Chương 95.2: giành xuống tay trước!
Bát Dương Tông!
Mày Tĩnh Đế nhăn lại, xem ra không thể giả ngốc, Hạ Quốc dựa vào Bát Dương Tông, nguyên nhân chính là vì có Tông môn này hộ quốc cho nên đại quốc khác cũng có chút kính sợ Hạ Quốc nhỏ bé này.
Tĩnh Đế lưu luyến không rời mà thu hồi ánh mắt từ trên người Phượng Thiên Tuyết , xoay người đi theo Hiên Viên Nguyệt Triệt.
Phượng Thiên Tuyết nhàn nhạt cong khóe môi, Hiên Viên Nguyệt Triệt vừa tới nơi này, vừa lúc làm Hoàng đế mất hứng tuyên nàng vào cung đi?
Chẳng qua Tĩnh Đế sẽ không từ bỏ, trong mắt Phượng Thiên Tuyết phiếm ánh sáng lạnh.
Phượng Hàm Yên quay đầu xem nàng, trong mắt mang theo châm chọc khiêu khích, Phượng Thiên Tuyết lạnh lùng nhướn mày, bình tĩnh mà đi tới quán đồ ăn.
Phượng Hàm Yên khiêu khích?
Nàng không để mắt đâu!
Chính Tông chủ phu nhân Bát Dương Tông, nàng cũng để trong mắt, nàng trọng sinh một đời, tuyệt đối sẽ bị bất cứ thứ gì áp chế, ****!
“Đại tiểu thư, vì sao ta cảm thấy… ánh mắt của Hoàng Thượng nhìn ngươi quái quái?”. U Trúc ở một bên lo lắng nói.
“Đúng vậy, tỷ tỷ, chẳng lẽ... Tĩnh Đế háo sắc kia coi trọng tỷ? Tỷ tỷ, chúng ta làm sao bây giờ?”.
Sắc mặt Trần Tĩnh Hiên càng âm trầm, hắn vừa rồi cũng nhìn rõ ràng chính xác, Tĩnh Đế đích xác nổi lên hứng thú với Phượng Thiên Tuyết, nếu không phải Đại vương tử xuất hiện đúng lúc, chỉ sợ hắn thật sự sẽ cho Phượng Thiên Tuyết vào cung!
Một khi Hoàng Thượng mở miệng vàng, chỉ sợ muốn cự tuyệt rất khó khăn!
Rốt cuộc Hoàng Thượng là vua của một nước, nếu Phượng Thiên Tuyết thành kẻ địch của Hoàng Thượng, như vậy ba đại gia tộc khác, chỉ sợ cũng sẽ nhằm vào nàng, từ nay về sau không có khả năng bình yên! Bạn muốn đọc full liên hệ : tttukidmh@gmail.com
“Lo lắng cái gì? Hoàng Thượng cũng không tuyên đệ vào cung!”. Phượng Thiên Tuyết đùa giỡn thấp giọng nói.
Nàng đi vào quán ăn, phát hiện Lam Kinh Phong ngồi ở bàn gần nàng nhất, nàng cũng không thèm để ý.
“Tỷ tỷ, tỷ thật ra không cần nói giỡn, tỷ nói làm thế nào cho phải, ta tin tưởng tỷ… không nguyện ý tiến cung?”. Phượng Thiên Trạch gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng.
“Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, ngươi nên tin tưởng tỷ tỷ ngươi!”. Trần Băng Vũ thấy Phượng Thiên Tuyết bình tĩnh như thế, vội vàng nói với Phượng Thiên Trạch.
Ánh mắt Lam Kinh Phong tối sầm một chút, không nghĩ tới Hoàng Thượng vậy mà coi trọng Phượng Thiên Tuyết?
Không được, tuyệt đối không thể để hôn quân kia đoạt nha đầu này đi!
Nghĩ đến đây, Lam Kinh Phong nói với sư tôn một bên: “Sư tôn, Phượng Thiên Tuyết kia rất có thiên phú, không bằng ngươi thu nàng làm đệ tử đi?”.
Sư tôn Lam Kinh Phong Thanh Đạo Tử, chính là người sáng lập Thanh Đạo Tông, tuy rằng Thanh Đạo Tông mới sáng lập vài thập niên ngắn ngủi, nhưng có không ít phù sư.
Tuy rằng cấp rất thấp, nhưng Hoàng đế cũng phải nhún nhường năm phần!
Thanh Đạo Tử nhìn lướt qua Phượng Thiên Tuyết cách vách, lắc đầu, “Một huyền thuật sư thực lực cấp bốn, sao có thể làm được phù sư?”.
Thanh Đạo Tử nói không sai, thiên phú huyền thuật thấp, thiên phú những mặt khác cũng sẽ thấp, cho nên hắn thật sự không xem trọng Phượng Thiên Tuyết.
Tự nhiên Phượng Thiên Tuyết cũng nghe đến lời này, không khỏi cười nhạt.
Thanh Đạo Tử chính là tông chủ Thanh Đạo Tông, hiện tại Phù Thuật dường như là phù giả sơ cảnh.
Mà Phượng Thiên Tuyết đã đến phù giả trung cảnh, nhưng hắn còn không biết xấu hổ nói nàng không có thiên phú?
Hơn nữa nàng có được Phù sư bảo điển, dù không quá giống phù thuật trên Thiên Long đại lục nhưng uy lực lại cường đại hơn gấp đôi!
Muốn lật đổ nàng, Thanh Đạo Tử thăng cấp đến Phù Tông đại viên mãn mới được, rốt cuộc thể chất nàng tự thân cũng có ưu thế!
“Sư tôn, tin tưởng ta, nàng nhất định sẽ khiến người ngạc nhiên!”. Lam Kinh Phong khẽ cười nói, bất tri bất giác thói quen ngạo mạn trên mặt hắn, vậy mà đã biến mất.
/1938
|