Edit: Cá Muối
Beta: Nanami
Nếu đã nói dối một lần thì nhất định sẽ phải nói dối thêm vô số lần.
Thân thể Triệu Ngu vốn dĩ không có vấn đề gì, nhưng đã lỡ nói dối với Tiết Tử Ngang nên bây giờ cô chỉ có thể tiếp tục giả vờ khó chịu.
Tiết Tử Ngang để cô ở nhà nghỉ ngơi, cô lại kiên trì muốn đi làm, thế cho nên liên tiếp hai ngày, anh đều cường thế mà đưa cô về nhà.
Hôm nay là thứ sáu, Triệu Ngu tỏ vẻ cô đã rất tốt, không cần anh lại đưa về nhưng anh vẫn cứ kiên trì.
Ngồi ở ghế lái phụ, ánh mắt liếc nhìn người đàn ông đang nghiêm túc lái xa, cô mơ hồ cảm thấy hôm nay sẽ xảy ra chút chuyện gì đó.
Cô tự hỏi, cũng không phải chuyện có nguyện ý hay không, mà theo kế hoạch của cô, có phải đã đến thời cơ thích hợp rồi hay không.
Chiếc xe lao vào bãi đậu xe dưới lòng đất, anh như thường lệ mà ngồi ở ghế lái nhìn cô đi vào thang máy.
Đi về phía trước một đoạn, Triệu Ngu nhịn không được dừng lại bước chân, muốn quay đầu lại nhìn, nhưng vừa mới quay sang một góc nhỏ đã nhanh chóng quay đầu lại, tiếp tục đi về phía trước.
Sau khi đi đến thang máy, cô lại nhịn không được trộm quay đầu liếc nhìn xe của Tiết Tử Ngang đến giờ vẫn chưa rời đi.
Giống như có tật giật mình, cô nhanh chóng quay đầu, nhìn chằm chằm vào màn hình thang máy.
Thang máy cuối cùng cũng xuống đến tầng hai, cô chuẩn bị cất bước đi vào, phía sau bỗng nhiên truyền đến giọng nói của Tiết Tử Ngang: “Luyến tiếc tôi?”
Triệu Ngu quay đầu lại, nhìn anh một cái xong lại cúi đầu: “Tiết tổng vẫn chưa đi?”
“Từ 'Tiết tổng' này thật xa cách, giữa chúng ta còn xa lạ như vậy sao?”
Triệu Ngu cắn môi, thấp giọng nói: “Tôi nên đi lên, Tiết tổng đi đường cẩn thận.”
“Nhưng tôi cũng luyến tiếc em, làm sao bây giờ?”
Giọng điệu của anh rõ ràng mang theo ý cười, nhưng lại không giống như đang đùa giỡn.
Triệu Ngu ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn anh, cắn môi không nói.
''Tại sao luôn thích làm hành động này?”
Tiết Tử Ngang vươn tay chậm rãi vuốt ve môi cô: “Cũng không sợ cắn bị thương mình sao?”
Giọng anh thật nhẹ nhàng và mềm mại, ngữ khí cực kỳ thân mật, lại mang theo cảm giác cưng chiều.
Triệu Ngu xoắn chặt vạt áo, vẫn ngơ ngác nhìn anh.
Ngay sau đó, môi anh đã thay thế ngón tay bao phủ lên môi cô mà cọ cọ, thấy cô không chống cự, anh lại duỗi đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm mút.
Cả người Triệu Ngu căng cứng, cũng không nhắm mắt, cứ như vậy mở to mắt mà nhìn amh
Đối diện với ánh mắt của cô, anh ngược lại trước tiên khép lại mắt, dùng đầu lưỡi tách môi răng cô ra rồi tùy ý khiêu khích ở trong khoang miệng cô.
Thang máy sớm đã đóng cửa đi lên, hai người vẫn đứng trước cửa thang máy, mồm miệng quấn quýt, môi lưỡi giao triền.
Nhận ra cô dần dần thuận theo, Tiết Tử Ngang hôn đến càng thêm nhiệt tình, không chỉ quấn lấy lưỡi cô mà còn liếm mút xung quanh một vòng.
Triệu Ngu có chút không thở nổi, bộ ngực khẽ run cọ trên ngực anh, đôi tay bắt lấy cánh tay anh, nắm chặt áo vest anh.
