Editor: Sam Sam - DĐ LQĐ
Thân mình mỹ phụ run rẩy kịch liệt, nàng ta đã có thể nhìn thấy được ánh mắt trào phúng của những người kia.
“Nha đầu thúi, ngươi đang nói bậy, cẩn thận ta xé nát miệng ngươi!”
Tiểu loli hừ một tiếng: “Vừa rồi, ngươi dùng mạng của Tử Hạo ca ca để uy hiếp ta, bức bách ta thừa nhận chuyện này, nếu ta không đồng ý, ngươi sẽ xuống tay với huynh ấy! Mấy tháng qua, là Tử Hạo ca ca liều mạng bảo vệ ta mới có thể sống sót, vì Tử Hạo ca ca, ta bị buộc bất đắc dĩ, chỉ có thể tùy ý ngươi khống chế!”
Đám người kia đã bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ về phía mỹ phụ, những ánh mắt trào phúng khinh miệt giống như cây gai hung hăng đâm vào trong lòng nàng ta.
Tiểu loli nắm lấy tay An Tử Hạo, tiếp tục nói: “Ngươi nói ta ăn không uống không ở Quý gia, mà Quý gia nuôi dưỡng ta 6 năm, ta nên trả giá vì Quý gia!”
“Quý Phỉ!” Mỹ phụ muốn quát bảo tiểu loli ngưng lại.
Nhưng tiểu loli cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn một cái, kể ra hành vi phạm tội không ngừng.
“Quý gia là do cha mẹ lập ra, ta là nữ nhi bọn họ nhận nuôi, cũng là nữ nhi duy nhất! Ngươi lại cho rằng ta chỉ là một người ngoài! Các ngươi mới là người thân duy nhất của cha mẹ ta, còn nói tất cả Quý gia là thứ các ngươi nên có, ta chỉ là một người ăn không uống không ở nhờ Quý gia!”
Phía trên đường phố, đám người vây xem cũng không nhìn được nữa, giọng nói chỉ trích chen chúc bay tới như thủy triều hướng về phía mỹ phụ.
“Phu nhân Quý gia lại có thể nói ra mấy lời đó, chậc chậc, thật sự là tri nhân tri diện bất tri tâm, ta còn tưởng rằng nàng đối xử với Quý Phỉ tốt lắm chứ.”
“Tuy rằng Quý Phỉ chỉ là một dưỡng nữ, nhưng cũng là nữ nhi mà gia chủ tiền nhiệm của Quý gia thu dưỡng, trên gia phả, nàng mới là người thừa kế của Quý gia theo lý thường, nếu không phải Quý Phỉ nhỏ tuổi, gia chủ tiền nhiệm của Quý gia cũng sẽ không giao gia tộc cho đệ đệ mình khi hấp hối đâu!”
“Đáng tiếc chính là, gia chủ tiền nhiệm không biết nhìn người, Quý Phỉ ở Quý gia chịu hết ủy khuất, còn thiếu nước bị người ta bán đi, đã thế còn bị mang tiếng là một kẻ ăn không uống không, vô sỉ công bố Quý gia phí công nuôi dưỡng Quý Phỉ sáu năm? Chậc chậc, sáu năm này là bọn họ nuôi sao? Đó là gia chủ tiền nhiệm tự mình nuôi nấng nữ nhi!”
“Nhiều năm qua, đôi vợ chồng vô sỉ này cũng ăn ở miễn phí ở Quý gia đó, hưởng thụ ơn nghĩa mà Quý gia mang tới cho bọn họ, nhưng cha mẹ con bé mới chết có một năm, liền muốn bán nữ nhi của người ta đi cấp, ta đã từng thấy vô sỉ, nhưng vô sỉ đến mức thế kia thì chỉ có một cặp này thôi!”
“Hôm nay, ta thật sự là mở rộng tầm mắt……”
Sau khi nói hết lời trong lòng, Quý Phỉ cảm thấy cả người nhẹ nhàng, nhiều ngày không cam lòng cùng phẫn nộ, cuối cùng cũng được thể hiện ra hết trước mặt người khác.
Thân mình mỹ phụ mềm nhũn, tê liệt ngã xuống trên mặt đất, trên trán nàng xuất hiện một tầng mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt.
“Đan Mẫn!” Nam nhân trung niên phẫn nộ nhìn ả ta, “Nó nói có phải sự thật hay không?”
Sắc mặt Đan Mẫn càng thêm tái nhợt, đột nhiên, nàng nở nụ cười, nụ cười kia mang theo âm ngoan.
“Chẳng lẽ ta nói không đúng sao? Nó vốn dĩ chính ăn không uống không ở Quý gia! Thân thể của nó lại không có huyết mạch Quý gia, nó căn bản không được xem là người Quý gia ta!” Mỹ phụ đầu tóc tán loạn xuống, giống như một kẻ điên, trong hai mắt phát ra ra ánh sáng âm u xanh biếc, “Quý gia là của chúng ta! Nhất định không thể để cho tiểu tiện nhân Quý Phỉ kia!”
“Câm miệng!”
Tới thời điểm này, Vân Tiêu đã hoàn thành xong công việc, nam nhân trung niên bước nhanh đến trước mặt Đan Mẫn, hung hăng ném một cái tát lên trên mặt nàng ta.
“Ai cho phép ngươi nói ra mấy lời đó? Phỉ Phỉ là nữ nhi duy nhất của đệ đệ ta, ngươi dám nói nó ăn không uống không?”
