Quốc Sắc Sinh Kiêu

Chương 1356: Đưa binh vào quan.

/1596


Người Man di vào triều.

- Không được!

A Ni Cổ Tư dùng tiếng Trung chưa sõi mãi mới nói được câu. Chu Đình đã đứng thẳng người, lạnh lùng nói:

- Loạn phỉ của Tần Quốc sẽ có quan binh vây quét, đâu có quan hệ gì với Man di các người. Thánh thượng, việc này vạn lần không thể.

A Ni Cổ Tư lập tức nói lớn:

- Tại sao lại không thể? Mười ba bộ lạc người Man di chúng ta đã thần phục Hoàng đế Tần Quốc, là con dân của Hoàng Đế. Các ngươi không thể giúp Hoàng đế giải nỗi ưu lo, lẽ nào còn muốn cấm bọn ta giải ưu phiền cho bệ hạ.

- Thánh thượng, Man di là người nước ngoài, không có tín nghĩa.

Lễ bộ Thượng thư Tiết Hoài An biết rằng lúc này không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa, cao giọng nói:

- Trước kia, Man di phạm biên, cướp đốt giết hiếp, sinh linh lầm than. Ngày nay, bọn họ sống dựa vào uy thế của Đại Tần ta, một khi cho Man di vào Kinh làm quan nhất định sẽ gây họa. Kính mong Thánh thượng suy nghĩ lại.

Lúc này, trong đám quan viên Hà Tây có một người đứng dậy. Người này là Đạo binh bộ phận tư chủ sự Hà Tây, chắp tay nói:

- Thánh thượng, mười ba bộ lạc trong nhiều năm trước đã có những biểu hiện rất tốt, hơn nữa còn hạ quyết tâm giao hảo lâu dài với Đại Tần ta.

Giơ tay chỉ vào một đám tộc trưởng:

- Mười ba tộc trưởng đều là những người trong giới quý tộc, ngưỡng mộ văn hóa Trung Thổ ta, đã cử người đến đây học tập. Những người đó, sau khi học tập đã về lại vùng thảo nguyên ở phương bắc, tôn truyền thiên uy của Đại Tần ta. Những tộc trưởng có mặt tại đây sau khi biết rằng văn hóa Trung Thổ uyên thâm mới chịu cam tâm thần phục.

Nhìn về phía Tiết Hoài An nói:

- Tiết bộ lễ, giao kiếm không thể chinh phục được bất kỳ bộ lạc nào cả. Muốn chinh phục một bộ lạc nào đó, muốn họ thần phục chỉ có văn hóa mới có thể làm được. Hơn nữa, mười ba bộ tộc này đang thuần phục văn hóa tinh thâm của Đại Tần chúng ta. Có thể, trước kia bọn họ không biết lễ nghĩa, không biết đến cả trung hiếu nhân nghĩa. Nhưng bọn họ đã qua ba mươi năm Hà Đông, bốn mươi năm Hà Tây, người Man di hiện nay không còn là người Man Hoang nữa. Tất cả những bộ lạc ở thảo nguyên chắc chắn sẽ vẫn còn những thế hệ vương hóa Man di, nhưng mười ba bộ tộc đang có mặt tại đây đã được tiếp xúc với hiếu trung nhân nghĩa của chúng ta, đã không còn là người Man di năm đó nữa rồi.

Tiết Hoài An cười lạnh lùng, nói:

- Văn hóa của Đại Tần ta ngày một ngày hai, một năm hai năm có thể xây dựng được sao? Nó được bắt đầu từ Thượng Cổ Nghiêu Thuấn Vũ, trải qua hàng ngàn năm tích lũy mới sinh ra được nền văn hóa Trung Hoa. Hơn nữa, đến ngày nay, con dân Trung Hoa ta cũng có những người không hiểu trung thành hiếu nghĩa. Những người Man di này mới học vài năm ngươi đã nghĩ họ hiểu được văn hóa Trung Thổ. Ngươi dám nói, chỉ cần cầm quyển sách đọc một lần sẽ thành thánh nhân được sao?

Tiết Hoài An vừa nói xong, những quan viên trong triều không ngừng gật đầu tán thành.

- Tiết bộ đường nói đúng.

