Anh biết chắc chắn hắn sẽ xử lý thõa đáng, khi anh đối diện với con người vì tình yêu mà làm tất cả như Thanh Trúc, anh thật thấy "kinh tởm".
Thanh Trúc nhìn theo bóng dáng tụi nó. Cười to một cái. Nước mắt theo nhịp cứ tuông rơi. Sau đó rời chân ra khỏi phòng. Trước khi rời khỏi Havin này, phải cho nó một món quà chứ.
~~~~~~♛~~~~~♛~~~~♛~~~~~
-Mày về lớp đi, tao vào nhà vệ sinh tý_Thiên My cười gượng gạo nói với Kim Châu, tụi nó mới từ phòng y tế đi ra, và kết quả trên khuôn mặt xinh đẹp của nó đã xuất hiện một miếng băng cá nhân. Nó nói dối nhỏ muốn vào nhà vệ sinh là muốn tìm hắn, nó đang lo lắng hắn lại làm gì Thanh Trúc. Bởi vì lúc ra khỏi phòng hắn có nói "Cô chờ chết đi". Hiện tại nó không muốn cô xảy ra chuyện gì, nó biết cô chắc chắn cũng là một người tốt chỉ vì tình yêu mới như vậy. Xem như Thiên My nó đây cao thượng lần cuối.
-Vậy tao đi trước, nhớ cẩn thận_Kim Châu lo lắng nó lại gặp Thanh Trúc, vì nhỏ biết nó nhiều lúc cực kì lạnh lùng nham hiểm, nhưng cũng không thiếu "hiền lành quá mức" mà không đánh trả lại. Tuy nghĩ vậy nhưng chân nhỏ vẫn cứ bước đi.
Nhìn theo dáng Kim Châu, Thiên My thở dài, bắt đầu đi tìm hắn. Đi một lúc mới nhớ ra còn phòng hội trường chưa vào, thế là nó từ từ nhấc chân bước từng bậc thang mà lên lầu. Nó đâu biết nguy hiểm đang đến gần.
Đi lên gần tới, nhận thấy nỗi bất an trong lòng. Nó ngước mặt lên... khuôn mặt hoảng sợ.
Một băng ghế gỗ lớn từ trên cầu thang đang trượt như bay cứ nhắm đến thân hình nó mà đâm.
Thiên My hoảng sợ nhắm mắt, lấy tay ôm đầu mình lại.
-ÁÁÁÁÁ
Và anh là - Kẻ bất tài...☜
Trong chính ván bài mà anh đã cược✔ ]
-Chuyện gì?_Gia Phong nhíu mày hỏi, rốt cuộc có chuyện gì mà cả đám lại ở hết đây. Đáng ghét, lúc nãy còn bị Mai Như lừa hại hắn lo cho nó như sắp chết.
Im lặng.
Kim Châu đưa mắt nhìn xung quanh, không khí não nề ai cũng im lặng, nhỏ bèn thở dài có chút bực tức mà kể lại cho hắn nghe.
~~~~~♛~~~~~~♛~~~~~♛~~~~
15' trước
Cả đám đang đưa hai đứa nó xuống phòng y tế thì bỗng dưng một đám nữ sinh trông rất ăn chơi bay ra chặn đường đi.
Mắt Tử Huy sắc lại.
-Tránh_Giọng nói lạnh tanh của cậu vang lên khiến người khác rét run nhưng bất quá đám nữ sinh lại cảm thấy cậu rất cold nên hàng loạt ánh mắt trái tim cứ hiện dần lên.
Bỗng dưng... từ trong đám nữ sinh, một cô gái có thể gọi là xinh đẹp bước ra, đi lại phía nó...
Chát /// Chưa kịp để tụi nó phản ứng cô ta đã tát thẳng vào mặt nó một cái đau điếng người.
Cảm giác rát ở má cứ dội vào làm nó nhíu mày, buông tay nhỏ, nó không nói gì. Đi lại gần cô ta hơn.
Chát /// Bàn tay của nó đã hạ cánh trên làn da trắng mịn của cô làm nó ửng đỏ lên.
-Trả cho cô, Thanh Trúc_Thiên My nhếch mép cười nửa miệng nói. Nó thừa biết tên cô ta, bởi vì cũng là bạn cùng lớp với nó mà. Nó không cần biết cô tại sao đánh nó, nó chỉ cần biết nó ghét nhất là ai đụng chạm hay tát vào mặt mình bởi vì hình ảnh hai năm trước mà ả Thi Thi tát nó hai cái, nó mãi mãi không thể xóa nhòa được.
Chátt /// Lại một cái tát vào ngay bên má trái nó.
-M* con ch*, mày là gì của anh Phong chứ?_Thanh Trúc tức giận, đôi mắt ánh lên tia chán ghét thù địch. Cô đã quan sát nó cùng hắn lâu rồi. Tại sao lúc nào hắn cũng bên nó chứ. Đáng ghét. Càng nghĩ răng Thanh Trúc càng nghiến kèn kẹt.
Nó nghe thấy cô nói "anh Phong" thì miệng cong lên thành một nụ cười chế giễu. Rồi, nó biết mình lại bị "đánh ghen" thêm một lần nữa. Lấy tay sờ sờ hai bên má bị rát có vướng một tý huyết hồng ở khóe môi. Nó không nói gì bỏ đi.
Chátttt /// Một cái tát như trời váng của Tử Huy làm Thanh Trúc ngã xuống.
-Hừ, cô nên biến đi_Tử Huy sát khí nồng nặc tức giận nói xong rồi cũng bỏ đi.
Anh và nhỏ liếc nửa con mắt khinh bỉ nhìn Thanh Trúc. Thế nào rồi cũng có chuyện hay xảy ra .