Cảm giác được hô hấp của cô ngày càng dồn dập, Tiết Tử Ngang rốt cuộc thả lỏng môi, buồn cười nhìn cô: ''Không thở được sao?”
Triệu Ngu đỏ mặt, ngập ngừng nói: “Đã quên.”
Anh nhéo nhéo mặt cô: “Khẩn trương cái gì? Tôi cũng sẽ không ăn em.”
Dứt lời anh lại ghé sát vào tai cô: “Chỉ có điều hôm nay thật muốn ăn em, nguyện ý sao?”
Loại vấn đề này tất nhiên là không thể trả lời, vì thế Triệu Ngu lại cúi đầu.
Anh ôm lấy vai cô, đầu lưỡi liếm láp vành tai nhỏ tinh xảo: ''Em không trả lời, tôi xem như em ngầm đồng ý?”
Triệu Ngu vẫn không nói gì, bàn tay siết chặt cánh tay anh.
Một bên thang máy khác mở ra, một đôi tình nhân anh anh em em bước ra, Tiết Tử Ngang ôm eo Triệu Ngu tiến vào bên trong, khi cửa thanh máy lần nữa khép lại, cánh môi anh lại lần nữa dán lên môi cô.
Lần này Triệu Ngu cuối cùng cũng biết thở, hai người hôn môi triền miên mà nồng nhiệt, phảng phất toàn bộ không gian kín đều bị sóng tình của bọn họ đốt cháy, len lỏi trong không khí đều là hơi thở mờ ám.
Chung cư của Triệu Ngu nằm ở tầng 31, có khóa vân tay, khi mở khóa đôi môi cô vẫn bị Tiết Tử Ngang bao phủ.
Sau khi cửa đóng lại, bức màn không được kéo ra làm cho trong phòng thật tối.
Thân thể cô đã sớm mềm nhũn, yếu ớt dựa vào trong ngực Tiết Tử Ngang. Hơi thở của anh trở nên nặng nề, trong hoàn cảnh tối tăm có vẻ càng thêm rõ ràng.
Anh đè cô lên cánh cửa, phần hông cứng rắn ép vào người cô, đầu lưỡi đảo quanh khoang miệng cô rồi lại rời đi khóe môi và phủ lên vành tai nóng bỏng của cô.
“Cho em thêm một cơ hội, nguyện ý sao?”
Giọng nói trầm thấp, khàn khàn gợi cảm đến cực điểm, Triệu Ngu thở gấp nói không nên lời, bị anh trêu chọc như vậy, cả người cô đều run lên, lời cũng nói không ra.
Anh không hề do dự, duỗi tay cởi quần áo của cô xuống, trang phục công sở thật dễ dàng cởi ra, chỉ vài chuyển động áo khoác đã liền rơi xuống đất, sau đó đến áo sơ mi trắng mỏng.
Ngón thay thon dài, khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng thao tác, nút thắt được hoàn toàn cởi bỏ, để lộ nội y màu trắng bên trong.
Anh phủ lên mà xoa nắn, đẩy nội y lên trên, lòng bàn tay cực nóng dán lên đầu nhũ hoa đã sớm đứng thẳng, năm ngón tay khép từng chút bóp lấy nhũ thịt.
“Thật mềm, thật trơn.”
Môi anh vẫn dán vào tai Triệu Ngu, hơi thở nóng rực đều tràn vào trong tai cô: “Cảm giác thật tuyệt. “
Triệu Ngu quay đầu trốn tránh anh: “Đừng nói nữa.”
Anh cười nhẹ, miệng lại càng thêm làm càn: “Hình dạng cũng thật đẹp, vừa xinh đẹp vừa gợi cảm.”
Triệu Ngu giơ tay lên định đánh anh nhưng lại bị anh bắt lấy rồi đưa đến bên môi hôn vào lòng bàn tay trắng nõn: “Tay cũng thật xinh đẹp.”
Đầu nhũ hoa bị một tay kia của anh dùng sức nhéo, Triệu Ngu khẽ hừ một tiếng, anh lại càng thêm dùng sức, hai tay xoa lấy hai nhũ thịt cứng cứng: “Kêu lên tiếng, rất êm tai.”
Triệu Ngu tất nhiên không chịu, anh cười vùi đầu vào trước ngực cô rồi ngậm lấy nhũ thịt mà liếm mút, những ngón tay dài di chuyển đến eo cô, cởi váy, kéo tất chân và quần lo̶t̶"̶ xuống, xong nhìn thẳng vào sâu bên trong hoa huyệt.
