Edit: Sahara
Uỳnh!
Âm thanh của cái đầu nổ mạnh vang lên khắp hội trường, trong nháy mắt, não của tên kia vỡ nát, máu thịt hỗn loạn chảy ướt sủng cả gáy của hắn.
"Gậy gỗ quả nhiên là thuận tay hơn đao kiếm!" Vân Lạc Phong cong cong khóe môi, ánh mắt tà tứ liếc nhìn qua những người khác, tiếp theo liền lập lại lời nói của Tiêu Ngọc Thanh trước đó: "Nào, chúng ta bắt đầu tỷ thí, xem thử ai là người giải quyết đối thủ trước tiên!"
Dứt lời, Vân Lạc Phong liền phóng mình vào giữa đám đông.
Vân Lạc Phong là người công tư phân minh, ngươi của Thiên Hồi Đế Quốc khắp nơi đều muốn giết cô, cho nên cô hạ thủ chẳng có một chút nương tay.
Tuy nhiên, người của Vô Song Đế Quốc lại chỉ muốn đánh bại cô mà thôi, cho nên, đối với bọn họ, Vân Lạc Phong không hề hạ sát chiêu...
Nói đến cùng thì Vân Lạc Phong cô cũng không phải là một kẻ thích lạm sát người vô tội, người mà cô giết đều là những kẻ muốn giết cô!
Thần sắc của Long Nguyên vốn dĩ đầy tươi cười, nhưng sau khi nhìn thấy thực lực của Tiêu Ngọc Thanh và Vân Lạc Phong thì cả khuôn mặt đều cứng đờ lại, long nhan chấn động.
"Tôn Linh Giả?" trong mắt Long Nguyên ngập tràn thần sắc không dám tin: "Hai người kia đều là Tôn Linh Giả? Đặc biệt là Vân Lạc Phong, ả vậy mà đã đột phá đến Tôn Linh Giả trung giai rồi?"
Tôn Linh Giả trung giai, trong tất cả những thiên tài trẻ tuổi, cũng chỉ có mỗi An Lan của Vô Song Đế Quốc là đã đạt tới thực lực bậc này.
Nhưng mà, An Lan so với Vân Lạc Phong còn lớn hơn vài tuổi, cũng được xưng tụng là người có thiên phú yêu nghiệt! Hiện tại Vân Lạc Phong còn trẻ như vậy mà đã có thực lực bậc này, thì trong toàn bộ đại lục còn có ai so sánh được với cô ta nữa đây?
Long Nguyên bỗng thấy có chút hối hận, nếu như hắn sớm biết thực lực của Vân Lạc Phong, thì chắc chắn sẽ không làm ra những chuyện như vậy. Đáng tiếc, tên đã khai cung làm sao còn bắt lại được, hắn dù có hối hận thì cũng không thể thay đổi được gì!
"Tôn Linh Giả trung giai?" hai bàn tay ngọc của Lăng Quý Phi gắt gao siết chặt, làm móng tay cũng đâm sâu vào lòng bàn tay, ánh mắt phẫn hận nhìn chằm chằm vào Vân Lạc Phong: "Con nha đầu thúi này lúc báo danh rõ ràng đã nói thực lực của mình là Thiên Linh Giả cao giai, làm sao đột nhiên lại biến thành Tôn Linh Giả trung giai? Ả nhất định là đã cố tính che giấu thực lực!"
Nếu như để nữ nhân này tiếp tục trưởng thành, chắc chắn sẽ gây bất lợi cho mình!
Người của các quốc gia khác cũng bị thực lực của Vân Lạc Phong dọa cho choáng váng, từng đôi mắt trợn to đầy kinh ngạc cứ nhìn chăm chú vào cô.
Ngay khi nhìn thấy An Lan ở trong tay Vân Lạc Phong không hề có sức chống trả, thì ánh mắt của mọi người lại càng giống như là đang trông thấy con kiến cưỡng gian con voi vậy.
Thật sự là quá không thể tưởng tượng được!
Rất nhiều thiên tài của Vô Song Đế Quốc dưới sự công kích của Vân Lạc Phong đều dần dần tan rã, cũng có rất nhiều người đã rớt xuống lôi đài, không ngừng kêu rên không thôi.
Đột nhiên, Vân Lạc Phong dừng lại công kích, khẽ nhíu mày: "So với Vô Song Đế Quốc, ta càng không muốn để cho Thiên Hồi Đế Quốc và Lam Tường Quốc bắt được thứ hạng trên các ngươi hơn, cho nên...."