Thân mình mỹ phụ run rẩy kịch liệt, nàng ta đã có thể nhìn thấy được ánh mắt trào phúng của những người kia.
“Nha đầu thúi, ngươi đang nói bậy, cẩn thận ta xé nát miệng ngươi!”
Tiểu loli hừ một tiếng: “Vừa rồi, ngươi dùng mạng của Tử Hạo ca ca để uy hiếp ta, bức bách ta thừa nhận chuyện này, nếu ta không đồng ý, ngươi sẽ xuống tay với huynh ấy! Mấy tháng qua, là Tử Hạo ca ca liều mạng bảo vệ ta mới có thể sống sót, vì Tử Hạo ca ca, ta bị buộc bất đắc dĩ, chỉ có thể tùy ý ngươi khống chế!”
Đám người kia đã bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ về phía mỹ phụ, những ánh mắt trào phúng khinh miệt giống như cây gai hung hăng đâm vào trong lòng nàng ta.
Tiểu loli nắm lấy tay An Tử Hạo, tiếp tục nói: “Ngươi nói ta ăn không uống không ở Quý gia, mà Quý gia nuôi dưỡng ta 6 năm, ta nên trả giá vì Quý gia!”
“Quý Phỉ!” Mỹ phụ muốn quát bảo tiểu loli ngưng lại.
Nhưng tiểu loli cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn một cái, kể ra hành vi phạm tội không ngừng.
“Quý gia là do cha mẹ lập ra, ta là nữ nhi bọn họ nhận nuôi, cũng là nữ nhi duy nhất! Ngươi lại cho rằng ta chỉ là một người ngoài! Các ngươi mới là người thân duy nhất của cha mẹ ta, còn nói tất cả Quý gia là thứ các ngươi nên có, ta chỉ là một người ăn không uống không ở nhờ Quý gia!”
Phía trên đường phố, đám người vây xem cũng không nhìn được nữa, giọng nói chỉ trích chen chúc bay tới như thủy triều hướng về phía mỹ phụ.
“Phu nhân Quý gia lại có thể nói ra mấy lời đó, chậc chậc, thật sự là tri nhân tri diện bất tri tâm, ta còn tưởng rằng nàng đối xử với Quý Phỉ tốt lắm chứ.”
“Tuy rằng Quý Phỉ chỉ là một dưỡng nữ, nhưng cũng là nữ nhi mà gia chủ tiền nhiệm của Quý gia thu dưỡng, trên gia phả, nàng mới là người thừa kế của Quý gia theo lý thường, nếu không phải Quý Phỉ nhỏ tuổi, gia chủ tiền nhiệm của Quý gia cũng sẽ không giao gia tộc cho đệ đệ mình khi hấp hối đâu!”
“Đáng tiếc chính là, gia chủ tiền nhiệm không biết nhìn người, Quý Phỉ ở Quý gia chịu hết ủy khuất, còn thiếu nước bị người ta bán đi, đã thế còn bị mang tiếng là một kẻ ăn không uống không, vô sỉ công bố Quý gia phí công nuôi dưỡng Quý Phỉ sáu năm? Chậc chậc, sáu năm này là bọn họ nuôi sao? Đó là gia chủ tiền nhiệm tự mình nuôi nấng nữ nhi!”
“Nhiều năm qua, đôi vợ chồng vô sỉ này cũng ăn ở miễn phí ở Quý gia đó, hưởng thụ ơn nghĩa mà Quý gia mang tới cho bọn họ, nhưng cha mẹ con bé mới chết có một năm, liền muốn bán nữ nhi của người ta đi cấp, ta đã từng thấy vô sỉ, nhưng vô sỉ đến mức thế kia thì chỉ có một cặp này thôi!”
“Hôm nay, ta thật sự là mở rộng tầm mắt……”
Sau khi nói hết lời trong lòng, Quý Phỉ cảm thấy cả người nhẹ nhàng, nhiều ngày không cam lòng cùng phẫn nộ, cuối cùng cũng được thể hiện ra hết trước mặt người khác.
Thân mình mỹ phụ mềm nhũn, tê liệt ngã xuống trên mặt đất, trên trán nàng xuất hiện một tầng mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt.
“Đan Mẫn!” Nam nhân trung niên phẫn nộ nhìn ả ta, “Nó nói có phải sự thật hay không?”
Sắc mặt Đan Mẫn càng thêm tái nhợt, đột nhiên, nàng nở nụ cười, nụ cười kia mang theo âm ngoan.
“Chẳng lẽ ta nói không đúng sao? Nó vốn dĩ chính ăn không uống không ở Quý gia! Thân thể của nó lại không có huyết mạch Quý gia, nó căn bản không được xem là người Quý gia ta!” Mỹ phụ đầu tóc tán loạn xuống, giống như một kẻ điên, trong hai mắt phát ra ra ánh sáng âm u xanh biếc, “Quý gia là của chúng ta! Nhất định không thể để cho tiểu tiện nhân Quý Phỉ kia!”
“Câm miệng!”
Tới thời điểm này, Vân Tiêu đã hoàn thành xong công việc, nam nhân trung niên bước nhanh đến trước mặt Đan Mẫn, hung hăng ném một cái tát lên trên mặt nàng ta.
“Ai cho phép ngươi nói ra mấy lời đó? Phỉ Phỉ là nữ nhi duy nhất của đệ đệ ta, ngươi dám nói nó ăn không uống không?”
/2169
|