Edit: Quỳnh Lê.
Hai ngày sau.
Khách mời đến đầy nhà, nhiều người qua lại, ban đầu rất khó để gặp những cường giả của các châu, nhưng hiện tại tất cả bọn họ đều tập trung đứng ở trước cửa của Quân gia.
Bởi vì quá nhiều người đến, nên Quân lão gia tử liền hạ lệnh xe ngựa chỉ có thể ngừng ở trăm mét ngoài cửa Quân gia, mặc dù những cường giả đó tính tình đều kiêu ngạo, nhưng hiện giờ cũng chỉ thuận theo mệnh lệnh của Quân Huyễn.
Giờ phút này, ở ngoài cửa chính của Quân gia, Ngụy Linh nhìn những cường giả đi đến Quân gia không dứt, dưới đáy mắt xuất hiện một đạo tia sáng, nàng quay đầu nhìn về thiếu niên tuấn mĩ bên cạnh, trịnh trọng phân phó nói: “Nếu ngươi gặp được ngoại tôn nữ của Quân lão gia tử, nhất định phải dùng thủ đoạn để kết giao, nhưng phải trong sạch biết không?”
Thiếu niên này xem như là người phía sau của chính mình trong Ngụy gia, mặc dù thân là chi thứ nhưng thiên phú lại xuất chúng, càng quan trọng hơn là lớn lên rất tuấn mỹ, nàng tin sẽ không làm chướng mắt người Quân gia.
Theo lý thuyết, thế lực của Quân gia như vậy, nhất định là muốn liên hôn cùng với các châu chủ, đáng tiếc trong mấy châu lục, Đông Châu chỉ có một đại tiểu thư, Bắc Châu có hai người nhi tử lại một chết một tàn phế, thực lực của Tây Châu quá yếu, còn các thiếu gia của Nam Châu và Trung Châu đều đã có thê tử, Quân lão gia tử tuyệt đối không thể để ngoại tôn nữ của mình làm thiếp.
Vì vậy, nàng mới có thể tin tưởng vào Ngụy gia như vậy……
“Vâng thưa Linh tỷ.”
Thiếu niên hơi hơi mỉm cười, trong ánh mắt hiện rõ vẻ nhất định sẽ làm được.
“Đi thôi.”
Ngụy Linh hô hấp một hơi thật sâu, chậm rãi đi vào trong sân.
Trong sân ồn ào, các thế lực đều đã phái người đi trước, còn có một ít người quen biết nhau chính là bằng mặt không bằng lòng bắt chuyện với nhau.
“Ngụy Nguyệt, ngươi phải nhớ kĩ một điều!” Ngụy Linh chậm rãi dừng bước chân, đôi mắt hơi nheo lại thành một cong, “Nam nhân kia gọi là Diệp Cảnh Thần, là vị hôn phu của ta! Nếu ngươi thấy bên cạnh hắn có nữ nhân khác, không cần khách khí! Cứ trực tiếp mắng nàng cho ta!”
Nếu Quân Phượng Linh nghe được lời này của Ngụy Linh nhất định sẽ rất giận dữ.
Người như vậy còn không biết xấu hổ, chỉ sợ tính tình người có tốt đến mấy cũng đều sẽ không chịu đựng được.
Phu quân của mình, khi nào lại trở thành vị hôn phu của người khác? Đặc biệt, vị hôn phu này do chính bản thân họ tự phong……
Một câu này, Ngụy Linh không phải nói với thiến niên tuấn mĩ mà là một thiếu nữ khác bên cạnh nàng.
Ngụy Linh tốt xấu gì cũng là thân phận người thừa kế của Ngụy gia, vì vậy không có năng nàng lấy thân phận này để mạo hiểm.
Cho là Diệp Kỳ cùng Quân Phượng Linh phạm vào sai lầm lớn, nhưng bọn họ là ở trên địa bàn của Quân gia, nếu như làm náo loạn ở Quân gia, khẳng định sẽ khiến cho Quân gia tức giận, vì vậy nàng mới đem Ngụy Nguyệt đến, hơn nữa đem nàng đẩy lên đầu ngọn sóng gió.