Tức thì, Vân Lạc Phong xoay người, gậy gỗ trong tay nhấc lên một trận cuồng phong sắc bén, đem mấy tên thiên tài của Thiên Hồi Đế Quốc và Lam Tường Quốc đang đứng gần mép lôi đài, nhất nhất đều quét xuống hết khỏi lôi đài, ngã một cái phịch vào giữa đám đông.
An Lan ngơ ngác nhìn Vân Lạc Phong, trong lòng bỗng dâng lên một loại cảm giác kỳ quái lan tràn, ngay khi hắn nhìn thấy Vân Lạc Phong lại xoay người về phía mình, tức khắc, vội vàng nâng tay lên.
"Ta tự mình đi xuống, không cần làm phiền tới ngươi!"
Nhận thua, còn tốt hơn bị người ta quét xuống khỏi lôi đài.
Cho nên, An Lan rất thức thời mà tự mình nhảy khỏi lôi đài, sau có còn quay lại nhìn Vân Lạc Phong gật đầu một cái.
Ngay từ đầu, hắn xác thật là không muốn để cho Vân Lạc Phong đạp lên trên đầu của tam đại đế quốc, nhưng lúc này đây... Hắn lại cảm giác được, thiếu nữ này không phải là vật trong ao, sớm muộn cũng sẽ có một ngày như cá chép hóa rồng.
Trước khi Vân Lạc Phong còn chưa có ghi hận lên Vô Song Đế Quốc, hắn cần phải thu tay lại, không thể đối nghịch với nữ nhân này, nếu không, bằng vào thiên phú của nữ nhân này, rất có khả năng không bao lâu sau sẽ có thể tận diệt toàn bộ Vô Song Đế Quốc.
Người của Lưu Nguyệt Đế Quốc thấy người của Vô Song Đế Quốc đều đã thoái lui, cũng không còn ham chiến làm gì nữa, tất cả cùng nhảy khỏi lôi đài, chật vật rời khỏi hội trường.
_____
***Sa rất thích cái cảnh An Lan giơ tay ngăn Vân Lạc Phong tiến tới rồi nói tự mình đi xuống. Tưởng tượng ra thui là thấy mắc cười.
Uỳnh!
Âm thanh của cái đầu nổ mạnh vang lên khắp hội trường, trong nháy mắt, não của tên kia vỡ nát, máu thịt hỗn loạn chảy ướt sủng cả gáy của hắn.
"Gậy gỗ quả nhiên là thuận tay hơn đao kiếm!" Vân Lạc Phong cong cong khóe môi, ánh mắt tà tứ liếc nhìn qua những người khác, tiếp theo liền lập lại lời nói của Tiêu Ngọc Thanh trước đó: "Nào, chúng ta bắt đầu tỷ thí, xem thử ai là người giải quyết đối thủ trước tiên!"
Dứt lời, Vân Lạc Phong liền phóng mình vào giữa đám đông.
Vân Lạc Phong là người công tư phân minh, ngươi của Thiên Hồi Đế Quốc khắp nơi đều muốn giết cô, cho nên cô hạ thủ chẳng có một chút nương tay.
Tuy nhiên, người của Vô Song Đế Quốc lại chỉ muốn đánh bại cô mà thôi, cho nên, đối với bọn họ, Vân Lạc Phong không hề hạ sát chiêu...
Nói đến cùng thì Vân Lạc Phong cô cũng không phải là một kẻ thích lạm sát người vô tội, người mà cô giết đều là những kẻ muốn giết cô!
Thần sắc của Long Nguyên vốn dĩ đầy tươi cười, nhưng sau khi nhìn thấy thực lực của Tiêu Ngọc Thanh và Vân Lạc Phong thì cả khuôn mặt đều cứng đờ lại, long nhan chấn động.
"Tôn Linh Giả?" trong mắt Long Nguyên ngập tràn thần sắc không dám tin: "Hai người kia đều là Tôn Linh Giả? Đặc biệt là Vân Lạc Phong, ả vậy mà đã đột phá đến Tôn Linh Giả trung giai rồi?"
Tôn Linh Giả trung giai, trong tất cả những thiên tài trẻ tuổi, cũng chỉ có mỗi An Lan của Vô Song Đế Quốc là đã đạt tới thực lực bậc này.
