Editor: Sam Sam - DĐ LQĐ
“Rốt cuộc là ai dám đụng đến đệ tử của bọn ta!”
Đáy mắt Tuyết Oánh xẹt qua một tia lạnh lùng, giọng nói hoàn toàn lạnh nhạt.
“Tuyết Óanh trưởng lão, trong học viện Vân Lạc Phong có hai bằng hữu, Vương Mộc Cảnh cho rằng Vân Lạc Phong chết trận trong tay Hồ Li, cho nên đả thương bằng hữu của Vân Lạc Phong, Vân Lạc Phong vốn định tìm Vương Mộc Cảnh tính sổ, ai ngờ hắn ta bắt lấy hai người bằng hữu kia, dùng tính mạng của bọn họ để uy hiếp, bởi vậy……”
Một câu kế tiếp, lão giả cũng không cần nhiều lời nữa, năm vị trưởng lão liền hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì.
“Hừ!” Lăng Hải hừ lạnh một tiếng, “Vương Mộc Cảnh tự mình tìm chết, không trách người khác được, đồ đệ ta không có làm sai cái gì, có phải những người trong Chấp Sự Đường tới tìm đồ đệ ta tính sổ hay không?”
“Không sai.”
Lão giả gật gật đầu: “Chấp Sự Đường muốn truy cứu trách nhiệm.”
“Không đúng,” Tuyết Oánh hơi chau mày lại, “Đồ đệ ta đánh bại Hồ Li, cũng có thể xâm nhập vào Thiên bảng rồi, vì sao người Chấp Sự Đường có lá gan tìm nàng?”
Lão giả thật cẩn thận nhìn mắt mấy vị trưởng lão: “Người Chấp Sự Đường nói, học viện sẽ không thừa nhận thân phận của Vân cô nương!”
“Ha ha ha!”
Lăng Hải cuồng tiếu hai tiếng: “Học viện này khi nào thì đến lượt Chấp Sự Đường làm chủ! Dám khi dễ đồ đệ ta, ta muốn khiến bọn họ trả giá đại giới!”
Đùng!
Lăng Hải đánh một quyền vào trên tường, trong nháy mắt vách tường bị hõm vào một lỗ thật lớn, bỗng nhiên, bóng dáng của hắn nhanh chóng xông ra ngoài.
“Chúng ta cũng đi!” Đôi mắt xinh đẹp của Tuyết Oánh trầm xuống, “Dù sao ta cũng chưa có chết đâu, thế mà có người dám bắt nạt tới cửa, Chấp Sự Đường này thật quá đáng!”
……
Ngay lúc các lão giả tiến đến viện binh, người Chấp Sự Đường lại tới tìm Vân Lạc Phong lần nữa.
Người đến lần này chính là Đường chủ Tả Văn của Chấp Sự Đường, có lẽ là bởi vì chuyện của Mộ Nhiên cùng Hồ Li mà bọn họ không dám mạnh mẽ áp giải Vân Lạc Phong, mà là mời nàng đến một chuyến.
Khi Hồ Li cùng Mộ Nhiên nghe được tin tức thì Vân Lạc Phong đã đi theo người của Chấp Sự Đường ……
Giờ phút này, trong Chấp Sự Đường tràn đầy hình cụ, Tả Văn cao cao tại thượng ngồi ở trên ghế gỗ màu đen, sắc mặt nghiêm khắc quét về phía thiếu nữ ở dưới, giọng nói lạnh lùng trầm trầm: “Vân Lạc Phong, ngươi biết tội chưa!”
Thiếu nữ tà khí nghiêm nghị, khuôn mặt tuyệt mỹ hiện lên một nụ cười, thân mình lười biếng, hơi nâng mắt lên nhìn Tả Văn.
“Chấp Sự Đường các ngươi mời ta tới làm khách, đây là thái độ với khách sao? Ngay cả cái ghế dựa cũng không có?”