“Đã ướt đến như vậy? Ngứa sao?”
“Anh đừng nói nữa…”
Triệu Ngu rùng mình kẹp chặt ngón tay anh, nhưng lại không thể ngăn cản động tác vuốt ve của anh. Trong căn phòng tối, ngoại trừ tiếng thở nặng nề của hai người thì cũng chỉ còn lại tiếng nước mờ ám giữa hai chân cô.
“Rõ ràng chảy nhiều nước như vậy mà còn không cho nói.”
Anh là cao thủ tán tỉnh, ngay cả khi vật giữa hai chân đã sớm sưng to nhưng anh vẫn không hề gấp gáp: “Lần trước cũng chảy nhiều nước như vậy, thật sự không ngứa sao? Trở về có phải tự mình chơi hay không?”
Triệu Ngu đương nhiên tự mình chơi, dùng gậy mát xa cao trào hai lần, nhưng cô không thể thừa nhận: “Không…”
“Nói dối.”
Đầu ngón tay anh ấn mạnh lên âm đế cương cứng, Triệu Ngu ngay lập tức khẽ kêu ra tiếng.
“Tôi đều đã cứng rắn như vậy mà em còn có thể nhẫn tâm chạy trốn, làm tôi chỉ có thể dùng quần lo̶t̶"̶ cùng tất chân của em để giải quyết.”
Ngón trỏ và ngón giữa cùng nhau chen vào tiểu huyệt chật hẹp, nghe cô yêu kiều rên rỉ, anh tăng nhanh tốc độ: “Sau đó, tôi đã bắn ra thật nhiều.”
“Chậm một chút…” Triệu Ngu run rẩy cả người: “Em không phải cố ý, em… Em còn chưa nghĩ tới…”
“Hiện tại nghĩ kĩ rồi?”
Lòng bàn tay chuyển động xung quanh tiểu huyệt trơn ướt, tìm được khối thịt mềm mẫn cảm, anh dùng sức nhéo mạnh, cô liền thét chói tai, hoàn toàn xụi lơ ở trong ngực anh.
“Em… Không biết… Em… A… Đừng chạm vào nơi đó…”
Anh ôm lấy eo thon uốn éo của cô, cười xấu xa: “Đừng chạm vào nơi nào? Điểm G sao?”
“Đừng… Tiết… Tiết tổng…”
“Kêu tên tôi.”
“Tiết Tử Ngang… Tiết… A…” Ngay khi mở miệng vừa kêu tên anh lên, cô liền cao trào ở trong tay anh.
“Vẫn mẫn cảm như vậy. ” Anh rút ngón tay ra, quơ quơ trước mắt cô.
Ngay cả khi không gian tối tăm, cô cũng có thể mơ hồ nhìn thấy vệt nước óng ánh ở trên đầu ngón tay anh.
Anh nhìn thẳng vào mắt cô, đưa ngón tay đến bên miệng, vươn đầu lưỡi liếm một chút: “Ngọt.”
Triệu Ngu không thể không thừa nhận, người đàn ông này thật sự quá mức câu người, chỉ một động tác như vậy mà đã làm cho giữa hai chân cô lại trào ra thật nhiều chất lỏng.
Tiết Tử Ngang kéo tay cô phủ lên nơi giữa hai chân anh: “Giúp tôi cởi bỏ.”
Đôi tay đều Triệu Ngu phát run, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời, đem vật cứng vừa thô vừa lớn từ trong vải dệt chật chội thả ra bên ngoài.
Anh tiếp tục bắt lấy tay cô dán lên trên: ''Em sờ xem, nó nói nó muốn em.”
Rõ ràng nhiệt độ chỉ cao hơn lòng bàn tay một chút, Triệu Ngu lại cảm thấy vô cùng nóng bỏng. Khi vật kia được nắm trong tay, nó run lên, giống như lại lớn thêm một vòng.
Quy đầu mẫn cảm bị cô chạm đến, Tiết Tử Ngang rên một tiếng, nâng một chân cô lên xong đè nặng mông cô, đỡ eo rồi tiến vào tiểu huyệt ướt dầm dề.
Lúc này, anh không chút khách khí, cắm nguyên cây vào bên trong.