“Tiểu thư……” Ngụy Nguyệt có chút khiếp sợ nhìn Ngụy Linh, gắt gao cắn môi, trên mặt tràn đầy lo lắng.
Nàng là người của chi thứ, thiên phú lại cực kỳ kém, vì vậy không có tư cách xưng hô với Ngụy Linh là tỷ tỷ, ngược lại cùng với nô tỳ giống nhau đều gọi nàng là tiểu thư.
“Đây là mệnh lệnh!” sắc mặt Ngụy Linh trầm xuống, “Đừng quên ngươi chỉ là một phế vật mà thôi, Ngụy gia ta nuôi sống một cái mệnh tiện như ngươi, cũng đủ để không làm ngươi thất vọng, nếu ngươi muốn cha mẹ ngươi bảo toàn mạng sống, thì phải nghe lời ta nói!”
Thân mình Ngụy Nguyệt run lên, hơi cúi đầu, không dám nói thêm gì nữa.
Nhìn đến bộ dáng này của nàng, Ngụy Linh thả lỏng giọng điệu: “Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi nói mấy câu thôi, Quân gia sẽ không trừng phạt ngươi, có lẽ họ còn sẽ cảm tạ ngươi vì ngươi đã vạch trần bộ mặt thật của những người đó, miễn cho Linh nhi cô nương bị lừa.”
Sẽ không trừng phạt nàng?
Ngụy Nguyệt cười khổ một tiếng, nếu đúng như vậy, tại vì sao ngươi không đứng ra nói chuyện, một hai phải đem ta đẩy đi?
Mặc dù trong lòng nàng không vui, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể nghe theo Ngụy Linh, nếu không, chỉ sợ sẽ liên lụy cha mẹ ở Ngụy gia.
Hai ngày sau.
Khách mời đến đầy nhà, nhiều người qua lại, ban đầu rất khó để gặp những cường giả của các châu, nhưng hiện tại tất cả bọn họ đều tập trung đứng ở trước cửa của Quân gia.
Bởi vì quá nhiều người đến, nên Quân lão gia tử liền hạ lệnh xe ngựa chỉ có thể ngừng ở trăm mét ngoài cửa Quân gia, mặc dù những cường giả đó tính tình đều kiêu ngạo, nhưng hiện giờ cũng chỉ thuận theo mệnh lệnh của Quân Huyễn.
Giờ phút này, ở ngoài cửa chính của Quân gia, Ngụy Linh nhìn những cường giả đi đến Quân gia không dứt, dưới đáy mắt xuất hiện một đạo tia sáng, nàng quay đầu nhìn về thiếu niên tuấn mĩ bên cạnh, trịnh trọng phân phó nói: “Nếu ngươi gặp được ngoại tôn nữ của Quân lão gia tử, nhất định phải dùng thủ đoạn để kết giao, nhưng phải trong sạch biết không?”
Thiếu niên này xem như là người phía sau của chính mình trong Ngụy gia, mặc dù thân là chi thứ nhưng thiên phú lại xuất chúng, càng quan trọng hơn là lớn lên rất tuấn mỹ, nàng tin sẽ không làm chướng mắt người Quân gia.
Theo lý thuyết, thế lực của Quân gia như vậy, nhất định là muốn liên hôn cùng với các châu chủ, đáng tiếc trong mấy châu lục, Đông Châu chỉ có một đại tiểu thư, Bắc Châu có hai người nhi tử lại một chết một tàn phế, thực lực của Tây Châu quá yếu, còn các thiếu gia của Nam Châu và Trung Châu đều đã có thê tử, Quân lão gia tử tuyệt đối không thể để ngoại tôn nữ của mình làm thiếp.