Con ngươi Tả Văn trầm xuống, giọng nói lạnh lùng: “Vân Lạc Phong, ngươi cho rằng Chấp Sự Đường là địa phương nào? Ta nói cho ngươi biết, hôm nay ta ở nơi này, ta muốn ngươi sống, ngươi mới có thể sống, ta bảo ngươi chết, ngươi phải chết!”
Vân Lạc Phong lười biếng cong cong khóe môi: “Vương Dịch Chi cho ngươi bao nhiêu lễ vật?”
Tả Văn sửng sốt, trên mặt phẫn nộ vì bị người ta nói toạc ra bí mật, hắn lạnh giọng quát: “Vân Lạc Phong, Chấp Sự Đường ta từ trước đến nay theo lẽ công bằng mà xử trí! Đừng nói hiện tại ngươi còn không phải là đệ tử Thiên bảng, cho dù ngươi tiến vào Thiên bảng, chỉ cần ngươi phạm vào sai lầm, ta đều có tư cách trừng phạt ngươi!”
Học viện là một nơi chú trọng thiên tài, bởi thế chỉ cần tiến vào Thiên bảng thì quyền uy liền cao hơn các đường chủ.
Nhưng cũng có một ngoại lệ……
Đó chính là, học viện không cho phép hạ sát thủ với đồng học, cho dù là thiên tài trong Thiên bảng cũng không thể!
Nếu như thiên tài Thiên bảng phạm phải sai lầm, Chấp Sự Đường cũng có tư cách trừng phạt bọn họ!
“Người đâu, kéo Vân Lạc Phong xuống cho ta, dùng que hàn hung hăng trừng phạt ả cho ta!”
“Vâng!”
Sau khi Tả Văn dứt lời, lập tức có hai người tiến lên, muốn áp trụ thân thể Vân Lạc Phong.
Nhưng mà, hai người kia còn không có đụng tới nàng thì phịch một tiếng, trên người nàng liền kích động ra một luồng sức mạnh, đẩy hai người kia lui vài bước.
“Rốt cuộc là ai dám đụng đến đệ tử của bọn ta!”
Đáy mắt Tuyết Oánh xẹt qua một tia lạnh lùng, giọng nói hoàn toàn lạnh nhạt.
“Tuyết Óanh trưởng lão, trong học viện Vân Lạc Phong có hai bằng hữu, Vương Mộc Cảnh cho rằng Vân Lạc Phong chết trận trong tay Hồ Li, cho nên đả thương bằng hữu của Vân Lạc Phong, Vân Lạc Phong vốn định tìm Vương Mộc Cảnh tính sổ, ai ngờ hắn ta bắt lấy hai người bằng hữu kia, dùng tính mạng của bọn họ để uy hiếp, bởi vậy……”
Một câu kế tiếp, lão giả cũng không cần nhiều lời nữa, năm vị trưởng lão liền hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì.
“Hừ!” Lăng Hải hừ lạnh một tiếng, “Vương Mộc Cảnh tự mình tìm chết, không trách người khác được, đồ đệ ta không có làm sai cái gì, có phải những người trong Chấp Sự Đường tới tìm đồ đệ ta tính sổ hay không?”
“Không sai.”
Lão giả gật gật đầu: “Chấp Sự Đường muốn truy cứu trách nhiệm.”
“Không đúng,” Tuyết Oánh hơi chau mày lại, “Đồ đệ ta đánh bại Hồ Li, cũng có thể xâm nhập vào Thiên bảng rồi, vì sao người Chấp Sự Đường có lá gan tìm nàng?”
Lão giả thật cẩn thận nhìn mắt mấy vị trưởng lão: “Người Chấp Sự Đường nói, học viện sẽ không thừa nhận thân phận của Vân cô nương!”
“Ha ha ha!”
Lăng Hải cuồng tiếu hai tiếng: “Học viện này khi nào thì đến lượt Chấp Sự Đường làm chủ! Dám khi dễ đồ đệ ta, ta muốn khiến bọn họ trả giá đại giới!”