Beta: Nanami
Nếu đã nói dối một lần thì nhất định sẽ phải nói dối thêm vô số lần.
Thân thể Triệu Ngu vốn dĩ không có vấn đề gì, nhưng đã lỡ nói dối với Tiết Tử Ngang nên bây giờ cô chỉ có thể tiếp tục giả vờ khó chịu.
Tiết Tử Ngang để cô ở nhà nghỉ ngơi, cô lại kiên trì muốn đi làm, thế cho nên liên tiếp hai ngày, anh đều cường thế mà đưa cô về nhà.
Hôm nay là thứ sáu, Triệu Ngu tỏ vẻ cô đã rất tốt, không cần anh lại đưa về nhưng anh vẫn cứ kiên trì.
Ngồi ở ghế lái phụ, ánh mắt liếc nhìn người đàn ông đang nghiêm túc lái xa, cô mơ hồ cảm thấy hôm nay sẽ xảy ra chút chuyện gì đó.
Cô tự hỏi, cũng không phải chuyện có nguyện ý hay không, mà theo kế hoạch của cô, có phải đã đến thời cơ thích hợp rồi hay không.
Chiếc xe lao vào bãi đậu xe dưới lòng đất, anh như thường lệ mà ngồi ở ghế lái nhìn cô đi vào thang máy.
Đi về phía trước một đoạn, Triệu Ngu nhịn không được dừng lại bước chân, muốn quay đầu lại nhìn, nhưng vừa mới quay sang một góc nhỏ đã nhanh chóng quay đầu lại, tiếp tục đi về phía trước.
Sau khi đi đến thang máy, cô lại nhịn không được trộm quay đầu liếc nhìn xe của Tiết Tử Ngang đến giờ vẫn chưa rời đi.
Giống như có tật giật mình, cô nhanh chóng quay đầu, nhìn chằm chằm vào màn hình thang máy.
Thang máy cuối cùng cũng xuống đến tầng hai, cô chuẩn bị cất bước đi vào, phía sau bỗng nhiên truyền đến giọng nói của Tiết Tử Ngang: “Luyến tiếc tôi?”
Triệu Ngu quay đầu lại, nhìn anh một cái xong lại cúi đầu: “Tiết tổng vẫn chưa đi?”
“Từ 'Tiết tổng' này thật xa cách, giữa chúng ta còn xa lạ như vậy sao?”
Triệu Ngu cắn môi, thấp giọng nói: “Tôi nên đi lên, Tiết tổng đi đường cẩn thận.”
“Nhưng tôi cũng luyến tiếc em, làm sao bây giờ?”
Giọng điệu của anh rõ ràng mang theo ý cười, nhưng lại không giống như đang đùa giỡn.
Triệu Ngu ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn anh, cắn môi không nói.
''Tại sao luôn thích làm hành động này?”
Tiết Tử Ngang vươn tay chậm rãi vuốt ve môi cô: “Cũng không sợ cắn bị thương mình sao?”
Giọng anh thật nhẹ nhàng và mềm mại, ngữ khí cực kỳ thân mật, lại mang theo cảm giác cưng chiều.
Triệu Ngu xoắn chặt vạt áo, vẫn ngơ ngác nhìn anh.
Ngay sau đó, môi anh đã thay thế ngón tay bao phủ lên môi cô mà cọ cọ, thấy cô không chống cự, anh lại duỗi đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm mút.
Cả người Triệu Ngu căng cứng, cũng không nhắm mắt, cứ như vậy mở to mắt mà nhìn amh
Đối diện với ánh mắt của cô, anh ngược lại trước tiên khép lại mắt, dùng đầu lưỡi tách môi răng cô ra rồi tùy ý khiêu khích ở trong khoang miệng cô.
Thang máy sớm đã đóng cửa đi lên, hai người vẫn đứng trước cửa thang máy, mồm miệng quấn quýt, môi lưỡi giao triền.
Nhận ra cô dần dần thuận theo, Tiết Tử Ngang hôn đến càng thêm nhiệt tình, không chỉ quấn lấy lưỡi cô mà còn liếm mút xung quanh một vòng.
Triệu Ngu có chút không thở nổi, bộ ngực khẽ run cọ trên ngực anh, đôi tay bắt lấy cánh tay anh, nắm chặt áo vest anh.