Phùng Nguyên Phá cười nói:

- Chư vị hiểu nhầm rồi. Mười ba bộ tộc Man di chúng tôi không phải muốn vào làm quan, mà chỉ là muốn giao một số binh mã cho triều đình quản lý. Dùng họ để vây quét Thanh Thiên Vương, tiêu diệt xong Thanh Thiên Vương bọn họ lập tức rút khỏi quan trường, trở về Bắc Cương.

Sắc mặt Chu Đình vô cùng nghiêm trọng, lắc đầu nói:

- Trung Quốc Công, đây là hạ hạ sách, tuyệt đối không thể được.

- Thánh thượng, bọn cường đạo Thanh Thiên Vương mặc dù chỉ là bọn ô hợp. Nhưng ngày nay đã rất đông, nếu không gia sức ngăn chặn, để bọn họ khống chế đường Phúc Hải hậu quả sẽ khôn lường.

Phùng Nguyên Phá sắc mặc nghiêm túc nói:

- Bọn cường đạo Thanh Thiên nắm giữ đường Hà Bắc và Phúc Hải. Đất đai Hà Bắc màu mỡ phì nhiêu, là kho lương thực của nước ta. Phúc Hải lại là kho muối của cả nước. Phía đông phía nam đều bị Thiên Môn Đạo khống chế, lương thực và muối không thể vận chuyển ra ngoài. Chúng ta sống dựa vào lương thực và muối, nếu còn để bọn cường đạo Thanh Thiên nắm giữ đường Phúc Hải, con đường vận chuyển thuốc chắc chắn cũng bị cắt đứt.

Hoàng Đế nhìn chằm chằm vào Phùng Nguyên Phá, không nói gì.

- Kho lương thực và kho muối đều nằm trong tay bọn Thanh Thiên. Bước tiếp theo của chúng chắc chắn sẽ mở rộng sang khu Quan Trung. Tình thế nguy cấp hiện nay chính là bọn cường đạo Thanh Thiên xuôi theo hướng phía nam đánh vào Kinh Sư. Lúc đó, phía nam có bọn Thiên Môn, phía bắc có cường đạo Thanh Thiên tạo thành thế gọng kìm tấn công Kinh đô, tình thế lúc đó sẽ vô cùng nguy cấp.

Giọng nói của Phùng Nguyên Phá có chút nghẹn ngào.

- Thần nhận bổng lộc và ân huệ của Thánh thượng, một lòng muốn giúp Thánh thượng giải tỏa buồn phiền. Không thể để bọn cường đạo Thanh Thiên tiếp tục lộng hành được nữa. Chúng ta lập tức phải xuất binh vây quét. Mặc dù, thần một lòng muốn báo đáp đất nước, chẳng ngại chết tại sa trường, nhưng binh mã trong tay thực đã mệt mỏi, yếu thế. Muốn tiêu diệt bọn Thanh Thiên ắt phải đến một nghìn, một vạn binh mã cường tráng khỏe mạnh mới có cơ hội thắng trận...!

Giơ tay lên, chỉ vào A Ni Cổ Tư:

- Mười ba bộ tộc người Man di đều là những dũng sĩ trên chiến trường, chỉ là chưa được rèn luyện kỷ luật kỹ càng. Nếu có cơ hội rèn luyện ắt sẽ trở thành một đội hùng binh giúp Thánh thượng diệt địch báo quốc.

Chu Đình cười khẩy, nói:

- Kiếm tuy rằng sắc bén, nhưng chỉ một cái không tốt sẽ tự hại chính mình.

- Chu Nạp Ngôn, tôi hiểu điều mà ngài lo lắng. Tôi cũng đã từng xem xét vấn đế đó. Người Man di tuy ngang bướng khó thuần nhưng chỉ cần chúng ta có những quân quy nghiêm khắc, tăng cường quản lý, có gì là không thể?

Phùng Nguyên Phá than thở:

- Việc quan trọng cấp bách nhất hiện nay chính là bọn cường đạo Thanh Thiên. Không có binh mã, chúng ta lấy gì để tiêu diệt chúng? Nếu Chu Nạp Ngôn có thể điều một đội binh mã đến đây, như vậy thì quá tốt rồi.

Hoàng đế vuốt râu, nói:

- Trung quốc công nói có lý!

Bọn người Chu Đình bỗng biến sắc.

- Thánh thượng, Người Man di mạnh mẽ, không sợ cái chết. Dùng để vây quét bọn giặc Thanh Thiên nhất định lập được đại công.