Và thế là đúng như suy nghĩ, một lúc sau, Thanh Trúc được gọi lên phòng hiệu trưởng.
~~~~~~♛~~~~~♛~~~~~♛~~~~~
Chátt /// Gia Phong trừng mắt tát Thanh Trúc. Hừ dám đụng đến nó chỉ có hắn thế mà cô ta dám tổn hại nó. Nhìn khuôn mặt nó hai bên sưng đỏ mà hắn đau lòng.
-Tôi cấm cô đánh cô ấy, cái này là tôi trả lại, hừ_Giọng hắn đầy sát khí, đôi mắt lạnh lẽo thâm trầm làm người khác nhìn vào không ngừng sợ hãi.
Thiên My giật mình, hắn có phải hay không là đang bảo vệ nó? Vì cớ gì hắn làm vậy. Dù biết là hắn muốn "bám" mình nhưng Thiên My vẫn không ngờ được. Nó đành im lặng xem vậy.
-Tại sao anh bảo vệ nó_Thanh Trúc trợn mắt dữ tợn nói. Đáng chết, cô chỉ tát nó hai cái đã nhận lại ba, bị đuổi học nữa. Phải chăng là quá đắt. Lại bị hắn đánh, tâm can cô đau nhói. Vốn yêu hắn đã hai năm, muốn tìm cơ hội để hắn chấp nhận nhưng cô đâu ngờ, khi nó nhập học mọi thứ lại xáo trộn. Cô biết mình thua nó nhưng vẫn cố chấp để bây giờ nhận kết quả như thế này.
-Tốt hơn cô chờ chết đi_Hắn hung hăng nói không quan tâm đến câu hỏi của Thanh Trúc. Đụng tới nó hắn nhất định phải cho cô ta cái trả giá thật đắt.
Rầm /// Cánh cửa bị hắn đóng lại vô cùng mạnh mẽ.
Trong phòng hiệu trưởng giờ hòa vào im lặng. Thanh Trúc đứng đó - rơi nước mắt. Nó nhìn cũng thấy xót, lại một người nữa... giống nó, bị người mình yêu thương chà đạp. Nó tự cười cho thái độ ngốc của Thanh Trúc cũng tự cười cho chính mình ngày xưa, vì một thằng con trai... đáng không?
Bất chợt... Thanh Trúc quay phắt ngang bay lại phía nó.
Chát
Chát
-Chỉ tại mày mà anh ấy mới tát tao như vậy, con ch* mày thật đáng chết_Thanh Trúc tát vào mặt nó thêm hai cái, cứ như người không tự chủ mà chửi rủa.
Bátt /// Kim Châu tức giận lôi Thanh Trúc ra rồi tát cô một cái.
-Tất cả chỉ tại cô thôi, đồ con gái lẳng lơ_Gieo tia nhìn khinh bỉ lên Thanh Trúc, nhỏ kéo tay nó đi. Nó chỉ khẽ liếc nhìn qua người con gái dưới sàn nhà mà đi lướt ngang. Vì nó biết, Thanh Trúc cũng rất đau khổ nên nó không muốn tri cứu tiếp tục. Có lẽ nó lại cao thượng nữa rồi. Âm thầm chịu đựng những vết thương cho mình.
Tử Huy và anh im lặng bước theo sau, không quên bỏ lại ánh mắt khinh bỉ và cảnh cáo cho Thanh Trúc.
Anh biết chắc chắn hắn sẽ xử lý thõa đáng, khi anh đối diện với con người vì tình yêu mà làm tất cả như Thanh Trúc, anh thật thấy "kinh tởm".
Thanh Trúc nhìn theo bóng dáng tụi nó. Cười to một cái. Nước mắt theo nhịp cứ tuông rơi. Sau đó rời chân ra khỏi phòng. Trước khi rời khỏi Havin này, phải cho nó một món quà chứ.
~~~~~~♛~~~~~♛~~~~♛~~~~~
-Mày về lớp đi, tao vào nhà vệ sinh tý_Thiên My cười gượng gạo nói với Kim Châu, tụi nó mới từ phòng y tế đi ra, và kết quả trên khuôn mặt xinh đẹp của nó đã xuất hiện một miếng băng cá nhân. Nó nói dối nhỏ muốn vào nhà vệ sinh là muốn tìm hắn, nó đang lo lắng hắn lại làm gì Thanh Trúc. Bởi vì lúc ra khỏi phòng hắn có nói "Cô chờ chết đi". Hiện tại nó không muốn cô xảy ra chuyện gì, nó biết cô chắc chắn cũng là một người tốt chỉ vì tình yêu mới như vậy. Xem như Thiên My nó đây cao thượng lần cuối.
-Vậy tao đi trước, nhớ cẩn thận_Kim Châu lo lắng nó lại gặp Thanh Trúc, vì nhỏ biết nó nhiều lúc cực kì lạnh lùng nham hiểm, nhưng cũng không thiếu "hiền lành quá mức" mà không đánh trả lại. Tuy nghĩ vậy nhưng chân nhỏ vẫn cứ bước đi.
Nhìn theo dáng Kim Châu, Thiên My thở dài, bắt đầu đi tìm hắn. Đi một lúc mới nhớ ra còn phòng hội trường chưa vào, thế là nó từ từ nhấc chân bước từng bậc thang mà lên lầu. Nó đâu biết nguy hiểm đang đến gần.
Đi lên gần tới, nhận thấy nỗi bất an trong lòng. Nó ngước mặt lên... khuôn mặt hoảng sợ.
Một băng ghế gỗ lớn từ trên cầu thang đang trượt như bay cứ nhắm đến thân hình nó mà đâm.
Thiên My hoảng sợ nhắm mắt, lấy tay ôm đầu mình lại.
-ÁÁÁÁÁ
/32
|