Cảm giác được hô hấp của cô ngày càng dồn dập, Tiết Tử Ngang rốt cuộc thả lỏng môi, buồn cười nhìn cô: ''Không thở được sao?”
Triệu Ngu đỏ mặt, ngập ngừng nói: “Đã quên.”
Anh nhéo nhéo mặt cô: “Khẩn trương cái gì? Tôi cũng sẽ không ăn em.”
Dứt lời anh lại ghé sát vào tai cô: “Chỉ có điều hôm nay thật muốn ăn em, nguyện ý sao?”
Loại vấn đề này tất nhiên là không thể trả lời, vì thế Triệu Ngu lại cúi đầu.
Anh ôm lấy vai cô, đầu lưỡi liếm láp vành tai nhỏ tinh xảo: ''Em không trả lời, tôi xem như em ngầm đồng ý?”
Triệu Ngu vẫn không nói gì, bàn tay siết chặt cánh tay anh.
Một bên thang máy khác mở ra, một đôi tình nhân anh anh em em bước ra, Tiết Tử Ngang ôm eo Triệu Ngu tiến vào bên trong, khi cửa thanh máy lần nữa khép lại, cánh môi anh lại lần nữa dán lên môi cô.
Lần này Triệu Ngu cuối cùng cũng biết thở, hai người hôn môi triền miên mà nồng nhiệt, phảng phất toàn bộ không gian kín đều bị sóng tình của bọn họ đốt cháy, len lỏi trong không khí đều là hơi thở mờ ám.
Chung cư của Triệu Ngu nằm ở tầng 31, có khóa vân tay, khi mở khóa đôi môi cô vẫn bị Tiết Tử Ngang bao phủ.
Sau khi cửa đóng lại, bức màn không được kéo ra làm cho trong phòng thật tối.
Thân thể cô đã sớm mềm nhũn, yếu ớt dựa vào trong ngực Tiết Tử Ngang. Hơi thở của anh trở nên nặng nề, trong hoàn cảnh tối tăm có vẻ càng thêm rõ ràng.
Anh đè cô lên cánh cửa, phần hông cứng rắn ép vào người cô, đầu lưỡi đảo quanh khoang miệng cô rồi lại rời đi khóe môi và phủ lên vành tai nóng bỏng của cô.
“Cho em thêm một cơ hội, nguyện ý sao?”
Giọng nói trầm thấp, khàn khàn gợi cảm đến cực điểm, Triệu Ngu thở gấp nói không nên lời, bị anh trêu chọc như vậy, cả người cô đều run lên, lời cũng nói không ra.
Anh không hề do dự, duỗi tay cởi quần áo của cô xuống, trang phục công sở thật dễ dàng cởi ra, chỉ vài chuyển động áo khoác đã liền rơi xuống đất, sau đó đến áo sơ mi trắng mỏng.
Ngón thay thon dài, khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng thao tác, nút thắt được hoàn toàn cởi bỏ, để lộ nội y màu trắng bên trong.
Anh phủ lên mà xoa nắn, đẩy nội y lên trên, lòng bàn tay cực nóng dán lên đầu nhũ hoa đã sớm đứng thẳng, năm ngón tay khép từng chút bóp lấy nhũ thịt.
“Thật mềm, thật trơn.”
Môi anh vẫn dán vào tai Triệu Ngu, hơi thở nóng rực đều tràn vào trong tai cô: “Cảm giác thật tuyệt. “
Triệu Ngu quay đầu trốn tránh anh: “Đừng nói nữa.”
Anh cười nhẹ, miệng lại càng thêm làm càn: “Hình dạng cũng thật đẹp, vừa xinh đẹp vừa gợi cảm.”
Triệu Ngu giơ tay lên định đánh anh nhưng lại bị anh bắt lấy rồi đưa đến bên môi hôn vào lòng bàn tay trắng nõn: “Tay cũng thật xinh đẹp.”
Đầu nhũ hoa bị một tay kia của anh dùng sức nhéo, Triệu Ngu khẽ hừ một tiếng, anh lại càng thêm dùng sức, hai tay xoa lấy hai nhũ thịt cứng cứng: “Kêu lên tiếng, rất êm tai.”
Triệu Ngu tất nhiên không chịu, anh cười vùi đầu vào trước ngực cô rồi ngậm lấy nhũ thịt mà liếm mút, những ngón tay dài di chuyển đến eo cô, cởi váy, kéo tất chân và quần lo̶t̶"̶ xuống, xong nhìn thẳng vào sâu bên trong hoa huyệt.