Phùng Nguyên Phá cao giọng:

- Xin Thánh thượng suy xét!

Chu Đình tiến lên phía trước, quỳ xuống:

- Thánh thượng, kiến nghị này vạn lần không thể. Biện pháp gì cũng có thể nghĩ nhưng không thể để người Man di vào triều làm quan, việc này không khác nào uống thuốc độc để giải khát, nguy hại vô cùng. Bây giờ cứ nói là có quân quy trói buộc, nhưng nếu người Man di đến rồi, quân quy không thể trói buộc thì phải làm sao?

Đã đến bước này, Chu Đình cũng không thèm để tâm đến những tộc trưởng người Man di có mặt trong triều nữa, trầm giọng nói:

- Người Man di ăn sống nuốt tươi, vô cùng hung hãn. Để bọn họ vào triều chỉ e giặc chẳng diệt nổi mà nước lão bách tính, muôn dân trăm họ của Đại Tần ta phải chịu đau thương...!

A Ni Cổ Tư nghe vậy, nói lớn:

- Các ngươi nói như vậy là quá coi thường người Man di bọn ta rồi. Chúng ta có lòng tốt muốn tương trợ, các ngươi lại đối xử với bọn ta như vậy. Coi như chúng ta đã sai.

Lập tức đứng dậy, xoay người đi về phía những người tộc trưởng kia, chi chi cha cha vài câu. Có lẽ, trong đám tộc trưởng ấy có người không hiểu tiếng trung. A Ni Cổ Tư đến đó, nói lại những lời quan viên Đại Tần nói. Quả nhiên, mới chỉ nói được vài câu, sắc mặt bọn họ đều lộ vẻ phẫn nộ, có người không nói câu nào, lập tức đứng dậy đi ra ngoài.

Những người khác cũng muốn đi theo, lần lượt đứng dậy. Trong điện nhất thời vô cùng hỗn loạn.

- Thánh thượng, người thấy đó. Bọn người Man di này không hiểu văn hóa của người Trung Nguyên chúng ta, không từ biệt gì cứ thế mà đi.

Chu Đình lập tức tiếp lời:

- Những người Man di không hiểu lễ nghĩa như vậy, sao có thể dùng được chứ?

- Đúng vậy! Thánh thượng! Bọn họ không hề có chút quy tắc lễ nghĩa gì hết. Thiên Tử ở đây mà còn dám ngông cuồng như vậy. Thần nghĩ phải trị tội bọn người Man di này.

Tiết Hoài An cũng vội vàng nói.

- Chu Nạp Ngôn, Tiết Bộ Đường, ta không đồng ý cách nhìn của hai vị.

Phùng Nguyên Phá cau mày nói:

- Nếu đổi lại là các ngươi, một bầu nhiệt huyết muốn được giúp Thánh thượng giải tỏa âu lo lại bị người khác sỉ nhục. Các ngươi sẽ làm thế nào?

- Trung quốc công, xem ra tình cảm của ngươi đối với bọn người Man di cũng thật sâu đậm.

Chu Đình lạnh lùng hừ một tiếng.

Các tộc trưởng đi đến trước đại điện, còn chưa bước ra ngoài liền nhìn thấy một đội Cận vệ Hoàng Gia xuất hiện. Tuy nhiên, hôm nay vào cung mọi người đều không đem theo vũ khí, đến cận vệ quân cũng tay không tấc sắt.

Nhưng đội Cận vệ quân, thân hình người nào cũng to lớn xếp hành một hàng ngang trước cửa điện. Những tộc trưởng thấy có người chặn bước chân của mình, càng tỏ ra tức giận, có người không giữ được bình tĩnh đã xông lên xô đẩy.

- Kẻ nào dám làm loạn, giết chết không tha!

Một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên, lạnh lùng đến cùng cực.

Hiên Viên Thiệu đã đứng trước mặt các tộc trưởng. Trong thiên hạ, vào cung được mang theo vũ khí chỉ có Hiên Viên Thiệu. Hiên Viên Thiệu là thống lĩnh Cận vệ quân Hoàng Gia, cũng là hộ vệ số một của Hoàng gia.