Đùng!
Lăng Hải đánh một quyền vào trên tường, trong nháy mắt vách tường bị hõm vào một lỗ thật lớn, bỗng nhiên, bóng dáng của hắn nhanh chóng xông ra ngoài.
“Chúng ta cũng đi!” Đôi mắt xinh đẹp của Tuyết Oánh trầm xuống, “Dù sao ta cũng chưa có chết đâu, thế mà có người dám bắt nạt tới cửa, Chấp Sự Đường này thật quá đáng!”
……
Ngay lúc các lão giả tiến đến viện binh, người Chấp Sự Đường lại tới tìm Vân Lạc Phong lần nữa.
Người đến lần này chính là Đường chủ Tả Văn của Chấp Sự Đường, có lẽ là bởi vì chuyện của Mộ Nhiên cùng Hồ Li mà bọn họ không dám mạnh mẽ áp giải Vân Lạc Phong, mà là mời nàng đến một chuyến.
Khi Hồ Li cùng Mộ Nhiên nghe được tin tức thì Vân Lạc Phong đã đi theo người của Chấp Sự Đường ……
Giờ phút này, trong Chấp Sự Đường tràn đầy hình cụ, Tả Văn cao cao tại thượng ngồi ở trên ghế gỗ màu đen, sắc mặt nghiêm khắc quét về phía thiếu nữ ở dưới, giọng nói lạnh lùng trầm trầm: “Vân Lạc Phong, ngươi biết tội chưa!”
Thiếu nữ tà khí nghiêm nghị, khuôn mặt tuyệt mỹ hiện lên một nụ cười, thân mình lười biếng, hơi nâng mắt lên nhìn Tả Văn.
“Chấp Sự Đường các ngươi mời ta tới làm khách, đây là thái độ với khách sao? Ngay cả cái ghế dựa cũng không có?”
Con ngươi Tả Văn trầm xuống, giọng nói lạnh lùng: “Vân Lạc Phong, ngươi cho rằng Chấp Sự Đường là địa phương nào? Ta nói cho ngươi biết, hôm nay ta ở nơi này, ta muốn ngươi sống, ngươi mới có thể sống, ta bảo ngươi chết, ngươi phải chết!”
Vân Lạc Phong lười biếng cong cong khóe môi: “Vương Dịch Chi cho ngươi bao nhiêu lễ vật?”
Tả Văn sửng sốt, trên mặt phẫn nộ vì bị người ta nói toạc ra bí mật, hắn lạnh giọng quát: “Vân Lạc Phong, Chấp Sự Đường ta từ trước đến nay theo lẽ công bằng mà xử trí! Đừng nói hiện tại ngươi còn không phải là đệ tử Thiên bảng, cho dù ngươi tiến vào Thiên bảng, chỉ cần ngươi phạm vào sai lầm, ta đều có tư cách trừng phạt ngươi!”
Học viện là một nơi chú trọng thiên tài, bởi thế chỉ cần tiến vào Thiên bảng thì quyền uy liền cao hơn các đường chủ.
Nhưng cũng có một ngoại lệ……
Đó chính là, học viện không cho phép hạ sát thủ với đồng học, cho dù là thiên tài trong Thiên bảng cũng không thể!
Nếu như thiên tài Thiên bảng phạm phải sai lầm, Chấp Sự Đường cũng có tư cách trừng phạt bọn họ!
“Người đâu, kéo Vân Lạc Phong xuống cho ta, dùng que hàn hung hăng trừng phạt ả cho ta!”
“Vâng!”
Sau khi Tả Văn dứt lời, lập tức có hai người tiến lên, muốn áp trụ thân thể Vân Lạc Phong.
Nhưng mà, hai người kia còn không có đụng tới nàng thì phịch một tiếng, trên người nàng liền kích động ra một luồng sức mạnh, đẩy hai người kia lui vài bước.
/2169
|