“Đã ướt đến như vậy? Ngứa sao?”
“Anh đừng nói nữa…”
Triệu Ngu rùng mình kẹp chặt ngón tay anh, nhưng lại không thể ngăn cản động tác vuốt ve của anh. Trong căn phòng tối, ngoại trừ tiếng thở nặng nề của hai người thì cũng chỉ còn lại tiếng nước mờ ám giữa hai chân cô.
“Rõ ràng chảy nhiều nước như vậy mà còn không cho nói.”
Anh là cao thủ tán tỉnh, ngay cả khi vật giữa hai chân đã sớm sưng to nhưng anh vẫn không hề gấp gáp: “Lần trước cũng chảy nhiều nước như vậy, thật sự không ngứa sao? Trở về có phải tự mình chơi hay không?”
Triệu Ngu đương nhiên tự mình chơi, dùng gậy mát xa cao trào hai lần, nhưng cô không thể thừa nhận: “Không…”
“Nói dối.”
Đầu ngón tay anh ấn mạnh lên âm đế cương cứng, Triệu Ngu ngay lập tức khẽ kêu ra tiếng.
“Tôi đều đã cứng rắn như vậy mà em còn có thể nhẫn tâm chạy trốn, làm tôi chỉ có thể dùng quần lo̶t̶"̶ cùng tất chân của em để giải quyết.”
Ngón trỏ và ngón giữa cùng nhau chen vào tiểu huyệt chật hẹp, nghe cô yêu kiều rên rỉ, anh tăng nhanh tốc độ: “Sau đó, tôi đã bắn ra thật nhiều.”
“Chậm một chút…” Triệu Ngu run rẩy cả người: “Em không phải cố ý, em… Em còn chưa nghĩ tới…”
“Hiện tại nghĩ kĩ rồi?”
Lòng bàn tay chuyển động xung quanh tiểu huyệt trơn ướt, tìm được khối thịt mềm mẫn cảm, anh dùng sức nhéo mạnh, cô liền thét chói tai, hoàn toàn xụi lơ ở trong ngực anh.
“Em… Không biết… Em… A… Đừng chạm vào nơi đó…”
Anh ôm lấy eo thon uốn éo của cô, cười xấu xa: “Đừng chạm vào nơi nào? Điểm G sao?”
“Đừng… Tiết… Tiết tổng…”
“Kêu tên tôi.”
“Tiết Tử Ngang… Tiết… A…” Ngay khi mở miệng vừa kêu tên anh lên, cô liền cao trào ở trong tay anh.
“Vẫn mẫn cảm như vậy. ” Anh rút ngón tay ra, quơ quơ trước mắt cô.
Ngay cả khi không gian tối tăm, cô cũng có thể mơ hồ nhìn thấy vệt nước óng ánh ở trên đầu ngón tay anh.
Anh nhìn thẳng vào mắt cô, đưa ngón tay đến bên miệng, vươn đầu lưỡi liếm một chút: “Ngọt.”
Triệu Ngu không thể không thừa nhận, người đàn ông này thật sự quá mức câu người, chỉ một động tác như vậy mà đã làm cho giữa hai chân cô lại trào ra thật nhiều chất lỏng.
Tiết Tử Ngang kéo tay cô phủ lên nơi giữa hai chân anh: “Giúp tôi cởi bỏ.”
Đôi tay đều Triệu Ngu phát run, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời, đem vật cứng vừa thô vừa lớn từ trong vải dệt chật chội thả ra bên ngoài.
Anh tiếp tục bắt lấy tay cô dán lên trên: ''Em sờ xem, nó nói nó muốn em.”
Rõ ràng nhiệt độ chỉ cao hơn lòng bàn tay một chút, Triệu Ngu lại cảm thấy vô cùng nóng bỏng. Khi vật kia được nắm trong tay, nó run lên, giống như lại lớn thêm một vòng.
Quy đầu mẫn cảm bị cô chạm đến, Tiết Tử Ngang rên một tiếng, nâng một chân cô lên xong đè nặng mông cô, đỡ eo rồi tiến vào tiểu huyệt ướt dầm dề.
Lúc này, anh không chút khách khí, cắm nguyên cây vào bên trong.
/244
|