Năm khâm chức cho Hiệu Viên Thiệu làm Thống lĩnh Cận vệ quân, Hoàng đế đã hạ đặc chỉ, cho phép Hiên Viên Thiệu được phép mang theo vũ khí vào trong cung dù là ở bất kỳ thời điểm hay địa điểm nào. Vậy nên, hôm nay vào cung, Hiên Viên Thiệu vẫn mang theo cung tên trên người.

Những tộc trưởng này vốn hết sức lỗ mãng, không coi đội Cận vệ quân ra gì. Nhưng Hiên Viên Thiệu đột nhiên xuất hiện, trên người y toát ra một luồng sát khí vô cùng lạnh lẽo, khiến những tộc trưởng này bất giác biến sắc. Nhìn vẻ mặt trắng toát của người đối diện, trong đầu những tộc trưởng này cùng xuất hiện một ý nghĩ: Nếu xông lên thật, người này nhất định sẽ không nương tay.

- Để bọn họ về đi!

Sắc mặt Hoàng đế có vẻ không tệ, nhìn về phía Phùng Nguyên Phá nói:

- Người Man di không biết lễ nghi của Đại Tần. Đây là lần đầu bọn họ tái phạm, trẫm không trách cứ.

Phùng Nguyên Phá lập tức xoay người, nói cao giọng với những tộc trưởng kia vài câu. Bọn họ lập tức quay lại quỳ xuống dưới điện hành lễ.

- Thánh thượng, bọn họ nói do họ không hiểu cấp bậc lễ nghĩa. Kính mong Thánh thượng trị tội.

Phùng Nguyên Phá nói.

Hoàng Đế quơ tay nói:

- Trẫm đã nói, trẫm niệm tình bọn họ phạm tội lần đầu không trách cứ gì bọn họ. Trung quốc công, những lời Chu Nạp Ngôn vừa nói ngươi thấy thế nào? Người Man di vào triều liệu có làm phản?

- Thánh thượng, thần xin lấy đầu đảm bảo.

Phùng Nguyên Phá nghiêm mặt nói:

- Nếu bọn họ không thuần phục những quy định của chúng ta, thần xin tự tay giết chết bọn họ, sau đó sẽ dâng đầu của hạ thần tạ tội với Thánh thượng.

- Trung quốc công, thứ cho ta được nói thẳng. Nếu quả thực có ngày chúng làm loạn, cái đầu của ngươi cũng không thể cứu vãn tình thế.

Chu Đình nghiêm mặt nói.

Phùng Nguyên Phá nói:

- Thần đã từng nghĩ, chúng ta sẽ lợi dụng binh mã của bọn người Man di. Muốn bọn họ không thể làm loạn, chúng ta có hai cách.

- Hả?

- Đầu tiên, chúng ta sẽ điều binh lính Man di đến, nhưng số lượng sẽ hạn chế ở mức thấp nhất.

Phùng Nguyên Phá nói tiếp:

- Thứ hai, thần kính mong Thánh thượng sắc phong tước vị cho mười ba tộc trưởng Man di!

Y còn chưa nói dứt lời, Lễ Bộ Thượng thư Tiết Hoài An lập tức ngắt lời:

- Thánh thượng, việc này hoàn toàn không thể được. Việc phong sắc của Đại Tần ta rất ít. Nhiều viên quan có công lao lớn đối với triều đình còn chưa được sắc phong tước vị, sao có thể một lúc sắc phong cho mười ba tộc trưởng người Man di này được chứ?

Tiết Hoài An là Lễ Bộ Thượng thư, việc sắc phong tước vị thường do gã xử lý.

Hoàng đế nhìn về phía Phùng Nguyên Phá, hỏi:

- Trung quốc công, lý do phong tước cho bọn họ là gì?

- Phong tước cho bọn họ, bọn họ chính thức trở thành con dân của Đại Tần.

Phùng Nguyên phá nói tiếp:

- Thần nghĩ, nên xây dựng cho mười ba tộc trưởng người Man di ba phủ đệ ở phủ Vũ Bình. Sau người người Man di được điều đến sẽ giao cho triều đình quản lý. Còn những tộc trưởng xuất thân từ nhà võ sẽ ở tại phủ Vũ Bình, do quân Hà Tây bảo vệ.

Lời này vừa nói ra, mọi người đều hiểu. Để mười ba tộc trưởng này ở phủ Vũ Bình làm con tin, phòng khi quân binh Man di làm phản.

/1596

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status