Vì vậy, nàng mới có thể tin tưởng vào Ngụy gia như vậy……
“Vâng thưa Linh tỷ.”
Thiếu niên hơi hơi mỉm cười, trong ánh mắt hiện rõ vẻ nhất định sẽ làm được.
“Đi thôi.”
Ngụy Linh hô hấp một hơi thật sâu, chậm rãi đi vào trong sân.
Trong sân ồn ào, các thế lực đều đã phái người đi trước, còn có một ít người quen biết nhau chính là bằng mặt không bằng lòng bắt chuyện với nhau.
“Ngụy Nguyệt, ngươi phải nhớ kĩ một điều!” Ngụy Linh chậm rãi dừng bước chân, đôi mắt hơi nheo lại thành một cong, “Nam nhân kia gọi là Diệp Cảnh Thần, là vị hôn phu của ta! Nếu ngươi thấy bên cạnh hắn có nữ nhân khác, không cần khách khí! Cứ trực tiếp mắng nàng cho ta!”
Nếu Quân Phượng Linh nghe được lời này của Ngụy Linh nhất định sẽ rất giận dữ.
Người như vậy còn không biết xấu hổ, chỉ sợ tính tình người có tốt đến mấy cũng đều sẽ không chịu đựng được.
Phu quân của mình, khi nào lại trở thành vị hôn phu của người khác? Đặc biệt, vị hôn phu này do chính bản thân họ tự phong……
Một câu này, Ngụy Linh không phải nói với thiến niên tuấn mĩ mà là một thiếu nữ khác bên cạnh nàng.
Ngụy Linh tốt xấu gì cũng là thân phận người thừa kế của Ngụy gia, vì vậy không có năng nàng lấy thân phận này để mạo hiểm.
Cho là Diệp Kỳ cùng Quân Phượng Linh phạm vào sai lầm lớn, nhưng bọn họ là ở trên địa bàn của Quân gia, nếu như làm náo loạn ở Quân gia, khẳng định sẽ khiến cho Quân gia tức giận, vì vậy nàng mới đem Ngụy Nguyệt đến, hơn nữa đem nàng đẩy lên đầu ngọn sóng gió.
“Tiểu thư……” Ngụy Nguyệt có chút khiếp sợ nhìn Ngụy Linh, gắt gao cắn môi, trên mặt tràn đầy lo lắng.
Nàng là người của chi thứ, thiên phú lại cực kỳ kém, vì vậy không có tư cách xưng hô với Ngụy Linh là tỷ tỷ, ngược lại cùng với nô tỳ giống nhau đều gọi nàng là tiểu thư.
“Đây là mệnh lệnh!” sắc mặt Ngụy Linh trầm xuống, “Đừng quên ngươi chỉ là một phế vật mà thôi, Ngụy gia ta nuôi sống một cái mệnh tiện như ngươi, cũng đủ để không làm ngươi thất vọng, nếu ngươi muốn cha mẹ ngươi bảo toàn mạng sống, thì phải nghe lời ta nói!”
Thân mình Ngụy Nguyệt run lên, hơi cúi đầu, không dám nói thêm gì nữa.
Nhìn đến bộ dáng này của nàng, Ngụy Linh thả lỏng giọng điệu: “Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi nói mấy câu thôi, Quân gia sẽ không trừng phạt ngươi, có lẽ họ còn sẽ cảm tạ ngươi vì ngươi đã vạch trần bộ mặt thật của những người đó, miễn cho Linh nhi cô nương bị lừa.”
Sẽ không trừng phạt nàng?
Ngụy Nguyệt cười khổ một tiếng, nếu đúng như vậy, tại vì sao ngươi không đứng ra nói chuyện, một hai phải đem ta đẩy đi?
Mặc dù trong lòng nàng không vui, nhưng hiện tại cũng chỉ có thể nghe theo Ngụy Linh, nếu không, chỉ sợ sẽ liên lụy cha mẹ ở Ngụy gia.
/2169
|