Nhưng mà, An Lan so với Vân Lạc Phong còn lớn hơn vài tuổi, cũng được xưng tụng là người có thiên phú yêu nghiệt! Hiện tại Vân Lạc Phong còn trẻ như vậy mà đã có thực lực bậc này, thì trong toàn bộ đại lục còn có ai so sánh được với cô ta nữa đây?
Long Nguyên bỗng thấy có chút hối hận, nếu như hắn sớm biết thực lực của Vân Lạc Phong, thì chắc chắn sẽ không làm ra những chuyện như vậy. Đáng tiếc, tên đã khai cung làm sao còn bắt lại được, hắn dù có hối hận thì cũng không thể thay đổi được gì!
"Tôn Linh Giả trung giai?" hai bàn tay ngọc của Lăng Quý Phi gắt gao siết chặt, làm móng tay cũng đâm sâu vào lòng bàn tay, ánh mắt phẫn hận nhìn chằm chằm vào Vân Lạc Phong: "Con nha đầu thúi này lúc báo danh rõ ràng đã nói thực lực của mình là Thiên Linh Giả cao giai, làm sao đột nhiên lại biến thành Tôn Linh Giả trung giai? Ả nhất định là đã cố tính che giấu thực lực!"
Nếu như để nữ nhân này tiếp tục trưởng thành, chắc chắn sẽ gây bất lợi cho mình!
Người của các quốc gia khác cũng bị thực lực của Vân Lạc Phong dọa cho choáng váng, từng đôi mắt trợn to đầy kinh ngạc cứ nhìn chăm chú vào cô.
Ngay khi nhìn thấy An Lan ở trong tay Vân Lạc Phong không hề có sức chống trả, thì ánh mắt của mọi người lại càng giống như là đang trông thấy con kiến cưỡng gian con voi vậy.
Thật sự là quá không thể tưởng tượng được!
Rất nhiều thiên tài của Vô Song Đế Quốc dưới sự công kích của Vân Lạc Phong đều dần dần tan rã, cũng có rất nhiều người đã rớt xuống lôi đài, không ngừng kêu rên không thôi.
Đột nhiên, Vân Lạc Phong dừng lại công kích, khẽ nhíu mày: "So với Vô Song Đế Quốc, ta càng không muốn để cho Thiên Hồi Đế Quốc và Lam Tường Quốc bắt được thứ hạng trên các ngươi hơn, cho nên...."
Tức thì, Vân Lạc Phong xoay người, gậy gỗ trong tay nhấc lên một trận cuồng phong sắc bén, đem mấy tên thiên tài của Thiên Hồi Đế Quốc và Lam Tường Quốc đang đứng gần mép lôi đài, nhất nhất đều quét xuống hết khỏi lôi đài, ngã một cái phịch vào giữa đám đông.
An Lan ngơ ngác nhìn Vân Lạc Phong, trong lòng bỗng dâng lên một loại cảm giác kỳ quái lan tràn, ngay khi hắn nhìn thấy Vân Lạc Phong lại xoay người về phía mình, tức khắc, vội vàng nâng tay lên.
"Ta tự mình đi xuống, không cần làm phiền tới ngươi!"
Nhận thua, còn tốt hơn bị người ta quét xuống khỏi lôi đài.
Cho nên, An Lan rất thức thời mà tự mình nhảy khỏi lôi đài, sau có còn quay lại nhìn Vân Lạc Phong gật đầu một cái.
Ngay từ đầu, hắn xác thật là không muốn để cho Vân Lạc Phong đạp lên trên đầu của tam đại đế quốc, nhưng lúc này đây... Hắn lại cảm giác được, thiếu nữ này không phải là vật trong ao, sớm muộn cũng sẽ có một ngày như cá chép hóa rồng.
Trước khi Vân Lạc Phong còn chưa có ghi hận lên Vô Song Đế Quốc, hắn cần phải thu tay lại, không thể đối nghịch với nữ nhân này, nếu không, bằng vào thiên phú của nữ nhân này, rất có khả năng không bao lâu sau sẽ có thể tận diệt toàn bộ Vô Song Đế Quốc.
Người của Lưu Nguyệt Đế Quốc thấy người của Vô Song Đế Quốc đều đã thoái lui, cũng không còn ham chiến làm gì nữa, tất cả cùng nhảy khỏi lôi đài, chật vật rời khỏi hội trường.
_____
***Sa rất thích cái cảnh An Lan giơ tay ngăn Vân Lạc Phong tiến tới rồi nói tự mình đi xuống. Tưởng tượng ra thui là thấy mắc cười.
/2169
|